Teal Swan Transcripts 475
Mô thức Làm Vừa Lòng - Trong các mối
quan hệ của bạn
04-04-2020
Trước khi bạn
xem hết toàn bộ tập này, tôi muốn bạn lấy điện thoại ra, mở danh bạ của mình, rồi
xem qua từng cái tên trong đó. Với mỗi người trong danh sách, tôi muốn bạn tự hỏi:
“Tôi có cảm thấy như mình phải làm vừa lòng người này không?”
Trước khi bạn
làm điều đó, tôi sẽ giải thích “làm vừa lòng” nghĩa là gì.
“Làm vừa lòng” (xoa
dịu) ai đó nghĩa là khiến họ bớt thù địch hơn, hoặc ngăn chặn sự thù địch có thể
xảy ra bằng cách làm một điều gì đó khiến họ nguôi giận. Để hiểu khái niệm này,
bạn chỉ cần nghĩ tới một tình huống căng thẳng. Ví dụ: một nhà hàng hoàn tiền
cho khách hàng đang dọa sẽ viết đánh giá xấu. Hay một thường dân trong thời chiến
giả vờ là thành viên của phe đối lập để không bị giết.
Về cơ bản, đó là
bất kỳ hành động nào được thực hiện với mục đích cụ thể là làm dịu hoặc ngăn chặn
sự thù địch. Điều đó có nghĩa là việc làm vừa lòng có thể xảy ra trong tình huống
mà sự thù địch đã xuất hiện, hoặc được thực hiện trước để phòng ngừa khi bạn dự
đoán rằng sự thù địch sẽ xảy ra.
Tôi sẽ đưa ra
vài ví dụ về cách điều này diễn ra trong đời sống hằng ngày:
– Mua quà cho ai
đó để họ không quay lưng lại với bạn.
– Khen ngợi một
người vì bạn đã nói điều gì đó khiến họ hiểu lầm là bạn đang xúc phạm, và để
tránh hậu quả, bạn phải nói lời dễ nghe.
– Làm việc chăm
chỉ hơn và hoàn thành đúng hạn không hẳn vì yêu thích công việc, mà vì bạn muốn
tránh bị sếp la mắng.
– Thay đổi kế hoạch
để đi dự một buổi tiệc, vì bạn sợ nếu không đi thì người bạn đó sẽ giận, từ mặt
hoặc từ chối bạn.
– Hạ thấp bản
thân để người khác không xem bạn là mối đe dọa.
– Giữ im lặng
tuyệt đối và không bao giờ “chiếm spotlight” (nổi bật),
chỉ để ngăn ai đó trở thành kẻ đối đầu với bạn.
– Nói dối để
tránh bị xa lánh.
– Và đây là một
ví dụ khác rất phổ biến: liên tục kiểm tra xem mối quan hệ của bạn với người
khác vẫn “ổn” không, chỉ để đảm bảo rằng bạn không bị xem là kẻ thù.
Hành vi làm vừa
lòng luôn đi kèm với cảm giác căng thẳng, lo lắng và sợ hãi trong cơ thể. Nó là
một dạng áp lực xã hội mãnh liệt. Nhưng nhiều người hay nhầm lẫn về điều này.
Họ hỏi: “Khoan
đã, làm sao tôi biết được đâu là làm vừa lòng, đâu là chỉ đơn giản là làm điều
tốt cho ai đó?”
Bởi vì rất nhiều
hành vi làm vừa lòng trông giống như hành động tử tế - ví dụ như trao đi yêu
thương, tạo kết nối hay thể hiện sự quan tâm.
Cách nhận biết rất
đơn giản: Trong hành động “làm vừa lòng”, luôn có cảm giác nền rằng nếu tôi
không làm điều này, sẽ có hậu quả.
Đó là điều hoàn
toàn khác biệt, rất khác so với:
“Tôi làm điều
này vì tôi muốn được kết nối.”
“Tôi làm điều
này vì tôi thích cảm giác gần gũi.”
Hay “Tôi làm điều
này vì tôi yêu việc thấy bạn hạnh phúc.”
Những cảm xúc đó
có “chữ ký năng lượng” hoàn toàn khác với “Tôi làm điều này vì tôi sợ nếu không
làm, __________ sẽ xảy ra.”
Vậy nên, hãy nhớ
lại cảm giác sợ hãi ẩn sâu đó - cảm giác rằng nếu bạn không làm điều gì đó để
duy trì mối quan hệ hay làm hài lòng người kia, thì kết quả sẽ là sự thù địch.
Giờ thì hãy mở danh bạ điện thoại của bạn, làm bài tập này đi:
Hỏi bản thân:
“Tôi có cảm thấy như mình phải làm vừa lòng người này không?” - Rồi sau đó quay
lại xem tiếp video.
Chào mừng bạn
quay lại.
Vậy, sau khi làm
bài tập đó, bạn phát hiện ra điều gì?
Bạn thật sự đang
kết nối và yêu thương người khác, hay bạn chỉ đang làm vừa lòng họ?
Bạn có đang hành
động để tránh hậu quả xã hội không?
Bạn có cảm thấy
an toàn và vững vàng trong các mối quan hệ của mình không, hay bạn cảm thấy rằng
nếu bạn trung thực và sống thật, bạn sẽ mất mọi người trong đời mình và lập tức
có kẻ thù?
Một số bạn có lẽ
đang thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng chúng ta đã gọi tên được điều đang diễn ra
trong đời bạn: “À, hóa ra đây là lý do tôi luôn bị căng thẳng, bị áp lực.” Đây
là lý do vì sao các mối quan hệ của tôi trở nên tồi tệ. Còn vài người khác thì
có lẽ đang cảm thấy buồn nôn và điều đó hoàn toàn bình thường.
Đến lúc này, có
thể bạn đang hỏi: “Sao tôi lại không nhận ra mô thức này sớm hơn để có thể gọi
tên nó?”
Lý do là vì bạn
đã quá quen sống trong một bầu không khí đầy nguy hiểm. Bạn quen đến mức giống
như một con cá quen với nước, đến nỗi không nhận ra có gì khác biệt.
Đừng tin vào những
gì nhiều nhà tâm lý học và “chuyên gia xã hội” nói về động lực gia đình. Nhiều
người trong số họ bảo rằng gia đình rối loạn là trường hợp hiếm hoi. Nhưng thật
ra không phải vậy. Gia đình rối loạn và các mối quan hệ rối loạn mới chính là chuẩn
mực của loài người trong giai đoạn hiện tại.
Lý do nhiều người,
kể cả các chuyên gia, không nhận ra điều này là vì họ cũng đã thích nghi với
các kiểu quan hệ cực kỳ rối loạn mà họ vẫn chưa đủ tỉnh táo để nhận ra là nó rối
loạn. Giống như cách mà ngày xưa người ta treo đầu lên cọc và không thấy có gì
sai cả.
Vì vậy, tôi muốn
bạn hiểu rằng: Hầu hết các gia đình hiện nay đều đang sống trong một mô thức rối
loạn. Hầu hết các mối quan hệ đều diễn ra trong môi trường rối loạn. Bởi vì con
người vẫn chưa vượt qua được chủ nghĩa ái kỷ.
Và tôi cũng phải
nói - đáng buồn thay, hoặc cũng có thể là điều may mắn - rằng khi bạn càng tỉnh
thức, bạn sẽ càng nhận thấy rõ điều này. Trong một gia đình hay một mối quan hệ
rối loạn, có một nguyên tắc tiềm ẩn chi phối toàn bộ nhóm hoặc cặp đôi: “Mạnh
ai nấy lo.”
Tất cả hành vi
như thao túng, đe dọa, tạo phe phái, trừng phạt, lệ thuộc, hành xử kiểu vị kỷ -
và cả việc “làm vừa lòng” - đều có thể quy về một điều: Mỗi người phải tự nghĩ
ra cách sáng tạo riêng để đáp ứng nhu cầu của mình và tránh bị tổn thương trong
một môi trường mà không ai thực sự xem lợi ích của bạn là lợi ích của họ.
Đó là điều trái
ngược hoàn toàn với một mối quan hệ an toàn và chân thật.
Một mối quan hệ
rối loạn là mối quan hệ (hoặc chuỗi mối quan hệ) diễn ra trong bầu không khí đầy
thù địch - hoặc luôn có mối đe dọa tiềm tàng về sự thù địch. Vấn đề là ở chỗ: có
rất nhiều lời nói, hành động và biểu hiện bề ngoài che phủ sự thật này - khiến
cho bản chất thật sự của mối quan hệ trở nên cực kỳ khó nhận ra và thoát ra khỏi.
Nó giống như một dạng “gaslighting” (thao túng tâm lý) đang diễn ra trong đời sống
hằng ngày.
Nhân tiện, nếu bạn
muốn hiểu sâu hơn về điều này, bạn có thể xem video của tôi có tựa đề đúng như
vậy: Gaslighting.
Việc hiểu điều này rất quan trọng.
Điều tôi muốn
nói là, trong một mô thức gia đình hoặc một nhóm xã hội rối loạn, luôn có đủ kiểu
hành vi và lời nói được tạo ra để che đậy bản chất thật của sự rối loạn đó.
Ví dụ, bên dưới
tất cả mọi thứ đang diễn ra là một động lực ngầm như thế này: “Tôi sẽ không đáp ứng nhu cầu của bạn, tôi sẽ
không xem lợi ích của bạn là một phần trong lợi ích của tôi. Thật ra, tôi chỉ
đang hành động vì bản thân mình.”
Nhưng những gì
được nói ra trên bề mặt lại là: “Tôi yêu
bạn rất nhiều. Gia đình mình thật gắn bó. Cuối cùng thì ta luôn ở bên nhau mà.”
Và bạn biết đấy,
con người vốn phức tạp - họ không chỉ thể hiện những hành vi tiêu cực. Chẳng hạn
như một người cha có thể tát bạn một giây trước, rồi ngay sau đó lại giúp bạn nộp
đơn vào đại học. Vì vậy, để vượt qua sự “gaslighting” - tức là sự che đậy và
bóp méo sự thật đang xảy ra trong những mối quan hệ rối loạn - bạn cần có một mức
độ tỉnh thức rất cao.
Con người là
loài phụ thuộc lẫn nhau về mặt xã hội. Và đừng nghĩ rằng điều đó chỉ là do hàng
triệu năm tiến hóa, khi mà nếu không được một “bộ tộc” muốn và chấp nhận, thì bạn
sẽ chết. Thực tế là: chúng ta vẫn phụ thuộc vào nhau trong các mối quan hệ. Tôi
ước rằng nhiều nhà khoa học và nhà tâm lý học thật sự hiểu được điều này. Đây
không phải là điều đã chấm dứt khi chúng ta “vượt qua thời hang động”. Nó là một
thực tế sinh học của con người hiện đại.
Ví dụ, nếu bạn đặt
một đứa bé sơ sinh ra ngoài vỉa hè, nó sẽ chết. Một đứa trẻ nhỏ cũng sẽ chết. Ý
tôi là thật sự thời điểm mà con người tiến hóa đến mức họ có thể về mặt kỹ thuật
tồn tại một mình mà không cần những con người khác, về mặt kỹ thuật nếu chỉ xét
đến thể chất, thì đó là một khoảng thời gian rất lâu - và đó không phải là điều
thực tế.
Bây giờ, dù bạn
là trẻ con hay người lớn, thì với tư cách là một con người vật chất, bạn vẫn có
vô số nhu cầu thiết yếu cần được đáp ứng thông qua người khác - đặc biệt là sự
kết nối và cảm giác thuộc về. Nói cách khác, chúng ta là loài phụ thuộc về mặt
quan hệ.
Vì vậy, cố gắng
“vượt lên trên” điều đó chẳng khác nào bảo một con cá rằng: “Mày cần phải phát triển đến mức không cần bơi
theo đàn nữa. Mày biết đấy, bơi theo đàn là không lành mạnh.” - Chúng ta cần chấm
dứt kiểu tư duy sai lệch này.
Điều tạo ra toàn
bộ mô thức “làm vừa lòng” chính là sự thật rằng chúng ta là loài phụ thuộc lẫn
nhau. Nhưng điều này cũng khiến chúng ta rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng
nan: Cái mà chúng ta cần để sinh tồn và phát triển - tức là mối quan hệ với người
khác - lại đồng thời là thứ mà chúng ta cảm thấy có thể gây nguy hiểm hoặc thù
địch với mình. Điều đó khiến chúng ta phải phát triển các chiến lược để duy trì
được sự chấp nhận của những người có thể quay lưng lại với mình bất cứ lúc nào
nếu họ không hài lòng.
Hôm nay tôi sẽ
không làm bạn hoang mang. Thực tế là: bạn không sống trong một xã hội an toàn về
mặt xã hội. Hầu hết con người ngày nay vẫn chưa tiến hóa đủ để hiểu trọn vẹn
khái niệm về “sự hợp nhất”. Phần lớn vẫn đang hành động từ góc nhìn vị kỷ, dù họ
có phủ nhận đi nữa. Hầu hết mọi người vẫn chưa nhận ra rằng họ thật sự cần
nhau. Và điều đó có nghĩa là: họ chỉ chọn “tôi cần nhóm người này, nhưng hoàn
toàn không cần nhóm kia; tốt nhất là nhóm đó biến mất đi.”
Chính vì vậy, hầu
hết mọi người đều chỉ hành động vì lợi ích riêng - và thậm chí họ không nhận ra
điều đó. Điều này có nghĩa là bạn chắc chắn sẽ gặp những người đặt bạn vào vị
trí phải làm vừa lòng họ. Không chỉ vì vấn đề tâm lý hay nỗi sợ chủ quan của bạn,
mà là vì thật sự có hậu quả xã hội - đôi khi rất nghiêm trọng - nếu bạn không làm
vậy.
Cả hệ thống
chính trị và chính phủ trên thế giới hiện nay được thiết lập theo cách khiến
người dân phải làm vừa lòng chính quyền.
Nói cách khác,
tôi không muốn bạn tự “gaslight” bản thân bằng cách nghĩ rằng có gì đó sai với
bạn. Cả thế giới này được vận hành dựa trên mô thức “làm vừa lòng”. Và cho đến
khi nhân loại trở nên có ý thức về điều đó, thế giới sẽ không bao giờ thay đổi
được. Chúng ta sẽ tiếp tục sống trong một xã hội nơi mà ta phải luôn làm vừa
lòng người khác - và do đó, luôn sống trong nỗi sợ hãi về hậu quả.
Chừng nào việc
“làm vừa lòng” còn chưa được đưa ra ánh sáng, chúng ta sẽ còn tiếp tục:
– Ở trong những
mối quan hệ không an toàn.
– Sống không
trung thực, không đúng với chính mình.
– Hành động trái
với sự chính trực bên trong.
– Tiếp tục “làm
vừa lòng” ngay cả khi không cần thiết, chỉ vì muốn tránh cảm giác bị đe dọa.
– Và thực hiện
điều đó một cách vô thức, mang tính phản xạ, thay vì một cách có ý thức và hiệu
quả.
Nếu “làm vừa
lòng” là điều bình thường đối với bạn, thì điều đó có nghĩa là bạn ở trong những
mối quan hệ không an toàn - và chính bạn cũng đang góp phần duy trì chúng.
Thành thật mà
nói, nhiều bạn khi nhìn vào điều này sẽ nhận ra rằng một phần lý do bạn ở lại
trong những mối quan hệ đó là vì rời đi còn nguy hiểm hơn ở lại. Nhưng bạn đang
làm tất cả những điều đó thay vì tạo ra những mối quan hệ an toàn - những mối
quan hệ với những người cũng có cùng mong muốn tạo nên sự an toàn như bạn.
Để hiểu rõ hơn về
điều này, hãy xem video của tôi: Cách
Tạo Ra Một Mối Quan Hệ An Toàn.
Nếu việc “làm vừa
lòng” là điều bình thường đối với bạn, thì xin nói thẳng rằng trung thực sẽ
không nằm trong ưu tiên hàng đầu của bạn, dù bạn nghĩ là có. Bạn sẽ không sống
đúng với sự chính trực của mình, bạn sẽ không chân thật, và bạn sẽ thường xuyên
không trung thực - bởi vì bạn sợ hậu quả (hoặc tin rằng sẽ có hậu quả) khi bạn
sống thật hoặc trung thực.
Nói cách khác, sự
thiếu trung thực và giả tạo sẽ trở thành cách bạn làm vừa lòng người khác. Bạn
sẽ hy sinh bản thân liên tục, hoặc nếu không, bạn sẽ giống như đi trên dây giữa
bãi mìn, cố gắng tìm cách làm vừa lòng mọi người để họ chấp nhận “sự thật” của
bạn, mà không phải từ bỏ hoàn toàn lợi ích của bản thân.
Vì vậy, tôi
khuyên bạn nên xem các video của tôi:
– Làm
Thế Nào Để Sống Thật Với Chính Mình
– Tính
chính trực (Chính trực là gì và làm thế nào để xây dựng tính chính trực)
– Sự
hy sinh bản thân... Điều ích kỷ nhất trên thế giới!
Nếu “làm vừa
lòng” là mô thức sống của bạn, thì rất có thể bạn đã lớn lên trong một môi trường
mà bạn cảm nhận sự thù địch ở khắp nơi. “Làm vừa lòng” là cách duy nhất để bạn
cảm thấy an toàn khi còn nhỏ. Và kết quả là, bây giờ bạn phóng chiếu cảm giác
thù địch đó lên người khác - thậm chí trong những tình huống mà thật ra chẳng
có sự đe dọa nào cả.
Hiện tượng này
rõ rệt nhất khi bạn ở cạnh những người mà bạn cho là có quyền lực hơn mình, chẳng
hạn như cấp trên, cha mẹ hoặc những người có uy quyền. Nhưng điều đó lại đặt tất
cả mọi người xung quanh bạn vào thế thua thiệt. Vì thật ra, những người đó có
thể không hề thù địch với bạn. Và bạn không hề gặp nguy hiểm thật sự khi sống
thật, trung thực, hay làm những điều mà bạn sợ người khác sẽ phản ứng xấu. Nhưng
vì bạn đã gán cho họ vai trò “kẻ thù”, bạn vô tình đặt họ vào vai phản diện, dù
họ không phải vậy.
Nếu “làm vừa
lòng” là điều bình thường của bạn, thì bạn thậm chí không nhận ra rằng mình
đang làm điều đó. Điều duy nhất bạn cảm thấy là căng thẳng, áp lực và mối đe dọa
mơ hồ bên trong. Bạn có thể không biết chính xác mối đe dọa đó là gì - chỉ là một
cảm giác luôn trong trạng thái “chiến hay chạy”. Và khi đó, bạn sẽ tự động chuyển
sang chế độ làm vừa lòng - như thể bạn bị “một phần bên trong” của mình điều
khiển.
Khi điều đó xảy
ra, bạn mất khả năng tự do lựa chọn, bởi vì một phần trong ý thức của bạn - phần
không đại diện cho toàn bộ con người bạn - đã chiếm quyền điều khiển và hành động
theo phản xạ cũ. Bạn sẽ làm những điều để xoa dịu người khác, làm giảm căng thẳng
thực tế hoặc tiềm tàng - một cách vô thức, bằng chính những chiến lược bạn học
được từ thuở nhỏ.
Nhưng khi bạn dừng
lại và nhận ra có ý thức rằng mình đang sắp làm vừa lòng trong một tình huống,
thì bạn không chỉ có được sự tỉnh thức, mà còn lấy lại quyền tự do lựa chọn.
Lúc đó, bạn có
thể tự hỏi:
- “Khoan đã, tôi
có thật sự phải làm vừa lòng trong tình huống này không?”
- “Thực tế là
gì?”
Nếu không cần -
bạn sẽ dừng lại.
Nếu có - bạn có
thể xử lý nó một cách có ý thức.
Điều đó có thể
bao gồm:
– Tìm ra những
cách làm vừa lòng hiệu quả hơn,
– Hoặc học cách
chấp nhận và buông bỏ sự kháng cự với hậu quả xã hội, nếu nó thật sự xảy ra,
– Hoặc tự hỏi:
“Với người mà tôi phải luôn làm vừa lòng này, họ thật sự nên ở vị trí nào trong
cuộc đời tôi?”
Bạn có thật sự
muốn giữ họ trong vòng thân cận, thân mật nhất nếu mối quan hệ đó luôn khiến bạn
phải làm vừa lòng họ?
Nếu đúng là vậy,
thì điều gì cần thay đổi?
Chúng ta đều biết
rằng, khi ý thức được điều gì đó, cách chúng ta đối mặt với tình huống ấy sẽ
thay đổi. Ta không còn bị kẹt trong cái bẫy phản ứng tự động nữa. Một điều bạn
có thể nhận ra - và điều này sẽ hoàn toàn thay đổi cách bạn nhìn về việc “làm
hài lòng người khác” - đó là thật ra,
đây chính là một chiến lược mang tính ái kỷ. Ý tôi là thế này: nếu bạn đang cố
làm vừa lòng người khác, thì thật ra bạn không thực sự làm điều đó vì họ, mà là
để bảo vệ chính mình. Và đó là một chiến lược chỉ phục vụ cho một người duy nhất:
bạn.
Tôi biết sẽ có
những người nói: “Không đâu, tôi làm vậy cũng vì lợi ích của người khác nữa, vì
nếu tôi không làm họ vừa lòng, họ có thể làm tổn thương người tôi yêu.” Và bạn
tự thuyết phục mình rằng như vậy không phải là ích kỷ. Nhưng thật ra, nó vẫn là
ích kỷ - bởi vì “bạn” chính là những gì bạn đồng nhất bản thân mình với. Ngay cả
khi bạn đang bảo vệ ai đó, rất có thể là vì bạn đồng nhất mình với họ, nên việc
bảo vệ họ cũng chính là làm điều đó cho bạn. Vì vậy, việc “chiều lòng người
khác” thực ra là một chiến lược mang tính ái kỷ.
Ví dụ, nếu tôi tặng
bạn một món quà chỉ để bạn không nổi giận với tôi, hoặc để tránh cảm giác bạn
biến thành “kẻ đối đầu”, thì rõ ràng tôi làm điều đó vì tôi, chứ không phải vì
lợi ích của bạn. Tôi không tặng quà vì tôi vui khi thấy bạn hạnh phúc. Tôi có
thể tự lừa mình rằng là như thế, nhưng hãy thành thật - động cơ thật sự là ái kỷ.
Tại sao điều này
lại quan trọng? Không chỉ vì những người hay “chiều lòng” người khác thường tự
cho rằng mình rất vị tha (và điều đó tạo nên một thứ “keo dán xã hội” giả tạo),
mà còn vì nếu bạn hành xử theo mô thức này, bạn vẫn đang sống trong mô thức cũ:
“Mỗi người chỉ lo cho bản thân mình.”
Vì vậy, bạn cần
nhớ rằng: khi bạn đang làm vừa lòng ai đó, dù hành động của bạn có vẻ giống như
đang bày tỏ tình yêu hay tạo sự gắn kết, thì vẫn có nỗi sợ hiện diện trong đó.
Động cơ thật sự của bạn là muốn làm dịu hoặc tránh né sự thù địch. Bạn làm vì sợ
rằng nếu không làm, sẽ có hậu quả. Hoặc bạn không làm vì sợ rằng nếu làm, cũng
sẽ có hậu quả.
Đây là lý do vì
sao việc ý thức rõ động cơ thực sự của mình lại quan trọng đến vậy. Tiếc là, điều
này sẽ buộc bạn phải đối diện và thừa nhận những điều mà bạn không muốn thừa nhận
- vì thừa nhận chúng sẽ khiến bạn cảm thấy như thể mình là “một người tồi tệ”.
Để hiểu rõ hơn, bạn nên xem video của tôi có tựa: Khái
niệm về bản thân – Kẻ thù của sự thức tỉnh.
Bây giờ, có một
phần bóng tối ẩn sâu trong những người có xu hướng hay chiều lòng người khác -
đó là sự thiếu giá trị bản thân. Những người này đủ thông minh để nhận ra một
điều: người ta chỉ có thể trở nên thù địch với bạn khi họ không còn cảm thấy cần
bạn hoặc muốn những gì bạn có.
Ví dụ: nếu ai đó
thật sự thích ở bên bạn, họ sẽ không có động cơ để gây xung đột, đúng không? Họ
sẽ muốn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với bạn. Hoặc nếu ai đó cần bạn vì bạn có mối
quan hệ hay cơ hội công việc họ muốn, họ cũng sẽ tránh xung đột. Vì vậy, người
hay chiều lòng người khác đã nhận thấy rằng: con người thường không chọn thù địch
với người mà họ thấy có giá trị.
Và đây chính là
vấn đề. Nếu bạn lớn lên trong một môi trường đầy thù địch, nơi người ta thường
chọn xung đột thay vì hòa hợp, thì thông điệp ngầm bạn nhận được là: “Họ không
cần bạn, không muốn bạn, không trân trọng giá trị của bạn.” - Và nếu họ không
nhìn thấy giá trị nơi bạn, thì tại sao bạn lại có thể thấy được điều đó ở chính
mình? Có lẽ bạn sẽ tin rằng nó không tồn tại.
Nếu bạn có mô thức
này, bạn sẽ luôn cảm thấy mình phải là người “chiều lòng” trong mọi mối quan hệ,
bởi không ai nhìn thấy giá trị của bạn, không ai cảm thấy cần bạn. Và vì thế, họ
cũng không có động cơ để giữ quan hệ tốt với bạn. Bạn đã cá nhân hóa sự thù địch
của môi trường xung quanh, cho rằng đó là một “lời nhận xét” về giá trị của
chính bạn.
Vì vậy, tôi
khuyên bạn nên xem video của tôi có tựa: Sự
nhận ra giá trị – Nhận thức có thể thay đổi hoàn toàn lòng tự trọng của bạn.
Và vì đa số
chúng ta đã hình thành nhận thức sai lệch về giá trị bản thân từ những sang chấn
thời thơ ấu, nên tin tốt là tôi đã tạo ra một quy trình để chữa lành điều này: The
Completion Process (Quy trình Hoàn Thiện).
Nếu bạn muốn học
cách thực hiện quy trình này để chữa lành chấn thương khiến bạn cảm thấy mình
vô giá trị, bạn có thể đọc quyển sách của tôi mang tên “The Completion
Process”, hoặc truy cập www.completionprocess.com
để tìm một người thực hành hướng dẫn bạn qua quy trình đó.
Nếu đời sống xã
hội của bạn dựa trên việc “chiều lòng người khác”, thì đó là một vấn đề rất lớn.
Bởi vì nếu bạn nhìn vào cuộc sống và tự hỏi: “Cuộc sống là gì?” - thì câu trả lời
là: Cuộc sống chính là các mối quan hệ. Và nếu mọi điều bạn làm trong các mối
quan hệ đều xuất phát từ nỗi sợ bị mất mát hay bị trừng phạt, thì điều đó có
nghĩa là cuộc sống của bạn là căng thẳng, là áp lực, là sợ hãi, là mệt mỏi, là
giả tạo, là không trung thực, và lúc nào bạn cũng cảm thấy mình không ổn.
Đó không phải là
một cuộc sống thật sự - nếu toàn bộ đời bạn chỉ xoay quanh việc căng thẳng và
lo lắng xem mình có cần phải xoa dịu ai để tránh bị ghét hay không.
Dĩ nhiên, sẽ
luôn có vài người thật sự không ngại khiến bạn phải “làm vừa lòng” họ. Nhưng
tin tốt là: đa số con người trên Trái Đất không muốn mối quan hệ của mình trở
thành như vậy. Nghĩa là, lần này bạn có thể ăn mừng - vì phần lớn khả năng là nếu
bạn nêu rõ mô thức này ra, những người xung quanh bạn sẽ muốn cùng bạn thay đổi
nó. Họ sẽ muốn tạo ra một mối quan hệ nơi không ai phải “chiều lòng” ai nữa.
Khả năng xoa dịu
người khác là một kỹ năng xã hội quan trọng. Nhưng việc xoa dịu không nên trở
thành phong cách sống hay mô thức quan hệ. Và đáng buồn là, với loài người hiện
nay - nó đã trở thành (hoặc từ lâu đã từng) như vậy.
“Làm vừa lòng
người khác” là một kiểu quan hệ, nhưng thật ra - nó chẳng phải là mối quan hệ
thật sự nào cả. Bạn sẽ cần phải sắp xếp lại đời sống xã hội của mình, dựa trên
sự thật cá nhân của bạn về việc ở bên những người mà bạn cảm thấy phải luôn làm
vừa lòng họ.
Và tôi không nói
đến những tình huống mà bạn chỉ đang phóng chiếu nỗi sợ hoặc giả định của mình
lên người khác; mà là những tình huống bạn thật sự cảm thấy phải làm vừa lòng họ.
Theo tôi, những người như vậy tuyệt đối không nên là bạn đời của bạn, và cũng
không nên là gia đình hay bạn bè thân thiết của bạn.
Nếu có ai trong
đời bạn khiến bạn cảm thấy như vậy, thì ngay bây giờ là lúc bạn cần có một cuộc
trò chuyện thẳng thắn và sâu sắc với họ. Chỉ khi đó, hai bên mới có thể cùng
nhau tìm ra hướng để thoát khỏi mô thức đó.
Tin tốt và tin xấu
là: chính cuộc trò chuyện ấy sẽ cho bạn biết ai là người mà bạn thực sự phải “làm
vừa lòng”, và ai thì không.
Hãy chú ý đến cơ
thể mình. Hãy để ý tư thế, cảm giác bực bội, căng thẳng, trách nhiệm nặng nề, tức
giận, buồn bã hay thất vọng - mỗi khi bạn nghĩ đến việc phải làm gì đó để “giữ
hòa khí” với ai đó. Những cảm giác khó chịu ấy chính là tín hiệu cảnh báo rằng
bạn đang rơi vào chế độ làm vừa lòng người khác.
Một điều bạn có
thể làm là cam kết gọi tên thẳng và nói ra mỗi khi bạn nhận ra mình đang rơi
vào mô thức này. Ví dụ, khi bạn cảm thấy như sắp phải “giữ hòa khí” và đang tiến
gần tới vùng mất an toàn trong giao tiếp xã hội, bạn có thể nói một cách trung
thực thế này (đây chỉ là ví dụ): “Tôi thật
sự sợ là ngay bây giờ tôi sắp phải cố làm bạn vừa lòng, vì tôi lo nếu tôi từ chối
lời mời đến bữa tiệc của bạn, bạn sẽ nghĩ rằng tôi không quan tâm đến bạn, rồi
bạn sẽ giận tôi.”
Khi bạn nói thẳng
ra rằng mình đang “làm vừa lòng” và thừa nhận nỗi sợ đằng sau, bạn đang mở ra
cơ hội để hai người có thể trò chuyện có ý thức, cùng nhau thay đổi mô thức đó
- để bạn không phải tiếp tục hy sinh bản thân để giữ hòa khí (vốn dĩ “sự hy
sinh bản thân” theo nghĩa đó không thật sự tồn tại).
Và hãy nhớ rằng,
nếu bạn thật sự cam kết chấm dứt mô thức này, hãy tự hỏi mình hai câu hỏi sau:
- Làm sao tôi có
thể khiến người khác cảm thấy an toàn khi ở bên tôi?
- Làm sao tôi có
thể khiến họ không cần phải chiều lòng tôi?
Bản ngã con người
vô cùng nhạy cảm, nên việc tạo ra một cuộc trò chuyện vừa trung thực vừa an
toàn là một kỹ năng khó rèn luyện. Tuy nhiên, chúng ta không còn lựa chọn nào
khác ngoài việc học cách làm điều đó, đúng không?
Vì vậy, tôi hy vọng
rằng tất cả chúng ta - những người đang xem video này - có thể cùng nhau rèn
luyện nghệ thuật giao tiếp trung thực và cởi mở. Từ khóa ở đây là “trung thực”.
Hãy cố gắng làm cho người kia cảm thấy an toàn nhất có thể, để cả hai có thể tạo
nên một mối quan hệ không còn bị chi phối bởi mô thức “làm vừa lòng” nữa.
Nếu chúng ta
không chịu làm điều này, thì những mối quan hệ ta có sẽ vừa đau đớn vừa giả tạo
- và đó chính xác là bản chất của một mối quan hệ dựa trên việc “làm hài lòng
người khác”: đau khổ và không thật.
Hiện nay, việc “làm
hài lòng người khác” đã trở thành một kiểu quan hệ phổ biến trên Trái Đất. Đa số
mọi người tin rằng, để có mối quan hệ tốt, thì phải biết “chiều người khác”. Và
cũng có rất nhiều người vô thức tạo ra tình huống khiến người khác phải “làm hài
lòng” họ - chỉ là họ không nhận ra mình đang làm điều đó.
Nhưng hôm nay,
tôi muốn bạn tự hỏi mình:
- Đây có phải là
kiểu quan hệ mà bạn muốn có không?
- Đây có phải là
kiểu xã hội mà bạn muốn duy trì không?
- Đây có phải là
thế giới mà bạn muốn cùng nhau tạo nên không?
Chúc bạn một tuần
thật tốt lành.
Nếu bạn thích
video này, hãy chia sẻ, nhấn thích và đăng ký kênh của tôi để xem thêm nhiều nội
dung tương tự. Và cuối cùng, tôi muốn chân thành cảm ơn bạn - vì đã có đủ dũng
khí và chủ động bước vào không gian của sự nhận thức, không chỉ vì chính bạn,
mà còn vì lợi ích của tất cả những người xung quanh.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=IjmTcnsQTWE
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.