Teal Swan Transcripts 500 - 👻💔🥀😞Sự thật về việc cắt đứt liên lạc đột ngột - Phải làm gì nếu bạn bị cắt đứt liên lạc đột ngột không lý do


Teal Swan Transcripts 500


Sự thật về việc cắt đứt liên lạc đột ngột - Phải làm gì nếu bạn bị cắt đứt liên lạc đột ngột không lý do

 

29-08-2020




Hầu hết các bạn đang xem video này đều từng trải qua cảm giác có ai đó đột nhiên cắt đứt kết nối, không giải thích gì, và ngừng hoàn toàn mọi liên lạc với bạn - “chỉ đơn giản thế thôi”. Hành vi này được gọi là ghosting (lặn mất tăm hay biến mất như ma). Gọi vậy vì họ “biến mất” khỏi cuộc sống của bạn, y như một hồn ma.

 

Lặn mất tăm thật ra không phải là chuyện mới. Con người đã có những “màn biến mất” như thế từ thuở xa xưa. Nhưng điều khác biệt là - ngày nay, hiện tượng này xảy ra ngày càng nhiều và đang dần được xem là bình thường. Lý do là vì ngày càng nhiều mối quan hệ của chúng ta diễn ra trên mạng. Khi các kết nối chủ yếu tồn tại online, và khi ta biết ít người chung hơn, thì cái gọi là “hậu quả” của việc biến mất như vậy gần như không còn.

 

Đáng tiếc là càng nhiều người trong chúng ta - chính mình, gia đình, bạn bè - lặn mất tăm, thì ta lại càng coi đó là chuyện bình thường.

 

Có hai nguyên nhân chính khiến ai đó có thể biến mất khỏi bạn:

 

1. Sợ phải tương tác với bạn. Đặc biệt trong những trường hợp họ cho rằng nếu tiếp tục tương tác thì sẽ dẫn đến xung đột hoặc tổn thương.

2. Sử dụng sự lặn mất tăm như một cách thao túng quyền lực thụ động – kiểu “chiêu im lặng trả đũa”.

 

Nếu rơi vào trường hợp đầu tiên, thì việc biến mất là một chiến lược né tránh. Người đó dùng nó để tránh hậu quả, tránh nỗi đau, hoặc tránh tình huống khó xử mà họ nghĩ sẽ xảy ra nếu tiếp tục giao tiếp với bạn.

 

Ví dụ: giả sử ai đó cảm thấy bạn là người không bao giờ chịu lắng nghe, luôn bác bỏ ý kiến người khác, và chẳng bao giờ thay đổi quan điểm. Trong mắt họ, bạn là người “không thể làm việc chung được”. Chính vì vậy, họ có thể chọn cách ngừng liên lạc hẳn, biến mất hoàn toàn, và chẳng bao giờ nói lý do. Họ nghĩ rằng nếu nói ra, mọi chuyện chỉ tệ hơn thôi.

 

Hoặc giả sử bạn đang nói chuyện với một chàng trai trên ứng dụng hẹn hò. Hai người nhắn tin qua lại khá lâu, thậm chí đã đi chơi vài lần. Rồi đột nhiên - anh ta im bặt. Có thể anh ta không còn hứng thú, hoặc gặp người khác hợp hơn. Nhưng anh ta không muốn làm “người xấu”, không muốn khiến bạn buồn, và cũng không muốn phải giải thích hay đối diện cảm xúc của bạn. Vì thế, cách “dễ dàng” nhất là im lặng và biến mất. Một kiểu “né chia tay” gọn lẹ.

 

Vì gốc rễ của ghosting thường là nỗi sợ xung đột, nên có lẽ bạn nên xem thêm video của tôi mang tên: Cách vượt qua nỗi sợ xung đột.

 

Cũng cần lưu ý một điều rất quan trọng: việc dùng “biến mất” để né tránh khác hoàn toàn với việc “biến mất” để thoát khỏi một mối quan hệ bạo hành.

 

Bất kỳ ai từng ở trong một mối quan hệ cực kỳ độc hại đều biết rằng nếu bạn thử đối mặt và nói thẳng với người bạo hành rằng bạn muốn chia tay - bạn có thể sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí mất mạng. Trong trường hợp đó, tôi thậm chí không muốn gọi đó là “biến mất”. Đó là một hành động chủ động, khôn ngoan và cần thiết để bảo vệ bản thân khỏi bị hại.

 

Vì vậy, bạn cần phân biệt rõ giữa:  Việc cắt đứt liên lạc để bảo vệ bản thân khỏi lạm dụng – và - Việc biến mất như một kiểu hành xử thường trực trong mối quan hệ.

 

Nếu ai đó biến mất khỏi bạn để thao túng quyền lực hay trừng phạt thụ động, thì đó là một chiến thuật kiểm soát. Và thật đáng buồn, nhiều người lại rất thích dùng nó như một hình phạt tinh thần.

 

Bạn có lẽ đã quen với khái niệm “im lặng trừng phạt” hay “dựng bức tường đá” (stonewalling). Với những ai chưa biết, “dựng bức tường đá” là khi một người rút lui cảm xúc, hoặc rời khỏi không gian chung để cắt đứt liên kết, khiến người kia không thể tiếp cận hoặc nói chuyện được nữa - như thể dựng một bức tường đá giữa hai người.

 

Khi việc biến mất được dùng theo cách này, nó là một hình thức tàn nhẫn về mặt cảm xúc, và là một trong những thói quen hủy hoại mối quan hệ nhiều nhất mà ta có thể làm.

 

Dù bạn có không muốn thừa nhận, nhưng một mối quan hệ luôn cần hai người. Nó là về sự kết nối. Điều đó có nghĩa là, người nắm quyền trong mối quan hệ là người có thể cắt kết nối - người từ chối duy trì sự gắn kết.

 

Sâu thẳm bên trong, chúng ta biết điều này. Đó là lý do khi bạn cảm thấy mất quyền lực nhất trong một cuộc cãi vã, bạn thường đứng dậy và bỏ đi. Bởi vì trong khoảnh khắc đó, bạn biết rằng người rời đi mới là người kiểm soát tình hình. Chúng ta cũng hiểu rõ mức độ đau đớn của sự rút lui cảm xúc. Ta biết nó khiến người còn lại trở nên mong manh, dễ tổn thương. Vì vậy, khi ta cảm thấy bị dồn vào chân tường, đặc biệt khi ta thấy mình là nạn nhân, ta thường không ngần ngại dùng những chiêu thao túng cảm xúc để phản kháng.

 

Dù động cơ của việc biến mất là gì - có ý thức hay vô thức - nó đều gây ra tổn thương tâm lý và cảm xúc sâu sắc.

 

Vậy tại sao việc biến mất lại khiến ta đau như vậy?

 

Trước hết, sự rút lui cảm xúc là một dạng bỏ rơi, và điều đó rất nghiêm trọng đối với con người. Tại sao? Bởi vì bạn là một loài sống phụ thuộc vào kết nối. Con người là loài xã hội. Sự kết nối thậm chí còn là nhu cầu lớn hơn cả thức ăn và nước uống.

 

Bạn biết điều này rồi - khi bạn vừa trải qua một cuộc chia tay tồi tệ, bạn có dễ ăn uống hay ngủ được không? Rất khó, phải không?

 

Khi ai đó rút lui như vậy, khi họ lặn mất tăm khỏi bạn, họ đang đe dọa nhu cầu cơ bản nhất của bạn: nhu cầu được kết nối.

 

Ngoài ra, bạn có để ý không - con người luôn cần gán ý nghĩa cho mọi trải nghiệm. Chúng ta phải hiểu “tại sao điều này lại xảy ra” để có thể tìm thấy lý do, để biết mình phải làm gì tiếp theo. Khi không có lời giải thích, người ta sẽ bị ám ảnh bởi hàng loạt giả thuyết, lúc thì hoang mang, lúc lại tin vào phiên bản đau đớn nhất mà họ có thể tưởng tượng.

 

Việc thiếu “sự kết thúc rõ ràng” khiến người ta phát điên.

 

“Tôi đã nói hay làm gì sai à?”

“Có phải họ mất điện thoại không?”

“Có phải tôi không đủ hấp dẫn nên bị bỏ rơi?”

“Tại sao tôi không nhận ra điều này sớm hơn?”

“Có phải tôi quá ngốc trong giao tiếp?”

“Hay họ gặp tai nạn rồi?”

“Hay họ thật sự chẳng quan tâm tôi chút nào?”

 

Chính ý nghĩa mà ta tự gán cho trải nghiệm, đặc biệt là với việc biến mất, mới là thứ gây tổn thương lâu dài nhất. Nếu bạn muốn hiểu sâu hơn về điều này, hãy xem video của tôi mang tên: Ý nghĩa (Nút Tự Hủy của Bản Thân.

 

Khi ai đó “biến mất không lời” khỏi cuộc sống của ta, ta rơi vào trạng thái từ cảm giác “người ấy quan tâm đến mình” sang “họ chẳng thèm quan tâm gì cả”. Sự chuyển đổi đột ngột đó khiến ta ngay lập tức cảm thấy nhục nhã. Nó khiến ta hoài nghi liệu mối quan hệ đó có thật hay chỉ là ảo tưởng. Nó khiến ta nghi ngờ và tự vấn bản thân, cảm thấy mình bị coi thường, bị xem như đồ bỏ đi. Chính vì vậy, hành động đó được tâm trí ta ghi nhận như một sự chối bỏ và phản bội.

 

Và bạn biết không, khoa học còn chứng minh điều này: Cảm giác bị từ chối về mặt xã hội được ghi nhận trong cơ thể giống hệt như nỗi đau thể xác, chỉ khác là… nó còn tệ hơn.

 

Tại sao?

 

Vì khi bị đau thể xác, bạn chỉ có cảm giác đau thôi, chứ không phải gánh thêm một tầng suy nghĩ đầy tổn thương và sai lệch như: “Tôi không đủ tốt”, “Tôi không đáng được yêu”, “Tôi là vấn đề”.

 

Mỗi khi bị từ chối, chúng ta bắt đầu mổ xẻ bản thân, cố gắng tìm ra “mình có gì sai” để “sửa cho đúng”, với hy vọng rằng bằng cách nào đó ta có thể bảo đảm kết nối trong tương lai. Sâu thẳm bên trong, ta đổ lỗi cho chính mình vì bị ai đó phớt lờ.

 

Nhưng còn điều này - và có lẽ đây chính là yếu tố khiến việc vượt qua bị phớt lờ trở nên khó nhất: Việc bị phớt lờ khiến bạn cảm thấy hoàn toàn mất kiểm soát, hoàn toàn rối loạn. Bởi nếu bạn không biết chuyện gì đã xảy ra, thì bạn cũng không biết phải phản ứng hay đối phó thế nào.

 

Ví dụ: Giả sử sự thật là người đó bị người khác “gieo mầm nghi ngờ” (bị tam giác hóa) về bạn, nên họ tin vào điều sai lệch và rời đi. Nếu bạn biết điều đó, phản ứng hợp lý có thể là đối mặt với người gieo nghi ngờ, và nói chuyện thẳng thắn với người đã tin vào điều đó.

 

Nhưng nếu lý do thật sự là trong gia đình họ có người qua đời, và họ rơi vào cơn khủng hoảng cảm xúc, không còn khả năng mở lòng hay kết nối với ai nữa, thì phản ứng của bạn hẳn sẽ rất khác - có thể là: “Tôi đau lắm, nhưng tôi vẫn ở đây nếu bạn cần.”

 

Hai phản ứng hoàn toàn khác nhau - chỉ dựa trên thông tin về lý do thực sự của việc họ biến mất. Còn khi không có bất kỳ thông tin nào, ta rơi vào vòng xoáy bất định, và đó chính là điều khiến việc phớt lờ khó vượt qua nhất.

 

Không có lời giải thích, không có lý do, không có sự rõ ràng - bạn sẽ rất khó xử lý về mặt cảm xúc. Chấn thương do bị bỏ rơi về cảm xúc trở nên dai dẳng, và bạn không thể đạt được sự khép lại.

 

Vậy phải làm gì khi bạn bị phớt lờ?

 

#1. Hãy thử một lần cuối để tìm hiểu sự thật.

 

Nếu bạn thực hiện được, nó sẽ giúp bạn có sự khép lại trong lòng. Để làm được điều này, bạn cần “trải thảm đỏ” cho người kia - tạo điều kiện an toàn tuyệt đối để họ có thể nói thật. Dĩ nhiên, chỉ nên làm điều này nếu bạn thật sự muốn hiểu và trưởng thành về nhận thức, chứ không phải để trả đũa.

 

Người biến mất khỏi bạn thường có vấn đề với xung đột - họ sợ va chạm, sợ căng thẳng. Vì vậy, bạn phải làm cho họ cảm thấy an toàn và dễ dàng khi nói thật. Dù vậy, điều này không bảo đảm họ sẽ trả lời - nhưng vẫn đáng để thử.

 

Nhiều người đã tìm được sự khép lại bằng cách chủ động hỏi thẳng sự thật, đồng thời hứa rằng sẽ không phản ứng tiêu cực hoặc tạo hậu quả gì sau khi nghe câu trả lời.

 

Nhưng nhớ kỹ: Nếu bạn đã hứa rằng sẽ không phản ứng mạnh, thì bạn phải giữ lời. Nếu bạn mất bình tĩnh hay phản ứng tiêu cực, bạn sẽ vô tình củng cố thêm nỗi sợ xung đột của họ, và họ sẽ càng tránh xa hơn.

 

Bạn có thể thử nhắn tin như thế này: “Này, tôi cảm thấy gần đây bạn đột nhiên ngừng nói chuyện và không phản hồi nữa. Việc này khiến tôi rất bối rối, vì tôi thật sự mong tìm thấy một người có thể đồng hành cùng mình. Tôi hứa sẽ không giận dữ hay phòng thủ gì đâu - tôi chỉ cần sự thành thật để hiểu chuyện, thay vì phải tiếp tục đoán mò. Bạn có sẵn lòng nói thật cho tôi biết lý do vì sao bạn ngừng liên lạc không?”

 

Bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy nhiều người thật sự nói ra, nếu bạn khiến họ cảm thấy an toàn và dễ dàng để thành thật.

 

Dù câu trả lời đó không bao biện được cho việc cắt đứt liên lạc đột ngộ, và dù bạn có hoàn toàn có lý khi tức giận vì phải chủ động làm điều này, thì bạn vẫn sẽ học được rất nhiều điều - không chỉ để giải tỏa câu chuyện đó, mà còn để hiểu sâu hơn về chính mình, về con người, và về cách thế giới này vận hành.

 

Quy tắc vàng:

 

Nếu bạn đã làm điều đó - nỗ lực cuối cùng để tìm sự thật - mà họ vẫn không phản hồi, thì từ đây:

 

- Đừng nhắn tin.

- Đừng gửi email.

- Đừng đến gặp.

- Đừng tạo thêm bất kỳ liên lạc nào.

 

Không liên lạc, không tiếp cận, không thêm lần nữa. Hãy giữ lòng tự trọng.

 

Và thêm một quy tắc nữa: Không được liên lạc lại sau 1 năm, 2 năm, hay bất cứ khi nào.

 

Một khi bạn đã chủ động bước đến mà họ không hồi đáp, thì từ đó trở đi, 100% trách nhiệm sửa chữa mối quan hệ nằm ở họ. Nếu họ muốn hàn gắn, họ sẽ phải là người chủ động tìm đến bạn - và phải chứng minh rằng hành vi của họ đã thay đổi.

 

#2. Dù họ có nói lý do gì đi nữa, bạn phải phân biệt giữa “lý do” và “quyết định hành động”.

 

Nhiều nhà tâm lý và chuyên gia tự cải thiện bản thân nói rằng: “Việc “biến mất không lời” không liên quan gì đến bạn, mà chỉ phản ánh vấn đề của người kia.”

 

Nhưng điều đó không hoàn toàn đúng, nếu xét theo luật phản chiếu - rằng thế giới phản ánh lại những điều bên trong ta. Dù vậy, nói chung, những người chọn biến mất khỏi bạn thường là những người không chịu được cảm giác khó chịu. Chỉ cần nguy cơ có sự khó chịu xuất hiện, họ ngay lập tức né tránh.

 

Nhiều người “ắt đứt liên lạc đột ngột” là vì họ sợ sự gần gũi, sợ cam kết, sợ xung đột, hoặc dùng biến mất như một cách kiểm soát thụ động.

 

Sự thật là: nếu bạn biết được lý do thực sự khiến ai đó quyết định biến mất khỏi bạn, bạn sẽ học được rất nhiều điều về bản thân và về con người nói chung. Nhưng, tiếc là, bạn không thể kiểm soát việc có được câu trả lời đó hay không.

 

Dù họ đổ lỗi cho bạn hay cho họ, thì việc quyết định biến mất vẫn là một hành động tách biệt, và trách nhiệm của hành động đó hoàn toàn thuộc về họ.

 

Hãy tưởng tượng thế này:  Người ta cũng có “lý do” để giết người. (Teal cười) Nhưng quyết định giết người là vấn đề hoàn toàn khác - và trách nhiệm hành động đó nằm ở người đã chọn làm nó.

 

Việc cắt đứt liên lạc đột ngột cũng vậy. Nó là một kiểu hành vi không lành mạnh trong mối quan hệ. Người chọn biến mất có thể đưa ra hàng loạt lý do, nhưng việc họ chọn biến mất thay vì giao tiếp - đó là một vấn đề riêng biệt, và nó hoàn toàn thuộc về họ.

 

#3. Vấn đề lớn nhất với “cắt đứt liên lạc đột ngột” là: Bạn có thể không bao giờ biết lý do thật sự, thậm chí đến tận cuối đời - vẫn không biết tại sao họ lại biến mất. Và điều đó... thật sự tệ hại.

 

Vì lý do đó, bạn cần tự hỏi mình: “Từ hôm nay, mình sẽ làm gì khác đi kể từ hôm nay? Và điều gì sẽ giúp tôi cảm thấy thanh thản nhất nếu như có một sự thật hiển nhiên rằng - tôi sẽ không bao giờ biết được lý do?”

 

Câu trả lời cho câu hỏi này chính là cách để bạn lấy lại sức mạnh của mình trong một tình huống mà bạn hoàn toàn bất lực, vì bạn không thể ép buộc ai đó phải tương tác hay đối diện với bạn.

 

#4. Bạn cần hiểu rằng khi ai đó “biến mất” khỏi bạn, hành vi đó thật ra đang nói với bạn điều này: “Tôi không có khả năng để duy trì một mối quan hệ lành mạnh và trưởng thành với bạn - hay với bất kỳ ai.”

 

Và nếu bạn nghe điều đó và nghĩ: “Trời, đây là cơ hội để tôi cứu họ,” thì bạn phải hiểu rằng - dù mọi người đều có tiềm năng để phát triển thành người có khả năng yêu thương và gắn kết một cách lành mạnh, nhưng tiềm năng không có nghĩa là họ sẽ làm điều đó. Quyền tự do ý chí luôn lớn hơn tiềm năng.

 

Cũng nên nhớ rằng, những người thật sự có khả năng hoặc muốn có một mối quan hệ trưởng thành và lành mạnh với bạn - những người thật sự cam kết với bạn và với mối liên hệ đó - họ sẽ luôn tìm cách để hiện diện trong mối quan hệ. Bạn không thể chịu trách nhiệm cho 100% của một mối quan hệ, cho dù bạn có muốn kiểm soát đến mức nào đi nữa. Đây là một phần của sự mong manh tự nhiên vốn có trong mọi mối quan hệ: bạn không thể kéo ai đó mạnh đến mức có thể bù đắp cho phần mà họ không muốn đóng góp.

 

Cách họ cư xử với bạn phản ánh kiểu quan hệ mà họ có với người khác. Hãy tự hỏi: Bạn có muốn kiểu quan hệ đó không?

 

Vì vậy, tôi muốn bạn tự hỏi mình: “Bằng việc chấp nhận mô thức này, bằng việc tiếp tục duy trì mối liên hệ này với người đó, bằng việc cứ cố kéo họ dù họ không hề muốn dồn tâm sức để ở bên tôi - tôi có đang nói với vũ trụ rằng ‘Điều này là đúng và tốt cho tôi’ không? Tôi có đang ngầm đồng ý rằng ‘Đây là điều tôi chấp nhận’ không?” Những gì bạn nói “có” rất quan trọng. Đó là thông điệp bạn gửi đến chính mình, đến mọi người xung quanh, và đến cả vũ trụ này.

 

Đừng... đừng chạy theo những “bóng ma.”

Trừ khi bạn muốn các mối quan hệ của mình bị ám ảnh bởi nỗi sợ hãi rằng “mình có vấn đề gì đó”, bởi sự thiếu ổn định, né tránh, bị bỏ rơi và khát khao tình cảm không được đáp lại.

 

Ngoài ra, bạn cũng phải nhận ra rằng không phải “bóng ma” nào cũng hoàn toàn biến mất. Có những “bóng ma nửa vời”, và thật ra chúng còn tệ hơn cả việc bị biến mất hoàn toàn.

 

Vì sao? Vì nếu bạn tiếp tục ở lại và chấp nhận kiểu hành vi đó, bạn đang tự nguyện bước vào một chu kỳ củng cố gián đoạn trong mối quan hệ - một trong những hình thức gây nghiện và lạm dụng cảm xúc nặng nề nhất trong tương tác giữa con người.

 

Nếu bạn muốn hiểu rõ hơn về điều này, hãy xem video của tôi có tựa: Vì sao bạn không thể rời khỏi mối quan hệ (Cơ chế củng cố gián đoạn)

 

Dù việc bị “cắt đứt liên lạc đột ngột” thật sự rất tệ, tôi muốn bạn xem xét một điều: có thể bạn vừa mới tránh được một viên đạn. Nếu ai đó “cắt đứt liên lạc đột ngột” với bạn, điều họ đang nói - dù không bằng lời - chính là: “Tôi không phải là người mà bạn có thể xây dựng một mối quan hệ an toàn cùng.”

 

Một người không thể thành thật với bạn, không thể chăm sóc cho sự kết nối giữa hai người, đến mức phải cắt đứt mọi liên lạc - thì đó không phải là người bạn có thể an tâm để gắn bó. Nhân tiện, nếu bạn muốn biết cách xây dựng một mối quan hệ an toàn, hãy xem video của tôi có tên: Làm thế nào để tạo ra một mối quan hệ an toàn

 

#5. Hãy dành năng lượng có ý thức để chữa lành vết thương do việc bị “biến mất” gây ra, và đồng thời tìm kiếm có chủ đích trải nghiệm ngược lại với điều đó. Vì chữa lành chính là trải nghiệm điều đối lập. Nếu bạn muốn hiểu rõ hơn về điều này, hãy xem video của tôi có tên: Chữa lành là gì?

 

Khi bị “cắt đứt liên lạc đột ngột”, bạn có thể đối mặt với cảm giác bị từ chối, bị phản bội, bị bỏ rơi. Bạn có thể bắt đầu nghi ngờ bản thân, thậm chí nghi ngờ cả giá trị của chính mình. Bạn có thể nghe trong đầu mình những lời như: “Không thể nào có chuyện ai đó lại cắt đứt liên lạc với tôi nếu tôi thật sự là một người tốt, hay nếu tôi không nói hoặc làm điều gì sai.”

 

Những người bị “cắt đứt liên lạc đột ngột” thường có xu hướng đổ lỗi cho bản thân, hoặc tổng quát hóa trải nghiệm đó thành niềm tin tiêu cực về “tất cả mọi người”, “tất cả đàn ông”, “tất cả phụ nữ”, hay “tất cả người trên mạng hẹn hò.”

 

Hãy cẩn trọng, vì những vết thương do bị “cắt đứt liên lạc đột ngột” khiến bạn rất dễ dựng nên những câu chuyện sai lệch về điều đã xảy ra.

 

Và hãy nhớ: Việc bị “cắt đứt liên lạc đột ngột” không liên quan gì đến giá trị thật sự của bạn. Giá trị của bạn không phụ thuộc vào việc người khác có nhìn thấy nó hay không. Và nếu bạn không tin điều đó, hãy xem video của tôi có tên: Cách xử lý sự từ chối

 

“Lặn mất tăm” là một mô thức quan hệ lệch lạc, và trong trường hợp tệ nhất, nó là một hình thức bạo hành cảm xúc nghiêm trọng. Điều bi kịch nhất là - hành vi này đang dần được bình thường hóa. Rất nhiều người, khi thấy hành vi “cắt đứt liên lạc đột ngột” diễn ra xung quanh, bắt đầu bắt chước và áp dụng nó như một cách tương tác “mới”. Nói cách khác, nếu bạn bị “cắt đứt liên lạc đột ngột”, khả năng cao là bạn cũng sẽ bắt đầu “cắt đứt liên lạc đột ngột” người khác.

 

Và nếu chúng ta muốn xây dựng một xã hội có phần nào đó lành mạnh hơn để sống trong đó, chúng ta phải ngừng duy trì vòng lặp bạo hành cảm xúc này.

 

Đừng “cắt đứt liên lạc đột ngột” người khác - và đừng chạy theo những “bóng ma.”

 

Chúc bạn một tuần thật tốt lành.

 

Nếu bạn thích video này, hãy chia sẻ, nhấn thích, và đăng ký kênh của tôi để xem thêm những nội dung tương tự.

 

Nhưng trên hết, tôi muốn cảm ơn bạn - vì đã chủ động và dũng cảm bước vào không gian của nhận thức, không chỉ cho chính bạn, mà còn cho cả những người xung quanh.

 

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=-UqAV25OgRQ

 

https://tealswan.com/

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.