Teal Swan Transcripts 184
Ý Nghĩa – Nút Tự Hủy
20-06-2015
Từ thuở sơ khai,
loài người đã luôn tìm kiếm ý nghĩa đằng sau mọi trải nghiệm mà mình trải qua.
Con người tìm kiếm hàm ý trong mọi điều mà họ chạm mặt. Khả năng tìm kiếm ý
nghĩa là một hình thái cao cấp của ý thức, nhưng như chúng ta đều biết rõ, sự
tiến hóa luôn đi kèm với cạm bẫy. Một ví dụ điển hình cho cạm bẫy này là khi một
người trở nên ngạo mạn vì cho rằng mình đã thoát khỏi cái tôi.
Tôi gọi loài người
là “một giống loài cạm bẫy”, nghĩa là chính sự xuất sắc trong ý thức của họ...
lại trở thành nguyên nhân dẫn đến sự suy sụp. Khả năng tìm ra ý nghĩa vừa là điều
khiến loài người trở nên vượt trội như một nhánh tiến hóa của ý thức đang mở rộng
nhanh chóng, lại vừa là thứ khiến họ tự hủy hoại bản thân.
Chúng ta trải
nghiệm đủ loại tình huống trong cuộc sống hằng ngày. Có những trải nghiệm ta
cho là tích cực, cũng có những trải nghiệm ta cho là tiêu cực. Nhưng “sắc thái”
của trải nghiệm đó, là do một yếu tố duy nhất quyết định: ý nghĩa mà chúng ta
gán cho trải nghiệm đó.
Ngày nay, người
ta đã biết rằng một người phụ nữ có thể trải qua một trải nghiệm sinh nở hoàn
toàn khác với người phụ nữ khác, chỉ vì sự khác biệt trong ý nghĩa mà cô ấy gán
cho trải nghiệm ấy, hoặc cho những cảm giác diễn ra trong quá trình đó. Hai người
có thể trải qua cùng một sự kiện, nhưng lại có cảm nhận hoàn toàn khác nhau,
đơn giản vì họ gán ý nghĩa khác nhau cho cùng một trải nghiệm.
Hãy tưởng tượng
điều này: nếu bạn bắt đầu nôn mửa không kiểm soát ngay bây giờ, và bạn gán cho
điều đó ý nghĩa rằng bạn không rửa tay sạch nên đã nhiễm một loại virus chết
người, thì trải nghiệm nôn mửa đó sẽ rất khác với nếu bạn gán cho nó ý nghĩa rằng:
cơ thể bạn đang tự thanh lọc độc tố để tái sinh… tái tạo… và trở về trạng thái
khỏe mạnh.
Chúng ta phải
nhìn nhận rằng: ý nghĩa không tự tồn tại trong một hoàn cảnh. Nó thực chất chỉ
là một diễn giải, và bạn không thể đơn giản xem diễn giải đó là sự thật. Nếu ý
nghĩa không tồn tại sẵn trong một trải nghiệm, thì chúng ta, chính chúng ta, tự
gán ý nghĩa vào trải nghiệm đó, và rồi... lại nhầm lẫn rằng trải nghiệm đó và ý
nghĩa đó là một.
Hãy hình dung điều
này giống như món bơ đậu phộng và mứt: Bơ đậu phộng là trải nghiệm. Mứt là ý
nghĩa mà ta gán cho trải nghiệm đó. Và khi ta trộn chúng vào nhau, ta không còn
phân biệt được đâu là cái gì, ta tạo ra một “chất thứ ba”. Điều này khiến ta không
thể nhìn ra sự thật của một trải nghiệm. Chúng ta cần học cách tách bơ đậu phộng
ra khỏi mứt.
Nói cách khác: tách
trải nghiệm ra khỏi ý nghĩa.
Chỉ khi làm được
như vậy, chúng ta mới có thể tiếp cận được sự thật, và học cách lựa chọn những
ý nghĩa mang lại lợi ích, thay vì những ý nghĩa hủy hoại chính mình.
Nếu bạn cho rằng
việc gán ý nghĩa cho một trải nghiệm là điều không mấy nghiêm trọng, hãy nghĩ đến
chuyện sau đây: bạn hoàn toàn có thể phá hủy cả cuộc đời mình chỉ vì đã gán một
ý nghĩa tiêu cực cho một trải nghiệm nào đó.
Ví dụ: một bé
gái ba tuổi đang chơi trong văn phòng của ba mình và nài nỉ ông chơi búp bê với
cô bé. Ông quát lên, tỏ vẻ bực dọc và nói: "Không! Ba đang bận!"
Đây là một trải
nghiệm gây sang chấn với cô bé, cô bé tiếp nhận nó một cách cá nhân.
Giờ hãy tưởng tượng:
ý nghĩa mà cô bé gán cho trải nghiệm đó là: "Tôi không quan trọng với ba
mình."
Đó không phải là
ý nghĩa mà người cha gán cho sự kiện này. Với ông, ý nghĩa đơn giản là:
"Tôi đang bận."
Nhưng ngay khi
cô bé gán cho trải nghiệm đó ý nghĩa "Tôi không quan trọng với ba",
thì giống như việc cô đeo lên một cặp kính có màu sắc đặc biệt, và từ khoảnh khắc
đó trở đi, mọi trải nghiệm với cha mình sẽ bị lọc qua ống kính “Tôi không quan
trọng với ba.”
Sự thật lúc này
đã bị nhuộm màu và méo mó bởi "nhận thức" mà cuộc sống đang bị lọc
qua. Mỗi lần cô bé tương tác với ba mình, trải nghiệm đó lại bị bóp méo bởi lớp
kính màu này.
Và đây là lúc mọi
chuyện trở nên vô cùng phức tạp…Mỗi lần cô có một trải nghiệm với cha mình, mà có
thể củng cố thêm cho niềm tin/ý nghĩa này, thì những cái "kính" kia sẽ
ngày càng dày lên và méo mó hơn. Cho đến một lúc, chỉ còn những trải nghiệm củng
cố ý nghĩa đó mới có thể lọt qua được “cặp kính” ấy.
Điều đó có nghĩa
là: bất kỳ lúc nào người cha thể hiện tình yêu thương với con gái, điều đó cũng
không thể lọt qua được bộ lọc này. Người cha có thể thực sự yêu con gái mình
hơn bất kỳ điều gì trên đời, có thể làm đủ mọi điều yêu thương, nhưng nó không
còn ý nghĩa gì nữa, vì mọi hành động của ông đều đã bị lọc qua ống kính của ý
nghĩa mà con gái ông đã gán từ năm ba tuổi.
Cô bé ấy rất có
thể sẽ lớn lên và tin rằng mình không quan trọng với đàn ông, và sẽ bước vào những
mối quan hệ với những người đàn ông thiếu thốn cảm xúc, rồi tìm cách khỏa lấp nỗi
đau của mình bằng những chứng nghiện khác nhau, và luôn thắc mắc vì sao lòng tự
trọng của mình lại thấp đến thế.
Hãy nhìn kỹ vào
lớp kính ấy…Có phải nó lý giải vì sao hai người lại có thể cảm nhận một sự kiện
theo hai cách hoàn toàn khác nhau?
Chúng ta cần đặt
câu hỏi: liệu rằng ý nghĩa đau đớn mà ta gán cho một trải nghiệm có thật sự phản
ánh đúng bản chất của trải nghiệm ấy ngay từ đầu?
Chúng ta cần tự
hỏi: Liệu rằng ta đã trừng phạt người khác, hoặc tránh né họ chỉ vì một ý nghĩa
nào đó mà chính ta đã tự gán cho trải nghiệm với họ, chứ không phải vì điều gì
họ thật sự đã làm?
Rất nhiều nỗi
đau mà ta đang trải qua trong đời không xuất phát từ những gì thật sự đã xảy ra,
mà là từ ý nghĩa mà ta đã gán cho những điều đó.
Điều này cũng lý
giải vì sao ta thường rất bối rối trước cách hành xử phòng vệ của người khác.
Hãy lưu ý: xung
đột về sự diễn giải ý nghĩa là nguyên nhân gây ra phần lớn các hiểu lầm trong
giao tiếp hằng ngày của chúng ta.
Hãy nhìn lại những
ký ức đầu đời của bạn...Với mỗi ký ức đó, tôi muốn bạn tự hỏi:
- "Tôi đã
gán ý nghĩa gì cho trải nghiệm này?"
- "Tôi đã
quyết định rằng điều đó có nghĩa gì?"
Rồi hãy tưởng tượng
rằng, vào chính khoảnh khắc đó, bạn đã đeo lên một cặp kính mang màu sắc của ý
nghĩa ấy, và từ đó trở đi, bạn nhìn cuộc đời, cho đến cả khi trưởng thành, qua
cặp kính đó.
- Liệu một phần
cuộc đời bạn có trở nên dễ hiểu hơn?
- Liệu một số mối
quan hệ có trở nên sáng tỏ hơn?
Điều gì sẽ xảy
ra nếu ý nghĩa bạn từng gán cho sự kiện đó hoàn toàn không đúng?
Từ hôm nay trở
đi, tôi đề nghị bạn hãy làm điều này: Bất cứ khi nào bạn trải qua một điều gì
đó khiến bạn bị kích hoạt, hoặc khiến bạn cảm thấy đau đớn, hãy tự hỏi: "Tôi
đang khiến điều này có nghĩa là gì?"
Câu hỏi này giúp
bạn tách biệt điều gì đang thực sự xảy ra với ý nghĩa mà bạn đang gán cho trải
nghiệm đó. Nó trao cho bạn một cơ hội để làm rõ lại sự thật.
Ví dụ: giả sử ai
đó tặng bạn một món quà sinh nhật tệ hại, một món mà bạn cực kỳ ghét, đến nỗi bạn
tin rằng người ta nên biết điều đó.
Hãy tự hỏi: "Tôi
đang khiến điều này có nghĩa là gì?"
Có thể bạn sẽ nhận
ra mình đang gán cho điều này ý nghĩa rằng: "Người này thật ra không quan
tâm tôi đủ để tìm hiểu xem tôi thích gì, hay để thật sự hiểu tôi."
Giờ thì bạn có
cơ hội để không đeo cặp kính ý nghĩa đó lên nữa, mà thay vào đó, bạn có thể xem
xét lại ý nghĩa đó, hoặc trực tiếp hỏi người kia.
Bạn có thể nói: "Tôi
đang khiến điều này có nghĩa là như vậy... Đó có phải là điều bạn thật sự có ý
định không?"
Điều này không
chỉ giúp người kia có cơ hội nói rõ sự thật, mà còn giúp bạn không đeo cặp kính
ý nghĩa ấy lên ngay từ đầu, để bạn được tự do khỏi ảo tưởng.
Hãy tách bơ đậu
phộng ra khỏi mứt và rồi hãy chất vấn mứt.
Nói cách khác: Hãy
tách sự kiện thực tế ra khỏi ý nghĩa mà bạn gán cho nó. Rồi hãy chất vấn ý
nghĩa ấy, để bạn không tuyệt đối tin rằng nó là sự thật.
Hãy chất vấn ý
nghĩa của bạn, thay vì tin chắc vào nó. Hãy tháo cặp kính ý nghĩa mà bạn đã đeo
từ rất lâu, và chuẩn bị để nhìn thế giới rõ ràng hơn nhiều.
Chúc bạn một tuần
thật tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=Qfuwz5kK99I
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.