Teal Swan Transcripts 580
Bạn chỉ trung thực khi cảm thấy không có
hậu quả nào xảy ra?
12-02-2022
Chúng ta được “lập
trình” để tránh đau đớn. Con người thường làm đủ mọi cách để cảm thấy an toàn
và tránh các hậu quả tiêu cực. Đáng tiếc là mối quan hệ này – tức là sự né
tránh hậu quả xấu – cũng ảnh hưởng đến cách chúng ta đối diện với sự trung thực.
Một ngày nào đó, chúng ta cần phải nói về việc làm thế nào để xã hội trở thành
một nơi khuyến khích sự trung thực. Nhưng hôm nay không phải là cuộc nói chuyện
đó. Hôm nay, điều chúng ta cần nói là về sự sẵn lòng và lòng can đảm để trung
thực ngay cả khi việc đó kéo theo hậu quả, thay vì bất lực chờ đợi xã hội chấp
nhận sự trung thực.
Ngoài ra, trong
cuộc nói chuyện hôm nay, sẽ không có ích gì nếu chúng ta sa vào bàn luận về
tính đạo đức của việc trung thực hay dối trá. Bởi thật ra, trong một số tình huống
nhất định, bạn hoàn toàn có thể lập luận rằng việc không trung thực lại là điều
đạo đức hơn. Nếu bạn không tin, hãy thử nhớ lại Thế chiến thứ Hai. Nếu bạn đang
giấu người Do Thái trong nhà ở Đức, và một tên phát xít gõ cửa hỏi: “Anh có
đang giấu người Do Thái ở trên gác không?”, liệu việc trả lời “Đúng, tôi đang
giấu họ” chỉ vì “trung thực là đạo đức” có thật sự là điều đạo đức không? Thấy
không, chúng ta có thể đi rất sâu vào cái ngõ cụt của tranh luận đó - nhưng hôm
nay không phải lúc.
Mỗi người trong
chúng ta ít nhất một lần trong đời sẽ rơi vào tình huống không trung thực -
không nói ra sự thật. Nhưng có những người chỉ trung thực nếu biết chắc rằng sẽ
không có hậu quả tiêu cực nào khi họ làm vậy. Nếu bạn là một trong số đó, thì
cuộc sống của bạn sẽ dần biến thành một trò chơi chiến lược thay vì là một cuộc
sống chân thật. Thay vì nói và hành động phù hợp với sự thật của chính mình, bạn
sẽ nói và làm một cách tính toán - để tránh rắc rối và để đạt được điều bạn muốn
từ người khác, kể cả những phản ứng mà bạn mong đợi. Dù điều đó khiến bạn lệch
khỏi sự thật nội tâm, bạn vẫn sẽ chọn chiến lược thay vì thành thật.
Nếu bạn là người
chỉ dám nói ra sự thật khi chắc chắn rằng điều đó sẽ không gây ra hậu quả tiêu
cực, thì bạn đang có một mối quan hệ có điều kiện với chính sự thật của mình, với
sự trung thực nói chung. Bạn đang làm cho người khác phải chịu trách nhiệm
trong việc “tạo ra sự an toàn” để bạn có thể thành thật. Và điều này có những vấn
đề cực kỳ nghiêm trọng - không chỉ khiến người khác tổn thương, mà còn dẫn đến
sự sụp đổ hoàn toàn của cuộc sống bạn.
Để có một cuộc sống
đáng sống, bạn sẽ cần phải thay đổi mối quan hệ của mình với sự trung thực và sự
thật, và thay đổi mối quan hệ của bạn với hậu quả.
Vấn đề đầu tiên
của việc chỉ dám trung thực khi bạn có thể đảm bảo rằng sẽ không có hậu quả xấu,
là: điều đó đi ngược lại luật phổ quát.
Vũ trụ này - thực
tại không-thời-gian mà bạn đang sống - vận hành theo luật phản chiếu và luật
nhân quả. Không có gì tồn tại mà không tạo ra phản chiếu. Không có gì tồn tại
mà không gây ra hệ quả. Nói cách khác, mọi thứ đều có phản chiếu và có hậu quả.
Mọi thứ! Và “mọi thứ” ở đây bao gồm cả sự trung thực.
Lý do khiến sự
trung thực của bạn có ít hậu quả hơn trong một số tình huống là vì có rất nhiều
yếu tố khác nhau ảnh hưởng. Ví dụ, nếu bạn bước vào phòng của một nhà trị liệu
và nói rằng bạn đã giết người, thì do họ là người có nghĩa vụ báo cáo, bạn có
thể ngay lập tức phải đối diện với cảnh sát. Vậy nên, sự trung thực đó có hậu
quả.
Chúng ta không
thể nói rằng “nói thật với nhà trị liệu sẽ không bao giờ có hậu quả”, nhưng
thông thường, hậu quả sẽ ít nghiêm trọng hơn, bởi vì những gì bạn chia sẻ không
ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của họ.
Ví dụ, giả sử bạn
là một người đàn ông đã kết hôn 12 năm, và bạn nói với nhà trị liệu rằng bạn là
người đồng tính. Với họ, sự thật này không mang lại hậu quả tiêu cực nào, vì việc
bạn là ai không làm thay đổi cuộc sống của họ. Nhà trị liệu có thể xác nhận, thấu
hiểu và giúp bạn cảm thấy bình an hơn với sự thật đó.
Nhưng nếu bạn về
nhà và nói với người vợ đã ở bên bạn 12 năm rằng bạn là người đồng tính - thì hậu
quả sẽ hoàn toàn khác. Và thật tàn nhẫn nếu bạn trông đợi cô ấy phải đảm bảo rằng
sẽ không có phản ứng tiêu cực, không có hậu quả, chỉ để bạn cảm thấy an toàn
khi nói ra sự thật đó. Thật vô lý và tàn nhẫn nếu bạn mong cô ấy chỉ có phản ứng
tích cực, hoặc cam kết sẽ không ly hôn, chỉ để bạn cảm thấy yên tâm khi thừa nhận
mình là người đồng tính.
Bạn có thể tưởng
rằng mình có thể nói, làm, hay nghĩ điều gì đó mà không có hậu quả. Nhưng điều
đó không thể xảy ra. Bạn cần chấp nhận sự thật rằng mọi lời nói, hành động, hay
thậm chí là suy nghĩ của bạn đều tạo ra hậu quả.
Ngoài ra, mọi điều
bạn không nghĩ, không nói và không làm cũng đều có hậu quả. Khi một người chỉ sẵn
lòng trung thực nếu biết chắc rằng sẽ không có hậu quả tiêu cực nào cho sự
trung thực đó, họ thường nhận thức rất rõ về hậu quả của việc trung thực, nhưng
lại hoàn toàn không nhận ra hậu quả của việc không trung thực. Nhưng bạn biết
không? Luôn luôn sẽ có hậu quả cho cả hai.
Ví dụ, rõ ràng
là người đàn ông trong ví dụ trước sẽ phải đối mặt với những hậu quả khi anh ta
nói ra rằng mình là người đồng tính. Tuy nhiên, cũng có những hậu quả rất lớn nếu
anh ta không bao giờ trung thực về điều đó.
Rất nhiều người
có mối quan hệ mang tính “điều kiện” với sự trung thực - tức là họ chỉ dám
trung thực khi cảm thấy an toàn - thường nói những câu kiểu như: “Tôi chỉ đang
thành thật thôi mà.” Khi họ nói vậy, ẩn sau đó là suy nghĩ rằng vì họ đang
trung thực, nên người khác không nên phản ứng tiêu cực hay không nên có hậu quả
gì xấu xảy ra.
Nói cách khác, họ
nghĩ rằng việc họ trung thực tự thân nó đã khiến người khác “sai” khi có phản ứng
tiêu cực, hoặc “sai” khi có bất kỳ hậu quả nào xảy ra từ sự trung thực đó. Họ
xem sự trung thực của mình như một “tấm giấy miễn trừ” khỏi mọi phản ứng tiêu cực
hay hậu quả tiêu cực.
Nếu bạn là người
rơi vào mô thức này, tôi muốn bạn suy nghĩ thử: bản thân bạn cũng không thể
trao cho ai mức độ “miễn trừ” như vậy được.
Nếu bạn không
tin, hãy tưởng tượng thế này: bạn đang trong một mối quan hệ - không chỉ là hẹn
hò mà là đã kết hôn - và một ngày, người bạn đời bước vào nhà và nói: “Anh/Em
đang yêu người khác.” Bạn có thể nào đảm bảo rằng mình sẽ không có phản ứng
tiêu cực nào không? - Không thể. Bạn không thể hứa điều đó được. Bạn chắc chắn
vẫn sẽ phản ứng tiêu cực, người kia sẽ cảm thấy tội lỗi, bạn có thể không muốn
thân mật với họ nữa, rồi hai người sẽ trở nên xa cách, mất lòng tin, có thể phải
đi tư vấn hôn nhân, thậm chí ngủ riêng hoặc ly hôn.
Nếu lúc đó họ
nói: “Gì chứ, tôi chỉ đang trung thực thôi mà,” như thể muốn khiến bạn sai khi
có phản ứng tiêu cực, hoặc sai khi có hậu quả cho sự thật đó - thì đó chính là
sự tàn nhẫn.
Và nếu họ cần điều
kiện rằng bạn không được phản ứng và không được có hậu quả chỉ để họ dám nói ra
sự thật ấy, thì bạn không bao giờ có thể khiến họ cảm thấy “an toàn” đủ để họ
chia sẻ sự thật của mình.
Thêm một ví dụ
khác: hãy tưởng tượng bạn là chủ của một công ty, và có một nhân viên đang ăn cắp
bí mật kinh doanh để gây dựng công ty riêng, vì “sự thật cá nhân” của họ là họ
cho rằng bạn là người xấu, và rằng “một người tốt hơn” xứng đáng chiếm lĩnh thị
trường.
Giờ, thử nghĩ
xem: nếu nhân viên đó chỉ chịu trung thực khi bạn cam kết sẽ không có phản ứng
tiêu cực nào và không có hậu quả gì, bạn có thể đáp ứng điều đó không? - Không
thể. Không có cách nào bạn có thể bình tĩnh mà chấp nhận điều đó, nhất là khi họ
vẫn đang làm việc cho bạn. Và dĩ nhiên, bạn không thể tiếp tục giữ họ lại trong
công ty nếu sự thật đó là như vậy. Hậu quả rõ ràng là bạn sẽ phải sa thải họ.
Không có cách nào khiến tình huống đó “an toàn” để họ có thể trung thực được.
Vì vậy, nếu bạn
là người chỉ dám trung thực khi người khác đảm bảo rằng sẽ không có hậu quả
nào, hoặc không chịu trách nhiệm với hậu quả của sự trung thực của mình, thì bạn
đang tự trói buộc và làm mất đi sức mạnh cá nhân của chính mình.
Để thoát khỏi
chiếc bẫy đó và trở thành người chủ động tạo ra cuộc sống của mình thay vì chỉ bị
tác động bởi nó, bạn cần phải thực sự ý thức về hậu quả của việc trung thực và
hậu quả của việc không trung thực trong bất kỳ tình huống nào. Bạn cần nhìn thấy
rõ cách mà những hậu quả đó diễn tiến theo thời gian.
Và thay vì mong
chờ rằng những hậu quả ấy sẽ không tồn tại, bạn hãy chủ động lựa chọn loại hậu
quả mà bạn sẵn sàng chấp nhận.
Nếu bạn muốn tìm
hiểu sâu hơn về cách mà lòng can đảm này có thể dẫn bạn đến một cuộc sống mạnh
mẽ và tự chủ hơn, bạn có thể xem video của tôi có tiêu đề: Vì
sao bạn nên chủ động lựa chọn hậu quả.
Một trong những
hậu quả của việc chỉ dám chia sẻ sự thật nếu người khác có thể đảm bảo rằng sẽ
không có hậu quả nào xảy ra, đó là bạn đang tự chọn cho mình một cuộc sống cô lập
- cuộc sống của sự tách biệt và đơn độc. Không chỉ là bạn đang lựa chọn một cuộc
sống của sự tách biệt và cô đơn, mà bạn còn đang lựa chọn một mối quan hệ không
thật.
Một mối quan hệ
chỉ thật khi bạn đang ở trong đó với hiện thực thật của người kia. Điều đó có
nghĩa là nếu bạn không thể hiện sự trung thực của mình ngay từ đầu – chứ không
phải kiểu “tôi sẽ nói dối bạn trước, rồi sau đó mới nói thật” – thì bạn không
thể thật sự ở trong một mối quan hệ chân thực được.
Cách duy nhất để
có một mối quan hệ thật sự với ai đó là bạn phải bày ra hiện thực thật của
chính mình ngay từ đầu. Nếu không, điều bạn đang làm là dựng lên một ảo ảnh – bạn
đang tạo ra một “lớp phủ” để người kia chỉ đang trong mối quan hệ với hình ảnh
giả tạo đó, chứ không phải với con người thật của bạn. Nghĩa là bạn đang duy
trì một mối quan hệ giả tạo.
Để hiểu rõ hơn về
điều này, bạn có thể xem video của tôi mang tên: Lớp
phủ (Điều ngăn bạn có được một mối quan hệ thật sự).
Ngoài ra, bằng
cách làm như vậy, bạn cũng đảm bảo rằng giữa bạn và người kia luôn có một khoảng
cách, một sự tách rời - và điều đó khiến cả hai bạn đều cô đơn.
Sự thân mật chỉ
có thể tồn tại khi ta thật sự nhìn thấy, lắng nghe, cảm nhận và thấu hiểu một
ai đó. Vậy nên nếu bạn không thể hiện sự trung thực của mình, thì họ sẽ không
thể thấy, nghe, cảm hay biết thật về bạn - và ngược lại. Điều này có nghĩa là bằng
việc không trung thực, bạn đang chủ động tạo ra khoảng cách trong mối quan hệ của
mình, và ký kết một “hợp đồng cô đơn” trong chính các mối quan hệ ấy.
Về mặt rung động,
có một điều khá thú vị mà bạn nên biết: Khi có những trường hợp mà sự trung thực
dẫn đến một loại hậu quả khiến hai người xa nhau, ví dụ như “tôi đã trung thực,
và rồi chúng tôi chia tay”, thì về mặt rung động, hai người đó thực ra trở nên
gần gũi với nhau hơn sau khi điều đó xảy ra, so với trước khi họ thành thật -
dù kết quả bề ngoài là một sự chia cách.
Một hậu quả khác
mà bạn sẽ phải đối mặt khi chỉ dám trung thực nếu người khác làm cho bạn cảm thấy
an toàn để trung thực, là mọi nỗi đau của sự đồng phụ thuộc.
Đồng phụ thuộc
không phải là một rối loạn nhân cách. Nó là một chiến lược trong mối quan hệ mà
chúng ta học được khi lớn lên trong những gia đình có rối loạn chức năng. Nhưng
đó là một chiến lược sẽ dẫn bạn thẳng tới “địa ngục của các mối quan hệ”. Bạn sẽ
liên tục thỏa hiệp - uốn mình theo những gì người khác muốn, đánh mất bản thân,
chỉ để đổi lấy việc được đáp ứng một phần nhu cầu nào đó và cảm thấy “an toàn
hơn một chút”. Cả cuộc đời bạn sẽ trở thành một chuỗi những sự thỏa hiệp. Và tệ
hơn nữa, trong khi bạn không thể sống cuộc đời mà bạn thật sự muốn, bạn sẽ liên
tục củng cố một hình ảnh bản thân đầy xấu hổ. Bạn sẽ duy trì chấn thương do vướng
mắc của mình trong suốt tuổi trưởng thành.
Để tìm hiểu thêm
về điều này, bạn có thể xem video của tôi có tựa đề: Làm
thế nào để chữa lành chấn thương do vướng mắc cảm xúc trong gia đình.
Một hậu quả khác
của việc bạn không trung thực cho đến khi chắc chắn rằng sẽ không có hậu quả
tiêu cực nào, đó là bạn sẽ không bao giờ có thể xây dựng được niềm tin thật sự
trong mối quan hệ. Chính sự không trung thực đã lấy đi niềm tin – cả của bạn lẫn
của họ. Điều này khiến mọi mối quan hệ của bạn trở nên bất an và không an toàn.
Để hiểu rõ hơn về
điều này, bạn có thể xem video: NIỀM
TIN (Niềm tin là gì và Cách xây dựng niềm tin trong các mối quan hệ).
Một hậu quả khác
nữa là các mối quan hệ của bạn sẽ trở nên mệt mỏi và vô vị, chẳng khác gì một
trò chơi chiến lược suốt 24 giờ mỗi ngày. Trong mối quan hệ như thế, bạn sẽ phải
chơi cờ vua 24/7 - không ai có thể duy trì điều đó mãi. Nó kiệt sức, gây lo âu,
và không bền vững.
Vì thế, bạn sẽ
trở thành kiểu người phải rút lui khỏi các mối quan hệ của mình, dành rất nhiều
thời gian ở một mình, bởi vì sự giả tạo tiêu tốn rất nhiều năng lượng và thời
gian.
Nhớ rằng tôi đã
nói: bất cứ điều gì đòi hỏi quá nhiều thời gian, năng lượng và sự tập trung thì
không thể duy trì lâu dài. Sự thật của bạn sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra, và khi điều
đó xảy ra - mong là Thượng Đế thương xót cho các mối quan hệ của bạn, vì nó sẽ
không được đón nhận tốt đâu. Khi sự thật được phơi bày, sẽ không ai còn có thể
tôn trọng bạn.
Việc sống trong
trạng thái “chiến lược” liên tục trong các mối quan hệ khiến chúng trở nên đau
đớn, cạn kiệt, mệt mỏi và cực kỳ khó khăn.
Một hậu quả khác
mà bạn sẽ phải đối mặt khi chỉ trung thực nếu chắc chắn rằng sẽ không có hậu quả
tiêu cực, là bạn sẽ đánh mất kết nối với sự thật cá nhân của chính mình. Khi bạn
đè nén, phủ nhận, chối bỏ, làm ngơ hoặc hành động trái ngược với sự thật của
mình, thì theo thời gian, bạn sẽ không còn biết sự thật ấy là gì nữa.
Chúng ta bắt đầu
giả vờ, nói dối, lược bỏ sự thật, đánh lừa, dẫn dắt sai hướng và không còn thật
với chính mình. Và hậu quả là - chúng ta đánh mất bản thân. Chúng ta trở nên bối
rối, không thể đưa ra quyết định đúng đắn cho cuộc đời mình, và dễ dàng bị cuốn
theo người khác, nhận lấy sự thật của họ như thể đó là của mình. Chúng ta cũng
dễ bị thao túng.
Tất cả những điều
đó có nghĩa là hạnh phúc cá nhân trở nên ngoài tầm với - và ta không còn chiếc
“la bàn” nội tâm nào để chỉ cho mình biết điều gì là thật với mình nữa.
Vậy thì, làm sao
bạn có thể đưa ra những quyết định đúng đắn cho bản thân trong cuộc sống?
Làm sao bạn có
thể tìm thấy mục đích sống của mình?
Không có cách
nào để bạn duy trì sức khỏe tinh thần, cảm xúc và thể chất, hoặc đi đúng hướng
của chính mình, nếu bạn mất kết nối với sự thật cá nhân. Và bạn sẽ đánh mất nó,
nếu bạn có mối quan hệ quá nhiều điều kiện với sự thật của mình.
Một hậu quả khác
mà bạn sẽ gặp phải, nếu bạn là người chỉ trung thực khi có thể đảm bảo rằng sẽ
không có hậu quả tiêu cực nào, là bạn sẽ không bao giờ - và tôi nhấn mạnh là
KHÔNG BAO GIỜ - tìm được người, nơi chốn hay điều gì thật sự tương hợp với
mình. Thực tế là bạn đang tự kết án mình vào một cuộc đời đầy bất tương hợp.
Dĩ nhiên, để hợp
lý hóa điều đó, bạn sẽ phải tự nói với mình rằng “thỏa hiệp” và “chấp nhận” là
đúng đắn và tốt đẹp, và bạn sẽ giảm nhẹ tầm quan trọng của sự tương hợp. Nhưng
tự kết án mình vào một cuộc đời bất tương hợp chỉ là công thức cho sự xung đột
không ngừng với người khác, nỗi đau dai dẳng, sự hy sinh triền miên, và cảm giác
xấu hổ không dứt. Để tìm hiểu sâu hơn, bạn có thể xem video của tôi mang tên: Sự
bất tương hợp – Một sự thật khắc nghiệt trong các mối quan hệ.
Một hậu quả khác
mà bạn sẽ gặp phải nếu chỉ trung thực khi chắc chắn rằng sẽ không có hậu quả
tiêu cực, là bạn đang duy trì một thế giới giả dối.
Sự dối trá có
tính lan truyền.
Chúng ta phải thừa
nhận rằng mình cũng là một phần của vấn đề, nếu ta hành xử theo cách bình thường
hóa sự không trung thực và giả tạo. Khi ta hành động vì lợi ích riêng đến mức
phải giả vờ, nói dối, giấu giếm, đánh lừa, dẫn sai hướng và không thật, ta đang
góp phần củng cố những điều đó trở thành chuẩn mực xã hội.
Và rồi…
Chúng ta vô tình
đảm bảo rằng sẽ luôn tồn tại hậu quả cho sự trung thực.
Chúng ta chính
là người tạo ra điều đang làm mình đau đớn nhất.
Nếu bạn là người
luôn vật lộn với việc trung thực mỗi khi có khả năng xảy ra hậu quả tiêu cực, bạn
sẽ có xu hướng biện minh, tái diễn giải, hợp lý hóa và tìm lý do cho sự không
trung thực của mình.
Tôi muốn bạn biết
điều này:
Bạn luôn có thể
tìm được một lý do.
Bạn luôn có thể
tái diễn giải.
Bạn luôn có thể
biện minh.
Bạn luôn có thể
hợp lý hóa.
Nhưng câu hỏi
là: Tất cả những sự biện minh, tái diễn giải và lý do đó thật sự đưa bạn đến
đâu?
Luôn có một “tại
sao” đằng sau mọi sự không trung thực. Và khi bạn hiểu được “tại sao” ấy, bạn sẽ
dự đoán được hậu quả của sự không trung thực đó.
Việc không trung
thực đem lại lợi ích, nếu không, người ta đã chẳng làm thế. Và sự thật cũng
mang theo hậu quả, nếu không, chẳng ai phải nói dối.
Nhưng nếu bạn thật
sự muốn hạnh phúc và bình an trong cuộc sống, và muốn có những mối quan hệ thật
sự, thì bạn cần chủ động lựa chọn hậu quả mà mình sẵn sàng chấp nhận - thay vì
mong người khác làm cho hậu quả ấy biến mất.
Điều này có
nghĩa là: Dù tất cả chúng ta đều mong rằng thế giới này sẽ đủ an toàn để không
có hậu quả nào cho sự trung thực, nhưng nếu bạn muốn một cuộc sống thật sự đáng
sống, thì… đoán xem?
Sự trung thực của
bạn không thể lúc nào cũng phụ thuộc vào cảm giác an toàn.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Nếu bạn thích
video này, hãy nhấn thích, đăng ký kênh, và chia sẻ video này với bạn bè. Bạn
cũng có thể nhấn biểu tượng chuông để nhận thông báo mỗi khi tôi đăng video mới.
Tôi muốn gửi lời
cảm ơn chân thành đến bạn vì lòng can đảm dám bước vào nhận thức của chính mình.
Hẹn gặp bạn
trong video tiếp theo.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=CAb8sbnGQdY
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.