Teal Swan Transcripts 685
Sự Khác Nhau Giữa “Thỏa Hiệp” và “Tính
Khả Thi” Trong Các Mối Quan Hệ
25-11-2023
Mọi người trên
khắp thế giới đều cực kỳ rối rắm về chuyện thỏa hiệp. Họ không biết khi nào thì
nên thỏa hiệp và khi nào thì không nên thỏa hiệp trong một mối quan hệ. Họ muốn
biết ranh giới giữa việc thỏa hiệp là ổn và khi nào thì không còn ổn nữa. Và
chính sự bối rối này khiến họ lao đầu vào những mô thức sai lệch trong cuộc sống
- đặc biệt là trong các mối quan hệ. Trong video hôm nay, tôi sẽ làm rõ sự nhầm
lẫn này. Tôi sẽ phân tích khái niệm “thỏa hiệp” và giúp bạn xác định khi nào bạn
nên và không nên thỏa hiệp trong mối quan hệ.
Thỏa hiệp nghĩa
là giải quyết một tranh chấp hay mâu thuẫn, hoặc đạt đến một thỏa thuận bằng
cách cả hai đều nhượng bộ. Tôi muốn bạn nhớ rằng “nhượng bộ” nghĩa là chịu nhường,
từ bỏ hoặc cho đi một điều gì đó mà bạn coi trọng. Vấn đề nằm ở chỗ mỗi khi người
ta nói về “thỏa hiệp”, họ thường nói về hai thứ hoàn toàn khác nhau. Một người
xem thỏa hiệp là chuyện liên quan đến những điều lớn lao, quan trọng thật sự.
Nên khi họ nói về thỏa hiệp, họ đang ám chỉ những điều đó. Với họ, khi người ta
nói thỏa hiệp là quan trọng, điều đó đồng nghĩa: thỉnh thoảng bạn phải từ bỏ điều
quan trọng với bạn và chấp nhận đau đớn vì lợi ích của mối quan hệ. Còn người
kia lại xem thỏa hiệp là chuyện nhỏ nhặt, những điều không thật sự quan trọng
vì nó không đại diện cho điều họ coi trọng sâu sắc. Với họ, “thỏa hiệp là quan
trọng” chỉ có nghĩa: đôi khi bạn nên để người kia chọn theo ý họ khi điều gì đó
ít quan trọng với bạn hơn đối với họ.
Thỏa hiệp theo định
nghĩa là bạn phải nhường, cho đi hoặc từ bỏ điều mà bạn coi trọng. Nếu bạn coi
trọng điều gì đó, nghĩa là nó quan trọng với bạn. Nó là chuyện lớn và có ý
nghĩa. Nếu không, bạn không thể gọi đó là thỏa hiệp. Vấn đề thật sự là chúng ta
chỉ có một từ “thỏa hiệp” để mô tả hai hiện tượng khác nhau - và đó là lý do rất
khó xác định ranh giới khi nào nên và không nên thỏa hiệp.
Vì vậy, việc đầu
tiên bạn cần làm là tách hai hiện tượng này thành hai từ khác nhau. Từ thứ nhất
vẫn là thỏa hiệp. Từ thứ hai là tính khả thi. Khi một điều gì đó “có tính khả
thi”, nghĩa là nó linh hoạt, có thể thương lượng, có thể uốn nắn, có thể thích
nghi, có thể thay đổi để tạo ra kết quả mong muốn. Khi một người đang thể hiện
“tính khả thi”, họ giải quyết một mâu thuẫn bằng sự linh hoạt và khả năng thích
ứng - hoặc tìm ra một giải pháp đôi bên cùng có lợi, hoặc đơn giản để người kia
làm theo ý họ vì điều đó không xung đột với điều họ coi trọng sâu sắc.
Tôi sắp đưa ra một
tuyên bố táo bạo đây: Để một mối quan hệ hài hòa, vui vẻ và bền vững, chúng ta
cần tính khả thi. Chúng ta sẽ phải thay đổi vài điều, thích nghi với vài điều
và phát triển sự linh hoạt theo nhiều cách. Nhưng trái với lời khuyên phổ biến,
bạn không bao giờ được thỏa hiệp. Thực tế, bạn cũng không thể làm điều đó - dù
bạn nghĩ bạn có thể. Không ai có thể từ bỏ điều mà họ thật sự trân trọng mà
không phải chịu đau đớn - đau đớn dẫn đến sự suy giảm cá nhân và làm mất hòa hợp
trong mối quan hệ.
Thật trớ trêu là
khi ta nói một thứ gì đó “bị tổn hại” (bị xâm phạm, suy yếu, không còn nguyên vẹn),
nghĩa của nó chính xác là điều xảy ra với bản thân ta khi ta thỏa hiệp. Bản chất
của thỏa hiệp là đánh mất một phần chính mình: tiêu chuẩn, niềm tin, nhu cầu,
mong muốn, sự thật của bạn, điều đúng với bạn, điều quan trọng với bạn… Khi bạn
làm điều này, bạn không chỉ tự làm suy yếu bản thân mà còn không thể duy trì cảm
giác tốt đẹp với người mà bạn đã thỏa hiệp vì họ.
Thỏa hiệp là một
hình thức hy sinh bản thân. Định nghĩa cơ bản của hy
sinh bản thân là từ bỏ lợi ích tốt nhất của bản thân vì người khác. Nhưng đây
là vấn đề: thật ra không thể từ bỏ lợi ích tốt nhất của bản thân - con người chỉ
tưởng rằng mình đang làm vậy. Do đó, về bản chất, không tồn tại cái gọi là “hy
sinh bản thân”. Và hy sinh bản thân lại là một hành động mang tính ái kỷ một
cách kỳ lạ. Nếu bạn muốn hiểu sâu hơn, hãy xem video của tôi: Sự
hy sinh bản thân... Điều ích kỷ nhất trên thế giới!
Thỏa hiệp là chấp
nhận ít hơn và nhận về một điều không làm thỏa mãn bạn hoặc cả hai. Nó khiến bạn
cảm thấy tệ vì bản chất của thỏa hiệp là bạn không muốn làm vậy. Và sau đó - có
thể nhiều năm sau - nó sẽ biến thành:
• oán trách
• bất mãn
• hành vi thụ động–gây
hấn
• nhu cầu không
được đáp ứng
• thao túng
• bệnh thể chất
• bệnh tâm lý
• căng thẳng cảm
xúc triền miên
• cơ chế đối phó
không lành mạnh
• lối tư duy “đổi
qua đổi lại”
• thất vọng
• kiệt sức
• mất kết nối
• mất sự trung
thực
• mất bản sắc
• đổ vỡ giao tiếp
• mất người quan
trọng
• mất định hướng
• hụt hẫng
• tự ti
• trống rỗng
• mất đam mê
• mất sự tôn trọng
bản thân
• mất tính chân
thật
• ảo tưởng mình
là “người tốt hơn”
• không đạt tiềm
năng của mình hoặc tiềm năng của mối quan hệ
… và cuối cùng
là cảm giác cô độc ngay trong chính mối quan hệ.
Thỏa hiệp thường
chỉ là cách né tránh xung đột hoặc tìm một giải pháp nhanh, thay vì đối diện những
vấn đề sâu xa hơn trong mối quan hệ. Vì vậy, nó giống như một lớp khói che đi
những điểm bất tương hợp mà hai người không muốn đối mặt. Và không chỉ vậy, bạn
sẽ thấy rằng hầu hết những mối quan hệ dựa trên thỏa hiệp đều trở thành mối
quan hệ một chiều - và như thể mô thức “đổi qua đổi lại” còn chưa đủ tệ, thực tế
lại chẳng hề có chuyện cho–nhận. Thường thì chỉ có một người luôn là người phải
thỏa hiệp, trở thành cộng tác viên duy nhất trong mối quan hệ.
Tính khả thi
không phải là từ bỏ điều quan trọng với bạn. Nó là cảm giác tốt về quyết định
mà bạn đã hoặc đang đưa ra. Nó là việc tìm ra giải pháp đáp ứng nhu cầu và mong
muốn của cả bạn lẫn người kia. Khác với thỏa hiệp, tính khả thi là khi cả hai
cùng làm việc hướng tới một mục tiêu chung, đồng thời tính đến nhu cầu và mong
muốn của nhau. Nó là tìm ra cách để cả hai cùng đạt được điều mình cần mà không
ai phải từ bỏ điều quan trọng với họ. Tính khả thi dựa trên giao tiếp. Dựa trên
sự tôn trọng lẫn nhau. Dựa trên sự sẵn sàng hợp tác để tìm được giải pháp khiến
cả hai cảm thấy hài lòng. Và để làm được vậy, bạn có thể cần linh hoạt, thích ứng,
thậm chí thay đổi theo những cách mà không khiến bạn cảm thấy mình phải đánh mất
một phần của chính mình.
Tính khả thi nên
áp dụng cho những điều nhỏ. Nhưng tôi muốn bạn cẩn trọng: “nhỏ” hay “lớn” phụ
thuộc vào mức độ quan trọng với riêng bạn, phụ thuộc vào việc nó có gây đau hay
không. Điều nhỏ với người này có thể lại là chuyện rất lớn với người khác. Tôi
biết là tôi đã nói ở đầu video rằng tôi sẽ nói cho bạn biết khi nào bạn nên và
không nên thỏa hiệp. Nhưng sự thật là không ai có thể nói cho bạn khi nào bạn
nên linh hoạt và khi nào bạn không nên linh hoạt - vì điều đó đã trở thành thỏa
hiệp - bởi vì trong tính khả thi và thỏa hiệp… không có “nên hay không nên”. Tất
cả dựa trên ranh giới của mỗi người.
Để bạn dễ hiểu
hơn, tôi sẽ đưa ra vài ví dụ. Một người mê hoạt động ngoài trời có thể yêu một
người thích các hoạt động trong nhà. Người này có thể linh hoạt. Họ có thể giảm
bớt thời gian ở ngoài trời, hoặc làm điều đó một mình, để dành thời gian trong
nhà cùng bạn đời. Hoặc họ có thể tìm cách đôi bên cùng có lợi: một ngày cuối tuần
đi ngoài trời, một ngày ở nhà. Nhưng một người khác trong cùng hoàn cảnh có thể
thấy việc làm hoạt động ngoài trời cùng bạn đời là điều cực kỳ quan trọng - đến
mức họ không thể linh hoạt về chuyện này mà không cảm thấy mình đang tự thỏa hiệp
theo hướng làm tổn thương bản thân. Với họ, chuyện này không thể khả thi, vì nếu
cố, đó sẽ là thỏa hiệp.
Thêm một ví dụ
khác: Một người không quan tâm chuyện trang trí nhà - thẩm mỹ không quan trọng
với họ - nên họ có thể linh hoạt để người kia tự trang trí toàn bộ. Nhưng một
người khác có thể cảm thấy như đang sống trong nhà của ai đó nếu điều này xảy
ra. Và vì cảm giác “đây là nhà của tôi” rất quan trọng với họ, họ không thể
linh hoạt hoàn toàn, mà cần cùng trang trí hoặc thỏa thuận chia khu vực để mỗi
người tự trang trí theo ý mình.
Dùng một phép ẩn
dụ: một số điều về chúng ta và cuộc sống của chúng ta là không thể uốn nắn. Bạn
có thể ví nó như thép - nó cần phải như vậy để đảm bảo sự an toàn và sức khỏe
tinh thần của bạn. Những điều khác thì uốn được, như đất nặn - và việc chúng uốn
được là cần thiết cho sự hài hòa trong cuộc sống. Và vì mỗi người khác nhau, mỗi
giá trị, mỗi hoàn cảnh, mỗi ưu tiên khác nhau - nên không ai đặt ra quy tắc
chung cho tất cả về điều gì “phải là thép” và điều gì “phải là đất nặn”.
Khi người ta cố
gắng tranh luận rằng họ có thể đặt ra quy tắc chung, điều thật sự xảy ra là họ
đang cố thuyết phục bạn chấp nhận giá trị cốt lõi của họ - những gì quan trọng
với họ. Khi hai người cùng đứng lên cho những gì thật sự quan trọng với chính họ,
điều sẽ lộ ra là những điểm có thể linh hoạt và những điểm bất tương hợp. Nếu bạn
muốn hiểu sâu hơn về điều này, bạn có thể xem video của tôi: Sự
không tương hợp (Một thực tế khắc nghiệt trong các mối quan hệ)
Nhưng khi đối diện
với những ưu tiên và giá trị riêng của bản thân, điều khó khăn nhất chính là nỗi
xấu hổ xoay quanh nó. Chúng ta được dạy rằng một số ưu tiên và giá trị là tốt
và đúng, những cái khác là xấu và sai. Khi ta cảm thấy mình đã hi-sinh, thường ta
cảm thấy mình đã từ bỏ điều gì đó vì ta không thể chọn điều đó hoặc ưu tiên điều
đó mà vẫn cảm thấy mình là người tốt cùng lúc.
Chúng ta phải đối
diện với nỗi xấu hổ khi chọn điều mà mình đã từ bỏ, hoặc chọn điều mà mình đã
chọn thay cho điều kia. Nếu bạn muốn đào sâu hơn vào chủ đề thỏa hiệp, tôi gợi
ý bạn xem hai video của tôi.
Video thứ nhất
có tiêu đề: Tại
sao bạn không bao giờ nên thỏa hiệp trong một mối quan hệ
Và video thứ
hai: Bạn
xây dựng mối quan hệ dựa trên sự thỏa hiệp hay sự tương hợp?
Dù bạn có linh
hoạt đến mức nào và dù bạn có tránh thỏa hiệp giỏi đến đâu, bạn vẫn sẽ gặp những
tình huống trong mối quan hệ mà phía bên kia rơi vào trạng thái không thể linh
hoạt. Khi điều này xảy ra, bạn sẽ cần có ý thức lựa chọn hệ quả. Ý tôi là: đôi
khi bạn phải chọn điều bạn thật sự muốn - nhưng cái giá phải trả là có thật.
Ví dụ, bạn có thể
đang trong một mối quan hệ và người bạn yêu bị một chấn thương nghiêm trọng.
Đây là tình huống bạn không bao giờ chọn, và nó hoàn toàn không phù hợp với
mong muốn của bạn. Nhưng bạn có thể quyết định rằng lòng trung thành là điều cực
kỳ quan trọng với bạn, và duy trì sự gắn kết với người bạn yêu cũng quan trọng
như vậy. Đó là giá trị mà bạn coi trọng và thật sự muốn. Vì thế, bạn có thể chọn
chăm sóc họ. Điều đó rất có thể sẽ đi kèm vô số khó khăn và nỗi đau. Và lựa chọn
đó sẽ mang theo những hệ quả - cả tích cực lẫn tiêu cực. Bạn phải quyết định liệu
mình có thể chấp nhận những hệ quả đó hay không.
Bạn cần sẵn sàng
quyết định rằng “điều ____” là xứng đáng với hệ quả của nó, hoặc hệ quả tiềm ẩn
của nó. Nếu bạn thấy như vậy, bạn vẫn đang hành động theo đúng giá trị của
mình. Và như thế, điều này không thể gọi là thỏa hiệp. Khi bạn làm vậy, bạn sẽ
trở nên mạnh mẽ hơn khi đối diện, chấp nhận và xử lý hệ quả mà chính bạn đã chọn.
Câu hỏi quan trọng
là: Cái giá đó có phải là thứ mà bạn có thể sống chung - vì điều nó mang lại -
mà không khiến bạn cảm thấy mình đang đánh mất bản thân theo bất kỳ cách nào?
Và không khiến mối quan hệ rơi vào bất hòa, rồi cuối cùng là đổ vỡ? Nếu bạn muốn
hiểu thêm về điều này, bạn có thể xem video của tôi: Tại
sao bạn nên có ý thức lựa chọn kết quả - Nghệ thuật ra quyết định
Hãy linh hoạt hết
mức có thể trong mối quan hệ - nhưng đừng thỏa hiệp. Khi bạn không chắc rằng
mình có thể linh hoạt về một điều gì đó hay không, hoặc khi bạn cảm thấy điều
đó sẽ đưa bạn đến ranh giới của thỏa hiệp, hãy tự hỏi mình:
• Điều này có
khiến tôi oán trách về sau không?
• Tôi có mong được
đáp lại điều gì đó không?
• Tôi có thể cảm
thấy ổn và đúng đắn về nó lâu dài không, hay nó sẽ gặm nhấm tôi?
• Nó có khiến
tôi cảm thấy mình đang từ bỏ điều gì đó cực kỳ quan trọng không?
• Tôi có sẽ dùng
chuyện này chống lại họ về sau không?
• Tôi có đang chấp
nhận ít hơn hoặc hạ thấp tiêu chuẩn của mình không?
• Điều này có
phù hợp với cách tôi muốn trưởng thành hoặc thay đổi không?
• Tôi có vui nếu
con tôi, hoặc người tôi yêu nhất trên đời, đưa ra lựa chọn tương tự không?
• Tôi có đang thật
sự trung thực với bản thân và niềm tin của mình không?
• Tôi có giữ được
sự tôn trọng dành cho chính mình không?
• Tôi có cảm thấy
an toàn không?
• Điều này có
làm tổn hại đến sự chính trực của tôi không?
• Tôi có đang
làm vậy chỉ để né tránh xung đột không - như một cách né sự bất tương hợp sâu
hơn?
• Điều này có
khiến tôi cảm thấy ngày càng xa cách họ theo thời gian không?
• Tôi có đang từ
bỏ một nhu cầu quan trọng của mình không?
• Tôi sẽ phải đối
phó với điều này bằng cách nào - và những cách đối phó đó có lành mạnh không?
• Điều này có
khiến tôi mất đi mối quan hệ với người quan trọng nào khác không?
• Nó có khiến
tôi bất mãn với cuộc sống hoặc các lựa chọn của mình nói chung không?
• Tôi có đang
làm vậy chỉ để cảm thấy mình là “người tốt”, hoặc “người tốt hơn”, không?
Sau tất cả những
điều này, bạn cần hiểu lý do thật sự đằng sau lựa chọn hoặc hành động của mình.
Thỏa hiệp và
tính khả thi là hai điều hoàn toàn khác nhau.
Thỏa hiệp làm
suy yếu giá trị của bạn. Nó ăn mòn cuộc sống bạn. Nó phá hủy mối quan hệ.
Tính khả thi giữ
gìn giá trị của bạn. Nó nâng đỡ cuộc sống. Nó làm mối quan hệ trở nên mạnh mẽ
hơn.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=bnlHb5VBfis
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.