Teal Swan Transcripts 495
Sự thật và ảo tưởng về tình yêu vô điều
kiện
25-07-2020
Hầu hết mọi người
trên hành tinh này cảm thấy rằng tình yêu họ nhận được là có điều kiện. Ý tôi
là, họ cảm thấy mình chỉ được trân trọng, được đánh giá cao và được yêu thương
nếu họ hành xử theo một cách nhất định - nếu họ “ngoan”, nếu họ được xem là
đúng đắn, nếu họ thành công, nếu họ làm những điều mà người khác mong đợi ở họ.
Điều này có nghĩa là, sâu bên trong, phần lớn con người đang mang trong mình một
nhu cầu chưa được đáp ứng: được yêu vô điều kiện, bất kể họ làm gì hay không
làm gì, bất kể họ là ai.
Thoạt nghe, ý tưởng
này có vẻ rất tuyệt vời. Nó còn là một phần trong rất nhiều triết lý tâm linh
trên khắp thế giới. Chỉ cần thử tra xem có bao nhiêu câu danh ngôn nói về tình
yêu vô điều kiện là bạn sẽ thấy. Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ: mong muốn này có
một mặt tối rất nghiêm trọng. Và hôm nay, tôi sẽ giúp bạn nhìn thấy điều đó.
Khi chúng ta nói
rằng chúng ta muốn “tình yêu vô điều kiện”, thực ra chúng ta đang nói rằng chúng
ta muốn một mối quan hệ vô điều kiện - một mối quan hệ không có hậu quả. Chúng
ta muốn một mối quan hệ mà trong đó, dù ta làm gì hay không làm gì, người kia vẫn
sẽ tiếp tục trân trọng, yêu thương ta... ở mức độ mà họ luôn cảm thấy tốt về ta,
không bao giờ xung đột, đau khổ hay muốn rời bỏ ta.
Trước khi đi tiếp,
tôi muốn giải thích rõ hơn về “đau khổ trong xung đột”. Ý tôi là, khi bạn ở
trong một mối quan hệ đầy tổn thương, bạn cảm thấy bị mắc kẹt - đó là đau khổ
trong xung đột: hai người liên tục cãi vã, liên tục có vấn đề, nhưng vẫn ở lại
trong nỗi đau đó. Ngược lại, cực bên kia là bị bỏ rơi. Kiểu như: “Vì mối quan hệ
này đang rơi xuống địa ngục, nên tôi rời đi.” Cả hai điều này đều là những điều
chúng ta không muốn khi đang tìm kiếm một mối quan hệ vô điều kiện.
Hãy ngẫm kỹ điều
này: Muốn có “tình yêu vô điều kiện” cũng có nghĩa là muốn thoát khỏi quy luật
nhân – quả trong đời sống. Nghĩa là bạn không muốn phải chịu hậu quả nào cho những
gì mình làm hay mọi thứ bạn có. Điều đó nghe có hợp lý không?
Khi bạn muốn
tình yêu vô điều kiện, bạn thật ra đang muốn một mối quan hệ không có áp lực, không
có kỳ vọng. Và điều này có nghĩa là, thứ mà bạn thực sự tìm kiếm không phải là
tình yêu, mà là cảm giác được mong muốn và được trân trọng đến mức ai đó sẽ giữ
bạn lại bên họ. Chúng ta tìm kiếm cảm giác được cần đến.
Tôi thật sự muốn
bạn hiểu rõ điều này, vì khi chúng ta nói “Tôi muốn được yêu vô điều kiện”,
chúng ta không nói về tình yêu. Yêu là khi bạn xem ai đó như một phần của chính
mình. Để hiểu sâu hơn, bạn có thể xem video của tôi có tên: Tình
yêu là gì?
Khi bạn thực sự
yêu, bạn mở rộng bản thân đến mức bạn và người kia trở thành hai phần trong một
tổng thể. Bạn không bỏ rơi phần là “bản thân mình” để chạy theo phần là “người
kia”. Mà là, lợi ích của cả hai phần - bản thân bạn và người kia - đều trở
thành mối quan tâm của bạn. Bạn có động lực nội tại muốn đáp ứng nhu cầu của cả
hai, muốn giải quyết nỗi đau của cả hai.
Nhưng điều đó
cũng có nghĩa là, sự không tương thích giữa hai người sẽ trở thành điều cực kỳ
quan trọng. Bạn không thể cảm thấy tốt khi đáp ứng nhu cầu của người này mà phải
hy sinh người kia. Vì vậy, để thực sự yêu, bạn phải nhận ra và tôn trọng những
điều kiện tồn tại trong mối quan hệ - chứ không thể phủ nhận chúng.
Bạn có nghe kỹ
không?
Để thực sự yêu một
ai đó, bạn phải nhận ra một cách mạnh mẽ những điều kiện đang tồn tại trong mối
quan hệ.
Tôi sẽ cho bạn một
ví dụ: Giả sử bạn là người muốn một cuộc sống đơn giản, nhẹ nhàng, xoay quanh sở
thích và những người thân yêu. Còn người bạn yêu lại là người tham vọng, muốn một
cuộc đời lớn lao xoay quanh tiền bạc, thành tựu và du lịch. Khi hai người bước
vào mối quan hệ, sự khác biệt này sẽ sớm khiến cả hai đau khổ.
Bạn sẽ cảm thấy
mình chỉ được yêu có điều kiện - khi người kia than phiền rằng họ đang phải
“gánh” mọi thứ trong nhà, khi họ nói bạn lười biếng, khi họ chê bai những “kẻ
thất bại” mà bạn hay chơi cùng thay vì “tiến lên”, khi họ cảm thấy tổn thương
vì phải sống trong tình trạng không tương thích này. Bạn sẽ bắt đầu cảm thấy rằng
họ chỉ yêu bạn nếu bạn trở thành người khác.
Và đoán xem? Họ
cũng sẽ cảm thấy được yêu có điều kiện.
Họ sẽ cảm thấy
như thế bất cứ khi nào bạn than phiền rằng họ không thể chỉ đơn giản “hạnh phúc
với những gì đang có”. Họ sẽ cảm thấy bị yêu có điều kiện khi, dù họ bất hạnh
trong mối quan hệ, bạn vẫn không chịu thay đổi, không chịu nỗ lực cải thiện cuộc
sống tài chính hoặc hoàn cảnh chung.
Kết quả là họ
cũng sẽ cảm thấy rằng bạn chỉ yêu họ nếu họ trở thành người khác - một người đột
nhiên thích ở nhà, không còn tham vọng, có vô số thời gian để thư giãn và biết
trân trọng những gì đang có.
Bạn muốn họ trân
trọng, yêu thương bạn đến mức họ luôn cảm thấy tốt về bạn, không bao giờ xung đột
hay rời bỏ bạn, dù bạn không kiếm thêm được đồng nào, không đi đâu cả, và để họ
một mình gánh vác mọi trách nhiệm trong cuộc sống.
Còn họ thì muốn
bạn trân trọng và yêu thương họ đến mức bạn luôn cảm thấy tốt về họ, không bao
giờ xung đột hay muốn rời bỏ, dù họ xem bạn bè, gia đình bạn là “kẻ thua cuộc”,
đi khắp nơi một mình và làm việc đến mức hai người như đang sống hai cuộc đời
riêng biệt.
Đó có phải là một
kỳ vọng hợp lý không?
Không. Vì điều
đó là không thể.
Bạn có thể xem
ai đó như một phần của chính mình để hiểu điều gì thật sự là tốt nhất cho họ,
điều họ thật sự mong muốn và cần. Nhưng nếu sự thật về con người họ, mong muốn
và khát khao thật sự của họ lại đưa hai người đi xa khỏi điều bạn muốn, thì không
có cách nào để mối quan hệ vẫn giữ nguyên hình thức ban đầu mà vẫn hạnh phúc được.
Về cơ bản, nếu sự
thật về ai đó khiến bạn rời xa khỏi điều bạn mong muốn, rời xa khỏi “sự thật” của
chính bạn, và khiến bạn đau khổ, thì bạn sẽ không thể nào trân trọng và cảm
kích họ đến mức khiến bạn cảm thấy tốt đẹp, muốn hòa thuận, và duy trì mối quan
hệ với họ theo cách cũ được nữa.
Điều này có
nghĩa là, yêu một người không đồng nghĩa với việc luôn đồng tình và nói “vâng”
với mọi điều về họ hay với mọi điều họ muốn. Nó cũng không có nghĩa là bạn phải
mãi mãi ở trong cùng một hình thức quan hệ với họ. Để hiểu rõ hơn, tôi muốn bạn
xem các video của tôi có tựa đề: Sự
không tương hợp (Một thực tế khắc nghiệt trong các mối quan hệ) và Vì
Sao Sự Chấp Thuận Không Phải Là Tình Yêu.
Giờ thì bạn sẵn
sàng để tôi nói một điều có thể khiến bạn sốc chưa?
Người mà bạn ít
có khả năng nhận được tình yêu vô điều kiện nhất, chính là người bạn đời hoặc bạn
tình chính của bạn.
Tại sao?
Vì đó là người
có nhiều “ràng buộc” nhất trong cuộc đời bạn. Người ấy là người chịu tác động
trực tiếp nhất từ bất cứ điều gì trong cuộc sống của bạn - những gì bạn làm, bạn
là ai, bạn nói gì. Tất cả đều ảnh hưởng trực tiếp đến họ.
Mà để có thể “vô
điều kiện”, một người phải ở trong trạng thái tách rời, phải ở trong một vị thế
mà những việc bạn làm không thật sự ảnh hưởng đến họ.
Đó là lý do vì
sao rất nhiều người cần chữa lành mối quan hệ lại tiến triển rất tốt khi làm việc
với nhà trị liệu. Mối quan hệ giữa bạn và một nhà trị liệu gần như là mối quan
hệ vô điều kiện nhất, vì dù bạn nói gì trong căn phòng đó, họ cũng không nổi giận,
không hạ thấp bạn, không ngừng trân trọng bạn, và không thôi muốn gặp bạn vào
tuần sau.
Tại sao? Vì họ
không có gì để mất.
Nếu bạn về nhà
và tiêm heroin, rồi đốt căn nhà của mình, bạn vẫn có thể quay lại phòng trị liệu,
và họ sẽ nói: “Ồ, tôi hiểu. Hãy cùng xem vì sao bạn làm điều đó nhé.”
Tại sao ư? Bởi
vì bạn không phải là người vừa đốt nhà họ.
Một người bạn sẽ
có mối quan hệ có điều kiện hơn một nhà trị liệu, bởi vì cuộc sống của họ bị ảnh
hưởng trực tiếp hơn bởi những gì bạn làm hay không làm, bởi con người bạn hoặc
không - nhiều hơn so với nhà trị liệu.
Còn người bạn đời,
như tôi đã nói, sẽ có mối quan hệ còn có điều kiện hơn cả thế. Vì đây là mối
quan hệ mà bạn thật sự phải có trách nhiệm, phải “bước lên sân khấu” và đảm
đương vai trò của mình. Đó sẽ là mối quan hệ có kỳ vọng và áp lực.
Tất nhiên, càng
tương thích, thì mọi thứ càng dễ dàng hơn, và nó sẽ bớt cảm giác như một gánh nặng.
Bạn nghe kỹ
chưa?
Nếu bạn đang tìm
kiếm một mối quan hệ mà bạn cảm thấy dễ chịu, an toàn và thoải mái, thì bạn phải
tìm một người thực sự tương thích với mình. Chính sự tương thích đó khiến cho những
điều bạn làm, những gì bạn là trở thành lợi ích cho người kia, thay vì đưa họ
đi ngược lại hoàn toàn với những gì họ mong muốn và cần.
Tình yêu không
phải là một mối quan hệ không có áp lực hay kỳ vọng. Tôi biết là ở mức độ nhận
thức hiện tại của bạn, bạn cảm thấy điều ngược lại - rằng mối quan hệ an toàn
và dễ chịu nhất chính là mối quan hệ không có áp lực và kỳ vọng, vì trong đó bạn
có thể thư giãn và cảm thấy tốt về bản thân. Nhưng đó là một ảo tưởng.
Đó là một ảo tưởng
mà bạn đang theo đuổi, bắt nguồn từ vết thương sâu bên trong bạn - cái niềm tin
rằng “Bạn sai, bạn tệ, và bạn phải thay đổi.”
Giờ tôi muốn bạn
tự hỏi mình vài điều - tôi sẽ viết rõ ra cho bạn nhé:
Khi bạn nói:
“Tôi muốn được yêu chỉ vì chính con người tôi”, thì “chính con người tôi” nghĩa
là gì?
Bạn là gì?
Hãy thật sự ngồi
với câu hỏi đó trước khi đi tiếp.
Khi bạn nói:
“Tôi muốn được yêu vì chính tôi”, thì “tôi” là gì?
Tôi có phải là
những điều tôi làm?
Là những điều
tôi nghĩ?
Là những điều
tôi nói?
Là hành vi của
tôi?
Là những khát
khao của tôi?
Là mục đích của
tôi?
Hay là một bản
chất vô hình nào đó?
Vậy, bạn muốn mọi
người yêu thương bạn như thế nào?
Một trong những
điều đó? Không phải cái nào trong số đó? Hay là tất cả?
Và khi bạn đã
xác định rồi, liệu có thể suy nghĩ rằng, để ai đó không rơi vào đau khổ trong
xung đột với bạn, hoặc không bỏ rơi bạn, thì họ phải là người tương thích với
những điều đó không?
Hôm nay, tôi muốn
thách thức bạn nhìn nhận rằng điều bạn thật sự muốn không phải là một mối quan
hệ vô điều kiện, dù bạn có đang dùng những từ đó đi nữa.
Và đoán xem?
Bạn cũng không
có khả năng trao cho ai điều đó đâu.
Liệu bạn có thể tiếp
tục trân trọng và yêu thương ai đó đến mức bạn luôn cảm thấy tốt về họ, và
không bao giờ muốn rời bỏ họ, nếu họ phản bội bạn?
Nếu họ ngược đãi
bạn thì sao?
Hoặc nếu họ đưa
ra một quyết định khiến việc ở lại với họ đồng nghĩa với việc bạn không bao giờ
còn có thể sống đúng với khát vọng của mình thì sao?
Nếu bạn nói rằng
mình có thể yêu vô điều kiện, khác với người khác, thì thật ra bạn đang nói rằng
bạn thấy việc từ bỏ lợi ích của bản thân và chịu đau khổ vì mối quan hệ là chấp
nhận được, thậm chí là “tốt”. Rằng bạn sẽ ở lại với ai đó bất kể bạn hoặc họ có
khổ sở đến mức nào.
Tôi muốn nói rằng,
thứ mà bạn thật sự mong muốn là một người có “điều kiện” trong mối quan hệ
tương thích với điều kiện của bạn - tương thích với hạnh phúc của chính bạn.
Ý tôi là, tương
thích với những điều bạn mong muốn, những khát khao của bạn, mục đích của bạn, nhu
cầu của bạn, sở thích của bạn, và bản chất con người bạn.
Ví dụ: Giả sử bạn
mong muốn có một người thật sự muốn ở bên bạn, vẫn muốn bạn ngay cả khi bạn dễ
nổi nóng, ngay cả khi bạn gặp tai nạn và trở nên tàn tật, ngay cả khi bạn nghèo
suốt đời. Điều bạn thật sự đang nói là: bạn muốn một người có thể nhìn vào tất
cả những điều đó và nói: “Ừ, tôi cảm thấy ổn với điều đó, vì không điều nào
trong số ấy khiến hạnh phúc của tôi trở nên bất khả thi.”
Nói cách khác: “Tôi
tương thích với điều đó, vì những điều ấy không phải là nguyên nhân khiến tôi
đau khổ trong xung đột hay muốn kết thúc mối quan hệ này - ít nhất là đối với
tôi.”
Một người có thể
không xem khả năng thể chất là điều kiện bắt buộc để hạnh phúc trong tình yêu,
trong khi người khác lại có.
Một người có thể
không xem tham vọng là điều kiện, còn người khác xem đó là điều không thể thiếu.
Một người có thể
không có điều kiện để ở gần nhau về mặt thể xác, còn người khác thì có.
Một người có thể
không có điều kiện về tài chính, còn người khác thì có.
Sự thật trong
các mối quan hệ - và đã đến lúc bạn phải chấp nhận điều này - là mỗi người đều
có những điều kiện khác nhau. Điều mà bạn thật sự mong muốn, chính là cảm thấy ổn
với những điều kiện của người kia, và để họ cũng cảm thấy ổn với những điều kiện
của bạn. Điều đó gần với tình yêu đích thực hơn rất nhiều so với thứ “tình yêu
vô điều kiện huyền thoại” mà bạn đã bị thuyết phục rằng nó có thể tồn tại trong
các mối quan hệ giữa con người.
Tình yêu, về bản
chất sâu xa nhất của nó, thực ra là vô điều kiện, bởi vì việc xem một điều gì
đó như một phần của chính mình không đòi hỏi phải có sự tương thích. Tình yêu
là vô điều kiện vì tất cả đều là một. Chúng ta đều là một phần của nhau, dù ta
có nhận ra điều đó hay chưa. Không có cách nào thực sự để tách rời khỏi nhau,
dù trong thế giới vật chất, ta có thể di chuyển thân thể để tạo ra cảm giác về
khoảng cách, nhưng không có cách nào để bạn tách mình ra khỏi vũ trụ này.
Đó là lý do vì
sao khi bạn xuất hồn, hoặc trải qua trải nghiệm cận tử, hay một trải nghiệm tâm
linh siêu việt, bạn cảm nhận được năng lượng của vũ trụ bao la - cái mà nhiều
người gọi là “Thượng Đế” - với tình yêu vô điều kiện. Bởi vì nó nhìn thấy bạn
như một phần của chính nó. Nó không thể tách rời bạn. Nó luôn quan tâm đến điều
tốt nhất cho bạn. Nó không đẩy bạn ra xa, mà ngược lại, luôn kéo bạn về gần
hơn.
Tuy nhiên, điều
đó không có nghĩa là bạn không nên nhận ra các điều kiện trong thực tế vật chất,
khi nói đến những mối quan hệ bạn lựa chọn. Mỗi người cần phải thật sự ý thức
rõ ràng về những điều kiện của chính mình. Họ cần phải thành thật tuyệt đối với
bản thân về những điều kiện đó, và cũng thành thật tuyệt đối với người khác.
Hãy nhớ rằng, chúng ta sẽ có những điều kiện khác nhau và độc nhất trong từng
loại mối quan hệ khác nhau - từ mối quan hệ với nhà trị liệu, huấn luyện viên,
đối tác làm ăn, bạn bè, anh chị em, cha mẹ, con cái, vợ chồng…
Vấn đề là: vì
“vô điều kiện” đã trở thành một phẩm chất đạo đức cao đẹp trong nhân loại,
chúng ta tin rằng trở nên vô điều kiện là “tốt”. Và vì thế, cái tôi của con người
lại muốn đạt được điều đó - dù thật ra điều đó không thể. Bạn phải tách cái tôi
của mình ra khỏi khái niệm “vô điều kiện”. Nói cách khác, việc nhìn thẳng vào
những điều kiện của bản thân thường khiến con người cảm thấy xấu hổ. Vì thế, khả
năng họ dám thừa nhận điều đó - cả với chính mình lẫn với người khác - là gần
như bằng không.
Chưa hết, ngoài
việc được dạy rằng “vô điều kiện” là đức tính cao quý nhất, chúng ta còn bị dạy
rằng có những điều kiện “chấp nhận được” và những điều kiện “không được chấp nhận”.
Ví dụ, trong hầu hết các nền văn hóa - không phải tất cả, nhưng đa phần - nếu một
người phụ nữ bị đánh đập và cô ấy đặt ra điều kiện rằng: “Điều kiện để tôi tiếp
tục mối quan hệ này là anh không được đánh tôi nữa.” Thì hầu hết mọi người sẽ đứng
về phía cô ấy và nói: “Đúng rồi, điều đó hoàn toàn hợp lý! Đó nên là một điều
kiện để tiếp tục yêu người đó.”
Nhưng bạn sẽ không
bao giờ được ủng hộ nếu điều kiện của bạn trong một mối quan hệ là về tiền bạc.
Nghĩa là, nếu bạn chọn rời bỏ hoặc cảm thấy không thoải mái khi người kia
nghèo, bạn sẽ bị xem là một người tồi tệ. Thế nhưng, chỉ vì chúng ta gán cho một
điều kiện nào đó sự xấu hổ, không có nghĩa là điều kiện đó bỗng nhiên biến mất.
Nó vẫn còn đó - chỉ là bị đẩy vào tầng tiềm thức, và người ta giả vờ rằng nó
không tồn tại.
Họ sẽ nói: “Tôi
yêu bạn rất nhiều. Tôi yêu bạn dù bạn làm gì đi nữa. Tôi sẽ yêu bạn cho đến cuối
đời, cho đến khi cái chết chia lìa chúng ta.” - cho đến khi điều kiện đó không
còn được đáp ứng.
Điều đáng buồn
là, việc thừa nhận những điều kiện của mình trong một mối quan hệ khiến con người
cảm thấy như thể họ đang phải đối mặt với nguy cơ bị xem là “người xấu”, khơi lại
vết thương gốc rễ cũ rằng “bạn sai, bạn tệ, và bạn phải thay đổi”, rồi lại khiến
họ quay ngược về cực đối lập - “Tôi muốn một mối quan hệ vô điều kiện”.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Nếu bạn thích
video này, hãy chia sẻ, nhấn thích và đăng ký kênh của tôi để xem thêm những nội
dung tương tự. Tôi thật lòng cảm ơn bạn vì đã dám bước vào không gian của nhận
thức, không chỉ cho bản thân, mà còn vì lợi ích của những người xung quanh bạn.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=kFzfP-PQTpk
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.