Teal Swan Transcripts 453
Muốn Khiến Ai Đó Thấy Sự Thật? (Trước
Tiên Hãy Hóa Giải Sự Kháng Cự Của Họ Với Sự Thật)
30-11-2019
Một thời gian
trước, tôi đã làm một video giải thích về rào cản lớn nhất đối với sự nhận thức.
Tôi nói rằng con người sẽ không nhìn thấy một điều gì đó nếu việc nhìn thấy nó
mang lại cho họ đau đớn. Rõ ràng, việc né tránh nhìn vào một sự thật nào đó vì
nó gây đau khổ, chính là một chiến lược né tránh và theo định nghĩa, đó là một
cơ chế đối phó. Nếu bạn muốn hiểu sâu hơn, hãy xem video có tựa đề: Rào
Cản Lớn Nhất Đối Với Nhận Thức.
Ở bất kỳ thành
phố nào tôi đến, mọi người ngồi đối diện tôi với sự bức bối dữ dội. Họ mang
trong mình một số sự thật - những điều họ cho là vô cùng quan trọng để người
khác nhìn thấy - nhưng họ không thể khiến người khác nhận ra. Đây là một trải
nghiệm đau đớn, bởi nếu người ta không thấy điều gì đó, họ sẽ không điều chỉnh
hành động tương ứng. Ví dụ, giả sử chúng ta dẫm lên đuôi một con mèo, nếu ta
không nhận ra mình đang dẫm lên đuôi nó, không những ta sẽ tiếp tục đứng ở đó,
mà còn tự kể cho mình câu chuyện rằng con mèo bị điên, vì nó đang gào thét.
Điều mà nhiều
người không nhận ra là họ đang chiến đấu chống lại sự kháng cự. Và đây là điều
mà tất cả chúng ta được “huấn luyện” để làm. Chúng ta thường đối đầu sự phản
kháng bằng một sức mạnh ngang bằng hoặc lớn hơn. Chúng ta ủi thẳng qua nó, hoặc
tìm cách lách đi, nhưng hiếm khi trực tiếp giải quyết. Khi làm vậy, ta không hiểu
rằng chống lại sự kháng cự cũng chính là kháng cự lại kháng cự - điều này tất
nhiên không bao giờ hiệu quả. Thực ra, kháng cự chỉ đơn giản là sự đối kháng.
Nhưng nó đóng vai trò như một tấm khiên, ngăn cản chúng ta thực sự kết nối với
những gì nằm phía sau tấm khiên đó.
Hôm nay tôi muốn
đưa bạn một quy tắc vàng: Nếu ai đó đang kháng cự một điều gì, hãy ngay lập tức
bỏ đi mục tiêu ban đầu của bạn, thay vào đó tập trung hoàn toàn vào sự kháng cự
đó. Nếu họ từ chối chấp nhận điều gì đó, hãy trực tiếp làm việc với phần trong
họ đang từ chối. Nếu họ không chịu nhìn thấy sự thật, đừng cố gắng thuyết phục
họ, mà hãy đối diện trực tiếp với sự kháng cự của họ trước sự thật ấy.
Tôi muốn bạn
hình dung một ví dụ: bạn đang cố gắng khiêu vũ cùng
một người, nhưng mỗi lần bạn đến gần thì họ lại gạt bạn ra. Rõ ràng họ cho thấy
rằng họ không muốn khiêu vũ. Hãy tưởng tượng trong khoảnh khắc đó có một tấm
khiên dựng lên giữa hai người. Nếu bạn cứ cố tiếp tục khiêu vũ với họ, tức là bạn
đang phớt lờ và ủi thẳng qua tấm khiên ấy. Thay vào đó, bạn cần lùi lại và tìm
cách xử lý tấm khiên - hoặc tìm hiểu vì sao nó xuất hiện, nó cần gì từ bạn.
Chính nhờ quá trình làm việc với sự kháng cự, bạn sẽ tìm ra những lối mở nhỏ hoặc
cách khiến tấm khiên hạ xuống. Và dĩ nhiên, điều này phải xảy ra trước khi bạn
cố gắng khiêu vũ lại với họ. Đây cũng là cách mà bạn nên áp dụng trong giao tiếp.
Nếu tiếp tục
dùng hình ảnh này, khi bạn hướng sự chú ý của họ vào tấm khiên, bạn giúp họ trở
nên tự nhận thức hơn. Điều đó làm họ bắt đầu ý thức về sự kháng cự của chính
mình. Và đây chính là quá trình bào mòn nó, giống như một tia sáng chiếu lên lớp
băng. Đây là bước cần thiết để dẫn đến sự chấp nhận.
Chấp nhận là điều
đối nghịch với phủ nhận và né tránh. Chấp nhận có nghĩa là nhìn nhận một điều
gì đó là hợp lệ và đúng. Việc chấp nhận không liên quan đến việc bạn có thích
điều đó hay không, cũng không có nghĩa bạn đồng tình. Nó chỉ đơn giản là: “Tôi
nhìn nhận điều này đủ đúng để mở lòng trải nghiệm nó, thay vì khép mình lại.”
Làm như vậy, bản thể của bạn cho phép đón nhận và tiêu hóa nó như sự thật, thay
vì chống lại và phủ nhận.
Một điều có thể
giúp bạn không kháng cự sự kháng cự, đó là hiểu rằng sự kháng cự của ai đó luôn
bắt nguồn từ một nơi cực kỳ dễ tổn thương. Phần trong họ kháng cự sự thật là vì
nếu chấp nhận nó sẽ dẫn đến đau đớn. Ai cũng muốn tránh đau đớn - đó là bản
năng tự nhiên của con người. Vì thế, những phần trong họ không muốn thấy, thực
chất chỉ đang cố gắng bảo vệ họ. Và đúng vậy, ngay cả khi việc không thấy một sự
thật nào đó lại khiến họ chịu nhiều đau khổ hơn, thì họ vẫn cố né tránh. Về cơ
bản, bạn cần nhớ: họ chỉ đang cố cảm thấy an toàn.
Và càng khiến họ
cảm thấy an toàn trong tình huống đó, họ càng ít kháng cự hơn để nhìn nhận sự
thật. Ít đau đớn thì họ càng sẵn lòng đối diện. Để hiểu sâu hơn, tôi muốn bạn
xem video của tôi có tựa đề: Không
Có Thứ Gọi Là Tự Hủy Hoại Bản Thân.
Giúp ai đó nhìn
thấy và thật sự khám phá sự kháng cự của chính họ trước một sự thật, luôn là
món quà lớn hơn việc bạn cố chỉ cho họ sự thật ấy. Ví dụ, giả sử bạn thấy rõ
ràng một bậc cha mẹ đang cư xử với con mình đầy ích kỷ. Họ áp đặt tất cả nhu cầu
và mong muốn của mình lên con, rồi bắt con phải chịu trách nhiệm về những điều
đó.
Bạn có thể rất
muốn khiến họ nhìn thấy sự thật này, nhưng vấn đề là nếu bạn lôi nó ra đặt trước
nhận thức của họ, điều đó sẽ khiến họ cảm thấy xấu hổ. Ngay lập tức họ sẽ kháng
cự và nhìn bạn nói: “KHÔNG! Bạn không thấy đúng đâu, mọi việc tôi làm đều vì
con tôi và lợi ích tốt nhất của nó.”
Nếu bạn có thể dừng
lại và làm việc với chính sự kháng cự ban đầu của họ - chỉ riêng sự kháng cự ấy
thôi - thì điều đó thực sự có thể thay đổi sâu sắc mối quan hệ của họ trong mọi
lĩnh vực của cuộc sống. Lý do khiến sự xấu hổ bị khơi dậy trong người cha hay
người mẹ này là vì họ tin rằng việc đặt lợi ích bản thân lên trước là điều
không được phép. Chính sự phủ nhận và từ chối nhìn nhận bản thân là người ích kỷ
sẽ ảnh hưởng đến mọi mặt trong đời họ, không chỉ riêng mối quan hệ với con cái.
Sự nhận thức này
có khả năng biến họ thành một con người khác - một con người thật sự chân thực
hơn, không còn vô thức tìm cách thỏa mãn nhu cầu của mình một cách vòng vo, tiềm
ẩn hay mang tính thao túng. Bên trong sự kháng cự của mỗi người là chìa khóa dẫn
đến nỗi đau thời thơ ấu và những gì thật sự cần được chữa lành. Trong ví dụ
trên, người cha hoặc mẹ ấy mang trong mình một sang chấn liên quan đến nhu cầu
cá nhân. Chính sự chỉ trích mà họ từng trải qua khi cố gắng đáp ứng nhu cầu của
mình một cách trực tiếp đã tạo ra chiến lược ngầm: thỏa mãn nhu cầu của bản
thân thông qua con cái hoặc thông qua người khác. Và đó mới chính là điều họ cần
chữa lành.
Hãy nhận thức
xem đằng sau việc ai đó từ chối nhìn, từ chối cảm nhận, từ chối lắng nghe hay từ
chối chấp nhận một điều gì đó là nỗi đau gì, hay là sự thay đổi đau đớn nào được
ẩn chứa. Hãy nhận thức xem họ đang gán cho trải nghiệm ấy một ý nghĩa đau khổ
nào, đến mức họ không còn động lực để nhìn vào nó. Càng sẵn sàng đối diện nỗi
đau ấy một cách có ý thức, họ sẽ càng sẵn sàng mở lòng với nhận thức. Và bạn
càng khiến cho việc đối diện ấy ít đau đớn bao nhiêu, họ sẽ càng cởi mở và sẵn
sàng để đón nhận nhận thức bấy nhiêu.
Tôi vừa nghĩ ra
một ví dụ so sánh hay hơn: hãy tưởng tượng bạn đang cố nhảy điệu van với ai đó,
nhưng người đó lại chống đối và bắt đầu nhảy tango. Hãy nhảy tango với họ. Mỗi
khi bạn thấy sự kháng cự xuất hiện, hãy “nhảy cùng với sự kháng cự.”
Làm như vậy có
nghĩa là bạn phải rời bỏ lập trường cứng nhắc về “sự thật” mà bạn muốn họ nhìn
thấy, thay vào đó tiếp cận và làm việc trực tiếp với sự kháng cự ấy. Hãy thực
hiện điều này bằng năng lượng, ngữ điệu và ngôn ngữ cơ thể mang tính tò mò, tìm
hiểu. Từ đó, bạn có thể hỏi họ: “Nếu điều này là sự thật, là thực tại, thì điều
tệ hại nhất ở đó là gì?” Hoặc: “Nếu điều này thật sự là sự thật, thì việc từ chối
nhìn nhận và chấp nhận nó có thể giúp một người tránh né nỗi đau nào?” Hay: “Điều
đó sẽ có ý nghĩa gì về bạn, hoặc về thế giới?”
Từ những câu trả
lời ấy, bạn có thể giúp họ thay đổi góc nhìn, giúp họ làm mềm đi sự kháng cự của
mình. Nếu bạn thật sự muốn ai đó nhìn thấy sự thật, bạn sẽ không bao giờ có thể
ép họ nhìn thấy nó. Thay vào đó, bạn phải cho họ thấy sự kháng cự của chính họ
đối với việc nhìn nhận sự thật, và giúp họ làm việc với sự kháng cự ấy.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=BirpCS0_ykg
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.