Teal Swan Transcripts 425
Tôi yêu bạn "Mặc dù" - Vỏ bọc
của tình yêu vô điều kiện
08-06-2019
Trong thế giới
ngày nay, chúng ta bị ám ảnh bởi tình yêu vô điều kiện. Đó là điều tất cả chúng
ta đều mong muốn và cũng là điều chúng ta muốn trao đi, bất kể hiện tại chúng
ta có làm được hay không. Nhưng có một dạng “tình yêu” rất phổ biến ngày nay,
thực ra hoàn toàn không phải là tình yêu. Nó là một loại độc dược đội lốt tình
yêu vô điều kiện. Hình thức “tình yêu” hay đúng hơn là kiểu quan hệ này có tên:
“Tôi yêu bạn, mặc dù…”. Từ “YÊU” đã bị lạm dụng một cách hoàn toàn sai lệch. Lý
do là trong tiếng Anh, chúng ta chỉ có một từ để bao trùm quá nhiều ý nghĩa
khác nhau. Vì vậy, điều chúng ta đang bàn đến hôm nay không hẳn là tình yêu, mà
là một dạng mong muốn nào đó.
Nhưng, để những
ai quan tâm đến chủ đề này dễ hiểu hơn, trước khi tôi đi sâu vào nội dung
chính, có lẽ bạn nên xem video của tôi có tiêu đề: Tình
yêu là gì?.
Hầu hết chúng
ta, ít nhất một lần trong đời, đã từng là người nhận loại tình yêu/quan hệ kiểu
này - vốn không thực sự là tình yêu. Nó được gọi là: “Tôi yêu bạn, mặc dù…”. Nếu
bạn từng là “vật tế thần” trong gia đình, thì đây gần như là kiểu quan hệ duy
nhất mà bạn nhận được. “Tôi yêu bạn, mặc dù bạn là gánh nặng. Tôi yêu bạn, mặc
dù bạn là nguồn gốc chính của mọi vấn đề trong gia đình. Tôi yêu bạn, mặc dù bạn
nghiện ngập. Tôi yêu bạn, mặc dù bạn khó chiều. Tôi yêu bạn, mặc dù bạn béo.
Tôi yêu bạn, mặc dù bạn có vấn đề tâm thần…” Và danh sách này cứ kéo dài mãi.
Trước đây, nhiều
người trong các bạn có lẽ đã từng nhận một lá thư tình viết kiểu như: “Tôi yêu
bạn, mặc dù ______.” Và chúng ta thường nghĩ: “Ồ, nếu họ vẫn yêu tôi mặc cho tất
cả những điều này, vậy chắc hẳn họ thật sự yêu tôi.” Thế là bạn lại chôn chặt hạt
giống đau đớn khi nghe những lời đó. Tôi mong rằng sau khi nghe những gì tôi
chia sẻ hôm nay, câu nói này trong một bức thư tình sẽ khiến bạn buồn nôn hơn
là mỉm cười.
Thực chất, nếu bạn
có phản ứng tích cực khi ai đó nói “Tôi yêu bạn, mặc dù…”, thì điều đó chỉ cho
thấy lòng tự trọng của bạn thấp đến mức nào. Không thể nào có chuyện một người
nói “Tôi yêu bạn, mặc dù…” mà không đồng thời công nhận rằng một phần nào đó
trong bạn hoàn toàn không thể yêu thương. Đây chính là lý do vì sao nó là một
loại độc dược đội lốt tình yêu vô điều kiện. Nói “Phần này không thể yêu được
nhưng tôi vẫn yêu bạn” nghĩa là “Tôi yêu bạn bất chấp”. Nó không phải là “Tôi
yêu bạn cùng với phần đó của bạn.” Nó loại trừ phần đó ra khỏi bạn.
Để tôi đưa một
phép ẩn dụ giúp bạn dễ hình dung kiểu “tình yêu” này (vốn dĩ nó là một kiểu
thao túng tâm lý Gasligh): nó không thật sự bao gồm toàn bộ bạn, không phải
“Tôi yêu bạn cùng với…”. Nó giống như bạn bước đến một căn nhà, và có người chỉ
muốn vài phần của bạn bước vào trong. Thế nên, trước khi vào nhà, bạn phải tháo
bỏ một phần cánh tay, có thể là vài cơ quan mà người kia không thích, rồi để
chúng ngoài cửa trước khi bước vào căn phòng đó.
Mẫu hình “tình
yêu giả tạo” này tạo ra một mối quan hệ hoàn toàn méo mó. Trước hết, nó đặt người
“trao tình yêu” vào vị thế quyền lực. Bản thân nó chính là một trò chơi quyền lực
mang tính ái kỷ. Người ấy được trở thành “người tốt”, vượt trội hơn, vì đã yêu
một cái gì đó vốn bị coi là không thể yêu nổi. Kiểu “yêu giả tạo” này thực chất
chỉ xoay quanh người đi ban phát “tình yêu giả tạo”.
Còn người nhận
thì lại bị đặt vào vị trí vừa thấp kém, vừa mắc nợ. Họ bị đẩy vào trạng thái
liên minh ép buộc và biết ơn bắt buộc, vì người kia đã làm điều “không ai khác
làm được”: yêu họ bất chấp những khuyết điểm.
Mẫu hình này nếu
tiếp diễn sẽ dẫn đến một mức độ lệch lạc hơn nữa, nơi mà một người kiểm soát việc
người kia có rời bỏ hay không bằng cách hạ thấp lòng tự trọng của họ đến mức họ
buộc phải ở lại, vì họ tin vào lời dối trá ấy. Nói cách khác, đó là người tuyên
bố: “Tôi yêu bạn, mặc dù…, và sẽ chẳng có ai khác làm vậy.”
Vậy nên bạn thật
sự nghĩ rằng nếu rời xa người không chấp nhận toàn bộ con người bạn này, thì bạn
sẽ mãi mãi cô đơn. “Tôi yêu bạn, mặc dù…” là một chiêu trò quyền lực cực kỳ
tinh vi vì không ai có thể phản bác lại. Bởi vì đó là Gasligh – nghĩa là bề
ngoài lời nói nghe có vẻ tích cực, nhưng ẩn sau lại hoàn toàn ngược lại. Nếu bạn
chống lại “Tôi yêu bạn, mặc dù…”, bạn lập tức biến thành kẻ tồi tệ vì đã đẩy đi
người “yêu bạn nhất”.
Giờ thì, tôi biết
tôi đang đặt ra một sự thật khó nuốt với nhiều người: rằng chính bạn có thể
đang yêu một ai đó theo kiểu “mặc dù”. Nhưng thực tế là hầu như ai trong chúng
ta cũng có một người như vậy trong đời. Và chúng ta phải nhìn lại chính mình.
Nếu bạn yêu ai
đó “mặc dù…”, sự thật là bạn đang hoàn toàn từ chối một phần hoặc nhiều phần
trong con người họ. Bạn không muốn phần đó tồn tại. Bạn có phán xét tiêu cực về
nó. Thực chất, bạn đang trong một mối quan hệ với ý tưởng về tiềm năng.
Trái với vẻ bề
ngoài, “Tôi yêu bạn, mặc dù…” chỉ xuất hiện khi bạn chưa thật sự chấp nhận một
điều gì đó ở người kia. Nó là điều người ta nói khi gắn bó với ai đó qua một
quá trình mà họ tin chắc người ấy sẽ thay đổi. Nó là điều người ta nói khi họ
bám víu vào ý tưởng rằng một ngày nào đó, người kia sẽ trở thành phiên bản như
họ kỳ vọng. Để hiểu rõ hơn, bạn có thể xem video của tôi: Lớp
phủ (Điều ngăn bạn có một mối quan hệ thật sự).
Nếu bạn yêu ai
đó “mặc dù…”, bạn thực chất đang ôm một lớp phủ - một ảo tưởng về người bạn muốn
họ trở thành. Và bất cứ khi nào họ không đáp ứng được hình tượng đó, bạn sẽ thất
vọng.
Ngược lại, nếu bạn
ở trong một mối quan hệ mà người kia “yêu bạn, mặc dù…”, thì bạn cũng phải chấp
nhận lớp phủ này. Nghĩa là bạn buộc phải tin rằng bạn có thể nhập vai thành
nhân vật mà họ muốn. Và bất cứ khi nào bạn không làm tròn vai, bạn sẽ cảm thấy
tội lỗi.
Nếu bạn yêu ai
đó “mặc dù…”, bạn phải đối diện với thực tại về con người họ ở hiện tại, ngay tại
đây. Dù điều đó khiến bạn rất buồn.
Vì thế, tôi muốn
bạn tự hỏi: “Nếu sự thật là người này sẽ không bao giờ, và tôi nhấn mạnh là
không bao giờ, thay đổi điều bạn không thích ở họ, thì sao? Bạn còn muốn ở
trong mối quan hệ này không? Nếu có, tại sao? Tại sao bạn muốn người đó ở gần
mình?”
Có những lý do
“đúng đắn” để muốn duy trì một mối quan hệ “mặc dù…”, nhưng cũng có rất nhiều
lý do sai lệch. Để bạn hiểu rõ hơn những lý do sai lệch đó, tôi sẽ liệt kê ra 3
hoặc 4 ví dụ:
1. Vì nguyên tắc,
chẳng hạn: “Bởi vì mẹ là mẹ của con.”
2. Trong một sự
trao đổi, cái lợi từ mối quan hệ vẫn nhiều hơn cái hại.
3. Bạn không thể
nhìn nhận bản thân là người tốt nếu bạn là kẻ đẩy họ ra đi - nên bạn muốn họ phải
là người cắt đứt.
4. Sự phân cực
vô thức tạo ra lực hút từ tính với họ. Khi điều này xảy ra, đó là vì bạn đã kìm
nén một phần nào đó trong mình - và họ chính là tấm gương phản chiếu phần đó.
Nó liên quan đến bạn, chứ không phải họ. Nếu bạn chấp nhận rằng điều mà bạn chối
bỏ ở người này sẽ không bao giờ, và tôi nhấn mạnh là không bao giờ, thay đổi,
thì mối quan hệ của bạn với họ sẽ cần thay đổi thế nào?
Tôi cũng muốn bạn
suy nghĩ về kiểu “tình yêu” này thông qua một phép so sánh. Hãy tưởng tượng bạn
là một món hàng được bày trên kệ. Điều đó nghĩa là sẽ có ai đó đến “mua” bạn.
Và dĩ nhiên, bạn hy vọng rằng người đó sẽ là người trân trọng bạn nhất. Giả sử
bạn có một màu sắc, và màu sắc đó là đỏ và vàng. Hãy tưởng tượng một người tiến
lại gần và nói: “Ôi trời ơi, tôi yêu màu đỏ này quá!” – “Và cả màu vàng nữa,
tuyệt vời thật!” Vậy bạn muốn được chọn bởi người đó, hay bởi một người nói rằng:
“Ừ thì tôi thật sự thích màu đỏ, mặc dù nó có thêm màu vàng.”
Bạn cũng phải
nghĩ đến điều này: nếu bạn là người đang ở trong một mối quan hệ kiểu “mặc dù”,
có thể bạn không hẳn là “người tốt”, bởi bạn có thể đang ngăn cản người kia tìm
được ai đó yêu cả màu đỏ lẫn màu vàng của họ. Quay lại với phép ẩn dụ này, nếu
bạn cảm thấy khó tin rằng có ai đó có thể yêu phần “màu vàng” của mình, thì lý
do là vì bạn đã từng bị dẫn dụ tin rằng một số phần trong bạn vốn “không thể
yêu được”, và vì vậy sẽ chẳng ai yêu. Bạn nhìn những phần đó như khiếm khuyết,
và bạn tin rằng những khiếm khuyết đó không thể được yêu thương.
Nếu bạn đang vật
lộn với điều này, bạn có thể sẽ được lợi khi xem video của tôi có tiêu đề: Cách
tìm thấy sự xuất sắc của bạn – Sự công nhận cái xuất sắc phụ thuộc 100% vào
khát vọng.
Với con người,
chúng ta trở thành “kẻ xấu” nếu chúng ta không thể yêu. Bởi vì trong suốt nhiều
thế kỷ, tình yêu luôn được coi là… hãy gọi nó là đỉnh cao của đạo đức. Nó là
chuẩn mực cao nhất để chúng ta tự nhìn nhận mình là người tốt. Vì vậy, khi nhìn
một ai đó và thẳng thắn nói: “Trời ơi, tôi thật sự ghét cái điều đó ở bạn”, thì
ta sẽ bị xem là kẻ xấu. Hầu hết mọi người đều không dám làm điều này, nên chúng
ta đóng vai “người tốt”. Và cách chúng ta làm điều này thì khá thâm hiểm: khi
ta không thích điều gì ở ai đó, ta khiến họ tin rằng không chỉ mình ta không
thích, mà tất cả mọi người đều sẽ không thích điều đó.
Thực ra, nói:
“Tôi yêu điều này ở bạn, nhưng tôi thật sự không thích điều kia” còn tốt hơn
nhiều so với câu “Tôi yêu bạn, mặc dù…”. Vì nó ít mang tính thao túng tâm lý
(gasligh) hơn. “Tôi yêu bạn, mặc dù…” là một dạng gaslight của tình yêu, để bạn
không phải đối diện với chính mình. Thực chất, nó là một dạng gây hấn thụ động.
Rất nhiều người
cảm thấy tội lỗi, xấu hổ vì không thể yêu trọn vẹn một con người hay một số điều
ở họ, nên cách để ta tìm lại cảm giác “mình là người tốt” là nói: “Tôi yêu họ,
mặc dù…”
Để giải quyết vấn
đề này, bạn phải thực sự đối diện với những phần trong một con người mà bạn
không thích, những phần mà bạn đang kháng cự. Bạn làm gì với những điều bạn
ghét ở ai đó? Bạn có phủi nó đi, giả vờ nó không tồn tại, rồi chỉ bực bội khi nó
xuất hiện lại? Bạn có cố gắng sửa họ để biến họ thành người khác? Hay bạn ôm hy
vọng vào một phép màu, rằng một ngày nào đó mọi thứ sẽ tự nhiên thay đổi?
Nếu ai đó đang
làm bạn tổn thương, hãy trực tiếp nói với họ cách mà điều đó khiến bạn đau,
thay vì biến nó thành một sự “sai trái” tổng quát về con người họ. Và đặc biệt,
đừng rơi vào cái bẫy “giúp đỡ” ai đó chỉ để biến họ thành người mà bạn thật sự
muốn họ trở thành, hay nghĩ rằng họ có tiềm năng để trở thành.
Nói thêm: việc
nhìn thấy tiềm năng của một ai đó có thể là một tài năng thực sự, nhưng bạn phải
ý thức rằng cái “tiềm năng” bạn thấy có thể chỉ là lớp ảo tưởng của bạn. Nó có
thể chẳng phải điều mà người kia muốn trở thành, cũng không phải điều mà vũ trụ
sắp đặt cho họ.
Nếu bạn thật sự
đối diện với sự kháng cự mà mình có với một phần bạn không thích ở ai đó, sẽ có
hai khả năng:
1. Bạn nhận ra sự
kháng cự đó thực ra bắt nguồn từ sự lệch lạc ở chính bạn, chứ không nằm ở người
kia.
2. Bạn phát hiện
ra một ranh giới vững chắc (một sự thật cá nhân), khiến bạn buộc phải thay đổi
mối quan hệ ở bên ngoài. Bạn sẽ phải làm gì đó với nó. Và điều đó không phải là
lật ngược thế cờ để biến người kia cảm thấy may mắn vì được “yêu mặc dù…”.
Điều khiến chúng
ta sợ hãi là: nếu chúng ta đối diện, thật sự đối diện, với những điều ở một người
mà ta không thể chịu nổi, thì một là ta sẽ phát hiện ra có điều gì đó không
đúng trong chính mình và buộc phải thay đổi, hai là ta sẽ phải nhìn thẳng vào sự
thật rằng mối quan hệ này có một sự bất tương hợp nào đó – mà vì một lý do nào
đó, ta lại rất muốn níu giữ.
Để hiểu thêm về
sự tương hợp trong các mối quan hệ, bạn có thể xem video của tôi: Sự
không tương hợp (Một thực tế khắc nghiệt trong các mối quan hệ).
Để thật sự yêu,
và nhất là để yêu vô điều kiện một cách chân thành, chúng ta phải ngừng tin vào
cái vỏ bọc giả tạo của tình yêu vô điều kiện. Chúng ta phải ngừng gaslight nhau
bằng cái mặt nạ tình yêu. Chúng ta cũng phải ở trong một mối quan hệ với con
người thật của ai đó, thay vì ở trong mối quan hệ với một hình ảnh mà ta muốn họ
trở thành, rồi tự lừa mình rằng họ là như vậy.
Chúng ta phải
nhìn “Tôi yêu bạn, mặc dù…” đúng như bản chất độc dược của nó, và ngừng cho
nhau uống thứ độc dược ấy.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=6aGru6z4fLo
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.