Teal Swan Transcripts 790
Vì Sao Lại Là “Nồi Áp Suất”?
22-11-2025
Bạn có để ý
không, cảm giác như tất cả chúng ta đang bị nhốt trong một cái nồi áp suất khổng
lồ? Sự khó chịu, thậm chí là đau đớn và áp lực cứ tăng dần, tăng dần, tăng mãi…
mà chẳng thấy lúc nào được xả ra cho nhẹ bớt. Có thể bạn cũng từng tự hỏi: rốt
cuộc chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Thật ra, có một
lý do cho điều này. Và khi hiểu được lý do đó, rất có thể bạn sẽ tìm ra được lối
thoát khỏi cái “nồi áp suất” này. Trong tập hôm nay, tôi sẽ giải thích cho bạn
hiểu hiện tượng nồi áp suất này là gì, và bạn có thể làm gì với nó.
Động lực cốt lõi
nằm phía sau tất cả những điều này chính là xu hướng và khả năng của loài người
sống trong trạng thái lệch pha.
Vậy trong bối cảnh
này, “lệch pha” nghĩa là gì?
Trước hết, hãy
nói về “đúng pha”. Ở trạng thái đúng pha, có sự đồng thuận và hài hòa, thay vì
mâu thuẫn và xung đột, trong cách bạn tồn tại cả bên trong lẫn bên ngoài. Điều
đó có nghĩa là bạn suy nghĩ, nói năng và hành động đúng với con người thật của
mình; phù hợp với sự an lành của bạn; nhất quán với điều gì thật sự đúng với bạn;
và tương thích với những giá trị cũng như những điều bạn thật sự mong muốn.
Để bạn dễ hình
dung hơn, giả sử điều bạn thật sự muốn là có những mối quan hệ mang tính nâng đỡ.
Nếu bạn vẫn ở lại trong các mối quan hệ với những người rõ ràng là không nâng đỡ
bạn, thì đó là lệch pha. Hoặc giả sử bạn coi gia đình là điều quan trọng nhất,
nhưng lại dành phần lớn thời gian để làm việc xa rời họ – đó cũng là lệch pha. Hay
giả sử bản chất con người bạn là một người lãnh đạo, nhưng bạn liên tục chọn
cách đi theo người khác chỉ để né tránh xung đột – đó cũng là lệch pha. Hoặc giả
sử điều phù hợp với sự an lành của bạn là được ở gần thiên nhiên, nhưng bạn lại
sống trong một thành phố bê tông ngột ngạt – đó cũng là lệch pha. Khi suy nghĩ,
lời nói, hành vi, giá trị, sức khỏe, mong muốn, lựa chọn và hành động của bạn
không nhất quán với nhau, thì bạn đang ở trong trạng thái lệch pha.
Con người thường
rơi vào trạng thái lệch pha rồi phát triển đủ loại chiến lược để chịu đựng sự lệch
pha đó, thay vì tìm kiếm sự thay đổi thật sự để đưa mình trở lại đúng pha.
Không phải là cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp khi bạn làm vậy đâu. Cuộc sống sẽ
đau. Mọi thứ sẽ cảm thấy sai sai. Nhưng nếu bạn giống như đa số mọi người, bạn
sẽ tìm cách làm dịu bớt nỗi đau đó để có thể tiếp tục chịu đựng trạng thái lệch
pha ấy. Và chính vì vậy, bạn trở nên không còn nhạy cảm với nỗi đau, áp lực và
những dấu hiệu cho thấy mình đang lệch pha, cũng như không còn phản hồi lại những
“lời nhắc” từ vũ trụ kêu gọi bạn quay về trạng thái đúng pha.
Khi đã hiểu tất
cả điều này, động lực của “nồi áp suất” thực chất đến từ hai yếu tố.
Thứ nhất, khi bạn
lệch pha theo một cách nào đó, bạn đang hướng năng lượng của mình về những thứ
không đúng với con người thật của bạn, không phù hợp với sự an lành của bạn,
không thật sự đúng với bạn, và không phải là điều bạn thật sự trân trọng hay
mong muốn. Năng lượng của bạn đổ vào những thứ đó – những thứ không mong muốn –
và kết quả là ngày càng nhiều những điều như vậy biểu hiện ra trong trải nghiệm
sống của bạn. Mọi thứ tự nhiên sẽ tệ hơn, rồi lại tệ hơn nữa. Điều này khiến nỗi
đau và áp lực tăng lên, giống hệt như bạn đang bị nấu trong một cái nồi áp suất.
Thứ hai, vũ trụ
đang tăng cường quá trình xấu đi đó bằng một dạng động lực nồi áp suất. Nó làm
cho sự khó chịu và những hệ quả tiêu cực của trạng thái lệch pha trở nên dữ dội
hơn, bởi vì con người không chịu phản hồi với nó. Mục đích là để bạn không thể
tiếp tục phớt lờ hay đối phó cho qua nữa. Vũ trụ làm vậy để bật con người trở lại
trạng thái đúng pha. Vũ trụ đang “bẻ lái” con người quay về đúng vị trí của họ
bằng cách khiến cho việc lệch pha trở nên quá đau đớn để có thể duy trì.
Quá trình này
không chỉ diễn ra ở cấp độ cá nhân, mà còn ở cấp độ vĩ mô hơn – với toàn thể
nhân loại và chính thế giới này. Đó là lý do vì sao bạn thấy sự khuếch đại mạnh
mẽ của những gì đã và đang lệch pha trong nhân loại và trong thế giới nói
chung. Chúng ta đang thấy sự khuếch đại đó biểu hiện thành khủng hoảng trong đời
sống cá nhân của con người, cũng như khủng hoảng của cả những cộng đồng, những
quần thể lớn. Chúng ta thấy nó biểu hiện thành sự tàn phá hay cái chết trong đời
sống cá nhân, và cả sự tàn phá, cái chết trên quy mô toàn cầu. Chúng ta thấy những
biểu hiện tệ nhất của cái tôi cá nhân, nhưng cũng thấy điều đó trong các chính
phủ. Bạn có thể thấy các vấn đề sức khỏe trong chính bản thân mình bị khuếch đại,
đồng thời cũng thấy sự suy thoái sức khỏe của môi trường – đặc biệt là ở những
nơi con người và thiên nhiên giao thoa với nhau, tức là nơi đang không còn đúng
pha.
Động lực nồi áp
suất này trở nên không thể chịu đựng nổi, bởi vì nó được thiết kế là như vậy.
Nó được thiết kế để khiến cho một cá nhân đơn giản là không thể tiếp tục sống lệch
pha nữa, và để khiến cho tập thể nhân loại cũng như thế giới này không thể tiếp
tục lệch pha. Nó được thiết kế sao cho con người không còn con đường nào khác
ngoài việc “gãy” – nhưng là gãy để bật ngược trở lại trạng thái đúng pha.
Và nếu nói thật
lòng thì quá trình này hiếm khi êm ái hay đẹp đẽ. Dù sao đi nữa, con người có
những lý do rất thật để bị lệch pha và để tiếp tục ở trong trạng thái lệch pha
đó. Có những nỗi sợ rất thật, thậm chí là những nỗi đau rất thật, mà họ phải đối
mặt khi quay trở lại trạng thái đúng pha. Vì vậy, sự kháng cự đối với việc quay
về đúng pha là vô cùng lớn. Khi động lực nồi áp suất xảy ra, con người thường
phản kháng dữ dội hơn nữa. Họ bám chặt hơn vào các cơ chế đối phó của mình, đi ngày
càng xa khỏi trạng thái đúng pha, cho đến khi không thể chịu nổi nữa và “bật”
trở lại. Đó là một trong những lý do vì sao hiện nay con người trông như đang
trở nên cực kỳ điên loạn và bất ổn tâm thần đến vậy.
Bạn có lẽ đã bắt
đầu nhận ra một phần những điều này ở những người xung quanh mình, nếu không phải
là ngay trong chính bản thân bạn. Một số người có ngưỡng chịu đựng sự khó chịu
và đau đớn cao hơn, đặc biệt là kiểu khó chịu và đau đớn phát sinh từ việc sống
lệch pha. Điều này khiến họ nhìn chung phản ứng chậm và kém nhạy hơn. Khi đó,
áp lực sẽ tiếp tục tăng lên cho đến khi họ thực sự chạm tới điểm “bật gãy”. Thật
đáng tiếc là nhân loại, ở cấp độ tập thể, đã cho thấy một mức độ chịu đựng rất
lớn đối với những gì đang lệch pha, đặc biệt là sự bất hạnh và tình trạng bất ổn
kéo dài mang tính tập thể. Và vì vậy, ở đây cũng tồn tại một điểm bùng phát. Sự
thay đổi đang bị ép buộc phải xảy ra. Con người không còn có thể tiếp tục sống
trong trạng thái lệch pha với một chút khó chịu mơ hồ như trước nữa.
Để bạn hình dung
rõ hơn về cái “nồi áp suất” này, giả sử có một người đang vật lộn với cảm giác
bất lực và muốn thật sự có thể làm những điều tạo ra kết quả tốt hơn. Nhưng giả
sử người đó lại đang hành động lệch pha với sức mạnh cá nhân của chính mình.
Cái nồi áp suất này sẽ làm leo thang những tình huống khiến họ trải nghiệm sự mất
quyền lực, rồi mất quyền lực nặng nề hơn nữa, cho đến khi họ không thể chịu nổi
nữa và buộc phải giành lại sức mạnh của mình. Họ có thể sẽ thực hiện một hành động
đầy quyền lực và bị buộc phải huy động một nguồn lực nội tâm mạnh mẽ bên trong.
Hoặc lấy một ví
dụ khác: giả sử một người coi trọng những giá trị như sự chính trực, nhưng lại
liên tục cư xử một cách thất thường, thiếu nhất quán. Những hệ quả của việc sống
“trồi sụt” đó sẽ ngày càng leo thang. Đồng thời, các tình huống khiến họ nhận
ra rằng mình đang sống thiếu trách nhiệm cũng sẽ xuất hiện ngày càng nhiều. Họ
sẽ gặp những con người thất thường ở bất cứ nơi đâu họ đi tới, và phải gánh chịu
những hậu quả do chính những người đó gây ra… cho đến khi họ “bật”. Và rồi có một
sự thừa nhận xảy ra: rằng họ là người không giữ lời, và rằng họ cần phải giữ chữ
tín, đúng giờ, làm đến nơi đến chốn, giữ các kế hoạch đã đặt ra, trung thành với
các cam kết cũng như lời hứa của mình.
Hoặc giả sử, ở cấp
độ tập thể, con người nói chung đề cao tự do và lòng tử tế, nhưng lại đang sống
trong một quốc gia có chính quyền hạn chế quyền tự do và hành xử một cách tham
nhũng, tàn nhẫn. Điều này cũng sẽ leo thang. Nó sẽ trở nên ngày càng tệ hơn,
cho đến khi con người cuối cùng cũng “bật” và bắt đầu hành động để mang lại kiểu
tự do mà họ mong muốn. Việc đòi hỏi một hình thức chính quyền mới là một trong
những điều bạn có thể sẽ thấy xảy ra.
Dĩ nhiên, những
ví dụ này chỉ là những bức tranh mang tính khách quan về điều đang diễn ra.
Chúng hoàn toàn không thể lột tả hết được trải nghiệm thực sự của những gì con
người đang phải đi qua. Cũng giống như việc nói rằng “họ bị rơi xuống làn nước
băng giá” hoàn toàn không thể truyền tải được trải nghiệm thật sự của những người
trên tàu Titanic khi họ rơi xuống Bắc Đại Tây Dương – nơi nhiệt độ nước vào khoảng
28°F, hay với những bạn ở các nơi khác trên thế giới là khoảng -2°C.
Vậy bạn nên làm
gì với tất cả những điều này?
Thứ nhất, hãy chấp
nhận rằng, dù cảm giác chủ quan của bạn không phải như vậy, nhưng nhìn từ góc độ
khách quan, những gì đang xảy ra tưởng như là chống lại bạn trong cuộc đời thực
chất lại đang xảy ra vì bạn. Và hãy chấp nhận rằng bạn sẽ không thể thoát khỏi
áp lực này nếu không thực hiện những thay đổi nghiêm túc để chuyển những gì
đang lệch pha thành đúng pha. Những thay đổi đó có thể cực kỳ khó khăn. Chúng sẽ
làm bạn “bật gãy”. Để mượn một câu nói quen thuộc khi nói về động lực nồi áp suất
này: sự kháng cự của bạn là vô ích.
Thứ hai, hãy đi
trước cái nồi áp suất của vũ trụ. Bạn cần hành động một cách chủ động. Ngừng chịu
đựng sự khó chịu. Ngừng dung túng cho những gì khiến bạn cảm thấy sai trái. Đừng
đợi cho đến khi sự khó chịu leo thang. Hãy chú ý tới cảm giác khó chịu đang gia
tăng trong bất kỳ lĩnh vực nào của cuộc sống, và dùng nó để xác định điều gì
không đúng với bạn. Nhận ra điều gì đang lệch pha. Xác định điều gì là “không”
đối với bạn – tức là lệch pha, làm bạn cạn kiệt, sai trái – và ngừng làm điều
đó. Xác định điều gì là “có” đối với bạn, tức là đúng pha, chân thật, đúng đắn,
và cam kết với nó.
Hãy tự hỏi: ở
đâu trong con người bạn và trong cuộc sống của bạn đang có sự đồng thuận và hài
hòa? Và ở đâu đang có sự mâu thuẫn và xung đột, cả bên trong bạn lẫn trong trải
nghiệm sống của bạn?
Bạn đang suy
nghĩ, nói năng và hành động như thế nào mà không phù hợp với sự an lành của
mình, không nhất quán với điều gì thật sự đúng với bạn, và thậm chí đi ngược lại
những giá trị và mong muốn sâu thẳm của bạn?
Tôi muốn bạn thật
sự suy ngẫm về điều này. Nếu “nhiệt” trong tình huống tôi đang ở tiếp tục bị vặn
lên và mọi thứ trở nên tệ hơn, thì nếu tôi hành động đúng pha với điều tôi thật
sự muốn, phản ứng của tôi sẽ là gì? Tôi sẽ làm gì? Điều gì sẽ là “có” và điều
gì sẽ là “không” đối với tôi?
Thứ ba, hãy ngay
lập tức bắt đầu thực hiện những thay đổi mà sau này chắc chắn bạn cũng sẽ phải
làm nếu mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Chủ động đi trước một bước để điều chỉnh cuộc
sống sao cho phù hợp với điều thật sự đúng với bạn. Hãy nhớ kỹ một điều rất quan
trọng: khi nói đến sự đúng pha, không bao giờ hiệu quả nếu bạn chỉ cố chịu đựng
cái đang lệch pha bây giờ để mong có được cái đúng pha sau này. Không có chuyện
“lệch pha bây giờ để sau này được đúng pha”. Điều này cực kỳ quan trọng cần ghi
nhớ, bởi vì khi muốn thoát khỏi hoàn cảnh hiện tại, con người rất dễ bị cám dỗ
suy nghĩ theo kiểu đó.
Hãy bắt đầu bằng
câu hỏi: tôi thật sự muốn điều gì? Và từ đó, với tầm nhìn đó trong tâm trí, hãy
cân nhắc xem mình nên làm gì và nên đối diện với mọi thứ – đặc biệt là những
tình huống không mong muốn – theo cách nào để vẫn đúng pha với điều bạn thật sự
muốn. Tin tôi đi, cách làm rất quan trọng. Cách bạn đi con đường đó phải phù hợp
với điều bạn thật sự mong muốn?
Để bạn hiểu rõ
hơn điều này, tôi sẽ đưa ra một ví dụ đời thực. Hãy nhìn vào River. River vừa
tròn 40 tuổi. River lớn lên trong một gia đình mà môi trường sống hoàn toàn
không hề được điều chỉnh theo lợi ích tốt nhất cho cô. Cả ngôi nhà xoay quanh
người mẹ của cô, người đã được chẩn đoán mắc rối loạn lo âu nghiêm trọng. Để
thích nghi với môi trường sống vốn dĩ đã lệch pha với mình ngay từ đầu, River gần
như phải tự thân vận động để đạt được bất cứ điều gì cô muốn. Cô không có sự
nâng đỡ thật sự. Thay vào đó, cha mẹ cô chỉ làm điều gì đó cho cô nếu nó phục vụ
lợi ích của họ theo một cách nào đó.
Ví dụ, giả sử
River rất muốn có một chiếc xe đạp để có thể đi học một lớp mà cô thật sự yêu
thích, bởi vì cô rất đam mê một môn thể thao nào đó. Vậy giả sử là họ muốn cô
bé tự đi kiếm việc gì đó làm để họ có thời gian rảnh rỗi, không phải chịu áp lực
trông con. Thì khi đó họ sẽ mua cho cô một chiếc xe đạp. Nhưng dĩ nhiên, đó
không thể là một chiếc xe đạp gây ra bất kỳ áp lực nào cho họ. Cho nên, nó sẽ
là chiếc xe đạp tệ hại nhất mà họ có thể tìm được. Và rồi River sẽ dùng chiếc
xe đạp đó để đi bất cứ nơi nào cô muốn. River đã bù đắp quá mức cho sự thiếu vắng
nâng đỡ thật sự bằng cách trở nên cực kỳ giỏi giang, cực kỳ tự lực, và đặt toàn
bộ áp lực lên chính mình, bởi vì cô không thể đặt áp lực đó lên người khác. Vấn
đề là, việc River gánh hết áp lực và mang nó thay cho tất cả mọi người là một
trạng thái lệch pha đối với cô. Theo thời gian, điều này đã đẩy cô vào ngày
càng nhiều rắc rối.
Cô liên tục rơi
vào những tình huống mà người khác bám theo, lợi dụng công sức của cô, và tạo
ra những hoàn cảnh thao túng tâm lý, nơi họ tuyên bố rằng họ đang hỗ trợ cô,
nhưng thực chất thì hoàn toàn ngược lại. Họ đang “ăn theo” River. Mọi thứ đã trở
thành một động lực kiểu: hãy hỗ trợ tôi để tôi có thể hỗ trợ bạn.
River hiện giờ
là chủ một công ty. Ngạc nhiên không? Chắc là không ai ngạc nhiên cả. Nhưng cô
đã lệch pha theo cách này trong một thời gian rất dài. Cô muốn được nâng đỡ. Cô
thực sự cần một đội ngũ biết tự gánh phần việc của mình và giúp giảm áp lực cho
cô. Thế nhưng, mỗi khi công ty rơi vào thế bí, lại một lần nữa, những người
trong công ty luôn tìm cách đẩy toàn bộ áp lực trở lại lên vai cô, để cô phải
làm mọi thứ cần thiết nhằm kéo cả nhóm thoát khỏi rắc rối.
Có những ngày cô
tự hỏi tại sao mình còn thuê người làm, nếu cuối cùng cô vẫn phải làm hết mọi
việc để họ có được tiền lương. Trong động lực nồi áp suất này, tình hình ngày
càng tệ hơn, rồi lại tệ hơn nữa. Người đàn ông mà cô thuê làm CEO biển thủ tiền,
đẩy công ty vào nợ nần - tất cả đều do chính River đứng tên bảo lãnh cá nhân -
rồi bỏ đi mà không tìm người thay thế. Công ty không còn tiền để kiện tụng. Phần
còn lại của công ty thì không chịu xoay xở đủ để trang trải chi phí, khiến
River phải làm gấp đôi khối lượng công việc để bù đắp. Và chưa hết, mọi chuyện
còn tệ hơn nữa.
Người phụ nữ
thay thế CEO cũ lại đẩy công ty vào rắc rối sâu hơn, lần này là với thuế má, đồng
thời rơi vào kiểu hành vi thụ động, né tránh trách nhiệm. River cảm thấy như
mình phải làm mọi thứ một mình - điều mà trên thực tế cô hoàn toàn không thể
làm được, bởi vì cô có một vai trò rất cụ thể trong công ty, không thể bỏ qua,
đặc biệt là trong một công ty có quy mô như vậy. Mặc cho việc đó là bất khả thi
- và tôi nhấn mạnh là hoàn toàn bất khả thi - ngày càng có nhiều người bỏ công
ty ra đi, khiến cô buộc phải thu hẹp quy mô, và thậm chí bán cả ngôi nhà riêng
của mình để trả nợ.
Sức khỏe của
River xuống dốc nghiêm trọng vì toàn bộ áp lực mà cô bị bỏ mặc phải gánh chịu một
mình. River đã bị đẩy tới điểm bật gãy tuyệt đối. Điểm bật gãy của việc: tôi
không thể cõng người khác trên vai mình nữa. Tôi thật sự không thể làm vậy thêm
được nữa. Tôi sẽ trả lại áp lực mà lẽ ra họ phải gánh cho chính họ, và tôi sẽ
buộc họ chịu trách nhiệm về điều đó. Và nếu họ từ chối gánh lấy, thì tôi không
muốn họ trong cuộc đời mình. Tôi không muốn họ trong công ty của tôi. Và nếu điều
đó có nghĩa là tôi phải đóng cửa công ty, thì tôi sẽ làm vậy và tìm một con đường
khác để tiếp tục làm những gì tôi làm.
Đó là một điểm bật
gãy khủng khiếp để buộc cô phải đi tới. Nếu River đã nhận ra rằng động lực nồi
áp suất này đang diễn ra, cô đã không chấp nhận chịu đựng sự khó chịu khi người
khác dồn toàn bộ áp lực lên cô. Mỗi lần điều đó xảy ra, ngay từ khi nó còn rất
nhỏ, cô đã trả lại áp lực đó cho họ. Cô cũng sẽ thiết lập những biện pháp phòng
ngừa cần thiết để đảm bảo rằng họ không thể làm điều đó theo những cách lén
lút, như dùng tên cô để vay nợ, truy cập vào tài khoản của cô, hay tạo ra những
cấu trúc trách nhiệm mơ hồ trong doanh nghiệp để rồi cuối cùng không ai phải chịu
trách nhiệm.
Cô đã có thể bắt
đầu xây dựng cấu trúc công ty - và cả cuộc sống cá nhân của mình nói chung -
theo những cách khác, nơi cô không phải là “phương án dự phòng” cho mọi thứ có
thể đi sai. Cô sẽ chủ động thực hành việc để cho người khác tự gánh phần việc của
họ, đặt áp lực lên người khác, và buộc họ phải đối diện với những cách mà họ
đang né tránh việc gánh áp lực - những áp lực vốn dĩ là của họ. Một điều nữa
là, cô cũng sẽ chủ động làm công việc chữa lành chấn thương liên quan đến việc
thiếu sự nâng đỡ mà cô đã trải qua.
Và giả sử chúng
ta mở rộng ra khỏi tất cả những điều đó, sang đời sống tình cảm của cô: khi một
người đàn ông ngừng nỗ lực để duy trì sự kết nối và làm cho mối quan hệ trở nên
tốt đẹp, cô sẽ không còn bù đắp quá mức cho sự thiếu cố gắng của anh ta, mà
thay vào đó sẽ phản chiếu đúng mức độ nỗ lực của anh ta. Dĩ nhiên, điều này đồng
nghĩa với việc sẵn sàng đối diện với khả năng đau đớn của việc mất đi mối quan
hệ. Hãy nhớ lại điều tôi đã nói: có những lý do rất thật khiến con người chống
lại việc bật trở lại trạng thái đúng pha. Đôi khi, nó chính là những điều như
thế này.
Phù hợp với động
lực nồi áp suất đang diễn ra một cách cực đoan hiện nay, và với sự thiếu phản hồi
chung của con người trước tất cả những dấu hiệu trên con đường dẫn tới mức độ
10 của sự phản chiếu trạng thái lệch pha, rất nhiều người đang trải qua - hoặc
sẽ sớm trải qua - những điều đóng vai trò chất xúc tác cho sự thay đổi mang tính
triệt để. Những thứ như khủng hoảng, mất mát, cái chết, sự xuống dốc nghiêm trọng,
vấn đề sức khỏe, chiến tranh, những chuyển biến chính trị mạnh mẽ, thảm họa khí
hậu, chấn thương tâm lý, những kết thúc đột ngột, sự sụp đổ của những thứ mà
chúng ta từng phụ thuộc, các mô thức quan hệ trở nên không thể chịu đựng nổi, sự
xuất hiện của một em bé, thảm họa tài chính, di chuyển nơi ở, tai nạn - những
kiểu sự kiện như vậy. Rất nhiều trong số đó, nói thẳng ra, mang màu sắc khá phản
địa đàng.
Và nếu bạn giống
như rất nhiều người trong chúng ta hiện giờ, đang chật vật dữ dội trong tình huống
nồi áp suất này, thì một video khác của tôi rất đáng để bạn xem là bài tập: Làm
sao chuyện này có thể là vì tôi?
Một lần nữa, cảm
giác chủ quan là chẳng có điều gì bạn đang trải qua là vì bạn cả. Nhưng cái nồi
áp suất mà bạn đang ở trong đó đang cố gắng giúp bạn nhận ra điều gì đang lệch
pha, và buộc bạn bật trở lại trạng thái đúng pha. Cuối cùng, là để đưa bạn trở
về đúng pha với những gì thật sự tốt đẹp và đúng đắn cho bạn - và với những gì
bạn thật sự, sâu thẳm mong muốn. Và bạn càng đi trước được quá trình này bao
nhiêu, thì mọi thứ sẽ càng nhẹ nhàng hơn bấy nhiêu.
Chúc bạn một tuần
thật tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=y6x6RZkllMU
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.