Teal Swan Transcripts 543
Cam kết với thành công? Hãy sẵn sàng để
bị người khác xem là “kẻ xấu”
12-06-2021
Trong một thế giới
hoàn hảo, khi bạn thật sự cống hiến để đạt được điều gì đó vĩ đại - khi bạn theo đuổi một mục tiêu “khó với tới” hay
đang tìm kiếm một dạng thành công ở cấp độ cao nhất - thì lẽ ra những người
trong cuộc sống của bạn sẽ nhìn bạn như một người đúng đắn và tốt đẹp vì đã dám
theo đuổi điều đó. Nhưng đáng tiếc, chúng ta không sống trong một thế giới hoàn
hảo. Chúng ta đang sống trong một thế giới mà, dù có thể một số người sẽ thật sự
ủng hộ hay giúp đỡ bạn, xem bạn là người đúng khi theo đuổi điều mình muốn, thì
cũng sẽ có rất nhiều người cảm thấy hoàn toàn ngược lại.
Muốn thành công
ư? Hãy sẵn sàng để bị xem là “kẻ xấu”.
Khi bạn đi theo
con đường của riêng mình, người khác sẽ cho rằng bạn sai và tệ. Và điều này sẽ
dẫn bạn đến một tình huống không thể tránh khỏi: để đạt được điều mà bạn thật sự
cống hiến cho nó, bạn phải sẵn sàng chấp nhận bị xem là “kẻ xấu”.
Không có gì bí mật
khi một số người gây tổn hại nghiêm trọng cho người khác và hoàn toàn thiếu đạo
đức khi ai đó theo đuổi điều mình muốn hoặc cố gắng đạt được một dạng thành
công nào đó. Đây chính là “bóng tối” trong mô thức theo đuổi thành công - điều
mà người ta thường hay nói đến. Nhưng điều người ta ít nói đến hơn chính là mặt
còn lại của đồng xu đó: rằng để thành công, dù là ở lĩnh vực nào đi nữa, bạn vẫn
phải đưa ra những quyết định và làm những việc mà người khác có thể xem là sai
trái, xấu xa, có hại hoặc vô đạo đức.
Để bạn hiểu rõ
hơn, tôi sẽ đưa ra vài ví dụ cụ thể:
1. Một người đàn
ông có mục tiêu trở thành nhà làm phim tài liệu được công nhận nhất thế giới.
Để đạt được điều
đó, có lúc anh ta phải chọn giữa sự nghiệp và nhu cầu của người thân - và anh
buộc phải ưu tiên sự nghiệp. Nghĩa là nếu anh phải bay sang một quốc gia khác để
quay phim đúng vào ngày người thân cần anh ở bên, anh vẫn sẽ lên máy bay. Nhiều
người xung quanh sẽ cho rằng, trong cuộc sống, con người chứ không phải sự nghiệp
mới nên là ưu tiên hàng đầu. Họ sẽ coi anh ta là người vô tâm, ích kỷ. Nhưng để
trở thành nhà làm phim tài liệu hàng đầu, anh phải sẵn sàng bị xem là “kẻ ích kỷ”,
làm điều trái ngược với cái mà phần đông người xem là “đúng” và “đầy yêu
thương” nên làm.
2. Một bếp trưởng
điều hành muốn giành thêm sao Michelin.
Anh phải duy trì
tiêu chuẩn cao nhất tuyệt đối cho từng món ăn được phục vụ. Nghĩa là anh phải
đòi hỏi sự xuất sắc tuyệt đối từ đội ngũ bếp - đặt ra tiêu chuẩn cực kỳ cao, khắt
khe, không bỏ qua bất kỳ lỗi nào. Điều này khiến nhân viên áp lực, căng thẳng, và
nghi ngờ năng lực bản thân. Nhiều người sẽ nghĩ rằng anh nên dễ tính hơn, nên
“thông cảm cho con người”, rằng ai cũng có thể phạm sai lầm. Nhưng nếu anh làm
vậy, anh sẽ không bao giờ có được sao Michelin. Để đạt được mục tiêu, anh phải
sẵn sàng bị xem là người khó chịu, không được yêu quý.
3. Một người phụ
nữ muốn trở thành diễn viên hài. Nhưng cô được nuôi dạy bởi cha mẹ luôn dạy rằng
“muốn được chú ý” là điều đáng thương, ích kỷ, và làm tổn thương người khác – và
không nên phải cạnh tranh để có được điều đó. Để trở thành diễn viên hài, cô phải
vượt qua cảm giác tội lỗi vì nghĩ rằng mình “xấu xa” khi muốn những gì mình muốn.
4. Một chàng
trai lớn lên trong gia đình có cha mẹ là nhà truyền giáo. Anh được dạy rằng “tiền
là cội rễ của mọi tội lỗi”, là mầm mống của tha hóa. Và bất kỳ ai coi trọng tiền
đều là kẻ tội lỗi. Nhưng anh lại luôn yêu thích ý tưởng trở nên giàu có - và vì
vậy mà cảm thấy tội lỗi. Để đạt được sự giàu có, anh phải sẵn sàng “phạm tội”
trong mắt gia đình mình và chấp nhận bị gia đình ruồng bỏ.
5. Một vận động
viên phải thi đấu với chính người bạn thân nhất của mình. Anh biết rằng nếu
mình thắng, bạn anh sẽ mất sự nghiệp và các nhà tài trợ. Nhiều người sẽ cho rằng
việc đúng đắn là “nhường” hoặc tìm cách để cả hai cùng giữ thể diện. Nhưng để đạt
mục tiêu, anh phải sẵn sàng “đánh bại” cả người bạn thân nhất của mình.
6. Một nữ doanh
nhân sở hữu công ty cần mở rộng quy mô. Điều này đòi hỏi mọi nhân viên phải
nâng cao năng lực làm việc. Nhưng vài năm trước, cô đã nhận họ hàng của mình -
một người em họ - vào làm. Và người này không đủ năng lực cho khối lượng công
việc mới, cũng không chuyên nghiệp để làm việc với khách hàng cao cấp. Dù đã
nhiều lần nhắc nhở nhưng không thay đổi, nên cô buộc phải sa thải người em họ
này. Cô biết nếu làm vậy, cô sẽ bị gia đình chỉ trích và ghét bỏ. Những buổi lễ
gia đình sẽ không bao giờ còn như trước.
Tất cả những ví
dụ này đều có điểm chung: mỗi người đều khao khát đạt được thành công nào đó,
nhưng phải đối mặt với rào cản - chính là cái nhìn của bản thân hoặc của người
khác về việc trở thành “người tốt” hay “người xấu”. Họ buộc phải chọn: để cho
rào cản đó giới hạn mình, hay vượt qua nó.
Để đạt được điều
gì đó, đôi khi bạn phải sẵn sàng làm những việc khiến mình cảm thấy xấu hổ, thậm
chí khiến người khác xem bạn là sai trái. Điều này không hề nhỏ - đó là một việc
cực kỳ lớn. Bởi con người là sinh vật sống phụ thuộc vào nhau - cả về sinh tồn
lẫn nhu cầu. Từ khi còn là một đứa trẻ sơ sinh, chúng ta đã lệ thuộc vào người
khác để được sống sót và được chăm sóc. Vì vậy, chúng ta được lập trình sinh học
để cần sự chấp thuận.
Quá trình xã hội
hóa dạy chúng ta rằng để được yêu thương, an toàn và được đáp ứng nhu cầu, ta
phải “đúng” và “tốt”. Điều này ăn sâu đến mức khiến ta đánh mất khả năng tự nhận
thức. Để hiểu rõ hơn, tôi khuyên bạn xem video: Khái
niệm về bản thân (Kẻ thù của sự thức tỉnh).
Bạn có thể tưởng
tượng rằng mỗi khi xã hội dạy bạn rằng một điều gì đó là “xấu xa” hay “sai
trái”, bạn sẽ dựng lên một hàng rào điện bên trong tâm trí mình giữa bản thân và
điều đó. Ví dụ, nếu bạn được dạy rằng “muốn được chú ý là xấu”, bạn sẽ dựng lên
hàng rào điện ngăn mình khỏi khát khao được chú ý. Nhưng để có đủ dũng khí đứng
trên sân khấu, bạn phải sẵn sàng bước qua hàng rào điện ấy. Và không chỉ phải
bước qua hàng rào bên trong, bạn còn phải đối mặt với những hàng rào điện bên
ngoài - những người nói rằng “bạn không nên làm thế”.
Trong video của
tôi về “Cảm
giác tội lỗi”, tôi có nói rằng một cách để xử lý những hàng rào này là tháo
bỏ chúng - bằng cách thay đổi niềm tin của bạn về cái “đúng” và “sai”. Nhưng điều
thú vị là: dù bạn có phá bỏ hàng rào điện này đi chăng nữa, thì để thành công,
bạn vẫn phải sẵn sàng bước qua chúng.
Bạn đã nghe câu
“muốn thành công, phải bước ra khỏi vùng an toàn”. Điều đó có nghĩa là bạn phải
can đảm - thật sự can đảm.
Hãy thử nghĩ
xem: bạn có đủ dũng cảm để theo đuổi điều mình muốn dù có thể mất đi những người
quan trọng trong đời vì nó không?
Bạn có đủ dũng cảm
để tiếp tục, dù hệ thống sinh tồn trong bạn đang hét lên rằng hậu quả sẽ là bị
người khác xem là sai, bị ghét bỏ, bị tấn công hoặc thậm chí là bị cô lập, bị
“tiêu diệt”?
Rất nhiều người
chưa từng chạm đến mức độ can đảm này - và thật ra, nhiều người sẽ không bao giờ
chạm được.
Khi bạn muốn
thành công, bạn phải thật sự ý thức được điều này: để đạt được một mức độ thành
công nào đó, bạn phải sẵn sàng bị xem là kẻ xấu.
Câu hỏi lớn mà mỗi
người phải tự trả lời là: “Giới hạn của tôi nằm ở đâu?”
Bạn sẵn sàng -
hay không sẵn sàng - làm gì, trở thành ai, để đạt được điều bạn muốn? Không có
câu trả lời đúng hay sai cho câu hỏi này. Mỗi người phải tự trả lời, tùy vào mức
độ hậu quả mà họ sẵn sàng chấp nhận để đạt được điều mong muốn.
Người nào không
vạch ra giới hạn đạo đức cho riêng mình có thể sẽ đi quá xa và gây tổn thương
thật sự cho người khác. Nhưng người nào vẽ giới hạn quá sớm - thì tất cả những
gì họ đạt được chỉ là hình ảnh “người tốt” trong mắt người khác, mà không bao
giờ có được thành công thật sự.
Điều này còn khó
hơn nhiều đối với phụ nữ.
Trong xã hội, phụ
nữ được kỳ vọng là hình mẫu của “đúng đắn” và “tốt đẹp”, được dạy dỗ để thể hiện
hai phẩm chất này mạnh mẽ hơn đàn ông rất nhiều. Có một định kiến ngầm rằng phụ
nữ chọn làm điều bị xem là “xấu” để thành công là không thể chấp nhận được.
Trong giới kinh
doanh, người ta gọi đây là nghịch lý giữa thành công và sự được yêu thích của
phụ nữ: “Một người đàn ông đầy tham vọng thì được gọi là có chí tiến thủ. Còn một
người phụ nữ đầy tham vọng thì bị gọi là ‘con mụ khó ưa’.”
Vì vậy, đối với
phụ nữ, “điện áp” của hàng rào bên trong và bên ngoài đều cao hơn rất nhiều.
Bất kỳ ai muốn đạt
được điều vĩ đại đều phải đối diện với câu hỏi: Mình sẵn sàng chịu bao nhiêu áp
lực và trả giá bao nhiêu cho điều đó?
Nhiều người nói
rằng họ muốn thành công, nhưng thực tế lại không sẵn sàng chịu đựng áp lực và
cái giá đi kèm.
Trên con đường
thành công, bạn sẽ liên tục gặp những tình huống buộc phải đưa ra quyết định
khiến người khác xem bạn là kẻ xấu. Nếu bạn không tin, hãy nghĩ về Martin
Luther King: nếu ông không sẵn sàng bị xem là “kẻ xấu”, thì hôm nay thế giới đã
ở đâu trong vấn đề công lý chủng tộc?
Và thành công
không chỉ là “một lần dũng cảm” rồi thôi. Không phải chỉ một lần bạn vượt qua xấu
hổ hay bị hiểu lầm là đủ. Thành công là một chuỗi dài của những “trạm thu phí” -
nơi bạn liên tục phải quyết định: có dám tiếp tục không, dù bị xem là người
sai?
Một số người sẽ
mãi mãi sống nhỏ bé, giới hạn và bị giam hãm trong nhu cầu được xem là “người tốt”.
Nhưng bạn biết không, bạn không thể ngừng quan tâm đến việc người khác nghĩ gì
về mình. Điều đó được lập trình trong sinh học của bạn. Nhưng câu hỏi quan trọng
là: Bạn sẽ để nó giới hạn mình đến mức nào?
Bạn sẽ để nhu cầu
“được xem là đúng và tốt” - cả trong mắt chính mình và trong mắt người khác - cản
trở mình đến đâu trên con đường đạt được điều bạn thật sự muốn?
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Nếu bạn thích
video này, hãy chia sẻ, nhấn thích, và đăng ký kênh của tôi để xem thêm nhiều nội
dung như vậy.
Và tôi muốn chân
thành cảm ơn bạn - vì đã có đủ dũng cảm bước vào không gian nhận thức, không chỉ
vì chính bạn mà còn vì những người xung quanh.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=yPiw3wZC8Q8
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.