Teal Swan Transcripts 528
Tại sao thế giới lại chia rẽ đến vậy +
Làm thế nào để tạo nên sự thống nhất trong thế giới ngày nay
20-02-2021
Không cần phải
là một thiên tài cũng có thể thấy rõ rằng thế giới ngày nay đang chia rẽ sâu sắc
đến mức nào. Gần như ở bất kỳ chủ đề nào cũng đều có hai phe rõ rệt. Những phe
phái này tạo nên sự phân cực, và chính sự phân cực đó lại tiếp thêm nhiên liệu
cho xung đột kịch liệt, thậm chí là chiến tranh. Điều này càng đúng hơn nữa bởi
vì rất nhiều sự chia rẽ hiện nay bắt nguồn từ nỗi sợ hãi, sự bất an, và những
giá trị sâu sắc mà con người nắm giữ.
Vậy chúng ta phải
làm gì nếu muốn tạo ra sự thống nhất trong thế giới ngày nay? Đó chính là điều
mà tập này nói đến - Cách Tạo Ra Sự Thống Nhất Trong Thế Giới Hiện Đại.
Điều đầu tiên
chúng ta cần làm là nhìn rõ điều gì đang thật sự diễn ra. Mỗi người đều có một
trải nghiệm sống riêng. Một số điều mà ta trải qua cũng là những điều người
khác từng trải qua, và khi điều đó xảy ra, ta có xu hướng dễ đồng cảm với họ
hơn so với những người khác.
Trải nghiệm sống
luôn bao hàm sự tương phản. Nghĩa là ta sẽ trải qua cả những điều mình mong muốn
lẫn những điều mình không mong muốn. Ta sẽ có những niềm vui và cũng sẽ có những
nỗi đau. Chính những nỗi đau và niềm vui đó dẫn đến những sở thích, nỗi sợ, nhu
cầu và khát vọng riêng. Mà chính những nhu cầu và khát vọng đó lại tạo nên hệ
giá trị của mỗi người.
Để hiểu rõ hơn về
cách mà nhu cầu hình thành nên giá trị, bạn có thể xem video của tôi có tựa đề:
Nhận
ra Giá trị (Một Nhận thức Có thể Thay đổi Hoàn toàn Giá trị Bản thân của Bạn)
Không có gì khiến
con người chia rẽ hơn việc họ nắm giữ những giá trị khác nhau - hoặc thậm chí
là đối lập nhau. Và không có gì khiến sự chia rẽ trở nên dữ dội hơn khi những
giá trị đối lập đó lại liên quan đến cảm giác bị đe dọa.
Khi trải nghiệm
sống của ta đưa ta đến những khuynh hướng, sở thích, nhu cầu, niềm vui, tổn
thương, thông tin... bạn thấy đó, tất cả đều dẫn đến những giá trị khác nhau -
ta bắt đầu sống trong một thực tại khác với người khác. Nghĩa là, tuy có thể
cùng chia sẻ một không gian vật lý, nhưng lại đang sống trong hai thực tại khác
nhau.
Điều này có
nghĩa là ta có thể đang trải qua cùng một sự kiện, nhưng lại cảm nhận và diễn
giải nó hoàn toàn khác nhau - thậm chí là hoàn toàn trái ngược nhau. Khi điều
đó xảy ra, ta bắt đầu sống trong một thực tại cảm nhận song song, và đây chính
là dạng thực tại song song nguy hiểm nhất. Nếu bạn muốn hiểu sâu hơn về hiện tượng
này, có thể xem video: Thực
Tại Song Song Nguy Hiểm Nhất.
Điều này rất
quan trọng, vì chúng ta sẽ phản ứng và hành động hoàn toàn dựa theo thực tại mà
chính mình nhận thức. Và nếu có người khác đồng ý với nhận thức đó, điều này
càng tiếp thêm sức mạnh để ta hành động theo hướng mà ta tin là đúng.
Để bạn dễ hình
dung, tôi sẽ đưa ra một ví dụ cụ thể:
Người A lớn lên
trong một gia đình rối loạn, có cha mẹ hay kiểm soát và luôn đối đầu. Từ trải
nghiệm sống của mình, họ học được rằng không thể tin tưởng vào quyền lực hay
người có thẩm quyền. Họ trở nên cực kỳ nhạy cảm với các mối quan hệ quyền lực
và nỗi lo sợ về sự kiểm soát của chính phủ. Họ phát triển nhu cầu sâu sắc về chủ
quyền cá nhân, và vì thế, tự do trở thành một trong những giá trị cao nhất của
họ. Do đó, khi chính phủ áp đặt luật lệ và quy định, điều đó ngay lập tức đe dọa
giá trị của họ. Họ trở nên cực kỳ cảnh giác trước nguy cơ bị tước đoạt tự do và
bắt đầu tin rằng chính phủ tham nhũng và đang cố gắng kiểm soát dân chúng.
Người B thì ngược
lại - họ từng chịu nhiều tổn thương khi phải sống trong môi trường mà ai cũng
làm điều họ muốn, bất kể điều đó ảnh hưởng thế nào đến người khác. Điều đó khiến
họ cảm thấy vô cùng bất an khi không có quyền lực nào để đặt ra luật lệ nhằm bảo
đảm trật tự và an toàn cho mọi người. Vì thế, họ đề cao trật tự xã hội và chuẩn
mực đạo đức trong hành vi con người. Đối với người B, có những điều rõ ràng là
đúng và tốt, và luật lệ nên được đặt ra để đảm bảo mọi người đều hành xử theo
hướng đúng và tốt đó.
Vì vậy, khi
chính phủ áp đặt luật lệ, họ nói: “Cuối cùng thì cũng đến lúc!” Họ nhìn thấy rõ
mối nguy khi con người sống ích kỷ, chỉ làm theo ý mình mà không quan tâm đến hậu
quả cho người khác. Thế nên, họ ăn mừng và bắt đầu sống trong thực tại rằng chính
phủ đang hành động vì lợi ích chung của người dân.
Bởi vì trải nghiệm
sống của người A và người B hoàn toàn khác nhau, dẫn họ đến những nhu cầu, khát
vọng, nỗi sợ, thông tin và giá trị khác nhau - họ đang sống trong hai thực tại
cảm nhận song song, không chỉ đối lập mà còn hoàn toàn trái ngược nhau.
Và vì thế, mỗi
người đều nhìn người kia như một kẻ ngu ngốc, mù quáng, nguy hiểm và là mối đe
dọa. Kiểu phân cực này chính là điều có thể dẫn đến chiến tranh.
Hãy nhớ điều
này: bất kỳ sự phân cực nào liên quan đến giá trị gắn liền với cảm giác an toàn
cá nhân đều có thể dễ dàng dẫn đến chiến tranh.
Vậy nếu chúng ta
muốn có sự thống nhất, thay vì tất cả những điều trên, thì làm sao để thoát khỏi
mớ hỗn loạn này?
Điều đầu tiên là
chúng ta phải bước vào “Hành Trình Cân Bằng Nội Tại”. Nếu bạn muốn hiểu sâu hơn
về khái niệm này, có thể xem video: Hành
Trình Cân Bằng Nội Tại (Sự thay thế hiện đại cho Con đường Trung Đạo)
Để làm được điều
đó, ta phải nhận ra rằng bất cứ khi nào ta bị phân cực mạnh mẽ, nghĩa là đang
có điều gì đó mà ta chưa thấy, chưa cảm, chưa hiểu, hoặc đang đè nén. Ta phải
cân nhắc khả năng rằng có thể ta đang nắm giữ một phần sự thật, còn người đối lập
lại đang nắm giữ phần còn lại của sự thật. Nói cách khác, sự thật khách quan có
thể chỉ xuất hiện khi hai góc nhìn đối cực ấy được dung hợp lại.
Tiếp theo, ta phải
ngừng vô hiệu hóa nhau. Việc phủ nhận hay hạ thấp giá trị của người khác chỉ
khiến ta càng chia rẽ sâu hơn.
Khi ta sống
trong những thực tại cảm nhận song song - đặc biệt là khi chúng đối lập - góc
nhìn của người này sẽ tự nhiên phủ định góc nhìn của người kia. Và khi ta bị kẹt
trong một thực tại cảm nhận cụ thể, ta chỉ thấy được những bằng chứng phù hợp với
thực tại đó.
Bây giờ, nếu bạn
đang sống trong một thực tại cảm nhận song song, và ai đó đến phủ nhận góc nhìn
của bạn, điều đó có thay đổi suy nghĩ của bạn không?
Không hề.
Ngược lại, nó chỉ
khiến bạn cảm thấy mình bị điên, hoặc người khác mới là kẻ điên, và rằng bạn
đang bị tập thể gaslight (bẻ cong sự thật khiến bạn nghi ngờ chính mình). Nghe
quen không?
Hơn nữa, khi ta
hành động hoặc đấu tranh từ góc nhìn cá nhân của mình, mà người khác lại giữ một
nhận thức hoàn toàn trái ngược, thì mọi hành động hoặc phản kháng của ta thường
chỉ khiến họ củng cố niềm tin ban đầu của họ hơn thôi. Nói cách khác, ta trở
thành bằng chứng cho nhận thức của họ.
Vì vậy, chúng ta
phải ngừng vô hiệu hóa nhau, và thậm chí là ngừng cố gắng thay đổi nhận thức của
nhau.
Thay vì tiếp tục
tranh cãi, chúng ta cần chuyển trọng tâm sang nhìn nhận cảm giác bất an của bên
kia. Chính sự tổn thương và dễ tổn thương bên trong mới là gốc rễ của “cuộc chiến”
mà họ đang tiến hành.
Thực tế là khi
có sự phân cực giữa hai bên về cảm nhận bất an, điều thú vị là - mỗi bên thường
rất giỏi nhận ra mối nguy ở phía bên kia, nhưng lại mù mờ với mối nguy của
chính mình.
Hãy tưởng tượng
tôi có hai người đứng trước mặt. Giả sử, một bên là đảng Cộng hòa, bên kia là đảng
Dân chủ. Bên này có thể rõ ràng nhìn thấy rằng bên kia đang lùi dần về phía một
vách đá, nhưng bên kia thì không thấy. Và ngược lại, bên kia cũng rõ ràng nhìn
thấy rằng bên này đang lùi về phía vực sâu, nhưng chính họ lại không nhận ra điều
đó.
Nói cách khác, mỗi
người đều nắm giữ một phần sự thật - sự thật về mối nguy trong nhận thức của
người còn lại. Và điều đáng nói là, chính sự nhận biết này có thể khiến ta dừng
lại, không tiếp tục đi về phía vực thẳm của mình nữa. Nó khiến ta tạm dừng, và bắt
đầu cân nhắc góc nhìn ngược lại.
Từ đó, chúng ta
cần chọn tình yêu. Nghe có vẻ sáo rỗng, đúng không? Nhưng thật ra không hề. Bởi
vì yêu một điều gì đó không có nghĩa là cố gắng cảm thấy tích cực về nó, mà là nhận
ra rằng điều đó là một phần của chính bạn - dù bạn có “thích” nó hay không.
Để hiểu sâu hơn
về tình yêu, bạn có thể xem video của tôi có tựa đề: Tình
Yêu Là Gì?
Khi bạn chọn
tình yêu, lợi ích của người kia trở thành một phần lợi ích của chính bạn. Nghĩa
là, sự an toàn của họ cũng trở thành sự an toàn của bạn. Và đây chính là chìa
khóa quan trọng nhất trong việc tạo ra sự thống nhất giữa những chia rẽ do nỗi
sợ hãi gây ra: Hãy đặt sự chú ý của bạn hoàn toàn vào cảm giác bất an của người
kia.
Tập trung trọn vẹn
vào việc quan tâm, chăm sóc nỗi bất an của họ.
Thật sự hiểu trải
nghiệm sống của họ, những tổn thương, những nỗi sợ sâu kín của họ - đó là cách
duy nhất để ta có thể hạ kiếm xuống và mở lòng với những điều mà chính mình
chưa thấy trong thực tại giới hạn của mình.
Chúng ta đều đã
sống những cuộc đời khác nhau. Người kia có thể là người đang nắm giữ kiến thức
trực tiếp về điều gì đó mà ta chưa từng nghĩ đến, nghe đến, thấy hoặc trải qua.
Điều đó có nghĩa là, bất kỳ ai cũng có thể nắm giữ một mảnh của sự thật mà ta
chưa từng đưa vào nhận thức của mình.
Chính sự gần gũi
và đồng cảm với những tổn thương ẩn sâu bên dưới sự phân cực mới là điều giúp
chúng ta tạo ra sự thống nhất mà nhân loại đang tìm kiếm ngày nay.
Chúng ta cần học
cách dung chứa cảm giác bất an của nhau, thay vì tiếp tục chơi trò thắng-thua -
nơi sự an toàn của bên này chỉ có thể tồn tại khi bên kia mất đi an toàn của họ.
Hãy thử chơi trò
này: “Nếu như họ đúng trong việc đánh giá rằng có một mối nguy thật sự tồn tại,
thì tôi có thể làm gì để giảm bớt mối nguy đó cho họ?”
Bây giờ, hãy tưởng
tượng một thế giới mà cả hai bên đều làm điều này cho nhau. Khi đó, bạn sẽ có một
tình huống đôi bên cùng thắng, nơi cả hai đều trở nên an toàn hơn.
Theo ví dụ trước,
người A sẽ tập trung vào cách giảm thiểu rủi ro khi con người hành động ích kỷ,
không quan tâm đến người khác - và sẽ thực hiện những hành động thể hiện rằng họ
thật sự quan tâm đến phúc lợi của người B.
Người B, ngược lại,
sẽ tập trung vào cách giảm thiểu nguy cơ chính phủ lạm quyền, và thực hiện hành
động chứng minh rằng họ thật sự muốn bảo vệ tự do của người A.
Tin hay không
thì tùy, nhưng điều này không hề viển vông như nó nghe có vẻ. Bởi vì thật ra, rất
dễ để tìm ra một giải pháp đôi bên cùng thắng khi cả hai ngừng chơi trò “tổng bằng
không” và bắt đầu quan tâm đến sự bất an của nhau.
Nhân loại phải học
cách chấm dứt trò chơi tổng bằng không. Đó không còn là một kiểu quan hệ mà con
người có thể tiếp tục duy trì. Nó không còn là điều xa xỉ, mà là một nhu cầu bắt
buộc - chúng ta phải chấm dứt lối tư duy “một bên thắng – một bên thua”.
Và trò chơi đó sẽ
chỉ kết thúc khi chúng ta bắt đầu thấu hiểu và dung chứa nhận thức – đặc biệt
là nỗi sợ – của những người đứng ở phía đối lập.
Tôi hy vọng sự
hiểu biết mà tôi chia sẻ hôm nay sẽ giúp bạn chấm dứt cuộc đấu tranh đó, và trở
thành người đứng về phía của sự thống nhất, thay vì góp phần thêm dầu vào lửa
cho sự chia rẽ trong nhân loại.
Để kết thúc
video này, tôi muốn hỏi bạn vài câu:
-“Trải nghiệm sống
cá nhân của tôi - đặc biệt là những nỗi đau và cảm giác bất an - đang ảnh hưởng
như thế nào đến nhận thức của tôi về thực tại?”
- “Chúng có đang
khiến tôi chỉ nhìn thấy một phía của sự thật không?”
- “Chúng có đang
điều khiển hệ giá trị của tôi, và do đó, điều khiển những hành động mà tôi đang
thực hiện không?”
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Nếu bạn thích
video này, hãy chia sẻ, nhấn thích, và đăng ký kênh của tôi để xem thêm nhiều nội
dung tương tự. Và tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn, vì đã chủ động và
dũng cảm bước vào không gian của nhận thức - không chỉ cho bản thân, mà còn vì
lợi ích của tất cả những người xung quanh bạn.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=T9cckEKdsGE
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.