Teal Swan Transcripts 217 - Hành Trình Cân Bằng Nội Tại (Sự thay thế hiện đại cho Con đường Trung Đạo)

 

Teal Swan Transcripts 217


Hành Trình Cân Bằng Nội Tại (Sự thay thế hiện đại cho Con đường Trung Đạo)

 

20-02-2016




Chào các bạn.

 

Hàng ngàn năm trước, Siddhartha Gautama (Đức Phật Tất Đạt Đa) – người sau này được biết đến với cái tên Đức Phật – đã tình cờ khám phá ra một chân lý về vũ trụ này. Chân lý đó liên quan đến sự nguy hiểm của các thái cực. Vào thời điểm ấy, ông đang sống một cuộc đời cực đoan. Ông đã hiến dâng đời mình cho con đường tu khổ hạnh.

 

Trên con đường tu luyện này, ông đã trở nên tiều tụy đến mức một ngày nọ, khi đang lắng nghe một người thầy dạy nhạc chỉ dẫn học trò cách lên dây đàn, ông đã nghe thấy một điều làm thay đổi cả thế giới quan của mình. Vị thầy dạy: “Nếu dây đàn được lên quá căng, chúng sẽ đứt và không thể phát ra âm thanh hài hòa. Nếu dây quá chùng, nhạc cụ cũng sẽ không tạo ra âm nhạc. Chỉ khi dây được căng vừa phải – không quá chùng, không quá căng – thì mới có thể tạo nên một bản nhạc hài hòa.”

 

Quan điểm này đã làm thay đổi hoàn toàn cái nhìn của Đức Phật. Từ nhận thức ấy, ông đã phát triển một thực hành tâm linh hoàn toàn mới gọi là Con Đường Trung Đạo. Người ta có thể dễ dàng nói rằng Con Đường Trung Đạo là một phương pháp đạt đến sự cân bằng thông qua sự điều độ. Nhưng tôi muốn bạn hãy thử thốt lên từ “điều độ” ngay lúc này. Bạn sẽ cảm nhận thấy trong khái niệm “điều độ” có một sự giới hạn ẩn chứa ngay từ đầu. Đó là ý tưởng rằng bạn có thể đạt được sự cân bằng bằng cách loại bỏ hoặc giới hạn một điều gì đó để không bị quá tải.

 

Là một người dẫn dắt tâm linh, tôi cảm thấy mọi kiểu giới hạn hay sự tiết chế đều là một sự xúc phạm đến khái niệm mở rộng. Việc cố gắng tìm kiếm hoặc tạo ra sự cân bằng trong cuộc sống bằng con đường tiết chế là một nhiệm vụ khó khăn, và nó làm chậm lại quá trình mở rộng. Nó khiến con người kìm hãm bản thân. Ví dụ, nếu tôi muốn cân bằng giữa công việc và vui chơi trong cuộc sống, tôi phải cắt giảm công việc. Khi đi theo con đường trung đạo truyền thống, ta thường có cảm giác như đang đạp phanh lại từ bên trong.

 

Vài tháng trước, tôi có dịp gặp một nhà trị liệu rất tài năng tên là Diane Saint John. Trong buổi gặp gỡ đó, bà chia sẻ với tôi một điều rất quan trọng trong sự phát triển cảm xúc, đó là đi vào trạng thái mà bà gọi là “Hành Trình Cân Bằng Nội Tại”. Về cơ bản, đó là một trạng thái tâm trí trong đó bạn phát triển khả năng chứa đựng và giữ không gian cho các thái cực.

 

Ví dụ, nếu tôi bắt đầu một công việc mới, tôi có thể vừa sợ hãi và do dự, nhưng đồng thời cũng phấn khích và sẵn sàng. Nếu tôi chưa phát triển khả năng hiện diện với sự mâu thuẫn này, tôi sẽ tuyệt vọng muốn nghiêng về một phía trong hai cảm xúc trái ngược đó. Điều đó dẫn đến sự rối loạn. Tôi sẽ dễ có những quyết định vội vàng chỉ để thoát khỏi cảm giác bị kéo về hai phía, thay vì ngồi với cảm giác bị giằng xé.

 

Nói tóm lại, cuộc gặp gỡ với bà Saint John khiến tôi bắt đầu suy nghĩ về khái niệm “Hành Trình Cân Bằng Nội Tại” theo cách rộng lớn hơn, không chỉ trong việc xử lý cảm xúc mà còn trong mối quan hệ của chúng ta với các thái cực nói chung. Tôi bắt đầu nhận ra rằng cảm giác bị kéo giữa hai thái cực rất giống với cảm giác bị giãn ra quá mức, vượt khỏi giới hạn của chính mình. Nhưng rồi điều đó khiến tôi ngẫm lại, rất thường xuyên, khi ta đang trong quá trình mở rộng và trở thành một phiên bản lớn hơn của chính mình, ta sẽ cảm thấy cảm giác “giãn nở” đó từ bên trong.

 

Vậy thì điều gì xảy ra nếu, mỗi khi ta bị kéo giữa hai thái cực, đó là lời mời gọi ta mở rộng?

 

Và mở rộng đến điều gì?

 

Tôi tin rằng, “Hành Trình Cân Bằng Nội Tại” có thể là sự thay thế cho con đường trung đạo trong thực hành dài hạn. Thay vì là con đường tiết chế, đây là con đường mở rộng. Thay vì cố gắng tìm sự cân bằng bằng cách giới hạn một mặt nào đó, bạn tìm thấy sự cân bằng như là kết quả tự nhiên của việc mở rộng chính mình đủ lớn để có thể giữ không gian cho hai chân lý trái ngược, hoặc hai thái cực cùng tồn tại. Điều này thực chất biến những mâu thuẫn thành những phần bổ sung cho nhau.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thông qua thiền định, điều tôi nhận ra sâu sắc nhất về khái niệm “Hành Trình Cân Bằng Nội Tại” chính là: vào khoảnh khắc bạn mở rộng đủ lớn để chứa đựng cả hai khía cạnh cực đoan bên trong mình, bạn không còn đồng nhất với bất kỳ thái cực nào trong hai cái đó nữa. Điều này có nghĩa là, bạn đã trở thành hiện thân của thực hành “vô chấp” (không dính mắc). Bạn không phải là thái cực này, cũng không là thái cực kia, bởi vì bạn là cả hai. Và khi bạn đã tách rời đủ để trở thành thực thể giữ không gian cho hai thái cực, bạn chính là yếu tố hợp nhất. Nói cách khác, bằng việc ôm trọn cả hai, thay vì các phần bên trong bạn bị chia cắt bởi sự cực đoan, bạn đã tạo ra một trạng thái hội nhập, hay sự toàn vẹn, trong chính con người mình.

 

Trước khi bạn phản ứng rằng “Teal đang cố lật đổ giáo lý tâm linh của một bậc đại sư”, hãy thử cân nhắc khả năng rằng: biết đâu Đức Phật cũng đã nhìn thấy điều này ngay từ đầu, rằng con người hoàn toàn có thể sống trong một trạng thái không dính mắc hoàn toàn với bất kỳ thái cực nào. “Trung đạo” có nghĩa là ngay thẳng, vô tư, trung lập hoặc ở vị trí trung tâm, và đây chính là trạng thái tâm trí mà ta đạt được khi thực hành “Hành Trình Cân Bằng Nội Tại”.

 

Ví dụ, trong cuộc sống, tôi có thể nói: “Tôi vừa đang sống, vừa đang chết – mỗi ngày”. Vậy nên tôi cũng không hoàn toàn là đang sống hay đang chết.

 

Vậy tất cả những điều này tóm lại là gì?

 

Bất cứ khi nào bạn cảm thấy bị kéo giữa hai thái cực đến mức bạn thấy mình buộc phải chọn một trong hai, hoặc cố gắng tìm sự cân bằng ở giữa, thì tôi mời bạn hãy thực hành “Hành Trình Cân Bằng Nội Tại”. Thay vì chọn con đường tiết chế và cố điều chỉnh cả hai thái cực, vốn là một chiến lược kiểm soát, hãy tưởng tượng rằng bạn đang mở rộng bản thân đủ lớn để chứa đựng hoặc ôm trọn cả hai thái cực đó. Và hãy tự hỏi: “Nếu việc giữ không gian cho cả hai thái cực này là điều hoàn toàn được phép, và tôi không còn dính mắc vào bên nào cả, thì tôi sẽ nghĩ gì, nói gì, hoặc hành động khác đi như thế nào?”

 

Truyền thống xưa nay dạy rằng con đường trung đạo là con đường tìm sự cân bằng thông qua điều độ. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu sự cân bằng thực sự phát sinh một cách tự nhiên khi ta mở rộng đủ lớn để giữ không gian cho cả hai thái cực?

 

Chúc bạn một tuần tốt lành.

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=jgbxy4WDfUw

 

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.