Teal Swan Transcripts 647
Bạn có đang cố gắng được yêu vì con người
thật của bạn không?
04-03-2023
Gloria đã vật lộn
với vấn đề cân nặng suốt cả đời. Cô lớn lên trong một gia đình mà gần như chỉ
ăn đồ ăn nhanh và thịt chiên bằng mỡ heo. Cô bị mụn nang rất nặng. Cô được kê
đơn một loại thuốc trị mụn nhưng loại thuốc đó lại làm hỏng gan của cô. Tóc của
Gloria thì luôn mỏng, và vì thị lực kém nên cô phải đeo cặp kính dày cộm như
đáy chai. Gloria chưa bao giờ được xem là một phụ nữ hấp dẫn về mặt ngoại hình.
Và điều đó khiến cô đau khổ suốt cả đời. Từ gia đình cho đến xã hội, Gloria được
dạy rằng cô chỉ được yêu thương nếu cô xinh đẹp.
Vì vậy, Gloria
đã cố gắng suốt đời để trở nên hấp dẫn về mặt ngoại hình, để từ đó cô có thể được
yêu thương - được yêu vì một phiên bản mà cô không phải. Cô phẫu thuật mắt để
không phải đeo kính nữa. Cô làm việc cật lực để kiếm đủ tiền cho ca phẫu thuật
thu nhỏ dạ dày. Nhưng theo thời gian, cô lại tăng cân trở lại.
Cô thử dùng đủ
loại thực phẩm chức năng kích thích mọc tóc. Cô đi học trang điểm. Nhưng dù cô
làm bao nhiêu, đã từng cố gắng như thế nào, cô vẫn không bao giờ nhận được phản
hồi từ người khác rằng cô thật sự hấp dẫn về mặt ngoại hình. Cô chưa bao giờ nhận
được tín hiệu rằng có ai đó yêu cô vì vẻ ngoài của cô.
Seth thì lớn lên
trong một nền văn hóa xem sự tốt đẹp là sự ngọt ngào. Nhiều năm qua, anh học
cách cư xử như một “người tốt”, và vì vậy tạo cho mình một kiểu biểu hiện ngọt
ngào rõ rệt. Anh tự động cười, cực kỳ thân thiện, chỉ nói những lời tích cực và
dùng ngôn ngữ cơ thể đầy nhiệt tình.
Seth đã học cách
trở nên không chân thật. Anh đã học cách không chân thật với cảm xúc thật của
mình, suy nghĩ thật của mình, và con người thật của chính mình. Anh tin rằng
cách duy nhất để được yêu là phải ngọt ngào. Anh nghĩ mọi người sẽ yêu anh vì sự
ngọt ngào đó. Và vì anh đã nỗ lực kinh khủng để cố gắng trở nên “ngọt ngào”,
nên Seth tin rằng mình thật sự là như vậy - chỉ là thỉnh thoảng anh bị “tiêu cực”
mà thôi. Sự thật là, Seth có rất nhiều giận dữ bên trong. Sự thật là, anh phải
đè nén những gì mình thật sự nghĩ, thật sự cảm thấy và thật sự muốn, để có thể
cư xử theo cách mà anh học rằng mình “nên” cư xử.
Sự thật là, Seth
có một “máy đo lường” bẩm sinh khi tiếp xúc với người khác. Anh cũng tự nhiên
chú ý đến những gì “lệch chuẩn” trong một tình huống nhất định hoặc ở một con
người nhất định. Một số người trong cuộc đời anh, nói thẳng ra, không quan tâm
việc anh có chân thật hay không. Họ tin rằng anh nên tiếp tục rèn luyện sự ngọt
ngào, tiếp tục phủ nhận và kiểm soát những phần trong anh mà họ cho là không đức
hạnh. Họ tin đó là mục đích của đời sống con người.
Tuy nhiên, cũng
có những người trong cuộc sống của Seth - những người coi trọng sự chân thật -
lại không thích anh lắm, vì họ cho rằng anh “giả tạo”. Thật ra, những người này
có thể cảm nhận được những gì nằm bên dưới lớp vỏ ngọt ngào mà Seth đang thể hiện.
Nhưng dù vậy, Seth vẫn tiếp tục kỷ luật bản thân để giữ cái vẻ ngọt ngào đó.
Gloria và Seth đều
rơi vào mô thức cố gắng được yêu vì những gì họ không phải. Khi tôi nói điều
này, tôi muốn bạn chú ý thật kỹ vào sự kháng cự bên trong bạn đối với ý tưởng
này. Khi chúng ta kháng cự nó, chúng ta thường làm một trong hai điều.
Điều đầu tiên là
chúng ta bắt đầu tranh luận với thực tế, hoặc tìm một cách nào đó để chứng minh
rằng điều đó có thể không đúng. Tôi sẽ cho bạn vài ví dụ. Với Gloria, chúng ta
có thể muốn chống lại ý tưởng rằng cô ấy không đẹp. Chúng ta có thể muốn nói những
câu như “Vẻ đẹp nằm trong mắt người nhìn”, hoặc “Rồi sẽ có người đúng dành cho
cô ấy và thấy cô ấy hấp dẫn”. Và với Seth, chúng ta có thể nghĩ rằng ai cũng có
một phần ngọt ngào bên trong; hoặc chỉ vì ai đó có những suy nghĩ và cảm xúc
tiêu cực không có nghĩa là họ không ngọt ngào. Đó là kiểu phản ứng thứ nhất.
Kiểu thứ hai là
chúng ta tìm cách bảo vệ khả năng biến đổi của người đó - tức là cố chứng minh
rằng họ có thể trở thành điều mà hiện tại họ chưa phải. Về cơ bản, chúng ta đứng
về phía tiềm năng và chống lại thực tại đang hiện hữu.
Ví dụ, với
Gloria, chúng ta có thể cảm thấy mình muốn đưa ra lời khuyên về cách cô ấy có
thể trở nên hấp dẫn hơn về mặt ngoại hình, hoặc bày ra các lý do giải thích tại
sao cô ấy thất bại cho đến giờ, và điều gì lẽ ra đã giúp cô thành công trong việc
trở nên hấp dẫn hơn hoặc được xem là hấp dẫn hơn.
Những điều đó có
thể là kiểu như: “Nếu cô ấy chuyển đến sống ở một nơi nào đó ở châu Phi, nơi
người ta cho rằng thân hình mũm mĩm là đẹp”, hoặc “Cô ấy còn chẳng chịu tìm hiểu
về dinh dưỡng. Muốn đẹp thì phải thay đổi cả lối sống chứ!”.
Hoặc trong ví dụ
của Seth, chúng ta có thể nói những câu như: “Khi anh ấy xử lý xong hết sự đè
nén bên trong, tự nhiên anh ấy sẽ trở nên ngọt ngào hơn thôi”, hoặc bắt đầu đưa
ra bằng chứng để chứng minh rằng anh ấy là hoặc có thể ngọt ngào, ví dụ như: “Bạn
hoàn toàn có thể học cách chuyển hóa cơn giận theo hướng lành mạnh nếu gặp đúng
môi trường, đúng bối cảnh”, hoặc “Trong vài bối cảnh khác, bạn từng cực kỳ ngọt
ngào - như lúc bạn ở cạnh con trai mình khi nó còn nhỏ”.
Chúng ta phản ứng
theo cách này là điều dễ hiểu, bởi vì chúng ta muốn người khác cảm thấy tốt về
bản thân họ, muốn họ cảm thấy mình đáng yêu chứ không phải không đáng yêu.
Chúng ta cũng không muốn buông bỏ cuộc vật lộn của chính mình để được yêu vì những
điều mà mình không phải.
Nhưng vấn đề là:
chính sự kháng cự này lại giữ con người mắc kẹt trong mô thức cố gắng được yêu
vì những gì họ không phải. Khi chúng ta làm vậy, chúng ta giữ họ mãi trong vòng
lặp hamster.
Việc phát triển
những phẩm chất mà một người đang thiếu có thể là điều mang tính chữa lành và
thúc đẩy sự phát triển - nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Đôi khi, điều chữa
lành và phát triển nhất mà một người có thể làm chính là ngưng cố gắng trở
thành một điều gì đó mà họ hiện không phải, và thay vào đó, chấp nhận và phát
huy tối đa những gì đang thật sự tồn tại trong họ.
Điều này đặc biệt
đúng khi điều chúng ta muốn là được yêu và muốn tìm một mối quan hệ hoặc một
hoàn cảnh phù hợp với chính bản thân mình ở thời điểm hiện tại.
Khi chúng ta tin
rằng mình sẽ không bao giờ được yêu trừ khi chúng ta trở thành một điều gì đó
nhất định nào đó - và từ niềm tin ấy, chúng ta rơi vào mô thức cố gắng được yêu
vì điều mà mình không phải - chúng ta sẽ dành cực kỳ nhiều thời gian, cực kỳ
nhiều nỗ lực để khiến người khác phản chiếu lại rằng chúng ta là điều đó. Trong
khi sự thật … không phải vậy.
Chúng ta cố tìm
những người sẽ nhìn thấy điều đó trong mình, hoặc làm đủ cách để khiến họ cố gắng
nhìn thấy điều đó. Thậm chí chúng ta có thể trượt vào trạng thái chối bỏ chính
mình, bởi vì ta sợ không dám đối mặt với thực tế, bởi ta nghĩ rằng thực tế ấy sẽ
mang ý nghĩa bi kịch.
Nhân tiện, có điều
rất quan trọng cần hiểu: khi mọi người nói rằng họ muốn được yêu, thật ra họ
không đang nói về “tình yêu” theo nghĩa thuần túy. Họ đang nói đến việc được
đánh giá cao, được mong muốn, được trân trọng.
Vì vậy, điều bạn
cần làm là dành thời gian xác định xem: bạn đang cố được yêu (hay đúng hơn là
được xem trọng, được mong muốn, được trân trọng) vì điều gì - một điều mà bạn cảm
thấy giống như một cuộc chiến leo dốc vô vọng?
Ví dụ, có thể đó
là chuyện bạn giỏi chuyện chăn gối.
Có thể là cách bạn
phục vụ người khác.
Có thể là kiến
thức của bạn.
Có thể là sự nam
tính hoặc nữ tính của bạn.
Có thể là triển
vọng tài chính của bạn.
Có thể là sự ổn
định cảm xúc của bạn.
Vậy… điều gì mà
bạn không phải, nhưng bạn vẫn đang cố được yêu vì nó?
Đôi khi, cuộc
chiến leo dốc đó xảy ra vì chúng ta thật sự có điều đó - và chúng ta chỉ đơn giản
là chọn nhầm người để mong họ trân trọng điều đó. Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về
chủ đề này, có một video tên: Nhận
ra Giá trị (Một Nhận thức Có thể Thay đổi Hoàn toàn Giá trị Bản thân của Bạn),
nhưng đó không phải là trọng tâm hôm nay.
Còn đôi khi -
như trọng tâm của ngày hôm nay - chúng ta rơi vào cuộc chiến ấy vì chúng ta
đang cố gắng được trân trọng, được đánh giá cao, và được mong muốn vì những gì
chúng ta không phải.
Vì vậy, một
trong những điều mạnh mẽ nhất bạn có thể làm… là dừng lại. Ngừng cuộc chiến leo
dốc đó. Thừa nhận thực tế đang hiện hữu. Chấp nhận sự thật đó về bản thân bạn. Và
phát huy tối đa những gì bạn thật sự có.
Một phần lớn của
quá trình này là giới thiệu và thể hiện ra bên ngoài những gì bạn thật sự có. Bạn
có thể hình dung điều này như đang chơi một bộ bài. Chúng ta có thể đã dành cả
đời cố chơi bằng những lá bài mà thật ra… chúng ta không hề cầm trên tay. Chúng
ta cố phát triển những lá bài đó, thay vì nhìn vào những lá bài chúng ta đang
có - và chơi một ván mạnh nhất với chính những lá bài ấy.
Bạn cần hiểu rằng
trong cuộc đời này, ai cũng có vài lá bài mạnh. Không ai chỉ toàn bài xấu cả.
Hãy cùng xem ví
dụ.
Quay trở lại
Gloria. Nếu Gloria chơi bằng chính những lá bài mà cô thật sự có - thay vì cố
trở nên hấp dẫn về mặt ngoại hình để được trân trọng và yêu thích theo kiểu đó -
thì cô sẽ chấp nhận rằng “ngoại hình hấp dẫn” không phải là lá bài của cô. Thay
vào đó, cô nhìn vào những gì đúng là cô có.
Giả sử lúc đó cô
nhận ra rằng mình rất ổn định về mặt cảm xúc. Rằng cô là người hết lòng trong
các mối quan hệ, rất trung thành. Rằng cô đáng tin, luôn có mặt khi người khác
cần. Và cô mang lại cảm giác ấm áp, dễ chịu - cô là một không gian an toàn đối
với người khác, bởi bản thân cô là một không gian an toàn. Cô không cần phải
phát triển những phẩm chất này - chúng vốn đã ở đó.
Vậy nên, điều cô
cần làm là sở hữu chúng, và dùng chính chúng như “điểm dẫn đầu” khi cô gặp gỡ
hoặc xây dựng mối quan hệ với ai đó. Cô sẽ chủ động tìm những người thực sự cần
những điều đó, và vì vậy sẽ trân trọng, đánh giá cao những điều đó ở cô. Và kết
quả là, cô sẽ cảm thấy được yêu thương bởi những người đó.
Với Seth cũng vậy.
Thay vì cố giữ sự ngọt ngào để được trân trọng và yêu thích vì sự ngọt ngào và
tích cực ấy, Seth sẽ chấp nhận rằng đó không phải là lá bài của anh. Anh nhìn
vào phẩm chất thật sự của mình. Giả sử anh nhận ra rằng mình là người cực kỳ bảo
vệ người khác. Anh cảnh giác, quan sát tốt, và khả năng lãnh đạo đến với anh một
cách rất tự nhiên. Anh không cần phát triển những đặc điểm này - chúng vốn đã
là của anh.
Vậy nên anh sở hữu
chúng. Anh dùng chúng như điểm dẫn đầu trong giao tiếp xã hội. Anh thả rơi lớp
vỏ ngọt ngào. Anh tìm đến những môi trường xã hội phù hợp, nơi những phẩm chất
đó được chào đón. Và khi đó, anh sẽ cảm thấy được yêu thương bởi những người thật
sự trân trọng con người thật của anh.
Vậy nên đây là
câu hỏi dành cho bạn:
Điều gì trong cuộc
sống của bạn sẽ thay đổi nếu bạn bắt đầu chơi bằng chính những lá bài bạn đang
cầm trên tay - thay vì những lá bạn không hề có?
Cuộc sống sẽ
trông như thế nào nếu bạn thôi đập đầu vào bức tường sắt khi cố tìm sức mạnh
trong một điều không phải là điểm mạnh thật sự của bạn - và thay vào đó, tìm được
sức mạnh cá nhân bằng cách khám phá xem sức mạnh thật sự của bạn đang nằm ở
đâu?
Hãy đối diện với
nỗi sợ khi chấp nhận những gì bạn có - và những gì bạn không phải. Bất cứ điều
gì bạn nghĩ sẽ xảy ra nếu bạn buông bỏ việc cố trở thành thứ mà bạn tin rằng sẽ
khiến bạn được yêu (tức là điều mà hiện tại bạn không phải).
Hãy hỏi ngược lại:
chuyện gì sẽ xảy ra nếu bạn sở hữu, thể hiện và phát huy tối đa những gì bạn thật
sự là?
Khi bạn có câu
trả lời, hãy xem xét lại chúng.
Có thể bạn đã
dành cả đời - giống như rất nhiều người trên thế giới - chiến đấu trong cuộc
chiến leo dốc để được yêu, bởi vì bạn đã tuyệt vọng cố trở thành điều mà bạn
nghĩ sẽ khiến người khác yêu bạn.
Trong khi ngay từ
đầu, cảm giác được yêu thương đã có thể đến một cách nhẹ nhàng và tự nhiên… nếu
bạn cố gắng được yêu vì chính những gì bạn đã có.
Và đây là câu hỏi
tiếp theo: Bạn có mệt chưa?
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Tôi muốn gửi lời
cảm ơn chân thành đến bạn vì sự dũng cảm khi bước vào hành trình nhận thức của
chính mình.
Hẹn gặp lại bạn
trong video tiếp theo.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=xqqkXgdkcBc
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.