Teal Swan Transcripts 619
Thêm bằng chứng cho thấy loạt phim "Deep
End" là giả
09-09-2022
“Deep End” Bị Vạch
Trần
Bạn có nhớ trong
The Deep End, họ đã chỉnh sửa để làm cho nó trông như tôi đang cố tách ai đó ra
khỏi gia đình họ không? Họ cũng chỉnh sửa để khiến tôi và những người theo dõi
tôi trông như những kẻ muốn người khác đau khổ và vì vậy mà ăn mừng chuyện đó?
Vì vậy, trong The Deep End, khi người phụ nữ này khóc… họ chèn hình ảnh đám
đông đang vỗ tay vào cảnh đó. Không chỉ vậy, họ còn cắt ghép lời nói của tôi và
không hề thể hiện đúng những gì tôi giao tiếp với cô ấy. Đây là những gì họ đã
cho bạn xem trong The Deep End…
NGƯỜI THAM DỰ HỘI THẢO: Vậy, tôi đã đến
mức phải cắt toàn bộ liên lạc với cha mẹ tôi, ừm… chuyện đó rất khó nhưng tôi
đã làm và rồi tôi bắt đầu có những suy nghĩ như: “Chuyện này sai, tôi không nên
làm vậy, tôi nên cố gắng hàn gắn.”
TEAL
SWAN:
Và sự phản kháng ở đây là gì?
NGƯỜI THAM DỰ HỘI THẢO: Một phần trong
tôi vẫn muốn có kết nối. Đây là phiên bản “tôi lúc nhỏ”, kiểu như chỉ có một
mình và kiểu như, “Làm sao mà tôi… làm sao tôi sống tiếp được?”
TEAL SWAN: Vậy tôi muốn bạn
nhắm mắt lại, được chứ?
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Ôi trời, được
rồi.
TEAL
SWAN:
Bạn có nghe tiếng bước chân đang đi về
phía bạn không?
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Có.
TEAL
SWAN:
Đây là ai đó đang đến để dành thời gian
với bạn. Bạn không còn ở trong chuyện này một mình nữa. Tôi muốn bạn cảm nhận chúng
tôi, như thể chúng tôi đang ở trong đó cùng bạn. Không phải kiểu chúng tôi chỉ
đứng trên bề mặt nhìn xuống bạn, mà chúng tôi ở ngay trong cái hỗn loạn đó.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Ở đây rất
yên bình.
TEAL
SWAN:
Ừ. Đó mới là thứ bạn thật sự cần. Bạn đã
bị gaslight (thao túng) cả đời rồi. Những gì bạn cảm thấy là chính xác. Không
có gì sai với điều này cả, đây là thứ bạn đang cần.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: ~ Khóc ~
KHÁN
GIẢ:
~ Vỗ tay ~
Và đây là cuộc
trò chuyện “Tôi cắt đứt liên lạc với ba mẹ mình” thật sự đã diễn ra như thế
nào.
TEAL
SWAN:
Chào.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Chào.
TEAL
SWAN:
Ok, chuyện này hơi lạ. Ổn chứ?
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Ừm. Vậy…
tôi cảm thấy rất đồng cảm với những gì bạn nói về người mẹ ái kỷ. Đó là tôi. Ừm…
tôi cảm giác như chuyện đó đã làm tôi tổn thương suốt thời thơ ấu của mình.
TEAL
SWAN:
Ồ, đúng rồi.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Và mười năm
vừa qua là hành trình cực kỳ khó khăn. Theo kiểu… tìm hiểu. Bởi vì cho tới tận
vài tháng gần đây, tôi thậm chí còn không thực sự biết “ái kỷ” thực chất là gì,
và rồi tôi tình cờ xem được… ừm… Dr. Ramani, tôi không biết bạn có biết bà ấy
không, nhưng bà ấy giải thích về “ái kỷ”, và tôi kiểu: “Ôi trời ơi, đây chính
là cuộc đời của tôi.” Ưm… nhưng câu hỏi của tôi cho bạn là: làm sao để trở
thành một tần số tương thích với sự khỏe mạnh, khi bạn đang không khỏe? Kiểu
như, nếu bạn đã quên mất sức khỏe là gì vì bạn đã không khỏe quá lâu, thì làm
sao bạn trở thành một sự tương thích với tần số đó?
TEAL
SWAN:
Bạn phải đơn giản hóa khái niệm sức khỏe.
Vậy, chúng ta hay dùng từ “sức khỏe” như kiểu một con kỳ lân trừu tượng - lúc nãy mình còn nói về kỳ lân… Chúng ta nói về sức
khỏe như thể nó là một con kỳ lân, nhưng nếu bạn nhìn vào sức khỏe và chia nhỏ
ra, nó thật ra chỉ là trải nghiệm đối lập với những gì bạn không mong muốn. Ví
dụ, nếu bạn bị gãy xương… sức khỏe sẽ là làm cho nó lành lại, đúng không? Nếu
điều không khỏe mạnh là sự cô độc, vậy sức khỏe sẽ là sự kết nối, đúng không? Vậy
nên nếu bạn đơn giản hóa nó theo kiểu xem sức khỏe là trải nghiệm đối lập, và bạn
bắt đầu nghĩ những suy nghĩ, nói những điều và làm những điều theo hướng của trải
nghiệm đối lập đó, thì bạn đang thu hẹp khoảng cách giữa nơi bạn đang đứng và
điều bạn muốn, và về mặt tần số, bạn bắt đầu cộng hưởng gần hơn với tần số của
sức khỏe (dù nó là gì đi nữa).
Nhưng tôi nghĩ
điều quan trọng là khi ta nói về “sức khỏe tổng thể”, ta đang nói về sự tổng hợp
của tất cả những khía cạnh này. Không phải một điều bạn làm sẽ đưa bạn vào tần
số của sức khỏe. Vì “sức khỏe”, chúng ta dùng từ đó để mô tả sức khỏe theo
nghĩa kết nối so với cô độc, sức khỏe nghĩa là cơ thể tràn đầy sức sống thay vì
kiệt quệ, sức khỏe nghĩa là… bạn biết đấy… danh sách này phải dài 80 cây số lận.
Và chúng ta đang nhìn sức khỏe ở mức độ thể chất, mức độ tinh thần, mức độ cảm
xúc là chính.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Kiểu như mỗi
lần tôi cố gắng tương thích với tần số sức khỏe - cho dù là tinh thần, thể chất
hay cảm xúc - tôi làm tốt, tôi làm tốt, rồi tôi ngã sấp mặt. Và cảm giác như
tôi bị đẩy lùi 100 bước. Và tôi cứ mắc kẹt trong cái vòng lặp đó…
TEAL
SWAN:
Bạn có ví dụ thực tế không?
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Ý bạn là
sao?
TEAL
SWAN:
Tôi muốn một ví dụ thực tế. Kiểu như
thay vì nói về sức khỏe nói chung, hãy nói theo dạng: “Đây là một lĩnh vực mà
điều này là cái không mong muốn, còn đây là cái mong muốn, và đây là những gì
tôi đã làm để cố gắng đạt được nó, và đây là cách tôi bị kéo lùi lại.”
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Được rồi,
tôi đã bị mất ngủ nặng suốt khoảng 10 năm và tôi đã làm mọi thứ. Ý tôi là, MỌI
THỨ. Tôi đã đi khắp thế giới tìm câu trả lời, đọc tất cả các sách, uống tất cả
các loại thuốc, uống tất cả các loại thực phẩm bổ sung, làm đủ mọi loại trị liệu…
Và rồi tôi tìm được thứ gì đó có tác dụng, nó bắt đầu có tác dụng và tôi kiểu:
“Trời ơi, tốt quá, tôi ngủ được rồi, tôi bắt đầu cảm thấy khá hơn một chút” và
rồi một lúc sau, thứ đó lại hết tác dụng. Và rồi tôi lại phát điên trở lại. Rồi
tôi phải gom hết sức để kiểu “Được rồi, tôi làm lại được mà”… kiểu “Tôi có thể
tìm ra thứ tiếp theo giúp tôi” và tôi tìm được. Và rồi theo thời gian, thứ đó
cũng hết tác dụng. Rất rất nản.
TEAL
SWAN:
Điều bạn đang gặp phải là một mô thức nằm
chồng lên những mô thức còn lại. Và nó cũng đến từ việc bị nuôi dạy bởi ba mẹ
ái kỷ. Nó là dạng mô thức “mỗi lần tôi cố gắng tiến lên thì tôi lại bị đẩy
lùi”. Mô thức đó tự nó giống như một lớp phủ đặt lên trên các mô thức kia.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Vậy làm sao
tôi phá nó?
TEAL
SWAN:
Vậy làm sao để đối diện mô thức đó? Hai
việc: Bạn phải xác định xem có phần nào trong bạn thật sự đang làm vậy với bạn -
làm có chủ đích - để giữ bạn an toàn, kiểu như một dạng tự phá hoại nhưng phần đó không nghĩ đó là tự phá hoại.
Và sau đó là quay trở lại chữa lành chấn thương xoay quanh chính điều đó.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Giấc ngủ?
Không phải à?
TEAL
SWAN:
Những trải nghiệm nơi bạn hướng đến một
điều gì đó, bạn cảm thấy bạn sắp đạt được nó, rồi bạn bị phá ngang.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Tôi không
biết chuyện đó là gì.
TEAL
SWAN:
Bạn không nhớ được gì sao?
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Không.
TEAL
SWAN:
Bây giờ trong bạn có thể cảm nhận cái cảm
giác của việc bị đẩy lùi đó không? Nó có đủ mới để bạn có thể gọi nó lên không?
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Ừ, có.
TEAL
SWAN:
Tốt. Tôi muốn bạn bắt đầu kể cho tôi
nghe, giống như bạn đang ngồi trong một buổi trị liệu và bạn kể cho tôi nghe,
cho phép mình xúc động, kể cho tôi nghe về trải nghiệm mới nhất - cái trải nghiệm
bực bội nhất - về cảm giác như bạn đã tiến được một đoạn và rồi nhận ra “Mình lại
mất phương hướng rồi”.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Có cần phải
là về sức khỏe hay bất cứ chuyện gì cũng được?
TEAL
SWAN:
Bất cứ chuyện gì, BẤT CỨ CHUYỆN GÌ.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Được rồi, để
tôi thoải mái chút. Ừm… tôi đã đến mức phải cắt hoàn toàn liên lạc với ba mẹ
tôi. Ưm… chuyện đó rất khó, nhưng tôi đã làm và rồi tôi có những suy nghĩ kiểu
“Chuyện này sai, tôi không nên làm vậy, đó là ba mẹ mình, tôi nên yêu họ, tôi
nên cố gắng hàn gắn…” và chuyện đó kéo dài khá lâu, gần bốn năm. Và rồi tôi mở
cửa lại, tôi nghĩ: “Ok, ban đầu mẹ tôi dường như khác rồi.” Kiểu “Ok, có khi
chuyện này có thể tốt hơn. Có khi tôi làm được.” Và khi thời gian trôi qua - mà
cũng không lâu - tôi nghĩ chúng tôi chỉ nói chuyện khoảng sáu tháng, và khi tôi
nói chuyện, ý tôi là kiểu 30 phút rồi “Tôi phải đi. Gặp lại tuần sau”… Và rồi…
mọi thứ lại quay trở lại. Toàn bộ cách bà ấy từng cư xử, cách ba tôi từng cư xử,
và rồi tôi nhận ra rằng “Wow. Những người này… tôi là con một và họ thật sự…
không quan tâm đến việc tôi cần được yêu như thế nào.” Tôi đoán vậy… Tôi biết,
tôi đoán là theo cách méo mó nào đó họ cũng quan tâm, nhưng nó chưa bao giờ thể
hiện ra theo cách đó.
Vậy… Ừm… Ví dụ
như có một người đang làm việc với tôi nói rằng kiểu “Ồ, như là bạn nên xem xét
điều trị phòng ngừa ung thư, vì bạn muốn đi trước những gì bạn đang đối mặt” và
đại loại vậy… Và khi tôi chia sẻ điều đó với cha tôi, ông ấy kiểu như… đang gọi
điện thoại và nói: “Cha đang rất bận, con muốn gì? Cha phải làm việc.” Và lúc
đó tôi kiểu: “Ôi trời ơi, tại sao tôi cứ làm vậy với bản thân mình? Tại sao tôi
cứ quay lại với những người này để rồi bị thất vọng?”
Và điều đó khiến
tôi… rất khó khăn về mặt cảm xúc, và rồi không lâu sau đó tôi phải trải qua một
cuộc phẫu thuật khiến tôi phải nằm ICU. Và tôi cảm giác như tất cả những cảm
xúc đó khi đối diện với họ kiểu như… Tôi không nói họ gây ra chuyện đó cho tôi,
nhưng tôi cảm giác nó giống như… một lượng cảm xúc bị nén tích tụ của tất cả những
gì đang diễn ra lúc đó. Nghe có hợp lý không?
TEAL
SWAN:
Vậy lúc chuyện đó xảy ra, bạn cảm giác
như bị trở về vạch xuất phát?
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Đúng vậy,
tôi gần như cảm thấy mình lại là đứa trẻ nhỏ đó kiểu: “Ồ, họ lại thế nữa. Họ chẳng
quan tâm điều gì đang xảy ra với tôi.”
TEAL
SWAN:
Đó là tần số mà tôi đã cảm nhận ngay khi
tôi bước vào căn phòng này. Vậy tôi muốn bạn nghĩ về chuyện đó… việc bạn cứ cảm
thấy mình trở về vạch xuất phát, bất kể bạn cố gắng nhiều thế nào. Được rồi,
hãy mô tả nó. Mô tả chuyện đó - cảm giác bị đẩy lùi đó.
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Ưm… tôi cảm
giác như tôi… đây là một thế giới rộng lớn, và… còn đây là tôi, bé nhỏ, một
mình. Tôi kiểu: “Làm sao tôi… làm sao tôi sống nổi?”
TEAL
SWAN:
Được rồi, bạn có cảm thấy cái đỉnh điểm
cảm xúc vừa rồi không?
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Có.
TEAL
SWAN:
Tôi sẽ yêu cầu bạn làm điều trái ngược với
bản năng của bạn, bởi vì tôi thấy bạn có xu hướng khi cảm xúc mạnh lên thì bạn
đè nó xuống. Và bạn làm điều đó rất giỏi. Vậy điều tôi muốn bạn làm là ngược lại.
Khi bạn cảm thấy nó bắt đầu dâng lên theo kiểu “nó bò lên cổ bạn” như vậy…
NGƯỜI
THAM DỰ HỘI THẢO: Ok.
TEAL
SWAN:
Tôi muốn bạn đi sâu vào nó và để nó lớn
hơn. Bạn làm vậy được cho tôi không?
Và bây giờ hãy
xem thật sự cuộc tương tác đó trông ra sao, và xem khán giả thật sự phản ứng thế
nào…
Teal: Những
gì bạn cảm thấy là chính xác. Bạn có thể chấp nhận sự bất lực đó không? Ý tôi
là “Đó mới là sự thật về những gì tôi đã cảm thấy”.
~ Khóc nức nở ~
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=UuggiJrANDs
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.