Teal Swan Transcripts 518
Cho đi và cách cho đi trong các mối quan
hệ
26-12-2020
Cho và nhận là một
phần tự nhiên của cuộc sống. Giống như một hơi thở ra và một hơi thở vào. Cho
đi và nhận lại là một phần thiết yếu của hạnh phúc hay sự thỏa mãn cuộc sống.
Nó cũng là một phần thiết yếu của các mối quan hệ. Dù vậy, con người có thể
mang theo chấn thương xung quanh việc cho hay nhận, hoặc cả hai.
Một thời gian
trước tôi đã làm một video có tựa: Cách
để đón nhận. Nếu bạn cảm thấy mình gặp khó khăn khi nhận, bạn nên xem video
đó. Hôm nay trong video này, chúng ta sẽ nói về cách cho.
Cho là trao tặng,
ban tặng, cung cấp, chuyển giao, đưa cho, cam kết và tin tưởng - tức là chuyển
quyền sở hữu của một thứ gì đó một cách tự nguyện, không kèm theo kỳ vọng được
đền đáp.
Có vô số lý do
khiến ai đó có kháng cự với việc cho. Một người có thể chỉ kháng cự khi cho một
thứ cụ thể vì một lý do cụ thể, hoặc họ có thể kháng cự việc cho nói chung. Một
vài ví dụ về kháng cự khi cho một thứ cụ thể như: Một người có thể không muốn tặng
quà vì họ cảm thấy việc tặng quà tiếp tay cho chủ nghĩa tiêu dùng và tham lam,
hoặc khiến người ta coi trọng vật chất hơn con người và tình yêu. Một người có
thể không muốn cho một đứa trẻ một món đồ đặc biệt, vì họ sợ đứa trẻ sẽ không
trân trọng và không biết giữ gìn. Một người có thể không muốn khen ngợi ai đó về
công việc của họ, vì họ lo rằng lời khen sẽ khiến người đó ngừng cố gắng để tiến
bộ và trở nên lười biếng. Một người có thể không muốn tha thứ vì họ cảm thấy rằng
bằng cách đó, họ đang dung túng cho hành động của người đó. Một người có thể
không muốn hỗ trợ về tài chính, vì họ sợ điều đó sẽ tạo ra sự phụ thuộc.
Một vài ví dụ về
kháng cự khi cho nói chung như:
- Chúng ta có thể
cảm thấy luật lệ ở thế giới này là “mỗi người tự lo cho mình”, và vì ta không
mong nhận được gì từ người khác nên ta bị khóa trong chế độ sinh tồn cá nhân và
không muốn cho đi bất kỳ tài nguyên hay năng lượng cá nhân nào.
- Chúng ta có thể
sợ rằng nếu ta cho đi thứ gì đó, người kia sẽ bắt đầu kỳ vọng điều đó từ ta và
trở nên đòi hỏi, trong trường hợp đó ta bắt đầu cảm thấy thay vì chọn cho thì
người khác đang lấy đi của ta.
- Chúng ta có thể
có chấn thương liên quan đến việc những thứ ta cho đi bị từ chối thay vì được
nhận; và vậy là ta ngừng cho, và thay vào đó cảm thấy đóng băng với ý tưởng mở
rộng bất kỳ phần năng lượng hay tài nguyên nào cho người khác vì họ có thể từ
chối nó.
- Chúng ta có thể
có quá nhiều chấn thương về việc cho và nhận bị lợi dụng như một công cụ thao
túng để kiểm soát và lạm dụng, đến mức ta hoàn toàn bác bỏ ý tưởng cho đi.
- Chúng ta có thể
không muốn cho vì cảm thấy điều đó sẽ tạo ra một kỳ vọng khó xử về sự đáp lại ở
người khác.
- Chúng ta có thể
không muốn cho vì cảm thấy thiếu thốn, đói khát và cạn kiệt, và ta tin rằng nếu
mình cho đi thì chỉ có thêm cạn kiệt và thiếu thốn sẽ đến với ta.
- Hoặc ta thật sự
cảm thấy mình không có gì để cho.
Bởi vì cho đi giống
như hơi thở ra của cuộc sống khi nói về năng lượng, và vì đó là một yếu tố thiết
yếu của sự thỏa mãn trong đời, hãy cùng xem cách cho đi:
#1. Bước đầu
tiên là giải quyết kháng cự liên quan đến việc cho.
Điều này có thể
là giải quyết kháng cự liên quan đến việc cho một thứ cụ thể, hoặc giải quyết
kháng cự liên quan đến việc cho nói chung. Nếu vấn đề là việc cho, ta cần đi
sâu hết mức có thể để nhận thức được “lý do tại sao?” đằng sau kháng cự của
chúng ta với việc cho đi. Đây là cách duy nhất để tìm ra quan điểm của chúng ta
có thể cần thay đổi ra sao, hoặc ta cần làm hay không làm gì khác đi.
Tôi không muốn bạn
đi vào việc này với ý nghĩ “mình phải cho” hoặc như đang trên một nhiệm vụ cố
ép bản thân phải muốn cho đi điều gì đó. Đó không thể là mục tiêu của bạn. Mục
tiêu khi đi vào vấn đề này phải là hoàn toàn hiểu được lực đối nghịch bên trong
đó - cái “không” với việc cho, thay vì cái “có”. Điều này cũng nghĩa là bạn phải
xem xét chấn thương thường tồn tại phía sau cái “không” đó.
Hãy nhớ rằng kết
quả của việc khám phá nội tâm này có thể khiến bạn phát hiện ra rằng hiện tại bạn
đang ở trong một sự căn chỉnh mà việc tập trung vào bản thân hay xây dựng nguồn
lực cho riêng mình là phù hợp. Ai mà biết được? Bạn phải để ý tưởng đó mở ra.
Hai phương pháp
tốt nhất cho việc này là The Completion Process (Quy
trình hoàn thiện), và Công việc với các phần bên
trong. Để học The Completion Process, bạn có thể đọc cuốn sách của tôi có tựa
thật sự là: “The Completion Process”. Hoặc bạn có thể vào www.completionprocess.com và tìm một
người hành nghề để họ dẫn bạn qua quá trình đó.
Nếu bạn làm việc
này, bạn muốn sử dụng cảm giác kích hoạt đó xuất hiện khi bạn nghĩ về việc cho
một thứ mà bạn không muốn cho. Để học Công việc với các phần bên trong, bạn có
thể xem video của tôi có tựa: Công
việc với các phần bên trong (Công việc với các phần bên trong là gì và cách thực
hiện). Nếu bạn làm việc này, bạn muốn nói chuyện với phần bên trong bạn có
sự kháng cự - phần không muốn cho thứ mà bạn đang nghĩ đến cho, hoặc phần kháng
cự việc cho nói chung.
Như một quy tắc
chung, đừng cho một thứ trừ khi bạn cảm thấy phù hợp để cho thứ đó. Bạn không
muốn ép buộc một phần của bản thân đang nói: “ừ”…
Không! Bạn sẽ
phát triển một mối quan hệ tồi tệ với chính mình. Và nữa, đó là một lực đối nghịch
đối với việc trao một món quà cho ai đó theo cách mà món quà ấy có thể thực sự
được nhận. Vậy nên, nếu bạn không cảm thấy phù hợp để cho một món quà, điều đó
có nghĩa là có một sự kháng cự ở đó cần được hiểu rõ và giải quyết theo một
cách nào đó.
#2. Thay đổi góc
nhìn của bạn về việc cho đi.
Khi bạn làm điều
này, bạn sẽ cảm thấy mình đang hòa hợp với việc cho, thay vì cảm thấy lệch khỏi
nó. Điều đó khiến cho việc tặng quà hay cho đi nói chung trở nên dễ chịu, trọn
vẹn. Để giúp bạn điều đó, tôi sẽ “tặng” bạn một vài góc nhìn mới.
Góc nhìn đầu
tiên là: cho đi giống như việc thở ra. Giống như hơi thở, nếu tất cả những gì bạn
làm chỉ là hít vào và giữ hơi lại, bạn sẽ chết thật đấy. Cuộc sống không thể vận
hành, năng lượng không thể luân chuyển nếu không có hơi thở ra. Cho và nhận vận
hành theo cùng một nguyên tắc. Để nhận, bạn phải cho. Cũng như để hít vào, bạn
phải thở ra.
Góc nhìn thứ hai
là: mọi vật đều nên ở nơi mà nó có thể thực hiện đúng sứ mệnh và mục đích tồn tại
của nó. Tất cả mọi thứ trong vũ trụ đều có lý do để hiện hữu - dù là vật sống
hay vô tri - và vì vậy đều có một “sứ mệnh” riêng. Người da đỏ bản địa có một
nghi lễ gọi là Potlatch - một buổi lễ cho đi mà không gắn với sự ràng buộc hay
hối tiếc. Trong nghi lễ này, người ta không cho đi vì món đó không còn cần thiết,
mà thậm chí họ còn cho đi vật quý giá nhất của mình, nếu họ biết rằng vật đó sẽ
được sử dụng đúng mục đích hơn ở nơi khác. Với họ, mọi vật đều đóng vai trò
trong công trình sáng tạo và có sứ mệnh riêng.
Vì vậy, việc giữ
một món đồ trong gác mái, tầng hầm hay tủ quần áo được xem là đang ngăn cản vật
đó thực hiện mục đích của nó trên Trái đất - đồng thời cũng tước đi cơ hội của
những người có thể cần nó để phục vụ mục đích sống hoặc niềm vui của họ. Do đó,
món đồ mà người khác trân quý, hay món đồ có thể hoàn thành sứ mệnh tốt hơn với
người khác, thì nên được trao cho họ.
Người da đỏ tin
rằng mọi vật đều mang “phương thuốc” - nghĩa là trong mỗi vật thể đều có một dạng
năng lượng chữa lành hay linh hồn riêng. Họ tin rằng nếu không cho đi như vậy
thì là bất kính với năng lượng chữa lành bên trong vật đó, cũng như bất kính với
“phương thuốc” của người đã tạo ra nó. Vậy nên, hãy bước qua ngôi nhà của bạn với
tư duy này trong đầu.
Góc nhìn thứ ba
mà tôi muốn chia sẻ là: bạn phải “bỏ phiếu” cho thế giới mà bạn muốn thấy. Nếu
bạn mong muốn một thế giới của sự phong phú và hào phóng, bạn phải thể hiện điều
đó trong chính cuộc sống của mình - qua suy nghĩ, lời nói và hành động. Đây
chính là ý nghĩa thật sự của câu nói: “Hãy trở thành điều bạn muốn thấy trong
thế giới này.”
Nếu bạn muốn một
thế giới thịnh vượng và rộng lượng, bạn phải sống với tinh thần rộng lượng và
cho đi. Hãy tạo ra một tần số của lòng hào phóng mạnh mẽ đến mức nó lan tỏa khắp
thế giới như một “virus tích cực”. Con người vốn tự nhiên có xu hướng cho đi; họ
chỉ bắt đầu nắm chặt và trở nên keo kiệt khi họ cảm nhận sự thiếu thốn và sợ
hãi. Càng rộng lượng với người khác, bạn càng giúp họ thoát khỏi cảm giác sợ
hãi và thiếu hụt - từ đó họ cũng sẽ cho đi nhiều hơn.
Góc nhìn thứ tư
là: mục đích sống của bạn thật ra chính là điều bạn được sinh ra để cho đi
trong đời này. Hãy nghĩ rằng mỗi sinh mệnh được tạo ra như một món quà mà vũ trụ
trao tặng cho phần còn lại của sự tồn tại. Nghĩa là, chỉ khi bạn suy ngẫm thật
sâu về điều bạn được sinh ra để trao tặng và bạn muốn người khác nhận được gì từ
sự hiện diện của mình, bạn mới thật sự sống hòa hợp với mục đích của bản thân.
#3. Khi nói đến
việc cho, việc xác định rõ “vì sao”, “cho cái gì” và “cho như thế nào” sẽ thay
đổi hoàn toàn cách bạn cho đi.
Tại sao bạn cho
đi?
Động lực cá nhân
của bạn là gì?
Để có thể cho, bạn
phải được truyền cảm hứng để cho - bạn phải biết rõ vì sao mình làm điều đó. Và
lý do ấy phải hòa hợp với sự chính trực bên trong bạn.
Bạn sẽ cho cái
gì?
Câu trả lời phần
lớn nằm ở việc bạn có thể cho đi điều gì - về thời gian, nguồn lực hoặc năng lượng
- mà vẫn cảm thấy dễ chịu, không gượng ép.
Và cuối cùng, bạn
sẽ cho như thế nào?
Câu hỏi này giúp
bạn tìm ra cách để cho đi theo cách vừa cảm thấy tốt nhất cho chính bạn, vừa
mang lại lợi ích cao nhất cho người nhận.
#4. Việc cho
không chỉ giới hạn ở việc tặng quà, nhưng quà tặng lại là một phần lớn của việc
cho, và thực tế, tặng quà là một “ngôn ngữ của tình yêu”.
Điều đó có nghĩa
là bạn cần trau dồi kỹ năng của mình trong việc tặng quà. Quà tặng có vẻ nhỏ nhặt,
nhưng thật ra chúng là biểu tượng hữu hình của tình yêu.
Mỗi khi ai đó
nhìn thấy món quà bạn tặng, điều mà họ cảm nhận được là: bạn quan tâm đến họ, bạn
hiểu họ - đặc biệt là biết họ muốn và cần gì - và bạn đã dành thời gian, công sức
để tìm, chọn và mang món quà đó đến cho họ. Đó là một cách thể hiện: “Bạn luôn ở
trong tâm trí tôi, và đây là minh chứng cho điều đó.”
Điều đó có
nghĩa, một phần quan trọng của việc cho là học cách tặng quà. May mắn cho bạn,
tôi đã có hẳn một video hướng dẫn riêng về điều này: Cách thể hiện tình yêu
thông qua quà tặng.
#5. Chúng ta có
thể gặp khó khăn trong việc cho đi vì có một góc nhìn hạn hẹp về việc cho - đặc
biệt là về chúng ta có thể cho cái gì.
Mỗi người đều có
những cách cho đi tự nhiên hơn so với những cách khác. Chúng ta có thể tập
trung rèn luyện những cách chưa tự nhiên với mình, nhưng phần lớn năng lượng
nên được đặt vào những cách cho đi đến với ta một cách tự nhiên nhất và khiến
ta cảm thấy vui nhất.
Dưới đây là vài
ví dụ:
- Cho bằng cách
cung cấp: dùng tiền bạc, tài nguyên hoặc đồ vật để giúp người khác.
- Cho bằng thời
gian, sự chú tâm và hiện diện: dành thời gian ở bên ai đó, lắng nghe và hiện diện
thật sự.
- Cho bằng cách
tình nguyện: dốc năng lượng vào một mục tiêu hoặc tổ chức ý nghĩa.
- Cho bằng sự
giúp đỡ: hỗ trợ ai đó hoặc một việc gì đó bằng thời gian và sức lực của bạn.
- Cho bằng sự chạm:
dùng tiếp xúc cơ thể như một cách thể hiện tình cảm, sự an ủi, hoặc niềm vui.
- Cho bằng thông
tin, sự thật và nhận thức: chia sẻ tri thức để giúp người khác có thêm hiểu biết.
- Cho bằng lòng
tốt: thực hiện những hành động nhỏ tử tế như mở cửa cho ai đó, mỉm cười, dọn
tuyết, đặt thức ăn cho chim, mang quà nhỏ cho bạn bè, v.v.
- Cho bằng lời
khẳng định: nói những lời động viên, khen ngợi, hoặc câu nói tích cực với người
khác.
- Cho bằng tiếng
cười: khiến ai đó mỉm cười hoặc bật cười.
- Cho bằng chính
bản thân: cởi mở, chia sẻ câu chuyện, sự thật và kinh nghiệm của bạn.
- Cho bằng tài
năng: sử dụng kỹ năng hoặc năng khiếu của mình để phục vụ người khác - ví dụ, nếu
bạn giỏi nhiếp ảnh, hãy chụp ảnh cho ai đó; nếu bạn biết về thảo dược, hãy pha
chế cho ai đó một phương thuốc.
Hãy nghĩ xem bạn
thích cho theo cách nào. Cách cho nào khiến bạn cảm thấy vui và tràn đầy năng
lượng.
#6. Khi nói đến
việc cho, điều vô cùng quan trọng là nghĩ đến người nhận.
Bạn cần thật sự
hiểu sâu về họ để biết điều gì sẽ mang lại lợi ích lớn nhất cho họ khi bạn cho
đi. Hãy chú trọng đến những gì họ muốn, họ cần, và họ sẽ hạnh phúc khi nhận được,
hơn là những gì bạn nghĩ họ nên muốn, nên cần, hay nên thích.
Chỉ khi bạn hiểu
sâu sắc người nhận, bạn mới có thể tìm ra món quà hoặc cách cho đi hoàn hảo nhất.
#7. Hãy buông bỏ
mọi kỳ vọng của bạn.
Việc cho và nhận
chỉ có thể thuần khiết khi không bị ràng buộc bởi bất kỳ điều kiện nào. Điều
này có nghĩa là bạn cần chia cuộc sống của mình thành hai “khu vực”: một khu
dành cho các giao dịch, và một khu dành cho việc cho và nhận thật sự. Hai khu vực
hoàn toàn khác nhau.
Không có gì sai
khi có giao dịch - chỉ cần nó được hiểu rõ ràng, được nói ra, được đặt trên bàn
công khai, và có sự đồng thuận từ cả hai phía. Còn việc cho đi, ngược lại,
không nên diễn ra với kỳ vọng sẽ được đáp lại.
Nếu bạn có thể
trở thành người biết cho đi mà không mong đợi bất cứ điều gì đáp lại, thì bạn
chính là kiểu người có thể giúp phục hồi thế giới - đặc biệt là về khía cạnh biết
đón nhận.
Để thật sự rõ
ràng về những kỳ vọng của mình, bạn cần hiểu rõ động cơ thật sự đằng sau việc tặng
ai đó một món quà. Hãy dám thành thật tuyệt đối với bản thân, cho dù câu trả lời
có khiến bạn thấy khó chịu hay xấu hổ đi nữa.
Thà rằng bạn
trung thực về kỳ vọng của mình, hoặc là không tặng gì cả, còn hơn là tặng ai đó
một món quà đi kèm với những mong đợi tiềm ẩn và vô thức mà bạn không nói ra.
Làm như vậy chẳng khác nào trao cho họ một ly nước có pha độc.
#8. Hãy xem người
khác như là một phần của chính bạn - và khi đó, ham muốn cho đi sẽ đến một cách
tự nhiên.
Yêu thương là
khi bạn nhìn nhận một điều gì đó như là một phần của chính mình. Nó mang tính
bao dung, hòa nhập, là dòng năng lượng hướng tới sự hợp nhất. Khi bạn bao gồm
ai đó như một phần trong chính bạn, lợi ích của họ tự nhiên trở thành một phần
trong lợi ích của bạn. Thực tại tối hậu của vũ trụ này chính là sự hợp nhất.
Chúng ta có thể
nhìn thấy dường như có vô số điều riêng biệt trong thế giới, nhưng đó chỉ là ảo
giác. Tất cả chúng ta đều được cấu thành từ cùng một năng lượng, chỉ là nó biểu
hiện dưới nhiều hình dạng khác nhau mà thôi.
Khi bạn xem điều
gì đó là một phần của chính mình, bạn không còn cảm thấy tách biệt với nó nữa.
Chính vì vậy, bạn cũng có thể nhìn thấy nó một cách chính xác hơn. Và bởi vì lợi
ích của nó gắn liền với lợi ích của bạn, nên bạn sẽ tự nhiên có bản năng muốn
cho đi - để hỗ trợ điều tốt nhất cho người khác, đồng thời bạn cũng sẽ biết rõ
hơn nên cho đi điều gì.
Đừng quên rằng cho
đi là một bản năng tự nhiên nảy sinh khi bạn yêu thương. Và yêu thương là một sự
lựa chọn.
Không ai từng trở
nên nghèo đi vì cho đi cả. Ngược lại, việc cho đi lại khiến người ta ngày càng
trở nên giàu có hơn - không chỉ bạn, mà cả những người xung quanh bạn nữa.
Vì lý do đó, tôi
muốn kết thúc bài nói hôm nay bằng câu nói đầy trí tuệ của Winston Churchill:
“Chúng ta kiếm sống bằng những gì mình nhận được, nhưng chúng ta tạo nên cuộc đời
bằng những gì mình cho đi.”
Chúc bạn một tuần
thật tốt lành.
Nếu bạn thích
video này, hãy chia sẻ, bấm thích và đăng ký kênh của tôi để xem thêm những nội
dung tương tự.
Nhưng trên hết,
tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn - vì đã có đủ dũng khí và chủ động
bước vào không gian của sự nhận thức, không chỉ cho chính bạn, mà còn cho lợi
ích của tất cả những người xung quanh.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=Nst89AYlgZU
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.