Swaruu Transcripts 1803 - 🧬🤖👁️‍🗨️Nhân bản trong xã hội con người hiện tại: Swaruu de Erra - Taygeta

 

Swaruu Transcripts 1803


Nhân bản trong xã hội con người hiện tại: Swaruu de Erra - Taygeta

 

24-09-2025




Xin chào và chào mừng một lần nữa đến với cộng đồng tuyệt vời này mang tên Revelación Cósmica Semillas Estelares.

 

Rồi, chúng ta bắt đầu phần giới thiệu nhé. Ở đây lạnh kinh khủng. Chắc sắp phải nhóm củi sưởi thôi. Tôi có vài cành khô ngoài kia, lát nữa sẽ cho vào lò sưởi. Nếu các bạn muốn nhìn thế giới từ một góc nhìn hoàn toàn khác với số đông, có thể ghé trang Swaruu.org. Tôi khuyến khích nếu chưa làm thì hãy đăng ký theo dõi không chỉ kênh này, mà cả các kênh khác mà các bạn sẽ thấy trong phần bình luận.

 

Buổi phát trực tiếp này tôi đã chia sẻ trên Telegram, như các bạn biết đó, kênh Despejando Enigmas. Tôi khuyên các bạn nên tham gia, rồi tôi còn tạo một nhóm tên Despejando Enigmas Semillas Estelares – nơi mọi người có thể trò chuyện với nhau, chia sẻ, v.v. Ngoài ra, tôi cũng đã đăng trên Facebook, cảm ơn những ai đã chia sẻ lại trong các cộng đồng YouTube của tôi, và cũng có dán liên kết trên Instagram.

 

Nói vậy là đủ rồi, bây giờ ta tiếp tục chủ đề nhân bản, một chủ đề thật sự hấp dẫn: “Các bản sao, linh hồn nhân tạo, trí tuệ nhân tạo và chip điều khiển.”

 

Chủ đề này rất thú vị. Trước hết, xin gửi lời chào đến tất cả các bạn. Cảm ơn vì đã có mặt hôm nay, và chúng ta bắt đầu nhé.

 

Rồi, tôi dừng ở đâu nhỉ? À đúng rồi, ta nói tiếp về Nữ hoàng Đỏ.

 

Nữ hoàng Đỏ hiện có quyền kiểm soát hoàn toàn tự động, không chỉ đối với các bản sao và những biến thể của chúng, mà còn cả các robot chiến đấu công nghệ cao – phần lớn được chế tạo bởi DARPA, cùng với các máy bay không người lái vũ trang hạng nặng.”

 

Như tôi nói, máy bay không người lái – hôm nay tôi đã đăng trên Red Agartha một bài viết dài khoảng 10–12 phút nói về vụ việc xảy ra ngày hôm qua, 22 tháng 9, tại sân bay Copenhagen. Khoảng ba hoặc bốn chiếc máy bay không người lái đã khiến toàn bộ hoạt động hàng không phải dừng lại, ảnh hưởng lớn đến khu vực Bắc Âu. Nhưng như thường lệ, chẳng bao giờ người ta biết chuyện gì thật sự xảy ra cả.

 

Bạn bay một chiếc máy bay không người lái nhỏ gần sân bay thôi là họ tìm ra ngay vị trí của bạn. Nhưng một máy bay không người lái cỡ lớn khiến cả không phận bị đình trệ thì lại “không ai” phát hiện, không ai bắn hạ, chẳng gì cả. Thế thì… họ đang chơi trò gì vậy?

 

Nói thế đủ rồi, ta quay lại chủ đề.

 

Nữ hoàng Đỏ còn có thể kiểm soát bất kỳ phương tiện hiện đại nào có hệ thống máy tính tích hợp – từ xe điện” - “cú lừa vĩ đại của thế kỷ” – “cho đến máy bay (dân sự hay quân sự), tàu thủy hay tàu ngầm.”

 

Về xe điện hoặc những loại xe có linh kiện điện tử, ví dụ như ở Na Uy, tôi từng gặp hai sự cố với hệ thống điện của xe nhà di động. Chiếc tôi dùng mới có 5 năm, và đến tầm đó thì pin của khoang sinh hoạt hết tuổi thọ. Xe có hai pin – một cho phần động cơ, một cho phần nhà ở. Khi pin của khoang này hỏng, nó không còn sạc được nữa, phải thay.

 

Rồi, chuyện xảy ra là tôi vào một khu cắm trại, cắm điện cho xe, và tôi tò mò bấm nút để bật bậc thang điện – nó phát ra tiếng kêu, trượt ra để dễ bước lên xe. Nhưng sau đó tôi lại cắm thêm một thiết bị khác vào ổ điện, và không hiểu sao, toàn bộ hệ thống ngừng hoạt động, bao gồm cả bậc thang điện không thu lại được. Mà nếu không thu được bậc thang, xe vẫn chạy được nhưng nó phát ra tiếng cảnh báo điếc tai để nhắc bạn. May mắn là tôi khắc phục được.

 

Sự cố khác là khóa điện tử của xe. Tôi kể kỹ vì nó liên quan đến chủ đề – tất cả đều nằm trong “trò lừa đảo” của công nghệ điện. Khi tôi cắm chìa khóa vào, do thiết kế quá tệ – thật không hiểu mấy người này lấy bằng ở đâu – các nút khóa trung tâm lại đặt ngay trên chìa khóa. Thế là khi tôi bật điện, tay tôi vô tình nhấn đồng thời nút mở/đóng cửa. Kết quả: máy tính trung tâm của xe nghĩ rằng xe đang bị trộm! Tôi đã phải loay hoay suốt hai tiếng đồng hồ ở ngay trong khu vực Bắc Cực, để nó “nhận ra” rằng không hề có vụ trộm nào cả.

 

Tôi kể tất cả chuyện này để nói rằng: xe điện đúng là cú lừa lớn nhất thế kỷ. Hoàn toàn vô dụng. Thật ra, làm mọi thứ thủ công lại tốt hơn nhiều – bậc thang gập tay, khóa cơ, đơn giản mà hiệu quả. Nếu ai muốn trộm xe, họ vẫn làm được dù bạn có dùng khóa điện hay không.

 

Trở lại với chủ đề các bản sao, chúng có thể được tạo ra y hệt bản gốc, không khác gì, hoặc được chỉnh sửa theo yêu cầu của người đặt hàng.”

 

Ví dụ như hôm qua tôi nói, có người có thể yêu cầu: “Tôi muốn một người phụ nữ xinh đẹp.” Dù người đặt hàng không đẹp, cũng chẳng sao, vì bản sao được lập trình để thấy anh ta hấp dẫn, thông minh, thành công, v.v. Nghĩa là bản sao sẽ làm mọi điều mà chủ nhân mong muốn.

 

Một người khác cũng có thể chọn cùng mẫu nhân bản, vì họ có cả một “catalog” bản sao. Ví dụ: “Tôi muốn bản sao này, cô ca sĩ này. Nhưng tôi muốn cô ấy biết nấu ăn.” Còn người khác thì muốn: “Tôi muốn cô ấy biết chơi cờ vua.” Mỗi người có thể lập trình bản sao của mình theo ý thích – rất đơn giản.

 

Điều này có nghĩa là độ tuổi bề ngoài của bản sao cũng được tùy chỉnh dễ dàng.”

 

Ví dụ, hai người chọn cùng một mẫu trong catalog, nhưng một người nói: “Tôi muốn bản sao này trông lớn tuổi hơn chút, để khi đi ngoài công viên người ta không nói tôi đi với con gái tôi.” Người khác thì nói: “Tôi không quan tâm, ai nghĩ gì mặc kệ, tôi thích cô ấy trẻ hơn.” Hiểu ý tôi chứ? Không thành vấn đề – bạn muốn bao nhiêu tuổi cũng được, miễn theo nhu cầu.

 

Nhưng các bản sao không hoàn hảo, chúng gặp nhiều trục trặc. Vì được sản xuất nhân tạo, nên chúng cần một thời gian định hình nhất định.”

 

Rồi, tôi muốn một bản sao, à này, tôi nói một người phụ nữ vì tôi là đàn ông nhé! Tôi sẽ không nói là tôi muốn một bản sao của một người đàn ông. Tôi muốn bản sao của đàn ông để làm gì? Thật ra chẳng có nghĩa gì. Tôi muốn bản sao của một người phụ nữ vì như vậy cô ấy sẽ bầu bạn với tôi và tôi được bao quanh, hiểu chứ?

 

Chúng cần một khoản thời gian nhất định để được hình thành.”

 

Ý tôi là, chẳng hạn tôi muốn một bản sao của một phụ nữ khoảng 40 tuổi. Khi bản sao ấy mới xuất xưởng thì ra rỗng không - não chẳng có gì cả, hoàn toàn trống rỗng. Vậy nên phải đào tạo, phải cấy chip, cho vào đầu của nó thông tin, ký ức, câu chuyện. Chúng tôi nói rằng mỗi giờ có thể tương đương đúng 10 năm tri thức mà bạn cấy cho người phụ nữ ấy, đúng không? Trong trường hợp này là cho người phụ nữ đó. Tôi muốn nhớ - hay không biết một ngày làm việc mà nạp cho nó có thể tương đương 10 năm. Tôi nghĩ tôi đã nói một giờ, đúng không? Nghĩa là trong 3, 4 giờ bạn đã có một người phụ nữ về mặt tinh thần cấu trúc giống như một người 40 tuổi.

 

Độ phức tạp còn khác nhau tùy theo mẫu và mức độ tinh vi về mặt kỹ thuật. Họ cũng có thể chế tạo một con người nhân tạo không đại diện cho ai thực sự, chỉ đơn thuần là một sáng tạo theo đặc tả của nhà sản xuất tùy vào mục đích và nhiệm vụ sẽ thực hiện.”

 

Thật thú vị. Tức là họ đưa cho bạn một catalog, bạn nói, “Catalog này tôi không thích, tôi muốn cái khác. Tôi muốn người này có đôi mắt thế này, miệng thế kia, chiều cao này” - bạn đặt theo ý mình, làm theo đơn đặt hàng. Muốn tóc thẳng nhưng hơi uốn xõa ngang vai thì được, hiểu chứ? Muốn chân dài thì làm chân dài nhưng vẫn giữ tỉ lệ hợp lý. Có người thích phong cách cá tính hơn thì làm “nhiều cá tính” hơn, hoặc ai thích môi dày thì làm môi dày - cá nhân tôi không thích môi phẫu thuật, tôi thích phụ nữ tự nhiên, tính cách tự nhiên.

 

Các bản sao có lỗi. Vâng, bị loại trừ, chúng có lỗi. Tôi nói rồi, không hoàn hảo.

 

Những bản sao hoặc con người nhân tạo tốn kém nhất là những bản phải mất nhiều thời gian để hình thành và đồng thời là phức tạp nhất về mặt kỹ thuật.”

 

Thông thường loại tốt nhất là loại mất 9 tháng thay vì hai tuần; với 9 tháng bạn có một bản sao top 10.

 

Tất nhiên, nếu bạn muốn bản sao của một người 80 tuổi thì nó sẽ có nhiều lỗi hơn so với bản sao của một người 20 tuổi - điều đó hợp lý. Cái tôi không rõ là nếu bạn muốn bản sao trông như 80 tuổi thì 80 đó chỉ là vẻ bề ngoài thôi, còn bên trong sẽ là hoàn toàn mới, hiểu chứ? Chỉ có vẻ ngoài già đi; bên trong sẽ hoàn hảo miễn là nó đã ở trong “nồi” nhân bản đủ 9 tháng.

 

Tôi sẽ mô tả quá trình đó trong một bài khác.”

 

Ở chương trình khác chúng tôi sẽ giải thích cách đào tạo bản sao.

 

Những bản sao dùng cho chính trị gia, người ở vị trí cao hoặc lãnh đạo doanh nghiệp lớn, thường được dùng cho những công việc rườm rà như dự mít-tinh, xuất hiện trước công chúng và các buổi trình diễn.”

 

Bây giờ, tôi không nói rằng đây là trường hợp cụ thể, nhưng nhiều người đã gửi cùng một ấn tượng đến tôi - tôi nhận được nó theo dạng thần giao cách cảm và tôi đang phát lại cho các bạn theo dạng thần giao cách cảm. Hãy chú ý: chính trị gia xuất hiện trước công chúng - ai mà dám khẳng định rằng vị tổng thống của một nước Bắc Mỹ, người họ trìu mến gọi là “cà rốt”, vào ngày xảy ra chuyện với tai ông ta đó chẳng phải là bản sao? Không ai biết. Không ai biết cả.

 

Người ta thường dùng bản sao trong các tình huống phiền phức như mít-tinh, họp hành, đến những nơi cụ thể.”

 

Tôi không chắc, những gì tôi nói giờ đây nó đến với tôi theo dạng thần giao cách cảm.

 

Những bản sao này còn được dùng” - à này, tôi phải chọn từ ngữ để khỏi bị kiểm duyệt – “để gửi người khác vào cõi ether.”

 

Ví dụ, người đã làm điều đó với vị tổng thống của nước Bắc Mỹ kia - nếu tôi nhớ không lầm - thì lực lượng an ninh ở đó đã tiêu diệt ngay lập tức, “gửi” người đó vào cõi ether. Bạn hiểu ý tôi chứ?

 

Những bản sao này thường được dùng cho các nhiệm vụ - nhiệm vụ mà chính chúng đi vào cõi éter và kéo theo vài người khác.” - Bạn hiểu ý tôi chứ? Khó diễn đạt, tôi phải tự kiểm duyệt vì nếu không họ sẽ đóng kênh.

 

Chúng còn được dùng để thực hiện các đảo chính. Ở đây cần nói rằng chính những bản sao này là những người chịu thiệt thòi nhất: họ bị dân chúng giận giữ lăng mạ đủ thứ, trong khi bản gốc thì đã có cơ hội bỏ trốn.”

 

Ý tôi là, điều này ta đã thấy ở Romania, Libya, Iraq… ở những nước đó người ta đề nghị các chính trị gia hoặc tổng thống: “Ông có cơ hội rời đi với toàn bộ tiền mà ông đã ăn cắp.” Trong nhiều trường hợp tôi nêu, Romania, Iraq, Libya - không chắc tôi có quên chỗ nào không - các tổng thống thay vì bỏ đi thì ở lại, và rồi họ bị khai trừ trong hoàn cảnh chẳng mấy dễ chịu. Thật kỳ lạ.

 

Trong những trường hợp này, bản gốc đã chuồn - họ đổi tên, lấy một danh tính mới, mang theo tiền nóng - còn trước công chúng thì để lại một bản sao để chịu búa rìu. Thời xưa thời của Ceaușescu tôi nghĩ lúc đó chưa có bản sao - hoặc có thể đã có, tôi không rõ. Với tổng thống Iraq trước kia, không ai chắc là có hay không, nhưng về mặt trình diễn trước công chúng, người ta để lại bản sao để dân thấy là “chính người dân đã lật đổ họ”. Hiểu không?

 

Lịch sử có nhiều ví dụ tương tự. Người ta nói: “Ông có cơ hội rời đi” - nhưng công chúng thì không thấy họ bỏ đi; thay vào đó người ta thấy một cảnh tượng để mọi người được thỏa mãn cơn giận. Và dân không thể phân biệt bản sao vì chúng giống y xì. Nếu đó là bản sao đã được đào tạo suốt 9 tháng, nó sẽ hoàn hảo.

 

MenteAbierta: “Họ có dùng bản sao để dàn dựng việc sụp đổ không?”

 

Không, không phải dàn dựng sụp đổ. Bản sao được dùng cho mọi thứ, nhưng trong trường hợp này là để đối phó với công chúng: làm cho công chúng nguôi ngoai, bởi vì họ phải cho công chúng những gì công chúng muốn. Nếu công chúng muốn trả thù, họ sẽ cho công chúng thỏa mãn nhu cầu nguyên thủy đó. Nhưng người mà công chúng tấn công để “giải thoát” thường là bản sao - người thật đã chuồn, mang theo danh tính mới và túi tiền ấm nóng. Bạn hiểu chứ?

 

Vậy đó là tình hình. Nếu cần loại bỏ ai đó quan trọng, họ đổi người, trình diễn như một thảm kịch. Và như các bạn thấy, đạo đức ít khi được dùng đến - chính phủ chẳng có đạo đức gì cả. Lấy ví dụ Barcelona, thành phố tôi sinh ra - nếu thị trưởng Barcelona có chút đạo đức, liệu ông ta để 5.000 người vô gia cư ngủ ngoài đường mỗi ngày sao? - Tôi nói là không. Nếu ông ta biết cảm thông thì không ai phải ngủ ngoài đường cả. Người đó không có đạo đức. Họ sẽ nói “chúng tôi không có tiền,” v.v.

 

Nhưng mà sao lại không? Sao mà lại không có tiền, trong khi ngay cả mua một cuộn giấy vệ sinh cũng phải trả 16% thuế VAT? Và VAT thì đến cả mấy đứa nhỏ đi mua kẹo cũng phải trả. Vậy họ đang kể cho chúng ta nghe chuyện gì vậy? Người ta tin hết mấy câu chuyện tào lao mà họ bán cho chúng ta. Câu chuyện là như vậy đó.

 

Rồi, tiếp tục. Tôi không muốn lạc đề, mọi người. Chia sẻ buổi phát trực tiếp này nhé vì nó rất thú vị. Chủ đề về các bản sao này chỉ có chúng tôi đang nói thôi, không ai khác nói về điều này.

 

Hoặc những thứ này còn được dùng để tấn công dân chúng. Những bản sao này được dùng cho các cuộc tấn công kiểu “cờ giả”, có thể gán cho MK Ultra nhưng không chỉ vậy, ví dụ như trong các vụ xả súng ở trung tâm thương mại, trường học và nơi công cộng. Tất cả nhằm tạo ra vấn đề để sau đó bán cho người dân “giải pháp” đã được chuẩn bị sẵn, theo kiểu kỹ thuật xã hội.”

 

Vấn đề – phản ứng – giải pháp.

 

Ví dụ ở Tây Ban Nha – tôi nói Tây Ban Nha vì tôi ở đó. Ở Tây Ban Nha, họ tạo ra một vấn đề. Vấn đề gì hiện nay? Đó là số lượng người nhập cư đang tràn vào và gây ra nhiều chuyện. Tôi không nói tất cả họ như vậy, nhưng chỉ cần nhìn các nhà tù ở thành phố – hơn 60% tù nhân không phải người Tây Ban Nha. Họ tạo ra vấn đề một cách có chủ đích để dân chúng phản ứng, nhưng người tạo ra vấn đề thì đã biết dân chúng sẽ phản ứng thế nào và đã chuẩn bị sẵn “giải pháp”.

 

Câu chuyện là để áp đặt một giải pháp không được ưa thích thì trước hết phải tạo ra vấn đề, tạo ra tình huống. Vì những kẻ cầm quyền này không phải ngu ngốc như vẻ bề ngoài. Mấy chính trị gia mà chúng ta thấy thì đúng là chẳng ra gì, chỉ là con rối. Còn bọn ở trên cao mới là những kẻ thông minh, biết cách đặt ra vấn đề để rồi tung ra giải pháp. Rất đơn giản.

 

Ở lại tới cuối nhé, phần hay còn ở phía sau.

 

Hiện nay còn đang tạo ra hàng loạt bản sao trẻ em và trẻ sơ sinh quy mô lớn. Họ đang tạo ra hàng loạt bản sao dùng trong những nghi lễ khủng khiếp dâng lên “các vị thần archon” của họ.”

 

Nghe cho kỹ, “các vị thần archon”. Nhớ rằng không có thế giới vật chất, tất cả chỉ là cõi trung giới, tất cả chỉ là năng lượng. Chúng ta chỉ có thể nhận thức được – giả sử tôi cho là một con số quá cao – khoảng 3% thực tại.

 

Những kẻ cầm quyền biết điều này vì họ có kiến thức, nên họ ký kết hiệp ước, làm nghi lễ với các thực thể mà người bình thường không thể nhìn thấy, nhiều người còn nghĩ đó là chuyện hoang đường. Nhưng họ thì làm thật để duy trì quyền lực. Hiểu không? Họ làm thật đấy. Đương nhiên họ làm. Tôi có bằng chứng về những thứ khác chứ không có bằng chứng trực tiếp về họ, bạn hiểu ý tôi chứ.

 

Người ta nhân bản các nhân vật nổi tiếng, cả nam lẫn nữ. Có nghĩa là phụ nữ có quyền lực cũng nhân bản đàn ông. Họ được bán cho giới tinh hoa như nô lệ tình dục.”

 

Như bạn mua một con búp bê nam hay nữ vậy, nhưng chúng không phải để nấu ăn hay đọc sách ru ngủ bạn, hay massage cho bạn. Chúng còn để làm nhiều chuyện khác. Hiểu không?

 

Ai đó nói, “Không, tôi chỉ muốn một bản sao để bầu bạn, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa cho tôi.” Thật sao? Tôi không tin. Rõ ràng bạn còn muốn nó làm chuyện khác. Hiểu không? Ai nói không thì đang nói dối. Tôi nói cho bạn biết là họ nói dối đấy. Đó là nhu cầu sinh lý, cũng như ăn uống thôi.

 

Ở Sparta thì không có nô lệ, nhưng người Ba Tư có. À, hình như ở Ai Cập không có nô lệ. Tôi nhớ họ nói không có. Nhưng tôi đã thấy các bức chạm khắc. Họ nói với tôi là ở Ai Cập không có nô lệ. Có thể đó là một thứ khác chứ không phải nô lệ.

 

Bạn sẽ thấy những bản sao này có giá rất khác nhau tùy vào mức độ hoàn hảo. Những bản sao này khác nhau về giá tùy vào mức độ hoàn thiện và thời gian hình thành. Có thể nói đây là đỉnh cao của xu hướng dùng “đồ chơi” (phần này tôi phải kiểm duyệt từ nhưng bạn đoán được rồi đó, bắt đầu bằng “se…”).”

 

Đây là đỉnh cao, đỉnh chóp.

 

Những người này có quá nhiều quyền lực và cảm thấy ghê tởm nhân loại. Họ không có đạo đức, không có lương tâm, chẳng có gì hết. Họ nói, “Với số tiền tôi có, mỗi tuần tôi muốn một người phụ nữ khác nhau trong danh mục, cả năm như vậy.” Họ đặt trước bản sao theo ý muốn vì họ là khách VIP.

 

“Tôi muốn một bản sao trong số những cái hoàn hảo ấy, được ủ 9 tháng trong buồng nhân bản kia.” – Họ nói như vậy đó. Và vì họ khinh thường nhân loại đến mức cùng cực, họ bảo: “Nhìn xem, bản sao này giống như một con người thật” - bạn sẽ thấy đấy, thậm chí có vài bản còn có chút kết nối nhẹ với Nguồn, nghĩa là chúng có cảm xúc, có đủ thứ. Nhưng rõ ràng, họ đối xử với chúng như nô lệ.

 

Họ nói: “Đây, các người có thể đem bản sao này đi và làm bất cứ gì các người muốn.” Bởi vì họ đâu thể mỗi tuần thay một người thật khác nhau được, hiểu không? Ý tôi là, tất cả chuyện này cho thấy có những kẻ hoàn toàn vô đạo đức, không có lương tâm, họ muốn những bản sao này vì lý do của riêng họ, được lập trình theo ý thích của họ. Trừ khi một ngày nào đó họ “cảm nắng” một trong những bản sao đó.

 

Với các bản sao được tạo dựa trên người thật, chúng giữ lại một phần tính cách của bản gốc, nhưng được thêm vào một chương trình phụ để khiến chúng dễ bảo hơn, theo đúng thiết kế và theo yêu cầu cụ thể của chủ nhân tương lai.” - Lặp lại: được thiết kế theo yêu cầu riêng của “chủ nhân”.

 

Những bản sao này phải ăn uống như người thật. Chúng được lập trình sẵn, nhưng vẫn là bằng xương bằng thịt, phải ăn, phải đi vệ sinh, phải hít thở. Chúng là con người, bạn hiểu chứ? Giờ nếu bạn không muốn trả lại bản sao đó, mà nói “tôi giữ cô này, rồi lấy thêm cô khác nữa”, thì thôi, người này nấu ăn, người kia làm việc khác, cho đỡ cô đơn trong nhà. Rồi bạn có thể nói: “Giờ tôi có 20 người rồi”, và bạn có một căn phòng nơi 20 người ngồi nghe bạn nói đủ thứ nhảm nhí. Hiểu ý tôi chứ? Một sự điên rồ thật sự.

 

Những bản sao này thường mắc các rối loạn thần kinh nghiêm trọng, ngày càng phổ biến hơn, đặc biệt là ở loại rẻ tiền - những bản sao không được ủ đủ thời gian. Thời gian phát triển càng lâu thì bản sao càng ổn định, và giá cũng tăng theo. Loại rẻ nhất chỉ hoạt động tốt vài tuần, đúng bằng thời gian được ủ.”  - Nghĩa là chỉ mất hai tuần để tạo ra một bản sao, nhưng nó chỉ sống được hai tuần.

 

Những bản sao rẻ tiền này được dùng chủ yếu trong các “nhiệm vụ giải thoát linh hồn” (từ gốc bị kiểm duyệt – tự sát) - dùng một lần rồi bỏ, vì thời gian sống của chúng rất ngắn. Những bản sao đắt tiền hơn thì cần khoảng 3 đến 5 tháng để hình thành” - chứ không phải 9 tháng.

 

Swaruu nói thêm: “Dù tất cả đều dựa trên cùng một công nghệ, giá tăng là vì bản sao phải chiếm dụng thiết bị y tế quá lâu, làm chậm tốc độ sản xuất. Có thể đẩy nhanh quá trình tạo ra bản sao, nhưng sẽ đánh đổi sự ổn định thần kinh và thể chất. Vì vậy, nếu chỉ dùng cho ‘nhiệm vụ tự sát, thì không cần tạo bản sao bền vững - hai tuần là đủ.”

 

Những bản sao ổn định và đắt tiền có tuổi thọ tương đương người gốc, có thể sống lâu như người thật, nhất là khi tính theo độ tuổi bề ngoài lúc chúng được hình thành.” -  Nghĩa là, nếu bạn tạo bản sao của một người 40 tuổi, thì bản sao đó - loại được ủ 3 đến 5 tháng - có thể sống thêm 50, 60 năm nữa, nghĩa là tổng cộng đến khoảng 100 tuổi.

 

Nhưng làm sao mà họ tạo nhanh như vậy? Lại còn ra đời ở kích thước người trưởng thành luôn?

 

“Đúng vậy,” họ trả lời, “chúng ta sẽ nói kỹ hơn trong chương trình khác” - nhưng không, bản sao không bắt đầu từ em bé rồi lớn lên đâu. Nó được tạo ra sẵn ở độ tuổi 30, 40 hay 50, tùy lập trình. Giống như quá trình in ra từ một ‘buồng y sinh’ siêu công nghệ.

 

Bạn có thể chọn ngoại hình: “Tôi muốn bản sao 40 tuổi chứ không phải 20.” Tất cả chỉ là lập trình. Và tôi nhắc lại - không có thế giới vật chất thật, tất cả chỉ là ảo ảnh. Qua công nghệ cao, họ tạo ra ảo ảnh của một sinh thể bằng xương bằng thịt. Nhưng bản thân nó thực sự có thân thể vật chất. Nếu bị gãy chân, bạn phải mang đi bác sĩ chữa.

 

Có lẽ trong trường hợp đó, họ sẽ bồi thường cho bạn hoặc tạo ra một bản mới trong hai tuần, nói: “Đừng lo, khỏi cần đi bác sĩ, chúng tôi gửi cái mới cho ông.” Bạn hiểu rồi đó, vì nếu bản sao bị bó bột ba tháng thì còn gì vui. Tôi không biết họ xử lý thế nào, nhưng chắc vậy.

 

Có người nói: “Tôi thích bản sao trẻ hơn.” – Được thôi.

 

Francés: “Tôi thì chẳng cần bản sao làm gì.”

 

 Ừ, Francés, với anh thì không, nhưng với người cô đơn, khó giao tiếp mà lại có tiền thì khác. Ở Nhật Bản, tôi đọc được một bài báo nói rất nhiều người đang mua loại búp bê trông như thật. Thật đến mức chạm vào miệng còn thấy phản ứng. Những người sống cô đơn thì khi ăn, họ đặt búp bê ngồi đối diện, có người còn mua hai hoặc ba con.

 

Chúng giống thật đến kinh ngạc. Ở vài thành phố, luật cấm lái xe một mình, nên nhiều người đặt búp bê bên cạnh. Nhưng giờ, các camera mới có thể phát hiện nhiệt lượng, nếu thấy tài xế có nhiệt mà “người bên cạnh” không có, thì sẽ bị phạt. Công nghệ luôn bị dùng chống lại người dân.

 

EXCOMULGADO: “Nếu tôi có một bản sao của Scarlett Johansson mà bản sao bị gãy chân, thì Scarlett thật có cảm thấy đau không?”

 

Có, có thể có. Tôi sẽ giải thích phần này. Nó cũng được dùng như một phương pháp tra tấn. Một búp bê bằng xương bằng thịt – đúng vậy, bằng xương bằng thịt thật.

 

Những kẻ đó, vì là loại bệnh hoạn thật sự, không chỉ có một mà có đến bốn, năm bản.

 

Về giá cả: những bản sao được dùng cho nô lệ tình dục bản rẻ nhất từ 20.000 đến 50.000 đô la, còn đắt hơn thì vượt quá nửa triệu đô. Tất cả chỉ dành riêng cho giới tinh hoa, họ có vô số mẫu để lựa chọn. Công chúng thì hoàn toàn bị giữ trong tình trạng ngu muội và bị kiểm soát tâm trí bởi truyền thông, khiến họ tin rằng dù công nghệ nhân bản có tiến bộ, nhưng vẫn chưa đạt đến mức này.”

 

Tôi nhắc lại, điều này rất quan trọng: công chúng bị giữ trong sự thiếu hiểu biết, bị kiểm soát tâm trí bởi truyền thông, khiến họ tin rằng dù đã có tiến bộ trong lĩnh vực nhân bản, nhưng chưa đạt đến trình độ này. Và đương nhiên, nếu bạn hỏi bác sĩ, họ cũng sẽ nói rằng công nghệ chưa tiến xa đến vậy.

 

Và để ý kỹ nha, nếu bạn từng xem mấy bản tin nói rằng họ đã nhân bản được hai con sói, thì thật ra không phải là nhân bản theo nghĩa tạo ra từ hư vô, mà là họ đã tái tạo lại một con sói cực kỳ hung dữ từng tồn tại trong quá khứ. Họ đã thành công trong việc tái tạo nó. Vậy thì ai dám nói rằng họ không thể làm điều đó với con người? Ai dám chắc rằng họ chưa nhân bản được người Cro-Magnon?

 

Tôi thì chắc chắn luôn, người Cro-Magnon vẫn tồn tại ở đâu đó ngoài kia, tôi chắc chắn điều đó. Voi ma mút, đủ loại động vật khác - tôi tin là có thật. Công viên kỷ Jura (Jurassic Park) chắc chắn có thật ở đâu đó, có thể là trên một hòn đảo bị che giấu nào đó giữa Thái Bình Dương, nơi có khí hậu phù hợp. Tất nhiên rồi, tôi tin chắc rằng Jurassic Park có tồn tại. Thật không thể tin được - thực tế còn vượt xa cả hư cấu.

 

Thật ra, tôi từng đọc tài liệu về người Đức khi họ ở Nam Cực. Có vẻ như họ đã tiến hành những thí nghiệm di truyền ở đó - làm ra thứ gì đó, tôi không rõ chính xác, nhưng họ đã tạo được một sinh vật mà họ gọi là... một kiểu người tuyết, giống như Yeti, nhưng có lông trắng. Họ nói rằng những sinh vật đó rất thông minh, và có vẻ như một số đã trốn thoát, sinh sôi và tồn tại được. Tuy nhiên, vấn đề là những thực thể được tạo ra bằng cách nhân giống như vậy rồi cũng sẽ ngừng sinh sản - có trục trặc nào đó về thần kinh, hay một dạng lỗi sinh học kỳ lạ.

 

Tóm lại, họ không tạo ra sinh vật “từ không thành có”, mà là biến đổi từ một loài đã có sẵn, có thể là thứ gì đó họ bắt được ở Alaska - ví dụ như vài cặp Yeti, người tuyết, hoặc “Bigfoot” từ Tây Tạng hay Siberia, rồi lai tạo, tạo ra một biến thể mới. Giống như cách các nhà di truyền học lai tạo chó - bạn có thể có beagle, chó Bắc Kinh, chó Dogo Argentino, hay chó ngao lớn - họ có thể tạo ra bất kỳ giống nào họ muốn. Thì ở đây cũng vậy, họ làm điều tương tự.

 

Giờ thì gần một tiếng rồi, không biết mọi người có đang chán không? Thế nào, các bạn thấy buổi phát trực tiếp thế nào?

 

MenteAbierta: “Vậy là họ có trí thông minh, đúng không, theo như anh nói - họ có thể được lập trình để ra quyết định giống con người?”

 

Đúng vậy, chính xác. Và tôi không nhớ đã nói điều này trong buổi trước chưa, nhưng các bản sao này biết học hỏi. Dù được lập trình sẵn, chúng vẫn có khả năng học thêm, và thật sự học được. Nhưng như đã nói, trí thông minh đó là nhờ thần giao cách cảm nhân tạo.

 

Mỗi bản sao đều được cấy một con chip nhỏ vào bên trong hộp sọ - chắc là thứ rất nhỏ, có kích cỡ cỡ một hạt gạo thôi. Ví dụ, như tôi có ở đây một hạt, nhưng chip đó còn nhỏ hơn nhiều. Họ chỉ cần cấy vào đầu là xong.

 

Ngoài ra, người ta cũng đang tạo ra các bản sao hoàn hảo của người thật để cung cấp nội tạng cấy ghép - có thể dùng cho người gốc hoặc cho người khác. Tầng lớp tinh hoa thường tiết lộ điều này thông qua phim ảnh - ví dụ như bộ phim “The Island” (Hòn đảo) - mà thật ra, đó không phải là phim viễn tưởng đâu, mà là một phim tài liệu trá hình.”

 

Trong trường hợp các bản sao được nhân bản gần như y hệt bản gốc về mặt di truyền, dù chúng bị kiểm soát bởi chương trình nội bộ giới hạn và tín hiệu từ trí tuệ nhân tạo trung tâm, thì chúng vẫn giữ được một phần kết nối với Nguồn hay “tín hiệu linh hồn” của người gốc. Vì vậy, giữa bản sao và bản gốc vẫn có một mối liên kết. Cường độ của kết nối này thay đổi tùy từng cá thể, và có thể được điều chỉnh tăng hoặc giảm bởi hệ thống điều khiển AI trung tâm.”

 

Chính cơ chế này cũng được dùng làm phương tiện tống tiền. Ví dụ, nếu một nghệ sĩ nổi tiếng không tuân lệnh của giới cabal, thì họ sẽ hành hạ bản sao của người đó, tăng cường kết nối vớiNnguồn, khiến người gốc cảm nhận được và đau đớn cực độ, như thể bị tra tấn từ xa. Họ tra tấn bản sao, chứ không phải người thật - nhưng nỗi đau lại truyền đến người thật qua tần số sóng. Đây là kỹ thuật dựa trên nguyên lý giao thoa sóng - giữa tần số cộng hưởng và phá hủy.”

 

Vấn đề về các bản sao trong xã hội hiện nay thật sự rất nghiêm trọng và lan rộng, đã đạt đến mức độ xâm lấn - nghĩa là, có rất nhiều bản sao ngoài kia.”

 

Manuel Justo: “Vậy có thể nhân bản được những người nổi tiếng đã chết không?”

 

Có chứ, rất dễ hiểu thôi. Chúng ta đã nói rằng họ có thể tạo bản sao của người chưa từng tồn tại, tùy theo yêu cầu của khách hàng. Nếu bạn muốn, ví dụ, một bản sao của Marilyn Monroe chẳng hạn - cô ấy không còn sống, nhưng từ hình ảnh, video, dữ liệu khuôn mặt... họ có thể tái tạo một mô hình 3D hoàn chỉnh, rồi tạo ra một bản sao y hệt - chiều cao, tỷ lệ, từng chi tiết. Sau đó, họ chỉ cần “lập trình” thêm tính cách.

 

Và đúng vậy, hoàn toàn có thể tạo bản sao của một người đã qua đời, dù là nam hay nữ.

 

Những bản sao này cũng thuộc nhóm gọi là “người giả” trong Ma Trận, nhưng không chỉ có thế, còn có những người giả được tạo hoàn toàn bởi Ma Trận 3D của Mặt Trăng, tức là không có thân thể thật, chỉ là phần của “màn diễn toàn cầu” mà chúng ta đã nói trong những video trước. Chủ đề này sẽ được bàn kỹ hơn sau.”

 

Hãy coi những lời này như một lời cảnh báo: ban đầu, các bản sao chỉ được dùng để thay thế các thủ lĩnh Illuminati cấp cao, sau đó là nguyên thủ quốc gia và chính trị gia, rồi đến người nổi tiếng, doanh nhân, các lãnh đạo ngân hàng lớn. Khi công nghệ nhân bản hoàn thiện hơn, nó trở nên dễ tiếp cận hơn, nhưng vẫn nằm trong phạm vi kiểm soát của cabal, nên công chúng gần như không bao giờ biết được sự thật này.”

 

Các bản sao đang len lỏi dần vào xã hội loài người, từ tầng lớp cao nhất xuống dần tầng thấp - một cuộc xâm lược thầm lặng.”

 

Trời đất, tôi vẫn còn rất nhiều phần chưa đọc hết nữa. Thôi, chúng ta sẽ dừng buổi phát trực tiếp tại đây, và tôi sẽ đọc phần còn lại vào lần tới - chữ trong tài liệu này nhỏ xíu, nhìn tưởng ít mà thật ra nhiều lắm.

 

Được rồi, xem mọi người nói gì nào? Chúng ta đã phát trực tiếp được một tiếng mốt phút rồi.

 

Jordi: “Bây giờ tôi hiểu chuyện phục sinh của người chết được nói trong Kinh Thánh rồi.”

 

Ừ, đúng vậy, bởi vì… với những người không biết những chuyện kiểu này thì dĩ nhiên, nếu người ta cho họ xem bốn hay năm diễn viên đã chết cách đây 20 hay 30 năm, thì ai nhìn thấy và nhận ra họ sẽ nghĩ rằng họ đã sống lại rồi. Họ sẽ không nhận ra rằng tất cả là nhờ trí tuệ nhân tạo. Mà trí tuệ nhân tạo mà người ta cho chúng ta dùng chẳng là gì so với thứ thật sự đang tồn tại. Hãy tưởng tượng một bản sao có một trí tuệ nhân tạo không bị giới hạn, biết mọi thứ, có quyền truy cập vào toàn bộ thông tin. Vậy thì hẳn nó phải là một điều kỳ diệu, đúng không? Không ai có thể tranh luận lại với nó, vì nó biết tuốt và có đủ mọi lý lẽ để xoay ngược tình thế. Hiểu ý tôi chứ?

 

EXCOMULGADO: “Họ cấy ký ức vào.”

 

Đúng rồi, chúng ta đã nói về chuyện đó trong buổi trước rồi - cách họ làm là đặt bạn nằm trong một buồng cách ly cảm giác, rồi từ đó họ chèn vào đầu bạn đủ loại trải nghiệm và câu chuyện, giống như trong một buồng thực tế ảo. Nhân cách cũng có thể được lập trình giống như bản gốc, nhưng có thêm vài điểm mới.

 

Ví dụ, “Tôi thích tính cách của bản gốc, nhưng ngoài ra tôi muốn cô ta biết nấu ăn, đặc biệt là món Nhật, món Ý, hay món Tây Ban Nha.” Hiểu ý tôi chứ? Cô ta sẽ trở thành chuyên gia trong những lĩnh vực đó, và vì mọi thứ đã được lập trình sẵn, nên cô ta như một cỗ máy bằng thịt và xương vậy. Thay vì có một robot nấu ăn cắm điện, bạn sẽ có một người thật, chỉ cần nguyên liệu là có thể làm cho bạn một chiếc pizza ngon tuyệt hoặc một đĩa paella hảo hạng.

 

Dĩ nhiên, bạn không thể nói với bản nhân bản: “Này, đi siêu thị mua đồ đi,” vì biết đâu nó đi rồi không về nữa, mà bạn đã tốn nửa triệu euro để mua nó rồi. Nên bạn phải nói, “Cần nguyên liệu gì? Để tôi đi mua cho.” Nó sẽ liệt kê ra danh sách, hoặc gửi cho bạn qua Telegram: “Mua cho tôi cái này, cái này, cái này…” Bạn mang về và nó sẽ nấu cho bạn một món ngon tuyệt hảo - nướng bao nhiêu phút, nhiệt bao nhiêu độ, đủ cả. Bạn thậm chí còn có thể lập trình: “Tôi thích được mát-xa trước khi đi ngủ.” Thế là nó sẽ được cài đặt đủ kiểu mát-xa: kiểu này, kiểu kia, đủ loại. Nó biết hết, thật đấy. Chỉ cần bạn có tiền, mà mấy người giàu thì họ thấy vậy còn rẻ chán.

 

Cysne Martinez: “Làm sao tôi biết mình không phải là một nhân bản?”

 

Cysne, này… tôi nghĩ chỉ riêng việc bạn đặt ra câu hỏi đó đã chứng tỏ bạn không phải clon rồi. Bởi bạn có ý thức về bản thân. Nhân bản thì không thể tự hỏi điều đó được. Và trong trường hợp một nhân bản thật sự có thể tự hỏi, giống như trong phim “Blade Runner” ấy, thì chắc chắn hệ thống có một loại “tường lửa” nào đó.

 

Bạn biết cảm giác khi đang nghĩ ra điều gì đó rất quan trọng, gần như đã nắm được lời giải, nhưng rồi đột nhiên có gì đó cắt ngang khiến bạn quên mất? Giống như vậy đó. Khi một nhân bản bắt đầu có ý thức về bản thân, con chip trong nó - vốn có thể phát và nhận tín hiệu - sẽ gửi thông tin đến trung tâm điều khiển hoặc AI trung tâm, và khi AI phát hiện nhân bản đó đang thức tỉnh, nó sẽ gửi lệnh qua “thần giao cách cảm nhân tạo” để chặn lại, khiến nó đổi ý. Hiểu tôi nói gì chứ? Nên phải rất mạnh mẽ mới vượt qua được điều đó. Nhưng thôi, bạn đừng lo, ở đây không có nhân bản nào đâu. Bình tĩnh đi, Cysne, đừng lo lắng.

 

Nhân tiện nói thêm, mấy kênh như kênh của tôi chẳng có “nhân vật nền” nào cả đâu. Mà này, nếu bạn có rốn, thì bạn là người thật đó nhé (cười). Nhân bản cũng có rốn, trông y chang, mọi thứ đều giống hệt, hoàn toàn giống. Có khi nhân bản còn có hàm răng hoàn hảo, trong khi bản gốc có thể bị gãy răng như tôi hồi đá bóng vậy. Nhân bản thì răng trắng tinh, có thể không cần đeo kính nữa, tôi nghĩ vậy. Hiểu tôi nói chứ?

 

Jordi: “Có khi bạn cùng phòng của tôi là nhân bản.”

 

Jordi, có thể lắm. Chúng ta sẽ bàn chuyện đó vào ngày mai, vì nhiều người nói giống bạn lắm. Có thể là nhân bản, hoặc có thể chỉ là một “nhân vật nền” thôi, nhưng dù sao thì họ vẫn có quyền của họ, bạn không thể làm gì họ được. Trên giấy tờ hành chính, họ vẫn được xem là con người. Hiểu ý tôi không?

 

Giờ nếu bạn thật sự biết đó là nhân bản - vì bạn đặt mua - thì chắc chắn người ta sẽ gửi cho bạn hình ảnh quá trình nó được tạo ra, để bạn yên tâm rằng họ không lừa bạn bằng cách mang đến một người thật có “kết nối với Nguồn”. Vì nhân bản là bằng thịt xương thật đấy, nhưng không có kết nối đó. Hiểu chứ?

 

Bạn sẽ thấy toàn bộ quá trình hình thành của nó. Rồi xong, bạn có nó ở nhà. Thật điên rồ khi nghĩ rằng người giàu thì có thể sở hữu chúng, còn chúng ta thì không. Họ bảo là “phi đạo đức”, nhưng thật ra còn tùy vào cách bạn đối xử với nhân bản, và bạn lập trình gì trong đầu nó nữa.

 

Ví dụ nhé, nói thật là tôi thấy chuyện này không hề đạo đức. Nhưng cứ tưởng tượng, tôi là người thích sống một mình, và tôi đặt làm nhân bản của một người phụ nữ, dặn rằng “đừng làm phiền tôi nhiều, chỉ cần biết làm vài việc.” Nhưng nhân bản đó sẽ được lập trình sao cho không bao giờ cãi lại, lúc nào cũng đồng ý, luôn nói “vâng, vâng, vâng.” Và nếu đó là loại nhân bản hoàn hảo được ủ trong 3–5 tháng, thì nó sống y như thật, thậm chí có thể sống lâu hơn bạn, tùy độ tuổi bạn đặt làm.

 

Nên nói thật, tôi không thấy chuyện này ổn chút nào. Tôi thích người thật hơn. Dù có cô đơn đến mấy, tôi cũng không thấy chuyện này đạo đức, vì rốt cuộc, bạn đang sở hữu một nô lệ. Hiểu tôi nói chứ? Một nô lệ. Tôi không tán thành. Dù ngoài kia có người làm, thì tùy họ, tôi không can thiệp vào cuộc sống của ai hết. Nhưng thay vì tạo nhân bản, tôi nghĩ tốt hơn là nên phổ biến công nghệ Med Pod để đảo ngược sự lão hóa. Vì lão hóa thật ra là một căn bệnh, và nếu bạn có máy nhân bản, thì rõ ràng nó cũng có thể đảo ngược lão hóa, bởi vì bạn có thể lập trình lại độ tuổi của chính mình.

 

Ví dụ nhé, giả sử tôi muốn có một nhân bản của Bo Derek, nhưng giờ bà ấy bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Giả sử khoảng 70 tuổi đi. Vậy tôi muốn bà ấy ở thời kỳ đỉnh cao, lúc đóng phim “Mujer 10” (Người đàn bà hoàn hảo). Đó là nhiều năm trước rồi, đúng không?

 

Và bạn hiểu tôi muốn nói gì rồi đó. Giả sử bạn có thể lập trình cỗ máy để tạo ra Bo Derek - người hiện giờ khoảng 70 tuổi - và đưa bà ấy trở lại độ tuổi 30 hay 25, giống như lúc trước, thì điều đó có nghĩa là bạn đã biết cách trẻ hóa con người rồi. Cho nên tôi vẫn thích các Med Pod hơn là công nghệ nhân bản. Bởi vì nếu có Med Pod, bạn đâu cần một bản sao để lấy nội tạng cấy cho mình nữa, đúng không? Bạn chỉ cần bước vào Med Pod là đi ra như mới, đúng nghĩa “tái sinh” luôn. Hiểu ý tôi chứ?

 

Lida Triana: “Bo Derek là ai?”

 

Bà ấy chính là “Người đàn bà số 10”, người phụ nữ hoàn hảo đó. Giờ bà ấy 68 tuổi rồi. Tất nhiên, nếu bạn định tạo ra một bản sao của ai đó nổi tiếng, bạn sẽ chọn phiên bản đẹp nhất, thời điểm rực rỡ nhất của họ. Giống hệt như điều mà Med Pod có thể làm. Đó chính là ý tôi muốn nói. Ví dụ như Kim Basinger trong phim “9 Tuần Rưỡi Nửa” ấy - mỗi người đều có sở thích riêng, tôi không can thiệp vào chuyện đó đâu.

 

Quenoseapaguelallama: “Mà thử tưởng tượng nửa đêm bật dậy thấy cái nhân bản nhìn chằm chằm mình trong bóng tối thì sợ chết khiếp.”

 

Ừ, thử tưởng tượng xem! Vì nhân bản cũng cần ngủ, cũng cần nghỉ ngơi. Nhưng thử tưởng tượng bạn đang nằm ngủ ngon lành, quay sang, và thấy cái nhân bản đang mở mắt trừng trừng nhìn bạn. Trời đất ơi, đúng là đáng sợ thiệt! (cười) Tôi chưa từng nghĩ tới chuyện đó đâu, mà đúng là nguy hiểm thật, rất nguy hiểm.

 

Ai đó nói Bo Derek giờ vẫn còn đẹp lắm. Ừ, đúng vậy. Nhưng nếu bạn được chọn, thì… bạn hiểu ý tôi chứ? Nếu có thể chọn thì ai mà chẳng chọn phiên bản trẻ đẹp hơn, đúng không? Dù sao thì cũng có nhiều phụ nữ giữ dáng tốt lắm.

 

Xem nào, ta còn bao lâu nữa? À, thêm 4 phút thôi nhé, rồi kết thúc.

 

Lida Triana: “Thật khủng khiếp.”

 

À, , chắc bạn vừa tra thử Bo Derek hả? (cười) Mà nói thật, có một người đàn ông trẻ, hình như người Catalan, từng là bạn trai của Gina Lollobrigida - không đùa đâu nhé - anh ta thích phụ nữ lớn tuổi, và cuối cùng đi làm việc trong viện dưỡng lão luôn, vì mê phụ nữ già. Đó là kiểu hơi lệch lạc rồi, cả từ một phía lẫn phía kia. Phải có sự cân bằng, nhưng cá nhân tôi, tôi vẫn chọn Med Pod.

 

Nếu ai hỏi tôi: “Robert, anh muốn gì hơn – nhân bản hoàn hảo của đời mình hay Med Pod?”

 

Tôi sẽ chọn Med Pod. Dĩ nhiên rồi. Vì nhân bản của đời tôi thì thôi, để tôi tự tìm người phụ nữ của đời mình còn hơn. Hiểu ý tôi chứ? Toàn bộ chuyện này điên rồ thật sự đó.

 

Angels Alonso: “Vâng, tôi cũng thích Med Pod hơn.”

 

Đúng, tôi cũng vậy. Tôi chọn Med Pod thay vì nhân bản. Mà nghĩ xem, cần gì nhân bản nếu bạn đã có một người thật rồi, hiểu ý tôi chứ? Còn tùy người thôi, nhưng tôi vẫn chọn Med Pod.

 

Rayo Azul: “Vậy tại sao lại muốn trì hoãn việc trở về với Nguồn?”  

 

Câu hỏi hay đó. Nhưng thực ra, ở đây không phải là chuyện trì hoãn, mà là sống đến một độ tuổi nhất định trong một trạng thái xứng đáng. Ví dụ, nếu một người sống đến 100 tuổi, thì chết ở tuổi 100 trong cơ thể tàn tạ, nhăn nheo đâu có giống với việc chết ở tuổi 100 nhưng cơ thể vẫn khỏe mạnh như tuổi 20. Hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

 

Mọi cái chết tự nhiên đều xứng đáng, nhưng có cái thì đau đớn, có cái thì nhẹ nhàng. Tôi không biết nữa… đúng là câu hỏi hay thật.

 

Nhưng vấn đề là, như các cô ấy từng nói, trên Trái Đất con người sống ngắn hơn các chủng tộc sao khác đến 10 lần. Chúng ta luôn nhắc lại điều này: ở đây bạn sống một đời ngắn ngủi, hỗn loạn và giới hạn. Ngắn, vì bạn sống ít hơn gấp 10 lần so với các giống loài khác. Hỗn loạn, vì chỉ cần nhìn thế giới là biết. Giới hạn, vì bạn bị ràng buộc bởi 5 hoặc 6 giác quan, và bị kiểm soát tâm trí. Tôi đang nói tổng quát thôi.

 

Vậy nên, câu hỏi là: trong điều kiện đó, bạn có thực sự đủ thời gian để phát triển tâm linh không? Bởi vì như họ từng nói - “Bạn đang sống một đời ngắn ngủi, hỗn loạn và giới hạn. Hãy tận dụng thời gian cho những điều giúp mở rộng tâm trí và giúp bạn thoát khỏi nơi này.” Thoát khỏi đây với sự hiểu biết. Vậy nên bạn phải biết điều gì thật sự quan trọng với mình. Đừng lãng phí thời gian cho những thứ vô nghĩa - những thứ mà với người khác có thể không vô nghĩa, nhưng chỉ khiến bạn mắc kẹt trong vòng luân hồi của Trái Đất, bởi bạn chưa có tri thức.

 

Đó là lý do tại sao tri thức lại quan trọng đến vậy. Nhưng nếu hỏi tôi chọn ở đâu - ở đây hay ở Nguồn - thì thật ra ở đây tôi cũng không tệ, mà ở Nguồn cũng không tệ. Tôi đã kể về trải nghiệm của mình rồi: khi rời khỏi cơ thể, bạn không hề nhớ nhung gì về cuộc sống trần thế. Không quay đầu lại hỏi “Mình đã bỏ lại điều gì?”, không hề. Khi rời khỏi Trái Đất, điều bạn muốn là tiến về phía trước, tiếp tục đi xa hơn, chứ không muốn quay lại. Tôi nhớ rõ điều đó.

 

Khi tôi rời khỏi thân xác, tôi không muốn trở lại. Không hề. Ở “bên ngoài” cảm giác như bạn đang trong một kỳ nghỉ tràn đầy tình yêu thương, và nói như vậy còn chưa đủ đâu - đó là một cảm giác phi thường. Tôi chỉ muốn tiến xa hơn nữa. Nhưng rồi, phần “tôi” ở đây - người đang nói với bạn bây giờ - là kẻ đã trở lại, nhưng là một người khác, một phiên bản khác. Tôi không nhớ hoàn toàn mình là ai, nhưng tôi mang theo trải nghiệm đó, và nó khắc sâu trong tôi mãi mãi.

 

Rồi, thế nhé mọi người. Cảm ơn tất cả vì đã ở đây. Chúc mọi người một ngày thứ Ba thật vui. Nếu được, mai chúng ta lại gặp nhau.

 

Một cái ôm thật lớn nhé, và hẹn gặp lại.

 

Cảm ơn mọi người đã tham gia, để lại câu hỏi trong phần bình luận, và mai gặp lại.

 

Chúc thứ Ba vui vẻ. Chào nhé.

 

Nhớ đăng ký kênh, chia sẻ và bình luận, vì những buổi trực tiếp này thật sự đáng kinh ngạc. Thông tin kiểu này bạn sẽ không tìm thấy ở đâu khác đâu.

 

 

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=H7zSOP7XsTw

 

https://swaruu.org/transcripts

 

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.