Teal Swan Transcripts 433 - 🔺👥⚖️Hệ thống phân cấp, chúng ta có nên chấp nhận không?

 

Teal Swan Transcripts 433


Hệ thống phân cấp, chúng ta có nên chấp nhận không?

 

03-08-2019





Ở thời điểm hiện tại trong lịch sử, “hệ thống phân cấp” (thứ bậc) là một trong những khái niệm đã bị ném vào cái thùng rác của những “điều xấu xa”. Như chúng ta đều biết, khi ta vứt một điều gì đó vào cái thùng “xấu xa”, ta thường đẩy quả lắc sang hẳn phía đối cực: tức là ta sẽ không công nhận nó, không nhìn vào nó, và cũng không trở nên ý thức theo cách mà ta cần phải ý thức về nó. Khi quả lắc bị đẩy sang một bên, ta cũng mất đi sự cân bằng và rơi vào cực đoan ngược lại.

 

Giờ thì rõ ràng tại sao chúng ta lại đưa “thứ bậc” vào danh sách những “điều xấu xa”: bởi vì nó đã, và thực tế là vẫn đang, mang lại quá nhiều sự lạm dụng cho thế giới. Tuy nhiên, vì bạn đã biết việc để quả lắc lệch hẳn sang một bên là điều không lành mạnh, nên hôm nay tôi muốn bạn thật sự suy ngẫm về những điều tôi sắp trình bày cho bạn về khái niệm “thứ bậc”. Và hãy dùng chính những “vết thương bị khơi gợi” trong bạn để nhìn lại và chữa lành những tổn thương của riêng mình liên quan đến thứ bậc - thay vì vứt bỏ toàn bộ những gì tôi chia sẻ chỉ vì chúng khiến bạn khó chịu. Tôi khuyên rằng, nếu bạn có những phản ứng cực mạnh khi xem video này, thì hãy áp dụng Quy trình hoàn thiện bản thân (completion process) để xử lý tất cả cảm xúc và cảm giác có thể trỗi dậy.

 

Tôi cũng muốn cảnh báo trước rằng trong tập này tôi sẽ dùng vài “từ ngữ bẩn thỉu”. Những từ như “sự vượt trội”, “quyền lực”… Giống như “thứ bậc”, đây là những từ mà đa phần những người trong lĩnh vực tâm linh, nhận thức và phát triển bản thân đã ném vào cái thùng “xấu xa”. Nhưng chỉ vì ta đã dán nhãn một điều gì đó là “xấu” không có nghĩa là nó thật sự xấu. Và nó cũng không có nghĩa rằng “thứ bậc” chỉ đơn thuần là sự phân cấp trên – dưới – ngang bằng. Với định nghĩa này, sức mạnh và quyền lực hiển nhiên là những yếu tố của thứ bậc.

 

Bản thân tôi chứng kiến trực tiếp mức độ sâu sắc của “vết thương với thứ bậc” nơi mọi người. Tại sao? Vì tôi không thể tham gia một buổi hội thảo nào hay gặp gỡ mọi người mà không có ai đó đề nghị được “chữa lành” cho tôi, hoặc đề nghị làm bạn vì họ cho rằng mình “giỏi” trong việc nhìn thấy những bóng tối của tôi mà người khác không thấy. Điều đó khiến họ cảm thấy như đang đứng ngang hàng, thậm chí cao hơn tôi. Ngày nào tôi cũng nghe ai đó bảo: “Tôi không phải fan của chị đâu nhé, không phải kiểu fan cuồng, nhưng tôi tôn trọng công việc của chị” – để chắc chắn rằng tôi không nên nghĩ mình ở trên họ.

 

Ngày nào cũng có email hay tin nhắn gửi đến kiểu: “Chị không phải là thần thánh gì đâu, tôi xem chị chỉ như một con người bình thường như chúng tôi thôi.” - nhằm kéo tôi xuống khỏi “bệ thờ”. Ngày nào cũng có người đến trễ hay rời đi sớm để gửi thông điệp rằng họ có những ưu tiên quan trọng hơn tôi, rằng tôi không phải “một nhân vật to lớn” gì trong mắt họ. Và xin lưu ý, tất cả những điều đó đến từ những người thật sự thích tôi, chứ chưa nói đến những người ghét tôi, những người mà tự cho rằng họ đang “giải cứu thiên hạ khỏi tôi”.

 

Khi bạn ở vị trí như tôi, gần như ngày nào bạn cũng sẽ rơi vào một cuộc đấu tranh quyền lực vô thức với ai đó. Chúng ta đều biết những nguy hiểm khi thứ bậc và quyền lực bị lệch lạc: từ Đế chế của Hitler, cha mẹ bạo hành, cảnh sát đe dọa bắt một người phụ nữ nếu cô ta không chịu quan hệ với hắn, cho đến linh mục Công giáo nắm giữ quá nhiều quyền lực đến mức liên tục trừ tà cho một đứa trẻ thực ra chỉ bị ngộ độc, thay vì cho nó thuốc giải.

 

Nhưng cũng có những tình huống mà nếu không thừa nhận thứ bậc thì sẽ rất nguy hiểm cho tất cả mọi người. Hãy tưởng tượng trong phòng phẫu thuật, các y tá từ chối công nhận sự vượt trội chuyên môn của bác sĩ phẫu thuật. Hoặc một hướng dẫn viên du lịch dẫn đoàn đi qua vùng nguy hiểm, nhưng mọi người không nghe theo cảnh báo của anh ta. Hoặc một đứa trẻ cãi lời cha mẹ, cho chó ăn sô-cô-la. Hoặc một người quan tâm đến tâm linh nhưng không tôn trọng quyền uy của các pháp sư, chỉ học lỏm trên mạng, mua thuốc  củapháp sư và rồi tự xưng mình là pháp sư, thậm chí còn cho người khác dùng thuốc đó.

 

Như bạn thấy, có rất nhiều mối nguy hiểm trong hệ thống thứ bậc. Nhưng cũng có nhiều mối nguy hiểm không kém nếu không có thứ bậc, ít nhất là trong giai đoạn hiện tại của ý thức con người. Bởi vì sức mạnh, sự vượt trội và quyền lực vốn dĩ là một phần hiển nhiên của thứ bậc, và gần như chẳng có gì trên đời này khiến con người bị khơi gợi nỗi đau mạnh hơn thế. Không gì khiến con người sợ hãi hơn cảm giác “mất an toàn”. Khi con người cảm thấy mình mất đi quyền lực và mất quyền kiểm soát, họ lập tức rơi vào cảm giác bất an. Vì vậy, bất cứ khi nào có động chạm đến vấn đề quyền lực, hầu hết mọi người sẽ phản kháng rất mạnh.

 

Tại sao mọi người lại phản kháng với quyền lực, quyền uy, sự vượt trội và thứ bậc? Bởi vì trong quá khứ, họ đã bị tổn thương nặng nề bởi nó. Về cơ bản, sự lạm dụng thứ bậc và quyền lực đã hủy hoại nhiều cuộc đời. Vì lý do này, tôi muốn bạn nhìn lại chính cuộc đời mình và tự hỏi những câu sau:

 

– Chuyện gì đã xảy ra khi có ai đó ở vị trí cao hơn bạn?

– Chuyện gì đã xảy ra khi có ai đó nắm nhiều quyền lực hơn bạn?

– Chuyện gì đã xảy ra khi họ có nhiều quyền uy hơn bạn?

 

Khả năng cao là bạn sẽ thấy hai điều. Thứ nhất, bạn không hề được xem trọng. Những người ở vị trí cao hơn, có quyền lực hoặc quyền uy hơn trong hệ thống thứ bậc, đã không hề xem xét đến bạn: không xem xét suy nghĩ của bạn, cảm xúc của bạn, góc nhìn, nhu cầu của bạn, bất kỳ điều gì… Điều đó có nghĩa là lợi ích tốt nhất của bạn đã không hề được cân nhắc và cũng không hề được thực hiện. Hiển nhiên, điều này khiến bạn cảm thấy hoàn toàn bất lực, hoàn toàn sợ hãi và không thể tạo ra điều gì có lợi cho bản thân. Không chỉ vậy, bạn còn cảm thấy mình vô nghĩa – mà tôi nhắc lại, đây chính là một trong những “vết thương lớn nhất” trong khái niệm về bản thân của con người.

 

Thứ hai, bởi vì tất cả những điều vừa nói, bạn cảm thấy như mình đã mất đi ý chí tự do. Nói cách khác, chính vì những nỗi đau cực độ bạn phải chịu đựng do quyền lực, sự vượt trội và những người ở “vị trí cao hơn” trong hệ thống thứ bậc, bạn đã trở nên ám ảnh với tự do và ý chí tự do. Bạn quyết định rằng mình phải đòi hỏi sự bình đẳng. Bạn quyết định rằng mình sẽ không bao giờ ở dưới bất kỳ ai nữa.

 

Nhưng điều mà bạn không thấy là, ngay cả khi bạn làm điều này ở mức vô thức, nó cũng tạo ra một vấn đề nghiêm trọng cho chính bạn và cho cả những người xung quanh bạn.

 

Trước hết, nếu bạn như vậy, điều đó có nghĩa là bạn luôn luôn vướng vào một cuộc đấu tranh quyền lực vô thức với bất kỳ ai mà bạn hoặc người khác nhìn nhận là ở “trên” bạn theo một cách nào đó. Nhiều người mang kiểu mẫu này không thể giữ được công việc nào có cấp trên, và chỉ duy trì được tình bạn với những người cần họ giúp đỡ, chẳng hạn. Vậy nên, điều đầu tiên cần nhận ra là: những người chống đối “thứ bậc” và “quyền lực” dữ dội nhất, thật ra lại chính là những người ám ảnh với nó nhất trong vô thức. Họ là những người vô thức chơi những trò quyền lực cạnh tranh nhất – và làm điều đó chỉ vì quyền lực, cụ thể là để cố gắng cảm thấy an toàn.

 

Vấn đề thứ hai là: nếu bạn từ chối chấp nhận, công nhận và trong nhiều trường hợp là tôn trọng quyền uy, sự vượt trội hoặc thứ bậc, thì điều đó sẽ gây ra những rắc rối rất lớn trong cuộc đời bạn. Điều đầu tiên nó tạo ra là khiến bạn trông như một kẻ ngớ ngẩn trong mắt tất cả mọi người, ngoại trừ chính bạn, trong nhiều tình huống.

 

Tôi sẽ cho bạn một ví dụ nhỏ để bạn hiểu rõ hơn: Laird Hamilton được hầu hết mọi người coi là vận động viên lướt sóng giỏi nhất từng có trên đời. Giờ bạn hãy tưởng tượng bạn đang ở Hawaii, và Laird Hamilton vừa cưỡi sóng xong đi vào bờ. Nếu bạn không chịu công nhận sự vượt trội, không chịu công nhận quyền uy, không chịu công nhận sự xuất sắc (mà đây cũng là điều khiến người ta nhận ra thứ bậc), thì khi Laird Hamilton vừa xuống sóng và nói: “Hôm nay sóng dữ dội thiệt”, bạn – một tay lướt sóng nghiệp dư – lại trả lời: “Anh nên thử loại sáp xanh xem.” Hiển nhiên, ông ấy thừa biết loại sáp nào phù hợp với ván của mình. Câu trả lời đó cho thấy bạn chẳng hề biết ông ấy là ai, hoặc ngay cả khi bạn biết, bạn cũng không công nhận thứ bậc, tầm quan trọng và sự vượt trội của ông ấy trong khoảnh khắc đó. Kết quả là bạn lại trông như một kẻ ngớ ngẩn trong mắt tất cả mọi người, ngoại trừ chính bạn.

 

Điều khác nữa là, nó có thể đặt bạn vào tình thế cực kỳ nguy hiểm. Ở Trái Đất này, việc không nhận ra sự vượt trội và quyền uy là một điều rất nguy hiểm. Trong thế giới động vật, những con đực cạnh tranh để giành bạn tình phải học điều này một cách cay đắng mỗi ngày. Hãy tưởng tượng có một con cá bơi lội đâu đó trong biển khơi, và nó từ chối công nhận rằng có loài nào có thể vượt trội hơn nó theo bất kỳ cách nào – dù là về tốc độ bơi, sức mạnh hay kích thước. Thế rồi nó gặp cá mập. Nếu con cá này không chịu chấp nhận rằng nó chỉ là cá, còn cá mập là cá mập, và điều đó hàm ý sự vượt trội nhất định, thì kết cục là nó sẽ chết.

 

Trong thế giới con người, có vô số hậu quả đau đớn sẽ xảy đến khi bạn từ chối nhìn nhận và công nhận thứ bậc. Những hậu quả này cần phải được lựa chọn một cách có ý thức, chứ không phải chỉ đơn giản nảy sinh do bạn vô thức chống đối bất kỳ ai hay điều gì ở “trên” bạn.

 

Hơn thế nữa, nếu bạn đã đưa ra quyết định – ở mức vô thức hoặc ý thức – rằng sẽ không bao giờ để ai ở trên mình theo bất kỳ cách nào nữa, thì bạn thực chất đang thách thức người khác, nhưng theo những cách ngấm ngầm và đầy tính thao túng. Đây là một trò chơi quyền lực không công bằng. Nếu bạn ý thức rõ ràng rằng mình đang thách thức vị trí của ai đó – vị trí quyền lực, vị trí vượt trội hay vị trí trong hệ thống thứ bậc – thì sẽ có những cách thức rất rõ ràng, gọi là “luật chơi công bằng” để bạn thực hiện điều đó.

 

Ví dụ, nếu bạn cũng là một vận động viên lướt sóng, và bạn không công nhận Laird Hamilton là tay lướt sóng giỏi nhất thế giới, đồng thời thực tế bạn cũng cực kỳ giỏi, chứ không chỉ làm vậy để giành quyền lực, thì hiển nhiên cách bạn đối đầu với ông ấy là tham gia một cuộc thi lướt sóng. Bạn sẽ không đi thẳng tới nhà ông ấy rồi nói rằng bạn thấy kỹ thuật của ông ấy có vấn đề.

 

Mục đích thứ ba là: ngoài việc bạn không thể thật sự tỉnh thức nếu từ chối chấp nhận thứ bậc, sự vượt trội và quyền uy, thì bạn cũng không thể thật sự thành công hoặc tìm thấy mục đích sống của mình nếu bạn từ chối nhìn nhận, công nhận và chấp nhận những điều đó.

 

Điều đầu tiên bạn cần biết là: con người có xu hướng, mỗi khi bị tổn thương bởi một điều gì đó, sẽ đẩy quả lắc sang cực đối lập. Ví dụ, khi ta bị tổn thương nặng vì người khác không ở đó cho ta, ta sẽ tin rằng mọi thứ ta cần phải tự đến từ bên trong. Hoặc khi ta bị trừng phạt vì sự dễ tổn thương của mình, ta sẽ phát triển một lớp vỏ cứng rắn và tính cách phòng thủ. Những chế độ độc tài trong quá khứ đã gây quá nhiều tổn hại cho con người, khiến nhiều người đẩy quả lắc sang cực đối diện, đó là tin tưởng và khao khát vô chính phủ, bình đẳng tuyệt đối. Nhưng con người chưa đủ ý thức cho kiểu cấu trúc xã hội này. Ý thức phải được nâng cao rất nhiều trước khi ý tưởng xóa bỏ hoàn toàn hệ thống quyền lực mới có thể trở thành hiện thực.

 

Đẩy quả lắc sang cực đối diện chỉ là một phản ứng dẫn đến sự nổi loạn. Nhưng nổi loạn không phải là sức mạnh, cũng không phải là tự do ý chí. Khi con người bị tổn thương sâu sắc bởi thứ bậc, giấc mơ về một thế giới bình đẳng thật ra chỉ là sự đẩy quả lắc. Trong lĩnh vực tâm linh, đặc biệt là, chúng ta thường tìm cách vượt lên trên mọi khía cạnh thuộc về bản chất con người. Nhưng tôi phải thành thật rằng: ở mức bản năng và động vật nguyên thủy nhất, những cấu trúc quyền lực là một phần của chúng ta. Tôi ở đây để nói với bạn – và hy vọng là trong suốt sự nghiệp tôi đã làm điều này – rằng mục tiêu của sự thức tỉnh tâm linh không phải là vượt lên trên cái phần “con người” trong ta, mà là tích hợp nó.

 

Và tôi cũng muốn bạn đừng bị lừa bởi nhiều “giáo viên” dạy rằng ta phải vượt lên trên những điều thuộc về con người – như cảm xúc, bản năng, và trò chơi quyền lực. Thực ra, họ không hề làm được điều đó. Họ không hề vượt lên trên bất kỳ điều gì cả. Điều đã xảy ra là họ tìm thấy “sự vượt trội” của mình trong chính cái việc họ không quan tâm đến sự vượt trội. Họ đã bị nuốt chửng bởi cái tôi khi cho rằng mình “không còn cái tôi”. Họ đã trở thành kẻ độc tài khi đòi hỏi bình đẳng.

 

Vậy nên, khi bạn từ chối chấp nhận sự vượt trội, quyền uy hay thứ bậc, tôi muốn bạn tự hỏi mình những câu sau:

 

– Tại sao bạn lại từ chối nhìn nhận hoặc chấp nhận nó?

– Có phải bạn từ chối vì khi công nhận nó thì bạn cảm thấy mình kém cỏi, bất lực và mất an toàn?

– Có phải thực tế bạn ngang hàng hoặc vượt trội hơn ai đó theo cách mà bạn nghĩ bạn đang như vậy?

– Bạn có đang đòi hỏi được nhìn nhận là ngang hàng hoặc vượt trội chỉ đơn thuần vì muốn có quyền lực?

 

Hãy nhớ rằng, khi bạn nói: “Không ai có quyền lực hay quyền uy gì trên tôi cả”, thì chính định nghĩa đó đã là một cuộc đấu tranh quyền lực rồi.

 

Khi nói đến khao khát của bạn muốn thách thức quyền uy hay thứ bậc, hãy tự hỏi: “Tại sao?” Và cũng hãy tự hỏi thêm những câu sau:

 

– Bạn có đang thách thức chỉ để KHÔNG bị ở dưới cùng không?

– Bạn có đang thách thức để tránh nỗi đau khi cảm thấy bất lực, kém cỏi và mất an toàn không?

– Hay bạn thách thức bởi vì thực tế bạn thật sự thuộc về vị trí ngang bằng hoặc vượt trội đó?

– Bạn có thách thức vì bạn có một lý do chính đáng để ở vị trí vượt trội đó – một lý do tốt hơn là chỉ đơn thuần không muốn ai ở trên mình?

 

Một khi bạn nhìn nhận và công nhận thứ bậc, quyền uy và sự vượt trội, điều đó sẽ đặt bạn đứng vững trong thực tại. Đứng vững trong thực tại không có nghĩa là bạn sẽ không bao giờ thách thức quyền lực, quyền uy hay thứ bậc theo bất kỳ cách nào. Nó có nghĩa là bạn sẽ cực kỳ có ý thức khi làm điều đó. Nó cũng có nghĩa là nếu vì lý do nào đó bạn thách thức, và đó là một lý do thực sự sáng suốt và chính đáng, thì bạn sẽ có chiến lược đúng đắn để thực hiện việc đó.

 

Nhưng điều bạn không thấy là, khi bạn thách thức những thứ này ở mức ý thức, lời nói, hành động và suy nghĩ của bạn về chúng sẽ thay đổi - và bạn sẽ làm điều đó theo những cách rất cụ thể và trong những tình huống rất cụ thể. Và quan trọng nhất, nếu bạn làm việc này một cách có ý thức, bạn sẽ không còn chiến đấu để được ngang hàng hay ở vị thế vượt trội với người khác chỉ vì bạn từ chối ở dưới bất kỳ ai nữa.

 

Điều bạn không thấy là nếu bạn không muốn ai đó đứng trên “bục” thì chính bạn mới là người quan tâm đến quyền lực và thứ bậc nhất. Bằng cách chống lại nó, bạn đang chơi trò ai trên ai dưới hay ngang bằng. Điều bạn không thấy nữa là trên Trái Đất này mỗi người thực sự đều có một cái bệ thờ đang đặt đó, chờ họ bước lên. Vấn đề là: “Cái bệ thờ đó là gì?” - nó sẽ khác nhau với mỗi người. Mỗi người có một bệ thờ riêng đang chờ họ.

 

Ví dụ, trong lĩnh vực ý thức/tâm linh, có thể tôi đứng trên bệ thờ cao nhất trong lĩnh vực đó. Tuy nhiên, nếu tôi bước vào thế giới đua xe, thì tôi chẳng có bệ thờ nào ở đó và hầu như mọi người trong lĩnh vực đó đều ở trên một bệ thờ cao hơn tôi. Bản thân những cái bệ thờ không phải là vấn đề, và thực ra bạn cũng không muốn bỏ hẳn chúng đi. Bạn thực ra cũng muốn có một bệ thờ cho riêng mình. Vấn đề của bạn là với việc người khác được đặt lên bệ thờ, vì trong quá khứ bất cứ khi nào có ai đó ở trên bệ thờ, bạn đều cảm thấy mình bị tổn thương. Bạn đã đổ lỗi cho những người ở trên bạn vì khiến bạn mất tự do và bị xem là vô nghĩa ngay từ đầu.

 

Cái bệ thờ không phải là vấn đề. Vấn đề là trình độ ý thức - hoặc thiếu ý thức - của những người đứng trên bệ thờ đó, và vì thế họ làm gì với vị thế quyền lực của mình trên bệ thờ ấy. Sự vượt trội, quyền uy đi kèm với quyền lực. Bây giờ bạn có thể thay đổi cuộc đời mình triệt để ngay hôm nay, nếu bạn chấp nhận rằng hoàn toàn không có gì sai với quyền lực, và bạn cũng không bao giờ có thể hay có khả năng loại bỏ nó hoàn toàn. Quyền lực không phải vấn đề. Quyền lực đơn giản chỉ cần được phục vụ cho một mục đích nào đó.

 

Vấn đề với ý thức con người là con người có xu hướng tìm quyền lực chỉ vì quyền lực. Có nghĩa là khi họ có quyền lực, nó không phục vụ điều gì lớn hơn ngoài việc giữ an toàn cho chính họ. Vấn đề không phải là ở bản thân của thứ bậc. Vấn đề là bất cứ khi nào người ta đạt được sự vượt trội hay quyền uy mà họ không có ý thức, họ thực sự không nhìn nhận bạn. Họ không coi bạn là một phần của họ, nên họ không thể, và không tận dụng, những gì tốt nhất cho lợi ích của bạn. Bạn cần nhận ra và chấp nhận sự vượt trội, quyền uy và thứ bậc để quyết định sẽ làm gì với chúng. Nếu bạn làm được điều này, nó thực sự cho bạn thấy mục đích sống của bạn và vị trí của bạn trong thế giới này - những lĩnh vực quyền lực của chính bạn.

 

Những người từ chối thấy sự vượt trội nơi người khác thì không thể thấy sự vượt trội nơi chính mình. Đó là một quy tắc tuyệt đối của sự tồn tại. Và tại sao đó là vấn đề? Bởi vì rất tiếc phải nói với bạn rằng mục đích sống của bạn sẽ là một lĩnh vực quyền lực và do đó là sự vượt trội cực độ đối với bạn. Khi bạn có tầm nhìn rõ ràng hơn về những lĩnh vực mình vượt trội, bạn sẽ không còn tranh giành quyền lực chỉ vì quyền lực nữa. Bởi vì mục đích của bạn tự nhiên sẽ là nơi bạn có ưu thế. Nếu bạn từ chối chấp nhận sự vượt trội trên đời, bạn sẽ có nguy cơ thực sự rất cao là không bao giờ tìm thấy mục đích sống của mình.

 

Những người không thể thấy rõ lĩnh vực mình vượt trội và luôn chiến đấu với bất kỳ ai họ cho là ở trên họ - chỉ vì họ quyết rằng sẽ không ai được ở trên họ nữa - thì họ chẳng bao giờ đưa ra được những lựa chọn cuộc đời đúng đắn. Ví dụ, nếu một người chấp nhận rằng họ giỏi điều hành và ra quyết định, họ sẽ không rơi vào vị trí phải có sếp ngay từ đầu. Do đó họ sẽ tránh được những xung đột liên tục ở công ty dẫn tới việc bị sa thải hết lần này đến lần khác.

 

Trong điểm tiếp theo - liên quan nhiều tới sự thành công mà bạn có thể đạt được trong thế giới con người - những người ở trên bạn trong thang bậc thứ bậc, những người có quyền uy hoặc vượt trội theo cách nào đó, sẽ không bao giờ tin bạn nếu bạn không thể thấy và chấp nhận sự vượt trội và quyền uy. Họ sẽ không tin bạn, và cũng không nên tin. Điều này có nghĩa là những người nắm vị trí đó phải biết rằng bạn có thể nhận ra quyền uy hoặc thứ bậc cả hướng lên (những người trên bạn) lẫn hướng xuống (những người dưới bạn). Lý do đầu tiên là điều đó có nghĩa bạn đang ở trong thực tại. Lý do thứ hai là, nếu một người từ chối nhận ra, công nhận hay tôn trọng những thứ đó, thì họ thực ra không nhìn nhận vị trí mà bạn đang ở. Điều này có nghĩa họ chỉ ở trong một mối quan hệ với những gì họ muốn thấy mà thôi.

 

Nó cũng cực kỳ nguy hiểm cho ai đó ở vị trí quyền lực, quyền uy hay vượt trội khi người khác không công nhận quyền uy, sự vượt trội hoặc quyền lực đó, bởi vì điều đó có nghĩa họ sẽ bị cuốn vào một cuộc đấu tranh - dù họ muốn hay không. Điều hài hước về một cuộc đấu tranh quyền lực là nó tạo ra trò chơi tổng bằng không: “Tôi thắng - bạn thua.” Ngay khi ai đó quyết rằng bạn sẽ không được đứng trên họ, họ đã thách thức vị trí của bạn - và bạn bị kéo vào cuộc đấu tranh đó dù bạn muốn tránh hay không. Những người làm điều này thường đảo ngược tình thế: họ thách thức vị trí ai đó, và khi người kia phản kháng, họ lại nói: “Ôi, anh/chị đúng là kẻ tham quyền lực.” Trong khi thực tế chính họ mới là người khởi xướng thách thức.

 

Nguy cơ này tồn tại cả trong thế giới động vật hàng ngày. Hãy nhìn lại những con đực đối thủ tranh giành quyền lực với bạn tình hay lãnh thổ. Nếu con đực cấp dưới không thể nhận ra sự thua kém về thể tích cơ thể (về khối lượng cơ thể) của mình so với con đực bậc trên, thì nó sẽ lao vào một trận xung đột lớn - dù con nào thắng, và chúng ta đều biết con nào sẽ thắng - cả hai đều bị thương.

 

Tôi sẽ cho bạn một gợi ý lớn về khát khao được là nhất, được ở vị trí cao nhất trong hệ thống quyền lực hoặc hệ thống thứ bậc nào đó. Tôi sẽ nói thẳng với bạn vì đây là chuyện quan trọng: nếu lý do bạn muốn ở vị trí cao nhất là để tránh nỗi đau có thể xảy đến khi có người khác ở trên bạn, thì đó chỉ đơn thuần là một cuộc đấu tranh quyền lực - đấu tranh vì đấu tranh. Và điều đó cho thấy bạn thực sự không thuộc vị trí đó.

 

Một trong những điều khó nhất khi làm “giáo viên tâm linh” ở bất kỳ mức độ nào là bạn phải tính tới một vũ trụ đa chiều. Chúng ta biết rằng trong một vũ trụ đa chiều, những quy luật áp dụng cho một số chiều không hoàn toàn áp dụng cho chiều khác. Ở cấp độ tồn tại có chiều cao nhất, một cái bàn, một con người, một cây và một con chó đều được tạo nên từ cùng loại năng lượng và cùng một ý thức. Tất cả là một, và tất cả đều thấm đẫm cả ý thức lẫn ý chí tự do.

 

Đây là một dạng bình đẳng tối thượng. Nhưng khi ý thức này trở thành một phần của chiều kích vật chất, nó chọn cách tách biệt, định hình và phân cực. Vì điều này, dù bản ngã của chúng ta không thích, nhưng thực tế của cuộc sống vật chất là chúng ta không hề bình đẳng. Để hiểu rõ hơn về điều này, tôi khuyến khích bạn xem video có tựa đề dễ gây tranh luận: Mọi Người Không Hề Bình Đẳng.

 

Nhiều người tâm linh, bởi vì hiểu những chân lý ở các chiều cao hơn trong vũ trụ, đã tin rằng bản thân vũ trụ chống lại thứ bậc, sự vượt trội và quyền uy. Nhưng thực tế thì không phải vậy. Cách mà ý thức vũ trụ nhìn nhận thứ bậc là nó có thể trở thành một công cụ cho sự phát triển. Nó là một hệ thống vốn dĩ không xấu, cũng giống như việc tổ chức hay sắp xếp thứ tự ưu tiên không xấu vậy. Cách mà ý thức vũ trụ nhìn nhận là sự sắp xếp này nên dựa trên tình yêu. Yêu một điều gì đó nghĩa là coi nó như một phần của chính mình.

 

Nếu bạn coi một điều gì đó là một phần của chính mình, thì việc nó có đặc tính vượt trội hay có quyền lực sẽ không còn là mối đe dọa với bạn nữa, vì nó cũng phục vụ cho bạn. Khi bạn coi một điều gì đó là một phần của mình, bạn có thể nhìn nhận và công nhận những lĩnh vực mà nó vượt trội, và từ đó đặt nó vào vị trí trong hệ thống lớn hơn để phục vụ cho toàn thể.

 

Cách dễ nhất để hình dung vũ trụ nhìn nhận thứ bậc phù hợp là hãy tưởng tượng về một động cơ xe hơi. Tôi muốn bạn tưởng tượng rằng tất cả chúng sinh - để dễ hiểu, tạm gọi là con người - đều là những bộ phận của động cơ này. Rõ ràng là một bơm xăng và một pít-tông có công việc rất khác nhau, có lĩnh vực vượt trội khác nhau, và vì thế có quyền uy khác nhau trong hệ thống tổng thể. Dù bơm xăng có cố gắng thế nào thì nó cũng sẽ luôn kém pít-tông trong vai trò của một pít-tông, và ngược lại.

 

Theo cách mà vũ trụ nhìn nhận, những người chống lại thứ bậc chỉ để bảo vệ quyền lực cá nhân và sự an toàn cá nhân, là những người từ chối chấp nhận quyền uy, sự vượt trội và thứ bậc trong một hệ thống hài hòa. Họ là những người từ chối làm một phần của động cơ mà thực ra họ vốn đã là một phần. Hoặc ở thái cực ngược lại, họ là những người muốn giỏi nhất ở mọi bộ phận của chiếc xe, bất kể là gì, đặc biệt là những bộ phận mà họ cảm thấy bị đe dọa.

 

Một điều cần hiểu về góc nhìn của vũ trụ về thứ bậc và quyền lực là nó luôn thay đổi dựa trên nhu cầu. Ý tôi là: nếu xe cần nhiên liệu, thì rõ ràng bơm xăng sẽ là quan trọng nhất trong khoảnh khắc đó, là vượt trội nhất và có nhiều quyền lực nhất. Khi điều xe cần thay đổi, chẳng hạn muốn rẽ, thì lúc này tay lái sẽ là bộ phận có quyền lực, có vị trí vượt trội và ở cao nhất trong hệ thống thứ bậc vào thời điểm đó.

 

Con người cần phát triển khả năng tạo ra sự thay đổi linh hoạt như vậy đối với thứ bậc, dựa trên tình huống và nhu cầu. Vì thế, điều quan trọng nhất để bạn bước vào không gian của thứ bậc hài hòa chính là thực sự sở hữu vị trí của mình, mục đích độc nhất và chân thật của mình, quyền lực độc nhất và chân thật của mình trong bất kỳ hệ thống nào, và cả trong hệ thống lớn hơn.

 

Nhưng hãy để ý rằng tôi đã dùng từ “chân thật”. Đây là nơi mọi chuyện trở nên phức tạp. Sự chân thật là điều gần như bất khả thi đối với một con người vật chất, vì quá trình xã hội hóa. Dùng lại ví dụ trước, nếu bạn là một bơm xăng nhưng xã hội lại coi trọng pít-tông hơn, bạn sẽ quay lưng lại với bản chất và sự thật chân thật của chính mình. Để hiểu rõ hơn về điều này, hãy xem video của tôi có tựa đề: Làm Sao Để Sống Chân Thật.

 

Hãy nhớ rằng nếu bạn từng trải qua tuổi thơ đau đớn liên quan đến sự chân thật, thì khi tôi bảo bạn hãy tìm vị trí và biết vị trí của mình trong hệ thống lớn hơn, điều đó sẽ ngay lập tức kích hoạt nỗi đau trong bạn. Tại sao? Vì cha mẹ bạn, để bảo vệ quyền lực của họ, đã cố gắng ép bạn vào một cái khuôn mà bạn không muốn, buộc bạn phải ở một chỗ mà họ muốn, chứ không phải nơi phản ánh sự thật chân thật của bạn. Đây không phải điều mà vũ trụ muốn nói khi bảo bạn: “Hãy tìm và sở hữu vị trí của mình.”

 

Rõ ràng, khi bạn vượt qua những khuôn mẫu giả tạo và sự từ chối bản thân do quá trình trưởng thành gây ra, bạn sẽ chân thật bước vào vị trí của sức mạnh cá nhân và sự vượt trội cá nhân trong hệ thống - một vị trí mà bạn không chỉ tự nhiên xuất sắc, mà còn là thứ mà bạn hoàn toàn yêu thích.

 

Tất cả những điều này cho thấy có một thứ gọi là thứ bậc lệch lạc, và có một thứ gọi là thứ bậc hài hòa. Chúng ta cần hiểu điều này thay vì vứt bỏ khái niệm thứ bậc, sự vượt trội hay quyền uy vào thùng rác “chỉ toàn điều xấu”.

 

Được ở vị trí vượt trội trong một cơ cấu quyền lực đồng nghĩa với áp lực lớn, cũng như đòi hỏi mức độ ý thức và nhận thức cao. Nghĩa là sao? Nghĩa là bất kể bạn ở vị trí nào, nếu vào khoảnh khắc đó bạn nắm quyền, nếu bạn ở vị trí vượt trội và quyền uy, thì những bóng tối trong bạn là những bóng tối nguy hiểm nhất trong căn phòng.

 

Điều bạn phải chấp nhận là bình đẳng không phải là hiện thực trong một chiều kích vật chất. Bất cứ khi nào có sự tách biệt, thì quyền lực không bao giờ được phân chia như nhau hay bình đẳng. Nó bị phân mảnh. Chúng ta không cần dành cả đời để đấu tranh cho sự bình đẳng hay chống lại thứ bậc, sự vượt trội hay quyền uy. Thay vào đó, chúng ta cần tập trung vào ba điều quan trọng:

 

1. Tình yêu. Nếu một người ở vị trí quyền uy tập trung vào tình yêu, nghĩa là họ sẽ coi mọi thứ là một phần của chính mình. Và theo định nghĩa, họ sẽ không thể tạo ra đau khổ cho điều gì khác mà không tạo đau khổ cho chính họ. Ví dụ, người da trắng từng ở vị trí vượt trội trong thế giới. Và họ đã nắm lấy điều đó. Tuy nhiên, nếu người da trắng có thể coi người da đen là một phần của chính họ, thì chế độ nô lệ sẽ không bao giờ xảy ra. Như vậy, trong tình huống này, sự vượt trội và quyền uy vốn không phải là vấn đề. Vấn đề là sự thiếu khả năng của chủng tộc da trắng trong việc coi chủng tộc da đen là một phần của chính mình. Điều này cho thấy rằng bản thân thứ bậc không đồng nghĩa với việc bạn sẽ không được xem xét.

 

2. Nhận thức. Rõ ràng, càng nhận thức nhiều thì ý thức của bạn càng tăng cao, mọi thứ càng có ý nghĩa hơn, bạn càng đưa ra được những quyết định tốt hơn, và những lĩnh vực quyền lực của bạn sẽ càng hài hòa hơn. Điều này có nghĩa bạn sẽ cổ vũ cho mọi thứ được cái mà chúng muốn, thay vì ngăn cản chúng. Bạn sẽ vượt lên trên sự vô thức, thành kiến và ngu dốt của chính mình.

 

3. Mỗi cá nhân cần thực sự sở hữu những lĩnh vực độc nhất của mình - những nơi họ có ý nghĩa, có quyền lực, có sự vượt trội. Trong cuộc trò chuyện này, chúng ta có thể gọi đó là “những lĩnh vực mà họ xuất sắc”.

 

Nếu bạn chống lại thứ bậc nói chung, điều đó có nghĩa bạn đang sống dưới ảo tưởng về sự bình đẳng. Hoặc nó có nghĩa là bạn cho rằng mình ở trên tất cả. Và điều đó ngầm hàm chứa chính khái niệm thứ bậc.

 

Chúc bạn một tuần tốt lành.

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=tMFp5dmfYc4

 

https://tealswan.com/

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.