Teal Swan Transcripts 386
Sự chia rẽ trong người đàn ông hiện đại
(Đàn ông và vai trò truyền thống của nam giới)
03-11-2018
Một số bạn có thể
đã xem rồi, một số bạn có thể chưa; tôi đã làm một video, chắc là vài tuần trước.
Và tiêu đề của video đó là: “Tại
sao phụ nữ đưa ra những thông điệp trái chiều (Phụ nữ ở nơi làm việc)”. Có
phải vậy không?
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Đúng rồi.
TEAL SWAN: Ừ, tôi đã làm
video đó, và điều các bạn nói là: “Tôi muốn thấy góc nhìn của nam giới, còn đàn
ông thì sao?”
Bởi vì trong
video đó tôi cơ bản đã minh họa và dùng chính bản thân mình như một chú chuột bạch
để chỉ cho các bạn thấy sự chia rẽ trong ý thức của phụ nữ, giữa một phần muốn
giữ vai trò nữ giới truyền thống và phần khác thì không. Thế nên hôm nay tôi sẽ
làm điều tương tự, nhưng là trong ý thức tập thể của “nam giới” (ý là đàn ông),
cụ thể là sự chia rẽ trong họ: giữa một phần muốn giữ vai trò truyền thống của
đàn ông, và một phần thì không. Vậy nên hãy tận hưởng nhé.
Nhưng có một điều
tôi cần nói trước, đó là tôi muốn các bạn thực sự luyện tập: “Điều này liên quan
gì đến tôi?” Bởi vì những gì tôi đang làm không phải là áp đặt quan điểm cá
nhân của Teal Swan vào khái niệm này, mà tôi thật sự đang nhập vào ý thức của
các bạn. Thế nên bạn sắp thấy chính mình trong một tấm gương rất lớn. Hãy vui vẻ
với nó.
---------
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn đang cảm thấy thế nào?
TEAL
SWAN:
Tôi cảm thấy thế nào à? Tôi không biết. Tôi ở đây là vì bạn, không phải vì tôi.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn nghĩ gì về vai trò truyền thống của
hôn nhân trong xã hội ngày nay?
TEAL
SWAN:
Tôi nghĩ tôi sẽ làm điều đó.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy phụ nữ nên đóng vai trò gì
trong cuộc đời bạn?
TEAL
SWAN:
Phụ nữ nên đóng vai trò gì trong cuộc đời tôi à?
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Điều đó tùy thuộc vào người phụ nữ. Ý tôi là, không phải tất cả phụ nữ đều giống
nhau.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn nhìn nhận sự yếu đuối như thế nào?
TEAL SWAN: Tôi nhìn nhận sự
yếu đuối như thế nào à?
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Nó không phải thứ bạn nên bộc lộ nơi công cộng. Khi tôi nghĩ đến sự yếu đuối,
tôi nghĩ đến ai đó khóc như một đứa trẻ. Tôi không được phép làm vậy. Nhưng đôi
khi tôi cũng làm. Ý tôi là, tất cả đàn ông đều vậy, nhưng… hy vọng là lúc đó ta
đang say. Như thế thì có thể đổ lỗi là do rượu.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Nếu bạn không say thì sao?
TEAL
SWAN:
Ừm… bạn phải xin lỗi bản thân mình sao?
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Người khác nghĩ gì về bạn nếu bạn dễ bị
tổn thương?
TEAL
SWAN:
Họ sẽ nghĩ bạn yếu đuối. Rằng bạn kém cỏi. Con gái sẽ không hứng thú với bạn.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn muốn gì?
TEAL
SWAN:
Tôi muốn gì à? Tôi muốn thành công. Đó là điều quan trọng nhất với tôi. Tôi muốn
tạo dựng tên tuổi cho mình. Tôi thực sự muốn có khả năng chu cấp cho mọi người.
Điều đó rất quan trọng với tôi. Ừ, tôi khó chịu lắm, kiểu như ngồi không một chỗ
thật sự khiến tôi bực bội. Tôi quan tâm, thực sự quan tâm đến địa vị, như… Tôi
không muốn thừa nhận điều đó đâu, vì nó khiến bạn trông… Tôi xin lỗi. Tôi hơi bực.
Tôi cảm thấy mình đang nhận được những thông điệp lẫn lộn.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Từ ai?
TEAL
SWAN:
Ừ, từ mọi người.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Về những gì họ muốn ở bạn?
TEAL
SWAN:
Ví dụ, bạn có thể muốn một chiếc xe sang, vì khi người ta thấy bạn lái xe sang,
họ sẽ nghĩ, à, anh chàng đó… mấy gã khác sẽ không dám đụng tới bạn và con gái
thì thích bạn. Vậy nên tôi cũng muốn một chiếc xe thật đẹp. Nhưng tôi không thể
nói điều đó mà không bị người ta chê là kẻ nông cạn, kiêu căng. Thế nên, hầu hết
sự thật về tôi, tôi chẳng thực sự nói cho ai biết.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn có cảm thấy mình phải che giấu bản
thân không?
TEAL
SWAN:
Tôi chưa nghĩ đến chuyện đó cho tới khi bạn hỏi. Ờ… không.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Nhưng bạn chỉ có thể chia sẻ cảm xúc yếu
đuối khi bạn say thôi à?
TEAL
SWAN:
Bạn thấy đó, tôi không nghĩ điều đó là sự thật về tôi.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Sự dễ bị tổn thương ấy?
TEAL
SWAN:
Tôi không thật sự coi bất kỳ điều gì là sự thật về tôi, nếu tôi không muốn nó
là sự thật về tôi. Tôi cảm thấy bạn có thể chọn bạn là ai. Đó là điều tôi tin.
Bạn có thể chọn bạn là ai. Đó là điều tôi quan tâm nhất. Tôi có thể chứng minh
bản thân mình, vì không quan trọng là tôi bắt đầu từ đường phố hay từ một nhà
triệu phú, tôi vẫn phải chứng minh được giá trị của mình. Tôi quan tâm đến việc
chứng minh bản thân. Và tôi cảm thấy tôi muốn một người phụ nữ ủng hộ tôi để
tôi có thể chứng minh bản thân. Tôi cảm thấy phụ nữ trong đời tôi sinh ra là để
hỗ trợ.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Hỗ trợ bạn?
TEAL
SWAN:
Ừ. Để tôi làm điều tôi muốn làm. Kiểu như… nếu họ ở đó, nếu họ ổn định, và nếu
họ kiểu như… nấu ăn cho tôi, hoặc làm những việc dễ thương cho tôi, hoặc chăm
sóc con cái, thì điều đó cho phép tôi làm điều tôi muốn và cần làm. Tôi không
có vấn đề gì với việc chu cấp cho cô ấy một cuộc sống, nếu cô ấy làm vậy.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy thế nào…?
TEAL
SWAN:
Tôi cảm thấy nhiều người chúng tôi thấy điều đó thực sự rất khó. Tôi cảm thấy
kiếm tiền khó hơn nhiều so với những gì tôi từng nghĩ. Và tôi cảm thấy xã hội
như kiểu được dựng sẵn để chống lại bạn. Tôi ghét phải nói điều đó vì tôi không
tin vào việc nói kiểu như vậy. Tôi tin rằng bạn có thể làm bất cứ điều gì nếu bạn
thật sự quyết tâm. Nhưng thành thật với bạn, điều khiến tôi bực bội hôm nay là
dường như cho dù bạn cố gắng bao nhiêu thì cũng luôn có ai đó tìm cách lấy tiền
của bạn.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy bạn cảm thấy như mắc kẹt trong tình
thế tiến thoái lưỡng nan?
TEAL
SWAN:
Không. Tôi không để mình rơi vào những tình huống như vậy. Tôi cảm thấy mình…
tôi cảm thấy đây là một cuộc phỏng vấn. Tôi không thích mấy thứ này.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn nói bạn cảm thấy phụ nữ nên hỗ trợ bạn.
TEAL
SWAN:
Đúng vậy.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy thế nào nếu họ đi làm, hoặc
giúp đỡ trong vấn đề tiền bạc mà bạn…
TEAL
SWAN:
Thực sự điều đó khiến tôi tức điên. Tôi nghĩ đó là chỗ mọi chuyện bắt đầu rối
tung. Điều này làm tôi bực mình.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Họ phải làm thế hay họ muốn làm thế?
TEAL
SWAN:
Cả hai. Tôi ghét cái việc nhiều người trong chúng tôi rơi vào hoàn cảnh buộc phải
như vậy, vì chúng tôi không kiếm đủ tiền, và điều đó khiến chúng tôi cảm thấy
như kẻ thất bại. Và… điều tôi không hiểu là khi họ chọn làm như vậy. Đó mới là
điều tôi thực sự không thích. Nếu là do tôi không chu cấp được thì đó là lỗi của
tôi. Nhưng nếu họ muốn thế, thì đó là cái quái gì? Đâu phải lỗi của tôi.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy như họ đang cố làm đàn ông?
TEAL
SWAN:
Đúng. Chính xác tôi cảm thấy phụ nữ đang cố làm điều đó. Tôi cảm thấy ai cũng
có sự ganh tỵ với đàn ông. Ừ, điều đó thật sự khiến tôi tức điên. Đây là lúc
cơn điên thực sự của tôi bắt đầu, cơn giận dữ của tôi. Tôi đang giận. Tôi có thể
giận. Điều đó không phải là yếu đuối.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy bạn cảm thấy họ nên…
TEAL
SWAN:
Tôi muốn họ trở lại với đúng con người thật của họ. Tôi muốn họ quay lại với bản
chất tự nhiên của một người phụ nữ. Kiểu như, phụ nữ sinh ra không phải để ngồi
đây… không phải để cạnh tranh với tôi. Tôi chắc chắn không muốn họ cạnh tranh với
tôi. Điều đó thật lố bịch. Thật đáng xấu hổ.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy họ nên thể hiện sự sáng tạo của mình
thế nào?
TEAL
SWAN:
Không phải bằng cách cạnh tranh với tôi. Sao họ không thể làm điều đó theo cách
riêng của họ? Nhưng tôi cảm thấy họ đang phủ nhận chính con người họ. Họ phủ nhận
điều họ vốn sinh ra để trở thành phụ nữ. Đó chỉ là phản kháng, chỉ có thế. Họ
chỉ chán việc bị người khác kiểm soát, nên giờ họ muốn lật ngược và kiểm soát lại
chúng tôi.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy một người phụ nữ sẽ như thế
nào, nếu cô ấy có… niềm tin tuyệt đối vào sự hỗ trợ của bạn?
TEAL
SWAN:
Tôi cảm thấy một người phụ nữ nên muốn chăm sóc con cái. Cô ấy nên muốn làm mẹ.
Cô ấy nên muốn làm vợ. Tôi cảm thấy cô ấy nên thích điều đó. Tôi cảm thấy, tôi
cảm thấy rằng đó chính là sự lẫn lộn. Tôi thật sự thấy rất rối trí về điều này.
Tôi cảm thấy phụ nữ nên muốn điều đó… chỉ đơn giản vì họ là phụ nữ. Tôi cảm thấy
họ nên biết cách chăm sóc em bé chỉ vì họ là phụ nữ. Họ nên biết, bạn biết đó,
kiểu như… nhiều người chúng tôi cảm thấy họ cũng nên biết nấu ăn, chỉ vì họ là
phụ nữ. Tôi biết là tôi không nên nói mấy điều này ra. Kiểu như… nhìn đi, bạn
có thấy ánh mắt mọi người đang nhìn tôi không? - “Ôi Chúa ơi, hắn ta thật khốn
nạn.” Tôi thậm chí còn không dám thừa nhận những điều này.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Nó là điều cấm kỵ sao?
TEAL
SWAN:
Đúng, bây giờ nó là điều cấm kỵ, nhờ phụ nữ cả. Giờ tôi bị xem là kẻ khốn nạn
chỉ vì mong đợi phụ nữ sống đúng như những gì họ vốn như vậy. Tôi tức giận lắm.
Địa ngục của tôi đây. Và tôi cũng kiểu như… ừm, tôi kiểu như muốn họ thất bại
trong chuyện đó. Một phần trong tôi nghĩ, được thôi, nếu đó không phải lỗi của
tôi, nếu bạn không buộc phải làm mà chỉ chọn làm điều này, thì cứ đi mà thất bại
đi! Xem nó khó thế nào! Cứ thử đi, chịu áp lực đi. Hãy xem điều gì xảy ra khi họ
lấy mất nửa số tiền của bạn. Hãy xem điều gì xảy ra khi bạn phải đi làm mỗi
ngày vào những lúc bạn chẳng muốn có mặt ở đó, xem đi!
Nếu bạn ngã sấp
mặt, mà chắc chắn là bạn sẽ ngã, tốt thôi! Nếu đã than vãn về việc muốn làm điều
gì đó, thì bạn phải chịu hậu quả của nó. Có nghĩa là tôi sẽ không hỗ trợ của bạn
đâu. Tôi cảm thấy phụ nữ muốn tất cả mọi thứ. Phụ nữ muốn tất cả. Họ muốn tôi
chu cấp cho họ, họ cũng muốn tôi làm cha, đồng thời làm chồng, đồng thời làm những
việc mà lẽ ra họ phải làm trong nhà. Chỉ là… một người đàn ông cũng chỉ có thể
làm được đến mức nào thôi. Tôi muốn mọi thứ trở về như xưa.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn có thấy mệt mỏi không?
TEAL
SWAN:
Có, tôi mệt rồi. Tôi cũng mệt vì cảm giác phải rón rén trước phụ nữ, cả ngày, mỗi
ngày. Nó giống như một bãi mìn, bạn chẳng
làm gì đúng cả. Tôi có nên mở cửa cho cô ấy không, hay không nên? Nếu tôi mở cửa,
đó là sự xúc phạm hay không? Nếu tôi lại gần một cô gái, liệu cô ta có gọi tôi
là kẻ hiếp dâm và báo cảnh sát không? Tôi… tôi chẳng thể làm gì cả. Mà không phải
nghĩ xem phụ nữ sẽ tiếp nhận nó thế nào. Và cô ta có lẽ sẽ không tiếp nhận theo
cách giống như khi cô ấy thật sự chấp nhận việc mình là phụ nữ.
Tôi tức giận vì
tôi cảm thấy ngày xưa mọi thứ đơn giản hơn nhiều. Nó giống như, tôi biết mình
đang làm gì. Tôi biết vai trò của mình. Tôi biết bạn đang làm gì, tôi biết vai
trò của họ, và chúng khớp với nhau hoàn hảo. Tại sao chúng ta lại phải phá hỏng
tất cả? Tôi cảm thấy mình đang bị trừng phạt vì điều gì đó mà vài kẻ ngu ngốc
đã làm từ nhiều thế hệ trước khi tôi được sinh ra. Tôi chưa từng cưỡng hiếp ai
cả. Vậy mà ngày nào tôi cũng bị đối xử như thể tôi đã làm. Tôi cảm thấy mình cố
gắng để trở thành một người đàn ông đúng nghĩa, tôi cố bảo vệ họ, và mấy người
phụ nữ khốn kiếp đó đáp lại gì? Nó có nghĩa gì? Tôi không biết, nó chỉ có nghĩa
là tôi đang cố gắng bảo vệ họ thôi. Cứ việc đi. Cứ để bị nuốt chửng đi. Tôi cảm
thấy phụ nữ ngày nay ngu hơn. Họ thật sự không thể nhìn thấy giá trị mà tôi có.
Giống như họ ngu hơn cả bà của họ.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Nhu cầu của bạn là gì?
TEAL
SWAN:
Tôi cần sự ủng hộ. Tôi cần ai đó ủng hộ tôi để tôi trở nên thành công, để thành
công đó quay trở lại hỗ trợ cuộc sống của họ. Đó là một kiểu ủng hộ.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Nghe giống như một mô hình của thập niên
1950 vậy…
TEAL
SWAN:
Tôi cảm thấy đó là một sự nhận định khá tệ.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy điều gì sai và điều gì đúng trong thời
đó?
TEAL
SWAN:
Tôi cảm thấy ngày xưa mọi thứ tốt hơn. Tôi cảm thấy chúng ta thực sự biết trân
trọng nhau. Ý tôi là hôn nhân thời đó thành công hơn. Hôn nhân thời đó thành
công hơn nhiều. Đi mà tìm hiểu đi. Phụ nữ thật sự biết đàn ông có vai trò gì
trong đời họ. Họ không dành cả thời gian để nổi loạn.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy bạn cảm thấy rằng bạn nên có…?
TEAL
SWAN:
Tôi cảm thấy phụ nữ giờ giống như bị hội chứng tiền kinh nguyệt cả ngày, suốt
24 giờ.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy một người đàn ông nên chỉ
có một vợ cho đến hết đời sao?
TEAL
SWAN:
Ừ, lý tưởng là vậy.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Hôn nhân truyền thống?
TEAL
SWAN:
Lý tưởng là vậy.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn không muốn nhiều phụ nữ à?
TEAL
SWAN:
À, ý tôi là đàn ông nào cũng có phần muốn nhiều phụ nữ cả. Nhưng không phải vì
anh ta thực sự muốn chăm sóc cho nhiều phụ nữ. Điều đó sẽ như cơn ác mộng. Điều
tôi muốn là cảm thấy hài lòng về bản thân, cái điều mà phụ nữ ngày nay không
còn để cho xảy ra nữa. Nếu người phụ nữ của tôi thật sự biết trân trọng tôi, có
lẽ tôi sẽ không cảm thấy cần phải đi tìm kiếm những người phụ nữ khác, đúng
không?
Chỉ là một người
phụ nữ có thể trở nên cay nghiệt đến mức nào đó, trước khi bạn bắt đầu muốn tìm
nhu cầu của mình ở nơi khác. Tôi đâu thể ngồi đó mà chịu đựng bị dằn vặt mãi.
Đây chính là cảm giác của một người đàn ông hiện nay. Bạn chỉ liên tục bị tấn công, bị tấn công, và bị tấn công vì những điều bạn
thậm chí chưa từng làm. Giống như bạn sinh ra là đàn ông, và đó chính là “tội lỗi”
đầu tiên của bạn.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy bạn cảm thấy có sự mâu thuẫn kép
trong những gì phụ nữ đòi hỏi ở bạn, và bạn cảm thấy mình đang bị trừng phạt?
TEAL
SWAN:
Đúng, tôi cảm thấy mình đang bị trừng phạt. Tội lỗi đầu tiên của tôi là làm đàn
ông.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Ý bạn là sao?
TEAL
SWAN:
Tôi sinh ra là đàn ông, và vì thế tự động bị xem là một gã khốn nạn. Tôi được dạy
rằng con người thật của tôi là xấu xa. Đó là sự thật ngày nay. Bạn là kẻ gây hại.
Cẩn thận đi. Bạn làm tổn thương mọi người. Cẩn thận đi. Giờ tôi phải kìm nén bản
năng của mình mọi lúc. Bạn biết không? Ngày xưa, nếu tôi thật sự muốn đấm vào
cái gì đó, tôi có thể đấm. Nếu tôi thật sự muốn quan hệ, tôi có thể quan hệ. Nếu
tôi cảm thấy… tất cả ham muốn của tôi, tôi chẳng thể hành động theo chúng nữa.
Giờ tôi giống như một quả cầu năng lượng bị nén chặt. Tôi cảm thấy mình có thể
run rẩy cả trăm năm. Chỉ run rẩy thôi… Vì tôi đầy lửa giận.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn muốn một người phụ nữ nói chuyện với
bạn như thế nào? Hay là bày tỏ nhu cầu của cô ấy theo cách nào đó mà cô ấy
không cảm thấy như vậy?
TEAL
SWAN:
Tôi muốn cô ấy ngọt ngào, và đúng như những gì một người phụ nữ nên có. Tôi muốn
một người phụ nữ dịu dàng. Ý tôi là, nếu cô ấy giận thì đôi khi cũng dễ thương
và gợi cảm, nhưng tôi không muốn sự cay nghiệt. Tôi ghét điều đó. Như kiểu, nếu
một người phụ nữ giận thì cô ấy có thể giận, nhưng nếu cô ấy cay nghiệt thì đó
lại là một chuyện hoàn toàn khác. Tôi không muốn có một người phụ nữ cay nghiệt
trong phạm vi năm dặm quanh tôi.
Và dường như đó
lại chính là cái mà họ đang biến thành. Và họ còn cổ vũ lẫn nhau trở thành như
vậy. Nó giống như một cuộc nổi loạn đầy giận dữ. Tôi cảm thấy tất cả phụ nữ kiểu
như tập hợp lại với nhau và nói: “Chúng ta sẽ không chịu đựng thêm nữa.” “Ôi trời
ơi, kẻ hiếp dâm, hiếp dâm.” trong khi thực tế thì: “Con đĩ kia, chính mày cũng
say mà.”
Tôi… ghét chuyện
này. Tôi cảm thấy các mối quan hệ bây giờ hoàn toàn bất khả thi. Nó không còn
khả thi nữa. Những gì mà chúng ta từng có trong quá khứ, và những gì tôi lớn
lên tin rằng mình sẽ có, thì giờ tôi sẽ không có được. Và tôi không biết phải
điều chỉnh thế nào, cũng không biết tôi còn thuộc về đâu nữa. Tôi không biết vị
trí của mình bây giờ ở đâu. Tôi không biết mình nên làm gì nữa hoặc không nên
làm gì. Tôi như bị đóng băng. Và tôi không còn năng lượng để giữ nguyên trạng
thái đó. Vì đó không phải bản chất của tôi. Tôi muốn hoàn thành công việc. Tôi
muốn tiến về phía trước, và nếu tôi bị buộc phải kìm nén tất cả bản năng bên
trong mình, thì tôi sẽ nổ tung.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn nuôi dạy con trai mình thế nào?
TEAL
SWAN:
Tôi không biết. Tôi không còn biết phải nói gì với nó nữa. Tôi bất đồng với một
nửa những thứ nhảm nhí mà mẹ nó nghĩ. Tôi chỉ không thể nói thẳng với cô ấy mà
không bị xem là thằng khốn. Như tôi đã nói, hầu hết sự thật của tôi tôi không
thể nói ra. Thế nên… tôi thỉnh thoảng chỉ đưa cho nó một vài lời khuyên nhỏ. Thỉnh
thoảng đỡ nó dậy khi nó ngã… Tôi không làm gì nhiều.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Nghe như bạn đang bỏ cuộc thì phải.
TEAL
SWAN:
Vậy bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ làm gì nếu ở trong hoàn cảnh của tôi? Nó giống như đi
trên mảnh kính vỡ. Đến một lúc nào đó bạn sẽ chỉ muốn nói: được thôi, cô làm hết
đi. Đây chính là vấn đề của tôi với phụ nữ. Tôi bị xem là sai cho mọi việc tôi
làm, vậy thì thôi, cứ để họ làm hết đi.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Nghe như bạn không biết vai trò truyền
thống của đàn ông là gì.
TEAL
SWAN:
Ừ thì, tôi cảm thấy vai trò truyền thống của đàn ông là thứ mà tôi đã được dạy…
Thực ra, không hẳn là tôi được dạy. Vai trò truyền thống của đàn ông giống như
một ý niệm tôi có trong đầu. Nó như một bức tranh. Bạn hiểu chứ? Rất nhiều điều
dựa trên văn hóa nơi tôi sinh ra. Có rất nhiều người trong chúng ta đến từ những
nền văn hóa khác nhau. Nhưng tôi có trong đầu một hình dung về việc nó nên
trông thế nào. Ngôi nhà nên như thế nào. Quang cảnh khi tôi đi làm về trông ra
sao. Cô ấy cả ngày nên làm gì. Tôi làm gì và không làm gì.
Còn về cảm xúc
thì “không đời nào!”. Tôi không phải là người sống bằng cảm xúc. Tôi là người
lý trí. Và đó là nhiệm vụ của tôi để giữ cho gia đình ổn định theo cách đó. Nếu
phụ nữ sống cảm xúc thì không sao, họ được sinh ra để có cảm xúc. Nhưng họ
không nên trở thành kẻ điên loạn hay cay nghiệt. Họ có thể cảm xúc, nhưng tôi
là người giữ cho cả gia đình đứng vững. Tôi là người dẫn dắt và giữ mọi thứ đi
đúng hướng. Tôi chắc chắn là người chịu trách nhiệm bảo vệ tất cả mọi người
trong gia đình, và đảm bảo rằng họ có đủ thức ăn và mọi thứ họ cần, đặc biệt là
về mặt vật chất. Giờ thì tôi có một bức tranh trong đầu về việc nó trông như thế
nào. Nó hoàn toàn không giống với những gì tôi có hôm nay. Tôi thật sự cảm thấy
như một tên tội phạm, dù tôi chẳng làm gì sai. Tôi nghĩ tôi biết vai trò truyền
thống của đàn ông là gì. Chỉ có điều bây giờ ai cũng bảo rằng như vậy không còn
đúng nữa.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn còn muốn nói gì thêm không?
TEAL
SWAN:
Đây là cuộc phỏng vấn của bạn chứ không phải của tôi.
------------
Và giờ chúng ta
sẽ xem phần khác. Phần đối lập với cái trước. Khía cạnh bên trong đàn ông mà
không muốn giữ vai trò truyền thống đó.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Chào.
TEAL
SWAN:
Chào.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy bạn không muốn trở thành…?
TEAL
SWAN:
Ồ, tôi không muốn bị bó buộc… Tôi không muốn phải mặc quần áo. Tôi cũng không
muốn tóc ngắn. Tôi cảm thấy tóc mình rất dài và tôi thích để nó mọc dài thật
dài…
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Ừm.
TEAL
SWAN:
Càng dài càng tốt. Và tôi không muốn mặc áo.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy thì…Bạn cảm thấy thế nào về một người
đàn ông truyền thống?
TEAL
SWAN:
Nó quá lỗi thời rồi, tôi không nghĩ họ có bất kỳ ý niệm nào về việc làm đàn ông
nghĩa là gì. Tôi cảm thấy mình đến từ một sự hiểu biết sâu sắc hơn.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Là gì vậy?
TEAL
SWAN:
Tôi nhận thức rất rõ về khía cạnh kia. Tôi cảm thấy khía cạnh đó được tạo ra để
khiến tôi im lặng. Thực ra, tôi hoang dã.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Ừm. Bạn có nghĩ là bạn có thể có nhiều
phụ nữ cùng lúc không?
TEAL
SWAN:
Tôi nghĩ tôi sẽ hành động theo trực giác. Nếu tôi cảm thấy thật sự muốn gắn bó
với một người phụ nữ, thì tôi sẽ gắn bó thật sự với cô ấy. Nhưng tôi cũng cảm
thấy tôi có thể chăm sóc nhiều người phụ nữ cùng một lúc. Tôi cảm thấy tôi có
thể chăm lo cho cả một ngôi làng.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn nghĩ gì về định nghĩa “nam tính
thiêng liêng”?
TEAL
SWAN:
Tôi không biết định nghĩa theo tiêu chuẩn của bạn là gì.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy định nghĩa theo tiêu chuẩn của bạn
là gì?
TEAL
SWAN:
Là không kìm nén bản thân. Tất cả bản năng của tôi có thể bộc lộ. Nếu tôi muốn
tình dục, tôi có thể tình dục. Nếu tôi muốn đấm cái gì đó, tôi có thể đấm. Ngay
lúc này, tôi cảm thấy muốn hét thật to. Và tôi có thể làm vậy. Tôi sẽ không kìm
nén bản thân. Không phải vì bạn, cũng không phải vì ai khác. Và tôi sẽ không bước
đi trên mảnh kính vỡ nữa. Không có cái khuôn nào bạn có thể nhốt tôi vào được.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy thế nào về phụ nữ đi làm?
TEAL
SWAN:
Tôi không thấy bị đe dọa lắm… Nhưng tôi cũng không nghĩ họ nên làm vậy. Tôi
không thấy bản sắc của mình gắn chặt với việc họ đi làm hay không đi làm. Bạn
biết đó, tôi không điều chỉnh bản thân dựa trên những gì người khác đang làm
quanh mình. Và như vậy khiến tôi thấy tốt nhất. Tôi không muốn cản trở ai. Tại
sao tôi lại làm thế? Tôi cũng không muốn kìm hãm chính mình. Nếu một người phụ
nữ muốn làm điều gì đó, tôi sẽ không ngăn cô ấy.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy thế nào về việc bộc lộ sự yếu
đuối?
TEAL
SWAN:
Tôi thấy hơi lẫn lộn về chuyện này vì có một phần trong tôi… thật sự cảm nhận mọi
thứ rất sâu sắc. Tôi cảm nhận được mọi thứ. Tôi không nghĩ bạn có thể gọi mình
là người kết nối hay lãnh đạo được nếu bạn không cảm nhận hết mọi thứ. Gần như
là tôi cần phải kết nối đến mức có thể cảm nhận được nếu một người đàn ông khác
sắp chống lại tôi và những thứ tôi quan tâm. Nếu bạn chỉ tách mình khỏi mọi thứ
xung quanh, thì bạn sẽ mắc sai lầm và bỏ lỡ nhiều điều. Nhưng… tôi cũng nghĩ là
bạn phải giữ cho bản thân vững vàng.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy thì trực giác của bạn rất tốt phải
không?
TEAL
SWAN:
Tôi rất trực giác. Nhưng mà… tôi không… Ý tôi là… Nếu tôi sụp đổ thì sẽ phải ở
một hoàn cảnh cụ thể. Và tốt nhất là khi có những người đàn ông khác. Bởi vì…
tôi không thích ý nghĩ rằng, tôi vẫn cảm thấy đó là trách nhiệm của tôi phải bảo
vệ mọi người, và phải đảm bảo mọi thứ diễn ra theo kế hoạch, phải đưa mọi người
tiến về phía trước. Và nếu tôi sụp đổ thì trách nhiệm sẽ đè lên vai họ, và tôi
không thể sống nổi với điều đó. Tôi luôn gánh mức trách nhiệm và sở hữu cực kỳ
cao đối với mọi việc xung quanh và với mọi người. Vậy nên… nếu tôi sụp đổ… tôi
không thể làm thế được…
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy bạn cần sự hỗ trợ kiểu gì…?
TEAL
SWAN:
Nhưng nếu tôi kìm nén, giống như cái khía cạnh kia, thì thực ra tôi đã làm vậy
rồi. Bạn hiểu không? Đó là cách tôi nhìn nhận. Nếu tôi ngã quỵ xuống sàn và
khóc lóc thảm thiết, thì tôi sẽ đặt trách nhiệm vào tay người khác để mọi việc
vẫn tiếp tục. Nhưng nếu tôi kìm nén, thì tôi cũng sẽ trở nên tệ hơn trong công
việc của mình. Vậy nên tôi cũng phải chăm sóc cho điều đó. Tôi phải chịu trách
nhiệm cho cả hai mặt.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy mình cần kiểu hỗ trợ nào từ
phụ nữ, để có thể giữ vững bản thân nhưng đồng thời cũng…?
TEAL
SWAN:
Tôi không cần. Tôi thích vậy.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn không cần sự hỗ trợ sao?
TEAL
SWAN:
Tôi không cần. Tôi thích vậy.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn có cảm thấy mình ổn khi sống một
mình không?
TEAL
SWAN:
Như kiểu khi… ừm, tôi sẽ không chọn nó, nhưng đúng, tôi ổn. Giống như, giả sử một
người phụ nữ nấu cho tôi bữa tối. Tôi sẽ xem điều đó như cô ấy đang mở lòng hướng
về tôi và tôi sẽ đón nhận tín hiệu đó. Tôi có thể tự lo bữa ăn của mình. Nhưng
tôi thích sự trao đổi đó. Tôi không mong đợi điều đó từ cô ấy. Tôi cảm thấy nếu
mong đợi bất cứ điều gì từ một người phụ nữ thì chẳng khác nào cố gắng nhốt cả
đại dương. Tôi yêu sự hoang dã của họ.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy thế nào về tự do?
TEAL
SWAN:
Tôi thật sự cảm thấy mình là đàn ông. Tôi thấy khía cạnh kia chỉ là một cậu bé.
Tôi thấy hắn chỉ đang cố gắng nhét bản thân vào một thứ mà anh ta vốn không phải,
thay vì thật sự sống đúng với bản thân. Tôi cảm thấy tôi giống như một niềm đam
mê cuồng nhiệt.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn nghĩ anh ta đang cố gắng nhét mình
vào cái gì?
TEAL
SWAN:
Một thứ khiến mẹ hắn yêu anh ta nhất. Một thứ khiến mẹ anh ta đáp ứng nhu cầu của
anh ta. Tôi thì vượt qua giai đoạn đó rồi, tôi không cần một người mẹ. Tôi đã
có một người mẹ. Nhưng bây giờ khi tôi đã lớn tuổi thế này, thì nhiệm vụ của
tôi là phải chăm sóc cho bà nữa. Tôi thật sự coi đó là trách nhiệm của mình.
Tôi thấy trách nhiệm của mình là phải chăm sóc mọi người phụ nữ, và cả mọi người
đàn ông. Chúng ta nên chăm sóc lẫn nhau, nhưng tôi nghĩ tất cả chúng ta đều phải
có trách nhiệm với phụ nữ. Tôi cảm thấy nếu chúng ta không giữ họ trong trạng
thái được nuôi dưỡng và phát triển, thì đó là lỗi của chúng ta. Vậy nên, bất cứ
điều gì cần làm để một người phụ nữ cảm thấy cô ấy đang thực sự phát triển, thì
tôi sẽ làm. Mà điều đó sẽ khác nhau với từng người phụ nữ.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy thế nào về việc nuôi dạy
con cái?
TEAL
SWAN:
Tôi thấy tôi có một vai trò rất cụ thể trong đó. Tôi cảm thấy nó không phải là
trách nhiệm chính của tôi. Ý tôi là, dù có chuyện gì xảy ra, như kiểu bảo vệ và
tạo ra một “vòng an toàn” cho phụ nữ và trẻ em, nhưng tôi cảm thấy… ngoài việc
có mặt trong vài năm đầu đời, tôi không nghĩ vai trò của tôi là ở đó. Tôi cảm
thấy vai trò của tôi trong việc làm cha mẹ bắt đầu khi chúng lớn hơn một chút
và muốn khám phá thế giới. Lúc đó công việc của tôi là dẫn chúng ra thế giới.
Tôi cảm thấy tôi phải làm điều đó vì phụ nữ thường có xu hướng muốn giữ chúng lại,
và tôi phải nói: “Không.”
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy thế nào về việc sống trong
các cộng đồng có chủ đích?
TEAL
SWAN:
Tôi thích… tôi thích miễn là tôi có thể tin tưởng những người đàn ông khác
trong cộng đồng đó. Nhưng mà, chúng tôi lại có vấn đề với nhau.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Đàn ông sao?
TEAL
SWAN:
Ừ.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Và những người đàn ông giống bạn? Bạn có
vấn đề với những người đàn ông giống bạn sao?
TEAL
SWAN:
Ừ thì, tôi cảm thấy một phần bản năng của chúng ta, nếu chúng ta không đủ tỉnh
thức và kiểm soát chúng, thì một phần bản năng đó là cướp phụ nữ của nhau. Và
tôi không muốn điều đó. Thế nên bạn phải tin tưởng rằng một người đàn ông khác
trong cộng đồng sẽ không làm vậy. Đồng thời cũng là trách nhiệm của bạn để
không bao giờ đặt một người phụ nữ vào tình huống dễ bị cám dỗ. Nhưng tôi cảm
thấy mình không thể hoàn toàn tin tưởng đàn ông khác, và tôi cảm thấy hầu hết
cuộc đời của chúng ta, đặc biệt trong thế giới ngày nay, chỉ là cố gắng hù dọa
nhau để đừng làm điều đó. ~ cười ~ Điều này tôi ghét lắm, vì tôi muốn sống tự
do. Tôi thấy thích khi cuối cùng có ai đó nhìn thấy tôi. Tôi gần như không sợ
hãi gì cả. Tôi cảm thấy mình thật sự cởi mở.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy thế nào về hôn nhân?
TEAL
SWAN:
Tôi thấy còn tùy thuộc vào kiểu hôn nhân. Tôi thấy nếu bạn muốn nhét tôi vào
cái khuôn mẫu mà xã hội ngày nay gọi là hôn nhân thì tôi sẽ không làm được đâu,
vì nó lố bịch. Tôi sẽ không ở bên ai đó nếu họ khổ sở khi ở bên tôi. Tại sao
tôi phải làm thế? Đó là nhà tù. Tôi sẽ không chịu đựng sự giam cầm.
Đồng thời… tôi… ừ,
tôi vốn dĩ là người hướng về phía trước. Tôi vốn dĩ sẽ cam kết với mọi việc.
Tôi vốn dĩ sẽ chịu trách nhiệm về mọi thứ. Đó là bản chất của tôi. Tôi làm chủ
mọi thứ. Thế nên, nếu bạn không muốn người đàn ông khác chiếm lấy phụ nữ của bạn,
thì bạn phải làm chủ cô ấy. Hết chuyện!
Quá rõ ràng rồi,
nếu bạn không làm chủ người phụ nữ của mình, về mặt cảm xúc, thể xác hay bất cứ
mặt nào, thì sẽ có người đàn ông khác đến và chiếm lấy cô ấy. Và anh ta xứng
đáng có cô ấy, nếu đúng là như vậy. ~ cười khúc khích ~
Tôi thấy đàn ông
phải thật sự mạnh mẽ lên. Tôi khó chịu khi thấy một thế giới đầy những gã yếu
đuối. Họ không phải đàn ông. Họ chỉ là những cậu bé. Họ về cơ bản chỉ đang cố
biến phụ nữ trong đời mình thành những bà mẹ. Tôi cũng đang phán xét khía cạnh
khác trong tôi đấy, bởi vì đó chính xác là cách tôi cảm thấy về phần đó. Họ
đang cố biến phụ nữ trong đời mình thành những bà mẹ, “để chăm sóc cho tôi.” Giờ
thì, anh vừa bỏ rơi phụ nữ của mình không được bảo vệ. Vậy nếu có người đàn ông
khác chiếm lấy cô ấy thì… đúng thôi.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn còn vấn đề gì khác với đàn ông truyền
thống không? Với phần kia?
TEAL
SWAN:
Ừ thì, hầu hết là vì họ hoàn toàn rối rắm. Bạn không thể có được một lời nói thẳng
thắn từ họ, đúng không? Bạn có nghe anh ta nói chưa? “Tôi không biết nó là gì.”
“Nó là bất cứ cái gì ông tôi nói.” “Nó là bất cứ cái gì cha tôi nói.”
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Nghĩa là bối rối sao?
TEAL
SWAN:
Nó cực kỳ rối loạn. Tôi sẽ không sống như vậy. Vai trò truyền thống của đàn
ông, tôi thật sự mừng là nó đang dần biến mất. Tôi thấy cuối cùng tôi mới có cơ
hội để bộc lộ chính mình.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn cảm thấy thế nào về phong trào nữ
quyền?
TEAL
SWAN:
Tôi ghét nó. Tôi thật sự ghét nó…
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Tại sao?
TEAL
SWAN:
Nhưng tôi cảm thấy đó là lỗi của chúng tôi. Tôi cảm thấy những gì chúng tôi đã
làm là… nhốt phụ nữ vào trong một chiếc hộp, kiểm soát họ thay vì thật sự sở hữu
họ và chăm sóc những gì thuộc về mình. Và kết quả là, tôi cảm thấy họ đã nổi loạn
chống lại chúng tôi. Vậy nên tôi nghĩ chúng tôi thật sự phải chịu trách nhiệm
cho chuyện đó, nhưng tôi cảm thấy… thật sự xấu hổ. Bởi vì những gì họ làm là họ
đã đẩy tôi ra xa. Trong khi tôi mới chính là cái mà họ thật sự muốn. Đó mới là
cái mà họ thật sự muốn làm tình cùng. ~ cười ~ Tôi biết họ muốn tôi. Tôi biết
mà. Tôi cảm nhận được điều đó. ~ cười khúc khích \~
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn thích gì ở người đàn ông truyền thống?
TEAL
SWAN:
Ừ thì, đàn ông truyền thống vẫn tự xem mình là lãnh đạo, và tôi cũng vậy.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Còn gì nữa?
TEAL
SWAN:
Thật sự rất khó cho tôi vì tôi… ghét khía cạnh đó.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Ý bạn là cách họ kìm nén sao?
TEAL
SWAN:
Ừ thì, họ muốn trở thành người chu cấp, đa phần là vậy… cái đó cũng là tôi…
Nhưng họ nhận ra đàn ông và phụ nữ khác nhau, và tôi cũng vậy. Bạn biết đó, có
một điều cả hai chúng tôi đều đồng ý, đó là đàn ông và phụ nữ khác nhau, dù bạn
có cố làm cho họ giống nhau hay không. Khi phụ nữ cố trở thành đàn ông và đàn
ông cố trở thành phụ nữ thì mọi thứ sẽ rối tung. Nó khiến chúng ta không còn
vai trò trong đời nhau nữa. Nó khiến chúng ta chối bỏ bản chất thật của mình.
Và nó cũng ít hấp dẫn hơn nhiều. ~ cười ~
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn thể hiện cảm xúc của mình thế nào?
TEAL
SWAN:
Tôi á?
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Tôi không có vấn đề gì trong việc bộc lộ cảm xúc theo bất cứ cách nào tôi muốn.
Tôi có thể hét thật to. Tôi có thể khóc, miễn là trước hết tôi biết điều đó sẽ
không gây ra sự sụp đổ đối với những gì tôi chịu trách nhiệm. Tôi nghĩ đó là một
thông điệp tốt cho phụ nữ, bởi vì phụ nữ không hiểu điều này ở chúng tôi. Đôi
khi họ nói: “Sao anh cứ kìm nén vậy?” “Anh cần phải bung ra ngay bây giờ.” Và
tôi sẽ nói: “Không, bây giờ không phải lúc. Và em thật sự cần tin tôi về chuyện
đó.” Không phải tôi né tránh đâu. Tôi sẽ không để bản thân buông thả hoàn toàn
trừ khi nó không kéo theo hậu quả gì. Ý tôi là, nếu bạn làm bất cứ điều gì
ngoài điều đó, thì bạn chỉ là một đứa trẻ con.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn còn điều gì muốn chia sẻ với chúng
tôi không?
TEAL
SWAN:
Tôi thật sự rất vui vì các bạn đã nhìn thấy tôi. Tôi cảm thấy con người tôi,
chính là một sự thấu hiểu rất sâu sắc về việc thật sự trở thành đàn ông nghĩa
là gì. Tôi yêu nó. Tôi yêu cái cảm giác trong cơ thể mình. Tôi yêu cảm giác nó
cởi mở và mạnh mẽ đến lạ thường. Tôi cảm thấy như mình đang ở đúng nơi mình cần
đến và là chính mình. Tôi không cảm thấy mình phải giấu đi bất kỳ phần nào của
bản thân. Và tôi muốn tất cả đàn ông lấy lại điều này. Giờ là lúc dẹp bỏ cấu
trúc cũ. Đó là điều tôi thật sự cảm thấy.
Chỉ là hầu hết
đàn ông quá sợ để cho phép bản thân trở thành tôi. Và tôi cảm thấy phụ nữ cũng
cần cho phép tôi được là chính tôi.
~~Thở dài~~
------------
Được rồi. Vậy
nên ở đây tôi đang đứng giữa hai khía cạnh này, và... nếu tôi đang đứng ở trung
tâm, kiểu như để phát triển cái “cái tôi có ý thức” giữa hai phần cực đối lập
này, một lần nữa tôi hoàn toàn không lường trước được chuyện gì... đã xảy ra.
Điều tôi không ngờ tới là cái phần muốn vai trò truyền thống lại rối rắm đến vậy
và cảm thấy... bạn biết không, cái cảm giác đó giống như … Tôi không chắc tôi
có diễn đạt được khi ở trong phần đó hay không, nhưng nó giống như... Có một ý
tưởng cũ, hay bộ quần áo cũ nào đó. Như cái hình mẫu “người đàn ông truyền thống”
giống như bộ quần áo mà một người đàn ông, hay một cậu bé, khoác vào khi bước
vào quá trình xã hội hóa.
Và đó là một sự
pha trộn kỳ lạ, vừa có phần đúng với bản chất nam tính, vừa có phần hoàn toàn
không. Nó chỉ là những gì người ta bảo anh ta rằng “đó là làm đàn ông”. Vậy nên
trong phần đó có quá nhiều sự rối loạn, một kiểu năng lượng pha tạp, và tôi
không cảm thấy đặc biệt mạnh mẽ. Tôi cảm thấy rất phòng thủ... khi ở trong phần
đó. Nhưng cũng rất rõ ràng là cả hai khía cạnh này đều muốn có sự khác biệt giữa
đàn ông và phụ nữ. Cả hai đều rất bực bội vì giờ chẳng còn sự khác biệt nào nữa.
Tôi không biết hầu hết phụ nữ có đồng ý với điều này hay không.
Ừm... Ở phía bên
kia thì cực kỳ mạnh mẽ, tôi cũng không ngờ luôn, rằng cái phần không muốn vai
trò nam giới truyền thống lại mạnh mẽ và rõ ràng, gần với bản chất thật hơn.
Nhưng đồng thời nó không giống như tôi tưởng tượng. Tôi từng nghĩ rằng cái phần
không muốn vai trò truyền thống sẽ mang tính nữ nhiều hơn, một phần né tránh
trách nhiệm. Nhưng hoàn toàn ngược lại. Nó giống như một “nam tính thiêng
liêng”.
Nó gần như...
đây là cái tôi rút ra được: rằng trong mỗi người đàn ông đều có một bản chất
nam tính rất nguyên sơ, và nó muốn được biểu hiện theo một cách nhất định. Và
cái cách mà nó muốn biểu hiện, tôi dám nói rằng, với tư cách một người phụ nữ,
chúng tôi thật sự rất rất khao khát. Nhưng do quá trình xã hội hóa và tất cả mọi
thứ, nhiều thôi thúc tự nhiên của đàn ông bị gán nhãn tiêu cực, khiến đàn ông
phải kìm nén và kiểm soát bản thân.
Vì vậy, cái vai
trò “nam giới truyền thống” thật ra đã kéo đàn ông rời xa khỏi bản chất nam
tính của họ, làm nó yếu đi, bị lọc đi, trở nên không còn chân thực nữa. Vậy nên
cái mà đàn ông thật sự muốn là quay lại với bản chất nam tính đó. Và họ đang muốn
có sự cho phép từ phụ nữ để làm điều đó, mà không phải, như cái phần thứ nhất
đã nói, bị gán là hiếp dâm, hay bị chụp mũ là một kẻ khốn nạn và bị chống đối.
Nhưng thật lòng
mà nói, ngay cả khi phụ nữ chống đối tôi khi ở trong vai đó, tôi cũng cảm thấy
nó không ảnh hưởng nhiều. Tôi cảm thấy mình lớn hơn họ rất nhiều. Không phải
theo kiểu khinh thường, mà là khi tôi ở trong phần đó thì rõ ràng tôi lớn hơn
phụ nữ rất nhiều, nên nếu cô ấy phản kháng lại tôi, thì trách nhiệm của tôi là
phải nghiêm túc xem xét điều đó. Vì sự an toàn và hạnh phúc của cô ấy là trách
nhiệm của tôi. Tôi phải thật sự coi bất kỳ điều gì cô ấy làm là nghiêm túc và
có giá trị. Nhưng nó vẫn không thể đe dọa được tôi, vì nếu cô ấy đánh tôi, tát
tôi, thì nó giống như bị một con mèo cào vậy. Nó không hề mang tính đe dọa. Và
cảm giác đó thật sự rất tốt. ~~Cười~~
Còn gì nữa nhỉ?
Có một ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu tôi. Tôi đang nuôi dưỡng ý thức của phần
này, vì tôi cảm thấy nó đã đánh mất sự nhận thức rằng, thật ra chính nó đã tạo
ra phần kia. Ý tôi là: vào một thời điểm nào đó, khi bản chất đàn ông gặp những
điều kiện bên ngoài, như quá trình xã hội hóa chẳng hạn, nó buộc phải thay đổi,
tự lọc, tự làm yếu đi, để tránh phải chịu những hậu quả nào đó. Và tôi cảm thấy
phần này đã quên mất rằng chính nó đã tạo ra phần kia.
Nó giống như: “Ồ
đó là kẻ thù, chính hắn đã kéo chúng ta ra khỏi con đường của mình.” Và giờ thì
hai phần này đánh nhau, trong khi phần bản chất nam tính (cái phần không muốn
vai trò nam giới truyền thống, nhưng lại nhìn nó như “vai trò truyền thống” đối
nghịch với mình) lại không nhận ra rằng: nó chính là kẻ đã tạo ra phần đó. Vậy
nên, có lẽ khi nó nhận ra mình đã tạo ra điều đó vì một lý do nào đó, rồi giờ đến
lúc “giải tạo” nó đi, thì đó sẽ là cơ hội tuyệt vời để đàn ông bước lên và tạo
ra một biểu hiện mới, tự nhiên và thật sự của bản chất nam tính của họ.
Một điều khác mà
tôi rút ra được là: tôi nghĩ bây giờ, sau khi thấy cả hai góc nhìn, điều quan
trọng là... cái mà phần này thật sự muốn chỉ đơn giản là được làm đàn ông thật
sự. Và được thấy phụ nữ thật sự là phụ nữ. Được có một sự phân định rõ ràng, và
nó hoàn toàn không phải chuyện ai hơn ai. Khi tôi ở trong hai phần này thì điều
đó rất rõ ràng: “Tôi chỉ muốn chúng ta được công nhận sự khác biệt.” Giống như
trắng không hơn đen, đen không hơn trắng, nhưng khi trắng là trắng và đen là
đen, thì mối quan hệ giữa chúng mới tốt đẹp hơn. Vậy nên, nếu đó là điều duy nhất
mà phần kia khao khát, và nó hoàn toàn có thể duy trì khi ở trong bản chất nam
tính, thì tôi nghĩ điều quan trọng là: có lẽ đã đến lúc loại bỏ “những vai trò
truyền thống”, mà không loại bỏ nam tính. Có lẽ đó là sự dung hòa mà chúng ta cần
tìm giữa hai khía cạnh này.
TEAL
SWAN:
Tôi cảm thấy hạnh phúc.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vì sao?
TEAL
SWAN:
Tôi không ngừng mỉm cười được, ừm, bởi vì cái phần còn lại đó... tôi đã thật sự
lắng nghe, và nó giống như... thật sự rất dễ chịu. Có những phần trong đó...
tôi cảm thấy trong tôi. Giống như một tiếng vọng, một bóng mờ bên trong tôi,
tôi cảm thấy khía cạnh đó như một hồn ma trong tôi, đang gọi tôi, giống như tiếng
trống dẫn đường. Và tôi thích điều đó.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Nó gần giống như...?
TEAL
SWAN:
Bạn biết không, điều mà tôi thích, là tôi từng tự thuyết phục bản thân rằng bất
kỳ phần nào trong tôi muốn thoát khỏi vai trò nam truyền thống thì sẽ biến tôi
thành phụ nữ. Nhưng thực tế thì cảm giác hoàn toàn ngược lại. Tôi cảm thấy gắn
kết nhiều hơn với khía cạnh đó, hơn là với những gì tôi từng được dạy. Tôi cảm
thấy... giống như ai đó đã cắt đứt tôi khỏi phần đó. Tôi cảm thấy thủ phạm thật
ra chính là phụ nữ khác, và việc nhìn cha tôi, hoặc sự thiếu vắng cha tôi. Giống
như khi tôi nhìn cha và mẹ, nó khiến tôi tách mình khỏi phần đó. Và họ đã dạy
tôi nhìn nó như một cái gì đó không đúng với sự thật, để tôi đi theo cái mà người
ta bảo tôi phải trở thành. Vậy nên giờ tôi nhận ra mình thật sự kém nam tính
hơn. Tôi cảm thấy mình bị kiểm soát, tôi cảm thấy... như một con thú đã bị thuần
hóa.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Vậy là bạn thích khía cạnh kia hả?
TEAL
SWAN:
Tôi thật sự thích khía cạnh kia. Tôi thích nhất là lúc đầu tôi còn sợ nó, tôi
kiểu: “Không không không không!” bởi vì tôi tin rằng nó sẽ kiểu: “Ồ bây giờ,
tôi sẽ được quan hệ với bất kỳ người phụ nữ nào tôi muốn, và tôi sẽ trở thành
phụ nữ nếu tôi muốn làm phụ nữ, và tôi sẽ không phải chu cấp nếu tôi không muốn.”
và tôi kiểu: “Không, cái đó sai.” Nhưng nó không phải vậy. Phần đó giống như:
Không. Đây mới là điều tôi yêu ở nó; phần đó kiểu như: “Tôi là người chu cấp.”
“Tôi là người có trách nhiệm.” “Tôi là người không tự kìm hãm mình.” “Tôi mạnh
mẽ đến mức, với tôi, phụ nữ và trẻ em là trách nhiệm của tôi, nhưng tôi không
thấy bị đe dọa. Nó chỉ đơn giản là đúng như vậy.”
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Tự do hơn?
TEAL
SWAN:
Ồ đúng rồi. Không chỉ là tự do hơn… mà còn nhiều sức sống hơn. Nó giống như tôi
thấy mình sống động hơn bây giờ. Tôi gần như muốn khía cạnh kia tạo cấu trúc
cho xã hội, cách mà xã hội nên được cấu trúc. Và tôi thật sự không hiểu, khi ở
trong khía cạnh này, tại sao nó lại thay đổi. Tôi không có được sự thật đó, tôi
không hiểu tại sao mình thay đổi, tôi không nắm được sự thật đó. Tôi chỉ được bảo
là nó cần thay đổi và thế là hết. Giống như tôi không được quyền đặt câu hỏi.
Như vậy là không ổn. Tôi lại thấy khá tốt với phần đó. Tôi muốn nó tạo ra một
cách tồn tại khác. Tôi chỉ thấy rất vui là nó không muốn trở thành phụ nữ. Tôi
không thể chịu nổi chuyện đó ~ cười ~
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Có khía cạnh nào mà bạn không thích về
nó không?
TEAL SWAN: Không, tôi chỉ tức
là có ai đó đã cắt đứt tôi khỏi nó. Không. Tôi cảm thấy nó có lương tri riêng,
bạn biết không, nó giống như trong vai trò này suốt bao lâu nay tôi cứ bị dạy rằng
tôi không thể tin tưởng chính mình. Bởi vì tôi là đàn ông. Và phần kia thì nói:
không, bởi vì bạn là đàn ông nên bạn CÓ THỂ tin tưởng chính mình. Tôi thích cảm
giác đó, nên tôi thấy ổn.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Tuyệt vời.
TEAL
SWAN:
Tôi cảm thấy như tôi có thể… tôi có thể trở thành bất cứ gì tôi muốn. Tôi thấy
như nếu tôi muốn cắt tóc thì tôi có thể cắt tóc, nếu tôi muốn nuôi dài thì tôi
có thể nuôi dài, nếu tôi muốn mặc kiểu quần áo nào thì tôi có thể mặc kiểu đó.
Nếu tôi muốn mặc kiểu gì đó vì muốn ai đó thích cách tôi trông thì tôi có thể mặc
kiểu đó, nhưng mà tôi không còn kìm hãm bản thân nữa.
Aaah, đó là điều
tôi muốn nhất. Tôi thấy như cả đời mình, tôi luôn bị kìm hãm. Đây không phải là
tôi. Tôi ổn rồi. ~ Hít vào thở ra thật sâu ~
Tôi gặp vấn đề với
điều bạn vừa nói, bởi vì về cơ bản bạn muốn tôi trở thành vai trò phi truyền thống.
Không, tôi là vai trò truyền thống. Tôi là vai trò truyền thống. Người mà tin rằng
đó là vai trò truyền thống thì thật ra không phải là vai trò truyền thống thực
sự.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn gần như mang cảm giác người bản địa
Mỹ.
TEAL
SWAN:
Tôi nguyên thủy. Tôi theo bản năng. Tôi tồn tại trong mọi người đàn ông.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn chính là vai trò truyền thống.
TEAL
SWAN:
Đúng. Tôi là người thực sự đảm nhiệm vai trò này. Và giờ chúng ta vừa nhận ra
điều đó.
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Thật tốt khi có bạn trở lại.
TEAL
SWAN:
Ừ. Vậy hỏi tôi đi, bạn muốn hỏi gì? Giờ tôi đã có khía cạnh đó, cuối cùng cũng
xử lý được vấn đề của nó rồi, bạn muốn gì ở tôi?
NGƯỜI
PHỎNG VẤN:
Bạn muốn thấy xã hội thay đổi như thế
nào?
TEAL
SWAN:
Tôi muốn con người được tự do hơn. Tôi không nghĩ rằng việc phụ nữ quyết định
làm gì nên ảnh hưởng đến việc chúng tôi quyết định làm gì. Đó là điều đầu tiên.
Vậy nên việc một
người phụ nữ quyết định đi làm hay không không nên quyết định chuyện chúng tôi
có trở thành người chu cấp hay không. Nếu một người phụ nữ có vấn đề với việc
chúng tôi mở cửa cho cô ấy, thì đó là trách nhiệm của chúng tôi để giải thích tại
sao chúng tôi làm vậy. Nếu chúng tôi muốn một người
phụ nữ theo cách nào đó vì đó là điều ta quyết định là đúng cho mình, thì ta phải
tìm đến người phụ nữ như vậy chứ không phải cố biến một người phụ nữ thành cái
gì khác ngoài bản chất của cô ấy.
Tôi cảm thấy phụ
nữ xứng đáng có chúng tôi. Tôi cảm thấy đó là công việc của chúng tôi để bảo vệ
mọi người trong xã hội, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em. Và tôi cảm thấy đó là bản
chất của tôi để chu cấp, bất kể họ có làm gì hay không. Đó là sự thật đối với
tôi. Người khác làm gì không quyết định tôi sẽ làm gì. Tôi chịu trách nhiệm cho
số phận của mình.
Và tôi vốn là nhà
lãnh đạo bẩm sinh. Tôi không thể nào không thành công. Điều đó là không thể,
không thành công là không thể. Tôi có quá nhiều năng lượng. Và… tôi cảm thấy
tôi không sợ cảm xúc. Tôi thật sự cảm nhận. Và tôi phải có trực giác. Bởi nếu
không, tôi không thể chăm sóc bất kỳ điều gì. Tôi là một nhà lãnh đạo tệ hại trừ
khi tôi biết chính xác mọi người đang ở đâu trong từng khoảnh khắc mỗi ngày. Và
trừ khi những thứ tôi chăm sóc đều trong tình trạng hoàn hảo, tôi không thể tự
gọi mình là một người đàn ông.
Tôi sẵn sàng rồi.
Bạn sẵn sàng
chưa?
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=dCRM2gMHY1o
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.