Teal Swan Transcripts 356 - 😰💭🧬😱Sống chung với lo âu - Hội thảo Đồng bộ hóa

 

Teal Swan Transcripts 356


Sống chung với lo âu - Hội thảo Đồng bộ hóa

 

04-07-2018




Người phỏng vấn: Xin chào mọi người. Tôi xin tóm tắt một chút về vấn đề của mình. Từ khi tôi rời khỏi trung học, tôi kiểu như đã chán ngấy cuộc sống của mình và tôi bắt đầu hành trình để tìm mục đích sống. À thật ra thì tôi không làm thế, tôi chỉ cố tận hưởng cuộc sống thôi.

 

Nhưng rồi tôi nhận ra, trên đường đi tôi bắt đầu gặp những người mới, và cách tôi suy nghĩ với cách người khác suy nghĩ hóa ra lại rất khác nhau. Và tôi nhận ra tôi là một người cực kỳ lo âu, nó tàn phá cuộc sống của tôi. Tôi chỉ muốn sống một cuộc đời không có lo âu, nhưng tôi không biết phải làm thế nào. Chỉ đơn giản như đi mua sắm cũng khiến tôi căng thẳng. Tôi nghĩ, “Ôi, tôi không muốn lái xe vì rồi sẽ gặp ai đó bám đuôi tôi và tôi lại căng thẳng.”

 

Rồi tôi cũng không muốn gặp phải ai thô lỗ, tất cả thật sự áp lực. Tôi chỉ muốn sống không có căng thẳng.

 

Teal Swan: Câu trả lời của tôi sẽ làm bạn khó chịu đấy.

 

Người phỏng vấn: Ờ, được thôi.

 

Teal Swan: Lo âu là những vấn đề từ tiềm thức trồi lên ý thức.

 

Người phỏng vấn: Phải rồi.

 

Teal Swan: Bạn tránh xa lo âu thì cũng đồng nghĩa bạn tránh xa sự nhận thức.

 

Người phỏng vấn: Ờ, đúng vậy.

 

Teal Swan: Ngoài ra, lo âu là một thứ khá rắc rối.

 

Người phỏng vấn: Ừ.

 

Teal Swan: Nếu bạn né nó, nó còn tệ hơn.

 

Người phỏng vấn: Đúng vậy.

 

Teal Swan: Chính cái việc theo đuổi không ngừng để có một cuộc sống không lo âu mới tạo ra lo âu.

 

Người phỏng vấn: Ừ.

 

Teal Swan: Nên giải pháp cho lo âu là quyết định triệt để rằng mình sẽ trải nghiệm lo âu.

 

Người phỏng vấn: Đôi khi tôi đã thử làm theo cách bạn khuyên, thật sự ngồi với cảm xúc đó. Nhưng bạn biết chuyện gì không, năm ngoái con mèo tội nghiệp của tôi mất, với tôi nó như con của mình. Và rồi tôi, lúc đó tôi không nhận ra đó là một cơn hoảng loạn, nhưng tôi thật sự không thở được.

 

Teal Swan: Ừ.

 

Người phỏng vấn: Tôi phải đi gặp bác sĩ. Họ nghĩ tôi bị nhồi máu cơ tim thật sự. Tôi không đùa đâu, họ thật sự nghĩ tôi bị đau tim vì hơi thở tôi khó khăn suốt nhiều tuần. Nhưng rồi bác sĩ bảo là không có vấn đề y khoa gì hết. Và tôi mới nhận ra: trời ơi, hóa ra đây là cơn hoảng loạn.

 

Teal Swan: Mhmm.

 

Người phỏng vấn: Trời ơi, đó là trải nghiệm căng thẳng nhất.

 

Rồi tôi nghĩ: thôi, mình phải đối diện thôi. Tôi thật sự khóa cửa nhốt mình trong phòng, nói rằng: “Tôi sẽ ngồi với nó, hết chuyện.” Nó kinh khủng lắm.

 

Nhưng rồi sau ba ngày như vậy, tôi thấy khá hơn chút. Tôi thật sự chỉ ngồi trong phòng, nói với ba mẹ: “Đừng vào, con đang tập trung vào sự lo âu của mình.” Nằm đó. Nghe thật nực cười.

 

Teal Swan: Tôi thích điều đó.

 

Người phỏng vấn: Ờ, nhưng thật kỳ lạ là nó bắt đầu dịu đi.

 

Teal Swan: Mhmm.

 

Người phỏng vấn: Nhưng tôi vẫn còn…

 

Teal Swan: Nó không chỉ đơn giản là ngồi với lo âu trong phòng kín. Mà là học cách cảm nhận lo âu và vẫn tiếp tục. Dĩ nhiên có những loại lo âu bạn buộc phải ngồi xuống, không làm gì được. Nhưng cũng có những loại lo âu bạn có thể ở cùng với nó và vẫn tiến về phía trước. Năng lượng này giống như một người mẹ có em bé, nhưng vẫn phải rửa chén.

 

Bà ấy đặt em bé lên bụng, không phớt lờ nó, cột lại, rồi nói: “Mẹ giữ con đây, giờ mẹ rửa chén.”

 

Người phỏng vấn: Ờ.

 

Teal Swan: Nghĩa là tiến về phía trước cùng với lo âu, chứ không phải bất chấp lo âu.

 

Người phỏng vấn: Ờ, hiểu rồi.

 

Teal Swan: Bất kỳ thái độ nào nhằm cố gắng xua đuổi lo âu đều không có tác dụng.

 

Người phỏng vấn: Ờ, đúng rồi.

 

Teal Swan: Bạn phải kiểm soát nỗi sợ về tương lai.

 

Người phỏng vấn: Ờ, tôi hiểu. Tôi sợ phát khiếp. Thật ra nghe có vẻ ngớ ngẩn, nhưng làm sao để không sợ tương lai? Nó khiến tôi hoảng loạn.

 

Teal Swan: Bạn cần tạo ra một suy nghĩ mâu thuẫn lại với suy nghĩ đang khiến bạn sợ tương lai.

 

Người phỏng vấn: Ờ, ví dụ như nếu tôi sợ tuần tới thì sao?

 

Teal Swan: Mhmm.

 

Người phỏng vấn: Tôi phải…?

 

Teal Swan: Một cách là thêm vào tuần đó những việc gì khiến bạn vui, để bạn có cái để mong chờ.

 

Người phỏng vấn: Ờ.

 

Teal Swan: Đó là một cách chữa.

 

Người phỏng vấn: Ok.

 

Teal Swan: Cách khác là: tôi sợ điều gì sẽ xảy ra trong tuần tới? Rồi nhìn từng điều một, phá vỡ bằng chứng cho thấy nó sẽ xảy ra.

 

Người phỏng vấn: Ừ, đúng rồi.

 

Teal Swan: Tôi phải làm vậy mỗi lần lên máy bay.

 

Người phỏng vấn: Vâng, chẳng vui chút nào.

 

Teal Swan: Tôi ghét nó.

 

Người phỏng vấn: Ừ. Tôi nghĩ mình cũng đi đúng hướng rồi.

 

Teal Swan: Đúng vậy.

 

Người phỏng vấn: Tôi thật sự đã suy nghĩ nghiêm túc về những gì bạn vừa nói. Nên tôi mừng là…

 

Teal Swan: Bạn đang đi đúng hướng đó.

 

Người phỏng vấn: Cảm ơn Chúa. Rồi, vậy thì thực tế…

 

Teal Swan: Bạn có ai đó có thể ở bên bạn trong lúc lo âu không?

 

Người phỏng vấn: Bạn biết không, cả gia đình tôi toàn người lo âu. Cái gì cũng căng thẳng, cái gì cũng thành chuyện. Tôi hiểu. Tôi nghĩ cả gia đình tôi đều căng thẳng quá mức và tăng huyết áp thì…

 

Teal Swan: Gia đình tôi cũng vậy.

 

Người phỏng vấn: Thật hả?

 

Teal Swan: Mhmm.

 

Người phỏng vấn: Thật thú vị. Tôi cũng không biết nữa.

 

Teal Swan: Một số người trong chúng ta, từ thời sống trong hang, đã sống sót nhờ chống lại kẻ thù.

 

Người phỏng vấn: Đúng rồi.

 

Teal Swan: Số khác thì sống sót nhờ chạy trốn. Chạy trốn. Luôn cảnh giác quá mức.

 

Người phỏng vấn: Xin lỗi, tôi bỏ lỡ ý bạn vừa nói trong đoạn đó. Ý bạn là sao?

 

Teal Swan: Nó thật sự buồn cười.

 

Người phỏng vấn: Ồ, làm ơn nói tiếp.

 

Teal Swan: Tôi vừa kể một câu đùa mà khán giả không ai bắt kịp.

 

Nhiều cơ chế đối phó của bạn thật ra đã truyền lại qua gia đình.

 

Người phỏng vấn: Ừ.

 

Teal Swan: Và tính khí gia đình đó đã kéo dài qua nhiều thế hệ. Tôi đang nói là hàng ngàn năm, bạn có thể lần ngược lại những đặc tính này.

 

Người phỏng vấn: Ôi trời.

 

Teal Swan: Đó cũng là câu đùa của tôi về gia đình mình.

 

Người phỏng vấn: À.

 

Teal Swan: Tôi cũng có một gia đình sống dựa trên lo âu.

 

Người phỏng vấn: Ừ.

 

Teal Swan: Tôi thật “vui mừng” vì mình đã thừa hưởng nó.

 

Người phỏng vấn: Trời ạ, vâng.

 

Teal Swan: Các thành viên trong gia đình tôi, những người mà 3 giờ sáng còn ngồi dậy lo lắng:

 

Người phỏng vấn: “Ôi trời, nếu chuyện này xảy ra thì sao?”

 

Teal Swan: Rồi nổi mẩn khắp người, chàm.

 

Người phỏng vấn: Ừ, đúng, đúng.

 

Teal Swan: Gia đình tôi là kiểu sống sót bằng cách chạy trốn. Luôn hoảng loạn. Lúc nào cũng vậy.

 

Nên câu đùa của tôi luôn là: đây chính là cách chúng tôi sống sót.

 

Người phỏng vấn: Ừ.

 

Teal Swan: Bạn nên thử ngồi xe do mẹ tôi lái.

 

Người phỏng vấn: Ồ.

 

Teal Swan: Nhưng tệ nhất là khi tôi thấy mình lái xe, tôi lại nghĩ: trời ơi, mình y chang mẹ mình.

 

Người phỏng vấn: Ừ, hiểu rồi. Vậy từ góc nhìn thực tế, khi ở với một người không lo âu lắm thì tôi nên ngồi với sự lo âu của mình cùng họ, hay làm sao?

 

Teal Swan: Không quan trọng họ có lo âu hay không. Vấn đề là…

 

Người phỏng vấn: Nhưng khi mọi người đều lo âu thì nó thường bùng nổ, vượt ngoài tầm kiểm soát.

 

Teal Swan: Đúng vậy. Bởi thế nên khi có chuyện gì tệ xảy ra trong đời, tôi không bao giờ gọi cho mẹ tôi cả.

 

Người phỏng vấn: Ừ, có những người mình không nên gọi.

 

Teal Swan: Không, ý tôi là có những người, đặc biệt là bạn bè, họ có thể ở cùng bạn trong bất kỳ trạng thái nào bạn đang trải qua.

 

Người phỏng vấn: Ừ.

 

Teal Swan: Và họ có thể giúp bạn khám phá lo âu, nhìn vào nó thay vì cố tránh né.

 

Người phỏng vấn: Ờ, đúng vậy.

 

Teal Swan: Đây là điều đã giúp tôi: hãy nhớ, mỗi khi lo âu xuất hiện, đó là một điều gì đó bạn chưa biết đang trồi lên từ tiềm thức sang ý thức. Nên nếu bạn có thể rèn luyện bản thân rằng, mỗi khi thấy cảm giác hoảng loạn, thì có nghĩa là bạn sắp nhận ra một điều mới.

 

Người phỏng vấn: Ồ, nghe hay đó.

 

Teal Swan: Đúng vậy. Nó thật sự giúp ích, tin tôi đi. Nó là điều yêu thích số một mà tôi từng làm.

 

Người phỏng vấn: Hay quá.

 

Teal Swan: Bởi vì mọi thứ hơi lộn xộn một chút theo hướng tích cực.

 

Người phỏng vấn: Ừ.

 

Teal Swan: Giờ thì tôi kiểu như “ồ, lại có cơ hội.”

 

Người phỏng vấn: Ồ, tôi thích cách nhìn đó. Tôi thật sự thích.

 

Teal Swan: Trừ khi tôi phải đi máy bay.

 

Người phỏng vấn: Ừ, hiểu rồi. Vậy là khi cảm thấy lo âu trỗi dậy, tôi chỉ cần ngồi lại và nghĩ: “sắp có điều gì xảy ra.” Tôi thích điều này, vì tôi thích khám phá những điều mới.

 

Teal Swan: Đúng vậy, đó là cái “tôi không biết rằng mình không biết.”

 

Người phỏng vấn: Ừ, hay đấy. Tôi khá thích. Tôi sẽ thử.

 

Teal Swan: Ừ.

 

Người phỏng vấn: Cảm ơn bạn, tôi thật sự trân trọng điều này.

 

 

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=GkMG_C__Jwg

 

https://tealswan.com/

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.