Teal Swan Transcripts 335
Chuyển hóa nỗi đau của bạn - Hội thảo của
Teal Swan
22-03-2018
Người
phỏng
vấn: Tôi đã bị đau mãn tính trong cơ thể suốt hai năm. Tôi đang cố gắng tìm ra
nguồn gốc. Tôi đã chữa lành được một chút, bằng cách ăn chay, trở nên tâm linh
hơn, làm công việc với bóng tối, nhưng tôi muốn xác định lý do chính. Liệu bạn
có biết nguyên nhân chính của cơn đau này cứ tồn tại khắp cơ thể tôi không?
Tôi nhận được
vài câu hỏi về đau mãn tính mà họ không thể hiểu được.
Teal
Swan:
Ừ, các bạn đang cộng hưởng với nhau. Cơn đau mãn tính, dạng cụ thể của đau mãn
tính đang diễn ra trong nhóm này, tất cả đều giống nhau. Vì vậy tôi sẽ chỉ cho
bạn thấy. Các bạn sẵn sàng chưa?
Điều tôi sẽ làm
là tôi sẽ sử dụng Graciela ở đây, cô ấy là một người
dẫn kênh tuyệt vời, bởi vì chúng tôi đã huấn luyện khả năng này trong suốt bốn
năm qua. Tôi sẽ dùng cô ấy để mang vào năng lượng của cơn đau mãn tính này. Vậy
nên điều tôi muốn các bạn nhận ra là khi tôi yêu cầu cô ấy tiếp nhận năng lượng
này, thì cô ấy thật sự đang dẫn kênh nó. Cô ấy đang bị nó nhập vào.
Vậy nên các bạn
không còn nhìn thấy Graciela nữa, mà là nhìn thấy chính mình. Đây sẽ là tôi
đang nói chuyện với cơn đau mãn tính của các bạn. Tôi muốn các bạn chuẩn bị sẵn
bút viết. Sẵn sàng chưa?
Bạn có chấp nhận
trở thành cơn đau mãn tính của họ không?
Graciela:
Vâng. Tôi có thể cử động không?
(Graciela ngồi trên ghế và xoay vài vòng)
Teal
Swan:
Cứ nói, cứ giải thích đi.
Graciela: Tôi
muốn trốn đi. Tôi muốn... thật ra tôi muốn rời xa bạn.
Teal
Swan:
Tại sao?
Graciela: Tại
sao à? Tôi cảm thấy bạn nguy hiểm.
Teal
Swan:
Có điều gì ở tôi mà khiến bạn cảm thấy như vậy không…
Graciela: Đừng
cử động. Đừng cử động. Tôi thật sự không muốn bạn cử động. Nhưng nếu bạn cử động,
thì tôi sẽ phải bất động.
Teal
Swan:
Vậy nếu tôi không cử động thì bạn sẽ cảm thấy tốt hơn chứ?
Graciela: Ừ,
tôi chỉ cảm thấy có thể cử động khi bạn không cử động.
Teal
Swan:
Bạn cảm thấy thế nào về sự tập trung của tôi? Được rồi, đây là cách chúng ta sẽ
làm việc với bạn, sẵn sàng chưa? Tôi sẽ không làm phiền bạn đâu. Quay lại đối
diện tôi đi. Tôi sẽ nhìn đi chỗ khác. Tôi sẽ không ở trong không gian của bạn.
Tôi sẽ nhìn chỗ khác.
Graciela: Tôi
có những nhu cầu mâu thuẫn, vì tôi không muốn bạn nhìn tôi, nhưng lại có. Tôi
không muốn. Tôi chỉ cảm nhận bạn như là nguy hiểm.
Teal
Swan:
Bạn có thể nói tại sao tôi lại nguy hiểm không?
Graciela: Bởi
vì bạn sẽ không thật sự thấy tôi. Bạn sẽ chỉ thấy nhận thức mà bạn có về tôi.
Teal
Swan:
Và điều đó khiến bạn đau đớn sao?
Graciela: Nó
có khiến tôi đau đớn không?
Teal
Swan:
Ừm.
Graciela:
Ngay cả câu hỏi đó cũng làm tôi giận. Dĩ nhiên nó khiến tôi đau.
Teal
Swan:
Bạn cảm thấy mình không được nhìn nhận sao?
Graciela:
Không.
Teal
Swan:
Bạn có nhận ra rằng cơn đau của bạn đang gào thét để có ai đó nhìn thấy bạn
không?
Graciela: Tôi
muốn có ai đó thấy tôi. Tôi chỉ không thể để họ thấy tôi.
Teal
Swan:
Bạn muốn người ta nhìn thấy điều gì ở bạn?
Graciela: Ôi,
đó chính là thứ làm tôi kiệt quệ.
Teal
Swan:
Được rồi, hãy nói đi.
Graciela: Thực
tế là tôi muốn bạn thấy tôi, nhưng tôi lại không thể để bạn thấy tôi. Điều đó
thật kiệt quệ. Nó thật đau đớn. Nó khiến tôi như đông cứng lại.
Teal
Swan:
Rồi, vậy hãy xem nào, bạn có thể giải thích cả hai mặt không? Tại sao bạn muốn tôi
thấy bạn? Chỉ mặt đó thôi.
Graciela: Bởi
vì tôi đang đau đớn.
Teal
Swan:
Tại sao bạn lại đau đớn?
Graciela: Vì
chưa bao giờ có ai nhìn thấy nhận thức của tôi. Chưa bao giờ có ai thấy tôi như
một con người. Họ chỉ nhìn tôi như một vật thể.
Teal
Swan:
Bạn có thành thật về con người thật của mình với mọi người không?
Graciela: Tôi
không thể, để được người khác yêu thích.
Teal
Swan:
Vậy bạn có nhận ra rằng chính bạn đang ngăn cản người khác nhìn thấy mình khi cố
gắng làm một người tốt mọi lúc không?
Graciela: Ừ,
nhưng đó là cách duy nhất tôi biết để có sự tương tác với mọi người.
Teal
Swan:
Vậy nên đây là một sự giày vò, đúng không?
Graciela: Ừ.
Tôi không thể là chính tôi.
Teal
Swan:
Vậy hãy nói về phần không muốn tôi thấy bạn. Tôi không thể để bạn thấy tôi. Tại
sao?
Graciela: Tôi
cảm thấy mình sẽ gặp nguy hiểm. Bởi vì tất cả những gì bạn thấy ở tôi là nhận
thức của bạn.
Teal
Swan:
Nhưng điều đó không phải là sự thật nếu tôi thấy bạn. Bạn nói rằng tôi không thể
để bạn thấy tôi. Đó là một điều khác.
Graciela: Tôi
rất chia rẽ.
Teal
Swan:
Tôi biết. Bạn bị chia rẽ theo ba cách.
Graciela: Tôi
bị chia rẽ theo nhiều cách.
Teal
Swan:
Bạn có thể thấy rằng bạn có sự chia rẽ thành ba phần không? Tôi rất muốn bạn thấy
tôi. Tôi không muốn bạn thấy tôi chút nào. Bạn không thể thấy tôi. Cả ba đều là
chia rẽ.
Graciela: Thấy
tôi, nhưng hãy tránh xa. Nó chỉ… giống như sự chia rẽ ở khắp nơi.
Teal
Swan:
Đúng vậy. Nó chia rẽ quanh khái niệm của tôi về bạn. Tại sao bạn không muốn tôi
thấy bạn?
Graciela: Tôi
vừa nhận ra rằng khi bạn nói vậy thì tôi thật sự không có một khái niệm lành mạnh
nào về bạn.
Teal
Swan:
Tôi biết.
Graciela: Tôi
không biết bạn là ai. Bạn luôn có vẻ nguy hiểm với tôi. Bởi vì tôi luôn nhận được
những tính cách khác nhau.
Teal
Swan:
Đó có phải là cách bạn cảm nhận về mọi người không?
Graciela: Ừ,
họ khó đoán.
Teal
Swan:
Ừ, con người vốn khó đoán. Đúng vậy. Và họ không thể thấy bạn.
Graciela:
Đúng.
Teal
Swan:
Bạn cần con người phải ổn định, nhưng họ thì không. Đó là thực tế. Bạn cũng vậy.
Bạn có thấy rằng bạn cũng không ổn định không?
Graciela: Ừ.
Tôi đang cố ép bản thân phải ổn định. Và bằng cách ép mình như vậy, mọi người
thật ra có thể nhìn thấy một phần nỗi đau của tôi.
Teal
Swan:
Tại sao bạn không muốn tôi thấy bạn?
Graciela: Vì ở
đó không có sự an toàn. Nếu tôi không biết bạn là ai, bạn không thể đoán trước,
và tôi không thể kiểm soát điều gì sẽ xảy ra.
Teal
Swan:
Và nếu tôi thấy bạn và tôi khó đoán, thì sao?
Graciela: Tôi
bắt đầu cảm thấy mình phát điên. Giống như bạn khó đoán và tôi cũng khó đoán và
chẳng còn gì…
Teal
Swan:
Bạn có thực sự biết ý nghĩa của việc được nhìn thấy là gì không? Bởi vì tôi cứ
hỏi bạn điều gì sẽ xảy ra nếu tôi thấy bạn và có vẻ như bạn thậm chí không thể
hình dung được việc được nhìn thấy là thế nào.
Graciela: Ừ,
cho đến khi bạn nói vậy thì không. Tôi thậm chí không biết tôi là ai.
Teal
Swan:
Được rồi, nếu tôi có thể thấy bạn, tôi sẽ cảm nhận được cảm giác của bạn. Tôi sẽ
lắng nghe những gì bạn nói. Tôi sẽ hiểu bạn. Và tôi sẽ hành động dựa trên điều
đó. Vậy nên tôi muốn bạn tưởng tượng rằng bạn là một con mèo cưng. Để thấy bạn
là để nói: "Lạ quá, con mèo của tôi trông không vui vẻ gì cả. Ồ, nhìn kìa,
bên ngoài có một con mèo khác. Nó có lẽ đang cảm thấy bị đe dọa ngay bây giờ. Vậy
có lẽ tôi sẽ kéo rèm trong nhà xuống. Để nó không phải nhìn ra ngoài và thấy
con mèo đe dọa đó."
Tôi sẽ hành động
theo cách khiến bạn an toàn hơn dựa trên việc thấy bạn. Đó chính là ý nghĩa của
việc được thấy. Tôi phải có khả năng thấy sự khổ sở của bạn để biết điều gì
đúng với bạn. Bạn có thấy vậy không?
Graciela: Ừ.
Teal
Swan:
Vậy tại sao bạn không muốn tôi thấy bạn?
Graciela: Ừ
thì, tôi cảm thấy phần mà người ta không thấy chính là sự khó đoán của tôi.
Teal
Swan:
Ở khía cạnh nào?
Graciela: Giống
như là một giây trước tôi sẽ nói với bạn một điều, rồi giây sau tôi lại nói một
điều khác. Và cả hai đều đúng.
Teal
Swan:
Ừ, bởi vì bạn bị chia rẽ, nên đúng, cả hai đều đúng.
Graciela:
Nhưng đó chính là điều mà con người không thể chịu được.
Teal
Swan:
Họ có thể. Nếu họ là kiểu người không mong đợi bạn chỉ cảm thấy theo một cách
duy nhất.
Graciela: Ừ
thì, chưa bao giờ có ai mong đợi tôi chỉ cảm thấy một cách duy nhất.
Teal
Swan:
Có chứ.
Graciela: Ừ, đúng
là vậy, nhưng điều đó không phản ánh thực tại của tôi. Tôi không chỉ cảm thấy
theo một cách.
Teal
Swan:
Chính xác. Vậy nên ngay lúc này bạn đang có một trải nghiệm khác biệt. Bạn có cảm
nhận được tôi không? Tôi không mong bạn chỉ là một kiểu duy nhất. Với tôi, tôi
thấy rằng bạn vừa muốn gần tôi, nhưng cũng vừa hoảng sợ vì nghĩ tôi nguy hiểm,
nên bạn không muốn gần tôi. Tôi có thể thấy cả hai điều. Cả hai đều đúng. Bạn vừa
được nhìn thấy rồi đó.
Graciela: Tôi
đang làm gì vậy? Tiếp tục nhìn tôi đi.
Teal
Swan:
Được rồi, bây giờ khi thấy bạn theo cách đó, bạn có thấy tôi đang phản ứng như
thế nào không? Bởi vì cả hai điều đều đúng với bạn, nên tôi không tiến lại gần
và tôi cũng không bị tổn thương theo cách đó, nhưng tôi cũng không rời đi. Tôi sẽ
không hành động theo bất kỳ thôi thúc nào.
Graciela: Tôi
luôn cảm thấy mình phát điên vì điều này.
Teal
Swan:
Tôi biết.
Graciela: Ừ.
Teal
Swan:
Bạn không điên đâu. Tôi đang đáp ứng cả hai nhu cầu, bạn có thấy không? Tôi không
rời bỏ bạn và tôi cũng không ép buộc bản thân lên bạn. Điều đó giữ cho phần
không muốn tôi ở bên cảm thấy an toàn và phần muốn tôi ở bên cũng cảm thấy an
toàn. Tôi phải thấy được bạn thì mới làm được điều đó.
Điều này có hợp
lý không?
Graciela: Có.
Teal
Swan:
Hãy cảm nhận điều này một chút. Cho phép mình cảm nhận nó.
Graciela: Tôi
đang cảm nhận, và tôi vừa cảm thấy như phát điên vừa không điên. Tôi vừa cảm thấy
điên vừa nhận ra mình không điên. Tôi cũng cảm thấy hơi đông cứng, về mặt thể
chất.
Teal
Swan:
Hãy cho phép mình giữ lại trạng thái đông cứng đó. Thông điệp mà bạn chưa bao
giờ nhận được chính là: ổn thôi khi bạn ở bất kỳ trạng thái nào. Dù nó không dễ
chịu, bạn vẫn ở đó vì một lý do chính đáng, đúng không? Bạn có thể chấp nhận việc
tôi đang nói với bạn ngay lúc này rằng bạn đang ở đây vì một lý do chính đáng
không? Bạn muốn kết nối vì một lý do chính đáng và bạn không muốn kết nối cũng
vì một lý do chính đáng. Bạn đông cứng lại cũng vì một lý do chính đáng. Tôi thấy
đó là lý do chính đáng. Tôi không hành động để làm hại bạn, vì nó là một lý do
chính đáng.
Bạn có cảm nhận
được điều đó không?
Graciela: Tôi
cần những người hiểu sự chia rẽ của tôi.
Teal
Swan:
Hãy nói lớn lên.
Graciela: Tôi
cần những người hiểu sự chia rẽ của tôi. Vì cơ thể tôi bây giờ đang bị đông cứng,
nhưng tâm trí tôi thì đang chạy. Và muốn bỏ chạy.
Teal
Swan:
Và tôi hiểu sự chia rẽ của bạn. Bạn có cảm nhận được rằng tôi có thể hiểu sự
chia rẽ của bạn không?
Graciela: Có. Điều gì xảy
ra với mức độ đau đớn của tôi khi bạn hiểu sự chia rẽ của tôi?
Teal
Swan:
Nó giảm xuống.
Graciela: Bạn
có thể nói cho tôi biết tại sao không?
Teal
Swan:
Đau đớn, tất cả đau đớn, đều là về sự tách rời khỏi một điều gì đó. Khi tôi bước
vào và thấy được cả hai khía cạnh của bạn, tôi đang giữ lấy và thật sự tạo ra sự
kết nối cho cả hai khía cạnh.
Đây chính là điều
bạn chưa từng nhận được từ cha mẹ. Hoặc từ bất kỳ ai khác. Người ta luôn nói
không được vừa muốn một thứ vừa sợ nó cùng lúc. Vừa có bản thân mình vừa có cả
bố mẹ nữa là không ổn. Không được vừa muốn tự chủ vừa muốn gần gũi với tôi.
Không được vừa yêu tôi vừa giận dữ cùng lúc, đúng không? Tôi đang nói với bạn rằng
tất cả đều ổn thôi.
Graciela: Tôi
muốn bạn lại gần hơn, nên tôi muốn đẩy bạn ra xa.
Teal
Swan:
Vậy thì tôi sẽ đứng yên ngay đây.
Graciela:
Không, tôi muốn bạn lại gần hơn để tôi có thể đẩy bạn ra.
Teal
Swan:
Bạn thật sự muốn trải nghiệm điều đó chứ?
Graciela: Ừ.
Teal
Swan:
Được.
(Hai người chấp tay nhau, sau đó đẩy ra xa)
Graciela: Tôi
chưa bao giờ có ranh giới.
Teal
Swan:
Ừ, đúng vậy.
Graciela: Tôi
cần ranh giới.
Teal
Swan:
Bạn cần ranh giới.
Graciela: Tôi
cần ranh giới để cơ thể tôi cảm thấy dễ chịu hơn.
Teal
Swan:
Đúng vậy. Giờ thì, ranh giới liên quan đến nhu cầu cá nhân và mong muốn cá
nhân, và thực tế là bạn có cả hai. Vì thế bạn phải đáp ứng cả hai.
Graciela: Tôi
vừa nhận ra mình rối rắm đến thế nào. Bởi vì bạn vừa làm tôi nhận ra tôi có nhu
cầu. Tôi chưa từng nhận ra mình có nhu cầu. Tôi biết là… tôi đau đớn mọi lúc,
nhưng chưa bao giờ nhận ra mình có nhu cầu.
Teal
Swan:
Ừ, bạn có nhu cầu, bạn không thể thoát khỏi nhu cầu, và chúng đều ổn thôi.
Graciela: Ừ.
Vậy thì ranh giới. Ranh giới chính là câu trả lời.
Teal
Swan:
Ừ. Ranh giới. Ranh giới chính là câu trả lời.
Graciela: Ừ.
Tôi không muốn gặp lại bạn nữa. Ranh giới! Ổn chứ?
Teal
Swan:
Ổn.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=Mn1HGgKbhJY
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.