Teal Swan Transcripts 134 - Chôn vùi Ảo tưởng (Bỏ đi từ "Nếu như")

 

Teal Swan Transcripts 134


Chôn vùi Ảo tưởng (Bỏ đi từ "Nếu như")

 

19-07-2014





Chào các bạn… Có thể bạn đã biết rằng những khía cạnh tiêu cực, những trải nghiệm không mong muốn trong cuộc sống khiến bạn không thể tiến về phía trước, và cũng khiến bạn không thể hiện diện trọn vẹn với Hiện tại. Nhưng có một điều thường bị bỏ qua, đó là: những ảo tưởng về việc quá khứ “đáng lẽ” phải diễn ra như thế nào, hoặc chúng ta muốn nó diễn ra thế nào, cũng có thể ngăn cản ta tiến lên, và cũng ngăn cản ta hiện diện với thực tại. Nếu chúng ta xây dựng cuộc sống dựa trên một ảo tưởng về cách mà lẽ ra cuộc đời mình phải diễn ra, hoặc nếu ta không thể thoát ra khỏi những ảo tưởng đó vì cứ cố gắng biến chúng thành hiện thực trong “hiện tại” hay trong tương lai, thì ta đang bị mắc kẹt trong cuộc đời mình. Ta không có một nền tảng ổn định để tạo dựng một cuộc sống đáng sống.

 

Ta cứ tiếp tục cố biến cha mẹ mình thành những người mà ta mong họ sẽ trở thành. Ta cứ tiếp tục cố đạt được những thành tựu mà ta ước gì mình đã đạt được. Ta biến cuộc đời thành một cuộc truy cầu không dứt, nhằm thỏa mãn cái đời sống mà ta nghĩ rằng… lẽ ra mình đã có… trước kia… Đó là một kiểu sống trong quá khứ, y hệt như khi ta bị ám ảnh bởi thực tế của những gì đã thực sự xảy ra.

 

Bạn nghĩ rằng nếu bạn đạt được ảo tưởng ấy, nếu bạn tìm được cách để hiện thực hóa điều mà bạn mong đã xảy ra, hoặc có thể đã xảy ra, thì bằng cách nào đó, bạn sẽ chữa lành quá khứ của mình. Rằng bạn sẽ trở nên Trọn Vẹn thay vì Vụn Vỡ. Đó là lý do bạn cứ mãi đuổi theo nó, hết lần này đến lần khác. Nhưng nếu ta muốn có một chút hy vọng để tiến về phía trước, để thực sự hiện diện với chính mình trong khoảnh khắc hiện tại, thì ta phải tìm cách buông bỏ, không chỉ những gì thực sự đã xảy ra, mà đặc biệt hơn cả, là phải buông bỏ ảo tưởng về điều mà ta mong muốn đã xảy ra.

 

Vì lý do đó, tôi muốn giới thiệu với bạn một quy trình. Để bắt đầu, tôi muốn bạn bắt đầu như khi bạn thiền định. Hãy nhắm mắt lại và bắt đầu quan sát hơi thở của mình. Khi bạn đã làm điều đó, tôi muốn bạn kết nối với nhịp tim của mình. Nếu cần, bạn có thể đặt tay lên ngực. Cảm nhận nhịp đập… Cảm nhận dòng mạch chảy khắp cơ thể… Khi bạn cảm thấy mình bắt đầu chìm vào trải nghiệm, hãy duy trì điều này trong khoảng 4 phút.

 

Và sau đó, tôi muốn bạn nhìn lại cuộc đời mình, những điều đã khiến bạn đau khổ. Nhưng thay vì “đi tìm” để nhớ lại những sự kiện đó, tôi muốn bạn để cơ thể “đưa ra” cho bạn, hãy tin tưởng rằng bất cứ ký ức nào xuất hiện, chính là những ký ức đang muốn được tham gia vào quá trình này. Như thể bạn đang quay đầu lại và quan sát cuộc đời mình – Nơi nào bạn cảm thấy mình bị mắc kẹt? Điều gì… nếu bạn thành thật… là điều bạn chưa bao giờ thực sự vượt qua được?

 

Có thể bạn đã bị đem cho làm con nuôi… Có thể bạn từng bị lạm dụng… Có thể bố mẹ bạn đã ly hôn… Có thể một hoặc cả hai người không yêu thương bạn theo cách mà bạn cần được yêu… Có thể bạn không thể hòa nhập với gia đình… Có thể bạn từng bị bắt nạt ở trường… Có thể bạn từng bị thương, hoặc bị bệnh… Có thể bạn đã bỏ lỡ một cơ hội quan trọng… Có thể người bạn yêu thương đã qua đời… Có thể bạn từng vật lộn vì thiếu tiền… Có thể bạn từng cảm thấy mình vô hình, không có giá trị… Có thể bạn từng ghen tị với những gì người khác có… Có thể bạn từng mất một công việc, hoặc không nhận được công việc mà bạn khao khát…

 

Giờ đây, tôi muốn bạn lấy một tờ giấy ra và ghi lại những sự kiện tiêu cực, có tác động sâu sắc, từng khiến bạn đau đớn. Khi đã viết xong, tôi muốn bạn nghĩ về cách mà bạn đã muốn cuộc đời mình diễn ra. Đó chính là Ảo Tưởng. Trong từng kịch bản đó, bạn đã muốn cuộc đời mình khác đi như thế nào?

 

Để bạn có thể hiểu ví dụ về một danh sách như vậy sẽ trông ra sao, tôi có một bản mẫu ở đây, để bạn thấy Ảo Tưởng có thể trông như thế nào:

 

- “Tôi được sinh ra ở Pháp, nơi tôi được bao quanh bởi những nghệ sĩ và thiên tài.”

- “Tôi cảm thấy mình thuộc về nơi đó.”

 

- “Mẹ tôi là một nữ nghệ sĩ opera sáng tạo, xinh đẹp, phong cách, ấm áp và cởi mở, bà ấy thích mặc những chiếc váy nhung dài, và yêu tôi đúng với con người tôi.”

- “Bà nhìn tôi như thể tôi là Ánh Sáng của đời bà.”

- “Tôi nhớ bà ôm tôi vào lòng, thấu cảm với tôi khi tôi buồn, và nói với tôi rằng tôi có thể tin vào chính mình, rằng bà sẽ luôn ở bên tôi.”

 

- “Cha tôi là một doanh nhân quyền lực, ông kiếm được rất nhiều tiền đến mức tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn.”

- “Ông rất yêu thương và dịu dàng với tôi, nhưng cũng vô cùng bảo bọc, ông ghét ý nghĩ rằng tôi sẽ lớn lên và rời khỏi nhà, nơi ông không thể dõi theo tôi mỗi ngày.”

- “Ông thường xuyên tặng quà cho tôi.”

- “Tôi nhớ một dịp Giáng sinh khi ông tặng tôi một con ngựa, nó đứng trong chuồng, với một chiếc hộp đỏ đeo quanh cổ.”

 

- “Bố mẹ gửi tôi đến một trường nghệ thuật tư thục.”

- “Các giáo viên là những người thầy tuyệt vời, họ khiến tôi cảm thấy được nhìn nhận và giúp tôi trở nên can đảm, tự do thể hiện bản thân.”

- “Tôi được tập trung hoàn toàn vào những lĩnh vực mà tôi có đam mê và tài năng.”

 

- “Tôi học Nghệ thuật, Tiếng Anh và Sinh lý học.”

- “Tôi có một nhóm bạn thân, chúng tôi làm mọi thứ cùng nhau, thậm chí còn đeo những sợi dây chuyền tình bạn giống hệt nhau.”

 

- “Tôi mất trinh năm 16 tuổi, với người yêu thời trung học, trong một chuyến cắm trại.”

- “Đó là khoảnh khắc tôi cảm thấy gần gũi nhất với một người trong suốt cuộc đời mình.”

 

- “Tôi học tại Đại học Harvard và tốt nghiệp năm 25 tuổi với bằng Y khoa.”

- “Tôi làm chấn động thế giới với những lý thuyết mới về Y học tích hợp.”

- “Tôi khỏe mạnh và tràn đầy hứng khởi với cuộc sống.”

 

- “Tôi đang đi trượt tuyết ở Alaska thì người yêu thời trung học cầu hôn tôi.”

- “Chúng tôi ở trên đỉnh núi, trong một nhà nghỉ trượt tuyết, khi tôi quay lại, thấy anh ấy quỳ gối, cầm chiếc nhẫn đính hôn tuyệt đẹp.”

- “Tôi nói ‘Đồng ý’ và cả căn phòng vỡ òa.”

- “Chúng tôi gọi điện báo tin cho tất cả mọi người.”

- “Chúng tôi tổ chức một đám cưới trên bãi biển hoàn hảo.”

- “Gia đình hai bên, vốn đã là bạn của nhau, vô cùng hạnh phúc, đến mức buổi tiệc kéo dài suốt đêm.”

 

- “Tôi mở một phòng khám, nơi tôi thuê rất nhiều bác sĩ khác để có thể dành thời gian nghỉ ngơi.”

- “Một năm sau khi cưới, chúng tôi quyết định có con.”

- “Tôi mang thai ngay trong tháng đó.”

- “Suốt thai kỳ là một niềm hạnh phúc thuần khiết.”

- “Tôi ở nhà để viết và xuất bản cuốn sách đầu tiên.”

- “Mọi thứ diễn ra vô cùng nhẹ nhàng.”

- “Tôi sinh con tại nhà trong một ca sinh đầy khoái cảm, đó là một trong những ngày đẹp nhất đời tôi.”

- “Tôi cảm thấy như mình đã trải nghiệm trọn vẹn sức mạnh của Nữ Tính Thiêng Liêng lần đầu tiên.”

- “Đó là một bé trai, và chúng tôi như đang sống trong thiên đường.”

- “Ba chúng tôi gắn bó với nhau sâu sắc đến mức tôi cảm thấy một sự thuộc về còn sâu đậm hơn cả cảm giác thuộc về và kết nối mà tôi từng có với cha mẹ khi còn nhỏ.”

 

Và cứ thế… Bạn hãy thêm vào trang giấy này bao nhiêu điều tưởng tượng tùy thích. Có người sẽ viết chỉ một trang, có người sẽ viết hàng chục trang. Và khi bạn hoàn thành danh sách đó, tôi muốn bạn nhắm mắt lại một lần nữa và tưởng tượng từng điều trong các ảo tưởng đó một cách thật chi tiết.

 

Ví dụ: Hãy tưởng tượng cha mẹ bạn không từ bỏ bạn để đem cho người khác nuôi… Hãy tưởng tượng cha mẹ bạn không ly hôn mà thay vào đó, họ yêu thương nhau… Hãy tưởng tượng người cha trong mơ của bạn đúng như bạn hằng mong muốn… Hãy tưởng tượng người mẹ lý tưởng mà bạn ước gì mình có được… Hãy tưởng tượng bạn đã nắm lấy cơ hội đó và lập tức thành công… Hãy tưởng tượng bạn được yêu quý ở trường học, được các bạn đón nhận và mời chơi cùng… Hãy tưởng tượng bạn giàu có đến mức bạn có thể mường tượng được… Hãy tưởng tượng cuộc đời bạn chính xác như cách mà bạn luôn mơ ước nó đã diễn ra…

 

Sau đó, tôi muốn bạn làm việc với chính những kỳ vọng của mình về cái chết.

 

Ở một số nền văn hóa, người ta dùng hình thức chôn cất. Ở những nền văn hóa khác, họ hỏa táng. Tôi muốn bạn sử dụng bất cứ hình ảnh nào mà bạn liên hệ nhiều nhất với cái chết, có thể là một chiếc quan tài, có thể là một giàn hỏa thiêu. Tùy bạn lựa chọn. Và từng cái một, tôi muốn bạn tưởng tượng cảnh bạn đặt từng ảo tưởng đó vào trong chiếc quan tài hoặc trên giàn thiêu. Nếu bạn muốn, hãy tưởng tượng một bài điếu văn trong đầu để giúp bạn buông bỏ những ảo tưởng ấy. Đại loại như:

 

- “Tôi xin tiễn đưa ảo tưởng về người mẹ mà tôi đã từng mong có được.”

- “Điều đó không nằm trong định mệnh của tôi, nó đã không xảy ra, và đó không phải lỗi của tôi.”

- “Giờ đây tôi sẵn sàng buông bỏ bạn và sống cuộc đời mình từ giây phút này, với những gì tôi có, từ nơi tôi đang đứng.”

 

Khi bạn cảm thấy mình đã đặt hết mọi điều vào trong chiếc quan tài (hoặc trên giàn thiêu), tôi muốn bạn tưởng tượng toàn bộ tiến trình chôn cất. Tưởng tượng bạn đóng nắp quan tài lại… đặt một bông hoa lên trên… tưởng tượng bạn xúc từng nắm đất và rải lên quan tài… tưởng tượng âm thanh của đất khi rơi xuống… Hãy làm cho hình ảnh đó sống động hết mức có thể. Nếu là hỏa táng, hãy tưởng tượng bạn châm lửa… tưởng tượng mùi khói… tưởng tượng mọi thứ cháy rụi và hóa thành tro…

 

Cảm thấy đau buồn trong quá trình này là điều tự nhiên. Nếu bạn muốn khóc, hãy để mình khóc. Nếu bạn muốn quỵ xuống sàn, hãy cứ quỵ xuống. Nếu bạn cảm thấy tức giận, hãy cứ giận dữ.

 

Khi bạn cảm thấy đã sẵn sàng quay về với hiện tại, hãy bắt đầu bằng cách cử động các ngón chân và ngón tay, và hít ba hơi thật sâu trước khi mở mắt ra.

 

Và khi bạn đã quay về, tôi muốn bạn lấy những tờ giấy ghi danh sách ảo tưởng đó ra và đốt chúng đi. Hãy tìm một nơi an toàn, không có gì dễ cháy quanh bạn. Và quan sát ngọn lửa thiêu rụi từng dòng chữ. Tưởng tượng những điều ấy đang quay trở về với Nguồn. Hãy tưởng tượng Nguồn đang nhận lại tất cả những ảo tưởng ấy và giải phóng bạn khỏi chúng.

 

Bạn được giải thoát khỏi gánh nặng của ảo tưởng. Và bạn cũng được giải thoát khỏi những gì thực sự đã xảy ra trong quá khứ.

 

Tôi biết một số bạn có thể sẽ bối rối, tự hỏi vì sao tôi lại giới thiệu quy trình này. Rốt cuộc, tôi chính là người thường xuyên dạy rằng bạn có thể tạo ra bất cứ điều gì bằng sức mạnh tâm trí. Bạn có thể hiện thực hóa bất cứ điều gì bạn muốn. Vậy thì tại sao lại buông bỏ một ảo tưởng?

 

Vấn đề là thế này: Ngay khi ta phân biệt giữa điều gì là “ảo tưởng” và điều gì là “thực tại”, thì một cái sẽ trở thành “sự thật” còn cái kia trở thành “giả dối”. Và bạn không thể lừa dối chính mình, dù bạn có muốn đến mấy đi nữa.

 

Bạn không thể tự thuyết phục bản thân rằng điều gì đó là thật, hay có thể thành hiện thực, nếu bạn không thật sự tin rằng nó đúng, hoặc rằng nó có thể xảy ra. Tự lừa dối mình sẽ khiến bạn rơi vào trạng thái tự ghét và không còn tin tưởng vào bản thân.

 

Nếu ta cứ tiếp tục chạy theo những điều “muốn sửa chữa quá khứ”, ta sẽ bỏ lỡ những cơ hội trong hiện tại. Thậm chí có thể ta còn không nhìn thấy chúng. Điều này đặc biệt đúng với con người. Nếu ta cứ mải chạy theo hình ảnh lý tưởng mà ta muốn người khác trở thành, cố gắng biến họ thành hình mẫu trong ảo tưởng của mình, thì rồi ta sẽ nhận ra rằng ta hoàn toàn không thể kiểm soát điều đó.

 

Chúng ta sẽ rơi vào ngõ cụt. Ảo tưởng về con người mà ta muốn họ trở thành, liên tục bị đập tan bởi chính con người thật của họ. Bởi chính con người mà họ đang thể hiện trong thực tại này. Và ta sẽ liên tục thất vọng.

 

Nghe có vẻ u ám, nhưng tôi muốn bạn nghĩ về việc cố gắng giữ lấy ảo tưởng quá khứ cũng giống như đang cố gắng hồi sinh một cái xác chết, vì đó chính xác là điều ta đang làm. Ta đang cố “hồi sinh” một quá khứ đã chết.

 

Vậy bạn định giữ cái xác đó trên bàn ăn của mình bao lâu nữa? Bao lâu bạn sẽ còn tắm rửa, trò chuyện, cho nó ăn, trước khi bạn chấp nhận rằng nó đã không còn? Bao lâu nữa bạn mới sẵn sàng để than khóc cho những mất mát ấy, và giải thoát bản thân để tiến lên phía trước với những gì bạn đang có, từ đúng nơi bạn đang đứng?

 

Bạn có thể cảm thấy muốn làm nghi thức này một mình, nhưng tôi nhận ra rằng một trong những điều chữa lành sâu sắc nhất bạn có thể làm, đó là thực hiện nghi thức này cùng với một nhóm. Đặc biệt là nếu sau đó bạn chia sẻ trải nghiệm của mình, và cùng nhau đốt những danh sách ấy.

 

Chôn vùi một ảo tưởng là một quá trình tang lễ. Và khi ta đang than khóc, việc có người bên cạnh nâng đỡ ta qua nỗi buồn đó, cho ta, và cùng với ta, có thể mang lại lợi ích vô cùng lớn.

 

Nghi thức chôn vùi mang tính biểu tượng này là cách hoàn hảo để buông bỏ những lời “giá như” trong đời ta.

 

Việc chạy theo những điều ta ước gì đã xảy ra sẽ tàn phá cuộc đời ta. Và nó cũng ngăn cản Vũ Trụ đem đến cho ta cuộc sống tươi đẹp và đầy cảm xúc mà ta vẫn đang tìm kiếm.

 

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=DONOvTJ9vyc

 

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.