Swaruu Transcripts 1596 - Gần hơn với Mari, Phần 2. Cái giá tôi phải trả khi trở thành Nữ hoàng Taygetan - Mari Swa

 

Swaruu Transcripts 1596


Gần hơn với Mari, Phần 2. Cái giá tôi phải trả khi trở thành Nữ hoàng Taygetan - Mari Swa

 

31-03-2025




Chào bạn. Cảm ơn bạn đã có mặt ở đây với tôi một lần nữa. Tôi hy vọng hôm nay bạn đang rất ổn. Tôi là Mari.

 

Chào mừng bạn đến với kênh của tôi!

 

Thông tin này có thể được xem như khoa học viễn tưởng hoặc tùy theo cách người xem nhìn nhận, và tôi chỉ đăng tải nó với mục đích giải trí. Tuy nhiên, tôi rất nghiêm túc với thông tin của mình, và dành cho những ai có đủ tầm nhìn để nhận ra điều đó.

 

Tôi viết điều này vào sáng ngày 30 tháng 3 năm 2025.

 

Vào năm 2008 theo lịch Trái Đất, tôi được sinh ra dưới nước, trong một bồn tắm, bên trong một con tàu vũ trụ Suzy thế hệ đầu tiên, đang bay trong không gian sâu, di chuyển xuyên qua siêu không gian, cách xa mọi hành tinh có sự sống nhất có thể.

 

Về mặt kỹ thuật, con tàu di chuyển nhanh hơn cả ánh sáng, mặc dù trong siêu không gian thì khái niệm "nhanh hơn" thật ra không còn áp dụng nữa. Mẹ tôi và bà tôi, người đã hỗ trợ mẹ tôi trong quá trình sinh nở, cho rằng việc sinh một đứa trẻ vào thế giới vật chất khi đang di chuyển cực nhanh trong siêu không gian sẽ giúp tăng cường năng lực tâm linh và củng cố ký ức tiền kiếp của đứa trẻ, khiến những gì nó đã học từ các kiếp trước trở nên dễ tiếp cận hơn sau này, và đứa trẻ đó chính là tôi.

 

Có lẽ ý tưởng này bắt nguồn từ niềm tin rằng siêu không gian không còn là thế giới vật chất nữa, mà giống với cõi tinh thần hơn. Tôi không biết liệu điều đó có thật sự hiệu quả không, vì ký ức tiền kiếp của tôi không rõ ràng như cách mà người dân Taygetan hay nhiều chủng tộc sao khác có thể nhớ, họ nhớ lại như thể mọi chuyện mới xảy ra ngày hôm qua vậy. Với họ, cuộc sống hiện tại chỉ là sự tiếp nối của những kiếp trước, chỉ thay một lớp da mới, nhưng vẫn giữ nguyên ký ức đầy đủ, đặc biệt là về kiếp trước gần nhất và kiếp trước đó nữa, giống như khi ai đó mua một chiếc xe mới.

 

Còn với tôi, tôi nhớ rất nhiều điều mình đã học từ các kiếp trước, bao gồm cả chi tiết, nhưng nó giống như những "kho chứa" thông tin, dưới dạng dữ liệu thô và những gì kinh nghiệm sống đọng lại, kể cả quá trình học hỏi sau khi đã sống trọn một kiếp người. Nhưng tôi lại không có cảm giác rằng mình thật sự đã sống những kiếp đó. Giống như thể tôi đang "mượn" ký ức và kiến thức đó từ ai khác vậy. Vì thế, tôi không đồng nhất mình với những con người tôi đã từng là họ trong các kiếp trước, và tôi hoàn toàn tập trung vào hiện tại, biết rằng điều quan trọng nhất là tôi là Mari của bây giờ, còn những gì tôi đã từng là họ chỉ là hành trang hỗ trợ tôi cho hiện tại.

 

Tôi tưởng mình đã hiểu rất rõ điều đó cho đến khi tôi bị bệnh nặng vào năm ngoái và những chú mèo Urmah đã giúp tôi bằng một nghi lễ tâm linh kỳ lạ và vô cùng mạnh mẽ của loài mèo. Con mèo xanh mà tôi gặp trong lần du hành tâm linh được dẫn dắt đó, tôi gọi là “mèo vũ trụ”, đã hai lần nói rằng tôi là một trong số họ, và đó là lý do họ đang giúp tôi, bởi nếu không, tôi sẽ không thể hoàn thành sứ mệnh của mình, dù điều đó có nghĩa là gì đi nữa.

 

Con mèo vũ trụ đó còn gọi tôi là "nữ hổ" rồi sau đó là "sư tử cái", lúc đầu tôi tưởng chỉ là cách nói ví von, kiểu như một người cha gọi con trai là "con hổ" để khích lệ. Nhưng tại sao lại dùng cả hai từ hổ rồi sư tử khi nói với tôi? Nghe cứ như thể nó đang cố làm tôi bối rối, không biết mình thực sự là gì. Những dấu hiệu tinh tế, và cả không mấy tinh tế, từ Ruhr, Kirai Kai-Kotzee, Ari, Koorkas cùng những người bạn Urmah khác, đã khiến tôi bắt đầu suy nghĩ: liệu tôi có phải là một trong số họ hay không? Rằng có lẽ tôi là một Urmah đang đắm mình vào thế giới này. Tôi đã hỏi họ trực tiếp, nhưng họ không bao giờ trả lời thẳng. Nếu tôi hỏi kỹ hơn, họ sẽ né tránh hoặc nói đùa cho qua chuyện.

 

Từ nhỏ tôi đã luôn sống giữa những con mèo. Chúng luôn ở cạnh tôi, ngay cả bây giờ, cũng có một con đang ngồi bên cửa sổ. Và sự hợp tác, giúp đỡ mạnh mẽ đến lạ thường từ phía Urmah… khiến tôi không khỏi thắc mắc. Vì tôi là Nữ hoàng Taygetan, mặc dù giữa Urmah và Taygetan luôn có sự phối hợp, nhưng trong những tháng gần đây, hai nền văn hóa đã xích lại gần nhau hơn bao giờ hết. Đến mức giờ tôi còn di chuyển với bốn cận vệ Urmah bên cạnh nhóm bảo vệ thường trực của tôi. Điều đó khiến tôi tự hỏi: tại sao người Urmah lại quan tâm đến tôi đến vậy?

 

Ruhr từng trả lời tôi rằng: “Bạn đang thực hiện một sứ mệnh, và chúng tôi phải giúp bạn hoàn thành nó.” Chỉ vậy thôi.

 

Nhưng tôi cũng mang dòng máu Lyrian và Taygetan rất rõ ràng, nên tôi thật sự không biết phải nghĩ sao về tất cả những điều này. Và tôi chia sẻ điều này với bạn để bạn biết rằng, tôi hiểu cảm giác đó. Cái cảm giác làm một starseed mà không có một sự xác nhận nào về nguồn gốc sao thật sự của mình, chỉ có thể dựa vào trực giác, rồi vẫn phải tự mình xoay xở với những hoài nghi, với nỗi lo rằng biết đâu tất cả chỉ là do mình tưởng tượng ra.

 

Sống trên không gian không có nghĩa là bạn biết tất cả, kể cả bạn là ai ở cấp độ vũ trụ. Nhưng tất cả những điều này dạy cho chúng ta rằng: điều quan trọng nhất là chúng ta là ai ngay bây giờ, và chúng ta có thể làm gì với điều đó. Quá khứ, dù chúng ta có thực sự sống nó hay không, cũng chỉ là trải nghiệm, thứ mà ta có thể cần để định hướng cho hiện tại. Nhưng nó không phải là con người chúng ta. Cuộc sống trên này không phải là thiên đường như nhiều người theo trường phái Thời đại Mới từng rao giảng sai lệch. Có thể họ đang nói đến những cõi hiện sinh cao hơn, nơi điều đó đúng, tôi tạm chấp nhận. Nhưng chắc chắn nó không đúng với thế giới vật chất, vốn cũng là nơi bạn đang sống ở Trái Đất. Theo tôi, việc những người đi trước từng tuyên bố rằng mọi thứ bên ngoài Trái Đất đều là 5D là điều rất đáng nghi ngờ, vì với tôi, 5D trở lên là trạng thái của tâm trí, không phải là một nơi chốn. Nghĩa là 5D là một phần trong bạn, và bạn hoàn toàn có thể sống trong địa ngục nhưng vẫn là một linh hồn 5D, tất cả tùy thuộc vào bạn.

 

Làm nữ hoàng Taygetan là điều không hề dễ dàng. Và như bạn biết đấy, tôi gần như bị đẩy vào vị trí này mà không hề được báo trước, khi tôi vẫn còn nghĩ rằng nó còn nhiều năm nữa mới đến. Điều đó buộc tôi phải trưởng thành thật nhanh, phải rời bỏ tuổi thơ phía sau, đặc biệt là quãng thời gian tôi sống ở Trái Đất. Tôi không phủ nhận rằng tôi rất nhớ nó, bởi sự đơn giản của nó, ít nhất là trong mắt một đứa trẻ, dù cho nền giáo dục của loài người rất khắc nghiệt và đủ thứ khác nữa.

 

Ngoài những lần bị ám sát và trách nhiệm to lớn mà tôi đang gánh trên vai, vì tôi là người đứng đầu của Taygeta và tất cả những gì nó đại diện, có lẽ điều khó khăn nhất mà tôi phải đối mặt là: đây là một vị trí vô cùng cô đơn. Như tôi đã chia sẻ trong video “Gần hơn với Mari” (Swaruu Transcripts 1552) tôi gần như luôn ở một mình, vì những người bạn thân nhất của tôi trong CIC đôi khi còn không ở cùng một con tàu. Tôi hầu như không rời khỏi phòng của mình trên tàu, may mà nó cũng to bằng một căn hộ nhỏ ở Trái Đất, và tôi còn có cả hồ bơi riêng trong phòng tắm, nhưng tôi vẫn hầu như luôn ở một mình. Đây là thế giới nhỏ của tôi, nơi tôi điều hành các vấn đề của Taygeta, chính trị ngoài hành tinh phức tạp, và viết ra những video như thế này.

 

Và khi tôi rời khỏi phòng để đi dạo quanh con tàu, chẳng hạn như lúc tôi đến phòng ăn, nhà ăn của phi hành đoàn, tôi luôn đi cùng với nhiều vệ sĩ, những người được tôi và Gori'el đích thân chọn ra từ Lực lượng Đặc nhiệm Tinh nhuệ của Taygetan, nên thật sự tôi không cảm thấy tự do ngay cả khi đang ở trong chính phi thuyền của mình. Xét đến việc ngoài kia có nhiều thế lực mạnh muốn loại bỏ tôi, tôi biết việc luôn đi cùng vệ sĩ là cần thiết. Nhưng việc biết rằng tôi có quá nhiều kẻ đối đầu cũng là một gánh nặng đè nặng lên tim tôi.

 

Các vệ sĩ của tôi luôn được thay phiên liên tục như một phần trong các quy trình an toàn, và họ thuộc phi hành đoàn của tàu Alcyone, nên tôi thậm chí còn không biết tên họ, đây là một vấn đề lặp đi lặp lại đối với tôi khi ở trên tàu, vì có quá nhiều người trên tàu, quá nhiều người ở đây, và tôi hiếm khi trò chuyện thân mật với bất kỳ ai. Ngoài ra, tất cả họ đều đối xử với tôi với sự tôn trọng tối đa, theo đúng nghi thức quân đội khi đứng trước một nguyên thủ quốc gia. Tôi luôn được vây quanh bởi vô số người, bởi các phi hành đoàn của tám phi thuyền đang có mặt, và số lượng người lên tới hàng ngàn, vậy mà tôi vẫn hoàn toàn cô đơn, không thể đến gần ai hơn, tôi muốn nói là về mặt tình bạn, điều mà bất kỳ con người Lyrian nào cũng cần có.

 

Gần như việc làm Nữ hoàng cũng đồng nghĩa với việc tôi có một loại rào chắn vô hình nào đó, giống như một trường năng lượng, bao quanh tôi và vô tình tách biệt tôi khỏi tất cả những người khác, và điều đó không đến từ tôi, chỉ đơn giản là bởi vì người khác nhìn tôi một cách khác biệt. Ý tôi là, đôi khi tôi còn ăn một mình ở bàn đặc biệt của mình. Dẫu vậy, cảm giác cô đơn này ngày càng in sâu vào tôi. Tôi bắt đầu quen dần và chấp nhận nó như một phần của con người mình và cuộc sống mà tôi đang trải qua, bởi tôi biết đó là hệ quả tất yếu của vai trò mà tôi đang đảm nhiệm, vai trò khiến người khác sẽ không thể đối xử với tôi như trước, cho dù bản thân tôi không phải là người dựng nên những rào cản xã hội đó.

 

Ngay cả những người bạn cũ của tôi trên tàu Sadicleya cũng dần rời xa tôi, vì việc không còn ở chung một con tàu không giúp ích gì cho việc duy trì mối quan hệ, như bạn có thể tưởng tượng.

 

Thời gian mà tôi thực sự tận hưởng sự cô đơn nhất là khi tôi lái xe bên trong nhà chứa máy bay, nơi tôi hoàn toàn ở một mình, không có vệ sĩ, nhưng tôi lại cảm thấy rất an toàn, vì không ai được phép vào đó. Dù đôi khi tôi chạy với vận tốc hơn 100 km/h trong một không gian kín và được kiểm soát, tôi vẫn rất thành thạo việc đó, và tôi thật sự rất cần những khoảnh khắc như vậy.

 

Nói về việc đến gần hơn với mọi người, tôi thật sự muốn có thể gần gũi hơn với rất nhiều bạn ngoài kia, những người đang theo dõi các video của tôi, một số người còn hào phóng tài trợ cho kênh của tôi, cho người Taygetan và cho chính tôi, điều đó thật tuyệt vời, và tôi rất mong có thể làm điều đó, nhưng hiện tại tôi chưa thấy được cách nào, có lẽ sau này chúng ta có thể nghĩ ra điều gì đó. Tôi cũng muốn cảm ơn những bạn đã tạo ra các hình ảnh CGI về tôi, thậm chí là cả video nữa, nhiều trong số đó rất đẹp, và tôi muốn chia sẻ một điều dựa trên những gì CIC thấy được trong truyền thông về màu tóc của tôi: vì lý do nào đó, bộ lọc máy tính mà tôi dùng để tạo hình khuôn mặt mình, dù là trực tiếp hay khi tôi dùng hình ảnh nền, đều khiến màu tóc của tôi bị tối đi rất nhiều. Màu thật của tôi là vàng, hoặc vàng sẫm, nhưng hiện tại tôi không thể tái tạo lại đúng màu đó.

 

Còn về khuôn mặt, hầu hết các bạn đang làm rất tốt, đúng là tôi thật, và điều đó khiến tôi mỉm cười rất nhiều. Cảm ơn các bạn. Về các video của tôi, tôi buộc phải nhấn mạnh rằng tôi chưa thể tạo ra được nhiều hình ảnh hơn hay sử dụng thêm hình ảnh trong video. Xin lỗi các bạn vì điều đó. Tôi đang tập trung vào nội dung, và tôi nghĩ đó mới là điều quan trọng nhất. Tôi thực sự không thể tìm thêm thời gian để tạo ra hình ảnh, nhưng các bạn phải biết rằng tôi rất yêu việc viết nội dung cho các bạn. Tôi viết với tất cả tình yêu và sự tận tâm từ sâu trong lòng.

 

Và cuối cùng, tôi muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc đến những người tài trợ cho kênh của tôi. Như tôi từng nói, chính các bạn đã giúp điều này trở thành hiện thực, giúp kênh tồn tại, bởi tôi vẫn còn phụ thuộc vào tiền để lo liệu vật tư và vô vàn thứ khác nữa. Hầu hết người Taygetan về lý thuyết thì không cần bất cứ thứ gì, nhưng tôi thì vẫn còn phụ thuộc vào Trái Đất, cũng như một vài người bạn khác của chúng ta trên tàu Sadicleya, những người mà các bạn đều biết, vì chúng tôi đã ở đây quá lâu rồi, và tôi không phủ nhận bản chất con người của mình, mặc dù tôi không chỉ là con người, như bạn đã biết.

 

Cảm ơn các bạn, những người bạn của tôi. Tôi luôn mang theo các bạn trong tim, dù tôi không nói lời cảm ơn trong mọi video, vì tôi nghĩ điều đó không phù hợp, bởi kênh này và những thông tin của tôi không phải là về tiền, nhưng tôi vẫn cần tiền để tiếp tục làm điều tôi thật sự muốn làm. Không lời nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của tôi. Cảm ơn các bạn.

 

Hôm nay chúng ta sẽ dừng ở đây.

 

Như mọi khi, cảm ơn các bạn đã xem video của tôi, và đã bấm thích, chia sẻ và đăng ký kênh để xem thêm nữa. Điều đó giúp kênh phát triển rất nhiều. Và tôi hy vọng sẽ gặp lại các bạn ở lần tới.

 

Với tất cả tình yêu và sự trân trọng, 

Người bạn của bạn, 

Mari.

 

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=UBc3CASCDo8

 

https://www.youtube.com/watch?v=-kCnLO_DjcE

 

https://swaruu.org/transcripts

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.