Teal Swan Transcripts 672
Hãy Nhìn Sự Khác Biệt Giữa “Ngày Ấy” Và
“Bây Giờ”
26-08-2023
Trong cuộc sống
này, nếu những mô thức không được thay đổi - chẳng hạn như khi các sang chấn
không được giải quyết, hoặc khi một người lặp lại một hành vi nào đó vì thiếu
nhận thức, hoặc khi họ giữ chặt một niềm tin nhất định - thì những mô thức đó
không chỉ mạnh hơn, rõ hơn, mà còn lặp lại. Điều này đúng xuyên suốt thời gian
và không chỉ áp dụng cho từng cá nhân. Thật ra, nó áp dụng cho cả vũ trụ nói
chung, thế giới nói chung. Nó áp dụng cho các loài, cho các chủng tộc, cho xã hội,
cho dòng họ gia đình… Có mặt tích cực và mặt tiêu cực.
Mặt tiêu cực là
điều này có thể khiến cuộc sống rơi vào một vòng xoáy địa ngục thật sự. Bạn có
thể trải qua một điều gì đó đau đớn tột cùng, rồi vì không thay đổi mô thức nên
nó lặp lại theo cách nào đó. Và khi nó lặp lại, nó có thể củng cố niềm tin, lời
nói và hành động của bạn - từ đó nuôi dưỡng mô thức đó mạnh hơn thay vì thay đổi
nó - khiến nó tái diễn lần nữa, nhưng tệ hơn. Và vòng xoáy độc hại này cứ tiếp
diễn, khiến một người trở nên tệ hơn, tệ hơn, và tệ hơn nữa. Nhiều khi bạn sẽ cảm
thấy như chuyện này đang “xảy ra với mình”, như một lời nguyền độc ác - đặc biệt
là khi bạn không biết phải nghĩ, phải nói, hay phải làm điều gì khác đi để thay
đổi mô thức và không để nó lặp lại nữa.
Và thực tế là,
ngay cả khi bạn có thay đổi, đôi khi cần nhiều thay đổi đồng thời hoặc cần diễn
ra theo trình tự để mô thức đó thay đổi hoàn toàn, chứ không chỉ thay đổi một
phần. Vì vậy, bạn có thể cảm thấy mô thức vẫn cứ lập đi lập lại, mặc dù bạn đã
cố hết sức để thay đổi nó.
Mặt tích cực là:
khi một mô thức tiêu cực lặp lại, đó là một cơ hội để nhận thức. Nó cũng là một
lời mời gọi bạn nghĩ khác đi, nói khác đi, làm khác đi để thay đổi mô thức đó -
và có được một trải nghiệm mới tốt hơn - từ đó chủ động tạo ra tương lai mà bạn
mong muốn. Bạn có thể xem nó như vũ trụ đang trao cho bạn một cấu trúc có sẵn để
thức tỉnh, mở rộng, và chữa lành trong trải nghiệm sống của bạn.
Khi chúng ta cam
kết với việc thức tỉnh, trở nên hoàn toàn có ý thức, và rồi chủ động tạo ra trải
nghiệm sống của mình hoặc chữa lành, phần lớn sự chú ý của chúng ta sẽ hướng đến
việc nhận ra những mô thức đang lặp lại trong đời và cố ý thay đổi để mô thức
đó chuyển theo hướng tốt hơn. Để trải nghiệm sống được cải thiện.
Điều này cũng có
nghĩa là, nếu bạn đang đi trên con đường thức tỉnh tâm linh, con đường phát triển
bản thân hoặc con đường chữa lành, bạn rất có thể đang dành rất nhiều nỗ lực để
nhận ra quá khứ và hiện tại giống nhau như thế nào. Nhận ra sự tương đồng giữa
quá khứ và hiện tại là vô cùng quan trọng. Một phần của vấn đề trong đời này,
nói thẳng ra, là con người không nhận ra quá khứ và hiện tại giống nhau chỗ nào
- vì vậy họ không thấy mô thức đang lặp lại, và vì thế họ cũng không thấy được
mọi chuyện đang hướng về đâu.
Nhưng điều mà
người ta thường bỏ qua là: cũng rất quan trọng để thấy được quá khứ và hiện tại
không giống nhau chỗ nào. Nhìn được sự khác biệt giữa “khi đó” và “bây giờ” mới
là điều cho phép bạn thật sự thấy tiến bộ của mình, nhận ra sự trao quyền và mức
độ hỗ trợ mà bạn hiện có, và không bị tái sang chấn bởi cảm giác rằng “dù làm
gì thì mình cũng sẽ bị trải lại đúng cái đau đớn đó” - thậm chí là một điều đau
đến mức bạn cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm lần nữa.
Để bạn hiểu rõ
hơn ý tôi muốn nói, đây là một ví dụ:
Meline là một
trong những người cực kỳ tận tâm với công việc nhận thức. Cô ấy rất giỏi trong
việc nhận ra những mô thức đang lặp lại. Cô ấy tuyệt vời trong việc thấy rõ quá
khứ giống hiện tại như thế nào.
Vài năm trước,
cô nhận ra rằng tất cả những người bạn trai của mình cuối cùng đều rơi vào trạng
thái thi thoảng tách rời cảm xúc khỏi cô - bỏ cô lại một mình trong cuộc sống.
Và cô nhận ra đây là một mô thức lặp lại, một cái gương phản chiếu, bắt đầu từ
người cha của cô - người đã luôn lúc kết nối, lúc tách rời cảm xúc khỏi cô một
cách dữ dội. Mô thức này đã đẩy Meline vào địa ngục đúng nghĩa.
Giống như trước
đây khi còn nhỏ, cô cảm thấy hoàn toàn bất lực trước sự tách rời cảm xúc của
người kia. Giống như trước đây, cô bị đặt vào tình thế nguy hiểm - vì một người
tách rời cảm xúc sẽ không thể thấy hay cảm được cô đủ để làm điều đúng đắn cho
cô thay vì điều sai.
Giống như trước
đây, cô đơn độc về mặt cảm xúc, đầy cái cảm giác gai người và bất an của việc “ở
một mình”, ngay cả khi người kia đang ở trong phòng - vì điều duy nhất có mặt
là cơ thể, chứ không phải sự hiện diện thật sự.
Giống như trước
đây, mô thức “kết nối rồi đột ngột rút lui” bắt đầu từ một sự kiện gây sốc về mặt
cảm xúc xảy ra trong đời người kia - thứ mà cô hoàn toàn không kiểm soát được.
Vì vậy, giống
như trước đây, cô chẳng thể làm gì để ngăn nó xảy ra.
Và bây giờ cô cảm
thấy như mình bị kết án phải chịu đựng sự bỏ rơi về mặt cảm xúc, bất kể cô có cố
gắng thế nào để tạo sự gần gũi với người kia.
Meline đặc biệt
cảm thấy thất vọng vì cô đã làm việc với mô thức này xuyên suốt nhiều mối quan
hệ khác nhau. Cô đã thực hiện những buổi “thu hồi linh hồn” liên quan đến nó.
Cô đã làm công việc với các phần bên trong để hợp nhất lại các phần ý thức bị
tách rời có liên quan đến mô thức này. Cô đã học cách nhận diện các dấu hiệu cảnh
báo ở đàn ông - những dấu hiệu cho thấy họ có thể tách rời cảm xúc.
Vì vậy, cô chọn
những người bạn đời có mặt cảm xúc đầy đủ thay vào đó. Cô đã rời khỏi các mối
quan hệ khi người đàn ông tách rời và không nỗ lực kết nối lại, thay vì tiếp tục
ở lại và liên tục kéo họ quay về kết nối như trước. Về cơ bản, cô không còn bước
vào mô thức “chịu toàn bộ trách nhiệm cho sự kết nối của cả hai” nữa. Cô đã gặp
một nhà trị liệu somatic (liệu pháp thân thể) để hỗ
trợ chữa lành lo âu gắn bó bất an của mình. Và đến lúc này, Meline cảm thấy rằng
bất kể cô đã làm gì hoặc sẽ làm gì, cô cũng vô phương. Cơn ác mộng thuở nhỏ của
cô đang lặp lại y hệt - và sẽ còn tiếp diễn - và không một nỗ lực nào nhằm ngăn
chặn nó thực sự hiệu quả. Cô bị nuốt chửng bởi cảm giác tuyệt vọng.
Meline đã làm được
một phần của công việc nhận thức nhưng chưa làm phần còn lại. Cô đã nhận ra những
chỗ mô thức giống nhau và đang lặp lại. Cô thấy rõ cái gì của “khi đó” và “bây
giờ” là giống nhau. Nhưng cô vẫn chưa nhận ra mô thức khác chỗ nào và đã thay đổi
như thế nào. Cô vẫn chưa thấy sự khác biệt giữa “khi đó” và “bây giờ”.
Khi Meline làm
phần còn lại của công việc nhận thức, cô bắt đầu nhận ra rằng mô thức thật ra
đang tốt lên. Nó có lặp lại, nhưng theo một cách khác trước - nghĩa là cô chỉ
đang đi qua một tầng khác, một khía cạnh khác của quá trình chữa lành và thay đổi
mô thức. Và chính trong đó là lời hứa rằng mọi thứ sẽ tốt hơn.
Dưới đây là một
số điều mà cô nhận ra khi làm phần này của công việc nhận thức:
Meline nhận ra
điều khác biệt đầu tiên là: khi đó cô là một đứa trẻ, còn bây giờ cô là người lớn.
Điều này quan trọng vì trước đây, cô hoàn toàn phụ thuộc vào cha mình. Mẹ cô
không có trong cuộc sống, họ hàng cũng không. Là một đứa trẻ, cô không hề có
nguồn lực nào khác. Còn bây giờ, là người lớn, cô có thể chủ động tìm các nguồn
lực khác. Nếu một người đàn ông chọn cách tách rời cảm xúc, cô có thể dùng tự
do ý chí của mình để quyết định: hoặc ở lại và chờ anh ta kết nối lại, hoặc rút
sự chú ý khỏi anh ta và tìm một người khác đang chọn kết nối.
Meline nhận ra bạn
trai hiện tại biết anh ta đang tách rời. Mặc dù anh ta không thật sự làm gì để
thay đổi, anh ta thừa nhận điều đó - điều này khác với cha cô, và khác với tất
cả những người đàn ông sau cha cô nhưng trước anh ta.
Meline cũng thấy
rằng khi cô còn nhỏ và cha cô tách biệt, cô hoàn toàn cô độc về mặt cảm xúc.
Còn bây giờ, cô có một người bạn thân mà cô gặp mỗi ngày - người luôn hiện diện
hoàn toàn với cô. Vậy nên cô không còn “một mình” theo cách như trước nữa.
Meline nhận ra rằng
cô không còn cảm thấy “lỗi của mình” khi người đàn ông trong đời tách rời nữa -
điều từng là vấn đề suốt nhiều năm. Vì vậy, nỗi đau tự trách không còn nằm
trong phương trình nữa.
Cô cũng thấy rằng
lần này cô đang tham gia trị liệu cặp đôi, và cô không đơn độc đối mặt với sự
tách rời của bạn trai. Thật ra, nhà trị liệu của họ đang theo sát vấn đề này và
giảm bớt áp lực cho Meline bằng cách trực tiếp đối mặt với bạn trai cô, giúp
anh ta thay đổi điều anh ta đang làm. Đây là điều mà cô từng vô cùng cần khi
còn là đứa trẻ - khi cô phải một mình chịu áp lực tìm cách kéo người cha trưởng
thành của mình trở về mặt cảm xúc. Vì thế, đây thực chất là một trải nghiệm chữa
lành mà cô còn chưa nhìn ra để tận dụng.
Meline còn nhận
ra rất nhiều điều khác nữa, nhưng bạn hiểu ý rồi. Cảm giác tuyệt vọng nặng nề
mà cô đang gánh bắt đầu nhẹ bớt, đủ để cô nhìn thấy tiến bộ của mình và bớt bị
tái sang chấn bởi phiên bản lặp lại mà cô đang trải qua hiện tại. Thật ra, nhận
ra sự khác biệt giữa “khi đó” và “bây giờ” là tối quan trọng. Nó là phần then
chốt giúp Meline thoát khỏi trạng thái PTSD (Rối loạn
căng thẳng sau chấn thương) và trải nghiệm sự thay đổi mô thức để đi vào chữa
lành.
Sẵn sàng cho bài
tập của bạn chưa?
Bài tập của bạn
là: hãy lấy bất kỳ trải nghiệm lặp lại nào mà bạn đã nhận ra mình đang gặp phải
- và có ý thức tìm kiếm sự khác biệt giữa trải nghiệm “khi đó” và trải nghiệm
“bây giờ”. Tôi muốn bạn viết xuống càng nhiều càng tốt. Càng nhiều càng tốt.
Nếu bạn muốn mời
người khác tham gia bài tập này, cứ thoải mái. Người khác thường ít bị đồng nhất
với trải nghiệm của bạn, nên họ có thể nhìn thấy mô thức - bao gồm cả sự thay đổi
mô thức - rõ hơn bạn.
Một số điều bạn
có thể xem xét:
- Người hiện tại
trong mô thức này khác gì với người ban đầu - hoặc khác gì với những người trước
đây từng xuất hiện trong mô thức lặp lại này.
- Những nguồn lực
khác, nhiều hơn, hoặc tốt hơn mà bạn đang có bây giờ (bao gồm con người).
- Những trải
nghiệm chữa lành nhỏ đang diễn ra bên trong một mô thức lớn vẫn còn đau đớn.
- Những khả năng
hiện tại - những điều mà trước đây hoàn toàn không thể.
- Kiến thức bạn
có bây giờ so với trước kia.
- Những điểm
khác biệt trong môi trường và hoàn cảnh sống hiện tại.
- Những điều mà
các nhân tố trong mô thức hiện tại đang làm - khác với những người từng lặp lại
mô thức đó trước kia.
- Những gì bạn
có thể làm ngay bây giờ so với trước đây.
- Hoặc xem thử
có điều gì đang suôn sẻ trong cuộc sống hiện tại mà trước đây, lúc mô thức cũ xảy
ra, không hề có.
- Những điều bạn
đang làm trong tình huống hiện tại mạnh mẽ hơn, tốt hơn, có ý thức hơn so với
trước.
Khi làm công việc
nhận thức, điều quan trọng là phải thấy được bức tranh toàn diện - không chỉ một
phần. Và hãy nhớ rằng: mục đích không phải là dùng phần này để phủ nhận phần
kia. Việc nhận ra cái gì giống nhau, cái gì đang lặp lại là quan trọng. Và việc
nhận ra cái gì khác nhau, cái gì đã thay đổi cũng quan trọng không kém.
Bạn có thể sẽ
phát hiện ra rằng đây chính là “liều giải độc” cho cảm giác bất lực hoặc tuyệt
vọng mà bạn đã tìm kiếm bấy lâu.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=sverTtMKDa8
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.