Teal Swan Transcripts 651
Tình yêu bản thân và chủ nghĩa ái kỷ
10-04-2023
Làm sao để phân
biệt giữa yêu thương bản thân và chỉ đơn thuần là ích kỷ? Tôi thấy mọi người
lúc nào cũng nói về việc đặt ranh giới và giữ sự bình yên của mình, điều đó rất
tốt. Nhưng đến lúc nào thì việc bảo vệ bản thân lại trở thành thái quá, và bắt
đầu làm tổn thương người khác bằng những đòi hỏi của mình?
Tình yêu bản
thân không phải là đòi hỏi người khác phải làm gì. Đúng vậy. Ngay khi chúng ta
rơi vào kiểu suy nghĩ “đây là sự thật của tôi, nên bạn phải thế này hoặc không
được thế kia”, là chúng ta đang đi vào vùng kiểm soát người khác. Chính vì vậy,
hai khái niệm này đang bị trộn lẫn vào nhau. Và chúng cần được tách ra.
Tình yêu bản
thân, về bản chất, phải bao gồm cả tình yêu dành cho người khác. Tôi biết với
vài người, điều quan trọng trong giai đoạn đầu là kết nối lại với lợi ích tốt
nhất của riêng bạn, thậm chí xem lợi ích của người khác như bước thứ hai - vì bạn
đã bị dạy quá mức theo hướng ngược lại. Nhưng đó là lý do tôi nói rằng, ở cấp độ
phổ quát, mọi thứ đều là Một. Ở tầng mức tồn tại đó, không có sự khác biệt giữa
tình yêu bản thân và tình yêu dành cho người khác - tất cả đều là yêu thương bản
thân.
Nhưng ở thực tại
không-thời gian này, nơi chúng ta có trải nghiệm về “sự tách biệt”, chúng ta có
lợi ích riêng của mình, và đôi khi nó xung đột với lợi ích của người khác. Khi
rơi vào tình huống như vậy, tốt nhất là tìm một giải pháp “đôi bên cùng thắng”.
Và khi một người thật sự yêu thương bản thân - theo một cách chân thật - bạn sẽ
thấy họ tự nhiên có xu hướng tìm đến kịch bản đôi bên cùng có lợi.
Khi bạn thấy ai
đó rơi vào hành vi “tự lấy mình làm trung tâm”, đây thường là người đến từ một
gia đình cực kỳ rối loạn. Thông điệp cốt lõi của kiểu gia đình này là: “Mỗi người
chỉ có thể tự lo cho chính mình.” Ngay cả khi nhìn vào những chiến lược đồng phụ
thuộc, nơi có vẻ như một thành viên lúc nào cũng hy sinh vì người khác - thật
ra sự hy sinh đó vẫn là hành vi mang tính vị kỷ. Đó chỉ là chiến lược họ tin rằng
sẽ giúp họ được đáp ứng nhu cầu. Về bản chất, ai trong gia đình đó cũng hành động
vì lợi ích riêng.
Vấn đề là, nếu bạn
từng nghiêng về chiến lược đồng phụ thuộc, thì khi bạn bắt đầu thực hành yêu thương
bản thân, bạn không có “mẫu hình lành mạnh” nào để dựa vào. Những gì bạn từng
thấy suốt đời chỉ là người ta ưu tiên bản thân theo cách trực tiếp hơn. Vì vậy,
bạn thường thấy một cú “vung lắc con lắc” - từ đồng phụ thuộc sang chiến lược
mang màu sắc ái kỷ rõ rệt. Kiểu như: “Tôi không quan tâm nó ảnh hưởng tới bạn
thế nào, vì đây là yêu thương bản thân tôi!”
Điều quan trọng
cần hiểu là: khi bạn đi trên hành trình yêu thương bản thân, bạn không cần phải
lo rằng mình sẽ vô tình vượt qua một cái “lằn ranh bí ẩn” nào đó và trở thành kẻ
ích kỷ. Vì phía sau cái gọi là “ích kỷ” ấy thật ra là cảm giác thiếu thốn - điều
hoàn toàn không liên quan gì đến tình yêu bản thân. Nó chỉ cho thấy bạn đang đụng
vào mô thức suy nghĩ và hành xử rối loạn mà bạn được nuôi dạy trong đó. Và
chính sự rối loạn này mới cần được xử lý.
Chúng ta cần
tách bạch việc thực hành yêu thương bản thân khỏi cái mô thức gia đình rối loạn
mà ta lớn lên trong đó. Vì nếu không, ta lại trộn lẫn chúng, áp dụng cái cũ vào
cái mới, rồi đẩy con lắc sang phía ái kỷ - kiểu “ai cũng chỉ lo cho mình”,
nhưng lần này ta có một lý do tâm linh để biện minh, thứ mà hồi nhỏ ta không
dám làm như cha mẹ hay anh chị từng làm.
Trong không gian
của tình yêu bản thân, điều bạn thật sự đang học là cách hành động trực tiếp vì
lợi ích tốt nhất của mọi phần bên trong bạn - cách để thực sự nhận lại những phần
bạn từng chối bỏ. Từ đó, bạn hình thành được “sự thật cá nhân” của chính mình.
Nhưng đó chỉ là một phần. Bạn cũng cần nhìn vào sự thật cá nhân của người khác
và tìm điểm gặp nhau - một giải pháp đôi bên cùng có lợi.
Nếu không thể đạt bên cùng có lợi hoàn toàn, thì tìm giải pháp “tốt nhất có thể”
cho cả hai.
Như vậy, việc yêu
cầu hay đòi hỏi người khác không phải là yêu thương bản thân. Đòi hỏi người
khác phải cư xử theo cách mình muốn chỉ là sự tái hiện mô thức rối loạn cũ, nơi
ta cảm thấy phải chiến đấu cho lợi ích của mình chống lại người khác.
Đúng là sẽ có những
thời điểm trong đời bạn rơi vào “trò chơi tổng bằng 0”, nơi bạn thật sự phải
hành động mạnh mẽ vì điều tốt nhất cho chính mình. Nhưng bạn vẫn có thể làm điều
đó mà không biến nó thành: “Vì đây là sự thật của tôi nên bạn phải…”. Bạn có thể
chọn giải pháp tốt cho bạn mà không cần đặt người khác vào vị trí kẻ đối nghịch.
Mỗi lần bạn
thoát ra khỏi “trò chơi tổng bằng 0”, đó là một hành động tự yêu thương sâu sắc
- và bạn càng ngày càng tiến gần hơn đến tình yêu bản thân thật sự.
Lý do là: chúng
ta thường không hiểu rằng chơi trò tổng bằng 0 với bất kỳ ai hoặc bất kỳ điều
gì cuối cùng cũng sẽ làm hại chính mình. Nếu ta cố giành lợi thế bằng cách khiến
người khác thua thiệt, hậu quả cuối cùng cũng quay lại với ta. Đây là lý do phải
phân biệt rất rõ giữa: “Tôi hành động vì điều tôi cần để chữa lành” và “Tôi cần
người khác phải thay đổi hành vi để đáp ứng nhu cầu của tôi.”
Càng chữa lành
các động lực bên trong và những vết thương thời thơ ấu, ta càng xây dựng được sự
tin tưởng và an toàn trong các mối quan hệ. Và khi đó, ta tự nhiên trở nên biết
yêu thương bản thân hơn. Hai khái niệm này bổ trợ lẫn nhau - nhưng chúng ta lại
không xem chúng như vậy do lớn lên trong bối cảnh rối loạn, nơi ta luôn nghĩ
yêu bản thân phải chống lại ai đó, hoặc phải đòi hỏi ai đó, trong khi thật ra
hoàn toàn không phải vậy.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=i7wkcQqSC-Y
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.