Teal Swan Transcripts 590
Để thức tỉnh, bạn phải thấy được tác động
của mình lên người khác!
23-04-2022
Là một loài, con
người đang trong quá trình nhận ra một điều rất quan trọng: trong bất kỳ mối
quan hệ nào, luôn có “tôi” và cũng có “bạn”. Tuy nhiên, nhiều người lại rơi vào
cái bóng của suy nghĩ rằng chỉ có “tôi” hoặc “bạn”. Điều đó có nghĩa là, trong
mỗi tình huống, hoặc tôi hành động vì lợi ích của riêng mình, hoặc tôi hành động
vì lợi ích của bạn. Cách suy nghĩ này khiến các mối quan hệ trở thành một trò
chơi hy sinh, hoặc một ván cờ “được - mất”. Dù thế nào, nó cũng khiến các mối
quan hệ trở nên cực kỳ đau khổ. Vì vậy, điều rất quan trọng là phải học cách
làm chủ cả “tôi” lẫn “bạn” trong bất kỳ mối quan hệ nào. Và hôm nay, điều đó có
nghĩa là chúng ta phải phát triển khả năng nhận thức về “bạn” - về người còn lại
trong bất kỳ mối quan hệ nào.
Có vô số mô thức
khiến chúng ta đánh mất “bạn” trong một mối quan hệ. Để bạn dễ hiểu, tôi sẽ đưa
ra một vài ví dụ:
Giả sử khi còn
nhỏ, bạn lớn lên trong một gia đình mà luật bất thành văn là “ai cũng chỉ nghĩ
cho bản thân”. Bạn sớm nhận ra rằng: “Khoan đã, không ai thực sự quan tâm đến lợi
ích của mình cả.” Và để đối phó với điều đó, bạn học theo họ - nếu không ai
quan tâm đến bạn, thì bạn phải tự đấu tranh vì chính mình. Bạn làm vậy bằng
cách thôi không quan tâm đến lợi ích của người khác nữa, mà chỉ chăm chăm giành
phần tốt cho bản thân. Khi đó, bạn bước vào một “bong bóng” nhận thức vị kỷ,
nơi chỉ có bạn là quan trọng. Bạn tin rằng đó là cách duy nhất để tự bảo vệ
mình.
Hoặc, chẳng hạn,
bạn có thể được ngồi nhét bởi niềm tin rằng bạn không nên quan tâm đến “người
khác”. Ví dụ, bạn lớn lên trong một nền văn hóa có một “kẻ thù cụ thể”. Bạn được
dạy rằng kẻ thù đó là xấu xa, là “khác biệt”, và bạn phải tách mình khỏi họ. Kết
quả là bạn chẳng còn quan tâm gì đến lợi ích của họ nữa. Bạn không xem họ là một
phần của mình theo bất kỳ cách nào, mà chỉ đấu tranh cho lợi ích của bản thân
hoặc văn hóa của mình - chống lại “kẻ xấu”. Đó là một trong những kịch bản khiến
bạn đánh mất “người khác”.
Hoặc, giả sử bạn
lớn lên trong một nền văn hóa hay tôn giáo dạy rằng chỉ có con người mới có
linh hồn. Khi đó, bạn rất dễ xem những sinh vật khác như thể chúng không có cảm
xúc, không đáng được quan tâm. Bạn quen dần với việc không cân nhắc đến chúng,
vì cho rằng chúng tồn tại chỉ để phục vụ bạn. Sự thiếu cân nhắc ấy chính là việc
đánh mất “bạn” trong mối quan hệ.
Hoặc, nếu hồi nhỏ
bạn cảm thấy vô cùng bất lực - như thể những gì bạn nói hay làm chẳng bao giờ tạo
ra thay đổi nào - bạn có thể hình thành một niềm tin sai lầm rằng những hành động
của bạn không hề có tác động gì, rằng bạn chẳng ảnh hưởng được đến điều gì cả.
Khi đó, bạn sẽ sống như thể mọi người khác tạo ra sóng ảnh hưởng đến bạn, còn bạn
thì không thể tạo ra sóng nào tác động lại. Và một khi tin như vậy, bạn sẽ chẳng
bao giờ nhận ra tác động của mình đến người khác, bởi bạn đã tin (một cách sai
lầm) rằng nó không tồn tại.
Trong trường hợp
này, bạn chỉ cân nhắc đến tác động lên chính mình, vì đã cho rằng bạn không ảnh
hưởng đến ai cả - và bạn quên mất “người khác”. Với người bên ngoài, bạn sẽ bị
nhìn nhận như một người cực kỳ vị kỷ. Nhưng thật ra, không phải bạn ích kỷ theo
bản năng, mà là vì bạn đã hình thành một cơ chế bảo vệ: chỉ xem xét lợi ích của
bản thân như cách duy nhất để được an toàn. Thực tế, lý do duy nhất khiến bạn
chỉ nghĩ đến ảnh hưởng lên mình, mà không nghĩ đến ảnh hưởng lên người khác, là
vì bạn tin rằng bạn không thể hoặc không hề có tác động nào.
Có thể bạn không
muốn nghe điều này, nhưng sự thật là: mọi suy nghĩ, lời nói và hành động của bạn
đều ảnh hưởng đến mọi thứ khác trong sự tồn tại này - đặc biệt là những thứ gần
gũi nhất với bạn trong bất kỳ hệ thống nào. Điều đó có nghĩa là bạn phải nhận
thức sâu sắc về sức mạnh mà bạn có - không phải “quyền lực trên người khác”, mà
là sức mạnh ảnh hưởng và tác động đến người khác. Không nhìn thấy sức mạnh ấy
là điều cực kỳ nguy hiểm - không chỉ với bạn, mà với tất cả mọi thứ xung quanh.
Hãy tưởng tượng
một bác sĩ phẫu thuật. Khi đang mổ, người đó phải nhận thức rõ sức mạnh mà mình
nắm trong tay. Nếu vị bác sĩ ấy không nhận ra rằng mình có thể giết người cũng
dễ như cứu người, thì chính bác sĩ đó trở thành một mối nguy. Vì họ sẽ hành động
tách rời khỏi thực tế, mang đến năng lượng và lựa chọn sai lầm, gây hậu quả
nghiêm trọng cho người khác - và cả chính họ.
Một ví dụ khác:
hãy tưởng tượng bạn không hề biết rằng có ai đó đang gắn bó và phụ thuộc cảm
xúc vào bạn. Nếu bạn không ý thức được điều đó, bạn có thể dễ dàng rời bỏ họ chỉ
vì thấy thứ gì đó mới mẻ hấp dẫn hơn, mà không hề nhận ra việc bỏ rơi ấy đã gây
tổn thương nghiêm trọng đến họ.
Nếu bạn nhìn lại
cuộc đời mình - đặc biệt là thời thơ ấu khi bạn dễ tổn thương nhất - bạn chắc
chắn từng trải qua cảm giác bị đối xử bởi một người chỉ có “tôi”, mà không có
“bạn”. Bạn biết rõ cảm giác đau đớn đó như thế nào. Ngược lại, bạn cũng từng được
trải nghiệm cảm giác an toàn và được yêu thương khi ai đó có “bạn” trong nhận
thức của họ - khi họ thật sự nhìn thấy và quan tâm đến bạn.
Chắc chắn bạn
cũng từng chứng kiến sự tàn nhẫn của những người không có “bạn” - cái trạng
thái vị kỷ hủy hoại sự sống khác. Ví dụ, thấy một người kéo đứa con đang khóc của
mình vào cửa hàng bằng một tay, chẳng quan tâm gì đến cảm xúc của đứa trẻ, chỉ
muốn nó ngoan vì lợi ích của họ. Hoặc thấy ai đó đập chết một con nhện chỉ để cảm
thấy an toàn hơn. Hoặc thấy người khác rắc muối lên con sên chỉ để xem nó tan
chảy mà cảm thấy vui. Hoặc thấy người ta bị thương, bị giết, hay bị chia cắt khỏi
người mình yêu trong chiến tranh - chỉ vì một lãnh đạo nào đó khao khát quyền lực
và chẳng bận tâm đến những hậu quả khủng khiếp ấy.
Những người
không muốn công nhận sự tồn tại của “bạn” trong thế giới này - hay trong bất kỳ
mối quan hệ nào - thường là những người sợ rằng, nếu họ chịu trách nhiệm về tác
động của mình lên người khác, họ sẽ đánh mất “tôi” và phải chịu đau đớn.
Để hiểu rõ hơn
điều này, hãy xem video của tôi có tựa đề: Tôi
có chịu trách nhiệm về cảm xúc của người khác không?
Vậy, rốt cuộc
“có tôi” và “có bạn” nghĩa là gì?
Nó khá đơn giản:
Có “tôi” là có
nhận thức về cảm xúc, suy nghĩ, chính trực, khát vọng, nhu cầu và sự thật cá
nhân của chính mình - và quan tâm đến điều đó.
Có “bạn” là có
nhận thức về cảm xúc, suy nghĩ, chính trực, khát vọng, nhu cầu và sự thật cá
nhân của người khác - và quan tâm đến điều đó.
Khi bạn đã cam kết
sống một cuộc đời tỉnh thức, bạn phải học cách quan tâm đến “bạn” - đến những yếu
tố của người khác - cho dù người đó có quan tâm đến “bạn” hay không. Tuy nhiên,
để xây dựng một mối quan hệ thật sự hài lòng và mang tính cộng sinh, cả hai bên
đều phải quan tâm đến yếu tố “bạn”.
Nói cách khác, nếu
cả “tôi” và “bạn” đều quan trọng với cả hai người trong mối quan hệ, thì cánh cửa
sẽ mở ra để tìm ra lựa chọn cao nhất và tốt nhất cho cả đôi bên. Từ đó, hành động
bạn thực hiện sẽ hòa hợp với hướng “đôi bên cùng có lợi” trong tình huống đó.
Và điều này dẫn
đến một bước rất quan trọng trong tiến trình phát triển của bạn: đó là phát triển
nhận thức về “bạn” trong cuộc sống mình đang sống. Điều này có nghĩa là: hãy ý
thức một cách có chủ đích về cả những tác động tích cực lẫn tiêu cực của mọi
suy nghĩ, lời nói và hành động của bạn lên mọi thứ xung quanh.
Thành thật mà
nói, sự tồn vong của nhân loại phụ thuộc vào việc ý thức con người có thể phát
triển được “bạn” hay không.
Hãy để ý niệm
này lắng đọng trong bạn suốt tuần này.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Nếu bạn thích
video này, hãy nhấn nút thích 👍,
đăng ký kênh của tôi và chia sẻ video này với bạn bè. Bạn cũng có thể nhấn vào
biểu tượng 🔔 để được thông
báo khi tôi đăng video tiếp theo.
Tôi muốn gửi lời
cảm ơn chân thành đến bạn vì sự dũng cảm khi bước vào nhận thức của chính mình.
Hẹn gặp bạn
trong video kế tiếp.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=GyKmfyBlSCk
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.