Teal Swan Transcripts 572 - 🎨💭🪞🪶Trò chơi tự nhận thức - Tôi thực sự trông như thế nào?

 

Teal Swan Transcripts 572


Trò chơi tự nhận thức - Tôi thực sự trông như thế nào?

 

25-12-2021




Mỗi người đều có ngoại hình của mình vì vô số lý do rất phức tạp và quan trọng. Nhưng chỉ vì một người trông như thế nào, không có nghĩa là họ cảm thấy ngoại hình đó phản ánh đúng bản chất thật sự của họ. Vì lý do đó, tôi có một bài tập rất vui và khai sáng mà bạn có thể thử với bạn bè và gia đình của mình.

 

Để thực hiện bài tập này, tôi muốn bạn tưởng tượng rằng bạn chưa bao giờ thấy chính mình trước đây. Ý tôi là, bạn chưa từng thấy hình phản chiếu của mình, và bạn cũng không thể chỉ cần cúi xuống để tự xác định ngoại hình của mình bằng đôi mắt này. Hãy tưởng tượng bạn bị mù chẳng hạn. Rồi, hãy vẽ một bức chân dung tự họa.

 

Bạn có thể chọn vẽ bức chân dung này hoàn toàn theo trực giác, hoặc có thể thực hiện nó với ý thức rõ ràng hơn bằng cách cân nhắc các câu hỏi như:

 

- Tôi trông có giống con người không, hay tôi trông như một dạng khác?

- Nếu tôi là con người, tôi thật sự trông như thế nào?

- Nếu tôi không giống con người, tôi trông ra sao?

- Hình dáng tôi thế nào? Có đặc điểm gì?

- Màu sắc của tôi là gì?

- Cấu trúc bề mặt ra sao?

- Tôi cao hay thấp?

- Tôi có hình xăm, vết sẹo hay đặc điểm nổi bật nào khác không?

- Tôi có mặc quần áo hay trang sức không?

- Nếu có, đó là loại gì, tôi đeo chúng ở đâu và như thế nào?

 

Và với từng bộ phận cơ thể mà con người có, hãy tự hỏi: tôi có bộ phận đó không, và nếu có thì nó trông như thế nào?

 

Ví dụ: tôi có đôi mắt không? Nếu có, màu gì? Hình dáng và kích thước thế nào? Hay ví dụ, tôi có tóc không? Nếu có, màu tóc là gì? Kết cấu tóc ra sao? Dài bao nhiêu? Và mọc ở đâu?

 

Để bạn hiểu rõ hơn về cách bài tập này hoạt động, tôi sẽ mời hai thành viên trong nhóm của mình làm ví dụ.

 

Người đầu tiên:



Đây là bức tranh mà tôi đã vẽ (hay đúng hơn là “vẽ theo trực giác”). Tôi không cố gắng suy nghĩ quá nhiều, mà để hình ảnh tự đến với mình. Điều đầu tiên tôi nhận ra là nhân vật trong tranh trông không mấy giống con người. Điều đó cho thấy tôi không thật sự cảm thấy mình thuộc về loài người, có thể vì chấn thương tâm lý, v.v.

 

Một điều khác tôi nhận thấy là tấm “lá chắn” bao quanh mình. Khi tôi vẽ nó, hình ảnh hiện ra trong đầu tôi là một tấm lá chắn lấp lánh, trong suốt, có thể thu vào được. Tôi cảm nhận rằng đó là một tấm khiên rất đẹp, nhưng dù đẹp thì nó vẫn là khiên - nghĩa là tôi cảm thấy bản thân luôn cảnh giác, luôn phòng thủ. Điều này thể hiện cả ở việc nhân vật trong tranh thiếu tay chân. Tôi thật ra có tay và chân, chỉ là chúng đang “rút vào”, có thể hiện ra bất cứ lúc nào. Tôi hiểu rằng mình giữ các cơ chế phòng vệ ẩn đi - không phải tôi không có khả năng tự bảo vệ, mà là tôi thích trông có vẻ ngây thơ hơn thực tế.

 

Một yếu tố thú vị khác là những chiếc lá trên đầu và tai. Khi cảm nhận điều đó, tôi thấy chiếc lá trên đầu giống như nỗ lực giữ cho tôi bám vào thực tại, vì phần còn lại của hình ảnh mang cảm giác rất “bay bổng”, phi vật chất. Những chiếc lá đó giúp tôi neo mình vào hiện thực, và cả những chiếc lá ở tai giúp tôi “nghe thấy” và cảm nhận thực tại ba chiều dễ dàng hơn.

 

Về phần tóc, có hai lọn tóc vàng xoắn chạy dọc hai bên mặt. Với tôi, chúng tượng trưng cho khả năng cảm nhận người khác - giống như xúc tu của bạch tuộc, có thể “chạm” vào cảm xúc và suy nghĩ của người khác, hay thậm chí là những điều nằm ngoài thực tại vật chất.

 

Hình dáng cơ thể của tôi nhỏ bé, chỉ cao chừng này thôi... nhưng khi cảm nhận sâu hơn, tôi biết mình có thể “lớn lên”, chỉ là tôi có xu hướng chủ động chọn cách giữ cho bản thân nhỏ lại.

 

Nhân vật mà tôi vẽ trông nhẹ nhàng và mềm mại, có lẽ vì màu sắc pastel tạo nên vẻ thanh thoát, đẹp đẽ... nhưng điều khiến tôi chú ý là những vòng xoáy đen mà tôi vẽ. Tôi cảm thấy chúng tượng trưng cho phần “bóng tối” trong tôi - nơi chứa đựng nỗi đau, nhưng năng lượng đó không tĩnh tại; nó chuyển động, như đang được tôi sử dụng để sáng tạo ra những thứ khác, chẳng hạn như tấm khiên kia.

 

Về phần chiếc váy, tôi nhìn nó như phần tượng trưng cho thế giới cảm xúc của mình - nền tảng của toàn bộ thực thể này là yếu tố cảm xúc. Màu xanh dương gợi cho tôi cảm giác của nước - mềm mại, chảy, sâu và linh hoạt.

 

Bạn cảm thấy thế nào về bài tập này?

 

Tôi thấy nó rất thú vị. Lúc đầu, tôi nghĩ mình sẽ gặp khó khăn, vì không biết phải vẽ gì, nhưng mọi thứ lại đến rất nhanh và tự nhiên. Nó nói cho tôi rất nhiều điều về bản thân - cách tôi cảm nhận chính mình, và thậm chí giúp tôi hiểu mình có thể được người khác nhìn nhận ra sao. Nó cũng cho thấy sự khác biệt giữa cảm nhận bên trong của tôi và hình ảnh mà tôi thể hiện ra bên ngoài.

 

Người thứ hai:



Chào mọi người, đây là nhân vật của tôi - có thể gọi là vậy. Tôi muốn nói trước rằng ban đầu tôi nghĩ mình không có chút năng khiếu vẽ nào, nên đừng để điều đó ngăn bạn thử bài tập này nhé, vì thật ra nó rất vui.

 

Và đây là hình vẽ của tôi. Tôi sẽ mô tả cho bạn nghe ý nghĩa của một số chi tiết và cảm nhận của tôi về chúng. Nhìn chung, nó có vẻ giống như một nhân vật anime, nhưng nếu phải diễn tả cảm giác tổng thể thì nó vẫn rất mang tính vật chất, rất “hiện thân”.

 

Điều mà bài tập này cho tôi nhận ra là tôi cảm thấy bản thân mình rất giống một sinh vật tiên theo một cách nào đó. Điều này thật kỳ lạ, vì trong đời sống hiện tại, tôi rất quen với việc gắn liền bản thân mình với đôi mắt xanh lam. Nhưng trong bức chân dung này, đôi mắt lại xuất hiện với ánh sáng lục rực rỡ. Tôi thật sự cảm nhận sâu vào lý do tại sao hình ảnh đó lại đến với tôi một cách trực giác như vậy, và điều tôi nhận ra là: đôi mắt ấy giúp tôi kết nối sâu sắc với giới thực vật. Tôi cảm thấy rất đồng điệu với điều đó, vì tôi có kiến thức về các loại thảo mộc, dược liệu, và những thứ liên quan. Tôi cảm thấy đôi mắt ấy thể hiện bản chất tinh túy của sự kết nối đó - và nó tỏa ra qua ánh nhìn của tôi.

 

Mái tóc trong nhân vật này có màu bạc bạch kim. Tôi cảm thấy nó xuất hiện như vậy là vì tôi tiếp nhận rất nhiều thông tin qua luân xa đỉnh đầu. Mái tóc này tượng trưng cho sợi dây kết nối rõ ràng với cõi phi vật chất và năng lượng thiêng liêng, qua đó tôi có thể nhận được thông tin và sự dẫn dắt từ những tầng cao hơn.

 

Về hình thể, tôi cảm thấy chiều cao của mình trong bức vẽ cũng tương tự như chiều cao thật - khoảng 1m83. Tuy nhiên, cơ thể lại cường tráng hơn, có nhiều sức mạnh hơn. Điều thú vị là nhân vật này hoàn toàn mang năng lượng nam tính, nhưng như bạn thấy, vẫn có nhiều yếu tố linh hoạt, mang tính trung hòa giới tính trong cách nó thể hiện bản thân. Dù là nam, nhưng năng lượng của nó vẫn chứa sự mềm mại và trực giác của tính nữ, hòa quyện hài hòa.

 

Tôi còn có một vòng trán màu xanh lục bao quanh trán, mà tôi cảm thấy nó tượng trưng cho nguồn gốc hoàng tộc hay một dòng dõi quyền quý, nơi tôi mang trong mình một vai trò quan trọng. Bộ giáp mà tôi mặc có vẻ như thuộc cấp bậc cao, tượng trưng cho địa vị hoặc sức ảnh hưởng lớn.

 

Bạn cũng sẽ thấy tôi có một thanh kiếm, điều đặc biệt là lưỡi kiếm phát sáng. Ánh sáng đó pha giữa đỏ tím, và lý do là tôi đã “thêm” độc dược từ thực vật vào nó. Vì tôi có sự kết nối với giới tự nhiên và thảo mộc, nên tôi biết rõ những loại cây nào có thể dùng để “tăng sức mạnh” cho vũ khí của mình.

 

Tôi cũng có một tấm khiên. Thoạt nhìn, nó có vẻ yếu, dễ xuyên thủng, nhưng thực ra được làm từ một loại gỗ bất khả phá đến từ vương quốc tiên tộc. Tôi tin rằng trong kiếp sống này, tôi đại diện cho năng lượng của một chiến binh. Thanh kiếm và tấm khiên chính là công cụ cần thiết để tôi kiên định vượt qua mọi thử thách, dù có điều gì xảy đến, tôi vẫn có thể vững vàng đi qua.

 

Điều thú vị nữa là trong bức vẽ không có hình xăm hay khuyên piercings, trong khi ở ngoài đời tôi có cả hai. Nhưng khi vẽ theo trực giác, tôi lại cảm thấy mình không cần thêm bất kỳ thứ gì trên cơ thể - như thể tôi đã sinh ra với đầy đủ mọi thứ mình cần rồi.

 

Cảm nhận của tôi về bài tập này: Tôi thấy điều thú vị nhất khi làm bài tập này là - nếu có ai yêu cầu tôi vẽ một bức tự họa thể hiện cách tôi nhìn bản thân mình qua ngoại hình hiện tại, chắc chắn bức tranh đó sẽ hoàn toàn khác. Tôi nghĩ mình thường có một hình ảnh méo mó về bản thân, hoặc về cách người khác nhìn tôi.

 

Nhưng khi làm bài tập này, tôi cảm thấy như đang chạm gần hơn đến bản chất thật của chính mình, cảm nhận được năng lượng nguyên sơ của tôi - khi tôi đang ở trong sự hòa hợp và thẳng hàng với bản thể, chứ không còn nhìn qua lăng kính của đau thương hay tổn thương nữa. Thật tuyệt khi cảm thấy mình đang kết nối và đồng bộ sâu sắc hơn với bản thể thật - điều mà trong cuộc sống hằng ngày hiếm khi tôi làm được.

 

Hãy nhớ rằng sự sáng tạo là vô hạn. Khi bạn đã hoàn thành bức vẽ của mình, hãy tự hỏi: “Tại sao tôi lại vẽ bản thân như thế này?”

Hãy suy nghĩ xem từng chi tiết, từng đặc điểm mà bạn thể hiện trong hình ảnh này nói gì về bạn?

Nó phản ánh điều gì về con người bạn và cuộc đời bạn?

 

Chúc bạn có một tuần thật tốt lành.

Nếu bạn thích video này, hãy nhấn thích, đăng ký kênh, và chia sẻ video này với bạn bè nhé.

 

Bạn cũng có thể bấm vào biểu tượng chuông 🔔 để nhận thông báo khi tôi đăng video mới.

 

Tôi thật sự muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn - người đã đủ dũng cảm để bước vào hành trình tự nhận thức.

 

Hẹn gặp bạn trong video kế tiếp

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=hf9tsy5BLbM

 

https://tealswan.com/

 

 

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.