Swaruu Transcripts 1840
Những người không có thực - Swaruu de Erra
10-11-2025
Gosia: Xin
chào, Swaruu. Cảm ơn vì đã đến với tôi lần nữa. Hôm nay tôi muốn nói về một chủ
đề mà tôi đã suy nghĩ từ lâu rồi. Bạn từng nhắc vài lần về sự tồn tại của “những
người không có thực”. Họ chính xác là ai, và họ khác gì với những người thật? Bạn
có thể định nghĩa thế nào là “người thật” không?
Swaruu:
Chào, Gosia. Tôi cũng rất vui khi được ở đây hôm nay. Những người thật là những
người thật sự có linh hồn – những người đã từng tồn tại ở những nơi khác trước
đây. Còn lại là những người không có linh hồn. Họ chỉ phản ứng bằng một chương
trình - một chương trình của Ma Trận. Nếu bạn đưa họ ra khỏi chương trình đó, họ
sẽ không biết phải phản ứng thế nào. Đây là lý do vì sao có rất nhiều người đơn
giản là không thể thức tỉnh, và sẽ không bao giờ thức tỉnh, ngay cả khi bạn giải
thích cho họ những điều rõ ràng như đang nói với trẻ con.
Họ là một dạng ý
thức tập thể, trí óc tổ ong, dạng trí tuệ số hóa. Ở đó không có linh hồn thật sự
đến từ Nguồn. Chương trình đó rất phức tạp nên có vẻ như họ phản ứng một cách
thông minh - nhưng thực ra không phải. Tuy nhiên, bạn có thể vượt qua chương
trình này, bạn có thể nhìn thấy Ma Trận qua cách mà người ta phản ứng. Hãy quan
sát kỹ, bạn sẽ kinh ngạc khi bắt đầu có thể dự đoán được các sự kiện, tình huống
và thái độ.
Nhiều người thật
- những người có linh hồn - không nhất thiết phải được đánh thức. Họ ở đó là để
trải nghiệm hành trình tâm linh khi đầu thai tại đây. Họ ở đó vì chuyến đi, chứ
không phải vì một “sứ mệnh”. Ma Trận là có thật, không phải là lý thuyết. Tôi sẽ
không đi sâu vào phần kỹ thuật về cách nó được tạo ra, mà chỉ nói về những hiệu
ứng mà nó gây ra trong trải nghiệm.
Ma Trận đọc được
tâm trí bạn và tạo ra một ảo ảnh kích thích năm giác quan, khiến bạn trải nghiệm
điều ảo như thể là thật. Và nếu có nhiều người cùng mong muốn một ảo ảnh giống
nhau, nó sẽ được hiện thực hóa nhanh hơn vì mang tính tập thể. Cũng giống như mọi
người cùng nhau “tạo ra” một quốc gia đang gặp khủng hoảng kinh tế, hay một ngọn
núi lửa phun trào - tất cả chỉ là ảo ảnh. Thế giới bên ngoài chẳng qua là tấm
gương phản chiếu của thế giới nội tâm - của những con người cấu thành nó.
Những gì bạn thấy
trong thế giới – những vấn đề, thành tựu, nghệ thuật, chiến tranh, đau khổ - tất
cả là phản chiếu hoàn hảo của tâm trí những người đang sống trong đó. Cái ở bên
ngoài chính là cái ở bên trong. Thay đổi bên trong, bạn sẽ thay đổi bên ngoài.
Vì vậy, “người
giả” thực ra chỉ là một phần mở rộng của cùng một mô thức. Trông như là con người
hơn, nhưng thật ra chỉ là nhiều lớp Ma Trận hơn - không khác gì núi lửa phun
trào hay thuế má hay bất cứ hiện tượng nào khác. Họ khác người thật ở chỗ, mặc
dù bề ngoài trông giống hệt và gần như không thể phân biệt, nhưng người thật có
thể cảm nhận được. Khi luyện tập, bạn sẽ thấy bên trong họ hoàn toàn trống rỗng
- không có linh hồn, không có một “người đang trải nghiệm”. Họ chỉ là năng lượng
mà thôi.
Có vẻ như chỉ
khoảng một trong năm người trên Trái Đất là người thật. Họ là những người chủ
chốt tạo nên và duy trì Ma Trận. Còn những người không có thực vận hành bằng một
“bộ não tổ ong” duy nhất. Trí nhớ trong bộ não đó giống như các “hồ sơ
Akashic”.
Gosia: Được
rồi, hãy phân tích điều này. Những người không có thực cũng sinh ra như mọi người
khác chứ?
Swaruu: Điều
này cần phải hỏi, bạn đang nói từ góc nhìn nào? Trong trường hợp này, chỉ từ
góc nhìn của bạn thôi. Bạn là một trong những người thật, nên mọi thứ đang được
nói ở đây đều là từ góc nhìn của bạn.
Gosia: Ý
tôi là, họ bắt đầu cuộc đời này như những đứa bé sơ sinh.
Swaruu: Họ
xuất hiện như năng lượng trên con đường bạn đi, và biến mất khi bạn không còn
chú ý đến họ nữa. Họ không được sinh ra. Họ chỉ “xuất hiện” dưới dạng một con người,
rồi biến mất mãi mãi. Bạn cũng có thể thấy cùng một người nhiều lần, nhưng thực
ra đó chỉ là một chương trình lặp. Bạn có thể tương tác với họ, nhưng họ chỉ là
một chương trình trong chương trình. Giống như việc có tòa nhà, có gió, thì
cũng có “người”. Ở một số khu vực, sẽ có những “người” xuất hiện lặp lại. Điều
này liên quan đến cuộc tranh luận mà chúng ta từng có - rằng “thực tại là gì”.
Nếu một thứ không còn trong vùng chú ý của bạn, thì nó không thực sự tồn tại với
bạn nữa.
Gosia: Khi
tôi không chú ý đến họ nữa thì họ biến mất. Nhưng rồi một tuần sau tôi lại thấy
cùng người đó. Là sao? Là họ “sống lại” à?
Swaruu: Họ
không “xuất hiện lại trong đời sống”, họ chỉ trông như đang sống thôi. Ban đầu,
bạn không thể biết họ có thật hay không. Một số người trong đó là người thật
đang có trải nghiệm riêng.
Gosia: Vậy
họ là một phần trong chương trình cá nhân của tôi, hay là chương trình tập thể?
Swaruu: Có
thể nhìn theo cả hai hướng, nhưng với bạn thì chủ yếu - nếu không muốn nói là
hoàn toàn - đó là chương trình cá nhân của bạn. Chính bạn đang “thấy” họ. Nếu bạn
đến nói chuyện với họ, họ sẽ phản ứng. Và nếu bạn tiếp tục chú ý và theo dõi họ,
bạn sẽ kích hoạt một phần chương trình lớn hơn - họ sẽ “dẫn” bạn đi xem nhà, cuộc
sống, con cái của họ. Họ “nhìn thấy” bạn, nhưng thật ra chính Ma Trận đang
“nhìn” bạn. Tôi biết điều này nghe có vẻ dữ dội.
Gosia:
Vâng, nhưng không sao cả. Tôi muốn học tất cả. Được rồi. Bạn nói rằng phần lớn
là chương trình cá nhân của tôi kích hoạt họ. Nhưng nếu nhiều người khác cũng
thấy họ thì sao?
Swaruu: Từ
một góc nhìn, đó là tập thể. Nhưng đồng thời cũng là chương trình của bạn cho
phép bạn thấy họ tương tác với nhau. Khi bạn tương tác với họ, bạn đang trao
cho họ vai trò quan trọng hơn trong cuộc đời mình. Ngay cả những người xấu xa -
tội phạm chẳng hạn - cũng là phản chiếu bên ngoài của ý thức tập thể của những
người thật, là sự biểu hiện ra ngoài của vấn đề bên trong tâm trí họ.
Một số người chỉ
có vai nhỏ, như bà bán hàng trong tiệm mà bạn gặp hoài. Một số khác có vai lớn
hơn, nhưng họ cũng có thể là người thật. Chúng ta không thể biết ngay từ đầu,
vì vậy phải đối xử với tất cả như nhau. Khi gặp ai đó lạ trên đường, bạn không
thể biết họ là ai, nên hãy luôn nên đối xử với mọi người bằng sự tôn trọng như
nhau.
Gosia: Vậy
là những người không có thực vẫn có thể được nhiều người nhìn thấy cùng lúc,
đúng không?
Swaruu:
Đúng. Bạn đã ký một “thỏa thuận” để có thể nhìn thấy những người đó - giống như
mọi người cùng có thể thấy cùng một chiếc xe hay chuyến tàu. Do đó, những người
không thật có thể được nhiều người nhìn thấy, giống hệt như việc nhiều người có
thể cùng thấy một buồng điện thoại trống.
Gosia: Tôi
đã ký thỏa thuận đó với ai?
Swaruu: Với
Ma Trận, khi bạn bước vào nó. Giờ, làm sao bạn có thể biết ai là người thật, ai
không? Khi bạn nói chuyện sâu hơn với họ, họ sẽ không bao giờ có thể “nghĩ
ngoài khuôn mẫu”. Họ là kiểu người gắn chặt vào hệ thống - đi làm mỗi ngày, ít
khi than phiền, những người đi nhà thờ mỗi Chủ Nhật, cố gắng hòa nhập hoàn hảo
vào xã hội, những người không thể “tỉnh thức” với nhận thức cao hơn, không thể
sáng tạo ngoài “kịch bản” của họ, không thể nghĩ vượt ra ngoài giới hạn. Những
người hoàn toàn hòa vào hệ thống - đó là những người không thật.
Gosia: Rất
rõ ràng, cảm ơn bạn đã giải thích. Giờ tôi muốn lùi lại một chút. Bạn nói rằng
họ không được sinh ra. Vậy có nghĩa là những ai được sinh ra đều là người thật
sao?
Swaruu:
Không, không phải từ góc nhìn của bạn. Họ không “sinh ra”, họ chỉ xuất hiện trước
mặt bạn khi bạn đi trên đường, và khi bạn đi qua rồi thì sẽ không bao giờ thấy
lại phần lớn trong số họ. Dù bạn không biết họ, họ cũng chẳng mang ý nghĩa gì với
bạn ngoài việc là một dạng năng lượng tiềm năng. Không có khác biệt gì giữa một
người lạ đi ngang qua đường và một cái cột đèn trên đường bạn đi.
Gosia: Thế
còn gia đình, bạn bè, những người mà ta biết rõ họ được sinh ra thì sao? Vì họ
có thật, họ không biến mất.
Swaruu:
Không, đó không phải là cách để nhận biết. Vì nếu bạn chặn ai đó trên đường và
tìm hiểu, bạn sẽ thấy họ có “lịch sử sinh ra” và một cuộc đời. Nhưng chính bạn
đang “thổi hồn” vào họ, đang trao cho họ vai trò lớn hơn trong trải nghiệm của
bạn. Khi bạn điều tra sâu hơn về cuộc đời ai đó, bạn đang kích hoạt thêm các phần
khác của chương trình khiến họ có “chi tiết sống động” hơn.
Gosia: Được
rồi. Nhưng những người mà ta biết chắc là có sinh ra - như cha mẹ tôi chẳng hạn
- họ sinh ra tôi, vậy chắc chắn họ có thật chứ?
Swaruu:
Không hẳn. Điều đó chỉ có nghĩa là họ giữ vai trò quan trọng hơn trong trải
nghiệm của bạn thôi.
Gosia: Và
nếu tôi trực tiếp chứng kiến ai đó sinh ra thì sao?
Swaruu: Họ
có thể là người không thật, cũng có thể là người thật. Đó không phải là cách để
biết một người có thật hay không. Bạn chỉ đang thấy một phần khác của chương
trình. Việc họ có “lịch sử sinh ra” không có ý nghĩa gì ở đây, vì một khi bạn
tìm hiểu sâu, ai cũng sẽ có một câu chuyện, một quá khứ, một ngày sinh. Nhưng họ
vẫn có thể là người không thật.
Đó là lý do bạn
không thể biết ngay. Tuy nhiên, khi bạn quen ai đó lâu hơn, bạn có thể nhận thấy
họ không thể đạt được sự hiểu biết sâu sắc hơn. Hãy thử thảo luận về siêu hình
học với một cảnh sát giao thông xem - rất có thể bên trong không có ai cả. Đó
chỉ là một chương trình được tạo ra để kiểm soát con người.
Gosia:
Vâng, tôi hiểu rồi. Thật buồn, vì họ trông như vẫn có tính cách và cảm xúc. Họ
biết đau, biết vui - hay là họ thật ra không cảm nhận được cảm xúc nào hết?
Swaruu: Họ
chỉ bắt chước có những cảm xúc đó thôi. Không có ai thật sự ở bên trong cả. Đó
chỉ là một chương trình được tạo ra để bạn - và người khác - có thể “thấy” họ.
Nhưng tôi nhấn mạnh lại, bạn không thể biết chắc. Vì vậy, hãy luôn đối xử với tất
cả mọi người bằng cùng một sự tôn trọng như nhau.
Gosia: Vậy
là những phản ứng cảm xúc mà họ thể hiện đều là giả?
Swaruu:
Chính xác.
Gosia:
Nhưng họ có biết điều đó không? Họ dường như vẫn có một dạng ý thức nào đó - họ
đi làm, xem TV, v.v. Như vậy họ phải có suy nghĩ, dù chỉ là mức cơ bản chứ?
Swaruu: Đó
là Ma Trận biết, chứ không phải họ. Họ là một phần của Ma Trận. Suy nghĩ của họ
mang tính tập thể, không phát sinh cục bộ trong đầu từng người. Tất cả đến từ bộ
xử lý trung tâm của Ma Trận. Vì vậy họ sẽ có cùng một quan điểm về mọi thứ, chỉ
khác nhau chút ít - tất cả đều được viết sẵn theo kịch bản.
Gosia: Bạn
có thể giải thích rõ hơn, một cách kỹ thuật hơn, về việc nó hoạt động thế nào từ
“bộ xử lý trung tâm của Ma Trận” không?
Swaruu: Có
một “bộ não - CPU” chứa toàn bộ các chương trình. Nó nằm trong bộ xử lý trung
tâm trên Mặt Trăng - nơi kiểm soát Ma Trận. Từ đó, tín hiệu được truyền xuống bằng
tần số tới “bộ giải mã” trong đầu họ - tức là não của họ. Những gì họ nghĩ cũng
là những gì mọi người khác nghĩ, chỉ khác đôi chút tùy vào tình huống mà chương
trình đã định sẵn. Đó là một chương trình máy tính tương tác nhưng có giới hạn.
Thử nói chuyện với
một cảnh sát giao thông và hỏi anh ta: “Chức năng ma trận của bạn cho ngày hôm
nay thế nào?” xem - anh ta sẽ không biết phải phản ứng ra sao, vì câu đó không
nằm trong “kịch bản”. Ma Trận khi ấy cũng sẽ không có phản ứng nào - chỉ gạt đi
bằng một câu trả lời vô nghĩa.
Tất cả những người
không tin vào thuyết âm mưu, UFO, quái vật hay ma quỷ - họ là Ma Trận, hoặc
đang bị Ma Trận kiểm soát. Vì những điều đó không thuộc về Ma Trận. Họ không có
phản ứng thông minh thật sự, chỉ phản ứng bằng những gì Ma Trận đã lập trình sẵn.
Ví dụ:
– “Ma à? Ồ, dì
Matilda của tôi từng thấy một con ma hồi lâu lắm ở Scotland.” (Lần sau có thể đổi
thành chú George ở Devon, nhưng bản chất vẫn là cùng một kịch bản.)
– “UFO à? Chưa bao
giờ được chứng minh, nhưng có thể có thật. Tôi nghĩ tất cả chỉ là chuyện nhảm
nhí thôi, nhưng tôi cố giữ tâm trí cởi mở. À, hôm nay trên TV chiếu trận bóng
nào vậy?”
– “Quái vật à? Ý
bạn là phim Disney hả? Ồ, bạn nói mấy con thật à? Cái đó chỉ để dọa trẻ con
thôi.”
Đây là những ví
dụ điển hình của người được Ma Trận lập trình sẵn.
Gosia: Bạn
nói những người không thật sẽ biến mất. Nhưng gia đình tôi thì không biến mất.
Vậy có nghĩa họ là người thật. Hay không liên quan gì?
Swaruu: Họ
đang ở trước mặt bạn ngay bây giờ. Bạn đang thấy họ. Nhưng khi không còn, thì họ
biến mất. Bạn chỉ giả định rằng họ vẫn ở đó thôi.
Gosia:
Nhưng ngày mai tôi vẫn sẽ gặp họ. Tôi vẫn sẽ nói chuyện với họ.
Swaruu: Chỉ
khi bạn muốn như vậy.
Gosia: Vậy
nếu họ không thật, thì họ xuất hiện rồi lại biến mất khỏi sự tồn tại à?
Swaruu:
Đúng vậy - với bạn thì là như thế. Ngay cả người thật cũng vậy, chứ đừng nói đến
người không thật. Không có quá khứ, không có tương lai - chỉ có hiện tại. Những
gì bạn đang thấy là bây giờ. Mọi thứ khác - thật hay không thật - đều không tồn
tại. Tất cả chỉ nằm trong tâm trí bạn.
Việc bạn có thể
gọi cho ai đó là vì bạn đang giữ họ trong ký ức của mình, trong tâm trí mình.
Nhưng đa số, nếu bạn quên họ đi, họ sẽ không bao giờ “tồn tại” trở lại trong thế
giới của bạn nữa.
Tâm trí bạn, nhận
thức của bạn, cách riêng bạn nhìn thế giới - đó là toàn bộ vũ trụ của bạn. Bạn
là trung tâm của nó, và chỉ bạn mới quan trọng ngay lúc này. Nếu thứ gì có
trong vùng chú ý của bạn - nó tồn tại. Còn không, thì không.
Điều tôi muốn
nói là: chỉ những thứ liên quan đến bạn mới tồn tại trong thế giới của bạn. Phần
còn lại - không. Và chính ở đây, “những người không thật” xuất hiện. Họ không
thật với bạn, vì họ không có ý nghĩa hay liên quan gì đến hành trình của bạn.
Gosia: Còn
nếu họ trở nên có ý nghĩa, thì họ sẽ trở thành thật?
Swaruu: Nếu
bạn và Ma Trận cùng dồn đủ năng lượng chú ý vào một khái niệm, nó sẽ dần được
biểu hiện ra. Đúng, khi đó nó sẽ trở nên “thật”. Đủ năng lượng của sự chú ý - và
nó sẽ hiện ra trong thực tại mà bạn có thể cảm nhận bằng năm giác quan.
Gosia: Tôi
hiểu sơ sơ, nhưng đang nắm bắt thêm dần. Vậy nếu tôi chú ý đủ nhiều đến một người
không thật, họ sẽ trở nên thật?
Swaruu: Trải
nghiệm của bạn với người đó sẽ là thật - nhưng bản thân người đó thì có thể vẫn
là giả, hoặc thật.
Gosia: Tôi
phải nói rằng chủ đề này phức tạp hơn tôi tưởng. Tôi cứ nghĩ nó chỉ là vấn đề
sinh học - rằng họ là người thật về mặt cơ thể, chỉ là không có linh hồn, kiểu
như “cổng hữu cơ”. Nhưng từ cuộc trò chuyện này, tôi thấy nhiều người trong số
họ thực ra là những cấu trúc hoàn toàn tinh thần, có thể biến mất bất kỳ lúc
nào - không hề có sinh học gì cả.
Swaruu: Được
rồi, hãy nhìn điều này từ góc độ thuần túy siêu hình, hay tâm linh - không nói
đến Ma Trận. Gosia, bạn là điều duy nhất tồn tại trên Trái Đất. Không có gì
khác tồn tại từ góc nhìn của bạn. Bạn không thể thật sự “chạm đến” người khác.
Hãy tập trung vào bản sắc của bạn - cái tôi của bạn. Mẹ bạn đang ở cạnh bạn bây
giờ không? - Không. Vậy thì bà ấy chỉ tồn tại ở đâu? - Trong tâm trí và ký ức của
bạn.
Gosia: Bà ấy
đang ở Ba Lan.
Swaruu: Được,
nhưng “Ba Lan” cũng chỉ tồn tại trong tâm trí bạn. Không có Ba Lan nào cả. Tất
cả những gì tồn tại là những gì bạn đang thấy ngay lúc này - căn phòng này, mọi
thứ bạn đang tập trung vào. Bạn thấy không? Toàn bộ phần còn lại của thế giới
chỉ nằm trong tâm trí bạn. Không có “thế giới bên ngoài” nào cả - chỉ có ý niệm
trong đầu bạn rằng “có một thế giới ở ngoài kia”.
Gosia:
Nhưng bạn đã ở đó trước khi tôi biết đến bạn. Bạn không nằm trong tâm trí tôi,
nhưng bạn vẫn tồn tại. Điều này có liên quan đến các “vũ trụ song song cá nhân”
chăng? Có thể...
Swaruu: Cái
đó cũng chỉ là một ý niệm. Và đúng, từ góc nhìn của bạn, điều đó cũng là thật -
trong “vũ trụ song song” của riêng bạn. Nhưng điều tôi muốn nói là: mọi thứ chỉ
là bạn. Đó là điều cốt lõi. Gosia của bạn là tất cả những gì hiện hữu. Mọi thứ
khác cũng là bạn - kể cả đá, cây. Bạn là Nguồn, nên tất cả đều nằm trong tâm
trí bạn.
Gosia:
Vâng, nhưng tôi nghĩ đây là cấp độ nhận thức rất cao. Có thể sẽ khó để nhiều
người chấp nhận được điều này. Tôi lo rằng họ sẽ thấy nó không thực tế lắm cho
đời sống của họ - vì nó mang tính triết học, trừu tượng, quá cao siêu.
Swaruu: Nếu
họ thật sự hiểu được điều này, cuộc sống của họ sẽ thay đổi sâu sắc theo hướng
tốt đẹp hơn, và mọi vấn đề của thế giới sẽ tan biến. Mọi thứ là như vậy đấy. Vì
thế, cảm giác “phân tách” là vô nghĩa - vì mọi thứ đều là bạn.
Quay lại với “những
người không thật”: từ góc nhìn của Gosia - những người mà bạn gặp rồi không bao
giờ thấy lại, hoặc thấy họ chỉ thoáng qua - họ chỉ là năng lượng tiềm năng đối
với bạn, không khác gì một cái đèn đường hay một buồng điện thoại. Không có gì
khác biệt, ngoài ý nghĩa mà bạn gán cho họ - trong thế giới của bạn, mà bạn
cũng chính là thế giới đó.
Mọi thứ bên
ngoài bạn chỉ là phản chiếu của năm giác quan giới hạn. Nó không hơn gì những
xung điện mà tâm trí bạn diễn giải ra, dựa trên kinh nghiệm sống của bạn. Nhưng
đó vẫn chỉ là cách hiểu chủ quan và duy nhất của riêng bạn.
Trong trường hợp
của bạn, không có gì tồn tại ngoài bạn. Tuy nhiên, ở 3D, bạn vẫn có thể tương
tác với những “người trông như thật”, vì các kích thích mà năm giác quan nhận
được giống hệt như thể đến từ người thật. Nhưng tất cả chỉ đang diễn ra trong
tâm trí bạn.
Gosia:
Nhưng nếu vậy, thì mọi người đều như vậy. Về mặt tinh thần, không có ai khác
ngoài tôi. Dù thật hay không, tất cả cũng đều là tôi. Nhưng bạn vẫn gọi một số
người là “không thật”. Vậy điều gì khiến “người thật” khác biệt? Tại sao ta lại
gọi một số là thật, số khác là giả - khi tất cả đều chỉ nằm trong tâm trí tôi?
Swaruu: Khi
chỉ tương tác bề ngoài, bạn sẽ không nhận ra khác biệt. Chỉ khi đi sâu vào
tương tác mới có thể thấy. Người “giả” là những người hoàn toàn bám rễ trong hệ
thống, hòa nhập tuyệt đối, bảo vệ nó. Ở bên trong họ không có ai cả - bạn đang
nói chuyện với một chương trình. Nếu bạn có thể soi linh hồn họ bằng một “máy
quang phổ linh hồn”, kết quả sẽ giống hệt như khi soi một cây đèn đường.
Còn “người thật”
là người đang có trải nghiệm sống thực ở đó. Bạn chỉ có thể nhận ra khi họ làm
điều gì đó cho thấy “có ai đó ở bên trong”. Ví dụ, nếu một người tự hỏi liệu họ
có thật không, hay tỏ ra bối rối vì ý nghĩ “mình có thể không thật” - đó chính
là dấu hiệu của người thật.
Nhưng hãy nhớ:
dù thật hay không, họ đều ảnh hưởng đến bạn theo cùng một cách. Vì thế, bạn phải
luôn đối xử với tất cả bằng cùng một sự tôn trọng.
Gosia: Và
nếu họ bị thương thật, họ sẽ chảy máu chứ? Chủ đề này thật sự rất phức tạp với
tôi, nhưng tôi đang cố hiểu. Cảm ơn bạn vì sự kiên nhẫn.
Swaruu: Có,
họ sẽ chảy máu. Đó là một phần của chương trình. Nếu bạn đấm vào mũi họ, họ sẽ
phản ứng kiểu: “Cái quái gì vậy hả?”. Đó cũng là chương trình phản ứng. Họ thậm
chí có thể phản công lại bạn, nhưng điều quan trọng là - khi bạn quan sát họ, bạn
đang thay đổi họ. Bởi vì lúc đó, bạn đang viết thêm “kịch bản” cho họ trong cuộc
đời bạn.
Gosia: Có
một số loài động vật cũng không có thực giống như với con người vậy.
Swaruu: Một
vài cá thể trong cùng một loài là thực, vài con khác thì không. Bây giờ, điều
này có thể khiến người ta ngạc nhiên. Nhiều người thật kết hôn, có con, yêu
thương và sống với những người không thật. Một trong số những người không thật
đó có thể trở thành một “cổng walk-in” (cổng linh hồn bước vào). Vậy nên, ở một
thời điểm nào đó, người ấy có thể trở thành một người thật. Và cũng như việc là
một người thật không đảm bảo bạn sẽ vẫn là người thật vào ngày mai.
Gosia:
Vâng. Bạn đã nói với tôi rằng có thể mất linh hồn.
Swaruu: Bạn
có thể mất kết nối với bản ngã cao hơn của mình. Linh hồn của bạn không nằm
trong cơ thể, chỉ hoạt động thông qua cơ thể. Vậy nên, một người bị lạc - ví dụ
một nghệ sĩ vốn rất hạnh phúc cho đến khi có chuyện xảy ra và họ phải đi làm
bán bảo hiểm nhiều năm - rồi trầm cảm này nối tiếp trầm cảm khác, lặp đi lặp lại
trong sự nhàm chán. Linh hồn đó mất hết hứng thú để ở trong cơ thể ấy.
Gosia: Thế
cơ thể vẫn có thể vận hành mà không có linh hồn sao. Tôi cứ nghĩ mọi sinh vật hữu
cơ sống đều cảm nhận, đều có dạng ý thức hay linh hồn nào đó. Vậy giờ tôi mới
hiểu là người từng là “thực” có thể mất linh hồn và vẫn tiếp tục là một thực thể
sinh học của một người từng thật.
Swaruu:
Đúng, nhưng những người không thật thậm chí còn chẳng có tính sinh học. Họ là
cái mô phỏng. Xin lỗi nhé, người trong Ma Trận, nếu nhìn kỹ thì ai cũng giống
ai và bạn có thể tìm thấy người khác gần như y hệt hoặc có cùng cuộc đời ở
thành phố bên cạnh. Nhưng mà đúng, bạn nói đúng. Một cơ thể sinh học thật sự
thì không thể vận hành mà không có linh hồn - đơn giản là không thể. Nó chỉ còn
một sợi dây kết nối nhỏ, sợi tơ bạc mà bạn biết, và sẽ rơi vào ung thư và các
tình trạng khác như sa sút trí tuệ, Alzheimer, ví dụ thậm chí cả tự kỷ. Nhưng
không kéo dài. Đây cũng là nguyên nhân của nhiều bệnh tật.
Gosia: Làm
sao biết được mình còn là người thật hay không?
Swaruu: Đó
là nhận biết nội tại. Là tia lửa của sự sống. Bạn biết qua những gì người đó
làm và nói. Niềm say mê với cuộc sống. Luôn chất vấn và thắc mắc về mọi thứ như
bạn đang làm bây giờ. Đó là người thật. Bạn đơn giản chỉ biết thôi.
Gosia: Được
rồi. Còn chuyện trẻ con giữa một người thật và một người giả thì sao?
Swaruu: Có trẻ
có thể không thật, có trẻ thật. Về mặt quan trọng thì trải nghiệm là điều quyết
định, như chúng ta đã nói trước. Vậy nên, cuối cùng tất cả đều là “thực” về mặt
trải nghiệm.
Gosia: Những
người không thật có thể yêu, cảm nhận tình yêu, hay đó cũng chỉ là mô phỏng?
Swaruu: Mọi
thứ đều được mô phỏng, nhưng để thực sự nhận ra toàn bộ chuyện gì đang diễn ra,
có lẽ bạn cần một góc nhìn 5D.
Gosia: Và
nếu cuối cùng bạn yêu một người không thật…
Swaruu: Bạn
vẫn có thể, và chuyện đó vẫn xảy ra nếu mối quan hệ đó với một người thật có ý
nghĩa. Theo tôi thì không bao giờ thỏa mãn bằng có một người bạn đời thực sự.
Mâu thuẫn của tất cả chuyện này là: một người có thể là không thật - không thật
với bạn - trong khi người kia là người thật.
Gosia: Cổng
hữu cơ ở đây được hiểu như điều gì tiêu cực hơn, được các Archon sử dụng. Có
đúng vậy không?
Swaruu:
Đúng vậy. Đó là những cái mà Archon hay dùng nhất. Nhưng không chỉ có họ dùng.
Gosia: Một
số loài bò sát cũng không thật đúng không.
Swaruu: Ừ,
cũng tương tự như vậy. Có con thật, có con không thật.
Gosia: Bò sát
đang hiện thực hóa Ma Trận. Chúng cũng có sức mạnh đó.
Swaruu: Có,
nhưng không hoàn toàn. Không phải hoàn toàn vì chúng không ở trong đó một cách
trọn vẹn.
Gosia:
Chúng ở đâu vậy?
Swaruu:
Chúng đứng phía sau xã hội, chứ không phải ở trong xã hội. Chúng hiện thực hóa
Ma Trận thông qua những người bị ảnh hưởng.
Gosia: Có
thể một số người trông như thuộc Ma Trận thực ra là sinh linh Trái Đất bình thường,
chỉ là họ không quan tâm đến những chuyện cao hơn, chứ không nhất thiết là “người
không thật”.
Swaruu:
Đúng vậy, và hầu hết là như thế. Phần lớn là người thật trong Ma Trận và sống tốt
trong khả năng của họ. Họ là thật và có trải nghiệm. Họ cũng bị Archon thì thầm
vào tai, và họ sẽ tin đó chỉ là suy nghĩ của chính mình.
Gosia: Mục
đích của những người không thật đó là gì? Bạn từng nói họ kích thích phản ứng cảm
xúc nơi người thật. Bạn còn nói thêm gì về mục đích họ ở đây, ngoài việc duy
trì Ma Trận?
Swaruu: Mục
đích cũng giống như mọi nhân vật nền trong một bộ phim - để cung cấp bối cảnh
cho những gì bạn muốn sống. Họ là những phụ kiện thêm vào bộ phim của bạn. Họ
thậm chí không phải là con người, chỉ là năng lượng trông giống con người. Năng
lượng ấy đôi khi trông như một quầy báo hay một thùng rác. Không khác gì, để
cho câu chuyện của bạn có nhiều bối cảnh hơn, nhưng tất cả đều nằm trong đầu bạn
theo đúng nghĩa đen, và đúng - để khơi gợi phản ứng cảm xúc nơi bạn. Để thêm
“hương vị” cho mâm cơm cuộc đời bạn, để làm cho nó có ý nghĩa như một trải nghiệm.
Gosia: Họ
chỉ được chiếu từ tâm trí chúng ta thôi hay còn có công nghệ trên mặt trăng như
hình ảnh ba chiều được chiếu từ đó?
Swaruu: Về
cơ bản là tâm trí các bạn tạo ra họ, nhưng sau đó Ma Trận đọc tâm trí bạn và
chiếu toàn bộ lên. Tâm trí của bạn mạnh mẽ hơn bạn tưởng nhiều. Như tôi luôn nhắc,
giới hạn duy nhất của bạn là ý niệm rằng bạn bị giới hạn, vì bạn có thể sáng tạo
mọi thứ bởi vì bạn đã từng làm rồi. Bạn là Nguồn. Bạn thậm chí không là một phần
của Nguồn như nhiều người trên Trái Đất nói - bạn chính là Nguồn. Ngay cả những
người thật khác cũng chỉ là chính bạn trong gương.
Gosia: Đó
cũng là cảm nhận của tôi. Tôi luôn thấy mình như nguồn sáng trong chuyển động
sáng tạo. Câu hỏi tiếp theo liên quan tới những đứa trẻ chết ở đâu đó ở châu
Phi. Ví dụ, liệu một số trong số đó có thể là thật không?
Swaruu: Có,
có vài đứa thật ở đó, nhưng phần lớn là không thật. Chúng ở đó để làm ví dụ về
những gì không nên trở thành và những gì không nên làm. Nếu bạn thấy họ trên
TV, họ không thuộc về cuộc sống của bạn, nhưng họ nhắc bạn rằng đừng tạo ra điều
đó.
Gosia: Được
rồi. Câu hỏi cuối. Khi những người không thật cư xử tốt và tích cực, họ có thể
trở thành người thật không? Nhận được một linh hồn?
Swaruu: Có,
họ có thể nhận được linh hồn, chủ yếu là dưới dạng walk-in, linh hồn bước vào.
Đó vì họ là những cánh cổng. Điều đó tùy thuộc vào tần số của họ. Tần số đó sẽ
quyết định mức độ tương thích, và tần số của họ phụ thuộc vào vai trò mà những
người thật xung quanh cung cấp cho họ - vai trò được giao cho họ từ môi trường
xung quanh.
Gosia:
Nhưng nếu họ không có sinh học, làm sao họ đột nhiên trở thành sinh học sau khi
walk-in?
Swaruu: Họ
đột nhiên trở thành sinh học vì bạn và những người thật khác đã hiện thực hóa
điều đó cho họ. Bạn mạnh mẽ tới như vậy. Và điều này hoàn toàn đúng theo nghĩa
đen.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=x6wI010cbIo
https://swaruu.org/transcripts
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.