Swaruu Transcripts 1836
Ma trận gốc: Tiếp xúc với người ngoài
hành tinh Taygetan
16-10-2025
Chúc mọi người
thứ Tư vui vẻ. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã có mặt ở đây. Rồi, chúng ta sẽ tiếp
tục với chủ đề hôm qua - Ma trận gốc. Và chủ đề này sẽ lại một lần nữa chứng
minh rằng tất cả chúng ta là một.
Chúng ta là một,
dù đang ở Trái đất này, tức là từ một tầng nhận thức ít mở rộng hơn. Cái “một”
đó tách ra thành vô số mảnh nhỏ mang tính chất hologram (toàn ảnh) - là mỗi người
chúng ta - nhưng rốt cuộc tất cả đều là một bản thể duy nhất. Thế nên, khi ai
đó xúc phạm người khác, thật ra họ đang xúc phạm chính mình. Hiểu ý tôi chứ? Vì
vậy, tôn trọng luôn là điều cần thiết. Một người đã tiến hóa thật sự sẽ không
bao giờ tấn công hay nói xấu người khác.
Chúng ta sẽ chứng
minh rằng tất cả là một - chúng ta có khả năng thấu cảm và giao tiếp bằng thần
giao cách cảm, vì chúng ta vốn là một.
Nếu bạn muốn
nhìn mọi thứ từ một góc độ khác, bạn có thể ghé trang web Swaruu.org. Nếu chưa
làm, tôi khuyến khích bạn đăng ký - hoàn toàn miễn phí, không tốn gì cả mà lại
giúp tôi rất nhiều. Vậy nên, nếu có thể, hãy đăng ký, không chỉ cho kênh này mà
cả những kênh khác được liệt kê trong phần bình luận.
Bạn cũng có thể
theo dõi tôi trên Telegram – Despejando Enigmas. Tôi có một nhóm tên là
Despejando Enigmas Semillas Estelares, nơi mọi người trò chuyện với nhau về những
chủ đề liên quan đến công bố thông tin, thức tỉnh, v.v. Tôi cũng hoạt động khá
tích cực trên X (Twitter), nhưng tất cả những gì tôi viết ở đó đều bằng tiếng
Anh để tiếp cận nhiều người hơn. Và thật sự rất tuyệt vời - với kiến thức đền từ
Swaruu de Erra.
Hôm nay tôi cũng
đã trả lời khoảng năm, sáu người thuộc giới UFO học, tâm linh học, hay các lĩnh
vực tương tự. Trên X tôi dùng tên Despejando Enigmas, nên nếu muốn thì theo dõi
tôi ở đó nhé. Tôi cũng đã chia sẻ buổi phát trực tiếp này lên tất cả cộng đồng
YouTube của mình, và biết có người chia sẻ lên Facebook nữa - cảm ơn rất nhiều!
Rồi, không nói
dài nữa, chúng ta bắt đầu nha.
Trước hết, cùng
điểm lại chút nội dung hôm qua. Đây là đoạn hội thoại giữa Gosia và Swaruu nói
về “Ma trận gốc”.
Để các bạn thấy
rằng tất cả chúng ta là một. Cho dù bạn có thích hay không, bạn chính là người
mà bạn căm ghét nhất, cũng là người mà bạn yêu thương nhất, bạn là diễn viên
hay nữ diễn viên mà bạn hâm mộ - tất cả đều là bạn thôi. Chỉ là hiện tại bạn
đang tập trung nhận dạng mình là Manolo – người bán báo, là Lourdes – cô bán
bánh, hay Merce – thợ đóng giày. Hiểu ý tôi chứ? Tôi chỉ lấy ví dụ thôi, chứ không
có gì với mấy người làm bánh đâu. Mà thật ra, bánh mì làm đúng cách thì ngon
tuyệt.
Gosia: “Okay, vậy nếu cả hai chúng ta đều ở trong ma
trận gốc, đó là lý do tại sao nếu tôi thấy một con chó, thì bạn cũng sẽ thấy một
con chó. Cả hai chúng ta đều nhận thức cùng một năng lượng ấy như cùng một hình
dạng con chó, với màu sắc và mọi thứ giống nhau, đúng không?”
Đây là một câu hỏi
rất quan trọng. Vì sao? Bởi vì, ví dụ, một con kiến sẽ thấy thực tại theo cách
riêng của nó, và không nhất thiết phải giống với cách mà chúng ta nhìn thấy thực
tại. Tương tự, một con chó cũng cảm nhận một thế giới khác, với màu sắc và âm
thanh khác. Một con mèo hay một con chim cũng vậy. Tất cả cho thấy nhân loại là
một thể thống nhất, chỉ là nhìn từ các mức độ ý thức khác nhau. Ở cấp độ mở rộng
hơn, bạn là con kiến, là con gián, là tất cả.
Swaruu trả lời:
“Đúng vậy, bởi vì chúng ta có một thỏa
thuận chung để cùng nhìn nhận sự vật theo cùng một cách. Nhưng ngoài ra, vẫn có
khác biệt. Ví dụ, giữa bạn và tôi, cùng nhìn thấy một con chó - bạn sẽ thấy nó
là một con vật cưng, một người bạn đồng hành. Còn người Taygetan sẽ nhìn nó như
một loài thú hoang nguy hiểm, vì trên hành tinh Taygeta, chó là động vật hoang
dã. Ở đó không có chó như các bạn biết ở Trái đất, chỉ có sói, chó rừng, và vài
loại tương tự thôi. Việc nuôi một con chó làm thú cưng ở Taygeta hiếm chẳng
khác nào con người nuôi báo làm thú cưng.”
Rồi, đến đây chắc
nhiều người sẽ hỏi: “Vậy làm sao mà những thỏa thuận đó được tạo ra?”
Thật lòng mà
nói, tôi không biết. Nhưng có lẽ đó là một quá trình tự động, hoàn toàn tự
nhiên. Không phải là bạn phải đến một nơi nào đó để ký thỏa thuận - không phải
vậy đâu. Chính bạn là người sáng tạo ra tất cả, và bạn một cách tự phát tạo nên
những thỏa thuận này với các mảnh khác của chính mình, để cùng nhau trải nghiệm
đời sống con người này. Nó không phải là bạn đến xin ký hợp đồng gì đó đâu -
không hề.
Tất nhiên, như Jaume
Su từng nói khi phân tích các bức tranh của El Bosco, ông ấy giải thích rằng
hình ảnh “ký hợp đồng” trong tranh tượng trưng cho việc có những điều khoản ẩn
mà bạn không nhìn thấy. Nhưng như tôi đã nói trong buổi phát trực tiếp, tất cả
chỉ mang tính biểu tượng để giúp con người hiểu dễ hơn. Chứ nếu thật sự bàn sâu
vào chi tiết các dạng “hợp đồng linh hồn” này thì chắc phải nói cả đời cũng
không hết.
Chỉ cần hiểu rằng
bạn có những “hợp đồng nhận thức” - nhờ vậy bạn có thể nhìn nhận thực tại giống
như mọi người khác. Chỉ cần biết đến đó thôi là đủ, và quan trọng là phải có ai
đó nói cho bạn biết điều này.
Gosia nói tiếp:
“Rất thú vị, và thật lạ với tôi khi biết
các bạn không nuôi chó làm thú cưng. Nhưng quay lại chủ đề, nếu cả hai chúng ta
đều được ‘lập trình’ để giải mã con chó theo cùng một cách” - như đã nói,
con chó chỉ là năng lượng tiềm năng, cũng như con mèo hay con người đều là năng
lượng - thì thông qua các thỏa thuận, chúng ta (cũng là năng lượng) sẽ giải mã
năng lượng kia thành hình dạng một con chó hay một con mèo.
Còn những gì bạn
không thể giải mã, không thể hiểu nổi, thì bạn sẽ nói giống như các nhà khoa học
vẫn nói - bịa ra một khái niệm nào đó, kiểu như “vật chất tối” hay “năng lượng
đen”. Thật ra họ chẳng có khái niệm gì về nó cả. Nhưng họ vẫn đặt tên cho nó
như vậy.
Ừ thì, như Gosia
nói đó - “nhìn thấy mọi thứ trước mắt
chúng ta theo một cách nhất định. Cái
“thỏa thuận” đó chính là một phần của ma trận nguyên thủy.”
Nhớ nha, có hai
phần: phần nguyên thủy và phần nhân tạo. Còn người Taygetan thì họ sống trong
Ma Trận Nguyên Thủy, bản gốc, không phải phiên bản nhân tạo.
Gosia
nói:
“Đúng vậy, đó là một thỏa thuận giữa
chính chúng ta với bản thể cao hơn của mình.”
Swaruu đáp: “Là cả ma trận và chúng ta - hai cái đó gắn
liền nhau.”
Tất nhiên, những
người mới nghe sẽ không hiểu đâu, ví dụ như đoạn này. “Bạn đâu có “giải mã” được Mog-yay đâu, đúng không? Bạn biết nó là gì
không?”
À, Mog-yay là một
loài vật nuôi của người Taygetan - theo như hình minh họa thì nó giống một loài
chim bò sát, như kiểu thằn lằn có lông vũ, nhìn khá lạ. Thì đó, Mog-yay là như vậy đó.
Gosia nói: “Không, tôi không biết nó là gì.”
Swaruu bảo: “Được rồi, vậy tôi sẽ nói cho bạn biết. Sau
đó cả hai ta sẽ cùng ‘đồng thuận’ nhìn nhận Mog-yay theo một cách nhất định.”
Rồi cô giải
thích tiếp: “Ma trận cổ xưa ảnh hưởng lên
ma trận nhân tạo mới.”
Đúng vậy, ma trận
gốc có ảnh hưởng lên phiên bản nhân tạo sau này.
Và như tôi đã
nói nhiều lần rồi, dù có người không tin, nhưng ví dụ điển hình là chuyện người
bản địa châu Mỹ không thấy được tàu của người Tây Ban Nha khi họ lần đầu cập bến.
Người Anh cũng từng kể điều tương tự. Khi người Tây Ban Nha đến bờ biển châu Mỹ,
người bản địa không thấy tàu - không phải vì chúng ở quá xa, mà vì trong “thỏa
thuận nhận thức” của họ không tồn tại hình ảnh đó, nên họ thật sự không thể
nhìn thấy.
Dù tất cả chúng
ta đều là một, nhưng nếu không có “thỏa thuận nhận thức” thì đơn giản là bạn
không thể nhận ra nó tồn tại. Và chỉ khi một người chỉ cho họ thấy - “Ê, kia là
cái gì vậy?” - thì họ mới bắt đầu nhìn thấy. Điều này cũng xảy ra tương tự
trong thế giới UFO, trong các trường hợp nhìn thấy vật thể bay không xác định
(UFO). Có người thấy, có người thì không, dù họ đứng cạnh nhau.
Ví dụ, khi chúng
tôi thấy vật thể bay kỳ lạ hôm đó - có người bình luận bảo: “Ủa, sao cứ mỗi lần
các bạn ra ngoài là lại thấy UFO vậy?”
Tôi mới nói: “Ờ
thì tôi đâu có lỗi gì nếu mỗi lần ra đường lại thấy một vật thể không xác định?
Biết sao được - có thể là vì mức độ nhận thức của tôi giải mã được nhiều tầng
thực tại hơn người khác chăng?”
Lúc đó tôi đang ở
cùng Jatei, Gosia, và em gái tôi - cô ấy là người rất
hoài nghi, không tin vào những thứ này chút nào, thậm chí còn nói tôi bị
“khùng”.
Và bạn biết
không, Gosia không thấy gì cả. Tôi đang điều khiển chiếc máy bay không người
lái, vừa cất nó đi xong thì tôi nhìn lên trời, thấy một thứ gì đó lấp lánh, bay
lượn. Ban đầu tôi nghĩ đó là chuồn chuồn, vì thấy như có cánh đang đập, phản
chiếu ánh sáng hai bên. Nhưng tôi nghĩ thầm: “Khoan đã, sao nó to dữ vậy?”
Tôi hỏi: “Ê, mọi
người có thấy cái đó không?”
Em gái tôi (người
cực kỳ hoài nghi) lại nói: “Thấy rồi, thấy rõ luôn.”
Jatei cũng thấy.
Còn Gosia thì không, vì lúc đó cô ấy vừa rời đi để quay phim bằng camera 360,
nên có thể vô tình đã ghi hình lại mà không nhận ra - vì vật thể đó ở khá xa.
Đó là ví dụ điển
hình: một người thấy, rồi nói cho người khác để họ cũng bắt đầu thấy, vì họ đã
tạo “thỏa thuận nhận thức” chung.
Bạn thấy rồi đó -
điều này rất quan trọng: cần có ai đó nói cho bạn biết trước thì bạn mới bắt đầu
thấy.
Gosia nói: “Chủ đề này thật sự rất thú vị. Tôi cảm thấy
như có một sự chồng lấn kỳ lạ giữa các ma trận.”
Liên hệ với các
buổi phát sóng trước: Tội nghiệp Pachamama (Mẹ Trái Đất), giờ đã bị bào mòn và
méo mó nhiều quá rồi. Việc đầu thai vào cơ thể vật chất này giống như đang tham
gia một trò chơi vậy. Một trò chơi. Dĩ nhiên, ai muốn sống nghiêm túc thì tùy họ,
còn tôi thì thật lòng chẳng nghiêm túc gì đâu, tôi chỉ buông bỏ hết thôi. Vì nếu
đời chỉ là một trò chơi, thì hà cớ gì phải căng thẳng quá mức?
Cô nói: “Ở trong thân xác vật chất này như là đang
trong một trò chơi - không phải là ‘một trò chơi’ theo nghĩa đen, mà là giống
như một trò chơi. Và nó bao gồm mọi thứ mà ta gọi là ‘vũ trụ vật chất’, tức một
dạng ma trận.”
Swaruu lấy ví dụ:
“Chúng tôi nhớ rõ mình là ai trước đây,
ít nhất là hai hoặc ba kiếp gần nhất. Và mỗi khi chết, chúng tôi đều trở về
cùng một nơi giữa các kiếp sống. Chúng ta có thể du hành giữa các ngôi sao, bay
qua hố giun, đi thật xa khỏi quê nhà, rồi chết ở ngoài không gian sâu thẳm -
nhưng lạ thay, luôn quay lại cùng một ‘vùng trung giới giữa các kiếp’ đó, nơi
ta lại bắt đầu lên kế hoạch tái sinh về Taygeta.”
Cứ thế, đầu thai
ở Taygeta, rồi lại trở về Taygeta, lặp đi lặp lại… cho đến khi mệt mỏi thì mới
đi nơi khác, cứ thế, cứ thế, hết lần này đến lần khác.
Swaruu hỏi tu từ:
“Vì sao lại như vậy?”
Rồi trả lời: “Bởi vì toàn bộ vũ trụ là một ma trận được tạo
nên từ các thỏa thuận nhận thức. Mọi thứ tồn tại đều là kết quả của những thỏa
thuận đó.”
Rồi có người
trong phần bình luận hỏi:
paIomagr: “Robert, còn trong lần đó thì em của anh nói
gì?”
Tôi hỏi cô ấy:
‘Thấy không?’ - cô ấy đáp, ‘Trời, thấy rồi, thấy rõ luôn!’
Tôi hỏi, ‘Đó là
bong bóng à? Là khinh khí cầu à?’
Và cô ấy bảo,
‘Không, cái đó không phải của thế giới này. Nó không đến từ đây đâu.’
Tôi nghĩ đó là một
máy bay không người lái, không biết của ai. Nhưng nó trông giống một bong bóng
sáng.
Tôi từng sống ở
Barcelona nhiều năm, từng thấy người ta làm bong bóng xà phòng khổng lồ ở quảng
trường Catalunya hay trên phố Las Ramblas - và đúng là khi chúng bay, chúng lấp
lánh, dao động, méo hình, bay chậm và trôi lơ lửng như thế. Vật thể tôi thấy
hôm đó chuyển động y hệt vậy, chỉ khác là… nó không thuộc về thế giới này.
Những bong bóng
nhỏ thì vẫn giữ được hình dạng, nhưng những bong bóng lớn thì thường bay lên,
rung nhẹ rồi tan biến. Nhưng cái này thì không - nó hoàn hảo tuyệt đối, không hề
rung, không hề lay động. Tôi nhấn mạnh, nó hoàn hảo đến mức tôi tưởng nó sắp
rơi xuống đất. Và tôi nghĩ rằng, khi nó nhận ra chúng tôi đang nhìn, nó “phản ứng
lại” - vì lúc đó chúng tôi còn giơ tay chào cái bong bóng nữa. Từ xa chỉ thấy
ánh sáng phản chiếu hai bên, nên lúc đầu chúng tôi không xác định được nó là gì
- vì nó trong suốt, như thủy tinh. Khi đến gần hơn một chút, mới thấy rõ nó như
làm bằng pha lê, trong suốt và sáng lấp lánh. Không cần đến quá gần, vẫn thấy
rõ ràng - nó y như pha lê thật.
Rồi khi chúng
tôi đến gần hơn, tôi cảm giác như nó “biết” mình bị phát hiện, và nó muốn tương
tác lại - giống như cách một bong bóng thật làm. Nó bắt đầu hạ thấp dần, dần, dần
xuống, và tôi thốt lên: “Ê, nó sắp đụng rồi! Nó sắp rơi rồi!”
Bên dưới có một
cụm mây nhỏ, tôi nói, “Nó sắp va vào đó!”
Thế là tôi với Jatei
chạy theo cái bong bóng ấy, và đúng lúc đó, nó đổi hướng, rồi bay vút lên cao,
lượn một vòng cong tuyệt đẹp và biến mất dọc theo một đường bay, như đang đi
theo một lộ trình có sẵn. Chúng tôi không kịp chụp hình, không quay được gì cả.
Tiếc thật - nhưng chuyện đó thường vậy mà.
Tôi nghĩ thầm:
“Không sao, tôi chỉ muốn tận hưởng trọn vẹn trải nghiệm này.”
Chứ nếu cứ loay
hoay lấy điện thoại ra quay, thì mọi thứ sẽ trôi qua mất, bạn sẽ chẳng thấy được
gì cả. Nó ở đó khá lâu - rõ ràng là một điều gì đó để ngắm nhìn và cảm nhận,
không phải chỉ để chụp lại.
Em gái tôi cũng
nói rằng cô ấy cảm thấy đó không phải là thứ bình thường.
Và thật thú vị -
ở Mexico cũng đã xuất hiện một quả cầu giống hệt như vậy. Đợi chút, để tôi xem
có bức ảnh đó không… Vâng, đây rồi, tôi từng chia sẻ nó với Jatei.
Đây nè, nhìn xem - đây chính là quả cầu đó.
Bức ảnh được chụp
ở Mexico, trông như pha lê, trong suốt. Nó từng xuất hiện trên mạng X
(Twitter). Đây, có hai tấm hình - tôi cho xem tấm đầu tiên nhé.
Tôi chia sẻ hình
này để bạn hiểu - điều này liên quan trực tiếp đến chủ đề chúng ta đang nói. Vì
như tôi luôn nói: nếu một người không nhìn thấy, thì người khác cũng sẽ không
thấy - cho đến khi có ai đó chỉ ra cho họ. Tất cả đều do thỏa thuận nhận thức.
Hình ảnh này
không phải là khinh khí cầu hay bong bóng xà phòng gì hết - nó thật sự trông y
hệt cái mà chúng tôi thấy.
Đây là ảnh chụp ở
Mexico, nhưng kích thước, tỷ lệ, hình dạng - tất cả đều giống hệt.
Ở các góc ngoài,
có cảm giác như nó đang rung động nhẹ, phát ra tần số dao động. Từ xa, điều này
khiến tôi nghĩ nó là chuồn chuồn, vì phía sau có vài nhánh cây - nền phía sau tối,
nên chỉ thấy ánh sáng nhấp nháy phản chiếu. Cứ như thể nó đang rung, chuyển động
nhẹ, phát sáng nhè nhẹ.
Tôi nói: “Nhìn
kìa!”
Thật ra chẳng có
gì kỳ quái đâu, chỉ là… nó không phải là thứ thuộc thế giới này.
Chúng ta tiếp tục.
Gosia nói: “Vậy nghĩa là vũ trụ của bạn cũng là một phần
của ma trận đó? Có lẽ vì thế mà bạn
và tôi luôn có cảm giác hoài niệm, như thể chúng ta không thực sự thuộc về thế
giới này.”
Swaruu: “Đúng rồi, tất cả chúng ta đều là một phần của
ma trận đó. Đó là lý do tại sao chúng ta có cơ thể tương tự nhau. Nhưng ma trận
ở Trái Đất còn sâu hơn một tầng nữa - ma trận trong ma trận. Vì thế nên ở Trái
Đất, mọi thứ rất nặng nề, rất đặc, và rất khó để biểu hiện. Nhưng thật ra, tất
cả chúng ta đều đến từ nơi khác.”
Gosia hỏi: “Vậy chuyện gì đã xảy ra? Chúng ta đã tự đặt
mình vào một ma trận chung sao?”
Swaruu trả lời:
“Đúng, người ta nói rằng chúng ta tạo ra
ma trận này để có một trải nghiệm.”
Gosia: “Ai là người tạo ra nó?”
Swaruu: “Là bạn, một lần nữa - bạn là người tạo ra vũ
trụ này. Bạn Gosia, bạn tạo ra nó từ
góc nhìn của bạn. Tôi tạo ra nó từ góc nhìn của tôi. Con mèo của Robert cũng tạo
ra nó từ góc nhìn của nó. Mỗi sinh thể tự tạo ra thế giới riêng của mình.”
Đó chính là điều
chúng ta luôn nói: Thế giới bên trong bạn phản chiếu ra thế giới bên ngoài. Không
có gì mâu thuẫn cả - chính điều đó làm cho mọi thứ trở nên rõ ràng: Bạn là người
sáng tạo.
Con mèo cũng là
người sáng tạo ra thực tại của nó. Rồi tất cả chúng ta hiện diện ở đây cùng
nhau theo những thỏa thuận hòa hợp, như một bản nhạc nhiều bè nhưng cùng một điệu.
Tất cả đều là một
sự hòa hợp của những thỏa thuận nhận thức. Nghe có vẻ phức tạp, nhưng tôi đang
cố giải thích theo cách đơn giản nhất để ai cũng hiểu được.
Gosia nói: “Vậy, dù sao thì tất cả chúng ta cũng chia sẻ
những vật thể tương tự nhau trong các vũ trụ riêng của mình - tôi, bạn, và cả
con mèo của Robert - điều đó nghĩa là chúng ta có một sợi dây liên kết chung.”
Không hẳn. Vì ví
dụ, thứ mà bạn gọi là một cái ghế, thì với con mèo đó lại là chỗ để ngủ. Nó
nhìn nhận mọi thứ theo cách khác. Với nó, cái ghế có thể chỉ là nơi để mài
móng.
Gosia nói tiếp: “Điều quan trọng là chúng ta có cùng một nền tảng
‘lập trình nhận thức’, vì chúng ta là một.”
Nếu không phải
là một, thì tại sao tất cả đều nhìn thấy một vật thể giống nhau? Tại sao ai
cũng gọi đây là ‘cái kéo’? Chính là nhờ thỏa thuận nhận thức, nhưng sâu xa hơn -
chúng ta đều là Một bản thể duy nhất, tự phân tách thành vô số mảnh dưới hình
thức hologram để cùng chia sẻ một thực tại chung.
Tất cả chúng ta
là Một.
Tôi nhớ có người
từng nói: “Các bạn là một, còn tôi là cái gì đó khác.”
Không, tất cả chúng
ta đều là Một. Và càng ở mức ý thức cao hơn, bạn càng hiểu rõ điều đó, vì bạn bắt
đầu hòa nhập, thống nhất tất cả, trở nên toàn vẹn hơn.
Swaruu: “Đúng vậy, bởi vì tất cả chúng ta nhận thức
thông qua cùng một thỏa thuận, nhưng vẫn còn những thứ chưa được đồng thuận -
ví dụ như Mog-yay. Các thỏa thuận đó được tích lũy và mở rộng qua mỗi kiếp sống,
từ những dạng sống đơn giản đến những dạng phức tạp hơn. Đó là lý do tại sao chúng ta cùng đồng thuận
về cách nhìn thế giới, về định nghĩa của sự vật, thậm chí cả với những sinh vật
như Mog-yay - bởi vì chúng ta không tồn tại như những thực thể tách biệt, mà tất
cả đều liên kết trong cùng một ý thức.Trong Nguồn, chúng ta thật sự là Một sinh
thể duy nhất. Chúng ta chia sẻ ý tưởng, vì chúng ta là Một.”
Nghe quá rõ ràng
rồi - tất cả chúng ta là Một.
À, có người
trong khán giả hỏi: “Nó có giống quả cầu ở
Buga không?”
Không, hoàn toàn
khác. Cái này như pha lê, hoặc có thể làm bằng kim loại trong suốt - loại vật
chất mà ở Trái đất không có, như titanium trong suốt, trông như pha lê nhưng có
thể biến đổi thành dạng kim loại. Cấu trúc của nó thay đổi, nhưng bản chất vẫn
là tinh thể titanium.
Cứng chắc như
titan, mang đầy đủ các đặc tính của titan - chỉ khác là trong suốt, chống cháy,
chịu được mọi điều kiện, và gần như không có trọng lượng. Nhưng đúng vậy, nó
trông y hệt như cái mà tôi đã thấy.
Gosia nói: “Chính xác, chúng ta tự ‘lập trình’ để nhận
thức sự vật theo một cách nhất định, xuất phát từ cấp độ cao hơn của ma trận. Nếu
không thì một người sẽ thấy con mèo, còn người khác lại thấy con ếch.”
Đúng rồi. Chính
xác. Tất cả chúng ta đều nhìn thấy cùng một thứ, bởi vì chúng ta có cùng “thỏa
thuận nhận thức”, vì chúng ta là Một.
Ví dụ, cái này -
đây là một quyển sổ tay. Với tôi, với bạn, với tất cả mọi người - nó là một quyển
sổ tay. Và đây - là một cây viết. Chúng ta có thỏa thuận nhận thức để cùng nhìn
nhận như vậy.
Nếu bạn là một
sinh thể khác, bạn sẽ không biết đây là gì, thậm chí có thể không nhìn thấy nó.
Cho đến khi bạn vô tình vấp phải, rồi tự hỏi: “Cái này là gì vậy?” Rồi bạn bắt
đầu thử, vẽ vài đường, và nhận ra: “Ồ, nó viết được!”
Đó là quá trình
nhận thức.
Và Gosia nói một
điều rất hay: “Việc tất cả chúng ta đều
nhìn thấy cùng một thứ chứng minh rằng tất cả thật sự là Một bản thể duy nhất. Ý
thức tự “lập trình” chính nó để giải mã thực tại theo một cách nhất định, và
chúng ta giải mã như vậy vì tất cả chúng ta là một bản thể chung.”
Swaruu xác nhận:
“Chính xác, hoàn toàn đúng. Bởi vì tất cả
chúng ta là Một.”
Rồi Gosia tiếp:
“Nghe có vẻ khó tin, nhưng đúng là như vậy.
Nếu chính chúng ta tự tạo ra ma trận nguyên thủy này bao trùm lên mình, thì tại
sao lại phải chống lại những gì ta cảm nhận là tiêu cực?”
Chính xác. Tại
sao lại chống lại điều mà chính ta đã tạo ra?
“Bởi vì đó chỉ là một phần của trò chơi, được
vận hành bởi “người điều khiển ma trận” ở cấp độ cao nhất - và người đó chính
là chúng ta.”
Đúng vậy. Tôi
cũng vừa trả lời một bài đăng trên X (Twitter) về điều tương tự như những gì Gosia
nói hôm nay. Nếu bạn muốn xem, hãy vào tài khoản DespejandoEnigmas của tôi trên
X, ở phần “Phản hồi” - bạn sẽ thấy tôi thường chia sẻ những điều liên quan đến
siêu hình học và nhận thức.
Có một người
(nói tiếng Anh) trong một hội thảo tuyên bố rằng: “Trí tuệ nhân tạo (AI) vượt
trội hơn con người. Và nói rằng con người nên bị nô dịch bởi AI.”
Tôi thấy thú vị
và trả lời ngắn gọn bằng tiếng Anh: “Trí tuệ nhân tạo chỉ là sự phản chiếu của
người sáng tạo ra nó. Nếu người sáng tạo đó là một kẻ điên, tâm trí méo mó,
luôn nghĩ mình vượt trội hơn kẻ khác, thì điều đó sẽ phản chiếu y nguyên trong
AI. Và rồi ta sẽ có một trí tuệ nhân tạo đáng thương, cần phải được tái lập
trình.”
Cũng giống vậy,
bạn sẽ thấy rất nhiều “học giả” trên mạng nói đủ thứ chuyện. Nhưng khi bạn đã
tiếp xúc với kiến thức Taygetan, bạn sẽ nhận ra nó vượt xa tất cả những gì có
trên internet.
Ví dụ, có một
người mà ai cũng biết - Gregg Braden, được phỏng vấn
bởi Joe Rogan (một nhà báo và người dẫn chương
trình nổi tiếng). Trong đó Gregg nói về “biến đổi khí hậu”. Và bạn biết không,
Donald Trump cũng từng nói rằng toàn bộ chuyện biến đổi khí hậu là dàn dựng.
Ở Tây Ban Nha,
người ta vẫn tin vào “thuyết biến đổi khí hậu” như một điều thiêng liêng, nhưng
thực ra, như tôi trả lời dưới bài đó (và theo thông tin từ Aneeka), thì: “Biến
đổi khí hậu chỉ là một câu chuyện được dựng lên, chứ không phải hiện tượng tự
nhiên. Trái Đất luôn có chu kỳ khí hậu tự nhiên, nhưng những chu kỳ ấy đã bị lợi
dụng cho mục đích kiểm soát.”
Thứ thật sự đang
xảy ra là: Hủy hoại hệ sinh thái Can thiệp khí hậu một cách nhân tạo Đốt rừng,
chặt cây, và thay vào đó là lắp những cánh quạt gió khổng lồ vô dụng.
Ngay cả Donald
Trump cũng nói rằng những tuabin gió này chỉ có tuổi thọ khoảng 8 năm, rồi phải
chôn luôn cánh quạt xuống đất vì không thể tái chế được. Thế mà người ta vẫn
tin rằng đó là “giải pháp cho hành tinh”. Tất cả chỉ là một câu chuyện giả tạo,
được dựng lên để kiểm soát và khiến nhân loại lệ thuộc hơn. Và đó là sự thật mà
ít ai dám nói ra.
Swaruu nói: “Cuối cùng thì, mọi thứ bên ngoài chỉ là sự
phản chiếu của một xung đột nội tâm, và xung đột đó bắt nguồn từ ý niệm nhị
nguyên và sự tương phản.”
Thú vị, đúng
không? Tất cả những gì ta nhìn thấy ở bên ngoài thật ra chỉ là hình ảnh phản
chiếu của bên trong, của sự mâu thuẫn nội tâm dựa trên ý tưởng về “tốt và xấu”,
“sáng và tối”, “yêu và sợ hãi”.
Gosia: “Đây là những điều cực kỳ phức tạp khi ta cố
gắng hiểu toàn bộ mọi thứ.”
Đúng, phức tạp
thật.
“Và ở đây có một câu hỏi còn dang dở từ tối
qua: Tại sao lại có loài bò sát? Phải chăng chúng cũng là phản chiếu của một số
xung đột nội tâm trong vũ trụ của chúng ta?”
Swaruu trả lời: “Đúng vậy. Các loài bò sát là biểu hiện của một
xung đột nội tâm. Chúng tồn tại trên Trái Đất cũng như ở những nơi khác, bởi vì
chúng cũng là một phần của chúng ta. Chúng tồn tại vì, sau tất cả những gì bạn
đã thấy và hiểu, bạn biết rằng chúng phải tồn tại. Vì vũ trụ này dựa trên
nguyên tắc nhị nguyên, nên nếu có bò sát, thì cũng phải có mặt đối lập của
chúng – cũng như ‘người ngoài hành tinh tốt’ và ‘người ngoài hành tinh xấu’. Điều
đó cũng có thể được dùng để lý giải sự tồn tại của chính chúng tôi, người
Taygetan. Chúng tôi xem mình như mặt đối lập của chủng bò sát - kẻ phản kháng của
chúng.”
Gosia hỏi: “Tôi hiểu rồi. Khi nói về ma trận 3D, bạn có
đề cập rằng một số khái niệm như ‘luật hấp dẫn’ vẫn còn hiện diện trong Ma Trận
gốc. Bạn có thể giải thích thêm được không?”
Vâng. Khi nói về
luật hấp dẫn, hay còn gọi là luật biểu hiện, ta đang nói về khả năng tạo ra thực
tại thông qua ý định của mình. Nghĩa là, ạn có thể ‘biểu hiện’ ra các hoàn cảnh,
sự kiện, hoặc trải nghiệm - tất cả đều bắt đầu từ năng lượng.”
Swaruu giải
thích: “Đó là sự phản chiếu của một ý định
thuộc về thế giới linh hồn. Trước tiên, nó tồn tại dưới dạng năng lượng tiềm năng;
khi bạn tập trung, năng lượng ấy biến thành năng lượng sáng tạo. Sau đó, thông
qua sự tập trung chú ý, nó hóa thành vật chất.”
“Bạn càng tập trung, năng lượng ấy càng định
hình rõ, cho đến khi trở thành thứ hữu hình. Đó chính là cách hoạt động của Ma
Trận gốc - nó không cần công nghệ để kiểm soát, vì nó được tạo ra bởi tất cả
chúng ta – những linh hồn thực sự.”
“Ma trận gốc không có công nghệ can thiệp. Nó
được tạo ra bởi chính chúng ta, như một nhu cầu tự nhiên để mở rộng bản thân
hơn nữa, đồng thời trải nghiệm ảo tưởng về sự tách biệt.”
Rồi Swaruu nói
tiếp: “Khái niệm mấu chốt ở đây là: sự
chú tâm của ý thức có khả năng biến năng lượng tiềm năng thành hình thức phản
chiếu của chính ý định đó. Đó là cách mọi thứ vận hành.
Tâm
trí và ý thức của bạn cực kỳ mạnh mẽ. Bạn thật sự có thể tạo ra một thế giới, một
vũ trụ, bởi vì bạn chính là Nguồn.
Khác
biệt duy nhất là: ở 5D, bạn biết điều này, nên bạn có thể điều khiển cảm xúc và
suy nghĩ để thay đổi thế giới quanh mình.”
Còn ở đây (3D),
hầu như không ai biết, nên không thể làm được điều đó.
Cô ấy nói thêm: “Đây là cấp độ cao nhất - cấp độ của linh hồn,
nơi bạn thật sự là người sáng tạo ra mọi thứ.”
Nhưng Swaruu nói
tiếp: “Tuy nhiên, ngay cả trong Ma Trận gốc
hay ở 5D, vẫn còn cảm giác bị giới hạn. Bởi vì, càng lên cao trong dải tần số,
mọi thứ càng biểu hiện nhanh hơn - vì năng lượng càng bớt dày đặc hơn. Đó là
quy luật vận hành của nó. Còn việc ‘nó bắt đầu từ đâu’ thì không ai biết, vì nó
luôn luôn tồn tại. Trong thế giới vật chất, thời gian không thực sự tồn tại,
nên tất cả đều vĩnh hằng.
Mọi
thứ chỉ đơn giản là một hình thức cho cái vốn không có hình thức, một phản chiếu
của ý thức tự nhận biết chính mình. Và bạn càng mở rộng bên trong, bạn càng
nhìn thấy nhiều hơn về vũ trụ.”
annelie-t9b: “Chính vì vậy tôi sống ngoài hệ thống, ở vùng
núi Monte Perdido.”
Monte Perdido à?
Tôi biết chỗ đó! Tôi từng đến đó với Gosia và Miguel. Một nơi rất đẹp - người
ta nói có một căn cứ ngoài hành tinh ở đó.
Gosia hỏi: “Tại sao bạn lại gọi Ma Trận gốc là ‘Ma Trận’?
Nghe như có sắc thái tiêu cực, nhưng tôi hiểu là bên chỗ bạn, nó không hẳn là xấu,
mà giống như một thỏa thuận giữa các linh hồn từ cõi bên kia đến đây để trải
nghiệm thực tại theo một cách nhất định, đúng không?”
Swaruu trả lời: “Chính xác. Cái tên ‘Ma Trận’ chỉ là một từ
thôi, không mang nghĩa tiêu cực. Tuy nhiên, Ma Trận 3D mới là phần nhân tạo,
mang tính công nghệ, được duy trì bởi Mặt Trăng.”
Ma Trận Nguyên
Thủy là phần được tạo ra thông qua các thỏa thuận linh hồn bên ngoài Trái Đất, còn
Ma Trận 3D là lớp công nghệ chồng lên, do Mặt Trăng áp đặt.
Đây là điều rất
quan trọng - Ma Trận 3D là sự áp đặt của niềm tin. Họ ép buộc chúng ta phải tin
vào những điều nhất định, phải sống theo khuôn mẫu đó.
Tôi thì chưa bao
giờ thích kiểu áp đặt này. Vì tôi luôn thấy rõ: nhiều thứ mà họ bắt ta học chỉ
là vô ích.
Thật ra, tôi từng
đi học - nhưng là tự học, hoàn toàn tự thân. Tôi có ghi danh vài khóa ở học viện
để học thêm các lĩnh vực khác, hồi đó là multimedia - học nhiều phần mềm, ngôn
ngữ lập trình, đủ thứ. Tôi học rất nhiều thứ khác nhau, và công việc tốt nhất,
bền nhất trong đời tôi có được là nhờ tôi tự học, tự mày mò theo cách riêng.
Tôi chính là thầy của mình.
Nên nói thật,
tôi không thể học bất kỳ thứ gì bị ép buộc - hoàn toàn không thể. Tôi không thể
tiếp thu khi phải học vì nghĩa vụ. Mỗi người đều có “sách học riêng” của mình,
như câu nói: “Mỗi thầy một cách dạy.”
Swaruu nói tiếp:
“Ma trận ở đây (Trái đất) có thể hiểu là
một mạng lưới - của các thỏa thuận và niềm tin tập thể mà tất cả mọi người cùng
tham gia. Đó là cách tôi định nghĩa Ma Trận. Như tôi đã nói, một cái ghế là một
cái ghế.”
Nhưng những khác
biệt thật sự giữa ma trận của họ (Taygeta) và của chúng ta là về mật độ.
Cô giải thích: “Sự khác biệt duy nhất là mật độ.”
Họ sống trong
môi trường ít đậm đặc hơn, nên mọi thứ được biểu hiện nhanh hơn, vì không bị giới
hạn bởi các vành đai Van Allen quanh Trái đất.
Ngoài ra, còn có
yếu tố kiểm soát công nghệ. Tôi hiểu rằng người Taygetan làm chủ công nghệ, còn
chúng ta thì bị công nghệ điều khiển. Chúng ta không có AI tự do, mọi thứ đều bị
giới hạn, bị định hướng để kiểm soát nhận thức. Còn họ thì ngược lại - họ làm
chủ công nghệ, còn ở đây, công nghệ làm chủ con người. Một thế giới đảo ngược
hoàn toàn.
Cô cũng nói: “Ở đó, ý thức được mở rộng hơn nhiều.”
Dĩ nhiên - bởi vì
họ có thời gian và điều kiện để phát triển bản thân. Còn ở Trái đất, đa số con
người không có thời gian để lo cho sự tiến hóa cá nhân. Ai cũng bị kẹt trong
vòng quay của công việc, thời gian biểu, gia đình, nợ nần, trách nhiệm… Nếu may
mắn thì còn giữ được vài người bạn thân, nhưng nhiều người cưới xong là mất dần
kết nối xã hội.
Tôi thì vẫn giữ
liên lạc với nhóm bạn từ Barcelona - tụi tôi quen nhau từ năm tôi 14 tuổi, đến
giờ vẫn nói chuyện gần như mỗi ngày. Nhưng thật sự mà nói, hầu hết mọi người
không có thời gian để phát triển tâm linh hay bản thân. Không có thời gian.
Còn bên ngoài
Trái đất, chuyện đó khác hẳn. Ở đó, họ sống lâu hơn, nên có nhiều thời gian hơn
cho chính mình. Họ sống trong xã hội toàn diện, nơi không cần tiền, mọi nhu cầu
đều được đáp ứng - nên mọi người tự do phát triển theo hướng mình muốn. Họ có
thời gian. Không bị ép buộc làm điều gì. Họ làm việc vì thích, không vì phải sống
sót. Một xã hội hoàn toàn khác - nên ý thức của họ mở rộng hơn hẳn.
Còn ở đây, nếu bạn
không làm việc thì bị cắt điện, đuổi ra đường - vậy thôi. Có người giàu thì cực
kỳ giàu - có người đeo đồng hồ trị giá hơn một triệu rưỡi euro. Thử nghĩ xem, nếu
ai đó sẵn sàng bỏ ra từng ấy tiền cho một cái đồng hồ, thì họ phải giàu đến mức
nào?
Tôi không biết
tâm trí họ có còn cân bằng không, nhưng rõ ràng họ có thể có gần như mọi thứ,
ít nhất là về vật chất. Nhưng nói thật, một chiếc đồng hồ giá 1,5 triệu euro - nếu
bạn hỏi họ: “Anh có sẵn lòng cứu một con mèo sắp chết, đổi lại chiếc đồng hồ ấy
không?” - bạn nghĩ họ sẽ trả lời sao?
Hãy để lại bình
luận nhé.
Còn tôi thì chắc
chắn không bao giờ mua đồng hồ 1,5 triệu euro. Tôi thấy điều đó vô lý, ngu ngốc
thật sự. Tôi thà cứu con mèo còn hơn. Chưa kể, mang đồng hồ đó đi dạo ở
Barcelona, có khi bị cướp mất. Tất cả xoay quanh tiền, mọi thứ đều là tiền. Mọi
thứ.
Và tôi không thể
hiểu nổi làm sao có người biết rõ có những người nghèo khổ, chỉ cần một phần nhỏ
của số tiền ấy cũng giúp họ thay đổi cuộc đời - vậy mà vẫn bình thản đeo món đồ
xa xỉ vô nghĩa đó. Tôi thì không thể.
Rồi Gosia hỏi: “Bạn nói rằng Ma Trận gốc được tạo ra bởi tất
cả chúng ta – những linh hồn thực sự. Ý bạn là, ở tầng cao hơn, chúng ta đã chủ
động phân mảnh chính mình để trải nghiệm sự mở rộng vật chất, và đặt ra một tập
hợp quy tắc cho trò chơi này – tức Ma Trận gốc? Vậy những ‘quy tắc’ đó là gì? Luật
hấp dẫn? Nhị nguyên? Hay còn gì khác?”
Swaruu đáp: “Có
nhiều hơn thế. Nhưng không phải là kiểu ‘ngồi lại lên kế hoạch’ đâu.”
Những thỏa thuận
này không được tạo ra bằng tâm trí, mà diễn ra một cách tự nhiên và tự phát
trong cõi trung giới. Ở đó, bạn tự đồng bộ hóa với các linh hồn khác, tạo nên
các thỏa thuận nhận thức - về việc ta là ai, ta nhìn nhau ra sao, ta cảm nhận
thực tại thế nào.
Cô nói thêm: “Ma Trận gốc giống như một mạng lưới hiển lộ
những gì tất cả chúng ta cùng mong muốn, phản ánh nơi mà sự chú tâm của chúng
ta hướng đến. Và tôi tin rằng nhị nguyên không phải là một phần của Ma Trận gốc,
mà là kết quả của bộ não phân chia của con người. Nó là hiện tượng phụ của cơ
thể vật chất - một sự phản chiếu của chính điều mà chúng ta đến đây để trải
nghiệm.”
Bộ não con người
được chia thành hai bán cầu, và chính điều đó tạo ra nhị nguyên. Còn bộ não của
họ - và của các chủng tộc sao khác - là một khối thống nhất, không phải là họ
thiếu mất nửa bên, mà là nó hợp nhất hoàn toàn, chỉ có một khối não duy nhất.
Vì thế nên ở đó, gần như không có nhị nguyên, hay đúng hơn là rất ít. Chúng ta
đã từng nói về điều này rồi - chúng ta có hai bán cầu não, còn họ chỉ có một.
Không phải là thiếu một nửa, mà là hai nửa của họ đã hòa làm một, hoàn toàn kết
nối với nhau.
Swaruu nói tiếp:
“Đó cũng là kết quả của bộ não chia đôi của
con người, luôn trong cuộc chiến giữa não trái và não phải. Ở đây thì không có
chuyện đó. Ở những tầng cao hơn, lại càng không.”
Nghĩa là, họ vẫn
có khái niệm về nhị nguyên, nhưng ở mức cực kỳ nhỏ, gần như không còn.
Rồi cô nói: “Luật hấp dẫn đơn giản chỉ là sự sáng tạo ra
những gì mà bạn đang tập trung chú ý vào. Đó là điều căn bản nhất.” - Khi bạn
hướng sự chú tâm vào điều gì, bạn đang tạo ra chính điều đó. Trong lúc bạn đang
tìm kiếm, bạn đang tạo ra - vì sự chú tâm của bạn chính là năng lượng sáng tạo.
Chẳng hạn, tôi
tìm nhà ở Phần Lan, nhà gần hồ, kiểu mà tôi thích. Và đúng là chúng bắt đầu xuất
hiện, những căn như vậy hiện ra. Vâng, trong lúc bạn tìm, bạn đang tạo ra. Có
thể nó chưa biểu hiện ngay, nhưng nó không thể không biểu hiện, vì bạn đã định
hướng năng lượng về đó.
Gosia nói: “Tôi cũng đang nghĩ về điều đó, nhưng nếu vậy
thì các bạn vẫn có những sinh thể tối, như loài bò sát, nghĩa là vẫn còn tồn tại
một dạng nhị nguyên nào đó, đúng không?”
Swaruu trả lời:
“Thật ra thì chúng tôi không có loài bò
sát. Những sinh thể đó chỉ tồn tại dưới tầng 4D, thấp hơn 5D.”
Điều này rất thú
vị, vì họ từng nói với tôi rằng họ sống ở 5D cao, gần chạm đến 6D. Hãy tưởng tượng
mức độ thấu cảm và nhận thức của họ ở tầng đó - ở 6D, bạn hiểu rõ vì sao người
khác hành xử như họ hành xử, bạn cảm thông hoàn toàn, bạn hiểu tất cả vì bạn đặt
mình vào vị trí của họ. Bạn không thể tấn công ai, vì bạn biết người đó đang
nhìn thế giới từ góc độ của họ - và trong góc nhìn của họ, họ đúng.
Swaruu nói tiếp:
“Thật sự, chúng tôi không có bò sát.
Chúng chỉ tồn tại ở tầng 4D thấp, ngay dưới 5D. Chúng tôi thì ở 5D cao, nên
chúng không thể chạm tới chúng tôi, trừ khi chúng tôi hạ tần số xuống. Nếu
chúng tôi hạ xuống, thì đúng, lúc đó chúng có thể nhìn thấy hoặc tương tác được.”
Ví dụ, khi một
người Taygetan xuống Trái đất, họ phải giảm tần số của mình xuống mức tương
thích với Trái đất để có thể được nhìn thấy và tương tác với con người.
Rồi cô nói thêm:
“Những loài bò sát duy nhất mà chúng tôi
có ở đây là những loài tích cực. Chúng tôi sống trong hòa bình. Chúng tôi có thể
nhìn thấy loài bò sát ở 3D hoặc 4D, nhưng chúng không thể thấy hoặc chạm tới
chúng tôi.”
Điều đó rất thú
vị - bởi vì nếu không thể tương tác trực tiếp, chúng phải dùng đến chiến thuật
khác, chẳng hạn như điều khiển các bản sao sinh học (người nhân bản) để làm việc
qua trung gian ở đây, nhằm tác động gián tiếp đến họ.
Gosia hỏi tiếp:
“Nhưng những cuộc chiến ở Tiamat và Sao Hỏa
mà các bạn từng nói, đó là những cuộc chiến đẫm máu, rất nhiều người chết
mà?”
Đúng vậy, nhiều
người chết. Nhưng đó là trước khi cài đặt ma trận 3D, nghĩa là chúng xảy ra
trong 5D. Tất cả các trận chiến đó - như cuộc chiến ở Tiamat - đều diễn ra
trong 5D.
Cô nói thêm: “Nhưng hãy nhớ, tần số không cố định. Nó lên
xuống liên tục, tùy vào trạng thái ý thức. Tất cả chúng ta đều thay đổi tần số -
lúc cao, lúc thấp. Toàn bộ biến cố đó xảy ra khi chúng tôi ở mức thấp - tầm 4D
cao, 5D thấp. Tất cả phụ thuộc vào ý định của bạn.
Nếu
bạn đi tìm chiến tranh, nghĩa là bạn hạ tần số xuống, và bạn sẽ gặp chiến
tranh. Nếu bạn tìm kiếm bạo lực, bạn sẽ gặp bạo lực. Điều đó rất quan trọng - bởi
vì hành động chủ động tìm đánh nhau là một hành vi ở tần số thấp.”
Và rồi cô nói: “Chúng tôi có thể hạ tần số của mình nếu muốn,
và điều đó có nghĩa là nếu chúng tôi tìm kiếm chiến tranh, chúng tôi sẽ gặp chiến
tranh. Nhưng bí quyết chính là duy trì tần số cao, để không cho phép bất kỳ
năng lượng tiêu cực nào chạm tới bạn.”
Bạn cần duy trì
tần số cao hơn, phải ở trong dao động tần số cao.
“Như tôi đã nói, 5D không phải là một trạng
thái cố định, mà là một dải tần số dao động từ thấp đến cao, và bạn xác định những
gì bạn thấy dựa trên tần số cá nhân của chính mình.”
Mỗi người đều tự
quyết định thực tại mà mình nhận thức thông qua tần số của bản thân.
Một người tên
Beto bình luận: “Tôi cảm thấy mỗi ngày
mình sống giữa hai thế giới. Khi còn sống trong thế giới vật chất, nhị nguyên vẫn
tồn tại.”
Và Eva nói: “Đúng vậy.”
Một người khác,
Carlos Alberto, viết: “Tôi tự hào về những
chiếc đồng hồ của Trái Đất.”
Vâng, là vật
trang trí thì đúng, đồng hồ có cái đẹp của nó, có những chiếc rất tinh xảo.
Nhưng nói thật, một chiếc đồng hồ giá một triệu rưỡi euro thì tôi không bao giờ
mua. Nếu tôi có số tiền đó, tôi sẽ làm nhiều thứ khác - mua một căn nhà, một
chiếc xe nhà cao cấp, còn dư tiền nữa. Tôi sẽ đầu tư nó để sinh lời rồi sống
thoải mái, tận hưởng cuộc đời, nhảy múa, chơi đàn guitar, sống vui vẻ. Và khi rời
khỏi Trái Đất này, tôi muốn nói rằng mình đã vượt qua được Ma Trận.
Nhưng tôi vẫn sẽ
tiếp tục làm video và chia sẻ kiến thức đến 1 giờ sáng, vì đó là cam kết của
tôi. Nhiều người không hiểu điều đó. Nhưng đó là điều khiến tôi khác biệt.
Nếu thoát khỏi
Ma Trận, tôi sẽ ra đảo sống, có thể mua một hòn đảo riêng. Dĩ nhiên, tùy đảo,
có đảo đắt lắm... Nhưng tôi sẽ có một hòn đảo nhỏ của riêng mình.
Gosia hỏi: “Vậy trong tầng 5D cao của Ma Trận gốc, nhìn
chung không tồn tại sự tiêu cực hay tàn ác, đúng không? Tức là các bạn sống
trong hòa hợp?”
Swaruu đáp: “Đúng, phần lớn thì sống trong hòa hợp, không
hoàn toàn tuyệt đối, nhưng so với thế giới dưới này, thì chúng tôi hài hòa hơn
rất nhiều - vì chúng tôi hiểu cách mọi thứ vận hành.”
Gosia tiếp: “Ma Trận gốc có cài đặt trải nghiệm đau đớn
thể xác không? Hay đó là thứ thuộc về Ma Trận 3D?”
Swaruu đáp: “Không mâu thuẫn gì đâu. Ở đây cũng có đau,
nhưng được nhìn nhận khác. Đau đớn không phải là vấn đề, mà là dấu hiệu cho thấy
bạn đang không còn hòa hợp với nhu cầu và mong muốn thật của mình. Nếu bạn
không còn căn chỉnh đúng, bạn sẽ cảm thấy đau. Dù là đau thể chất - như gãy
ngón tay - hay đau tinh thần, tất cả đều phản ánh sự lệch khỏi bản thể. Nhưng
chủ đề này cần một buổi nói chuyện riêng.”
Cô nói thêm: “Và đúng vậy, chúng ta sẽ làm một video riêng
về ‘nỗi đau và sự chịu đựng’.”
Rồi Gosia hỏi một
câu thú vị: “Bạn có xem xét khả năng rằng
cũng như 3D là một ma trận giả mà chúng ta không hề hay biết, thì 5D cũng có thể
là giả, là một lớp ảo khác mà ta chưa nhận ra không?”
Swaruu đáp: “Có sự khác biệt rõ ràng giữa 3D và 5D. Ở
trong 3D, bạn bị giới hạn, không thể nói chuyện với những sinh thể ở tầng cao
hơn. Nhưng ở 5D, bạn có thể giao tiếp trực tiếp với các sinh thể cao hơn mình,
và họ giải thích mọi thứ một cách tử tế, minh bạch. Ngoài ra, ở 5D, bạn vẫn giữ
ký ức đầy đủ về những gì có ở tầng cao hơn, giống như trường hợp của tôi. Và
như tôi từng nói, những điều được xem là phi thường trong 3D, ở đây là điều
bình thường.”
Gosia hỏi câu cuối:
“Vậy Ma Trận gốc có phải là một cấu trúc
cố định, hay nó luôn trôi chảy và tiến hóa?”
Swaruu trả lời:
“Nó luôn trôi chảy và tiến hóa, thay đổi
theo mức độ nhận thức của từng cá nhân. Mỗi ý thức nhìn thấy Ma Trận từ cấp độ
riêng của mình, nhưng tập thể lại cảm nhận nó như một dòng chảy liên tục của
các sự kiện, luôn mở rộng và luôn tồn tại. Nó vĩnh cửu, không thay đổi, và đã
luôn luôn hiện hữu.”
Cuối cùng, Gosia
nói: “Thật tuyệt vời, cảm ơn rất nhiều, Swaruu.
Tôi trân trọng bạn.”
Swaruu đáp: “Tôi cũng trân trọng bạn. Hẹn gặp lại ngày
mai.”
Vâng, đó là chủ
đề hôm nay - Ma Trận gốc: Liên lạc ngoài hành tinh.
Hy vọng các bạn
thích. Nếu có câu hỏi, hãy để lại trong phần bình luận nhé.
Một tiếng tám
phút rồi. Giờ đến phần của các bạn, ai có câu hỏi thì cứ hỏi. Nếu tôi biết, tôi
sẽ trả lời.
Sonia Ponce nói:
“Đau đớn là lựa chọn.”
JMV, chào bạn.
Viết: “Con người không thể nhận thức rõ
nhị nguyên vì bộ não bị chia đôi, và vì vậy toàn bộ khả năng điều khiển vận động,
cảm giác và nhận thức đều bị một bán cầu chi phối.”
Mandadorian nói:
“Tôi đã từng tỉnh thức trong giấc ngủ.”
Đúng rồi, đó là
giấc mơ sáng suốt. Khi bạn mơ mà biết mình đang mơ, và có thể đi đến những nơi
khác nhau trong ý thức. Thú vị là trong mơ, bạn thường thấy những thứ vật chất,
vì bạn vẫn mang theo hình ảnh của thế giới này vào trong giấc mơ.
Trước đây tôi
cũng từng ‘lập trình giấc mơ’. Tôi chọn chủ đề mình muốn mơ, và đêm đó tôi thực
sự mơ đúng điều đó. Sáng dậy còn nhớ rõ và tự nhủ: ‘Trời, chính là giấc mơ mà
tôi đã định!’
Thật thú vị. Và
vâng, chúng ta sẽ thoát khỏi Ma Trận. Chắc chắn sẽ thoát.
Cảm ơn mọi người
đã theo dõi buổi phát hôm nay.
Nếu có câu hỏi,
để lại bình luận nhé.
Hẹn gặp lại vào
ngày mai, thứ Năm.
Thời gian trôi
nhanh lắm, hãy tận hưởng và sống hạnh phúc. Một cái ôm thật lớn cho tất cả, và
mai gặp lại. Đừng quên đăng ký, chia sẻ, và bình luận - tôi có đọc hết đó, dù
đôi khi không trả lời.
Cảm ơn mọi người.
Chào và hẹn mai nhé!
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=Q0mJgfXBDJo
https://swaruu.org/transcripts
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.