Teal Swan Transcripts 431
Tâm linh trong thời đại thông tin
20-07-2019
Chúng ta đang sống
trong thời đại thông tin, còn gọi là kỷ nguyên kỹ thuật số. Đây là một thời kỳ
mà xã hội đã dịch chuyển khỏi những ngành công nghiệp truyền thống, bước vào một
kỷ nguyên của tiến bộ công nghệ, nơi mà phần lớn nền kinh tế dựa trên công nghệ
thông tin. Ai cũng biết, động lực chính đằng sau sự thay đổi này chính là
Internet. Đầu những năm 1990, World Wide Web ra đời, và nó đã thay đổi gần như
mọi mặt của xã hội, kể cả đời sống tâm linh.
Tất nhiên, khi
có sự mở rộng, có sự tiến hóa, có thay đổi tích cực thì đồng thời cũng xuất hiện
những mầm mống của sự đối nghịch. Nghĩa là, mặt lợi và mặt hại luôn song hành.
Hôm nay, tôi sẽ trình bày với bạn những mặt tích cực nổi bật và những mặt tiêu
cực nổi bật của đời sống tâm linh trong thời đại thông tin.
Những
mặt tích cực
1. Không thể phủ
nhận rằng việc lan truyền thông tin chính là yếu tố giúp nhân loại giữ vị thế
thống trị và phát triển nhanh chóng trong suốt hơn một ngàn năm qua. Ta có thể
bàn sau về việc điều đó có thực sự hòa hợp với vũ trụ rộng lớn và liệu nó có thật
sự là điều tốt hay không. Nhưng tạm gác lại, chỉ cần nhìn vào mặt tích cực thì
rõ ràng sự lan truyền thông tin đã đưa chúng ta đến vị trí thống trị trên thế
giới hiện nay. Ý thức con người đang mở rộng nhờ Internet và thời đại thông
tin. Nó mở rộng theo cấp số nhân. Bất kỳ ai muốn biết điều gì, chỉ cần một cú
nhấp chuột. Rất nhiều người nay có thể tiếp cận kiến thức tâm linh mà trước đây
họ hoàn toàn không có cơ hội. Với tư cách là một người dạy về tâm linh, bạn có
thể truyền đạt thông tin đến những người mà trước đây sẽ chẳng bao giờ có khả
năng tiếp cận. Nếu ai đó đang tuyệt vọng và đau khổ, thì thông tin về cách
thoát ra khỏi tình trạng ấy cũng chỉ cách họ một cú nhấp chuột. Đây thực sự có
thể là một công cụ tuyệt vời để mang lại điều tốt đẹp.
2. Trước đây,
con người bị giới hạn trong nền văn hóa của chính mình, bị giới hạn trong niềm
tin tâm linh mà họ được tiếp xúc, và chỉ vậy thôi. Nhưng Internet và thời đại
thông tin đã khiến cho sự thiếu tiếp xúc này trở nên gần như không thể duy trì.
Điều này có nghĩa là những người vốn chỉ biết đến tín ngưỡng và văn hóa riêng của
mình nay có cơ hội tiếp xúc với những quan điểm khác, những thực hành tâm linh
khác, và rất nhiều công cụ phong phú hơn. Nói cách khác, giờ đây có nhiều con
đường tâm linh thay thế để lựa chọn thay vì chỉ có một. Với tôi, điều này đồng
nghĩa với việc chúng ta có thể lấy những gì tinh túy nhất từ mỗi con đường tâm
linh khác nhau.
3. Chúng ta có
khả năng kết nối và thậm chí gặp gỡ những người mà trước thời Internet ta sẽ chẳng
bao giờ kết nối được. Điều này thực sự đưa chúng ta đến gần hơn với sự hợp nhất,
hay ít nhất là có khả năng như vậy. Tất nhiên, ta cũng biết thời đại thông tin
đồng thời dẫn đến một dạng cô lập mới mà trước đây ta chưa từng nhận ra. Nhưng
hãy nghĩ thử xem, đặc biệt là nếu bạn là thành viên của cộng đồng Teal Tribe,
đã có bao nhiêu người bạn quen biết nhờ kết nối Internet mà nếu không thì bạn sẽ
chẳng bao giờ có cơ hội gặp?
Điều thú vị hơn
là khái niệm "kết nối" này trong thời đại thông tin giống như một cây
cầu dẫn đến thứ gọi là "tâm trí tập thể". Một số loài sinh vật đã
phát triển trạng thái này, nơi mà mọi cá thể cùng chia sẻ góc nhìn chung. Bởi
trong tâm trí tập thể, bạn có thể tiếp cận góc nhìn của tất cả mọi người. Đây
là mức độ gần nhất mà một nhóm hay một loài có thể đạt được với "cái nhìn
khách quan". Vậy thì, có thể nào thời đại thông tin đang đưa loài người tiến
gần đến tâm trí tập thể – tức là Ý thức Tập thể? Hãy thử tưởng tượng, nếu mỗi
cá nhân trong một loài đều biết tất cả những gì mà mọi cá thể khác biết, thì sẽ
ra sao?
4. Trước kia,
các bậc thầy tâm linh, các guru, các linh mục... chính là "cánh cửa"
duy nhất để người khác tiếp cận Thượng đế hay các chiều không gian phi vật chất.
Nhưng thời đại thông tin đã kéo họ xuống khỏi bệ thờ. Chút nữa ta sẽ nói đến mặt
tiêu cực của điều này, nhưng mặt tích cực là nó buộc con người phải tự tìm lấy
sự kết nối riêng của họ với cái mà họ gọi là Thượng đế, với vũ trụ rộng lớn, với
bản thể phi vật chất, với "cái tôi cao hơn" và với trực giác của
chính họ. Đây là một điều có lợi, bởi khi một số người không còn bị đặt trên bệ
cao nữa, con người không chỉ buộc phải tìm thấy sức mạnh nội tại của mình, mà
còn giúp giảm bớt khả năng lạm dụng quyền lực, những cơ chế kiểm soát tiêu cực
vốn hình thành khi chỉ có họ là con đường duy nhất để người khác "lên
thiên đường", gặp Thượng đế, hay nhận được thông tin tâm linh.
5. Đây là điều
khiến tôi hứng khởi nhất, vì tôi đã chứng kiến điều này nhiều lần: thời đại
thông tin đã làm cho tri thức trở nên sẵn có cho mọi tầng lớp, mọi chủng tộc, mọi
khả năng, mọi tín ngưỡng. Nó đã cân bằng sân chơi theo một cách vô cùng mạnh mẽ.
Trước đây, muốn có được tri thức, bạn phải đủ giàu. Trước đây, chỉ có đàn ông mới
có quyền tiếp cận tri thức. Trước đây, một số loại kiến thức chỉ có thể đến với
những người có những năng lực nhất định.
Ý tôi là, ngay cả
những người ngồi xe lăn, họ thật sự không thể leo lên tận đỉnh những ngọn núi ở
Trung Quốc – nơi các bậc thầy Khí Công sinh sống. Nhưng bây giờ, nhờ có các
khóa học Khí Công trực tuyến, những người ngồi xe lăn cũng có thể tiếp cận được
nguồn kiến thức đó. Vậy nên, chính sự tiếp cận rộng khắp đến mọi tầng lớp xã hội
mới là điều khiến tôi ấn tượng nhất về thời đại thông tin. Và tất nhiên, đó
cũng là điều tôi yêu thích nhất. Bởi nó tạo ra sự nhận thức tập thể.
6. Công việc
kinh doanh cũng trở nên tốt hơn và dễ dàng hơn cho những ai buôn bán các vật phẩm
tâm linh. Những ai thật sự yêu thích đá tinh thể chắc chắn sẽ hiểu rõ điều tôi
muốn nói. Thật phấn khích biết bao khi giờ đây bạn không cần phải chờ đến hội
chợ đá quý nữa. Thứ mà bạn luôn mong muốn chỉ còn cách một cú nhấp chuột. Nói một
cách khác, nhờ thời đại thông tin, sự phong phú được mở rộng ở cả hai phía
trong lĩnh vực trao đổi các sản phẩm tâm linh.
7. Các bậc thầy
tâm linh buộc phải nâng tầm. Với sự tràn ngập liên tục của những thầy mới, những
ý tưởng mới, triết lý mới, cùng sự chất vấn liên tục từ chính học trò của họ
sau khi tiếp nhận nhiều nguồn thông tin khác nhau, điều đó buộc các bậc thầy
tâm linh phải tự xem xét lại bản thân. Nó buộc họ phải mài giũa giáo lý của
mình. Nó buộc họ phải tiếp tục mở rộng, tiếp tục tiến hóa, để những gì họ dạy
là mới mẻ, chứ không phải những điều cũ kỹ lặp lại từ hàng ngàn năm trước. Điều
này tạo ra sự mở rộng to lớn cho chính các vị thầy.
8. Con người
ngày nay được tiếp xúc với đủ loại thông tin, đến từ đủ nơi chốn khác nhau. Đây
cũng là lý do tôi yêu thích điều này, và bạn cũng nên yêu thích nó. Bởi con người
vốn thường bị giới hạn cứng nhắc trong cách mà thông tin phải được truyền đạt,
trong hình thức mà một người phải có để trở thành người dạy. Nhưng thời đại
thông tin đã gieo vào ý thức con người một yếu tố mới: Thật ra, điều bạn muốn
biết có thể đến từ bất kỳ đâu, vào bất kỳ lúc nào, và có thể mang bất kỳ hình
thức nào. Điều này đã mở rộng trí óc con người một cách to lớn.
Và chính sự thay
đổi này đã tạo ra sự phân cực cực đoan trong nhân loại. Nhưng sự phân cực cực
đoan thường là bước đệm của xung đột trước khi sự hợp nhất thật sự diễn ra. Vậy
nên, dù bây giờ ta chưa thấy rõ, thì yếu tố này thật ra đang kéo chúng ta nhanh
nhất đến với sự hợp nhất thật sự – nơi mà chúng ta nhìn nhận mọi khía cạnh của
vũ trụ đều là một phần không thể thiếu, quan trọng và có giá trị đối với tổng
thể lớn hơn.
9. Có vô số lợi
ích tích cực từ những sự kiện và hoạt động được tổ chức trên phạm vi toàn cầu.
Ví dụ như các buổi thiền toàn cầu, những lời cầu nguyện toàn cầu, các phong
trào, các dòng chảy thông tin được chia sẻ.
-------
Bây
giờ hãy đến với những mặt tiêu cực.
Điểm đầu tiên sẽ
là dài nhất và cũng là điều cần được suy nghĩ nhiều nhất.
Vấn đề tiêu cực
đầu tiên là: Trong cộng đồng tâm linh hiện nay có một quan niệm cho rằng, càng
có nhiều người dạy thì càng tốt. Bởi như vậy, thông tin sẽ được lan truyền ngày
càng rộng rãi và mạnh mẽ hơn. Nhưng thực ra, hệ tư tưởng này không chính xác.
Tôi biết nhiều bạn sẽ cảm thấy phản đối điều này. Nhưng hôm nay tôi sẽ đưa ra
cho bạn một vài điểm.
Trong thời đại
thông tin, hầu như ai cũng tự cho rằng mình có điều gì đó quan trọng để dạy. Và
ai cũng tự coi mình là một “người ảnh hưởng”. Điều này đã tạo ra một số vấn đề
lớn:
Thứ nhất, bất kỳ
ai cũng nghĩ rằng họ có vị trí để trở thành một bậc thầy tâm linh. Người ta tự
cho rằng mình là chuyên gia chỉ đơn giản dựa trên những gì họ đã hấp thụ từ
thông tin, nhưng chưa hề thực sự tiêu hóa nó. Kết quả là không còn sự tôn trọng
hay công nhận nào dành cho những bậc thầy và lãnh đạo tâm linh chân chính.
Thứ hai, sự cạnh
tranh trong lĩnh vực tâm linh hiện nay còn khốc liệt gấp trăm lần so với cả thế
giới thể thao chuyên nghiệp. Trừ khi bạn muốn đi làm công việc bình thường và
coi tâm linh như một sở thích, thì nếu coi tâm linh là nghề, tức là một thị trường
cho các nhà chữa lành và thầy dạy, thì thị trường này đã quá bão hòa, và sự cạnh
tranh cực kỳ dữ dội.
Có một ảo tưởng
phổ biến trong giới tâm linh – đặc biệt là những người chưa biến nó thành sự
nghiệp – rằng khi các thầy và người chữa lành tụ họp, thì sẽ có một thái độ kiểu:
“Ôi trời ơi tôi yêu bạn, chúng ta yêu thương nhau, chúng ta là một gia đình và
chúng ta cùng nhau thay đổi thế giới theo hướng tích cực.”
Điều này hoàn
toàn trái ngược với sự thật. Thực tế nó vận hành như thế này: Mỗi năm chỉ có một
hội chợ triển lãm, và chỉ có ba hợp đồng xuất bản sách được ký với các tác giả
trong năm đó. Và thái độ trong giới tâm linh thường là: “Tốt nhất người được chọn
phải là tôi chứ không phải bạn, và cách duy nhất để tôi được chọn thay vì bạn
là tôi phải có nhiều người theo dõi hơn bạn.”
Tôi sẽ thành thật
với bạn: điều này cũng mở ra cánh cửa cực kỳ rộng cho những người có thông tin
tệ hại nhưng lại giỏi tiếp thị. Hôm nay tôi sẽ nói một điều có lẽ sẽ khiến bạn
rùng mình: Oprah Winfrey hiện tại thật sự có sức ảnh hưởng tâm linh lớn hơn hầu
hết mọi lãnh đạo tâm linh khác trên thế giới, ngoại trừ Giáo hoàng.
Thứ ba, điều này
đã dẫn đến sự phân tán trong giáo lý thay vì củng cố cho chính giáo lý và các bậc
thầy. Trong thời đại thông tin, những người học từ một bậc thầy sẽ học tất cả
những gì họ muốn, cho đến khi họ tự tưởng rằng mình cũng đủ khả năng để dạy.
Ngày xưa, để có được một lượng lớn người theo dõi, bạn phải thật sự giỏi trong
lĩnh vực của mình. Bạn phải chia sẻ thông tin giá trị, phải là một nhà lãnh đạo
tuyệt vời, phải có rất nhiều sức hút cá nhân thì mới có thể làm được điều đó.
Còn ngày nay, tư duy phổ biến là: tất cả những gì bạn cần chỉ là một chiếc máy
tính.
Điều này có
nghĩa là, thường thì khi học trò của một bậc thầy tâm linh đã học hết những gì
họ muốn từ thầy, họ sẽ tự tách ra, bắt đầu cạnh tranh với chính thầy mình bằng
cách tự nhận mình là thầy mới, nhưng lại dùng nguyên nội dung của thầy cũ.
Để tôi đặt điều
này trong một bối cảnh mà hầu hết các bạn quen thuộc – câu chuyện về Chúa Kitô. Hãy tưởng tượng, Chúa Kitô đã dành nhiều năm,
hay nhiều tháng, trong thời đại thông tin để truyền dạy những giáo lý và thông
điệp của Ngài cho tất cả các môn đồ. Giờ hãy tưởng tượng rằng tất cả môn đồ của
Ngài đều quyết định nhận những giáo lý ấy làm của riêng mình, rồi tự đặt mình
lên bệ cao ngang bằng Ngài. Vậy nên giờ đây Matthew tự cho rằng mình là một Đấng
Kitô, và từ đó xuất hiện “Tin Mừng theo thánh Matthew”. Điều mà những người
trong thời đại thông tin không nhận ra, là hành động này không hề mang thêm
năng lượng cho Chúa và phong trào của Ngài, mà thật ra là lấy đi năng lượng từ
Chúa.
Điều này đã tạo
ra một thứ năng lượng xa cách, thiếu tin tưởng giữa “các Guru” và môn đồ của họ,
giữa thầy và những người theo dõi giáo lý ấy.
Thứ tư, sự bão
hòa này thật sự đã nuôi dưỡng bản ngã con người theo những cách cực kỳ nguy hại.
Ý tôi là thế này: trong một thị trường không chỉ tràn ngập những bậc thầy tâm
linh chân chính, mà còn có cả những người hoàn toàn không có đủ nhận thức để
làm công việc truyền đạt tri thức, nhưng lại tưởng rằng mình có chỗ đứng ở đó –
tất cả chỉ để thỏa mãn cái tôi của họ – thì điều xảy ra là: nó cho phép con người
“nhảy việc từ giáo viên này sang giáo viên khác”.
Với một người
như tôi (thực tế đây là điều tôi ghét nhất ở thời đại thông tin), đây chính là
điểm số một trong các vấn đề của mối quan hệ giữa tâm linh và thời đại thông
tin. “Việc nhảy từ giáo viên này sang giáo viên khác” chủ yếu và phần lớn được
thúc đẩy bởi bản ngã. Nó hoàn toàn khác với việc tìm ra công cụ phù hợp cho bạn
để thực sự nâng cao thực hành tâm linh, dựa trên việc tiếp xúc với những hệ tư
tưởng khác nhau. “Việc nhảy từ giáo viên này sang giáo viên khác” có nghĩa là: “Tôi
sẽ chọn bất kỳ hệ tư tưởng nào phù hợp với cái tôi của mình.”
Tâm linh ngày
nay đã trở thành một con đường tắt để tránh né. Trong khi con đường tâm linh thật
sự không phải là con đường dễ dàng. Con đường thức tỉnh là quá trình thiêu rụi
từng lớp của bản ngã con người. Nó tách bạn ra khỏi bản ngã, để rồi sau đó bạn
mới có thể hòa nhập nó.
Ngày nay, nhiều
người đi tìm tâm linh đã vô thức quyết định rằng lý do thật sự họ muốn có tất cả
những tri thức này và muốn trở nên “tỉnh thức” là bởi vì họ nghĩ điều đó sẽ
mang đến một dạng thoải mái nào đó. Điều này khiến họ có xu hướng nghiêng về những
giáo lý dễ chịu, thay vì những giáo lý thật sự có khả năng tạo ra sự thức tỉnh.
Tôi muốn bạn suy
nghĩ về điều này trong một phút: Những tác động tiêu cực sẽ thế nào nếu con người
cứ chạy theo những thầy dạy và triết lý khiến họ cảm thấy dễ chịu nhất?
Ví dụ, giả sử ai
đó đang bị kẹt trong một mô thức vô thức, và một thầy tâm linh nói: “Hãy nhìn
vào cái bóng của bạn. Bạn cần soi xét tận gốc rễ và những cảm xúc đằng sau lý
do vì sao bạn làm những gì bạn đang làm, để rồi bạn có thể thật sự giành lại tự
do ý chí và bắt đầu đưa ra những lựa chọn trong đời nhằm thay đổi hành vi đó.”
Giờ thì chúng ta
đều biết, khi nghe vậy, quá trình đó có lẽ sẽ không thoải mái chút nào. Bạn có
lẽ phải đối diện với những điều về bản thân mà bạn thật sự không muốn nhìn vào.
Bây giờ giả sử có một giáo viên khác nói như vầy: “Thật ra bạn không cần tập
trung vào bất cứ điều gì trong số đó. Không. Bởi vì bạn tạo ra thực tại của
chính mình. Vậy nên tất cả những gì bạn cần làm là tập trung 100% vào điều bạn
muốn tạo ra. Bạn hoàn toàn không cần phải nhận thức về bản thân mình. Thật ra,
sự phủ nhận là một điều tuyệt vời khi bạn đang cố gắng tạo ra thực tại riêng.
Chỉ cần tập trung vào bất cứ thứ gì mang lại cảm giác dễ chịu.”
Nếu bạn là kiểu
người chỉ tìm kiếm sự thoải mái, thì trong hai triết lý này bạn sẽ chọn bên
nào? Bạn sẽ bỏ giáo viên hiện tại và đi theo người kia. Tại sao? Bởi vì nó khiến
bạn cảm thấy dễ chịu. Nhưng rất nhiều thứ mang lại cảm giác dễ chịu chưa chắc
đã tốt cho bạn. Tôi có thể nói từ trải nghiệm cá nhân, với tư cách một giáo viên
tâm linh trong thời đại thông tin, thông điệp mà chúng tôi liên tục nhận được từ
người theo dõi, và ngày càng tệ hơn khi họ có nhiều thông tin hơn, chính là:
“Hãy khiến tôi cảm thấy dễ chịu. Nếu anh không làm tôi thấy dễ chịu, tôi sẽ bỏ
anh. Không chỉ vậy, tôi thậm chí có thể quay sang chống lại anh.”
Điều đó có nghĩa
là những giáo viên như tôi đôi khi cảm thấy ganh tị với cách mọi thứ từng diễn
ra cách đây hàng ngàn năm. Bởi vì thời đó, con người thật sự tôn trọng thẩm quyền,
họ không dễ dàng nhảy từ thầy này sang thầy khác. Khi bạn, với vị trí thẩm quyền
của mình, nói với họ: “Thật ra, đây là điều bạn cần phải đối diện. Đây là điều
bạn cần phải tập trung vào.” - thì họ sẽ thật sự lắng nghe. Còn ngày nay, khả
năng họ chịu lắng nghe gần như là rất nhỏ.
-------
2. Tôi biết điểm
thứ nhất khá dài, nhưng bây giờ đến điểm thứ hai. Điểm thứ hai là: hiện nay,
lĩnh vực tâm linh hoàn toàn ngập trong sự rối loạn. Điều xảy ra trong thời đại
thông tin là con người thấy mình bị cuốn vào một cơn lũ ý kiến. Một cơn lũ những
triết lý tâm linh, nhiều cái trong số đó hoàn toàn mâu thuẫn nhau. Và năng lượng
mà tôi thấy xuất hiện trong những người đi tìm kiếm - chúng ta hãy gọi họ là
“người tìm kiếm” - chính là một năng lượng giống như sự bất lực. Kiểu như: “Tôi
bỏ cuộc. Tôi chẳng biết nữa. Tôi không biết nên đi theo hướng nào và tôi thấy bực
bội.”
Nó cũng giống
như cảm giác bạn mắc kẹt giữa hai chuyên gia y tế, đặc biệt là khi điều đó thật
sự quan trọng. Nghĩa là bạn cảm thấy nỗi khổ hay hạnh phúc của mình hoàn toàn
phụ thuộc vào việc lựa chọn đúng đắn. Khi bạn mắc kẹt giữa hai chuyên gia mà cả
hai lại bất đồng, bạn biết cảm giác đó rồi đúng không? Giống như: “Tôi sắp sống
hay chết, và người này nói một đằng, còn người kia lại nói một nẻo.” Vậy nên
cái kiểu năng lượng cảm xúc này, tôi không nghĩ nó là điều tốt. Mặc dù nó buộc
con người phải tìm ra sự thật cá nhân của riêng họ - và đó chính là lý do tối hậu
mà vũ trụ đã tạo ra tình huống này cho bạn - nhưng tôi thật sự không thích lượng
rối loạn mà tôi đã chứng kiến trong lĩnh vực tâm linh, kể từ khi thời đại thông
tin bắt đầu.
3. Trong thời đại
thông tin, những người tìm kiếm và thực hành tâm linh đã trở nên vô cùng lười
biếng. Bởi vì có quá nhiều thông tin dồi dào, chẳng ai sẽ đi leo lên đỉnh núi
Himalaya chỉ để nhận lấy thông tin từ một người nữa. Thay vào đó, con người có
thái độ kiểu như: “Bọc nó lại trong caramel rồi mang đến cho tôi.”
Và theo cùng một
cách, ngày nay hầu như không còn sự trung thành nào với một thực hành cụ thể.
Không có sự trung thành với một con đường cụ thể. Và cũng chẳng có sự trung
thành với một giáo viên cụ thể. Giờ thì tôi biết, khi tôi nói “không có sự
trung thành với một giáo viên cụ thể”, các bạn sẽ nhìn tôi và bảo: “Đó là mặt tối
của Teal. Bởi vì cô ấy chỉ muốn mọi người gắn bó với mình.” Nhưng thực tế là có
một lý do thật sự để bạn gắn bó với một con đường. Và Phật giáo chính là những
người đã nhận ra điều này.
Nếu bạn gắn bó với
một con đường và đi xa nhất có thể với con đường đó, điều đó có nghĩa là bạn đã
làm chủ nó. Trong thời đại thông tin, hầu như không có sự thành thạo nào hết. Bởi
vì một người có thể nói: “Được rồi, tôi sẽ dấn thân vào thiền định.” Và họ làm
điều đó khoảng một ngày, hai ngày, một tuần, nhiều nhất là một tháng. Rồi sau
đó, có một điều thú vị khác xuất hiện trong nhận thức của họ, và thay vì thật sự
thành thạo trong thiền định hay thành thạo trong một kỹ thuật mà một giáo viên
dạy, thì họ lại nhảy sang thứ khác.
Hoặc giống như
việc thật sự làm chủ triết lý đằng sau một sự dạy dỗ, bạn chỉ nhảy từ cái này
sang cái khác, hết lần này tới lần khác, nên con người ngày nay chỉ giỏi chút
xíu (rất ít), hiểu biết chút xíu (rất ít) về mọi thứ, rồi cứ gom góp thêm,
thêm, thêm mãi mà chẳng đi sâu vào đâu cả.
4. Trong thời đại
thông tin đã xuất hiện một sự tách biệt rất rõ ràng giữa “ngành kinh doanh tâm
linh” và “sự thực hành tâm linh”. Tất cả các giáo viên trong kỷ nguyên hiện đại
đều buộc phải đặt một chân ở mỗi bên, và những gì ngành kinh doanh tâm linh đòi
hỏi thì thường lại hoàn toàn mâu thuẫn với thực hành tâm linh thật sự. Nói một
cách đơn giản, nếu bạn không có sự hiện diện trực tuyến và một hình ảnh thật sự
tốt, thật sự ấn tượng, thì bạn chẳng tồn tại trong thế giới hiện đại.
Điều này có
nghĩa là với vai trò một giáo viên tâm linh, bạn buộc phải trở thành một ngôi
sao mạng xã hội. Và với một ngôi sao mạng xã hội, bạn sẽ biến mất khỏi sự chú ý
ngay khi bạn không còn xuất hiện trước mắt mọi người. Điều này có nghĩa là, giống
như bất kỳ ngôi sao mạng xã hội nào khác, cuộc sống của bạn xoay quanh việc cập
nhật cho người ta cả ngày dài. Điều này cũng đồng nghĩa thời kỳ mà các bậc thầy
tâm linh có thể ẩn vào hang động ba năm để thiền định, rồi quay lại với những
giáo lý mới - thời đó đã không còn tồn tại. Và cũng có nghĩa là, bất kể bạn có
thật sự là một kẻ ái kỷ hay không, bạn cũng sẽ trông giống như vậy, bởi vì trên
mạng xã hội, sự hiện diện và việc người ta tìm thấy nội dung của bạn buộc bạn
phải đưa hình ảnh và thông tin về bản thân ra trước mắt người ta suốt 24 giờ mỗi
ngày.
6. Mọi giáo viên
tâm linh và lãnh đạo tâm linh trong lịch sử đều từng đối mặt với sự chống đối dữ
dội. Nói thẳng ra là, một nửa trong số họ đã kết thúc bằng cái chết. Vậy nên điều
đó không thay đổi, nhưng điều thay đổi là nó đã trở nên tệ hơn rất nhiều. Trong
thời đại thông tin, những người ghét một số giáo viên tâm linh nào đó lại có được
một sân khấu lớn chẳng kém gì chính những giáo viên ấy. Tất cả những gì bạn cần
làm để trở nên nổi bật và tạo dựng tên tuổi cho bản thân là công khai chống lại
một người nào đó mà nhiều người quan tâm.
Tôi rất muốn nói
với bạn rằng thời đại thông tin chỉ tạo ra một nền tảng cho những người truyền
bá thông tin tích cực. Nhưng sự thật là nó cũng tạo ra một nền tảng không kém
phần lớn cho những người truyền bá thông tin tiêu cực. Điều này có nghĩa là những
chiến dịch bôi nhọ chống lại lĩnh vực tâm linh, chống lại các giáo viên tâm
linh hoặc nhóm tâm linh, đã trở nên bạo lực hơn. Và tệ hơn nữa là con người
ngày nay vẫn tin rằng họ có thể tin vào bất cứ thứ gì được viết trên Internet.
Vì vậy, việc đối phó với những chiến dịch bôi nhọ này khó khăn hơn nhiều so với
điều người ta hy vọng. Các nhóm căm ghét không cần phải bỏ công gặp nhau trực
tiếp ở một nơi nào đó. Họ có thể kết nối từ khắp nơi trên thế giới. Họ có thể
được tổ chức từ xa và liên tục được tiếp thêm năng lượng. Điều này đã khiến
lĩnh vực tâm linh trở nên nguy hiểm hơn. Ngày nay, giáo viên tâm linh cũng phải
có đội ngũ an ninh đi kèm, giống hệt như các chính trị gia hay ngôi sao ca nhạc.
7. Mặt trái của
việc lan truyền một số loại thông tin tôn giáo và một số nhóm tôn giáo cũng rất
rõ ràng. Các nhóm cực đoan, phân biệt chủng tộc, phân biệt giới tính và giáo điều
có thể phát triển mạnh hơn, lan rộng nhiều thông tin hơn và gây ra mối đe dọa lớn
hơn nhiều.
8. Trong thời đại
thông tin, khả năng tập trung của con người đã thu nhỏ lại thế này (rất ngắn).
Giờ thì những gì người ta muốn ở bạn - một giáo viên tâm linh, hoặc bất kỳ ai
chia sẻ thông tin tâm linh (tôi chắc rằng nó còn mở rộng ra ngoài lĩnh vực tâm
linh nữa) - là bạn hãy gom toàn bộ kho tàng thông tin, những khái niệm phức tạp
đến mức một người có thể mất cả đời để nghiên cứu, và nén nó lại thành một đoạn
nói hai phút. Điều này là không thể.
Tôi nói rõ luôn:
điều đó không thể xảy ra. Ngay cả với những người giỏi nhất về diễn thuyết, giỏi
nhất trong việc cô đọng thông tin phức tạp thành thông tin dễ hiểu, thì cũng
không thể! Đây không phải là sự chuyển hóa cá nhân. Đây không phải là sự học tập
thật sự. Đây là giải trí. Đây là một người muốn có một “liều cảm hứng” trong
hai phút. Nó giống như một loại ma túy. Và đó không phải là sự thức tỉnh.
9. Tâm linh đã
trở thành một “xu hướng”. Giờ trong thời đại thông tin, ai cũng muốn biết cái
gì đang “hot” và ai cũng muốn tham gia vào cái đang “hot”. Và hiện tại, đáng tiếc
thay, tâm linh lại đang là “xu hướng”. Nhưng đây chỉ là tâm linh bề mặt. Chỉ là
một lớp vỏ. Và điều này hoàn toàn không tương thích với con đường thật sự của sự
thức tỉnh.
Thời đại thông
tin có thể tạo ra sự chia rẽ. Nó có thể cô lập. Nó có thể đẩy con người ngày
càng chìm sâu vào sự thiếu hiểu biết. Nhưng nó cũng có thể gắn kết, trao quyền,
kết nối chúng ta và dẫn con người đi xa hơn trên con đường thức tỉnh. Tôi chắc
rằng cả bạn và tôi đều có thể tìm ra một loạt mặt tích cực và một loạt mặt tiêu
cực khác của tâm linh trong thời đại thông tin. Nhưng hy vọng là nếu bạn đã vượt
qua được cái ngưỡng tập trung hai phút của ngày nay, thì ít nhất tôi cũng đã mở
mang đầu óc bạn về một số mặt tích cực và tiêu cực nổi bật nhất của tâm linh
trong thời đại thông tin.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=aKAri232xFE
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.