Teal Swan Transcripts 400 - 🎨🖌️✨🌈🔮Cách tôi tạo ra một bức tranh tần số và tranh tần số là gì

 

Teal Swan Transcripts 400 


Cách tôi tạo ra một bức tranh tần số và tranh tần số là gì

 

17-01-2019




Đối với những ai chưa thấy thì đây là bức mới nhất của tôi. Tôi đang vẽ tần số rung động của sự khám phá… Nó khá lớn.

 

Graciella: Vậy, hãy kể tôi nghe về quá trình đi, tôi sẽ phỏng vấn bạn.

 

Teal Swan: Ok. Cảm ơn bạn. Quá trình tạo ra những bức tranh tần số này khá thú vị. Bởi vì nó thay đổi tùy vào việc tôi có được đặt vẽ theo yêu cầu hay không. Trước đây, khi mới bắt đầu sự nghiệp, lúc tôi còn nhiều thời gian, tôi từng nhận những đơn đặt hàng cho các bức tranh này. Ví dụ, có người muốn có nhiều niềm vui hơn trong đời, thì họ có thể đặt tôi vẽ một bức tranh về tần số của niềm vui. Điều tôi đang vẽ ở đây, những rung động này, là thực tại tiền-biểu hiện (chưa biểu hiện ra vật chất). Mọi thứ đều là năng lượng, rồi trở thành các mẫu hình, trước khi nó thành một thứ hữu hình. Một mẫu hình năng lượng phải tồn tại trước, rồi nó mới trở thành một thứ vật chất nào đó. Dù đó có là một hợp chất hóa học hay bất kỳ thứ gì trong cơ thể.

 

Niềm vui có một tần số cụ thể, và nó không thay đổi tùy người. Và vì vậy chúng có tác dụng giống như kiểu “allopathic” (tác động trực tiếp), nhưng để dễ hiểu trong cuộc trò chuyện này, tôi tạm so sánh chúng giống “homeopathic” (vi lượng đồng căn). Ý tôi là, khi bạn đặt chúng vào không gian sống của mình, hoặc mang theo, thì nó buộc trường năng lượng của bạn đồng bộ với trường năng lượng của bức tranh tần số đó. Thế nên, chúng thực sự có tính chất chữa lành. Và đó cũng là lý do tại sao cộng đồng của tôi vừa yêu vừa ghét khi tôi vẽ chúng, bởi bất cứ tần số nào tôi làm cũng sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ cộng đồng. Một số tần số thì mạnh mẽ hơn những tần số khác, một số thì dễ chịu hơn. Đã có vài lần tôi phải mang bức tranh ra khỏi nhà chỉ trong vòng 5 phút sau khi hoàn thành vì nó quá dữ dội.

 

Về thời gian, nó tùy vào mức độ tôi có thể tập trung. Đôi khi tôi thiền và tôi sẽ chỉ vẽ một bức tranh hoàn chỉnh, có thể mất 24 giờ liên tục. Lúc khác thì kéo dài 3–4 ngày. Có vài bức quá lớn, tôi phải làm trong vài tuần, nhưng tôi không thích kiểu đó. Tôi thích cách vẽ như một buổi thiền, đắm mình hoàn toàn cho tới khi nó xong. Giống như cách các nhà sư Phật giáo làm mandala bằng cát.

 

Nếu không có đơn đặt hàng, thì chúng kiểu như tự tuôn chảy qua tôi. Không phải tôi tự quyết định: “Ồ, tôi muốn vẽ tần số này.” Mà nó giống như có thứ gì đó buộc phải được truyền tải ra. Đôi khi tôi cũng được những người hướng dẫn yêu cầu thực hiện một thứ gì đó. Họ sẽ đưa tôi ra ngoài thân xác. Nó không giống trải nghiệm “chủ động thoát xác”, mà giống như bị kéo ra vậy. Khi ở ngoài thân xác, tôi sẽ được cho tiếp xúc với một tần số, rồi quay về và phải vẽ nó ra.

 

Quá trình thực sự cầm cọ vẽ mới là phần thú vị. Nó giống như bạn mở mắt nhìn lâu, rồi nhắm lại sẽ thấy các hoa văn ánh sáng. Với tần số cũng thế, nhưng mạnh gấp 100 lần. Ví dụ, nếu có ai đó đang đứng trước mặt tôi và họ đang cảm thấy phấn khích, thì tôi có thể thấy được mẫu hình của sự phấn khích trong trường năng lượng của họ. Khi tôi nhắm mắt, mẫu hình ấy vẫn in lại. Và điều tương tự xảy ra khi tôi nhìn vào một tấm vải trắng. Tôi có thể thấy những đường viền hình học của tần số đó trên tấm vải. Vậy là tôi chỉ cần vẽ theo những gì mình thấy, rồi tô màu vào.

 

Trong các bức tranh, tôi cũng dùng những thứ khá thú vị, tùy thuộc vào tần số. Ví dụ, nếu tôi làm một lưới năng lượng mang tính trấn an, tôi có thể dùng trà hoa cúc thay cho nước. Tôi không giấu gì, một số bức còn được thấm cả máu kinh nguyệt. Điều này làm chúng cực kỳ mạnh mẽ.

 

Angie: Chúng có trông giống hệt như trong đời thực không, giống như trong tranh của bạn không?

 

Teal Swan: Không. Angie, đó là một câu hỏi hay. Thực ra điều khiến tôi khó chịu là chúng luôn chuyển động, còn tôi thì không thể bắt được sự chuyển động đó. Chúng tôi từng bàn về việc hợp tác với một nhà thiết kế đồ họa, để có thể mô phỏng lại sự chuyển động mà bạn thấy trong một bức tranh tần số. Ví dụ, ngay cả bức này… nếu bạn nhìn nó trong không gian thật, sẽ thấy những vòng tròn đồng tâm liên tục lan tỏa ra ngoài.




 Nó cứ đổi màu và di chuyển. Một số khác, như các “lưới năng lượng Arcturian”, thì điên rồ hơn, vì chúng tự gấp lại rồi bung ra theo những hoa văn mới. Vì vậy, thực ra tôi chỉ đang bắt lại một khoảnh khắc trong dòng chảy đó. Vừa thách thức, vừa bực bội.

 

Ngoài ra, có những màu sắc thực sự tồn tại trong phổ năng lượng, nhưng bạn không thể nào tìm được loại sơn nào để mô phỏng lại. Tôi đã thử pha nhiều lần, nhưng không thể. Thế nên, chúng không giống hệt ngoài đời, nhưng tôi cố gắng đưa chúng gần giống nhất có thể.

 

Ồ, và có một điều nữa: “Tôi đã bao giờ vẽ các tần số thấp chưa?”

 

Thật ra, tôi từng nghĩ về điều đó vài lần. Tôi muốn vẽ rung động của chiến tranh, chỉ để cho mọi người thấy sự khác biệt giữa các tần số cao và các tần số thấp. Điều dễ nhận ra nhất là: sự đối xứng gần như vắng mặt trong những tần số hỗn loạn và thấp. Bạn có thể nhìn thấy sự khác biệt rất rõ ràng. Nhưng vấn đề là, khi tôi vẽ chúng, nó buộc cả tôi và mọi người xung quanh phải đồng bộ với tần số đó.

 

Vậy nên, lý do duy nhất khiến tôi làm điều đó chỉ là để cho thấy sự tương phản. Nhưng nó sẽ tác động tiêu cực đến mọi người. Và đó là điều hoàn toàn ngược lại với mục đích của tôi ở đây. Thế nên tôi đã khá khó xử. Đột nhiên thì mọi chuyện rối tung lên và cả cộng đồng chia rẽ. Ừ thì, có thể một ngày nào đó tôi sẽ làm, nhưng cho đến giờ tôi vẫn chưa gom đủ can đảm hay mong muốn để làm.

 

Ok, câu hỏi: “Một tần số mất bao lâu để có tác động lên một người?”

 

Nó là tức thì. Thực tế là chúng có tác động lên một người ngay lập tức. Nếu bạn muốn khuếch đại nó, điều tôi khuyên là… tất nhiên, mang theo nó cũng có tác dụng, nhưng ngồi thiền trước một bức tranh tần số cũng là một cách tốt để nó ảnh hưởng đến bạn. Tôi nhận thấy rằng sự đồng bộ hoàn toàn thường mất khoảng 11 phút. Vì lý do nào đó. Tôi cũng không có một lời giải thích rõ ràng tại sao lại đúng khoảng thời gian đó để một người hoàn toàn đồng bộ với tần số, nhưng bạn sẽ nhận ra rằng với những người không thể ở cùng trong một không gian với bức tranh này, họ thường phải rời khỏi phòng. Ví dụ, có người tiến lại gần thì cảm thấy… uhhhggg… rồi phải lùi lại. Thế nên, khoảng 11 phút đó chưa bao giờ xảy ra.

 

Alexandra hỏi: “Có cái nào được bày bán trên website của bạn không?”

 

Tất cả đều có bán trên website của tôi, đúng vậy. Vì rõ ràng tôi muốn mọi người tiếp cận được với chúng để có thể tương tác. Nếu bạn vào tealswan.com, tôi có một mục gọi là Store (cửa hàng). Trong mục Store tôi có cả một loạt sản phẩm xoay quanh các bức tranh tần số. Và chúng tôi còn sẽ làm thêm nhiều nữa.

 

Tôi đã có cả một dòng thời trang. Bạn sẽ thấy nhiều người xung quanh tôi mặc những bộ đó. Tôi tạo ra các mẫu in toàn bộ vải, trông rất rực rỡ. Đi ngoài đường với chúng rất thú vị. Mọi người thường kiểu: “Cái quái gì thế kia?” Và tất nhiên, khi bạn mặc chúng, bạn cũng đang tác động đến tất cả mọi người xung quanh. Ví dụ, nếu tôi ngồi trên máy bay, mặc một bức tranh tần số về tự nhận thức của con người, thì tôi luôn nhận thấy những người ngồi gần bắt đầu đặt câu hỏi về bản thân họ. Tôi rất thích quan sát cách chúng ảnh hưởng đến con người theo cách đó.

 

Chúng tôi có cả trang sức, lẫn bản in các bức tranh với đủ kích thước bạn muốn. Vậy nên, vâng, chúng có bán.

 

À, với những ai quan tâm đến chất liệu tôi dùng, thì thật ra là hỗn hợp. Tôi cực ghét làm việc với sơn dầu, nói thật. Sơn dầu và màu pastel làm tôi phát điên. Nhưng tôi dùng hỗn hợp màu nước, tất nhiên kèm cả những thứ mà tôi kể đã cho thêm vào sơn trước đó, và acrylic. Tôi thấy sự kết hợp đó tạo ra hiệu ứng tuyệt vời nhất. Bởi vì điều tôi tìm kiếm là tái hiện cảm giác về sự chuyển động và kết cấu, vốn là đặc tính tự nhiên của các rung động. Màu nước thì trông giống năng lượng trong không khí hơn, đó là lý do tôi thích dùng nó đến vậy.

 

“Bạn có bức tranh nào cho sự thành công không?”

 

Tôi có nhiều bức cho sự thành công. Có nhiều bức thực sự rơi vào phạm trù đó. Và đây là một thông tin thú vị: với những ai mê tranh tần số, thì điều chúng ta thực sự sẽ làm là tìm một căn phòng, hoặc thậm chí là ngay trong phòng ngủ của mình, chúng ta sẽ quyết định xem mình muốn chủ đề gì. Ví dụ, nếu muốn sự sung túc hoặc thành công tài chính, chúng tôi sẽ trưng bày nhiều bức tranh, có thể 10 hay 11 bức, chỉ xoay quanh điều đó. Như vậy chúng ta sẽ được “bao phủ” trong rung động của thứ mà mình muốn. Tôi rất khuyên điều này. Nhưng tôi cảnh báo, nó có thể khá mãnh liệt.

 

Ví dụ, tôi từng cảnh báo một người đàn ông đặt tôi vẽ cho anh ấy một bức tranh. Điều tôi được chỉ dẫn để vẽ cho anh ta thật sự làm tôi ngạc nhiên, vì nó giống như một bức tranh “ép buộc thức tỉnh”. Tôi đã bảo anh ta: “Đừng treo cái này trong phòng ngủ. Bạn không thể để cái này trong phòng ngủ được.” Nhưng tất nhiên, nhiều người không quen với việc tranh ảnh có thể ảnh hưởng mạnh đến vậy, nên anh ta kiểu: “Kệ.” Thế là anh ta treo nó trong phòng ngủ. Và rồi, ở tuổi ngoài 30, anh ta tè dầm hai đêm liên tiếp. Sau đó thì anh ta hiểu ra vấn đề và dời nó ra khỏi phòng ngủ.

 

Một số bức có tần số cực kỳ mạnh, nên việc để bản thân chìm đắm trong nhiều tần số cùng lúc có thể hơi quá sức.

 

Ok, “Tôi rất muốn có một bức tranh để treo trong phòng ngủ. Bạn gợi ý bức nào?”

 

Để tôi nghĩ chút đã. Tôi chưa thực sự quyết định rõ bức nào hợp với phòng nào. Chưa thì phải. À, các đường lưới xuất hồn! Bất kỳ bức nào tôi làm thuộc dạng đường lưới xuất hồn hoặc liên quan đến trải nghiệm ngoài thân xác chắc chắn là thứ bạn nên dùng trong phòng ngủ. Nó sẽ đem đến những trải nghiệm tuyệt vời trong giấc mơ.

 

“Tần số nào tốt để vượt qua kỳ thi?”

 

Bạn biết đó, chính là năng suất và vòng quay thời gian. Loại tôi thích nhất cho công việc và học tập là tần số vòng quay thời gian, vì nó bẻ cong không-thời gian. Bạn có thể dùng nó để thao túng thời gian, dựa trên ý định của mình. Thứ mà bình thường bạn làm trong 2 giờ thì với nó có thể xong trong 20 phút. Và rõ ràng, nếu bạn đang tập trung cho kỳ thi, thì nó giúp được rất nhiều.

 

“Nếu ai đó mua một bức tranh và treo lên, thì khi nào biết cần gỡ xuống?”

 

Rõ ràng, bạn sẽ gỡ xuống khi không muốn làm việc với tần số đó nữa. Đôi khi, giống như với tinh thể, bạn sẽ cảm nhận được rằng nó không còn muốn ở với bạn nữa, chỉ là một trực giác rằng vật đó nên được truyền cho người khác. Nếu bạn là nhà sưu tập, thì tất nhiên việc bỏ chúng đi là không hợp lý, vì chúng sẽ rất giá trị trong tương lai, kể cả sau khi tôi qua đời. Nhưng cũng có vài người, dù họ rất thích bức tranh, họ vẫn biết chắc rằng nó phải đến với ai đó khác. Và đó chính là lúc để gỡ nó xuống.

 

Ngoài ra thì bạn có thể giữ nó bao lâu cũng được. Có một số tần số mà bạn sẽ cộng hưởng vĩnh viễn, và sẽ không bao giờ có cảm giác cần phải rời xa, nên chúng rất hợp để treo trong nhà lâu dài. Ví dụ, những bức xoay quanh tình yêu, cộng đồng, sự kết nối… sẽ ở trong không gian cộng đồng mãi mãi và bạn sẽ không bao giờ có động lực để gỡ chúng xuống. Vậy nên, cơ bản là bạn không cần gỡ chúng xuống, trừ khi bạn cảm thấy mình không muốn bị ảnh hưởng bởi tần số đó nữa.

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=2eobd88Wf6c

 

https://tealswan.com/

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.