Swaruu Transcripts 1761 - 🧠🔢🌌♾️MẬT ĐỘ: THÔNG ĐIỆP NGOÀI TRÁI ĐẤT VÀ LIÊN LẠC TỪ PLEIADES - TAYGETA 6B

 

Swaruu Transcripts 1761


MẬT ĐỘ: THÔNG ĐIỆP NGOÀI TRÁI ĐẤT VÀ LIÊN LẠC TỪ PLEIADES - TAYGETA 6B

 

17-08-2025




Chào mọi người, các bạn thế nào rồi? Chào mừng một lần nữa đến với cộng đồng tuyệt vời này. Chúc tất cả một ngày thứ bảy vui vẻ. Rồi, chúng ta sẽ tiếp tục với chủ đề vừa rồi, tức là buổi trực tiếp gần nhất mà tôi làm cách đây 2 ngày, về các mật độ và chiều kích.

 

À, cũng muốn thông báo rằng ngày mai, chào các bạn, chúng ta sẽ có một buổi trực tiếp, một buổi phỏng vấn trong cộng đồng.

 

Chúc mọi người thứ bảy vui vẻ. Sẽ có một khách mời. Và vâng, chúng ta sẽ làm trên kênh NousNoble. Vào lúc 9 giờ tối, giờ Tây Ban Nha. Tức là nối tiếp với buổi trực tiếp trước đó.

 

Rồi, nói vậy thôi, chúng ta bắt đầu luôn. Tôi sẽ tiếp tục với phần tôi còn dang dở lần trước.

 

Phần vừa rồi chính là một cuộc trò chuyện, như các bạn đã biết, còn thiếu phần giới thiệu, đó là một cuộc trò chuyện giữa Gosia và Swaruu. Nếu muốn biết thêm thông tin thì các bạn có thể ghé qua trang web Swaruu.org, hoặc đăng ký theo dõi các kênh được để trong phần bình luận. Và cũng muốn cảm ơn những ai đã chia sẻ trên Facebook, cảm ơn tất cả mọi người. Bây giờ thì chúng ta bắt đầu, đây là một cuộc trò chuyện với nhiều câu hỏi, giữa Gosia và Swaruu.

 

Rồi, tôi cũng nhắc lại là các bạn có thể theo dõi ở những kênh trong phần bình luận, và rằng ngày mai, chủ nhật, chúng ta có một khách mời đặc biệt, người mà tôi đã từng mời trong vài chương trình trước, đó là Éloïse Al’Cyona, sẽ chia sẻ với chúng ta những điều rất thú vị.

 

Cảm ơn mọi người đã có mặt ở đây, chúc tất cả một ngày thứ bảy vui vẻ.

 

Bây giờ, Gosia hỏi: “Trong 1D và 2D có gì? Đó là gì?”

 

Swaruu trả lời rằng: “Như một trạng thái ý thức, 1D sẽ là các khoáng vật, tinh thể thạch anh, v.v. 2D là một trạng thái ý thức, tư duy rất tuyến tính, nhị nguyên. 2D = nhị nguyên, không nghĩ tới các khả năng khác, chỉ lo sống sót. Nhiều sinh vật sống như vậy.”

 

Thú vị phải không?

 

Sống chỉ để sinh tồn. Nhưng tôi nghĩ, điều này phức tạp, kiểu như để cho một nhà phân tích nghiên cứu, vì có người có thể sống trong trạng thái sinh tồn nhưng không gây hại người khác. Nhưng cũng có người sống trong trạng thái sinh tồn liên tục bằng cách gây hại người khác và leo lên trên, nghĩa là trèo cao bằng cách chèn ép mọi người xung quanh. Vậy thì, trạng thái đó, tôi không biết gọi tên ra sao, chỉ biết đó là thứ thấp kém và hèn hạ nhất có thể có.

 

Có rất nhiều sinh vật sống theo kiểu này. Và nhiều người, đúng như Swaruu nói, là ý thức của họ vẫn còn mắc kẹt trong 2D hoặc dưới 3D.

 

Ở 3D, chẳng hạn, thường họ chỉ quan tâm tới 3 điều: 1. Tôi có thể ăn cái đó không? 2. Cái đó có thể ăn tôi không? 3. Tôi có thể giao phối với cái đó không?”

 

Cơ bản chỉ có vậy thôi. Thú vị đúng không?

 

Ví dụ, 2D chỉ là sống hay chết, sinh tồn hoặc không. 3D thì thêm một bước: chết, sống sót, hay là phát triển. Phát triển ở đây là sinh sản, giao phối.”

 

Nhiều người chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi, chuyện giao phối. Thế giới này dường như bị chi phối bởi việc sinh sản.

 

Còn 4D thì sao? Tôi cho rằng nó là một trạng thái tần số cao hơn một chút so với 3D, đó là quan điểm của tôi.

 

Ở 4D, bạn biết có nhiều hơn thế, nhưng bạn vẫn có bản ngã, một cái “tôi” riêng. Còn ở 5D thì bạn chắc chắn về bản thân mình, và có thể bạn cũng biết đến những bản thể khác của mình nữa.”

 

Tôi nghĩ tôi ở 5D, tại sao? Vì tôi từng thấy mình đi vào thân thể này, nên tôi có ý thức rằng có những bản thể khác. Tôi có sự ý thức và sự chắc chắn rằng tôi không phải chỉ là thân thể này. Tôi đã có một thân thể khác rồi, gọi là “thân thể” trong ngoặc kép, nhưng tôi không chỉ là cái này, tôi nhiều hơn thế, và tôi thấy rất rõ ràng.

 

Và tất cả các bạn cũng vậy. Tôi tin rằng đa số những người đang theo dõi nội dung này cũng vậy.

 

Vậy thì có 3 cách liên quan để nhìn về mật độ.

 

1, hình thức toán học của con người.

2, hình thức ý thức ở chế độ sinh tồn.

3, tần số ngày càng tăng theo dạng đường cong.”

 

Được rồi, tôi nghĩ là, không biết có giải thích ở đây về đường cong này không. Thật ra chuyện đường cong thì phải xem buổi trực tiếp trước đó, ở đó có nói rằng giống như một gradient, có dạng đường cong, để diễn đạt về các trạng thái tần số. Người ta nói, giống như ở hình thức số 2.

 

Trong 1D, bạn là một khoáng vật, bạn tồn tại mà không biết mình là gì.”

 

Trong 1D, bạn chỉ “tồn tại” mà không biết mình là gì.

 

Ở 2D, bạn bắt đầu ý thức rằng bạn là một cái gì đó tách biệt với những cái khác. Đang bắt đầu, bắt đầu ở 2D.”

 

Ở 3D, vốn là trạng thái của đa số người trên Trái đất, bạn có một bản ngã, “tôi là cái này, bạn là cái kia”.”

 

Tôi nhớ có một người trong giới tâm linh từng nói: “các bạn là các bạn, còn tôi là tôi”, và tôi nghĩ, không, chúng ta đều là một. Ờ, nhưng tôi thì không hoàn toàn chắc rằng tất cả chúng ta là một.

 

Ý tôi là, tôi thì không chắc rằng tất cả chúng ta là một. À không, thật ra tôi chắc chắn rằng chúng ta là một. Để tôi ghi một dấu ở đây, và nhắc lại một lần nữa: Tôi chắc chắn rằng chúng ta đều là một, và điều gì bạn không muốn người khác làm với bạn thì đừng làm với họ. Cái này đâu cần phải học nhiều để hiểu. Thật sự. Điều gì bạn không muốn cho mình thì cũng đừng làm cho người khác. Tôi khẳng định điều đó.

 

Rồi, tôi nhắc lại nhé. Như hình thức 2 nói: “Trong 1D, bạn là khoáng vật, bạn tồn tại mà không biết mình là gì. Trong 2D, bạn bắt đầu ý thức rằng bạn là một cái gì đó tách biệt với người khác.”

 

Trong 3D, bạn đã có một bản ngã, “tôi là cái này, bạn là cái kia”. Bạn có một thực thể, bởi vì lúc này bạn đã biết rằng bạn có một cái tôi, bạn là bạn, còn người khác là người khác. Trong 4D, bạn bắt đầu ý thức rằng bạn không chỉ là chính mình, mà bạn còn là một phần của người khác nữa.”

 

Đúng rồi, tôi nghĩ nó ở đó. Tức là tôi biết rằng tôi là một phần của người khác.

 

“Trong 5D, bạn có một bản ngã rõ ràng, nhưng không còn là bản ngã kiểu cũ nữa, mà là một cái tôi có ý thức, và bạn ý thức rằng cùng lúc bạn vừa là bạn, vừa là người khác.”

 

Tôi hình dung rằng khi ở trong 5D và bạn ý thức rằng bạn cũng là người khác, thì cách bạn cư xử sẽ hoàn toàn khác. Bạn sẽ không đi gây rắc rối khắp nơi nữa, bạn hiểu ý tôi không?

 

Bởi vì nếu bạn muốn điều tốt đẹp nhất cho người khác, cũng chính là bạn muốn điều tốt đẹp nhất cho mình. Vậy thì hãy mong điều tốt đẹp nhất cho người khác. Còn nếu một người tự nhận là ở 5D mà lại đi gây rắc rối hết lần này đến lần khác, thì tôi không biết đó có thực sự là 5D không. Hiểu tôi nói gì chứ?

 

Rõ ràng, rất dễ để nói “tôi ở trạng thái tần số 5D”. Nhưng rồi, khi bạn biết người đó ngoài đời và thấy họ là một kẻ tệ hại, thì thật khó tin, đúng không?

 

Gosia nói: “Vậy trong 3 cách đó, bạn nhìn nhận mật độ theo cách nào?” – một câu hỏi mà tôi chưa hiểu rõ. Có lẽ cách diễn đạt hơi lạ, nhưng ý là: “lời giải thích của bạn giống như sự pha trộn giữa cách số 2 và 3, tức là trạng thái ý thức và đường cong tần số, hai cái đó có lẽ liên hệ chặt chẽ với nhau.”

 

Swaruu: “Tâm trí tôi nhìn sự việc một cách toàn diện, tức là nhìn sự việc theo nhiều góc độ. Tôi bao gồm cả 3 mô tả đó như những cách khác nhau để hiểu cùng một điều. Tôi không thể tách chúng ra, mà dùng từng phần trong mỗi cách khi cần, và khi cần mô tả một mật độ thì tôi coi tất cả đều là một phần trong sự giải thích. Nếu phải chọn, tôi sẽ chọn cách giải thích tâm linh.”

 

Vậy thì, cách giải thích tâm linh là gì? Đó chính là cái đã được nói trước đó, nhưng tất nhiên ở đây cần phải suy ngẫm nhiều hơn.

 

Rồi, Gosia nói: “Ok, giờ hãy chuyển sang 6D và cao hơn, ở 6D có gì? Bạn có thể giao tiếp với các sinh vật ở đó không?”

 

Chúng ta đang nói về các trạng thái tần số. Ví dụ, người Taygetan luôn nói rằng trạng thái tần số của họ, theo tôi nhớ, là 5D cao, gần như tiến đến 6D. Nhưng 5D thì bao hàm tất cả những tầng thấp hơn, chứ không bao hàm những tầng cao hơn. Tuy nhiên, nó có thể vươn lên tới trên, có thể chạm tới, vâng, bây giờ tôi sẽ giải thích. Tôi không hề tự mâu thuẫn.

 

Nhắc lại câu hỏi của Gosia: “Ok, giờ hãy chuyển sang 6D và cao hơn, ở 6D có gì? Và bạn có thể giao tiếp với các sinh vật ở đó không?”

 

Swaruu trả lời: “Chỉ khi họ muốn. Hãy xem nó như cõi trung giới của 5D, giống như 4D là cõi trung giới của 3D. Nó ở đó, nhưng không hoàn toàn vật chất theo quan điểm của tôi, dù theo quan điểm của họ thì nó là vật chất.”

 

Tức là, đối với chúng ta, những người ở 3D, thì 4D không phải vật chất, nhưng đối với các sinh vật ở 4D thì họ thấy là vật chất. Tương tự với 5D. Và với những tầng cao hơn cũng vậy. Ví dụ, với sinh vật 6D, với chúng ta họ không phải vật chất, nhưng với chính họ thì có.

 

Đây là cách tôi hiểu, cách tôi diễn giải. Dù có những kẻ xâm nhập nói rằng người được tiếp xúc thường bóp méo thông tin, nhưng tôi không bóp méo gì cả, tôi đang đọc từng chữ đúng nguyên văn. Nhân tiện, có thể ngày mai trong buổi phỏng vấn, tôi sẽ nói thêm về chuyện xâm nhập. Nhớ nha, trên kênh Nous Noble, lúc 9 giờ tối giờ Tây Ban Nha.

 

Và Swaruu nói: “Chỉ khi họ muốn. Hãy xem nó như cõi trung giới của 5D, giống như 4D là cõi trung giới  của 3D. Nó ở đó, nhưng không hoàn toàn vật chất theo quan điểm của tôi, dù theo quan điểm của họ thì là vật chất. Càng lên cao thì càng ít dày đặc, các mô thức thay đổi. Bạn có thể có cảm giác mình có một thân thể ở đó, nhưng thật ra gần như hoàn toàn là năng lượng. Bạn có cảm giác mình có một cơ thể, nhưng thật chất đó chỉ là năng lượng, sự biểu hiện của một ý định. Một sự biểu hiện mang tính vĩnh cửu và ý thức rằng bạn hiện hữu.”

 

Tôi sẽ nói từ chính trải nghiệm của mình. Với những ai mới, tôi từng có một trải nghiệm, tôi kể nhanh thôi, trong đó tôi không có thân thể. Tôi rời khỏi thân xác này, rời đi, và không có cơ thể, nhưng tôi vẫn có ý thức. Tôi ý thức về chính mình, chứ không phải về thân thể. Tôi có ý thức, nhưng không có cơ thể. Đó là một điều kỳ diệu, một ý thức không thân thể, và cũng không cần thân thể.

 

Nghĩa là, tôi không thấy việc không có thân thể ngăn cản tôi làm điều gì cả, không, không hề. Tôi vẫn suy nghĩ, lý luận, và hoàn toàn không cảm thấy chút lo lắng nào vì không có thân thể. Và rồi khi tôi nhận ra rằng, trời ạ, tôi đã rời khỏi Trái đất, tức là tôi đang ở trên một bầu trời nào đó, nhưng chẳng biết chính xác ở đâu. Đó là một bầu trời có mây, nhưng tôi dám chắc rằng mình không còn ở Trái đất nữa. Và lúc đó, một thực thể xuất hiện. Điều duy nhất tôi hỏi anh ta, cái bản ngã vừa rời khỏi thân xác này là: “Tôi chết rồi sao?”.

 

Đúng vậy, nhưng tôi không hề có nhu cầu muốn có lại một thân thể, không hề, không hề, không hề chút nào, và cũng chẳng có cảm giác sợ hãi, mà hoàn toàn ngược lại. Tôi vốn không phải là người kiểu tâm linh với áo choàng, càng không phải áo choàng trắng, hay nói về tình yêu vĩnh cửu này nọ, hoàn toàn không. Nhưng cảm giác lúc đó, đúng là có một từ gần nhất để diễn đạt: tình yêu. Đó là từ gần nhất với cái mà bạn cảm nhận được ở đó.

 

Tất nhiên, tất cả còn tùy vào trạng thái ý thức của bạn. Nếu bạn có tâm trí bối rối, bạn luôn bị lạc lối, và với nhiều lý giải, thì tất nhiên, tôi không biết bạn sẽ thấy gì. Nhưng nếu tâm trí bạn bình thường, ổn định, thì tôi nghĩ bạn sẽ thấy mọi thứ rất khác, hoàn toàn khác. Không có chuyện ánh sáng soi rọi, không có “đường hầm ánh sáng” gì cả. Tôi không đi qua đường hầm nào, chỉ đơn giản là xuất hiện trên bầu trời như vậy, thật sự kinh ngạc.

 

Và như tôi nói, tôi không cần thân thể. Mà nếu không cần thân thể, thì bạn cũng không cần ăn. Và nếu không cần ăn, thì chẳng ai có thể thao túng hay khống chế bạn được. Nhưng ở đây, trên thế giới này, mọi thứ vận hành dựa trên tiền bạc. Bạn cần tiền để ăn, để có nơi trú ngụ, một mái nhà, và nếu ai đó muốn có con cái thì cũng cần tiền để lo cho chúng. Vì vậy, bạn buộc phải kiếm tiền. Và để kiếm tiền, bạn phải bán thời gian của mình, bị ràng buộc vào công việc, đó chính là một dạng nô lệ hóa.

 

Còn nếu tất cả mọi người đều biết rằng chúng ta là vĩnh cửu, rằng khi rời khỏi thế giới này thì cuộc sống vẫn tiếp diễn, tôi đảm bảo rằng cách họ nhìn nhận cuộc sống sẽ hoàn toàn khác. Tôi từng nghe ai đó nói: “Robert chưa sẵn sàng để tiếp xúc”, nhưng tôi hỏi lại: “Bạn có biết tôi không? Bạn thực sự biết tôi à?”. Tôi khẳng định, nếu bạn đã trải qua điều tôi từng trải qua, bạn chắc chắn sẽ sống khác đi.

 

Và tôi cũng nói rõ, những kẻ phản bội thì sẽ phải trả giá, cho dù họ có là 6D, 7D gì đi nữa. Ai gieo thì sẽ gặt, cả ở đây lẫn ở những tầng cao hơn. Cái này thì tôi chắc chắn, cực kỳ chắc chắn. Tôi nhớ rõ tất cả những gì tôi đã trải nghiệm, đã cảm nhận, từng chi tiết.

 

Và rồi Gosia hỏi: “Vậy vũ trụ vật chất, vũ trụ của bạn, phần lớn là 5D, nhưng có những vũ trụ khác nữa chứ?”.

 

Swaruu trả lời: “Vâng, chúng cũng là vật chất, nhưng từ góc nhìn của chúng, còn với chúng ta thì đó chỉ là năng lượng. Không thuộc về bình diện này, nằm ngoài những quy tắc của thế giới vật chất mà chúng ta đang sống.”

 

Nhưng họ cũng có thế giới vật chất của riêng mình, họ cũng sống trong đó. Và thế giới đó cũng không hề toàn hoa hồng, cũng có chiến tranh, tàu chiến, tất cả y hệt như ở đây. Bởi vậy họ cũng từng nói rằng 5D không phải là một trạng thái tần số cao, hoàn toàn không. 5D không hề cao, chỉ đơn giản là bạn có thể biểu hiện mọi thứ nhanh hơn một chút thôi, nhưng không hề cao cả gì cả. Muốn lên cao, bạn còn phải đi xa hơn rất nhiều nữa.

 

Gosia hỏi: “Ai sống trong 6D, 7D, 8D, 9D? Đó chỉ là các trạng thái tần số thôi à? Có những chủng loài cụ thể nào sống ở đó không? Và có bao nhiêu mật độ cho đến khi chạm đến Nguồn?”.

 

Swaruu trả lời: “Như tôi đã nói, nó là một gradient (dải liên tục), vì vậy nó không bao giờ kết thúc. Có lẽ nó là một vòng tròn xoáy ốc, nơi điểm cao nhất của một vũ trụ lại chính là điểm thấp nhất của một vũ trụ khác, hoặc thậm chí là chính nó. Cả hai đều đúng. Bạn có thể hình dung như một vòng xoáy, và nó dường như tiến tới Nguồn. Nhưng vì là xoáy ốc, nên có lẽ không bao giờ chạm tới Nguồn. Tuy vậy, nếu bạn muốn, bạn vẫn có thể đến với Nguồn. Những con số mà tôi dùng chỉ để dễ hiểu thôi, thực chất thì nó là vô tận, không có con số cụ thể nào cả”.

 

Cô ấy nói thêm: “Nguồn bao gồm tất cả, chắc chắn vậy. Có những cõi của các thực thể ánh sáng, họ chỉ hiện ra một hình dạng khi họ muốn, ví dụ như khi cần giao tiếp với bạn. Một số ví dụ là các Amelie từ Aldebarán chẳng hạn. Họ là những thực thể chỉ xuất hiện khi muốn trò chuyện với bạn”.

 

Và tôi nhớ lại trải nghiệm của mình. Đúng như cô ấy nói, cái thực thể tôi gặp cũng chỉ là một dạng như vậy. Tôi nghĩ, với bản chất con người tôi, ở mức tần số hiện tại tôi đang sống ở đây, tôi chỉ ý thức rằng mình là cái gì đó nhiều hơn thân thể này, nhưng không phải lúc nào cũng cư xử như thể mọi người đều là tôi. Bởi nếu bạn sống như vậy trên Trái đất, người ta sẽ coi bạn là kẻ khờ dại, là gã điên.

 

Thành ra tôi tin rằng, trong đời sống này, tôi đang ở đâu đó trong tần số 4D. Nhưng khi rời khỏi thân xác này, tôi chắc chắn rằng mình ở một tầng cao hơn rất nhiều. Như Swaruu đã nói, rất quan trọng: các cõi của những thực thể ánh sáng chỉ biểu hiện hình dạng khi họ muốn. Và tôi cũng từng kể trong video đầu tiên của Gosia, tôi rời khỏi thân thể này, xuất hiện trên một bầu trời đầy mây, và những đám mây ấy hợp lại thành hình một thực thể. Đây không phải bịa đặt. Điều đó đã xảy ra, và còn xảy ra trước cả khi tôi có bất kỳ “liên lạc ngoài hành tinh” nào.

 

Và thực thể đó hiện ra trước mặt tôi để người đang ở đây nhận ra, nhận ra “người” trước mặt, nghĩa là nó tự hiện hình để cho người sắp rời đi có thể nhận diện. Giống như một lời chào hay một điều gì đó tương tự, rất kỳ lạ. Làn da của người đó, tôi luôn nói rồi, khoảng 80% trong suốt, tức là khoảng 20% còn lại không trong suốt. Da như trong suốt, ánh xanh. Tóc thì không trong suốt, tóc trắng, dài ngang chừng ở đây thôi, hơi ngắn, phía sau thì xoăn, xoăn nhẹ. Người đó mặc một áo choàng trắng, tôi từng nói rồi, tôi không phải kiểu người của áo choàng, nhưng cái áo đó cổ tròn, như một cái áo thun tròn cổ vậy. Áo choàng không trong suốt. Người đó đi chân trần, không mang găng tay, không nhẫn, không đồng hồ, không gì cả, không vòng cổ, không kính… hoàn toàn không. Và người đó hiện hữu, đứng đó, duy trì hình dạng. Hiểu ý tôi không? Nói cách khác, người đó ở một mức cao hơn, cao hơn 20 hay 30 bậc so với những chủng tộc đang ở quỹ đạo thấp quanh đây.

 

Được rồi, tôi nghĩ là dễ hiểu, chỉ là bây giờ tôi đang ở Trái đất nên cảm nhận khác.

 

Mọi người ở đây hỏi gì nào? Tôi đang đọc…

 

Boutiqueveggie: “Liệu có giống như một vòng lặp không?”

 

À, để xem… Vòng lặp. Khi nói “vòng lặp”, nghe như cái gì đó bắt buộc, cái mà bạn không bao giờ thoát ra được. Nhưng không, tất nhiên là có thể thoát ra khỏi vòng lặp.

 

Đây giống như “bánh xe luân hồi”. Có rất nhiều người trên Trái đất, may mắn hay bất hạnh cho họ, bị mắc kẹt trong Trái đất, và không thoát ra được, không bao giờ thoát ra, dù có “say rượu” đi nữa cũng không.

 

Và điều này là: khi bạn ở trên Trái đất và tin tất cả những gì mà truyền thông chính thống hay chính phủ nói, bạn lại quay về Trái đất lần nữa. Hiểu ý tôi chứ? Khi Gosia và tôi nói rằng việc tiết lộ đã bị thâm nhập, nhiều người không tin, vì họ tiếp tục theo kẻ đã xâm nhập, dùng giọng nói máy móc và hình ảnh Mari.

 

Rồi có người đọc và nói: “Tôi chẳng thấy thay đổi gì cả.” Tất nhiên rồi, bạn sẽ không thấy thay đổi, vì kẻ đã xâm nhập rất khéo léo, biết rằng mọi người sẽ không nhận ra sự thay đổi lớn, bởi vì giọng nói và avatar vẫn y nguyên. Và khi bạn cảnh báo mọi người mà họ không nghe, thì họ vẫn cứ bị mắc kẹt ở đó. Đây chính là điều sẽ xảy ra: họ sẽ tiếp tục ở đây, ở đây, ở đây, trong “Pacha Mama” (Mẹ Trái đất).

 

Không phải là tôi yêu cầu được trích xuất đâu, không phải vậy. Tôi nhắc lại: bạn không sống theo cái bạn muốn, mà theo cái bạn có. Và đúng thế. Nếu bạn bám chấp vào thứ gì đó, bị ám ảnh, vì đa phần những người đó là fan cuồng, thì đây chính là điều xảy ra: họ là fan cuồng. Ngày mai chúng ta sẽ bàn thêm, tôi sẽ nhường cho nhân vật được phỏng vấn nói, nhưng tôi cũng muốn chia sẻ. Điều này rất quan trọng.

 

Vậy nên, như tôi nói, nếu bạn bám chấp vào ý niệm nào đó, bạn trở nên “tương thích” với Trái đất, với những ý niệm của Trái đất, và bạn sẽ quay lại đây lần nữa. Vì vậy, bạn phải tách mình ra khỏi mọi thứ, tất cả. Đây không phải cơ thể của bạn, phải rất rõ ràng: đây chỉ là một cái “bình chứa”. May mắn thay, vì thử tưởng tượng có người mất một cánh tay, hay mất một chân, nếu phải như vậy suốt cõi vĩnh hằng thì sao?

 

Không, đây chỉ là tạm thời thôi, đừng lo, đừng lo, sau này sẽ theo ý bạn. Cái này chỉ để bạn trải nghiệm thôi. Mỗi người có một cơ thể trên Trái đất đúng với trải nghiệm mà họ cần phải có. Rất đơn giản. Ví dụ, nếu tôi cao hơn 10cm và trông hấp dẫn hơn một chút, thì tôi đã chẳng ngồi đây chia sẻ điều gì cả. Có lẽ tôi đã lập gia đình, 4 đứa con, chán ngán, sống ở Barcelona, chết mòn vì buồn tẻ. Hiểu không? Mỗi người có cơ thể mà họ cần cho trải nghiệm. Đơn giản vậy thôi.

 

Vì thế, những người bám chấp vào ý niệm sẽ quay lại đây, mắc kẹt trong bánh xe luân hồi cho đến khi một ngày nào đó họ thức tỉnh. Khi nào? Tôi không biết. Tôi chỉ thấy ngày càng khó khăn hơn, ngày càng phức tạp hơn.

 

Còn về việc tiếp xúc, tôi nói rằng tiếp xúc là có thật, tiếp xúc ngoài hành tinh là có thật, ít nhất là tiếp xúc với người Taygetan, ít nhất là theo những gì chúng tôi đang nói. Hôm nay tôi xem một video có vài người nói chuyện, tôi sẽ dịch video đó cho mọi người trong kênh Despejando Enigmas, mà tôi đã bỏ quên một thời gian. Ngoài việc đăng video, tôi sẽ làm một buổi phát trực tiếp về chủ đề này. Nói rằng cách đây khoảng 10 năm người ta tìm thấy một UFO dưới Kim Tự Tháp Giza. Đúng vậy, nhưng họ không thể đưa nó ra ngoài vì không biết UFO đó chui vào bằng cách nào. Có rất nhiều hành lang, lối đi bí mật. Người ta nói UFO không lớn lắm, đường kính khoảng 8 mét, nhưng các hành lang lại hẹp hơn nhiều, ở khu vực mà nó nằm. Họ cố tháo rời nó nhưng thiếu công cụ.

 

Và tôi thì nói: “Nhưng nó đã vào đó bằng cách nào?”

 

Rất đơn giản: đồng bộ tần số. Tần số đích khớp với tần số gốc. Nghĩa là, chỉ cần khớp tần số, không cần di chuyển. Nhưng những người này không hiểu, không hiểu. Tôi sẽ phải liên hệ với họ để họ hiểu. Chỉ cần khớp tần số. Và rồi họ nảy ra ý tưởng đem đi một bộ phận điều khiển, và chính bộ phận đó là cái làm cho phi thuyền hoạt động. Nhưng giờ bộ phận đã ở Mỹ, còn UFO vẫn ở Ai Cập, dưới Kim Tự Tháp, sâu khoảng 3000 mét, tức là tầm 2,7 km.

 

Được rồi, tiếp tục xem mọi người hỏi gì.

 

Francesc Xavier Muñoz i Avilés: “CHÚNG TA CÓ NHỮNG THÂN THỂ KHÁC NƠI Ý THỨC CỦA CHÚNG TA TẬP TRUNG VÀO

 

Chính xác, chính xác. Hiện tại bạn đang tập trung ở đây, nhưng bạn vốn đã ở khắp nơi, khắp nơi. Nhưng bây giờ bạn tập trung ở đây. Tôi không phải chỉ là một người đâu, mà là đang tập trung ở đây. Bạn có thể là bất cứ ai bạn muốn, một tỷ phú, bất cứ điều gì, nhưng từ bên ngoài, bạn đã chọn là người mà bạn đang là bây giờ. Ví dụ, Eva Carolina Vargas, lúc này cô ấy chọn là Eva Carolina Vargas chứ không muốn là Pamela Anderson (cái tên đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi, chắc những ai cùng thế hệ tôi đều biết).

 

Hoặc ví dụ, Gustavo Parada, thì cũng vậy, anh ta chọn là Gustavo Parada, chứ không chọn là Donald Trump. Mỗi người tự tập trung vào nhân dạng của mình, không cần ganh tỵ với ai cả. Bạn, từ bên ngoài, đã chọn là “nhân vật” này. Đơn giản vậy thôi.

 

Và rồi Gosia hỏi: “Bạn có bao giờ nói chuyện với họ chưa?”

 

Swaruu trả lời: “Họ luôn làm thế, họ luôn hướng dẫn chúng ta. Và chúng tôi cũng được họ hướng dẫn. Vâng, tôi đã nói chuyện với một thực thể 6D, 7D cách đây không lâu.”

 

Rồi Gosia hỏi: “Bạn nói chuyện với họ như đang nói với chúng tôi bây giờ, hay là qua thần giao cách cảm? Và bạn có thấy họ không?”

 

Swaruu trả lời: “Chỉ trong cõi trung giới”.

 

Tức là, tôi nghĩ cô ấy muốn nói rằng thông qua thiền định, hoặc thông qua giấc mơ. Không phải kiểu nói chuyện trực tiếp, mà qua thiền hoặc qua mơ.

 

Và ở đây Gosia hỏi thêm: “Ý bạn là trong trung giới của bạn, mật độ 6D?”

 

Swaruu trả lời: “Đúng vậy, cõi trung giới 6D, 7D. Đôi khi họ có thể hack vào thiết bị liên lạc của chúng ta, nhưng chuyện đó xảy ra rất hiếm. Bạn phải nâng cao, chú ý kỹ, bạn phải nâng cao tần số của mình, còn họ thì phải hạ tần số của họ xuống để tương tác, để liên lạc” – một bên nâng lên, bên kia hạ xuống.

 

Được rồi, xem mọi người ở đây nói gì nào.

 

Boutiqueveggie: “Cõi astral nằm ở chiều kích nào?”

 

Không, cõi trung giới là tất cả, là tất cả.

 

Cõi trung giới là tất cả, chỉ có điều bạn, bạn dựa trên mức độ ý thức của mình, trong cái “tất cả” đó, bạn chỉ có thể tiếp cận được nơi nào mà bạn tương thích. Và nơi bạn tương thích ấy, nếu gán cho nó một con số, chỉ là gán số thôi, vì vốn dĩ không có số, thì tạm gọi là 6D hay 7D, bạn hiểu ý tôi không? Nhưng thực ra nó đều có sẵn ở đó, tất cả đều có.

 

Cô ấy, dựa theo mức độ ý thức của mình, đã tiếp cận được 2 tầng đó, nhưng thật ra tất cả đều hiện hữu. Cô ấy đã nói rồi, nó giống như một vòng xoắn ốc đi đến vô tận. Các con số chỉ là cách giải thích cho dễ hiểu, nhưng thật ra không có số, nó là vô hạn. Nghĩa là bạn chỉ có thể tiếp cận đến mức bạn có thể hình dung ra, đến đâu ý thức của bạn vươn tới. Những gì bạn không thể hình dung thì đối với bạn nó không tồn tại, và bạn sẽ không thể đến đó.

 

Ví dụ nhé, tôi sẽ đưa ra một ví dụ. Tôi đặt một dấu hiệu ở đây. Nhìn này, tất cả những thông tin mà trong trường hợp này Swaruu đã truyền lại cho chúng ta, bạn có thể hỏi: “Sao tôi không thể tiếp cận trực tiếp với những thông tin này, mà phải nhờ người khác truyền lại?” Bạn hiểu ý tôi chứ?

 

Nghĩa là, tại sao tôi không thể tự mình dẫn kênh thông tin này? Câu trả lời là bởi vì bạn không ở cùng tần số với thông tin đó. Nhưng thông tin thì luôn ở đó, và không chỉ là thông tin này, mà còn nhiều thông tin mạnh mẽ hơn nữa.

 

Nhưng bởi vì bạn không biết nên chọn chủ đề nào và khai triển ra sao, nên thông tin ấy không tương thích với bạn. Ví dụ như các động cơ năng lượng điểm 0, chúng có ở đó không? Có, tất cả đều có.

 

Mọi thứ đều tồn tại dưới dạng năng lượng tiềm tàng, tất cả, trong ether, trong cõi trung giới, tất cả đều ở đó. Chỉ là bạn, dựa vào mức độ ý thức và kiến thức của mình, mới có thể biến năng lượng ấy thành năng lượng sáng tạo. Khi bạn đã biến đổi nó thành năng lượng sáng tạo, thì năng lượng đó có thể biểu hiện ra trước mắt bạn, như là bản thiết kế của một hệ thống năng lượng tự do, bản thiết kế của một mạng xã hội mới sẽ thành công vào năm tới, hay một phát minh vượt xa điện thoại di động.

 

Nhưng nếu bạn không hề biết gì về những điều ấy, thì bạn sẽ không bao giờ đem chúng về phía mình, vì trong thực tại của bạn, chúng không tồn tại. Đó là lý do tại sao bạn không thể tiếp cận. Thế nên cõi trung giới là gì? Cõi trung giới là tất cả. Chính bạn, dựa vào mức độ ý thức của mình, mới gán cho nó một “D” nào đó để dễ hiểu. Nhưng để có điểm tham chiếu thì cần có một chuẩn mực.

 

Rõ ràng rồi, vậy thì một người ở 5D được cho là sẽ cư xử thế nào? Một người ở 6D sẽ cư xử ra sao? Bởi vì bạn có thể hình dung ra một “thực thể ánh sáng”, nhưng rồi bạn lại nhân cách hóa nó, khiến hành vi của nó giống hệt con người, thay vì trao cho nó những phẩm chất vốn có như vị tha, từ bi, cho đi tất cả mà không cần nhận lại gì. Ở Trái Đất thì điều này không thể làm được, nếu bạn cho đi tất cả mà không cần gì để đổi lại thì bạn sẽ chết, vì ở đây bạn cần tiền để sống. Còn ở “bên trên” thì không, ở đó không ai cần tiền cả, không có ai như vậy, chỉ có những kẻ dựng nên các ảo cảnh ở Trái Đất này mới cần mà thôi.

 

Được rồi. Và Gosia hỏi: “Bạn có từng nghĩ rằng có thể bạn đang bị kẹt ở đó, trong trạng thái tần số 5D, giống như chúng tôi bị kẹt trong 3D, vì một điều gì đó mà những thực thể ở tầng cao hơn đã làm, như thể họ giam các bạn trong 5D? Hay bạn nghĩ rằng tồn tại trong 5D là tự nhiên?”

 

Swaruu trả lời: “Đúng vậy, nhưng vì ở đó không có thời gian, nên việc giải quyết một vấn đề trong quá khứ không có ý nghĩa gì với họ.”

 

Đúng vậy, vì nếu không có thời gian thì bạn định giải quyết vấn đề nào? Bạn hiểu ý tôi không? Điều này rất thú vị, vì tôi từng nói chuyện với Swaruu về việc: “Một khi chúng ta thoát khỏi Trái Đất, liệu chúng ta có thể giúp Trái Đất từ bên ngoài không?”

 

Và cô ấy nói rằng: “Khi một lần đã bước ra ngoài và thấy được cơ chế vận hành của hành tinh, thì gần như bạn sẽ chẳng còn muốn giúp nhân loại nữa.”

 

Tức là, khi đã thấy cách mọi thứ thực sự vận hành, bạn sẽ mất động lực giúp nhân loại. Rất thú vị.

 

Và tôi nhắc lại: “Vì ở đó không có thời gian, nên không có ý nghĩa gì khi giải quyết vấn đề trong quá khứ, bởi vì đối với họ, chẳng có quá khứ nào cả, ngay cả về mặt nhận thức. Quan trọng: 5D là sự biểu hiện tự nhiên trong vật chất của một thực thể năng lượng.”

 

Gosia nói: “Nhưng tôi hiểu rằng họ cũng là vật chất?”

 

Swaruu trả lời: “Chỉ là từ góc nhìn của họ. Nghĩa là, các thực thể ở trạng thái tần số cao chỉ là ‘vật chất’ từ quan điểm của họ, còn từ góc nhìn của chúng ta thì họ không là vật chất, họ vô hình. Nhắc lại, chỉ từ quan điểm của họ mà thôi. Ở 7D thì chỉ còn là năng lượng và ý thức.”

 

Quan trọng: năng lượng và ý thức.

 

Khi tôi rời khỏi thân thể này, tôi không cảm nhận được năng lượng, tất nhiên, còn phải xem năng lượng đó là gì. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi khi ở đó, tôi lại cảm nhận được ý thức. Ý thức đó rất rõ rệt, đến mức tôi đã tự hỏi: “Mình chết rồi sao?” Và rồi tôi chợt nhận ra: “Khoan, câu hỏi này vô lý. Nếu mình chết thì làm sao mình còn có thể hỏi?” Lúc ấy tôi bước ra ngoài, không có cơ thể, và thấy một thực thể khổng lồ trước mặt tôi. Điều đầu tiên tôi nghĩ là: “Mình chết rồi.” Nhưng rồi tôi lại nói: “Nếu mình chết thì làm sao mình còn có thể đặt câu hỏi này?” Và khi đó tôi tự hỏi: “Mình đang ở đâu?” Bởi vì thực thể đứng trước mặt tôi, tức là chính tôi bây giờ, không trả lời câu hỏi đó.

 

Điều kỳ lạ là tôi hỏi: “Mình chết rồi sao?” trong khi tôi không có cơ thể, tức là chỉ có ý thức giao tiếp với một ý thức khác ở mức độ thần giao cách cảm. Tôi không có cơ thể, nhưng tôi biết rằng mình vẫn là “cái gì đó”. Tôi không biết chính xác là gì, nhưng tôi biết tôi vẫn tồn tại. Đây là điều rất thú vị: tôi biết mình là một thực thể, nhưng lại không rõ mình là gì, bởi vì tôi không còn cơ thể.

 

Và… và tôi không hề nhớ rằng mình có một cơ thể trên Trái Đất, tức là không phải là tôi hiện ra một thân thể etheric, phiên bản tốt nhất, phiên bản hoàn hảo nhất của tôi ở thể vía. Không, không, không, tôi không hề có cơ thể, hoàn toàn không có gì, thậm chí không có cả thân thể trong suốt, chẳng có gì hết. Có người nói rằng: “Không, là bạn nhìn thấy theo góc 360 độ”, nhưng tôi thì không nhớ là mình đã nhìn theo góc 360 độ. Tôi chỉ nhớ rằng mình tập trung nhìn về phía trước, về phía thực thể đó, và đúng là mặc dù tôi không xoay đầu, tôi vẫn cảm nhận được nhiều thực thể khác, xếp thành hình vòng cung như trăng khuyết. Tôi nhận ra họ, nhưng họ cũng chẳng có cơ thể. Cho nên lúc đó tôi chẳng hiểu gì nữa, tôi thấy có cái gì đó, nhưng không có thân thể, nhưng tôi vẫn thấy rằng họ hiện diện ở đó. Và điều kỳ lạ là, cái lạ nhất là bạn nhìn thì chẳng thấy gì, nhưng lại cảm nhận, à không, không chỉ là cảm nhận, mà là thấy được mà không cần nhìn thấy, rằng có nhiều nữa, rất nhiều… một điều gì đó cực kỳ kỳ lạ.

 

Nhắc lại, “chỉ từ góc nhìn của họ, tầng 7D ở đó chỉ là năng lượng và ý thức, còn vật chất chỉ xuất hiện như kết quả của một sự chủ ý muốn hiện thân trong một vũ trụ vật chất đặc như 5D.”

 

Thú vị, rất thú vị. Swaruu nói: chỉ như kết quả của một ý định muốn hiện thân trong một vũ trụ vật chất đặc như 5D, nghĩa là chỉ khi có ý định. Vậy là những thực thể này chỉ hiện ra trước mắt bạn nếu họ có ý định, chẳng hạn ý định cho bạn thấy họ. Và họ sẽ hiện ra theo hình dạng mà họ muốn, tôi đoán là vậy.

 

Ở đây Gosia nói: “Trước đó bạn nói tần số là dao động của vật chất, vậy vật chất có lúc nào biến mất hoàn toàn không, hay nó chỉ là vật chất tương ứng với tầng mà nó chiếm giữ?”

 

Swaruu trả lời là: “Vâng, khi vật chất dao động quá nhanh thì nó biến thành năng lượng. Lúc đó dần dần nó thôi không còn rắn chắc nữa, mà trở thành năng lượng tiềm năng.”

 

Khi bạn trở thành năng lượng tiềm năng, bạn chính là “tất cả”. Chỉ còn lại một điểm tập trung của ý thức, điểm này sẽ nhìn vào năng lượng tiềm năng ấy, rồi biến nó thành năng lượng sáng tạo tùy theo mức độ ý thức của người quan sát, và nó sẽ được biểu hiện theo cách mà ý thức đó cho là thích hợp. Tức là, có thể trở thành một con người, hay bất kỳ điều gì khác, bất cứ điều gì mà ý thức đó hình dung ra.

 

Vậy là: “ở 7D, chẳng hạn, bạn phải tập trung mạnh mẽ bằng ý định thì vật chất mới hiện ra ở một nơi nào đó, và theo một hình dạng mà bạn muốn. Nhưng với họ thì đơn giản, họ chỉ “tồn tại” và “biết”. Họ không còn quan tâm đến bất cứ điều gì mà vật chất có thể mang lại như một trải nghiệm nữa, họ là ý thức thuần túy.”

 

Rất thú vị, đúng vậy: ý thức thuần túy.

 

Đúng thế, tôi không có cơ thể, cũng không cần cơ thể. Tôi thậm chí chẳng mong muốn có một cơ thể. Đó là một trải nghiệm, phải nói thật, một sự điên rồ thực sự. Và thực thể đó, cái xuất hiện trước mặt tôi, mà chính là tôi, tôi nhắc lại, không hề mặc áo giáp vàng chói lóa, không tỏa ánh sáng, không mang nhẫn vàng gắn kim cương, không vương miện gì cả, không có gì hết. Chỉ mặc một chiếc áo choàng, tôi không biết tại sao lại là áo choàng, có lẽ vì phải mặc một cái gì đó. Một chiếc áo choàng không trong suốt, rất rộng, rất dài tay, tôi còn nhớ rõ, và dài đến tận mắt cá chân. Dù tôi không nhớ rõ có nhìn thấy mắt cá chân hay không, nhưng tôi thấy rõ rằng thực thể ấy đi chân trần.

 

Không áo giáp, không đồ trang sức, vì sao? Vì không cần nữa. Vì ở một thực tại khác, tất cả những điều đó đã được vượt qua rồi, không còn cần nữa. Cả những câu chuyện về trẻ em bị cứu, hay những thứ tương tự, tất cả đã được vượt qua. Khi đến Trái Đất thì tôi cũng không biết chính xác là để làm gì. Tôi thì luôn nói rằng tôi đến với tư cách một người quan sát, rồi sau đó “báo cáo” lại. Rõ ràng là tôi phải báo cáo, nhưng tôi không bao giờ nói xấu người ngoài hành tinh, hay nói về kẻ xâm nhập gì cả, tôi thấy như vậy là không đúng đắn. Với tôi, cái quan trọng không phải là “ở trên kia xảy ra chuyện này chuyện kia”, không, không phải vậy. Mà cái quan trọng là giải thích được nhân loại đang trải qua điều gì. Đó mới là điều đáng nói.

 

Điều mà tôi thật sự thấy đáng để phàn nàn, chính là cách mà thế giới này, cụ thể là những kẻ cầm quyền, đang đối xử với nhân loại. Đây mới là sự điên rồ. Ví dụ như họ lợi dụng những nhu cầu cơ bản của con người: bạn cần năng lượng để sống. Ngay lúc này, nhiệt độ đã giảm xuống, trời mưa suốt ngày. Hôm nay tôi nghĩ là khoảng 13 độ, mưa liên tục, chắc giờ cũng đang mưa. Thế nên bạn cần chỗ trú, và để có được thì phải có tiền. Ăn uống cũng vậy, bạn phải có tiền. Những kẻ cầm quyền đã tạo ra một thế giới khiến bạn luôn có những nhu cầu như vậy, rồi khiến bạn cảm thấy mình bị nô lệ hóa. Đây mới là điều đáng phàn nàn, về cách mà thế giới vận hành.

 

Còn lại thì thôi, mỗi người muốn làm gì thì làm. Vậy là chúng ta đến Trái Đất qua một cánh cổng, trong tử cung mẹ chúng ta. Ừ, đủ kiểu hết.

 

Francesc Xavier Muñoz i Avilés: “Bạn có bao giờ cảm thấy rằng những gì chúng ta đang sống bây giờ, chúng ta đã từng sống qua rồi không?”

 

Ừ, đôi khi có, nhưng thành thật mà nói, tôi tin rằng đây là lần cuối cùng tôi tái sinh trên Trái Đất. Dù có người nói rằng một khi bạn rời khỏi đây, bạn sẽ có khao khát mạnh mẽ muốn quay lại. Nhưng cũng có người thì ngược lại, hoàn toàn chắc chắn rằng họ sẽ không muốn quay lại nữa. Và tôi nghĩ đó chính là vấn đề: một khi bạn ra ngoài, thì nó giống như một trò chơi điện tử gây nghiện. Từ bên ngoài nhìn vào, bạn thấy có thể làm được rất nhiều điều. Nhưng khi đã vào chơi, thì ôi thôi, với tấm màn của sự lãng quên, bạn phải bắt đầu lại từ đầu, xem mọi chuyện sẽ ra sao, xem bạn tái sinh ở quốc gia nào, trong hoàn cảnh nào.

 

Bạn thấy đấy, chẳng khác gì một canh bạc. Nhưng tôi thì thôi, không chơi trò này nữa, tôi quá đủ rồi, đủ lắm rồi.

 

Rồi, chúng ta tiếp tục nhé.

 

Gosia nói: “Bạn vừa nói rằng ở đó, cần phải tập trung rất mạnh bằng ý định, thì vật chất mới hiện ra ở nơi bạn muốn và theo hình dạng bạn muốn. Vậy thì hình dạng đó vẫn là 7D, hay sẽ hiện ra ở 5D?”

 

Swaruu trả lời: “Có thể là ở bất kỳ mật độ nào, kể cả 3D.”

 

Bạn có thể hiện ra bất cứ điều gì, kể cả ở 3D, mặc dù bạn đang ở trạng thái tần số rất cao. Đúng, kẻ ở trên cao có thể hiện xuống thấp. Và kẻ ở dưới thấp, thì một khi rời Trái Đất, cũng có thể hiện ra ở bất cứ đâu.

 

Chúng ta đã nói rồi, một khi bạn rời khỏi thân thể này, vốn chỉ như một cái bộ lọc, thì bạn sẽ có một sự mở rộng ý thức, thấy được nhiều hơn.

 

Trong trường hợp của tôi, sự mở rộng ý thức đó tôi nghĩ là mình không kịp cảm nhận được, vì tôi không cần. Tôi không cần phải thấy hết mọi thứ. Tôi không biết diễn tả thế nào, chỉ là tôi đang ở một điểm, nhưng tôi không bắt đầu tự hỏi bản thân, không suy ngẫm gì cả, vì tôi không hiểu mình đang ở đâu. Bạn hiểu ý tôi không? Tôi không triết lý, không hỏi han gì, không, tôi chỉ ở đó thôi. Giống như một trạng thái sốc, nhưng tiến triển rất từ từ, để không làm bạn sợ. Nếu như sự xuất hiện đó quá đột ngột, thì người vừa thoát ra sẽ co rút lại và quay về Trái Đất ngay.

 

Vậy nên, thực thể đi vào, người “walk-in” (bước vào) ấy, sẽ không thể nhập vào ngay, vì bên trong cơ thể đã có một linh hồn, một điểm quan sát rồi. Họ không thể vào, nên phải làm từ từ, từ từ. Thật vậy, thực thể ấy hiện ra rất từ tốn, từ những đám mây dần dần kết lại thành hình một thực thể. Từng chút một. Thế là kẻ đang ở đây, như một người quan sát, chăm chú nhìn thực thể phía trước. Rồi sau đó có sự chuyển đổi, rất nhanh, và người ở đây biến mất, vì “cái khác” đã nhập vào. Không thể cùng tồn tại. Giờ thì có một người khác, chính là tôi, còn người ban đầu thì rời đi.

 

Điều trăn trở của tôi là: tôi luôn cố gắng kết nối lại với người đã rời đi, để hỏi xem anh ấy đang ở đâu. Rằng anh ấy nói cho tôi biết anh ấy đang ở đâu, nhưng có lẽ là vậy, phải không? Kiểu như: “Ừ, tôi đã rời đi rồi, giờ nhìn thực tại theo một cách khác, và tôi không thấy cần thiết phải nói cho người đã nhập vào rằng bên ngoài có gì và tôi đang ở đâu.” Nhưng tôi tưởng tượng rằng nếu ai đó biết cách dẫn kênh, nếu tập trung đủ, thì có thể kết nối được với người đó và người đó sẽ giải thích chính xác cho tôi là bây giờ họ đang ở đâu. Bạn hiểu ý tôi chứ? Vì tất nhiên, chuyện này cần phải suy nghĩ rất nhiều.

 

Và ở đây Gosia nói: “Tôi đang cố gắng xác định chính xác điểm nào thì vật chất ngừng tồn tại như chúng ta vẫn biết.”

 

Ở đây Swaruu trả lời: “Tôi sẽ nói rằng trong giai đoạn chuyển tiếp giữa tầng 6D và 7D.”

 

Gosia: “Vậy họ có sự nhận thức cá nhân về bản thân không?”

 

Swaruu nói: “Cái tôi bắt đầu tan biến khi bạn cảm nhận được rằng bạn chính là tất cả.”

 

Dĩ nhiên, đó là một cấp độ rất cao. Bản thân tôi, dù không có thân xác, nhưng vẫn cảm thấy rằng tôi là “tôi”. Ý tôi là, tôi vẫn là tôi và còn có người hiện diện trước mặt nữa, chứ không phải “tôi là tất cả”. Hiểu ý chứ? Nghĩa là, vẫn còn một cái tôi, dù không có thân xác. Đó là điều rất điên rồ.

 

Gosia hỏi: “Vậy chuyện này xảy ra ở cấp nào?”

 

Swaruu nói: “Bạn có thể cảm nhận điều đó ngay cả ở 5D, nơi bạn bắt đầu cảm nhận mình là nhiều hơn một cá thể cùng lúc. Nó diễn ra dần dần.”

 

Được rồi, xem khán giả ở đây nói gì. Chúng ta đã trực tiếp được một tiếng rồi, một tiếng. Mọi người nói gì nào?

 

 

Carlos alberto Gomez hỏi: “Robert, anh có còn đồng nhất mình với Robert không?”

 

Không, không. Đây là điều sẽ xảy ra với tất cả mọi người. Khi bạn rời khỏi Trái Đất, khi rời khỏi thân xác này, bạn không còn đồng nhất với Robert nữa. Không, hoàn toàn không.

 

Điều duy nhất tôi nhớ là khi rời đi, tôi vẫn còn “cái tôi” của mình. Tôi là tôi. Nhưng tôi chẳng nhớ gì đến Robert cả. Tôi chỉ là một ý thức, một ý thức. Dĩ nhiên, nếu bạn bắt đầu hỏi ý thức đó đủ điều, bạn sẽ nhận ra rằng nó đã trải qua một sự mở rộng rất lớn. Nhưng thực ra thì không, tôi chỉ đơn giản là tôi, không tên, không gì hết. Tôi.

 

Và đúng vậy, bạn vẫn còn như một cá tính riêng biệt, bạn không mất nó. Chính cái cá tính khiến bạn khác biệt với những người khác, cái đó không mất đi. Tôi nghĩ đó chính là bản chất cốt lõi, và nó không biến mất. Chỉ là, khi bạn thăng lên cao hơn, nó dần dần tan chảy đi, như Swaruu nói, bởi vì bạn đang hòa nhập với tất cả. Nhưng đó không phải điều đáng sợ, mà trái lại, nó khiến bạn trở nên phong phú hơn. Đúng vậy, nó làm bạn giàu có hơn.

 

Cho nên bạn sẽ không nhận ra gì cả, và đây là điều tất cả chúng ta sẽ trải qua, may mắn thay. Vì vậy, chẳng có gì để sợ hãi hết. Tôi nhớ rất rõ rằng sau trải nghiệm đó, tôi đã nghĩ: “Chết tiệt, mình nên đến nói chuyện với những người hấp hối, kể cho họ nghe trải nghiệm này, để họ biết không có gì phải sợ cả.” Vì có quá nhiều người sợ chết, và đó là một nỗi sợ khủng khiếp, cái sợ đó chính là sự sợ hãi cái chưa biết, sợ mất đi “cái tôi”. Nhưng thực ra, cái duy nhất bạn sẽ mất, mà tôi thì không coi là mất, chính là thân xác. Còn bản chất của bạn vẫn còn nguyên. Nếu bạn cần hoặc muốn có một thân xác, bạn sẽ có nó, đúng như ý bạn muốn, phản chiếu chính bạn. Bạn chính là điều đó.

 

Nhưng rồi tôi nghĩ lại: “Không, chuyện này không dành cho mình.” Vì sao? Vì nếu mình nói ra thì sẽ tạo ra nhiều ám ảnh hơn, nhiều chuyện về cái chết hơn. Thôi, không, mỗi người đều đã trưởng thành, đủ khả năng để tiêu thụ thông tin và tự xây dựng quan điểm của riêng mình về những gì sẽ xảy ra. Nhưng tôi nhấn mạnh rằng chẳng có gì phải sợ hãi cả. Hoàn toàn không. Điều đó không có nghĩa là bạn đi liều lĩnh nhé. Tôi chẳng bao giờ nhảy bungee đâu, không đời nào. Không, không.

 

Gosia hỏi: “Vậy theo như bạn nói, bạn đã từng trải nghiệm bản thân như một thực thể 7D trong một kiếp sống khác? Bạn có ký ức nào về điều đó không? Bạn nhớ thế giới 7D như thế nào?”

 

Giờ Swaruu kể lại ký ức của mình: “Tôi nhớ nơi đó tràn ngập bình an và tình yêu.”

 

Dĩ nhiên, cần nhớ rằng cô ấy đang dùng những từ ngữ để chúng ta có thể hiểu theo cách thực tiễn nhất: bình an và tình yêu.

 

Tôi nhớ được rằng ở đó được bao phủ bởi rất nhiều tình yêu và sự bình yên, nhiều đến mức mà bạn có thể tự bao bọc lấy chính mình bằng những cảm giác đó như một chiếc chăn ấm áp.”

 

Nghe có vẻ rất sến, rất sến, nhưng đúng thật, bạn có cảm giác không muốn rời khỏi đó. Giống như nhiều người từng nói: họ không muốn rời đi. Đúng vậy, bạn không muốn rời khỏi đó. Một cảm giác rất lạ.

 

Tôi thì không cảm thấy nhiệt độ, không thấy nóng lạnh gì cả. Cô ấy nói như thể là cảm thấy ấm, nhưng tôi thì chỉ ở đó, rất khó giải thích. Nhưng rõ ràng là có một cảm giác tình yêu bao trùm, cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng không phải là có ai đó cho bạn tình yêu, không. Nó là một thứ rất lạ, như thể mọi thứ xung quanh đều là tình yêu. Một điều cực kỳ lạ lùng.

 

Cô ấy còn nói: “Tôi nhớ rằng tất cả những gì mình muốn hay cần đều được đáp ứng ngay tức thì. Tôi có thể thấy tất cả cùng một lúc, tận hưởng tất cả cùng một lúc. Cảm giác như bạn là tất cả và chẳng cần gì thêm, bởi vì bạn chính là tất cả. Bạn là những hành tinh, là bụi liên sao, là cỏ ở những thế giới xa xôi. Bạn có thể đồng thời trở thành mọi sinh vật lớn bé, bạn đều có thể là chúng cùng một lúc. Từng ký ức của tất cả đều ở trong bạn, khiến bạn hoàn thiện chính bạn, và bạn ý thức được tất cả vì mọi thứ đều đang diễn ra cùng lúc. Bởi vì không có thời gian. Bạn chỉ đơn giản là tồn tại. Không có từ ngữ nào đủ để diễn tả.

 

Ở đây tôi xin làm rõ: cô ấy ý thức được rất nhiều thứ, bởi vì có lẽ đã ở đó rất lâu. Còn tôi chỉ ở đó trong một thời gian ngắn, nên chẳng kịp trải nghiệm nhiều. Nhưng thật kinh ngạc, bạn ý thức được tất cả. Đúng vậy.

 

Gosia nói: “Wow, đó là một miêu tả thật tuyệt vời, đúng là như vậy.”

 

Gosia nói tiếp : “Cảm giác rằng bản thể của tôi vẫn còn đâu đó trên 5D. Tôi cũng nghĩ rằng khi thoát khỏi thân xác này, tôi ở tầng cao hơn 5D. Tôi muốn kết nối lại với không gian đó. Câu hỏi đặt ra: nếu ý thức của chúng ta không bị giới hạn bởi bất kỳ mật độ nào, như bạn đã nói trước đó, thì tại sao nhận thức của tôi lại không vươn tới được? Tại sao nó vẫn bị giới hạn trong 3D-5D, trong khi bản thể cao hơn của tôi vốn ở trên cao hơn? Tại sao tôi không kết nối được với bản thể cao hơn của mình?”

 

Swaruu trả lời: “Rất quan trọng, tất cả chúng ta đều là những sóng dừng. Một sóng dừng là một khái niệm về năng lượng, trong đó năng lượng tiềm năng, vốn là tất cả, năng lượng tiềm năng hiện hữu khắp nơi, được tập trung tại một điểm, bởi vì điểm đó đang nhận được nhiều sự chú ý. Bạn chính là một sóng dừng, bởi vì bạn quen tập trung vào bản dạng hiện tại của mình, như Gosia với cái tôi của cô ấy, và tôi – Swaruu – với cái tôi của tôi.”

 

Đúng, điều này có nghĩa là: bạn chính là Nguồn, chính là nguồn năng lượng, tập trung lại tại một điểm. Nguồn tập trung vào điểm đó, nơi đang nhận được nhiều sự chú ý, và tạo ra, ừm, bản ngã của bạn, bản ngã của một người này hay người khác.

 

Swaruu: “Khi chúng ta giải thoát khỏi tất cả các sự gắn bó và đơn giản chỉ là tồn tại, chúng ta có thể tiếp cận các điểm chú ý khác, hoặc các sóng dừng, chúng ta có thể trở thành bất cứ điều gì mình muốn, nhưng một lần nữa, để làm điều đó, bạn phải ở một chiều kích cao hơn, chẳng hạn như chiều thứ 7. Năng lượng tiềm năng sẽ biểu hiện thành vật chất, cùng với và như là kết quả của sự tập trung sáng tạo từ một ý thức.”

 

Được rồi, mọi người nói gì nào?

 

JMV: “BẠN NHẬN RA MỌI THỨ, NHƯNG Ở ĐÂY NHỮNG KÝ ỨC ĐÓ CỦA BẠN BỊ GIỚI HẠN HOẶC BỊ CHẶN LẠI...”

Vâng, điều xảy ra là, nếu bạn làm việc này khi thiền định, chẳng hạn, hoặc trong giấc mơ, đúng rồi, khi bạn mơ, bạn tạo ra mọi thứ, bạn biểu hiện chúng nhanh hơn nhiều. Vấn đề là bạn có thể kết nối, thực ra có người làm được, kết nối với bản thể cao hơn của chính mình. Nhưng khi bạn sắp tỉnh dậy, hoặc muốn mang thông tin đó trở lại, thì có một sự “không tương thích về tần số”, nên khi thức dậy bạn đánh mất thông tin ấy. Vì nó thuộc về một trạng thái tần số khác, nên thông tin bị mất, nhưng bạn đã từng tiếp cận nó.

 

Bạn có thể mất hoàn toàn, hoặc chỉ giữ lại được vài mảnh nhỏ, nhưng thường những mảnh ấy lại lộn xộn, khó hiểu, một điều gì đó rất lạ, bạn hiểu ý tôi chứ?

 

Gosia hỏi: “Làm sao chúng ta ngừng chú ý vào phương tiện (cơ thể, bản ngã) của mình, để có thể di chuyển làn sóng?”

 

Swaruu: “Bằng cách vượt lên, vượt lên chính bản thân mình, hiểu rằng bạn còn nhiều hơn thế. Buông bỏ cái tôi, đó chỉ là kết quả của sự tan rã bản ngã, trong một trạng thái thiền định sâu, hoặc khi cuối cùng bạn lìa đời.”

 

Tức là, hãy hình dung, bạn có thể tiếp cận trong một thiền định sâu, hoặc khi bạn cuối cùng rời bỏ cõi này.

 

Gosia: “Vậy thì trước khi nhập thể vào 3D hay 5D, đã có một điều gì đó trong ý thức 7D và cao hơn đã đẩy sự chú ý của chúng ta ra ngoài, tại sao? Tôi cho rằng điều này quay trở lại câu hỏi: tại sao Nguồn lại tự đẩy chính mình ra?”

 

Swaruu: “Ý định tạo ra một điều gì đó hơn nữa. Nói cách khác, sự giác ngộ.”

 

Khai sáng, tạo ra một dạng giác ngộ mới, như thể là mục tiêu cuối cùng. Tôi cho rằng khai sáng là khi bạn trở về với Nguồn, hay chính là trở thành Nguồn, khi bạn tan chảy vào nguồn. Nhưng họ cũng nói rằng khai sáng không phải là một nơi chốn. Giác ngộ không phải là “tôi đã giác ngộ rồi”, không, khai sáng không phải là một điểm đến. Giác ngộ là một quá trình không ngừng, chiếu sáng mãi cho đến khi bạn trở thành tất cả.

 

Hồi nhỏ, hồi còn bé tôi từng có ý nghĩ rằng mình được kết nối với tất cả. Ừ, tất nhiên, cần phải xem, điều này cũng thú vị, chờ một chút. Cần phải xem, xem bạn bao nhiêu tuổi khi bạn chạm đến điều đó. Bởi vì rõ ràng, khi những đứa trẻ đến hành tinh Trái đất, chúng không đến với một tâm trí trống rỗng, chúng đã biết nhiều điều, chỉ là một số sẽ dần nhớ lại, còn một số khác, khi tiếp xúc với thực tại này thì sẽ mất dần đi, à mà không hẳn là mất, bởi vì bạn không thực sự mất gì cả, nó giống như những ký ức về các kiếp trước của bạn, chúng sẽ dần dần giống như một giấc mơ, cho đến khi bạn thậm chí chẳng còn nhớ gì nữa.

 

Nhưng nó thú vị, đúng vậy.

 

Gosia: “Trước khi đầu thai vào 3D, 5D, đã có điều gì đó trong ý thức của chúng ta, 7D và vượt hơn, đã thúc đẩy chúng ta”… ừm, cái này tôi đã đọc rồi.

 

Swaruu nói: “Đó là ý định tạo ra một điều gì đó hơn nữa, nói cách khác là giác ngộ.”

 

Đúng, đó là giác ngộ, nhưng giác ngộ bạn không đạt được khi ở trên Trái đất, bạn cũng không đạt được ở 6D, bạn không đạt được, bởi vì bạn sẽ luôn… ý tôi là, tôi hiểu giác ngộ như một trạng thái mà mỗi sinh thể đều có khả năng mở rộng, mở rộng hơn và hơn nữa, chứ không phải đứng yên một chỗ.

 

Ý thức vốn có xu hướng mở rộng, trở thành tất cả, cho đến khi hòa tan vào Nguồn, và tôi nghĩ đó mới là giác ngộ, chính Nguồn, vốn là tất cả, bạn hiểu ý tôi chứ?

 

Gosia: “Nhưng trước khi làm điều đó, bằng cách đẩy chính mình ra ngoài” - tôi đoán là đang nói về Nguồn – “chúng ta, với tư cách là ý thức mật độ lớn hơn, chúng ta, chính là Nguồn, chúng ta không biết rằng sẽ khó khăn để quay lại một lần nữa, Hay là chúng ta đã biết về điều đó?”

 

Ý là, câu hỏi đặt ra là có khó để tiếp cận lại Nguồn không.

 

Swaruu: “Nguồn thì chúng ta biết, đúng vậy, đó là Nguồn, và tôi chắc chắn rằng mục đích của cuộc phiêu lưu này là đưa chính mình trở về lại với Nguồn.”

 

Tất nhiên rồi, ý là chúng ta là những mảnh ba chiều của Nguồn, chúng ta tách ra, và lại quay trở về Nguồn, bạn đi ra rồi bạn lại quay về, bạn đi ra rồi bạn lại quay về. Và khi nó đưa chính mình trở về lại, nó trở nên rộng mở hơn, đúng vậy, giống như những mảnh tách ra từ Nguồn, vốn là tất cả, và quay trở về với nhiều hiểu biết hơn, và nó mở rộng hơn, nhưng Nguồn vốn đã là tất cả, nên tôi không thể nói rằng Nguồn mở rộng thêm, bởi vì Nguồn là tất cả. Thật sự khó giải thích.

 

Mặc dù chúng ta đang chạm đến một lĩnh vực mà không ai biết chắc được, kể cả chúng tôi.”

 

Bởi vì nếu Nguồn là tất cả, thì nó không cần mở rộng, nó đã là tất cả rồi. Nhưng cũng đúng là có những mảnh tách ra, là chúng ta, và chúng ta mang về thêm nhiều thông tin, nhưng bản thân Nguồn vốn đã có tất cả. Nó thật sự là một điều điên rồ, điên rồ.

 

Rồi, xem mọi người ở đây nói gì.

 

Electric: “Mỗi trải nghiệm trong mỗi giống loài, mỗi lần đầu thai đều nhắc nhở bạn về con người thật sự của mình; về bản chất, bạn là tất cả, bạn chính là Nguồn.”

 

Đúng, đúng, đúng vậy.

 

Ing. Francisco Carvajal: “Không thể nào thăng lên được nếu chúng ta vẫn cứ như cũ suốt gần 6000 năm nay.”

 

Không, tôi không nghĩ vậy. Xem nào, có thể có người ở đây trên Trái đất thực sự đã ở đây 6000 năm, đúng, nhưng chúng ta là vĩnh cửu, nghĩa là 6000 năm trong sự vĩnh cửu chẳng là gì cả, chẳng là gì, chẳng là gì, đơn giản chỉ là… bạn biết đấy, chẳng là gì, và thời gian vận hành hoàn toàn khác. Điều khiến tôi bây giờ ước ao là được ở một bãi biển, uống một ly caipirinha, không lo âu gì cả, nhưng ý thức của tôi lại đang tập trung ở đây. Tại sao thì tôi không biết.

 

Nhưng tất cả chúng ta đều ở đây vì một lý do nào đó, và mỗi người đều biết tại sao mình có mặt trên Trái đất, nhưng tất cả chúng ta đều ở đây vì một lý do nào đó.

Fernando Caballero Jiménez : “Học hỏi liên tục

 

Thế thôi các bạn, chúng ta sẽ kết thúc buổi phát trực tiếp tuyệt đẹp này, bây giờ khoảng 1 giờ 10 sáng ở đây. Nhớ rằng ngày mai trên kênh NousNoble, lúc 9 giờ tối giờ Tây Ban Nha, tôi sẽ làm một buổi trực tiếp với một khách mời, tôi sẽ thông báo, tôi sẽ thông báo vào sáng mai, sớm thôi, tôi sẽ đăng liên kết và mọi thứ. Như các bạn biết đấy, đã có khách mời, và thế thôi, các bạn có thể theo dõi tôi trên các kênh mà các bạn sẽ thấy trong phần bình luận, trên Telegram là Despejando Enigmas, trên X cũng là Despejando Enigmas, tôi đăng nhiều thứ ở đó, nhiều thứ khác nhau, mọi thứ, tôi đăng đủ mọi thứ, và thế thôi.

 

Một cái ôm thật chặt, cảm ơn các bạn đã tham gia, cộng tác, cảm ơn các bạn quản trị, cảm ơn mọi người sẽ để lại bình luận, một like cho tất cả mọi người, và để lại bình luận nhé, một like cho mọi người, và có lẽ dành cho những ai nói tiếng Anh, tôi không biết YouTube có tự động dịch sang tiếng Anh không nhỉ?

 

Một cái ôm thật chặt, cảm ơn các bạn rất nhiều, và hẹn gặp lại ngày mai. Hãy đăng ký, chia sẻ và bình luận. Tạm biệt, cảm ơn.

 

Câu hỏi thì để lại trong phần bình luận nhé. Tạm biệt, chào tất cả. Tạm biệt!

 

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=IG8rH3zF5TA

 

https://swaruu.org/transcripts

 

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.