Teal Swan Transcripts 329
Liệu sự chữa lành có bao giờ kết thúc?
24-02-2018
Khi con người bắt
đầu bước vào con đường chữa lành một điều gì đó cụ thể, họ thường khởi đầu với
cảm giác hoàn toàn đầy quyền năng. “Trời ơi, điều này thật sự có thể có tác dụng
với tôi. Đây có thể là thứ khiến cuộc đời tôi trở nên tràn ngập niềm hạnh phúc
và an lạc.” Và rồi có chuyện xảy ra. Chúng ta phát hiện ra vẫn còn một điều
khác cần chữa lành.
Tôi không cần giải
thích sâu thêm về cái vòng lặp này, vì nếu bạn đang xem video này thì chắc chắn
bạn biết chính xác cảm giác rơi vào tuyệt vọng, suy sụp, choáng ngợp khi nhận
ra: “Ồ, lại còn có cái khác cần chữa lành nữa.” Và khi bạn chữa lành điều đó, lại
có cái khác cần chữa lành. Rồi khi chữa lành cái đó, lại có cái khác. Cứ tiếp tục
như vậy. Thật lòng mà nói, cảm giác giống như bạn chỉ là một củ hành vô tận bị
hỏng nát. Liệu bao giờ nó mới kết thúc?
Điều này không
chỉ hủy hoại cái nhìn của bạn về bản thân, mà còn giết chết hy vọng rằng bạn sẽ
đạt được cuộc sống hoàn hảo mà bạn vẫn hằng hình dung. Có lẽ việc người khác dường
như tốt hơn không quan trọng. Có thể tôi bị tổn thương quá nặng nề đến mức
không cách nào chữa lành được.
Thành thật mà
nói, tôi không muốn cuộc đời mình bị đày đọa phải mãi miết gượng gạo lắp ghép lại
những mảnh vỡ. Cuối cùng, có lẽ tôi sẽ chết trong khi vẫn còn loay hoay. Có thể
những người tin vào Luật Hấp Dẫn đã đúng, rằng càng tập trung vào chữa lành thì
lại càng có nhiều thứ cần phải chữa lành. Có lẽ tôi nên dừng lại, thôi cố gắng
chữa lành và chỉ phân tán sự chú ý bằng việc tập trung tích cực.
Có thể sự thật
là: chẳng có hồi kết cho việc chữa lành.
Nếu bạn đang cảm
thấy như vậy trong quá trình thức tỉnh hay hành trình chữa lành, thì bạn cần
nghe điều sau. Chào mừng đến với câu lạc bộ. Bạn không hề đơn độc trong cảm
giác này.
Nhưng điều tiếp
theo bạn cần nghe là thế này:
Thứ
nhất.
Bất kỳ điều gì có khởi đầu thì tự động có kết thúc. Đó là luật nhị nguyên, một
luật chi phối vũ trụ mà bạn đang sống. Điều này có nghĩa là nếu có sự khởi đầu
cho tổn thương của bạn (mà rõ ràng là có), thì cũng sẽ có kết thúc. Thậm chí
xét ở cấp độ vũ trụ, sự phân mảnh (về bản chất cũng là vết thương vũ trụ) bắt
nguồn từ ý tưởng “tôi”. Có một khởi đầu cho điều đó. Vậy nên cũng có một kết
thúc cho việc chữa lành ở cấp độ vũ trụ.
Đối cực của sự
phân mảnh là cái vượt ra ngoài tính Nhất Thể. Nếu bạn muốn hiểu rõ hơn khái niệm
này, hãy xem video của tôi có tiêu đề: “Sự hợp nhất không phải là chân lý tối
thượng của Vũ trụ” (Teal Swan Transcripts
311).
Điều này có
nghĩa là, với bất kỳ ai đang choáng ngợp khi nhận ra bạn không chỉ đang chữa
lành sự phân mảnh của bản thân mà còn là sự phân mảnh của vũ trụ, thì cũng có hồi
kết cho cả sự phân mảnh của vũ trụ. Vậy nên, đừng hoảng loạn.
Thứ
hai.
Sự kháng cự mà bạn dành cho việc chữa lành sẽ được giảm bớt rất nhiều khi bạn
thật sự hiểu chữa lành là gì.
Chữa lành là trải
nghiệm điều ngược lại. Về bản chất, đó là quá trình thay đổi tích cực một mô thức.
Ví dụ, để chữa
lành sự cô đơn là trải nghiệm sự gắn kết. Để chữa lành một cái xương gãy là làm
nó liền lại.
Đó là đi từ sự
phân mảnh đến sự toàn vẹn. Từ không được mong muốn đến được mong muốn. Vậy nên,
chữa lành chính là về khát khao.
Do đó, sự mở rộng
cá nhân chính là chữa lành. Điều này có nghĩa là toàn bộ quá trình mở rộng của
vũ trụ cũng là chữa lành, và bạn đến với cuộc sống này là để trải nghiệm sự mở
rộng cá nhân lẫn vũ trụ. Chữa lành, về cơ bản, chính là mục đích bạn đến đây.
Tôi biết rất khó khi bạn nhìn quanh và cảm thấy như mọi người ít “rối rắm” hơn
bạn gấp mười lần, khiến bạn muốn tin rằng có thể đến Trái Đất với trạng thái đã
hoàn toàn lành lặn và chẳng có gì cần chữa lành. Nhưng điều đó hoàn toàn là nhảm
nhí.
Tại sao? Bởi vì
ngay cả trước khi bạn chọn đi vào hiện thân thể chất, bạn đã chọn vào trong DNA
tổ tiên, những mô thức đi kèm theo nó. Điều đó có nghĩa là tất cả những sang chấn
và ý thức trong dòng họ bạn. Bạn đã bước vào đó trước cả khi bắt đầu cuộc đời này
và có bất kỳ tương tác nào với con người trên Trái Đất. Điều này có nghĩa là bạn
đến đây để chữa lành một điều gì đó.
Hầu hết mọi người
ngoài xã hội chẳng hề nhận ra điều này. Và họ chắc chắn sẽ không bao giờ thừa
nhận. Tại sao? Bởi vì có một sự kỳ thị văn hóa quanh khái niệm chữa lành. Chúng
ta nghĩ rằng nếu có điều gì đó cần chữa lành thì tức là bạn có vấn đề lớn, rằng
có gì đó sai trái hay cần sửa chữa trong bạn.
Điều này dẫn đến
sự xấu hổ. Và xấu hổ chính là kẻ thù số một của cái tôi con người, nên chúng ta
sẽ phủ nhận nó. Nhưng sự chữa lành chính là thứ tạo ra sự mở rộng của vũ trụ.
Điều này có nghĩa là nếu bạn đang trong tiến trình chữa lành, thì chẳng có gì
sai với bạn cả. Điều đó chỉ đơn giản có nghĩa là bạn đang sống.
Nếu bạn muốn biết
thêm về chữa lành, tôi khuyên bạn hãy xem video của tôi có tiêu đề: “Chữa Lành
Là Gì?” (Teal Swan Transcripts 328)
Thứ
ba.
Chúng ta thường nhìn việc chữa lành như cách ta nhìn một căn bếp bẩn.
Chúng ta nghĩ rằng
không thể nào cảm thấy ổn cho đến khi toàn bộ căn bếp được dọn sạch. Vậy nên nếu
một số người trong chúng ta đến cuộc đời với sự phân mảnh sâu sắc và nhiều tổn
thương, thì giống như căn bếp bẩn nhất bạn từng thấy trong đời.
Và chẳng ai muốn
đối diện với nó cả. Thế nên, nếu bạn là một trong số những người đó, bạn sẽ có
cảm giác như đang đối diện với một cái nút thắt khổng lồ trong một sợi dây câu,
và bạn không thể nào gỡ nó ra. Cảm giác giống như: “Trời ơi, tôi chỉ nên cắt
phăng sợi dây này thôi, tôi thật sự không thể tháo gỡ nó được.” Nhưng điều bạn
cần nhận ra là việc chữa lành thật ra không hoạt động giống như dọn một căn bếp
bẩn.
Cách mà chữa
lành vận hành là: càng tốt thì lại càng tốt hơn. Vậy nên, một phép ẩn dụ chính
xác hơn để mô tả việc chữa lành là như một khung cửa sổ phủ đầy bụi bặm và mạng
nhện. Bạn không cần phải lau sạch hoàn toàn để ánh sáng lọt qua. Mỗi khoảng bạn
lau sạch đều cho thêm ánh sáng đi vào. Và rồi, càng tốt thì càng tốt hơn.
Vậy nên, bạn
không cần phải chờ đến khi mọi thứ được chữa lành hoàn toàn mới có thể cảm nhận
sự cải thiện. Mỗi lần bạn chữa lành được một điều gì đó, bạn đã bước vào sự cải
thiện rồi.
Thứ
tư.
Dù chắc chắn rằng có một điểm kết thúc cho việc chữa lành, nhưng bạn sẽ ít đau
khổ hơn cả trăm lần nếu bạn ngừng bận tâm về việc liệu có kết thúc hay không.
Bạn không muốn cả
đời mình lúc nào cũng thấy khổ sở chỉ vì bạn chưa đạt được nơi mình mong muốn,
rồi phán xét chỗ đứng hiện tại của mình là sai trái.
Hãy tự hỏi bản
thân những câu này: Làm sao tôi có thể yêu chính quá trình chữa lành? Làm sao
tôi có thể yêu hành trình biến điều mình không muốn thành điều mình muốn? Nếu
tôi biết rằng sẽ không bao giờ có hồi kết cho việc chữa lành, tôi sẽ làm gì
khác đi ngay bây giờ?
Ở phần tiếp
theo, tôi sẽ nói cho bạn lý do tại sao điều này lại quan trọng đến thế nếu bạn
là người đã cam kết đi trên con đường thức tỉnh.
Thứ
năm.
Khi một ai đó đạt đến sự giác ngộ cá nhân, giống như Đức Phật dưới gốc Bồ đề, sự
giác ngộ đó khá thú vị vì về cơ bản, bạn đã đạt đến sự chữa lành cá nhân, sự hợp
nhất trọn vẹn bên trong bản thân. Nhưng chính ở điểm đó, một phần của quá trình
hợp nhất, quá trình chữa lành trong sự giác ngộ cá nhân sẽ dẫn bạn đến nhận thức
rằng: ồ, không hề có sự khác biệt nào giữa tôi và thế giới. Và chính ở điểm đó,
bạn sẽ bị cuốn vào vòng xoáy và trở về trạng thái ban đầu. Bởi vì cơ bản mà
nói, nếu còn một con người nào đó chưa được chữa lành, chưa thức tỉnh, thì bạn
cũng chưa thật sự hoàn toàn được chữa lành.
Vậy nên, từ thời
điểm đó trở đi, cuộc đời bạn trở thành việc chữa lành cho thế giới, bởi vì bạn
không còn thấy có sự tách biệt giữa nó và bạn. Đây là lúc mà việc chữa lành
không còn đơn thuần là một quá trình cá nhân nữa. Nó là một tiến trình bao gồm
cả thế giới, và hơn thế nữa, cả vũ trụ rộng lớn. Không thể có sự phân chia giữa
chữa lành cá nhân và chữa lành tập thể.
Nếu trên thế giới
có một cuộc chiến, thì trong bạn cũng có một cuộc chiến. Chúng ta có thể đối diện
thế giới cả bên ngoài lẫn bên trong, bởi vì chúng là một. Nhưng hãy thành thật,
nhìn quanh thế giới và thấy ý thức con người đang rối loạn đến mức nào, huống hồ
là cả vũ trụ, và rồi so sánh giữa thế giới hiện tại và thế giới ta mong muốn,
thì đó quả thật là một nhiệm vụ chữa lành khổng lồ. Rất có thể chúng ta sẽ dành
cả một đời hay hàng trăm đời, và riêng nhân loại cũng chưa chắc đã được chữa
lành hoàn toàn.
Chúng ta thậm
chí còn chẳng biết một con người hoàn toàn được chữa lành trông sẽ như thế nào.
Thay vì bỏ cuộc chỉ vì thấy nhiệm vụ này quá nặng nề, ta có thể nhận ra rằng
mình chỉ cần tập trung vào bất cứ điều gì đang ở ngay trước mắt. Việc chữa lành
sẽ xảy ra từng bước một. Và càng chữa lành, thì mọi thứ càng tốt đẹp hơn.
Thứ
sáu.
Khi chúng ta tập trung vào việc chữa lành, tức là rút ngắn khoảng cách giữa điểm
A và điểm B, giữa điều không mong muốn và điều mong muốn, thì chúng ta không cần
phải ngưng cả cuộc đời mình chỉ để dồn hết vào công việc mệt mỏi là sửa chữa và
chữa lành. Bạn có thể sống trong khi đang chữa lành.
Có hai cách tuyệt
vời để làm điều này:
A. Không né
tránh quá trình.
B. Không cố gắng
đẩy nhanh quá trình để làm cho xong hết.
Chúng ta có thể
tập trung vào những gì đã được chữa lành trong ta. Bất kỳ bài tập biết ơn nào
hay thực hành tập trung tích cực đều sẽ giúp ích, miễn là ta không dùng nó để
né tránh việc chữa lành. Chúng ta cũng có thể làm những việc chỉ đơn giản vì niềm
vui. Bạn đến đây để thực sự sống trải nghiệm của việc chữa lành. Điều này có
nghĩa là nếu bạn đã đi từ cô đơn đến gắn kết, hãy tận hưởng điều đó. Hãy làm những
việc vui, khiến bạn cười, mỉm cười, thấy hứng khởi. Hãy đắm chìm trong nó. Đừng
chỉ mãi tìm kiếm thứ tiếp theo để chữa lành. Bạn có thể sống trong lúc đang chữa
lành.
Thứ
bảy.
Đừng bao giờ tiếp cận việc chữa lành của mình như thể bạn phải sửa chữa một cái
gì đó ở bản thân. Đó là công thức chắc chắn dẫn đến việc bạn sẽ luôn có thêm những
thứ khác để chữa lành. Tôi sẽ nói cho bạn lý do: Trong một vũ trụ được vận hành
bởi Luật Hấp Dẫn, nếu bạn tập trung vào bản thân với thái độ rằng “có gì đó cần
sửa chữa”, thì bạn không thể làm vậy mà không đồng thời phán xét bản thân rằng
“có gì đó sai ở tôi”. Nếu bạn giữ thái độ đó, thì lúc nào bạn cũng sẽ thấy thêm
nhiều sai sót nữa ở chính mình. Và bạn sẽ là kiểu người cứ than rằng: “Chết tiệt,
dường như tôi càng nhìn vào bóng tối thì càng thấy nhiều bóng tối hơn.”
Tôi sẽ cho bạn một
“mẹo chữa lành”: Khi rơi vào tình trạng đó, điều ta cần làm để chữa lành là bắt
đầu nhìn chính mình như thể chẳng có gì cần thay đổi cả. Nghĩa là ta cần tập
trung vào bản thân để thấy điều gì đang đúng đắn ở mình. Nghĩa là chữa lành
chính là học cách hiện diện vô điều kiện với chính mình bằng sự chấp nhận, thay
vì cố gắng thay đổi mình.
Thứ
tám.
Tôi ước rằng mình có thể làm cho điều này dễ dàng hơn cho bạn, nhưng không có lối
thoát nào khác ngoài việc đi xuyên qua nó.
Chúng ta vốn dĩ
được “lập trình” để tránh né đau đớn. Có trách được chúng ta không? Đó là cách
mà toàn bộ hệ thần kinh của chúng ta được thiết kế. Bạn đặt tay lên bếp nóng
thì bạn sẽ rụt tay lại ngay. Chúng ta luôn tìm kiếm sự nhẹ nhõm. Ai cũng muốn
thoát khỏi nỗi đau. Nhưng quá thường xuyên, những cách mà chúng ta dùng để
thoát khỏi nỗi đau lại chỉ khiến vấn đề thêm trầm trọng. Dù tạm thời cảm thấy dễ
chịu, giống như khi tiêm thuốc tê, nó không tạo ra sự chữa lành thật sự.
Thậm chí, như
nhiều cơ chế đối phó khác của chúng ta, nó còn khiến ta bị thương tổn thêm.
Trong một số trường hợp, như khi quá trình chữa lành bao gồm cả sự đau buồn,
thì cách duy nhất để thoát ra là đi xuyên qua nó. Điều này có nghĩa là chúng ta
phải sẵn sàng cảm nhận cảm xúc tiêu cực và nỗi đau để có thể cảm thấy tốt hơn.
Để hiểu rõ hơn điều này, bạn nên xem video của tôi có tiêu đề “Lời kêu gọi đánh
thức cảm xúc” (Teal Swan Transcripts 143).
Việc chữa lành
cho ý thức tập thể của nhân loại phụ thuộc rất nhiều vào việc chúng ta có thể tạo
không gian cho nỗi đau. Nhưng thế giới ngày nay không như vậy. Bạn đang sống
trong một thế giới mà khi ai đó vừa mất đi người thân, điều “bình thường” là họ
sẽ đưa bạn một viên thuốc giảm đau. Bạn đang sống trong một thế giới chỉ xem những
điều tích cực, như cảm xúc tích cực, thành công, hay trạng thái đã được chữa
lành, là chấp nhận được. Thế giới này xem mọi thứ kém hơn như thế là thất bại.
Và chính điều đó ngăn cản con người chữa lành. Nó ngăn con người thừa nhận tình
trạng thật sự của mình và dành thời gian, thậm chí những bước đi trái ngược trực
giác, mà họ cần thực hiện để chữa lành.
Không sao cả khi
bạn không ổn. Tôi biết đó không phải điều bạn muốn cho bản thân mình. Chẳng ai
thức dậy vào buổi sáng và nói: “Hôm nay tôi muốn không ổn.” Nhưng chúng ta phải
dành không gian cho sự “không ổn” khi sự thật là hiện tại bạn không ổn.
Đau đớn không phải
là kẻ thù của bạn. Cảm xúc tiêu cực cũng không phải. Tất cả chỉ là tín hiệu cho
bạn biết bạn đang ở đâu hôm nay, chứ không phải nơi bạn muốn ở. Chỉ vậy thôi.
Nó chỉ đơn giản là thông tin cho bạn rằng bạn chưa ở nơi mong muốn và có điều
gì đó cần sự chú ý đầy yêu thương của bạn để nó có thể được chữa lành và hợp nhất.
Chúng ta cần học
cách hướng nhận thức của mình đến nỗi đau để thực sự chữa lành và thực sự thức
tỉnh. Cách duy nhất để thoát ra chính là đi vào bên trong.
Thứ
chín.
Không có gì là vĩnh viễn.
Tôi biết nghe
câu đó thật sự rất khó chịu khi bạn đang ở giữa nỗi đau trong quá trình chữa
lành. Tại sao tôi nói khó chịu? Ý tôi là nó khiến bạn đau khổ gấp mười lần. Bởi
vì khi ai đó nói “rồi chuyện này cũng sẽ qua thôi” lúc bạn đang quằn quại, thì
cũng giống như có người đi ngang qua khi bạn đang đói lả và bảo: “Đừng lo, chuyện
này rồi cũng sẽ qua.” Cảm giác như tra tấn. Đúng chứ? Tôi hiểu điều đó.
Thế nhưng, sự thật
là không có gì là vĩnh viễn. Bạn đang sống trong một vũ trụ mà bất cứ thứ gì có
khởi đầu thì phải có kết thúc. Hơn nữa, bạn đang sống trong một vũ trụ được vận
hành bởi Luật Hấp Dẫn. Bạn không thể thực sự hình dung vũ trụ này mà không có
luật đó. Đây là luật cơ bản của vũ trụ. Vì vậy, bạn được định sẵn để có được những
điều bạn mong muốn. Chỉ là ở hiện tại, có thể bạn chưa biết chính xác cách để
khiến chúng thành hiện thực. Nhưng việc khám phá làm sao để tạo ra điều mình
khao khát chính là “dòng chảy” của cuộc sống.
Đó chính là một
phần quan trọng của lý do bạn đến đây để trải nghiệm. Tôi biết rất nhiều lần bạn
cảm thấy quá trình chữa lành này sẽ không bao giờ kết thúc, và bạn sẽ phải chịu
đau khổ suốt đời. Nhưng hôm nay tôi nói với bạn rằng: sẽ có một hồi kết cho nó.
Và bạn sẽ đến được điểm đó. Nhưng càng sớm nhận ra rằng “càng chữa lành, càng tốt
hơn”, thì bạn sẽ càng ít bận tâm về việc liệu có hồi kết hay không. Bởi vì
chính trong quá trình chữa lành, bạn sẽ tìm thấy niềm vui lớn nhất của cuộc đời
mình.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=9kPNcyrQfMI
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.