Teal Swan Transcripts 172 - Công Việc Với Bóng Tối Là Gì?

 

Teal Swan Transcripts 172


Công Việc Với Bóng Tối Là Gì?

 

05-04-2015




Gần như mỗi tuần tôi đều nhận được email từ ai đó hỏi rằng: “Công việc với bóng tối là gì?” Vậy nên hôm nay, tôi sẽ nói cho bạn biết chính xác công việc với bóng tối là gì.

 

Với cụm từ “Shadow Work” (Công việc với bóng tối), thật dễ hiểu khi người ta liên tưởng đến những hình ảnh đen tối và u ám. Có thể người ta nghĩ đây là một thực hành tâm linh đầy bóng tối, hoặc là một quá trình liên quan đến những khía cạnh tiêu cực hay xấu xa trong tính cách của chúng ta. Nhưng sự thật là, không phải vậy.

 

Vậy, rốt cuộc thì công việc với bóng tối là gì?

 

Chúng ta sinh ra trong trạng thái toàn vẹn. Nhưng sự toàn vẹn ấy không kéo dài lâu, bởi vì khi còn là trẻ nhỏ, chúng ta phụ thuộc vào mối quan hệ với người khác. Việc sinh ra trong trạng thái phụ thuộc vào những gia đình rồi được xã hội hóa vào một xã hội chưa phát triển hoàn toàn, là một điều rắc rối. Vì điều đó khiến chúng ta học được rằng có những khía cạnh trong con người mình là “được chấp nhận” và những khía cạnh khác thì không. Thế nào là chấp nhận được hay không, tùy thuộc vào cái nhìn của gia đình mà bạn được sinh ra. Những phần trong con người ta bị xem là không thể chấp nhận, dù là tích cực hay tiêu cực, sẽ bị gia đình bác bỏ. Còn những phần được chấp nhận thì không bị từ chối.

 

Vì chúng ta phụ thuộc vào sự kết nối để sinh tồn, chúng ta sẽ làm mọi cách để chối bỏ, phủ nhận và đè nén những phần trong mình bị chê bai, đồng thời cường điệu những phần được tán thưởng. Ta tách rời bản thân khỏi những phần bị chê trách. Điều này tạo nên một sự chia tách bên trong con người, giữa phần ý thức và tiềm thức. Bản năng sinh tồn này, chia mình thành phần có ý thức và phần vô thức, thật ra là hành động từ chối bản thân đầu tiên của ta.

 

Nhiều năm trước, nhà tâm lý học cách mạng Carl Jung đã học cùng Freud. Họ cùng nhận ra rằng con người có phần ý thức và phần vô thức. Nghĩa là, nếu bạn nhìn vào một người, họ có những phần họ nhận biết được, và những phần họ hoàn toàn không biết đến. Ý thức từ lâu đã được xem như một luồng ánh sáng. Để nhận biết điều gì, bạn phải có khả năng nhìn thấy nó, giống như bạn chỉ thấy được một vật khi nó được chiếu sáng.

 

Còn khi điều gì đó ở trong vô thức, ta không thể nhìn thấy, ta không nhận biết được, như thể nó ở trong một căn phòng tối. Vì bóng tối ấy, ta không thấy được.

 

Vậy nên, Carl Jung đã gọi những phần mà một người không nhận biết được, hoặc không có ý thức về, là “bóng tối”. Bóng tối trong con người chính là bất kỳ phần nào không được chiếu sáng bởi ánh sáng của ý thức.

 

Lý do mà bóng tối thường chứa những điều mà ta gọi là tiêu cực, là vì phần lớn chúng ta có xu hướng chối bỏ, đè nén, phủ nhận và từ chối những phần trong mình mà ta cảm thấy là tiêu cực. Nhưng một trong những lầm tưởng lớn nhất về công việc với bóng tối, là nghĩ rằng chỉ có tiêu cực mới nằm trong đó. Điều này không thể sai hơn.

 

Dù đúng là ta dễ đè nén sự ganh tỵ hơn là một tài năng nào đó, nhưng trong bóng tối của con người thường có cả những khía cạnh tích cực bị từ chối hoặc không được công nhận. Điều này đặc biệt đúng với những người vật lộn với cảm giác xấu hổ và lòng tự trọng thấp.

 

Tôi sẽ cho bạn một ví dụ về việc điều tích cực lại bị đưa vào bóng tối.

 

Giả sử có một bé gái sinh ra với cảm giác về bản thân rất rõ ràng. Con bé biết mình là ai, biết mình thích gì, không thích gì, và chắc chắn biết cách thể hiện quan điểm. Nhưng giả sử cô bé được sinh vào một gia đình tin rằng con gái thì nên “ngoan ngoãn”, chỉ được nhìn chứ không được nói. Con gái phải giữ sự dịu dàng, không nên thể hiện chính kiến. Vậy nên những khía cạnh trong cô bé như sự tự tin và quyết đoán sẽ bị gia đình từ chối.

 

Để có thể tồn tại trong nhóm xã hội đó, cô bé cũng sẽ bắt đầu từ chối chính những phần đó trong mình. Cô bé sẽ phủ nhận chúng để đổi lấy tình yêu thương. Cho đến khi trưởng thành, có thể cô bé trở thành một người ngọt ngào, trầm lặng và vâng lời. Nhưng cuộc sống của cô ấy sẽ đầy đau đớn, bởi vì cô đã lưu đày một phần của chính mình. Cô bị chia cắt.

 

Khi trưởng thành, nếu cô làm việc với ai đó để khám phá những cảm xúc, niềm tin hay ký ức nằm trong tiềm thức, cô có thể nhận ra rằng mình thực ra rất tự tin và quyết đoán. Khi cô tái sở hữu phần đó của bản thân, cô sẽ có đủ sự tự tin để tạo nên một cuộc sống khiến cô thấy tốt đẹp, và có thể thể hiện chính kiến với những người xung quanh, thay vì cứ mãi ngoan ngoãn vâng lời.

 

Tôi cũng sẽ cho bạn một ví dụ về cách điều tiêu cực rơi vào trong bóng tối.

 

Giả sử bạn có một đứa trẻ cảm thấy rất giận dữ. Nhưng nó lại sinh vào một gia đình nơi mà sự giận dữ không được chấp nhận. Mỗi khi nó giận, nó bị xấu hổ, bị phạt vì điều đó. Nó sẽ cố gắng từ bỏ, chối bỏ và tách rời khỏi cảm xúc giận dữ ấy theo mọi cách có thể. Nhưng cơn giận không biến mất, chỉ là nó bị phủ nhận ở mức ý thức và rơi xuống tầng vô thức.

 

Khi lớn lên, người này nhiều khả năng sẽ không có chút nhận thức nào rằng mình đang giận. Anh ta sẽ không, và không thể, nhìn thấy bản thân một cách rõ ràng, vì đã phủ nhận phần đó trong mình. Khi người khác nói với anh: “Này, anh giận dữ thật đấy, tôi cảm nhận được cơn giận trong anh.” - anh ta sẽ không thể liên hệ gì với điều đó. Có lẽ anh ta chỉ thấy mình là người dễ chịu, dễ gần.

 

Nếu anh ta làm việc với ai đó để khám phá những cảm xúc, niềm tin và ký ức trong vô thức, anh có thể phát hiện ra rằng mình thực sự rất giận dữ. Và cơn giận đó đã luôn biểu hiện ra ngoài theo cách thụ động gây hấn, làm tổn thương người khác. Nếu anh ta đối diện trực tiếp với cơn giận, hành vi thụ động gây hấn sẽ biến mất, và các mối quan hệ của anh sẽ trở nên dễ chịu hơn nhiều.

 

Khi ta phủ nhận, đè nén hay từ bỏ một điều gì đó, nó không biến mất, nó chỉ mờ đi khỏi nhận thức của ta.

 

Đó chính là lý do thực sự khiến chúng ta làm biết bao điều trong đời mà chẳng hiểu tại sao mình lại làm. Đó là lý do tại sao ta vẫn cảm thấy hoàn toàn mất kiểm soát với chính mình. Chúng ta là người lớn. Chúng ta có tâm trí có ý thức. Lẽ ra ta nên làm tốt hơn. Nhưng ta cứ rơi vào những vòng lặp cũ, làm đi làm lại những điều ngu ngốc. Đó là vì cái bóng của bạn.

 

Tuy nhiên, đây là lý do số một khiến con người kháng cự công việc với bóng tối:

 

Để công nhận điều gì đó mà bạn đã đẩy vào vô thức, vì đã từ chối, chối bỏ hoặc không thừa nhận nó, thì bạn phải đối mặt với nỗi đau của việc từng phải tự chia cắt chính mình và đánh mất một phần của bản thân chỉ để được yêu thương. Nỗi đau ban đầu của sự bị từ chối sẽ trỗi dậy mỗi lần bạn thực hành công việc với bóng tối. Nói cách khác, nó sẽ khiến bạn cảm thấy lại cái cảm giác bị từ chối từ cha mẹ hoặc người chăm sóc lần đầu tiên. Và nó khiến bạn thấy như thể mình sẽ lại bị ruồng bỏ hay trừng phạt. Nó kích hoạt các cơ chế sinh tồn và làm bạn cảm thấy như mình sắp chết thật sự.

 

Không có gì ngạc nhiên khi việc nhận thức bản thân lại khó đến thế!

 

Mọi con người từng trải qua quá trình xã hội hóa, tức là gần như mọi người trên Trái Đất, đều đã trải qua việc chia tách bản thân thành nhiều phần. Chia tách mình thành ý thức và vô thức. Việc từ chối bản thân này chính là khởi đầu của sự tự ghét bỏ. Và sự trống rỗng mà ta cảm thấy, là tàn tích còn lại từ những phần ta đã đè nén, từ bỏ và đánh mất.

 

Nhưng toàn bộ vũ trụ đang đứng về phía chúng ta, giúp ta trở nên toàn vẹn trở lại. Mọi tiến trình trong vũ trụ đều hướng về tăng trưởng và mở rộng. Vậy nên, phần bản thể đã bị chia cắt, luôn hướng đến việc tái hợp nhất.

 

Chúng ta sẽ được trao mọi cơ hội để nhìn thấy những phần đã bị ta từ bỏ, chối bỏ và ruồng bỏ. Chúng ta sẽ được tạo điều kiện để đối mặt với cái bóng của mình. Nên thực ra, chẳng quan trọng bạn chạy xa đến đâu, hay bạn nghĩ mình ẩn nấp kỹ cỡ nào, cái bóng sẽ luôn đuổi theo bạn, cho đến khi bạn sẵn sàng làm công việc cần thiết với nó.

 

Đó chính là bản chất thật sự của Shadow Work - công việc với bóng tối. Đó là việc chủ ý thực hành để đưa những điều đã rơi vào vô thức trở lại vùng sáng của ý thức.

 

Đáng tiếc là, công việc với bóng tối đã trở thành một quá trình khá gây tranh cãi, đặc biệt trong cộng đồng thiên về tích cực. Vì lý do này, nếu bạn đang xem video này, tôi muốn bạn cũng hãy xem video khác trên YouTube của tôi có tiêu đề: “Công Việc Với Bóng Tối và Tập Trung Tích Cực.” (Teal Swan Transcripts 140)

 

Công việc với bóng tối có thể đau đớn. Đúng vậy. Nhận thức bản thân không đến một cách tự nhiên với những ai luôn tìm cách né tránh nỗi đau. Vì để trở nên nhận biết về những phần ấy, bạn phải ngừng việc trốn chạy nỗi đau và sự trống rỗng bên trong mình, nơi mà những phần đã bị đánh mất lẽ ra phải hiện diện. Nhưng đó cũng chính là chìa khóa dẫn tới một cuộc sống tự do và có ý thức.

 

Ngày nay, “Shadow Work” là một thuật ngữ thường được dùng trong các nhóm tâm linh và tâm lý học, để mô tả bất kỳ quá trình nào, mà có hàng ngàn cách, nhằm đưa cái vô thức trở lại ý thức. Và bạn càng nhận thức rõ về cái bóng của mình, bạn càng hiện diện một cách trọn vẹn như một sinh thể có ý thức.

 

Không ai từng đạt được giác ngộ mà không đối mặt với cái bóng của mình và đưa nó ra ánh sáng của ý thức.

 

Cuối cùng, công việc với bóng tối chính là công việc đưa sự chú ý và tình yêu trở lại với những phần của bạn từng bị từ chối.

 

Vậy nên nếu bạn hỏi tôi, thì công việc với bóng tối chính là hình thức cao nhất của công việc ánh sáng mà bạn có thể thực hiện.

 

Chúc bạn một tuần thật tốt lành.

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=2s8I3yq-Kmo

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.