Teal Swan Transcripts 163
Quá
trình kết nối - Làm thế nào để kết nối với ai đó
31-01-2015
Xin chào các
bạn. Có rất nhiều lý do khiến bạn cảm thấy khó kết nối với người khác, và cũng
có lý do khiến người khác khó kết nối với bạn. Thường thì trong các tập như thế
này, tôi muốn trình bày một cách toàn diện về chủ đề, trong trường hợp này là sự
kết nối. Nhưng hôm nay, tôi quyết định sẽ không làm như vậy. Tôi sẽ đi thẳng
vào phần cốt lõi. Tôi sẽ chỉ cho bạn chính xác cách để kết nối với một người.
1. Dành cho
người mà bạn muốn kết nối sự hiện diện trọn vẹn, không điều kiện và hoàn toàn tập
trung của bạn.
Khi bạn
trao cho ai đó sự chú ý không điều kiện, sự tập trung của bạn, nghĩa là bạn
đang tặng họ toàn bộ ý thức của mình. Sự hiện diện trọn vẹn của bạn. Và nếu bạn
muốn kết nối với ai đó, điều này là vô cùng thiết yếu. Đừng nhầm lẫn điều này với
sự áp đặt. Đây không phải là việc bạn ép mình lên ai đó. Mà là bạn đang trao
năng lượng của mình cho họ.
2. Sử dụng
ngôn ngữ cơ thể cởi mở với họ.
Hãy mỉm cười,
xoay ngực bạn về phía họ. Đảm bảo tay chân bạn không khoanh lại. Bạn muốn truyền
tải rằng bạn đang mở lòng với họ, không khép kín. Một lần nữa, ngôn ngữ cơ thể
này là cởi mở và mang tính mời gọi, chứ không phải mang tính áp đảo.
3. Hãy trở
nên quan tâm đến họ.
Bạn sẽ có
được nhiều mối kết nối và tình bạn hơn khi bạn thực sự quan tâm đến người khác,
thay vì cố khiến người khác quan tâm đến bạn. Hãy tìm hiểu về họ. Bạn có thể tưởng
tượng rằng mình đang thiết kế một “sổ tay hướng dẫn sử dụng” dành riêng cho họ.
Nguồn năng
lượng bạn muốn tỏa ra là sự chân thành muốn biết và thấu hiểu họ, chứ không phải
bạn muốn lấy gì đó từ họ. Nếu bạn không thực sự có hứng thú với người mà bạn
đang cố kết nối, thì hãy dừng lại. Ai cũng có thể cảm nhận được sự thật về cảm
xúc bên trong bạn, chỉ là hầu hết mọi người không đủ can đảm để nói thẳng ra mà
thôi.
4. Tìm kiếm
điểm chung.
Điều này lập
tức tạo ra sự đồng điệu và là một kỹ năng rất đáng để phát triển. Điều này đặc
biệt hữu ích khi bạn muốn kết nối với ai đó có quan điểm hoặc niềm tin rất khác
với bạn.
Ví dụ, tôi
đang học ngành kế toán, người kia học ngành sinh học, hai lĩnh vực này có thể
không liên quan. Nhưng có thể cả hai chúng tôi đều thích chơi tennis. Vậy thì
tennis chính là thứ chúng tôi có thể nói chuyện. Hãy chú ý kỹ đến những gì người
kia nói và làm để nhận ra điểm chung giữa bạn và họ.
5. Hướng đến
sự thân mật.
Điều này
không phải là kiểu quan hệ hời hợt bề mặt. Sự thân mật là việc được biết đến
như con người thật của mình, và biết người kia như con người thật của họ. Nếu bạn
chỉ quan tâm đến một mối quan hệ bề mặt, thì hãy thừa nhận rằng bạn thực sự
không hứng thú với sự kết nối.
Thân mật
không phải là tình dục, nhưng tình dục có thể mang tính thân mật. Thân mật là một
điều hoàn toàn khác. Bạn có thể tách từ "intimacy" thành
"into-me-see", nghĩa là “nhìn vào bên trong tôi”. Muốn tạo ra sự thân
mật, ta cần thực hành việc nhìn vào bên trong người kia, cảm nhận họ, hiểu họ.
Trong sự
thân mật, bạn có một trải nghiệm chung về sự gần gũi về cảm xúc, tinh thần, và
nếu phù hợp cả thể xác.
6. Hãy đặt
câu hỏi.
Một người
không muốn trả lời câu hỏi là người hoặc đang lo sợ sự kết nối, hoặc thực sự
không muốn kết nối. Bạn có thể học cách kết nối với người sợ sự thân mật nhưng
thực lòng vẫn khao khát nó. Nhưng bạn sẽ gần như không thể nào kết nối với ai
đó mà bản thân họ không hề muốn kết nối với bạn.
Vì vậy, hãy
chắc chắn rằng người bạn đang cố gắng kết nối thực sự muốn kết nối. Và nếu bạn
thực sự muốn kết nối, đừng phí thời gian cố thuyết phục ai đó muốn kết nối với
bạn. Hãy tìm một người thật sự sẵn sàng.
Hãy đặt những
câu hỏi giúp bạn hiểu được thế giới nội tâm sâu sắc của họ: quan điểm, niềm
tin, sở thích, ước mơ, những khó khăn. Bạn muốn hiểu con người này một cách sâu
sắc nhất có thể. Việc hỏi chỉ giống như thẩm vấn nếu bạn đặt câu hỏi mà lại né
tránh việc trả lời chúng. Ngoài ra, một số người có xu hướng hỏi chỉ để có cớ
nói về bản thân họ, điều này cũng tạo ra rào cản trong kết nối.
7. Khi họ
chia sẻ về bản thân, hãy tiếp nhận trọn vẹn mà không cố sửa chữa hay thay đổi
quan điểm của họ.
Hãy lắng
nghe họ bằng cả trái tim, đôi mắt, đôi tai và tâm trí của bạn. Một phần rất lớn
của sự kết nối là tạo ra không gian an toàn để kết nối. Và đây là trách nhiệm của
cả hai phía. Người ta sợ chia sẻ sự thật về bản thân vì họ sợ hậu quả. Vì vậy,
hãy khiến cho không có hậu quả nào cả. Ngay cả khi bạn không đồng ý với quan điểm
của họ, hãy xem đó là điều quan trọng đối với họ, và nhắc nhở bản thân rằng có
lý do chính đáng khiến họ cảm thấy như vậy.
Sự đối đầu
tiêu cực giết chết kết nối. Hãy nhớ rằng con người cần cảm xúc của họ được tiếp
nhận, hơn bất kỳ điều gì khác. Muốn hiểu thêm về cách tiếp cận cảm xúc trong
các mối quan hệ, bạn có thể xem video YouTube của tôi mang tên: “Lời kêu gọi đánh thức cảm xúc” (Teal Swan Transcripts 143).
8. Hãy chủ
động.
Điều này đặc
biệt đúng với nam giới. Nếu bạn là đàn ông và bạn không chủ động, bạn đã đảo
ngược năng lượng tự nhiên của mình, từ chủ động sang bị động và chỉ biết đón nhận.
Chúng ta
thường muốn kết nối với người khác, nhưng lại chờ họ đến với mình. Hãy vượt qua
điều đó. Sự thật là, khi bạn chữa lành được nỗi sợ bị từ chối, bạn sẽ bắt đầu
tìm đến những nơi, những người mà bạn thật sự muốn kết nối. Và đó chính là cơ hội
duy nhất để bạn thực sự tạo ra sự kết nối ấy.
Một bí mật
nhỏ: gần như ai trên đời cũng đều thiếu tự tin và sợ là người lên tiếng trước.
Vậy tại sao không phải là bạn?
9. Hãy
thành thật, chân thành và sống thật.
Sự minh bạch
là yếu tố quyết định khi nói đến kết nối chân thật. Một cách tuyệt vời để tạo
ra sự kết nối với ai đó là đưa ra một lời khen, nhưng lời khen đó phải chân
thành. Nếu không chân thật, người ta sẽ cảm nhận được ngay.
Con người
nhạy cảm hơn bạn nghĩ rất nhiều. Bạn sẽ không thể mãi duy trì một lớp mặt nạ giả
tạo. Vì vậy, khi bạn muốn kết nối với ai đó, đừng nghĩ đến việc “thể hiện mặt tốt
nhất”. Hãy thể hiện con người thật của bạn, như bạn vốn có. Hãy thử suy nghĩ
nghiêm túc về điều đó.
Nếu chúng ta
muốn một sự kết nối chân thật mà lại chỉ thể hiện mặt tốt nhất của mình hay dựng
lên một lớp mặt nạ, thì điều gì xảy ra là: về sau, người kia sẽ vỡ mộng về
chúng ta. Thứ họ yêu là lớp mặt nạ đó, chứ không phải con người thật của chúng
ta, vì vậy mối quan hệ đó sớm muộn gì cũng sẽ tan vỡ. Tốt hơn hết là để lộ bản
thân ngay từ đầu, để loại ra những người không thể yêu con người thật của bạn,
và giữ lại những người thật sự có thể.
Con người
nhạy cảm với năng lượng, dù họ có nhận ra điều đó hay không. Điều khiến người
ta sợ nhất chính là sự giả tạo. Họ có thể cảm nhận được nếu bạn đang hành động,
nói năng hay thể hiện khác hoàn toàn với cảm giác thật bên trong bạn.
10. Hãy cởi
mở.
Hãy để bản
thân bạn là một cuốn sách mở. Cởi mở là một hành động hào phóng về mặt cảm xúc.
Việc bạn giữ mình lại, khép kín ở bất cứ mức độ nào cũng đều không hiệu quả
trong việc tạo nên sự kết nối. Nếu bạn thực sự muốn kết nối với ai đó, bạn cần
sẵn sàng để họ bước hoàn toàn vào thế giới nội tâm của bạn, và bạn cũng đi trọn
vẹn vào thế giới của họ. Điều này tạo ra một không gian dễ bị tổn thương, và sự
dễ tổn thương thì cực kỳ đáng sợ. Nhưng ta sẽ không bao giờ kết nối được nếu
không đủ dũng cảm để chấp nhận rủi ro đó.
Bởi vậy hãy
thành thật mà nói, cách mà chúng ta đang sống, tách biệt với mọi người, cô lập
và cô đơn bên trong, thực sự không đáng để đánh đổi chỉ vì sợ mất ai đó hay kết
thúc không vui. Sự cô lập chính là điều đau đớn nhất mà con người có thể trải
nghiệm. Nếu bạn kháng cự việc cởi mở, hãy tìm hiểu điều bạn đang cố giấu là gì
và vì sao. Bạn đang xấu hổ hay sợ hãi điều gì?
Lý do duy
nhất khiến bạn giấu một điều gì đó khỏi ai đó, là vì bạn sợ một hậu quả nào đó.
Nhưng liệu bạn có thật sự nên xấu hổ về bất kỳ phần chân thật nào của chính
mình?
Bạn không
thể mãi mãi giấu giếm sự thật khỏi người khác. Tôi cho rằng tốt hơn hết là nói
ra ngay từ đầu, thay vì khiến họ vỡ mộng về sau. Hơn nữa, bạn đang tìm kiếm một
người muốn kết nối với toàn bộ con người bạn.
Điểm cốt
lõi của kết nối là tìm được ai đó có thể ở bên bạn trọn vẹn, cả phần tích cực lẫn
tiêu cực. Không phải là người chỉ có thể yêu bạn khi mọi thứ đều tốt đẹp. Đó là
tình yêu có điều kiện.
Hãy để họ
bước vào cuộc sống của bạn. Đôi khi, việc chủ động chia sẻ thông tin về bản
thân, dù họ không hỏi, sẽ giúp người khác cảm thấy được bao gồm và được bạn muốn
tiếp cận. Hãy chia sẻ niềm đam mê của bạn với người kia. Việc thể hiện đam mê sẽ
khiến người khác mở lòng với bạn và thường sẽ khiến họ cảm thấy được truyền cảm
hứng và tràn đầy năng lượng.
11. Hãy
liên hệ với họ.
Hãy thông cảm
với họ và tìm cách xác nhận thực tại của họ. Hãy xác nhận rằng họ có giá trị với
tư cách là một con người. Có rất nhiều người nhấn mạnh rằng việc đồng cảm, nhập
tâm vào cảm xúc của người khác là điều không nên làm. Nhưng tôi thì không đồng
ý.
Điều này chỉ
trở thành vấn đề nếu chúng ta từ chối cảm xúc, hoặc nếu bản thân chúng ta vốn
đã không ổn định trong danh tính. Nhưng nếu chúng ta thực sự muốn kết nối với
ai đó, chúng ta phải sẵn sàng cảm nhận những gì họ cảm thấy, biết điều họ biết,
thấy điều họ thấy. Nghe có vẻ đáng sợ, nhưng đó chính là cánh cửa dẫn đến kết nối.
Chúng ta phải sẵn sàng đặt mình vào vị trí của họ.
Sẽ hữu ích
nếu bạn hình dung mình thực sự trở thành họ. Không phải là mang theo tất cả niềm
tin và góc nhìn của bạn sang phía họ, mà là sống cuộc đời của họ, với những
quan điểm của họ, nhìn thế giới như cách họ nhìn, cảm nhận thế giới như cách họ
cảm nhận.
Hãy chú ý đặc
biệt đến việc: đôi khi, khi ta nghĩ rằng mình đang liên hệ với ai đó, thật ra ta
chỉ đang dùng câu chuyện họ kể để kể lại câu chuyện của chính mình. Ta thực sự
không quan tâm đến điều họ sắp nói, mà chỉ dùng nó như cái cớ để nói về bản
thân.
Chúng ta
thường quan tâm đến việc họ lắng nghe câu chuyện của ta hơn là cảm giác họ được
lắng nghe. Điều này khiến họ cảm thấy mình không quan trọng, như thể bạn chỉ
dùng họ như cái bục để đứng lên và khoe khoang.
Nếu bạn muốn
họ quan tâm đến trải nghiệm của bạn, trước tiên bạn phải thật lòng quan tâm đến
trải nghiệm của họ.
Hãy tránh
tuyệt đối việc củng cố cảm giác rằng bạn không hiểu quan điểm của họ. Một số
người có ý tốt vẫn làm điều này, nhưng nó giết chết sự kết nối và khiến người
kia cảm thấy cô đơn.
Ví dụ: ai
đó chia sẻ rằng họ chưa bao giờ được biết đến gia đình của mình. Bạn liền nhảy
vào: “Ồ, thật buồn. Tôi rất yêu gia đình mình. Họ tuyệt vời lắm. Tôi không biết
mình sẽ ra sao nếu thiếu họ. Nhất là mẹ tôi…” Bạn vừa tạo ra sự tách biệt, chứ
không phải kết nối. Bạn khiến họ cảm thấy mình lạc lõng trong cảm xúc và suy
nghĩ.
12. Hãy chu
đáo và để tâm đến người kia.
Hãy thể hiện
tình cảm một cách rõ ràng. Phần lớn chúng ta, dù có yêu quý ai đó, nhưng lại
không thật sự thể hiện điều đó. Ta không bày tỏ, rồi lại mong họ hiểu rằng ta
quan tâm. Nếu thật sự muốn kết nối, ta phải dừng việc mong đợi như vậy.
Ta cần bỏ
công sức để ghi nhớ những ngày quan trọng, những điều họ đã kể trước đó. Hãy học
cách hiểu họ đủ sâu để biết họ thích gì, để có thể tặng đúng món họ yêu thích,
hay dành thời gian chất lượng với họ, hoặc nhận ra khi nào họ cần một cái ôm,
và trao cho họ.
Hãy ưu tiên
họ trong cuộc sống của bạn.
Rất khó để
kết nối với ai đó khi thông điệp bạn liên tục gửi đến là: “Bạn không quan trọng
với tôi.” Vì vậy, hãy chắc rằng những người bạn muốn kết nối thực sự là người
quan trọng và xứng đáng là ưu tiên của bạn.
Hãy giúp đỡ
khi bạn có thể, nhưng trước khi giúp, hãy tự hỏi: “Việc giúp theo cách này có
khiến họ cảm thấy mình cần được sửa chữa, hay có điều gì đó ở họ là không ổn
không?” Nếu không, hãy giúp. Hoặc hãy giúp nhưng kèm theo thông điệp rằng: “Tôi
không nghĩ bạn cần phải sửa đổi gì cả, tôi chỉ nghĩ điều này có thể khiến bạn
vui hơn.”
Để biết
thêm về việc giúp đỡ người khác, hãy xem video YouTube của tôi có tên: “Giúp
Hay Không Giúp” (Teal Swan Transcripts
142)
13. Thực
hành tỏa ra sự ấm áp và tình yêu đến người khác.
Con người rất
nhạy cảm với năng lượng. Vì vậy, khi bạn thực hành việc tỏa ra sự ấm áp và yêu
thương từ chính bản thể của mình, bạn sẽ tạo ra một lời mời kết nối cho người
khác.
Sarbdeep có
một trong những bài tập yêu thích của tôi để phát triển loại kết nối này. Khi bạn
đi trên đường và bắt gặp những người lạ, hãy tập trung chú ý vào một người, tìm
điều gì đó mà bạn trân quý hoặc yêu mến ở họ. Rồi trong tâm trí, khi bạn đang cảm
nhận điều đó, hãy nói thầm với chính mình:
- “Tôi yêu
bạn vì…….. (điền vào chỗ trống)”
- Rồi nói
thêm: “Tôi yêu bạn vì điều đó.”
Khi bạn nói
những lời này, hãy tưởng tượng mình đang gửi năng lượng ấy từ luân xa tim đến họ,
như thể truyền đi một tín hiệu vô hình tới trái tim của họ.
Ví dụ, nếu
bạn đi ngang một người phụ nữ, bạn có thể nghĩ:
- “Tôi yêu
bạn vì cách bạn nắm tay con mình, vì tôi thấy được sự dịu dàng và yêu thương
trong bạn, điều đó đang giúp con bạn cảm thấy an toàn. Tôi yêu bạn vì điều đó.”
Bạn thực
hành bài tập này một cách thầm lặng với càng nhiều người càng tốt. Nhưng tốt
hơn là hãy chọn chỉ 5 người và tập trung sâu sắc vào họ, để bạn thực sự cảm nhận
được sự trân quý và yêu thương dành cho họ, hơn là chọn 20 người mà bạn chỉ cảm
xúc hời hợt và chú ý một cách lơ đãng.
Một điều đặc
biệt là khi bạn thực hành điều này, bạn đang tạo ra một làn sóng rung động
trong ý thức tập thể. Và bạn sẽ vô cùng ngạc nhiên về sự khác biệt trong cách
mà người khác tương tác lại với bạn.
Vậy đó là
phần bề mặt của sự kết nối sâu sắc. Giờ tôi sẽ chỉ cho bạn một kỹ thuật, nơi
chúng ta thật sự cho phép linh hồn mình kết nối hoàn toàn với nhau. Nhưng tôi cảnh
báo trước: bài tập này không chỉ khó mà còn cực kỳ đe dọa đến cái tôi.
Vì vậy, để
thực hiện bài tập này, về bản chất bạn cần chấp nhận khả năng phải "chết
đi". Kỹ thuật này chỉ nên được thực hiện với người thực sự muốn kết nối với
bạn, người muốn cho bạn bước trọn vào họ và sẵn sàng bước trọn vào bạn.
Đừng cố ép
ai tham gia bài tập này.
Để bắt đầu,
tôi muốn bạn tháo hết tất cả trang sức, đặc biệt là đá tinh thể, nhất là những
loại dùng để bảo vệ. Bạn cần ở trong trạng thái thô sơ và dễ bị tổn thương nhất.
Lý tưởng nhất là nếu bạn làm bài tập này với người yêu, thì nên thực hiện trong
trạng thái khỏa thân. Nhưng nếu bạn làm với bạn bè thì có thể mặc đồ.
Chọn một
nơi không bị xao nhãng và ngồi đối diện nhau, khoanh chân, nhìn thẳng vào nhau.
Nhẹ nhàng chạm tay hoặc tay và cánh tay một cách thoải mái, thư giãn.
Phần tiếp theo,
bạn có thể làm với mắt nhắm hoặc mở. Hãy tưởng tượng, cảm nhận hoặc hình dung từng
luân xa của bạn, bắt đầu từ đáy cột sống và đi lên đến luân xa thứ bảy...
Nếu bạn muốn
mở rộng ra ngoài phạm vi đó, bạn cứ tự nhiên. Nhưng nếu bạn không thể đi xa
hơn, thì tốt nhất là hãy làm việc với bảy luân xa chính. Vậy nên, bạn hãy hình
dung những luân xa đó đang mở ra. Và rồi bạn hình dung, hoặc cảm nhận, hoặc cảm
thấy như thể bạn đang hít vào năng lượng của người kia thông qua từng luân xa của
mình. Bạn có thể bắt đầu với một luân xa, rồi chuyển sang cái kế tiếp, rồi tiếp
tục như vậy. Nhưng mục tiêu là để bạn thật sự cảm nhận được mình đang hít vào
toàn bộ năng lượng của người kia thông qua hệ thống luân xa của mình, một cách
đồng thời.
Bắt đầu cảm
nhận, hoặc thấy, hoặc cảm giác bản ngã của bạn đang tan biến. Đây có thể là một
bước rất đáng sợ đối với nhiều người. Bản ngã quan tâm đến sự sống còn, và bản
ngã chính là cái tôi tách biệt. Nhưng điều tôi đang chỉ bạn làm lúc này là hoàn
toàn hòa nhập với một người khác. Để có thể hòa nhập hoàn toàn, bạn phải sẵn
sàng buông bỏ bản sắc cá nhân của mình. Vì vậy, đừng ngạc nhiên nếu nỗi sợ trỗi
dậy. Việc đó không sao cả. Chỉ cần hiện diện cùng với nỗi sợ đó. Hãy chấp nhận
sự hiện diện của nó và cứ tiếp tục tiến trình. Bản ngã nghĩ rằng sự kết nối đồng
nghĩa với cái chết của nó.
Chúng ta phải
thực sự đưa ra lựa chọn rằng: kết nối quan trọng hơn cả sự sống. Và rằng sự kết
nối xứng đáng với cái giá của cái chết. Điều này đòi hỏi lòng can đảm rất lớn.
Chúng ta thường phải quyết định rằng: thà có được kết nối rồi mất nó, còn hơn
là chưa bao giờ có được. Đó là điều cần thiết để có thể thực hiện phần này của
bài tập và cả những phần sau đó.
Hãy nhìn thẳng
vào mắt nhau. Nếu bạn muốn tập trung vào một bên mắt cụ thể thì cũng được, hoặc
bạn có thể thả lỏng ánh nhìn và nhìn vào cả hai mắt. Mục tiêu là bạn thực hành
việc nhìn xuyên qua con ngươi của người kia. Sau đó, hai người quyết định ai sẽ
là người “du hành” trước. Điều này có nghĩa là chúng ta xác định ai sẽ là người
đưa ý thức của mình vào người còn lại, và ai sẽ là người “tiếp nhận”. Nhiệm vụ
của người du hành là đưa ý thức của mình vào bên trong người kia. Nhiệm vụ của
người tiếp nhận là mở lòng và cho phép người du hành bước vào với toàn bộ ý thức
của họ.
Người du
hành đi vào người tiếp nhận qua con ngươi, như thể đang chìm vào một hố đen.
Nếu bạn thực
sự cảm thấy khó khăn, dù là ở vai trò người du hành hay người tiếp nhận, thì
tôi muốn bạn tạm ngưng tập trung và ôm lấy nhau, áp sát luân xa tim vào nhau và
giữ tư thế như vậy. Hít thở năng lượng qua lại giữa hai trái tim trong một khoảng
thời gian. Việc này thường làm tan rã các rào cản và giúp ta sẵn sàng tiến sâu
hơn. Người tiếp nhận tập trung vào việc mời người du hành vào, hít vào người du
hành, và hình dung hoặc cảm nhận hoặc cảm giác bản thân mình đang mở ra để đón
nhận họ.
Người tiếp nhận
chỉ cần tập trung vào việc cho phép, buông lỏng và cảm nhận sự hiện diện của
người du hành đang bước vào mình.
Người du
hành tập trung dùng ý thức để thâm nhập ngày càng sâu vào người kia, như một
sinh thể đang khám phá một hành tinh xa lạ. Sự tò mò và không phán xét là vô
cùng quan trọng. Người du hành truyền tình yêu và lòng biết ơn vào người tiếp
nhận khi họ đi sâu hơn, sâu hơn nữa. Họ có thể truyền đi bất kỳ thông điệp nào
về mặt tâm trí, cảm xúc hoặc năng lượng mà họ cảm thấy sẽ giúp người tiếp nhận
mở lòng thêm, hoặc bất kỳ điều gì họ cảm thấy người kia cần nghe. Tôi muốn nhấn
mạnh rằng bạn có thể nói những lời đó trong tâm trí, hoặc cũng có thể nói thành
lời.
Ví dụ, nếu
bạn là người du hành và bạn cảm thấy như gặp một bức tường, người kia không cho
bạn vào vì họ sợ bạn sẽ rời bỏ họ, thì có thể sẽ rất hữu ích nếu bạn nói: “Tôi
sẽ không bao giờ rời bỏ bạn.” Ngoài ra, nếu bạn thấy khó khăn trong việc “đi
vào” người kia, thì có thể bạn nên tạm bỏ qua mong muốn cá nhân, mà tập trung
hoàn toàn vào những gì người kia đang thiếu, và làm sao để bạn có thể đáp ứng
điều đó. Nếu bạn hoàn toàn tập trung vào người kia, vào nhu cầu của họ và hành
trình khám phá bên trong họ, thì đôi khi điều đó là đủ để vượt qua những rào cản.
Vì bạn biết rằng mình đang phục vụ một mục đích. Và cái tôi sẽ ủng hộ điều đó,
thay vì chống đối.
Trong quá
trình này, mọi bức tường và rào chắn đối với sự kết nối sẽ trồi lên, với cả người
tiếp nhận lẫn người du hành. Những bức tường này có thể là các khuôn mẫu niềm
tin và cảm xúc hình thành từ những tổn thương trong cuộc sống, của cả người tiếp
nhận lẫn người du hành. Thường thì người tiếp nhận có nhiều tường chắn hơn. Những
bức tường này có thể mang tính hình ảnh, trí tuệ, hoặc đơn giản là cảm giác
ngăn cách giữa bạn và trải nghiệm. Bạn sẽ đều gặp phải chúng. Điều này đặc biệt
đúng vì hầu hết con người đều có nhiều lớp. Khi bạn bước vào bên trong họ, bạn
sẽ đi qua từng lớp, từng lớp, từng lớp… Có lớp sáng, có lớp tối, có lớp mang cảm
xúc tích cực, có lớp mang cảm xúc tiêu cực. Và phía trước một số lớp đó là những
rào chắn về năng lượng và cảm xúc.
Khi bạn gặp
một bức tường, điều đầu tiên bạn cần làm là trở nên hoàn toàn nhận biết về nó.
Bạn cần học hỏi từ nó. Bạn cần hiểu lý do tại sao bức tường đó tồn tại. Ý thức
sẽ làm tan rã những bức tường vô thức. Bởi một khi một bức tường vô thức trở
nên ý thức, thì ý thức sẽ bắt đầu công cuộc tháo gỡ nó.
Bức tường
đó đang cố ngăn điều gì? Tại sao nó lại chọn cảm giác hoặc hình dạng như thế?
Hãy để trực giác lên tiếng và trao cho bạn sự thấu hiểu về từng bức tường mà bạn
gặp phải. Những bức tường vô thức không thể đứng vững trước ánh sáng của ý thức.
Chúng thường bắt đầu tan biến ngay khi ta nhận ra chúng và mục đích của chúng.
Bạn có thể trấn an bức tường đó rằng: đã đến lúc tan rã rồi, nó không cần phải
tồn tại nữa.
Điều rất
quan trọng là chúng ta cần hiểu rằng: tuy có nhiều cách để phá vỡ các bức tường,
nhưng đối với một số người, việc phá vỡ bức tường có thể tạo ra chấn thương tâm
lý thêm lần nữa. Vì vậy, tốt hơn hết là hãy yêu thương một bức tường để nó tan
rã, thay vì cố gắng phá hủy nó. Một số bức tường thậm chí không giống như tường
chút nào, mà giống như những cái phễu, rào chắn nhựa, hoặc rào chắn điện. Tất cả
những điều này đều là bình thường.
Nếu bức tường
hoàn toàn không muốn sụp đổ, chúng ta cần tôn trọng điều đó. Đôi khi, chỉ cần một
sự tôn trọng như vậy chính là điều mà bức tường cần để có thể tan rã.
Nhưng đôi
khi, nếu chúng ta thực sự không thể vượt qua được bức tường nào đó, chúng ta có
thể mời người tiếp nhận cùng tham gia, và để họ tập trung vào việc phá vỡ hoặc
làm tan chảy chính bức tường đó.
Khi bạn di
chuyển qua các tầng lớp và những bức tường khác nhau này, cách tốt nhất để vượt
qua chúng là tan chảy xuyên qua chúng. Điều đó có nghĩa là, với tư cách là người
hành trình, bạn tan chảy xuyên qua người tiếp nhận. Và với tư cách là người tiếp
nhận, bạn cho phép người hành trình tan chảy xuyên qua bạn. Cách để chúng ta tan
chảy qua những tầng lớp này là hoàn toàn cho phép bản thân hiện diện với trải
nghiệm đang diễn ra, đặc biệt là cảm giác mà tầng lớp hay trải nghiệm đó tạo
ra. Chúng ta buông bỏ sự kháng cự hoàn toàn.
Ví dụ, nếu
bạn chạm đến một tầng lớp tê liệt, bạn cho phép bản thân hoàn toàn ở cùng với cảm
giác tê liệt ấy và cảm nhận nó trọn vẹn. Bạn để cho sự tê liệt nuốt lấy mình.
Và trong trạng thái không còn kháng cự, bạn sẽ tan chảy qua tầng lớp đó, đi đến
tầng dưới kế tiếp.
Nếu nỗi sợ
xuất hiện, hãy hiện diện với nỗi sợ ấy. Hãy để nó xâm chiếm bạn. Trở nên hoàn
toàn chấp nhận cảm giác sợ hãi ấy, đến mức nó không còn gì để chống lại nữa. Và
bạn sẽ tan chảy qua tầng lớp đó.
Một người sợ
phải cảm nhận, đặc biệt là sợ cảm nhận những cảm xúc của chính mình, sẽ gặp rất
nhiều khó khăn với tiến trình này.
Điều chúng
ta cần làm là trở nên hoàn toàn chấp nhận bất cứ trải nghiệm nào mình đang có.
Và đừng ngạc nhiên nếu bạn có những ảo giác mạnh về cảm giác hoặc thị giác
trong suốt quá trình này. Tất cả những điều đó đều ổn. Không có gì sai đang xảy
ra. Chúng ta phải đủ can đảm để sẵn lòng ở lại và hiện diện với những ảo giác
đó, bất kể chúng là gì.
Bạn có một
lựa chọn: bạn có thể khớp tần số với tầng lớp mà bạn đang ở trong, hoàn toàn trải
nghiệm nó trong thân thể bạn. Ví dụ, nếu bạn chạm đến một tầng lớp đau buồn, bạn
có thể để nỗi đau buồn ấy trở thành bạn. Bạn có thể cảm nhận những gì người tiếp
nhận cảm nhận tại tầng lớp đó, và thực hành sự đồng cảm chân thật.
Hoặc bạn có
thể khớp tần số với linh hồn vĩnh hằng của người đó, thường được gọi là bản thể
cao hơn, nơi mang tần số của lòng biết ơn và tình yêu thuần khiết dành cho người
tiếp nhận. Bạn có thể hạ mình đi qua từng lớp bằng cách ôm trọn từng tầng lớp một
cách đầy yêu thương.
Hãy tin vào
trực giác của bạn để biết đâu là cách mà người kia cần nhất. Dù là theo cách
nào, bạn cũng đang khớp tần số với họ, chỉ là khớp với một khía cạnh khác nhau
của tần số đó, và vì thế, tạo ra một kết nối đồng cảm đích thực.
Là người
hành trình, chúng ta muốn thấy, nghe, cảm nhận và thấu hiểu người tiếp nhận
hoàn toàn. Là người tiếp nhận, chúng ta muốn được cảm nhận, được lắng nghe, được
nhìn thấy và được thấu hiểu hoàn toàn.
Khi nỗi sợ
trồi lên nơi cả hai, hãy để những nỗi sợ ấy hiện diện trong không gian giữa hai
người, như thể chúng đang được cả hai nâng niu và ôm trọn. Đây là một cách chăm
sóc năng lượng đối với sự kháng cự đang có mặt. Nếu cả hai đều đồng ý với điều
đó, cùng nhau chăm sóc điều đó, thì cả hai cũng cùng chịu trách nhiệm trong việc
giải phóng sự kháng cự ấy, và do đó, chúng sẽ tan biến dễ dàng hơn.
Chúng ta hiện
diện với bài thực hành này lâu chừng nào cần thiết, cho đến khi cảm thấy như thể
ta đã đi xuyên qua người kia hoàn toàn. Thông thường, điều đó có nghĩa là bạn
đã đi qua tất cả mọi tầng lớp trong con người họ, cho đến khi bạn trở về với bản
thể nguồn thiêng liêng vĩnh cửu của họ, cho đến khi bạn cảm thấy như thể mình
đã trở về với Thượng Đế.
Điều cực kỳ
quan trọng là chúng ta không được rút ra khỏi trải nghiệm này, đặc biệt là khi
đang đi xuyên qua một tầng lớp tiêu cực nào đó trong người kia. Chúng ta cần ít
nhất phải đi tiếp cho đến khi chạm đến một tầng lớp mang cảm giác tích cực bên
trong họ.
Bởi vì hầu
hết chúng ta, do những gì đã trải qua thời thơ ấu, đều mang trong mình niềm tin
rằng sẽ không ai kết nối với mình, vì có một phần nào đó bên trong mình là
“không ổn”, hoặc quá đáng sợ, hoặc là xấu xa. Nếu chúng ta rút lui, thực tế là
ta có thể gây thêm tổn thương cho họ, thậm chí khiến họ khép mình lại với kết nối
nhiều hơn nữa.
Khi cả hai
đã hoàn thành hành trình này, chúng ta hoán đổi vai trò: người tiếp nhận trở
thành người hành trình, người hành trình trở thành người tiếp nhận. Sau khi cả
hai hoàn tất quá trình, chúng ta cùng nhau chia sẻ trải nghiệm. Ghi chép lại.
Và bắt đầu xử lý tất cả cùng nhau, không phải một mình.
Điều rất
quan trọng là bạn thực hiện bài thực hành này với đủ thời gian. Đôi khi nó có
thể mất đến 4 tiếng, có khi chỉ 1 tiếng. Vì vậy, chúng ta phải đảm bảo rằng
mình coi trọng việc trải nghiệm trọn vẹn hơn là đúng giờ để có mặt ở đâu đó.
Ngoài ra, đừng
bao giờ thực hiện bài tập này với người lạ, cho đến khi bạn đã đủ quen thuộc với
việc kết nối với người khác đến mức không còn sợ hãi nữa. Hãy chọn những người
mà bạn đã có sẵn một mức độ tin tưởng nhất định. Đó là cách duy nhất để điều
này thực sự hiệu quả. Khi bạn làm việc này với người lạ hoàn toàn, trong khi vẫn
còn mang rào chắn đối với kết nối, bạn cũng đang có nguy cơ gây tổn thương lại
cho chính mình.
Đây là lý
do thực sự khiến tôi không ủng hộ trào lưu Thời Đại Mới hiện nay về việc nhìn
thẳng vào mắt người lạ. Tất cả những gì nó làm là đưa bạn vào một trạng thái bất
an. Và hầu hết mọi người nghĩ rằng họ đang kết nối, nhưng thực ra không hề kết
nối gì cả, họ chỉ đang va vào những bức tường của nhau, và đó chính là “lần gặp
đầu tiên” giữa họ.
Tin tôi đi,
tôi không thể giải thích tiến trình này chi tiết đủ để bạn hiểu nó hoàn toàn.
Đây là điều chỉ có thể trải nghiệm thì mới có thể hiểu được. Và đừng nghĩ rằng
bạn chỉ làm điều này một lần duy nhất với ai đó. Chúng ta nên thực hiện điều
này mỗi khi cảm thấy mình cần sự kết nối sâu sắc hơn hoặc sự thấu hiểu sâu sắc
hơn với ai đó, đặc biệt nếu chúng ta đã bước vào một mối quan hệ với người đó.
Và hãy chuẩn
bị cho việc tất cả bóng tối, sự cô đơn hoặc cảm giác bị tách biệt sẽ trỗi dậy
sau trải nghiệm này. Kết nối sẽ đẩy tất cả những gì không thuộc về nó trồi lên
bề mặt, để chúng có thể được tích hợp vào nhận thức có ý thức của chúng ta.
Đây chính
là con đường chữa lành. Nhưng con đường chữa lành thì không phải lúc nào cũng dễ
chịu.
Vì vậy, điều
quan trọng là nếu bạn đã chia sẻ sự kết nối này, hãy thực sự hiện diện vì nhau
trong khoảng thời gian sau đó, đặc biệt là trong tuần hoặc tháng sau khi bạn đã
thực hiện điều đó.
Đây là một
trải nghiệm thiêng liêng, cần được đối đãi bằng sự chăm sóc tối thượng. Chúng
ta giờ đây được trao cho sự thật chân thật nhất của một con người. Họ đã đi vào
một không gian dễ tổn thương, để trao chính mình cho chúng ta, cả sức mạnh lẫn
sự mong manh của họ. Chúng ta phải tôn vinh niềm tin ấy, nếu không, ta không
còn ở trong không gian của sự chính trực.
Sự tách biệt
chính là địa ngục thật sự trên trần gian. Và phiên bản tồi tệ nhất của địa ngục
đó là khi ta cảm thấy cô lập bên trong, dù bên ngoài ta đang được bao quanh bởi
rất nhiều người.
Đây chính
là tình trạng mà rất nhiều người đang trải qua ngày nay.
Kết nối thực
sự là liều thuốc giải cho sự khổ đau. Chúng ta cần sẵn lòng hiện diện hoàn toàn
với nhau, bất kể là đang ở trong không gian của đau đớn hay hân hoan.
Nó giống
như đang nói với ai đó rằng: "Tôi không quan tâm là bạn đang trong mưa hay
trong nắng, tôi vẫn sẽ ở bên bạn, bất kể điều gì xảy ra."
Hãy trao tặng
món quà này cho một ai đó hôm nay.
Chúc bạn một
tuần thật bình an!
Link gốc của
bài viết
https://www.youtube.com/watch?v=X-SdqaGS_jc
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.