Swaruu Transcripts 1685
Gần hơn với Mari, Phần 3. Thật sự rất
khó để trở thành Nữ hoàng Taygetan – Mari Swa
16-06-2025
Xin chào. Cảm ơn
bạn đã ở đây với tôi một lần nữa. Tôi hy vọng hôm nay bạn thật sự khỏe mạnh.
Tôi là Mari.
Chào mừng bạn đến
với kênh của tô!
Thông tin này có
thể được xem như khoa học viễn tưởng hoặc tùy theo cách người xem nhìn nhận, và
tôi chỉ đăng tải nó với mục đích giải trí. Tuy nhiên, tôi rất nghiêm túc với
thông tin của mình, và dành cho những ai có sự nhạy bén để hiểu được nó.
Tôi đang viết điều
này bằng tiếng Anh vào buổi sáng ngày 15 tháng 6 năm 2025.
Không có lý do cụ
thể nào cho việc tôi viết bài chia sẻ này cho video hôm nay. Nó không thuộc một
chuỗi nội dung nào cả, và có thể chỉ đóng vai trò làm bối cảnh cho tất cả những
điều đang diễn ra, ở đây và dưới kia. Tôi viết điều này bởi vì tôi cần phải làm
vậy, ở góc độ cá nhân. Tôi muốn chia sẻ với bạn cách tôi đang sống và cách tôi
phải đối mặt với mọi việc khi đang ở vị trí, vai trò hay công việc của mình. Vì
vậy, bạn hãy xem nó như một lời trút bầu tâm sự, hoặc theo cách bạn cảm thấy
phù hợp, nếu chủ đề này có ích cho bạn. Tôi cũng viết điều này vì vừa có những
chuyện rất lớn và khó khăn xảy ra, bắt đầu ngay trước video tin không gian lần
trước của tôi, nên tôi không thể đưa chúng vào video được.
Chúng bắt đầu
ngay trước khi tôi lên lịch công chiếu video vào thứ Sáu tuần trước. Trong khi tôi
đang trò chuyện với bạn bè mình, thì ở đây chuông báo động vang lên, và tôi
đang chạy đi chạy lại giữa cầu tàu của con tàu và trung tâm thông tin chiến đấu,
hay boong CIC. Tôi không thể chia sẻ điều gì đang diễn ra trong video này, vì
đó không phải là mục đích của nó, và tôi cũng không thể chia sẻ vì mọi việc vẫn
đang diễn tiến, và sẽ là thiếu khôn ngoan nếu nói ra những sự kiện còn dang dở
hoặc những suy đoán về chúng. Tôi biết là tôi đã từng chia sẻ một video tương tự
vài tháng trước, nên có thể tôi sẽ lặp lại vài điều trong video này, phần vì
tôi không nhớ rõ mình đã nói gì trước đó, phần vì có thể chúng vẫn đáng được nhắc
lại ở đây. Được rồi, tôi sẽ bắt đầu vào chủ đề.
Tôi 17 tuổi và
đang chịu rất nhiều áp lực, nhưng tôi vẫn đang đối mặt được với nó, dù điều đó
khiến sức khỏe tôi không được tốt vì tôi vẫn chưa hoàn toàn hồi phục sau tất cả
những gì đã xảy ra trong vài tháng cuối năm ngoái. Tôi cảm thấy phần lớn căng
thẳng đó đến từ sự hoài nghi và không công nhận của nhiều người ở đây về khả
năng làm Nữ hoàng của tôi, đơn giản chỉ vì tuổi tác. Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều
người ủng hộ và tin tưởng tôi, vì ở đây, bên ngoài Trái Đất, việc nhớ lại kiếp
trước và tái sinh (những điều có thể mang lại sự trưởng thành tinh thần và tri
thức vượt trội ngay cả khi còn trẻ) được công nhận như một sự thật.
Người Taygetan,
cùng với nhiều chủng tộc sao khác, thật ra không theo dõi thời gian và sự kiện
như con người ở Trái Đất. Tôi không hiểu vì sao họ không làm vậy, nên tôi nghĩ
có thể đó là một yếu tố văn hóa. Ý tôi là, tôi thậm chí còn quên mất ngày kỷ niệm
một năm tôi làm Nữ hoàng là khi nào.
Tôi đã công hiến
và làm tất cả những gì có thể để trở thành một Nữ hoàng tốt nhất trong năm đầu
tiên này và mãi mãi về sau, và tôi cảm thấy kết quả công việc của mình đã dập tắt
những lời nghi ngờ đến từ những người ban đầu phản đối tôi. Nhưng điều đó cũng
đánh đổi bằng sức khỏe tổng thể của tôi, vì tôi vẫn rất gầy sau khi đã sụt cân
nghiêm trọng vào cuối năm ngoái, và việc tăng cân lại là điều vô cùng khó khăn.
Tôi chỉ nặng 48 kg hay 105 pounds, không nhiều với một cô gái cao 169 cm hay
khoảng 5 feet 6 inch rưỡi, nếu tôi tính đúng. Một trong những vấn đề lớn nhất của
tôi ở đây là đồ ăn, dù tôi được cho phép ăn gần như bất kỳ thứ gì tôi muốn. Vấn
đề nằm ở chỗ tôi không thể ăn một cách thoải mái vì luôn có nguy cơ ai đó cố đầu
độc tôi, nên tất cả những gì tôi ăn đều phải được đưa qua một chiếc máy phát hiện
độc tố, kiểu như một máy quang phổ.
Chỉ riêng việc
này đã khiến chuyện ăn uống trở nên phiền phức và phức tạp, thậm chí một lát
khoai tây chiên cũng phải được kiểm tra. Và đó chỉ mới là một trong nhiều lớp bảo
vệ an ninh luôn hiện diện quanh tôi. Dù phi hành đoàn ở đây là những người ưu
tú và đáng tin cậy nhất, nhưng ô nhiễm thực phẩm vẫn có thể đến từ đâu đó trong
chuỗi cung ứng, đặc biệt nếu thứ gì đó đến từ Trái Đất, như hầu hết mọi thứ vẫn
thế. Chỉ cần có dư lượng thuốc trừ sâu nhẹ hoặc hương liệu, hóa chất nhân tạo
trong thực phẩm từ Trái Đất là máy đã cảnh báo, dù nó đã được lập trình để chịu
đựng ở một mức độ nhất định. Dù bản thân tôi cũng thấy điều này hơi bị thái quá
trong các giao thức an ninh, nhưng điều đó đã được chứng minh là không hề phóng
đại, chỉ mới tuần trước, khi chiếc máy phát hiện cảnh báo đỏ đúng lúc tôi chuẩn
bị ăn bữa tối có khoai tây nghiền.
Thức ăn của tôi
lập tức bị mang đi kiểm tra thêm, và tôi được đưa một khẩu phần khác không có
khoai tây, tôi ăn trong sự miễn cưỡng và không chút hứng thú. Ban đầu người ta
nghĩ máy cảnh báo chỉ vì những độc tố tự nhiên có trong khoai khi chúng quá
chín hoặc bắt đầu mọc mầm, vốn có thể rất nguy hiểm, nên tôi cũng không quá lo
lắng lúc đó. Vấn đề là các phòng thí nghiệm trên tàu đã phát hiện sự hiện diện
của một loại độc tố thông minh được biến đổi gen rất tinh vi trong khoai, được
thiết kế đặc biệt để tấn công chỉ mình tôi.
Loại độc tố này
chỉ được tìm thấy trong một thùng khoai tây duy nhất đến từ Temmer, không phải
từ Trái Đất. Vì vậy, chúng tôi biết vẫn còn có những đặc vụ đang thâm nhập
trong các hành tinh quê nhà. Ở Taygeta, an ninh xung quanh các nguồn cung cấp gửi
đến đây đã được nâng lên mức tối đa kể từ sau sự việc đó. Kẻ đã cố đầu độc tôi,
và có khả năng tiếp cận với công nghệ và phòng thí nghiệm tiên tiến, hiện vẫn
đang lẩn trốn. Đây là âm mưu ám sát tôi trong năm đầu tiên làm Nữ hoàng của Taygeta,
và tôi ghét phải nói nhẹ đi những lời đó chỉ vì thuật toán YouTube chống nội
dung bạo lực, dù họ vẫn dễ dàng cho phép những điều kinh khủng nếu nó đến từ
các kênh chính thức, chẳng hạn như các kênh tin tức.
Ngoài việc không
thể ăn uống thoải mái, khiến tôi không thể tăng cân vì mỗi lần ăn đều quá rườm
rà, tôi còn chịu đựng sự mất tự do nghiêm ngặt một cách tột độ. Có một đồn đặc
nhiệm đặt ngay cạnh phòng tôi, và ngay khi tôi đang viết những dòng này, có ít
nhất bốn lính canh đứng bên ngoài cửa phòng. Họ đi theo tôi như cái bóng ở mọi
nơi tôi đến trên con tàu này, dù nơi này toàn là những thành viên ưu tú và đáng
tin cậy nhất từ Taygeta. Thời điểm duy nhất tôi không có lính canh đi kèm và có
chút riêng tư là khi tôi ở trong phòng, căn phòng như một căn hộ nhỏ bốn phòng,
hoặc khi tôi lái xe trong khu vực nhà chứa máy bay, nơi biệt lập và không ai
ngoài tôi có thể vào được.
Vâng, tôi thích
đua xe vì nó giúp tâm trí tôi được thư giãn khỏi mọi thứ luôn quay cuồng bên
trong. Tôi phải tập trung khi lái xe, và việc này khiến tôi cảm thấy được kết nối
lại với Trái Đất và tuổi thơ của mình ở đó. Tôi xem nó như một liệu pháp vì nó
khiến đầu óc tôi lặng yên, và sau vài vòng đua tốc độ, tôi có thể suy nghĩ sáng
suốt hơn. Dù tôi đang rất muốn kể cho các bạn biết tôi đang dùng loại xe gì,
nhưng tôi được khuyên là không nên chia sẻ điều đó lúc này, tôi cũng không rõ tại
sao. Dù sao thì xe của tôi cũng không phải thứ gì sang chảnh.
Một thử thách lớn
khác mà tôi đang đối mặt, điều mà tôi đã đề cập trong video “Gần gũi hơn với Mari”,
là sự cô đơn sâu sắc. Dù tôi luôn được bao quanh bởi những người muốn có được sự
chú ý của tôi và đòi tôi giải quyết đủ loại vấn đề, nhưng tôi không thân thiết
với ai cả, và hầu hết thời gian tôi đều nhốt mình trong phòng, một mình với nhạc,
sách, máy tính và con mèo của tôi. Việc bước ra ngoài phòng không hề vui vẻ gì
nếu lúc nào tôi cũng phải có bốn lính đi kèm. Điều đó cũng đang ảnh hưởng tới
thể chất của tôi, dù tôi vẫn bơi mỗi ngày trong hồ bơi đặt trong phòng tắm
riêng. Gần như tất cả các tàu sao lớn của người Taygetan đều có hồ bơi trong
phòng tắm của những khoang cao cấp nhất trên tàu.
Ở Trái Đất và ở
một vài nơi khác như Antaria, điều mà tôi mới phát hiện gần đây khi trò chuyện
với nữ đại sứ Azed Nydia, thì vua và hoàng hậu thường bị xem là những kẻ vô dụng,
rắc rối, ái kỷ, sống trong sự xa hoa và được chăm chút đầy đủ trong khi cuộc sống
của họ đã được sắp đặt hết cả. Và tôi đang nói một cách nhẹ nhàng về họ đấy.
Trong trường hợp của Antaria, như lời Azed Nydia kể lại, thì vua và hoàng hậu ở
đó là những người khá đứng đắn, có học thức và đáng kính, nhưng họ chỉ là biểu
tượng quốc gia, không có quyền lực chính trị thực sự. Điều đó cũng giải thích
vì sao tôi không có liên lạc trực tiếp nào với họ, vì điều đó không có giá trị
thực tiễn, trừ khi có sự kiện mang tính nghi thức nào đó ở Antaria.
Những người thật
sự nắm quyền lực và điều khiển mọi thứ là 12 thành viên trong hội đồng cấp cao
của họ, nhưng đó là một chủ đề khác. Còn trong trường hợp của tôi, tôi đang
than thở đây, tôi phải là "người mẹ" của tất cả mọi người. Các vua và
hoàng hậu của người Taygeta thật sự có quyền lực chính trị, nhưng điều đó đi
kèm với cái giá rất đắt, bởi vì trách nhiệm là vô cùng to lớn, đến mức có thể
khiến bạn sụp đổ vì khối lượng công việc quá tải, mà phần lớn lại do chính bạn
tự đặt ra, bởi vì đó là vai trò của bạn và bạn muốn trở thành phiên bản tốt nhất
của chính mình đối với người khác. Và điều này trở nên tồi tệ hơn nhiều trong
trường hợp của tôi, bởi như bạn biết, giờ đây chúng tôi đang đối đầu trực tiếp
với tập đoàn bóng tối (cabal) trên Trái Đất và cả những kẻ đang điều khiển
chúng cả trong lẫn ngoài hành tinh, vì bây giờ đã là chiến tranh công khai,
súng đạn đã nổ.
Và ngoài việc là
Nữ hoàng của Taygeta, tôi còn là tổng tư lệnh, bởi tôi phải giám sát mọi thứ
đang diễn ra, phải đưa ra vô số mệnh lệnh hành động, phải ra những quyết định
vô cùng khó khăn , đôi khi chỉ có vài giây để suy nghĩ, và nếu có gì đó xảy ra
sai lầm, thì đó là lỗi của tôi. Điều này có nghĩa là tôi phải luôn luôn tập
trung cao độ để duy trì nhận thức tình huống toàn diện, và chỉ riêng việc đó
thôi đã vô cùng căng thẳng.
Nó cũng gây áp lực
lên kiến thức chiến lược của tôi. Dù các vị tướng chính của tôi là Gori'el và Thor’el
cũng tham gia sâu vào mọi việc như tôi, và chúng tôi thay phiên nhau lèo lái
các sự kiện, nhưng tất cả những quyết định quan trọng, thiết yếu và then chốt đều
chỉ có thể do tôi đưa ra. Các bác sĩ của tôi, Karrez và Zaari, luôn nhấn mạnh rằng
tôi đang chịu quá nhiều áp lực và gánh vác quá nhiều công việc so với một cô
gái 17 tuổi vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển. Tôi biết nói gì đây? Vì
tôi không thể ngừng lại việc mình đang làm, nên tất cả những gì tôi có thể làm
là cố gắng giúp cơ thể Lyrian mảnh mai, gầy gò này phục hồi trước những đòi hỏi
mà chính tôi đặt lên nó.
Ý tôi là, tôi thậm
chí còn không thể ăn uống một cách thoải mái. Tôi cũng có vài người bạn ở đây,
tất nhiên, nhưng phần lớn thời gian họ không ở cùng con tàu với tôi, nên tất cả
đều là hiện diện từ xa, mặc dù chúng tôi cũng chơi game trực tuyến với nhau một
lúc sau khi hoàn thành công việc, để thư giãn vào cuối ngày. Làm Nữ hoàng của Taygeta
là một công việc đòi hỏi cao và cực kỳ căng thẳng. Nó không khiến cuộc sống tôi
trở nên dễ dàng hơn, mà ngược lại, nó làm cho mọi thứ trở nên phức tạp và thiếu
lành mạnh hơn nhiều.
Và tệ nhất là,
tôi còn được kỳ vọng sẽ giải quyết cuộc sống của tất cả mọi người khác. Đừng hiểu
lầm tôi, tôi yêu công việc này và sẽ không chọn bất kỳ công việc nào khác. Tôi
chỉ mong mình có thể hiệu quả hơn nữa, và có thể giải quyết được những vấn đề đang
làm phiền mình. Ít nhất thì tôi biết rất rõ vai trò và sứ mệnh của mình trong
cuộc đời, điều mà hầu hết các bạn 17 tuổi khác còn chưa rõ.
Sự cô đơn có lẽ
là vấn đề lớn nhất của tôi, bởi như tôi đã nói ở trên, dù tôi luôn được bao
quanh bởi mọi người, nhưng bên trong tôi vẫn là một sự đơn độc, không có mối
liên kết thực sự với ai, nhất là với những người cùng độ tuổi. Tôi cảm nhận được
một sự khác biệt rõ rệt về độ trưởng thành trong tâm trí giữa tôi và họ, điều
này tạo nên một khoảng cách lạ lùng giữa tôi với họ.
Và rồi còn có một
rào cản mạnh mẽ và rõ ràng ngăn cách tôi với phần còn lại, một rào cản được tạo
nên từ tư tưởng và quy tắc, bởi vì luôn luôn tồn tại sự khác biệt rõ rệt giữa họ
và tôi, đơn giản chỉ vì tôi là Nữ hoàng. Điều này xảy ra dù tôi không mong muốn
rào cản đó, tôi không tin vào sự phân chia như vậy, vì nó khiến tôi cảm thấy cô
đơn. Nhưng các cố vấn và tướng lĩnh của tôi luôn khăng khăng rằng điều đó là cần
thiết để duy trì sự tôn trọng và chuỗi mệnh lệnh cần thiết.
Là Nữ hoàng, tôi
không có nhiều xa hoa, có lẽ chỉ là hồ bơi trong phòng tắm và khu vực đua xe cá
nhân của tôi, chiếm trọn một tầng của con tàu này, vốn ban đầu được thiết kế
làm khu vực dịch vụ cho các phi thuyền nhỏ và tàu con thoi. Tôi thậm chí không
có ngai vàng, mà tôi cũng không muốn có. Dù tôi có hai chiếc vương miện, cả hai
đều được thừa hưởng từ cựu Nữ hoàng Alenym, và tôi chỉ dùng chúng trong các dịp
chính thức.
Tuy nhiên, tôi
có một tủ quần áo rất đẹp, bao gồm nhiều chiếc váy dài tuyệt mỹ, chủ yếu là màu
trắng, mà tôi rất thích mặc. Vì tôi quá gầy, nên tôi thường mặc váy dài hằng
ngày, nhưng là những mẫu liền thân đơn giản.
Một vấn đề khác
xảy ra mỗi ngày, và đây là điều mà tôi đã không đề cập trong các video tin tức
không gian, có lẽ vì nó quá phổ biến và liên tục, đó là sự hiện diện và áp lực
không ngừng từ đội ngũ lớn các phóng viên Taygetan hiện đang làm việc trong đội
bay của tôi và họ đòi hỏi tôi phải liên tục chú ý. Điều này là bình thường và dễ
hiểu, tôi tôn trọng công việc của họ. Dù sao thì, người dân Taygeta cũng cần phải
biết chuyện gì đang xảy ra. Nhưng điều đó lại khiến cho mỗi ngày của tôi thêm
căng thẳng, vào mọi lúc, bởi họ liên tục đòi hỏi cập nhật về tất cả mọi thứ.
Và như bạn biết,
có rất nhiều chuyện đang diễn ra, nên bạn có thể tưởng tượng tôi bị theo sát tới
mức nào, khi họ hầu hết cư xử như các tay săn ảnh paparazzi. Họ cũng làm điều
tương tự với Gori'el, với Thor’el và tất cả các sĩ quan cấp cao khác trong hạm
đội của tôi, nhưng tôi luôn là mục tiêu chính của họ. Tôi biết đó là một phần của
công việc, nên tôi chấp nhận nó, nhưng nó thật sự làm cuộc sống thường ngày của
tôi thêm phần rối rắm.
Và tôi còn chưa
kể đến nhóm đông đảo đại diện Taygeta, các thành viên hội đồng và chính trị gia
từ khắp nơi mà tôi phải liên tục trao đổi, để xử lý các vấn đề nội bộ ở quê
nhà. Bên cạnh đó, tôi cũng phải nói chuyện với các đại diện của những chủng tộc
khác, chủ yếu là những người đang ở quỹ đạo Trái Đất, mà nhiều khi họ cư xử rất
phiền phức và thô lỗ, nhất là trong thời điểm bất ổn và xung đột như hiện nay.
Dù sao đi nữa, cảm
ơn bạn đã lắng nghe những lời than thở của tôi. Tôi chỉ muốn bạn hiểu tôi nhiều
hơn.
Tôi yêu tất cả
các bạn. Như tôi đã nói trong một chủ đề khác, cảm ơn bạn đã theo dõi đến tận
đoạn này. Tôi cảm thấy sẽ chỉ có ít người làm vậy, vì tôi tin rằng đây cũng sẽ
không phải là một chủ đề được nhiều người ưa thích.
Hôm nay đến đây
là hết.
Như mọi khi, cảm
ơn bạn đã xem video của tôi, đã thích, chia sẻ và đăng ký kênh để xem thêm nội
dung. Điều đó giúp kênh phát triển rất nhiều, và tôi hy vọng sẽ gặp lại bạn vào
lần sau.
Với tất cả tình
yêu và lòng biết ơn,
Người bạn của bạn,
Mari.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=Ud8RM0BW_d0
https://swaruu.org/transcripts
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.