Teal Swan Transcripts 095 - Hãy Đón Nhận Cảm Xúc Tiêu Cực Một Cách Tích Cực

 

Teal Swan Transcripts 095


Hãy Đón Nhận Cảm Xúc Tiêu Cực Một Cách Tích Cực

 

07-12-2013




Chào mọi người! Hôm nay tôi muốn giới thiệu với các bạn một khái niệm có thể sẽ cứu rỗi cuộc đời bạn. Đây là điều vô cùng quan trọng cần ghi nhớ. Phần lớn chúng ta trong cộng đồng tâm linh, trong cộng đồng phát triển bản thân, đều cố gắng sống vượt lên trên tất cả. Chúng ta kỳ vọng mình phải vượt lên trên mọi thăng trầm của cuộc sống. Hoặc nếu không vượt lên được, thì ít nhất cũng phải ở trạng thái tích cực 24/7, nghĩa là nếu không cảm thấy hạnh phúc, thì hẳn là có điều gì đó đang sai trầm trọng.

 

Nhưng chính sự kỳ vọng ấy lại là hành hạ thêm vào nỗi đau, nó giống như việc tự bỏ rơi bản thân mình trong bùn lầy của chính nỗi đau ấy. Một phần trong bạn thì đang vật lộn trong đó, còn phần kia lại cố làm ngơ với chính phần đang chìm sâu kia. Tôi cười, nhưng thật ra nó chẳng buồn cười chút nào. Điều trớ trêu là những ai tự cho rằng mình “đã cân bằng” thường lại là những người kháng cự mạnh mẽ nhất với việc mất cân bằng ,và điều đó, tự nó, đã là một trạng thái mất cân bằng rồi.

 

Bạn không thể nào tập trung tích cực được khi trong lòng vẫn còn một điều gì đó bạn đang cố né tránh, đặc biệt là khi đó là một nỗi sợ mạnh mẽ hay một cảm xúc tiêu cực mãnh liệt.

 

Khi chúng ta rơi vào cảm xúc tiêu cực sâu sắc, chúng ta thường thấy mình trong trạng thái tuyệt vọng. Cảm giác tuyệt vọng ấy luôn xuất hiện khi bạn đang cố thoát khỏi điều gì đó và chạy đến một thứ khác. Và tất nhiên, bất cứ khi nào bạn cố chạy khỏi điều gì đó, bạn đang kháng cự lại nó, và do vậy, bạn vẫn đang tập trung vào nó, dù là ở mức độ tiềm thức. Điều gì ta càng kháng cự, nó càng dai dẳng. Nếu ta ngừng kháng cự, nó sẽ không còn lý do để tồn tại.

 

Vì vậy, chỉ có một lựa chọn duy nhất: đó là đón nhận cảm xúc tiêu cực của mình một cách tích cực.

 

Việc đón nhận tích cực những cảm xúc tiêu cực là một trong những kỹ năng thiết yếu nhất mà bạn cần học. Hãy hình dung cảm xúc như đất sét. Bạn có thể học cách nhào nặn cảm xúc của mình thông qua những suy nghĩ. Nhưng nếu bạn cố gắng nặn cuộc sống thành điều gì đó dễ chịu mà lại từ chối nhìn nhận, chạm vào hay đón nhận bất kỳ điều gì ngoài cảm xúc tích cực, thì chẳng khác gì một nhà điêu khắc từ chối làm việc với đất sét khi nó còn thô ráp và lạnh lẽo, và chỉ muốn chạm vào khi nó đã mềm mại và ấm áp.

 

Nhưng điều đó sẽ không bao giờ hiệu quả, vì chính đôi tay yêu thương, không kháng cự của người nghệ sĩ mới là thứ biến khối đất sét thô ráp ấy thành thứ mềm mại có thể nặn được.

 

Cho đến khi ta sẵn sàng tiếp cận cảm xúc tiêu cực với sự chấp nhận, lòng từ bi, và quan trọng nhất là sự sẵn lòng để cảm nhận chúng, ta sẽ không thể nhào nặn đất sét cuộc đời mình thành điều gì khác. Sẽ không có sự thay đổi nào cả. Cảm xúc của bạn sẽ vẫn tiêu cực, như khối đất sét kia vẫn sẽ mãi lạnh và thô nếu bạn không chạm vào nó.

 

Bạn đã được dạy rằng cảm xúc tiêu cực nghĩa là có điều gì đó sai. Đây chính là điều mà tôi không thể chịu nổi ở các cộng đồng chỉ tập trung vào tích cực, họ khiến cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực trở thành điều gì đó xấu xa, đáng xấu hổ và "chưa tiến hóa". Nhưng điều đó hoàn toàn không đúng. Sự đối lập là một phần trong cuộc sống của tất cả chúng ta. Nếu bạn phủ nhận những phần đó, tức là bạn đang phủ nhận chính mình. Điều đó có khiến bạn thấy bản thân đang kháng cự không?

 

Chúng ta chỉ trông giống như những kẻ “Pollyanna” (luôn giả vờ tích cực mọi lúc) khi ta phớt lờ, bao phủ và trốn tránh cảm xúc tiêu cực. Khi ta bước vào sự phủ nhận và từ chối cảm xúc tiêu cực, ta đang trốn chạy chính bản thân mình.

 

Cảm xúc tiêu cực là một phần trong hệ thống chỉ dẫn nội tâm của bạn. Nghĩa là chúng có giá trị. Chúng là một phần không thể tách rời trong trải nghiệm của mỗi con người, mỗi sinh linh tồn tại. Nếu chúng ta phủ nhận điều đó, ta đang cô lập lẫn nhau, đang đẩy nhau vào tình trạng phải cô đơn với nỗi đau của chính mình, và còn cảm thấy xấu hổ vì nó, như thể nỗi đau chưa đủ tệ!

 

Nếu chúng ta thực sự hiểu cách vũ trụ này vận hành, thì thay vì bảo ai đó phải “nghĩ tích cực lên đi”, chúng ta sẽ khuyến khích họ đón nhận và khám phá cảm xúc tiêu cực của mình trước, rồi mới hướng họ đến điều gì đó giúp họ cảm thấy tốt hơn.

 

Nhiều người sẽ nói rằng việc tập trung vào cảm xúc tiêu cực là không tốt vì bạn đang tạo ra thực tại của chính mình. Nên nếu bạn nghĩ về điều gì đó tiêu cực, bạn đang thu hút điều đó đến. Nhưng tôi muốn nói với bạn rằng: nếu bạn đang cảm thấy một cảm xúc tiêu cực mạnh mẽ, nghĩa là bạn đã đang tập trung vào điều đó rồi. Những gì bạn đang cố làm chỉ là phủ nhận điều mà bạn đang thực sự làm, bạn đang kháng cự lại sự kháng cự. Đó là một nghịch lý. Nó không hoạt động về mặt rung động.

 

Giống như bạn bị vướng vào một cái lưỡi câu dưới đáy dòng suối khi đang chèo thuyền, bạn không thể cứ tiếp tục chèo. Bạn phải quay lại, gỡ cái lưỡi câu ra trước, rồi mới tiếp tục hành trình. Và đôi khi, việc gỡ ra đó mất nhiều thời gian hơn bạn tưởng.

 

Bạn có thể cảm nhận được khi mình đang kháng cự cảm xúc tiêu cực, nó hiện lên như một sự tuyệt vọng để cảm thấy khác đi. Nếu bạn tuyệt vọng để cảm thấy khác, tức là bạn đang kháng cự cảm xúc tiêu cực. Và điều bạn cần làm là quay lại, hướng về cảm xúc tiêu cực ấy, và cho phép mình chìm vào nó. Khám phá chúng. Thật sự cảm nhận chúng. Đặt câu hỏi. Tìm hiểu mọi điều bạn có thể từ chúng. Nói cách khác: đừng kháng cự việc cảm nhận chúng nữa. Bởi vì chúng có điều gì đó rất giá trị muốn nói với bạn.

 

Nếu bạn để mình thực sự chìm vào cảm xúc tiêu cực, bạn luôn luôn sẽ học được điều gì đó từ chúng, điều sẽ có ích vô cùng cho cuộc sống của bạn, giúp bạn tiến về phía trước. Nhưng bạn sẽ bỏ lỡ bài học đó nếu cứ tiếp tục chạy trốn.

 

Không có cảm xúc tiêu cực, bạn sẽ chẳng bao giờ biết được tình yêu là gì, bình yên là gì, hay bất cứ trạng thái cảm xúc tích cực nào mà chúng ta vẫn đang tìm kiếm và yêu quý đến thế.

 

Điều đó là bất khả thi, vì bạn chỉ có thể nhận ra những điều đó thông qua sự đối lập. Bạn không thể có câu trả lời nếu chưa từng đặt câu hỏi. Cảm xúc tiêu cực chính là câu hỏi. Cảm xúc tích cực là câu trả lời. Bạn không thể lên án câu hỏi mà không đồng thời lên án luôn cả câu trả lời. Sự mở rộng của bạn, những câu trả lời bạn tìm kiếm, chỉ đến khi bạn đặt câu hỏi.

 

Vậy hãy trung thực với chính mình: Liệu bạn có đặt ra câu hỏi khi đang ở trạng thái cảm xúc tích cực không? Hay là khi bạn đang ở trong một không gian đầy cảm xúc tiêu cực?

 

Những cảm xúc tiêu cực mà ta đang trải qua, thật ra không hoàn toàn là tiêu cực. Và khi ta bỏ chạy khỏi chúng, nghĩa là ta đang bỏ chạy khỏi chính mình.

 

Vậy nên tôi nghĩ đã đến lúc ta làm điều ngược lại, học cách đón nhận cảm xúc tiêu cực một cách tích cực, như một phần tự nhiên của trải nghiệm sống, của chính sự sống đang thở trong ta.

 

Chúc các bạn một tuần thật an lành.

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=tQG2osBgQ_8

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.