Từ Khi Chết Đến Đầu Thai - Chương 5

 

Chương 5 


Chuyến đi lớn




Chúng tôi đã khám phá Khu vực Đền thờ Trí tuệ trên cõi linh hồn theo cách khá là tình cờ. Tôi đang làm việc với một thanh niên tên là John, người đang gặp các vấn đề về thể chất. Anh ta tự hỏi liệu có một nơi nào đó ở thế giới linh hồn mà anh có thể được chữa lành không. Tôi không biết về bất cứ nơi nào theo tính chất đó nhưng tôi luôn sẵn lòng làm một thử nghiệm để tìm ra nó Các thông tin khác trong cuốn sách này được thu thập bởi những đối tượng đang trong trạng thái thôi miên, khi họ đang ở dạng linh hồn và ở trạng thái được gọi là “chết” giữa các kiếp sống. Lần này sẽ khác. Sau khi John đi vào mức hôn mê sâu, tôi hướng anh ấy đến cõi linh hồn và xem liệu anh có thể tìm được một nơi để chữa lành hay không nếu thực sự là có một nơi như vậy.

 

Khi tôi đếm xong, John thấy anh đang ở một khung cảnh thanh tao tuyệt đẹp. Anh được báo rằng đây là một phần của Đền thờ Trí tuệ, là một khu vực lớn với gồm nhiều cơ quan khác nhau như: Đền thờ Chữa lành, Phòng Thảm và Thư viện. Tôi thường thấy thấy vọng vì tôi không thể thưởng thức những hình ảnh kỳ diệu mà đối tượng của tôi nhìn thấy. Giống như tôi bị mù, phải dựa vào mô tả bằng lời nói của những người khác, và thường những từ ngữ đơn thuần không đủ để lột tả chân thực những điều kỳ diệu mà họ tìm thấy trong các chiều không gian khác.

 

J: Tôi đang ở trong Đền thờ Chữa lành. Đây là một nơi tuyệt đẹp. Đó là một cái mái vòm, và tất cả ánh sáng rực rỡ này đang chiếu qua các cửa sổ bằng đá quý trên trần nhà. Có những màu xanh dương, đỏ, xanh lá, vàng, cam, ngọc, mọi màu sắc ta có thể nghĩ đến ngoại trừ màu đen và trắng. Hai màu đó không xuất hiện ở đây, nhưng mọi màu sắc khác đều có, và chúng đang chiếu những tia sáng tuyệt đẹp xuống sàn nhà hình tròn. Người giám hộ của Đền thờ Chữa lành đang đi đến. Anh ấy bước đến gần và mỉm cười, và bây giờ anh ấy đang nắm lấy tay tôi. Anh nói, “Anh đến để điều trị phải không? Linh hồn của anh đã trải qua rất nhiều điều phải không? Hãy đứng ở đây, ngay giữa trung tâm của tất cả ánh sáng này và để năng lượng ánh sáng này ở cùng anh.”

D: Đó có phải là mục đích của nơi này?

 

Không có câu trả lời. Rõ ràng là anh ấy đang trải qua một điều gì đó rất sâu sắc, thể hiện bởi các chuyển động trên cơ thể và cảm giác trên khuôn mặc. Tôi không lo lắng vì có vẻ đó là một trải nghiệm thú vị.

D: Anh có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra vào lúc này?

Vẫn không có câu trả lời. Anh ấy dường như đang tham gia rất sâu vào trải nghiệm. Toàn thân anh giật giật liên hồi. Việc này chỉ diễn ra trong vài giây.

D: Cảm giác như thế nào?

 

J: Những ánh sáng khác nhau đang xoáy quanh tôi và cảm nhận và làm sạch tôi. Đó là lý do tại sao tôi không thể nói chuyện vào lúc đó.

D: Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng mọi thứ đều ổn. Đó có phải là một cảm giác tốt không?

J: Thật là ngây ngất. (Sau đó là vài giây im lặng khi cơ thể anh ấy tiếp tục giật giật). Ồ, đó là một cảm giác tuyệt vời. Tôi cảm thấy được trẻ hóa rất nhiều. (Tạm dừng vài giây nữa). Ahhhh! Thật là tuyệt vời! Ồ, những làn sóng màu sắc và năng lượng xung quanh tôi giúp xóa bỏ mọi nỗi đau và sự nhức nhối. Và bây giờ anh ấy nắm lấy tay tôi và dẫn tôi đi ra khỏi. Anh ấy nói, “Tâm hồn của anh đã được tẩy sạch nhiều năng lượng tiêu cực xung quanh. Hãy cảm nhận cảm giác bình yên đã đến. Anh phải tập trung vào việc học cách chữa lành bản thân.” (Một hơi thở sâu). Ồ! Đó là một cảm giác tuyệt vời. Đây là một nơi tuyệt đẹp cho những người có cơ thể bị ốm nặng. Khi họ đi qua, họ được đưa đến đây để thể vía (astral) và tâm linh của họ được trẻ hóa và chữa lành trong cái mái vòm này. Sau đó những linh hồn này không còn bị trói buộc vào thể xác này nữa và sẽ được gặp với những linh hồn hướng dẫn của họ để đi đến những nơi cần đến và tìm hiểu sâu hơn về sự tiến hóa của linh hồn. Có một hàng dài những linh hồn này. Nhưng bởi vì tôi đã yêu cầu được chữa lành và tôi vẫn còn trong hình dạng của con người nên họ nói tôi có thể đến trước và được phép vào phòng. Họ gọi đó là “Phòng của Sắc màu và Ánh sáng”.

 

D: Có bất thường không khi một người vẫn đang ở trong cơ thể vật lý lại đến nơi này?

J: Có. Người giám hộ cho biết không có nhiều người có được cơ hội này khi đang du hành trong thể vía (astral). Anh ta nói, “Nhưng mà họ nên thử. Chúng tôi ở đây cũng là để phục vụ những linh hồn vẫn đang nhập thể. Nếu họ muốn đến thì chúng tôi rất vui mừng được chào đón họ. Vì luôn có một năng lượng yêu thương đi kèm với những sự chữa lành này.” Đây là một nơi kỳ diệu, đầy yêu thương. Không giống như một bệnh viện hay thứ gì đó giống như vậy. Nó giống như một ngôi đền xinh đẹp với những cửa sổ đá quý ở phần mái vòm phía trên. Tôi thấy chúng cao khoảng mét rưỡi hai mét (5-6 feet) với các loại đá quý có màu sắc khác nhau. Ánh sáng đi xuyên qua những viên đá này phản xạ lại tâm của phần mái vòm và nó quấn lấy ta bằng thứ năng lượng tuyệt vời đó. Tôi đã ở đó. Ồ, thật là một cảm giác tuyệt vời, tuyệt vời. Lúc này người giám hộ nói, “Chúng tôi sẽ nói chuyện với anh về sức khỏe của anh. Điều quan trọng là cần giữ một tinh thần lạc quan. Và nhận thức rằng sứ mệnh thiêng liêng của anh là để giúp đỡ và phục vụ người khác, John! Đừng lo lắng về vấn đề sức khỏe của anh. Năng lượng tích cực của anh sẽ thể hiện ra ngoài cơ thể. Nếu muốn giảm sức nặng của cái cơ thể này, anh hãy tập trung vào hình thức mà anh muốn thể hiện, và nó sẽ biểu hiện ra như vậy. Nhưng quan trọng là phải tập trung. Sử dụng rượt và thuốc lá không giúp gì cho sự phát triển tâm linh của anh, nên cần phải loại bỏ những thứ này ra khỏi cuộc sống của anh. Anh sẽ không thể phát triển với những năng lượng này khi chúng gây đau đớn cho cơ thể anh và cơ thể tâm linh của anh. Nếu anh muốn, anh sẽ thể hiện được tất cả những bản chất đẹp đẽ của tâm hồn anh khi anh cần. Anh sẽ thu hút được những năng lượng phù hợp, vì vậy đừng lo lắng về sức khỏe của anh vì chúng tôi đang chữa lành cho anh, và anh sẽ được chữa lành. Nếu anh cần đến ngôi đền này một lần nữa, anh chỉ cần ước được ở đây, và anh sẽ ở đây.” Anh ấy thực sự yêu thương. Anh ấy ôm tôi thật chặt và anh ấy nói, “Giờ đã đến lúc anh phải ra khỏi chỗ này rồi.”

 

D: Trước khi đi, tôi muốn hỏi anh ấy về những người đang xếp hàng. Họ là những người chết vì bệnh tật đúng không?

J: Anh ấy nói, “Vâng, những người này đã chết vì bị bệnh rất lâu, và những người đã phải chịu đựng rất nhiều trước khi chết. Họ là những người đã chết vì các bệnh khác nhau như ung thư, tai nạn ô tô, hay kiểu vậy.” Họ không thực sự xếp thành một hàng. Ý tôi là, có cảm giác như họ đang tuân theo trật tự. Vâng, nhưng không phải là cứ một người này sau một người khác. Mỗi người sẽ lần lượt đi qua căn phòng năng lượng ánh sáng này.

 

D: Những người hướng dẫn có đưa họ đến đây không?

J: Chà, có những người giám hộ ở trong nhóm. Thực ra, nhiều người đã đến cùng với các thành viên trong gia đình của họ.

D: Đó có phải là những người đã đến gặp họ khi họ chết không?

J: Vâng, gia đình của họ đã đưa họ đến nơi này.

D: Có thể nói là họ sẽ được tẩy sạch hay chữa lành trước khi họ được phép tiếp tục đi đến bất cứ nơi nào khác?

J: Vâng. Họ cần trải qua quá trình chữa lành này vì những gì họ đã trải nghiệm rất là đau đớn.

 

D: Và đây sẽ là những nhiệm vụ đầu tiên họ phải làm sau khi chết?

J: Đúng vậy, năng lượng chữa lành này là thứ đầu tiên mà họ phải trải nghiệm nếu họ đã trải qua quá trình chịu đựng vô cùng đau đớn về mặt thể chất do bệnh tật hoặc tai nạn. Điều này đã gây ra bệnh tật hoặc tiêu cực trong thể khí (thể dĩ thái, ether) của họ. Nên những thể khí này phải được chữa lành trước khi họ có thể tiến vào thế giới linh hồn (astral) và hoạt động ở cấp độ này. Đây là một nơi rất quan trọng đối với họ. Họ được dẫn đến giữa khu vực trung tâm. Và đó là nơi mà tất cả các tia sáng chiếu xuống và bao quanh lấy họ và xoáy xung quanh họ để lấy đi bất kỳ sự tiêu cực nào mà thể khí (ether) của họ đã gặp phải. Sau đó, họ được đoàn tụ với gia đình của mình và những người hướng dẫn sẽ đưa họ đến các khu vực khác nhau trong thế giới linh hồn.

 

D: Tôi chưa từng nghe về ngôi đền chữa lành này trước đây. Cảm ơn anh ấy giúp tôi về thông tin này.

J: Anh ấy cười và nói, “Tôi luôn ở đây để phục vụ. Đây là sứ mệnh của tôi, của cuộc đời tôi, của sinh mệnh của tôi - không có sự sống, hiện hữu.” Anh ấy là một năng lượng ấm áp, rạng rỡ, đầy yêu thương. Cái chạm của anh ấy thật kỳ diệu. Bà biết đấy, giống như tình yêu của người mẹ, cách mà một người mẹ âu yếm con của mình. Đó là kiểu tình yêu ta sẽ cảm nhận được. Anh ấy nói rằng đây là một nơi cho tất cả các linh hồn tụ tập lại dù họ có được nhập thể hay bị tách rời. Anh ta nói rằng dịch vụ này và khu vực chữa lành này chào đón tất cả mọi người. Nhiều người sử dụng khả năng chữa bệnh tâm linh nên phóng chiếu hình ảnh này vì họ có thể được chữa lành trong khu vực này. Anh ta nói, “Bây giờ anh đã chứng kiến nó và là một phần của nó, John, điều quan trọng là anh phải mô tả nơi này cho những người khác để họ có thể sử dụng. Điều này sẽ là một công cụ tuyệt vời để Dolores sử dụng trong việc chữa bệnh cho người khác. Bà ấy có thể hướng dẫn họ bằng cách thôi miên và đưa vào ngôi đền chữa lành này, chúng tôi sẽ tiếp quản và giúp đỡ họ. Đây sẽ là một cách tuyệt vời mà Dolores có thể sử dụng. Và bằng cách cho đi và chia sẻ, bà ấy cũng sẽ phát triển.” Đây là thông điệp mà anh ấy dành cho bà, Dolores.

 

D: Tôi rất biết ơn về điều đó. Có quy định nào về việc ai có thể đến đây không?

J: Anh ấy nói, “Mọi linh hồn đều được chào đón đến đây nếu họ sẵn sàng tham gia vào hành trình. Không phải ai cũng sẽ sẵn sàng hoặc đủ tiến hóa để tham gia. Nhưng nếu họ sẵn lòng và mong muốn được chữa lành thì chúng tôi ở đây để phục vụ.” Theo thời gian họ có thể sẽ trở lại vì tùy vào sự tiêu cực của họ. Nhưng, một khi họ đã được điều trị, anh ấy nói rằng hầu hết các linh hồn sẽ tiếp tục. Họ không ở lại đây. Họ thường không muốn quay lại đây trừ khi có điều quan trọng khiến họ phải quay lại. Đó là luật. Đó là những gì anh ta đã nói, “Đó là luật. Linh hồn biết rất rõ. Chúng ta đang đối xử với linh hồn của một cơ thể, không quá nhiều với một phương tiện có ý thức của một người. Khi linh hồn là chủ hoặc nó hiểu chuyện gì đang xảy ra, nó sẽ biết luật đó. Không ai trở nên phụ thuộc vào năng lượng này. (Cười). Họ không trở thành thứ “đồ bỏ đi” được chữa lành. Đó không phải là cách.”

 

D: Vậy nếu tôi đưa ai đó đến nơi này trong trạng thái thôi miên thì họ có thể nhận được sự chữa lành qua quá trình này nếu họ sẵn lòng.

J: Anh ta nói, “Vâng, nếu họ sẵn sàng, chúng tôi ở đây để giúp. Nếu bà chuyển qua chúng tôi thông qua một trạng thái thiền định hoặc thôi miên, thì chúng tôi ở đây để phục sự vì đó là sứ mệnh của năng lượng chúng tôi. Sẽ dễ dàng cho bà để thực hiện theo cách này.” Anh ta nói để Dolores sử dụng để phục vụ. Anh ta nói, “Một khi chúng tôi phục vụ, mọi thứ đều được hiển thị cho chúng tôi. Mỗi người trong chúng ta đều có năng lực tâm linh. Và với bà, Dolores, đây là một cách tuyệt vời để thể hiện một phần tài năng tâm linh của bà.”

D: Nghe có vẻ là một ý rất hay bởi vì nhiều lần mọi người hỏi tôi để có lời khuyên cho sức khỏe của họ.

J: Anh ta nói đây sẽ là một cách tuyệt vời. Để đưa họ vào trạng thái thôi miên và đưa họ đến ngôi đền ánh sáng này. Đây sẽ là một việc tuyệt vời vì nó sẽ chữa lành thể khí (ether) của họ nhiều hơn so với việc chữa lành cơ thể vật lý. Những cơ thể đó nằm trong cơ thể con người khi họ nhập thể.

 

D: Nhưng tôi nghĩ rằng bất kỳ sự chữa lành nào cũng sẽ được phản chiều vào cơ thể vật lý.

J: Có. Nhưng người đó cũng phải sử dụng ý thức tích cực. Đó là điều quan trọng. - Có một nơi bằng vàng ở đây, một nơi thực sự tuyệt vời. Rạng rỡ với các thiết kế vàng tuyệt đẹp trên các bức tường.

D: Đó có phải là một nơi khác so với ngôi đền chữa lành không?

J: Chúng tôi vẫn đang ở trong ngôi đền chữa lành. Tôi đang đi xung quanh và nói chuyện với người hướng dẫn. Anh ấy đang cho tôi thấy tia năng lượng khác nhau và cách chúng đi qua. Giống như ở bên trong một cái hộp trang sức. Thật tuyệt vời. Hầu hết toàn bộ cấu trúc của ngôi đền đều tỏa ra một màu vàng điện, ý tôi là, giống như màu vàng nâu nhưng là một màu sắc chữa lành thực sự và có vẻ như nó có chạm khắc gì đó. Có ngọc lục bảo và các loại đá quý khác nhau ở trên tường. Nhưng những thứ quan trọng nhất là đồ trang sức ở các cửa sổ nơi mà ánh sáng đi xuyên qua. 

 

D: Chà, tôi cảm ơn anh ấy vì đã cho phép chúng ta vào đó và cho anh được chữa lành. Anh có muốn rời khỏi nơi đó không?

J: Có. Anh ta ôm tôi và nói tạm biệt.

D: Chúng ta nên rời đi để những người khác đang chờ để được điều trị.

J: Có, có nhiều người. Mỗi người đang bước vào ánh sáng.

 

D: Đó là một nơi rất quan trọng mà chúng ta cần biết. Có rất nhiều nơi ở đó mà chúng ta không biết đến sự tồn tại của chúng. Anh nói rằng mọi tòa nhà là một phần của khu phức hợp! Tôi tự hỏi liệu anh có thể cho tôi đi một vòng không, kiểu như vậy, và chúng ta sẽ xem còn có gì nữa.

J: Được. Người giám hộ nói rằng căn phòng thảm rất quan trọng, nên tôi đang đi xuống hành lang xinh đẹp này với những bức tường trông giống như đá cẩm thạch. Và ở cuối cùng là ô cửa lớn này. Tôi đang mở cửa ra và có một ánh sáng chói lọi.

 

D: Cái gì gây ra ánh sáng rực rỡ đó?

J: Đó là một người đàn ông, hoặc một dạng linh hồn. Anh ấy nói rằng anh ấy là người giám hộ của Phòng Thảm và đang cho phép tôi đi vào. (Phòng Thảm này cũng được giới thiệu trong Cuộc trò chuyện với Nostradamus, tập II (ấn bản sửa đổi).) Đây là một nơi rất vinh dự. Có một mùi thơm tuyệt vời trong không khí. Nó có mùi giống như sự kết hợp của một làn gió tươi mát với mùi muối biển và nước hoa từ một khu vườn. Gần giống như mùi hương. Đây là một căn phòng rất đẹp và rất rất cao. Có thể là lên đến tám chín mươi mét (hai ba trăm feet). Không, có lẽ ba mươi mét (một trăm feet) sẽ chính xác hơn. Trần nhà có một điểm tròn giống như nhà thờ. Có cửa sổ ở trên cùng và hai bên tường. Chúng ở trên cao và làm sáng cả căn phòng. Và những chiếc đèn chùm treo xuống từ trần nhà giống như đèn của Aladdin. Nhưng có nhiều lắm, có đến 15 hay 20 cái. Tường và sàn nhà dường như được làm bằng đá cẩm thạch. Và có một số đồ nội thất nặng ở các khoảng cách khác nhau, như những cái ghế và bàn đối diện với tấm thảm. Chúng trông không hiện đại và không phải đồ cổ, nhưng rất tiện dụng, thoải mái và hấp dẫn. Người giám hộ cho biết đôi khi có các thầy giáo đưa học viên đến đây để giải thích về những điều kỳ diệu và phức tạp của tấm thảm. Cảm giác như tôi đang ở trong một bảo tàng đặc biệt, nơi mọi người có thể đến xem và nghiên cứu. Bây giờ tôi đang nhìn vào tấm thảm. Nó thật là đẹp. Nó là bằng kim loại; được làm bằng các sợi kim loại và thật lộng lẫy. Chúng lấp lánh và tỏa sáng. (Thở đột ngột) Và có vẻ như nó đang thở. Giống như…nó đang sống. Ý tôi là nó nhấp nhô và lấp lánh. Một số sợi sáng lấp lánh, những sợi khác thì hơi xỉn màu. Thực sự khó để mô tả. Thực sự giống như một sinh vật sống, nhưng không đáng sợ; nó thật là đẹp. Có nhiều loại chủ đề khác nhau. Và, ồ, thật là vinh dự. Không gì trên Trái Đất có thể so sánh được với nó. Không có cách nào để mô tả điều này hoành tráng như thế nào vì nó rất sống động và gần như tự động. Và người giám hộ nói với tôi rằng mỗi sợi tượng trưng cho một cuộc sống.

 

D: Có vẻ phức tạp quá.

J: Ồ, một số thì phức tạp, nhưng tạo nên một thiết kế đẹp. Một thiết kế vĩnh cửu. Và…tôi có thể thấy cả thế giới trên đó. Nhìn vào tấm thảm này, tôi có thể thấy bất cứ sự kiện nào xảy ra.

D: Ý anh là sao?

J: Giống như khi nhìn qua tấm thảm và tôi có thể thấy cuộc sống hàng ngày của mọi người và họ được kết nối như một sợi dây trong tấm thảm này. Bây giờ người giám hộ đang giải thích rằng mọi cuộc sống đã từng sống đều được thể hiện như một sợi chỉ trong tấm thảm này. Đây là nơi kết nối tất cả những sợi dây của cuộc sống con người, những linh hồn đã hóa kiếp. Nó minh họa một cách hoàn hảo cách mà mỗi cuộc sống đan xen, vượt qua và chạm vào tất cả những cuộc sống khác cho đến khi toàn bộ nhân loại bị ảnh hưởng. Tính duy nhất tuyệt đối của con người được thể hiện bằng tấm thảm. Đó là một nhưng bao gồm tất cả những phần khác. Mỗi cái không thể tồn tại mà không có cái kia và tất cả chúng đều đan xen vào nhau.

 

D: Chà, nếu nó chứa cuộc đời của nhiều người, thì nó sẽ rất sống động. Người giám hộ có phiền không nếu chúng ta nhìn vào tấm thảm?

J: Ồ, anh ta không phiền đâu, anh ta biết chúng ta có mục đích. Anh ấy nói, “Cứ nhìn đi, vui lòng nhìn vào, nhưng đừng nhìn sâu hơn. Tôi không muốn mọi người nhìn vào cuộc đời người khác vì việc truyền bá kiến thức có thể gây bất lợi cho sự phát triển của họ.” (John trở lại phần mô tả). Tấm thảm rất lớn. Có vẻ như nó cao khoảng, ồ, tôi sẽ nói là ít nhất bảy tám mét (20 đến 25 fee). Và giống như là nó cứ tiếp diễn. Tôi nghĩ sẽ mất hàng giờ để đi hết chiều dài của nó. Phải hơn một dặm. Nó chạy dọc theo bức tường bên trái và ánh sáng chiếu từ cửa sổ chiếu sáng tấm thảm. Nhưng có một điểm mà tôi không thể vượt qua. 

 

D: Anh có biết tại sao không?

J: Người bảo vệ tấm thảm nói rằng đó là một phần của quá trình tiến hóa tâm linh của tất cả các linh hồn. Chỉ những người tiến hóa về mặt tinh thần mới được tiếp cận phần đó của tấm thảm. Giống như một dấu hiệu nhỏ cho biết, “Đừng đi quá điểm này.” (Cười) Nhưng không phải là một dấu hiệu giống như cảm giác rằng đây là điểm xa nhất tôi có thể đi. Giống như ta đang nhìn vào tác phẩm nghệ thuật đẹp nhất. Nó được tạo thành từ các sợi trải dài từ một đoạn dây nhỏ cho đến cỡ như sợi dây cáp, dày bằng cổ tay của mình.

 

D: Tôi đã hình dung chúng giống như những sợi chỉ.

J: Không, chúng không nhỏ như những sợi chỉ. Tôi đã gọi chúng như vậy vì chúng đan xen vào nhau, nhưng chúng đi từ một sợi nhỏ đến kích cỡ lớn hơn ở một số chỗ. Hầu hết các sợi có kích thước như dây thừng và rồi chúng lớn dần lên. Có những sợi màu xanh lá, xanh da trời, đỏ, vàng, màu cam và màu đen. Vâng, có một vài sợi màu đen này. Các sợi màu đen dường như nổi bật lên vì chúng không đi được xa như những sợi khác. Hừm. Lạ thật.

 

D: Những màu này có ý nghĩa gì?

J: Tôi sẽ hỏi người giám hộ. Anh ấy nói, “Vâng, chúng đại diện cho năng lượng tâm linh của tất cả linh hồn.”

D: Chà, ý nghĩa của những màu tối hơn đối lập với những màu sáng hơn như thế nào?

J: Anh ấy nói, “Những màu tối hơn thực sự không có ý nghĩa gì. Màu đen là màu đặc biệt vì họ đã chọn đi một con đường rất khác thường.”

D: Tôi nghĩ những màu tối hơn có thể có nghĩa là họ …chà, tôi đang nghĩ về những cuộc đời tiêu cực.

J: Không. Anh ấy nói không có tiêu cực trong tấm thảm này. Những sợi màu đen chỉ là chọn cách biểu hiện khác thường. Nhưng anh ấy nói, “Đừng thắc mắc về điều đó. Nó không dành cho bạn để tìm hiểu vào lúc này. Bạn đến đây vì mục đích khác.”

 

D: Vâng. Tôi muốn hỏi một vài câu hỏi. Anh nói rằng có giáo viên để dạy học sinh của họ về tấm thảm. Có cách nào để họ có thể nhìn ra được hình mẫu của tiền kiếp của họ không?

J: Có. Tôi đang nhìn vào một nhóm lúc này. Giáo viên mặc một cái áo choàng rất đẹp, vẻ mặt rất nhân từ. Ông ấy đang chỉ cho những linh hồn khác nhau chuyện gì đang xảy ra và chuyện gì đã xảy ra. Ông ấy đang dạy cho họ về tấm thảm này và những mẫu phức tạp khác nhau có nghĩa là gì. Ông ấy có một cái gì đó giống như là cây trỏ sáng tạo. Nó có màu vàng kim và thứ gì đó ở đầu trông giống như pha lê, nhưng nó thực sự là một viên kim cương tự sáng lên bằng ánh sáng của nó. Ông ấy chỉ vào một sợi trong tấm thảm và sợi chỉ đó, sợi dây đó hoặc thứ gì mà bà muốn gọi, dường như tự sáng lên. Ông ta chỉ ra những điểm khác nhau về cuộc đời, về cách con người ta tiến hóa và họ phải tiến hóa đến đâu. Mọi người đang ghi chép, không phải bằng bút và giấy mà bằng chính cái đầu của họ.

 

D: Ông ấy đang giải thích cho học sinh của ông ấy về cuộc đời của chính họ để họ có thể đưa ra những quyết định cho các cuộc đời trong tương lai.

J: Vâng, tôi có ấn tượng rằng họ ở đó để học về các cuộc đời tiền kiếp của họ và cách mà sợi dây của họ đã tự dệt nên tấm thảm cuộc đời này. Đây là những gì mà người xưa gọi là “Hồ sơ Akashic”. (Tôi rất ngạc nhiên). Đây là những hồ sơ Akashic mà những linh hồn cao cấp hiểu được. Ông cho biết một số hồ sơ được lưu giữ dưới dạng sách, nhưng đó là dành cho những linh hồn không tiến bộ.

 

D: (Tôi không hiểu). Vậy mọi người không có một sợi trong tấm thảm này?

J: Không, mọi cuộc đời đều có một sợi chỉ trong tấm thảm này, nhưng chỉ những linh hồn cấp tiến mới có thể hiểu được khái niệm về tấm thảm, và tiếp cận được. Những linh hồn kém phát triển hơn có hồ sơ Akashic dạng sách để xem. Giống như một đứa trẻ đi vào thư viện đại học. Họ nên đi vào phần dành cho trẻ em của thư viện địa phương thay vì đi vào đây.

 

D: Vậy họ sẽ không hiểu những gì họ đang thấy kể cả họ có đi đến đây.

J: Đúng. Họ sẽ không thể hiểu điều này vì tấm thảm là dành cho một mục đích. Ở các chiều không gian cao hơn, thậm chí cao hơn ở đây, và đây là một nơi rất phức tạp. Tấm thảm này cuối cùng thì kết thúc ở vườn Chúa, nơi mọi thứ đều là ánh sáng. Tất cả đều dẫn đến ánh sáng tuyệt đẹp này.

 

D: Anh có thể hỏi người giám hộ xem có nhiều người còn sống đến xem tấm thảm này không? Hay việc chúng ta ở đây là bất thường?

J: Anh ấy nói rằng bà sẽ ngạc nhiên về việc có bao nhiêu người đến căn phòng này mà vẫn trong cơ thể con người. Nhiều người đến để xem tấm thảm như một tác phẩm nghệ thuật. Anh ấy nói rằng đôi khi đây là nguồn cảm hứng cho các nghệ sĩ có tay nghề cao trong hội họa, điêu khắc và dệt may. Thỉnh thoảng họ đến đây vì đây là một trong những tác phẩm nghệ thuật huy hoàng nhất trong mọi tạo vật. Nó có nhiều kiểu dáng khác nhau, chẳng hạn như hoa văn đương đại hoang dã, những thiết kế phương Đông hoặc các kiểu sắp đặt của người Mỹ bản địa.

D: Họ đến đây bằng cách nào?

J: Anh ấy nói một số người đến trong thể vía khi họ mơ. Những người khác đến đây khi họ đang du hàng trong thế giới linh hồn khi họ thiền, phóng chiếu vía hay thôi miên giống như bà đang sử dụng.

 

D: Tôi tự hỏi liệu có gì bất thường khi đến khi trong khi ta vẫn còn ở trong cơ thể không.

J: Anh ấy nói, “Không, không bất thường như bạn nghĩ. Bạn sẽ ngạc nhiên về con số những người đã đến đây, nhưng không phải tất cả nhân loại đã sẵn sàng để đến nơi này.”

D: Anh ấy có thể nói rằng chúng ta chưa chết!

J: Vâng, anh ấy đang đi cùng tôi và anh ấy nói rằng anh ấy biết tôi vẫn đang ở trong cơ thể. Anh ấy thấy sợi chỉ bạc nằm sau lưng tôi.

D: Ồ, anh ấy biết anh vẫn còn kết nối với một cơ thể. Và chúng ta đang làm việc này như một loại thử nghiệm.

J: Vâng, anh ấy hiểu điều đó. Hầu hết những người khác không có sợi chỉ bạc ở ngoài cơ thể của họ.

 

D: Chà, có ai đến đây khi vẫn còn kết nối với thể xác và bị từ chối vào căn phòng đó không?

J: Anh ấy nói, “Bạn sẽ ngạc nhiên. Chúng tôi đã phải yêu cầu mọi người rời khỏi khu vực này. Một linh hồn đã đến và cố gắng xé sợi chỉ của anh ấy ra khỏi tấm thảm. Anh ấy nghĩ đó là cách tốt nhất để kết thúc sự tồn tại của mình. Người đàn ông này đang khổ sở với một số chứng mất trí nhớ khi ở Trái Đất và anh ấy không nhận ra mình đang ở cõi linh hồn. Anh ấy rất bối rối. Chúng tôi phải hướng dẫn anh ấy quay trở lại. Anh ta hiện đang ở trong một viện và được tiêm thuốc an thần nặng nên anh ấy có thể dễ dàng làm việc đó mà không cần đi vào trạng thái hôn mê sâu. Nhưng anh ấy đến và cố phá tấm thảm hoặc để phá hủy thứ mà anh ấy nghĩ là sợi chỉ của mình. Trên thực tế đó thậm chí không phải là sợi chỉ của anh ấy.”

 

D: Nhưng không có quá nhiều người cố gắng làm điều đó đúng không?

J: Không, đó là một trường hợp rất hiếm. Người đàn ông đó được ban cho một sức mạnh tinh thần to lớn khi hóa kiếp vào thể xác đó, nhưng anh ta nghĩ đó là một sự ảo tưởng và anh bị mất cân bằng về tinh thần. Kết quả là anh ta đang bị hạn chế về mặt thể chất và cũng như đang bị truyền hóa chất để giữ anh ta không đi lung tung trong cõi trần. Anh ấy có thể là một người phụng sự tuyệt vời nếu anh ấy cho phép bản thân khám phá ra hình mẫu của mình. Nhưng anh ấy đã để cho mặt trí tuệ trong bản chất ảnh hưởng quá lớn.

D: Tôi đoán đó là lý do tại sao cần phải có một người giám hộ ở đó.

J: Chà, ta phải có một người giám hộ. Đôi khi có những chuyện kỳ lạ xảy ra ở đây bởi vì đây là bức chân dung của thời gian, và mọi thứ phải được giữ cân bằng. Có những đợt kiểm tra và cân bằng cùng với tấm thảm.

 

D: Anh nói đôi khi có những người bị yêu cầu rời đi. Họ cố nhìn thấy những điều mà họ không nên hay sao?

J: Anh ấy nói, “ Ta có thể thấy mọi thứ, bởi vì đàng sau tấm thảm là cảm giác của ta về thời gian và ta có thể tìm thấy một sợi dây và vượt qua thời gian. Hầu hết mọi người không cần biết về tương lai của họ khi họ vẫn còn ở trong cơ thể, trừ khi họ sử dụng kiến thức cho một khóa học tâm linh”.

D: Đó có phải là kiểu người được yêu cầu rời đi không?

J: Anh ấy nói, “Không, đây là nơi của tình yêu và không ai bị yêu cầu rời khỏi trừ khi anh ấy cố gỡ bỏ tấm thảm hoặc lạm dụng nó. Chúng ta chỉ xem tấm thảm, bởi vì đôi khi trong những trường hợp hiếm hoi, mọi thứ xảy ra. Trong quá khứ, các thế lực lớn đã tự mình vượt qua tấm thảm. Một lần các bạn đã bị xảy ra các sự cố hạt nhân và có nhiều người rời hành tinh nhanh đến mức họ đi qua tấm thảm. Vì vậy, chúng tôi phải ở đây để phục vụ họ.”

 

D: Tôi đoán ở đó có mọi thứ kỳ lạ xảy ra. Tôi trân trọng việc anh đã nói với chúng tôi những điều này. Chúng tôi rất tò mò.

J: Vâng, anh ấy nói, “Điều đó dễ hiểu. Đừng lo lắng. Chúng tôi đều nhận thức rõ về sứ mệnh của bà và sự trưởng thành trong linh hồn của bà. Tôi ở đây để phục vụ tất cả các bạn.”

D: Chúng tôi đang cố gắng sử dụng thông tin này theo cách rất tích cực nếu có thể. Tôi có được cho phép nếu định sử dụng thông tin theo cách tiêu cực không?

J: Không. Không gì có thể ngụy trang hoặc che giấu ở đây. Chúng tôi biết rõ động cơ của bà hơn chính bà.

 

D: Tôi rất cố gắng để trở nên tích cực. Có điều gì khác anh muốn xem trong tấm thảm đó trước khi chúng ta rời đi không?

J: Tôi đang nhìn sợi chỉ của chính tôi lúc này. Nó có màu bạc và đồng, và nó len qua tấm thảm. Người giám hộ tấm thảm đang nói rằng đã đến lúc tôi phải rời đi. Anh ấy nói, “Anh không cần kiến thức này. Anh có thể nhìn vào khi đến lúc, nhưng không phải lúc này.” (Tạm ngừng) Anh ấy đang nói về sự trưởng thành của linh hồn của tôi. Và anh ấy giống như gọi tôi để giao việc. (John cười). Anh ấy nói tôi là một tia sáng, và tôi đã để cho mình trở nên mù mịt. Đó là lý do tại sao tôi phải quay lại trường học Trái Đất.

 

D: Vậy ý anh là có thể sửa được?

J: Chà, bằng cách hiểu các quy luật phổ quát và tình yêu, tôi có thể lấy lại ánh sáng của mình. Học ở trường Trái Đất thì dễ hơn là hóa kiếp vào các chiều không gian khác. Nó nhanh hơn.

D: Anh cảm thấy như thế nào về việc anh ta nói với anh như thế?

J: Chà, tôi không thích. Tôi thực sự xấu hổ. Tôi cảm thấy bị trừng phạt nhiều. Ý tôi là, anh ấy hoàn toàn đúng rằng đó là lỗi của tôi. Tôi đã trốn tránh trách nhiệm của mình, nên tôi phải hóa kiếp. Nhưng không giống như việc anh ấy đang chỉ ngón tay và nói, “Không, không, không, không, không.” Anh ấy đang làm theo cách rất đáng yêu. Giờ anh ấy đã ôm lấy tôi và nói, “Chúc anh may mắn với nhiệm vụ của mình.”

 

Tôi không thể cưỡng lại sự cám dỗ, nên tôi đã hỏi, “Tôi tự hỏi liệu sợi chỉ của tôi có ở đâu đó không?”

J: Có, sợi của bà ở đây. Sợi của bà có màu đồng sáng bóng và bền hơn. Ban đầu thì nó nhỏ và ngày càng lớn hơn, ảnh hưởng đến nhiều sợi khác. Tấm thảm này rất kỳ diệu. (Đột ngột) Anh ấy yêu cầu chúng ta rời đi. “Bạn đang nhìn vào cuộc đời của chính mình và điều đó không tốt vào thời điểm này.”

D: Không, đó chỉ là sự tò mò của con người. 

J: Nhưng giờ anh ấy đang chỉ cho tôi cái cầu thang. (Cười) Và anh ấy đang nói, “Tại sao anh không bước xuống đó và xem có gì ở đó.”

D: Giống như chúng ta không nên quá tọc mạch, tôi đoán vậy.

 

J: Vâng. Anh ấy nói, “Các bạn đã xem đủ rồi.” Tôi nghĩ người giám hộ của tấm thảm đang ngụ ý rằng chúng ta không nên nhìn quá nhiều vào tương lai của mình.

D: Hợp lý. Bởi vì nếu chúng ta biết điều gì sẽ xảy ra với mình, liệu ta có còn muốn làm những việc ta đã định làm? Được rồi, vậy anh có nghĩ chúng ta nên rời đi không?

J: Vâng, tôi đang đi xuống cầu thang từ Phòng Thảm. Tôi đang ở bên trong Đền thờ Trí tuệ, đi xuống hành lang. Giống như có những viên đá quý ở trên tường, như ngọc lục bảo, hồng ngọc, pha lê. Thật là đẹp. Thật là rạng rỡ và linh thiêng. Ta có thể cảm thấy…một cảm giác rất riêng. Trước mắt tôi là Thư viện. Tôi đang đi vào đó. Có vẻ như các viên đá ở khắp nơi trên cả các lò sưởi và cửa ra vào, và chúng tỏa sáng với ánh sáng riêng của chúng. Tôi đang ở trong một khu vực nghiên cứu lớn. Có sách và các cuộn giấy, tất cả các loại bản thảo trên các kệ. Một luồng ánh sáng tuyệt đẹp chiếu sáng toàn bộ khu vực này. Mọi thứ được làm bằng vàng, bạc, và đá quý, tất cả mọi thứ đều phản chiếu thứ ánh sáng để ta đọc được. Dường như toàn bộ tòa nhà được làm bằng thứ vật liệu kỳ diệu này.

 

Thư viện ở cõi linh hồn này không phải là một nơi xa lạ với tôi. Tôi đã đến đó nhiều lần thông qua sự hỗ trợ của các đối tượng nghiên cứu. Một số người đã đề cập đến nơi này và mô tả chỉ hơi khác nhau một chút. Người giám hộ của thư viện luôn mong muốn giúp đỡ tôi trong hành trình tìm kiếm kiến thức và tôi đã tiếp cận nơi này để tìm kiếm thông tin về nhiều chủ đề khác nhau.

D: Nơi này là một nơi yêu thích của tôi. Tôi thích tất cả những nơi có các cuốn sách và các bản thảo. Có người khác ở đó không?

J: Ồ, có nhiều người ở nhiều khu vực. Đây là một khu vực rộng lớn; gần như một cái nhà thờ. Một người đàn ông ở đó - anh ấy là một linh hồn, và anh ấy chỉ là ánh sáng. Anh ấy đang nói về việc chuẩn bị cho trường học Trái Đất, và một số người đang lắng nghe anh ấy. Những người khác trong các nhóm khác hoặc đi vòng quanh âm thầm mang các bản thảo và các cuốn sách đến những nơi khác nhau. Không khí nơi này…(anh ấy gặp khó khăn khi tìm từ ngữ) giống như các học giả. Họ đang nghiên cứu. Mọi người đều có mục đích và có cảm giác thanh thản.  m nhạc dường như đang lấp đầy toàn bộ nơi này. Chỉ vừa đủ nghe nhưng nó leng keng. Một bản nhạc hay.

 

D: Dường như là một nơi rất đẹp.

J: Vâng, thật sự rất tuyệt. Mọi thứ lấp lánh và mọi người đều mặc áo choàng đẹp. Quần áo như thể trong suốt nhưng có những màu điện sáng lên. Đó là hào quang của mọi người.

D: Có ai phụ trách nơi đó không? Làm thế nào để anh tìm kiếm thứ gì ở đó?

J: Có, có một người hướng dẫn linh hồn và là giám hộ của thư viện này. Anh ấy đang ngồi ở bàn đầu kia và anh ấy đang viết gì đó. Và anh ấy đang hỏi tôi, “Yêu cầu của anh là gì?”

 

D: Anh ấy hiện có đang bận lắm không?

J: Ồ, không. Anh ấy nói, “Không, không, không, không. Rất tuyệt vời. Được phục vụ là rất quan trọng.”

D: Được rồi. Vậy anh ấy có thể tra cứu thông tin cho chúng ta.

J: Anh ấy nói có một số hạn chế.

 

D: Anh ấy có thể cho ta biết các hạn chế đó là gì không? Tôi muốn biết khi nào tôi sẽ vi phạm quy tắc.

J: Anh ấy nói, “Sẽ không tốt nếu tìm hiểu quá nhiều về tương lai cá nhân của bạn. Đó là một luật “không-không”. Điều đó không tốt, nó gây ra sự bất hòa.”

D: Được. Chúng ta sẽ không làm điều đó. Có hạn chế nào khác không?

J: Anh ấy nói đó là hạn chế chính.

D: Mọi người đang ở trong cơ thể vật lý có được phép đến Thư viện không?

 

J: Anh ấy nói, “Có, họ đến đây trong thể vía (astral), trong giấc mơ của họ. Thực ra mơ là du hành bằng thể vía. Họ đến đây và không phải lúc nào họ cũng nhận thức được những gì họ đang làm bởi vì nó giống như một màn sương mờ ảo. Rất hiếm khi có những người đã hóa kiếp tìm đến chúng ta. Có một vài người nhưng không nhiều lắm.” Anh ấy đang chỉ cho tôi xung quanh. Thư viện có mái vòm khổng lồ, nơi mọi người tụ tập thành nhóm và nghiên cứu và thảo luận các vấn đề. Họ có thể đi vào các căn Phòng Xem xung quanh để nhìn mọi thứ nếu họ muốn. Mọi kiến thức được lưu trữ trong những căn phòng này nhưng không giống như những cái máy tính. Mọi người không cần dùng máy tính ở đây. Thông tin chỉ được chuyển tiếp bởi suy nghĩ. Và anh ấy nói rằng chúng ta có thể đi vào các Phòng viết. Đó là nơi chúng ta có thể đọc. Đó là nơi mà những người thích đọc và viết tìm đến. Đó là một phần của khu phức hợp Thư viện này.

D: Phòng viết là một phần khác trong thư viện?

J: Vâng. Dành cho những người chưa có linh hồn tiến bộ. Họ là những linh hồn trung bình vẫn cần những chữ có ý nghĩa đối với sự nhận thức bên trong họ.

 

D: Họ không thể hiểu các Phòng Xem?

J: Chà, họ sẽ hiểu, nhưng đây là cách họ chọn để học, bằng cách đọc sách.

D: Trong trường hợp đó, họ có thể lấy các cuốn sách và ngồi xuống để đọc, và viết?

J: Đúng. Viết lên chúng luôn. Một số người làm vậy.

D: Is that allowed. Wouldn’t that be changing them?

 

D: Điều đó được phép sao? Nó sẽ không làm thay đổi nội dung sao?

J: Anh ấy nói, “Vâng, họ được phép. Bất cứ thứ gì có ích cho sự phát triển của linh hồn đều được cho phép. Đó là lý do tại sao đôi khi ta nhìn thấy những đứa trẻ sinh ra với những căn bệnh biến dạng khủng khiếp. Mọi thứ đều được phép. Tất cả đều nhắm mục đích hướng tới sự hoàn thiện về mặt tinh thần.”

D: Nhưng tôi nghĩ rằng họ không được phép viết vào những cuốn sách này vì đó là những bản ghi vĩnh cửu và không nên bị bôi nhọ hay thay đổi.

J: Tấm thảm là vĩnh cửu. Đó là thứ duy nhất không thể đụng tới. Tuy nhiên, anh ấy nói rằng bất cứ thứ gì cần thiết cho sự trưởng thành của tâm hồn đều được phép. Với một số người, đó là những cuốn sách. Nhưng với hầu hết các linh hồn tiến bộ thì đó chỉ là thông tin.

 

D: Vậy đó là những người có thể tiếp thu kiến thức tốt hơn ở những Phòng Xem?

J: Vâng.

D: Tôi đã tự hỏi liệu có bất kỳ hạn chế nào về việc ai được phép đến Thư viện?

J: Không có sự hạn chế nào, đó là sự thật, nhưng những linh hồn với năng lượng ở cấp thấp thường rất khó bước vào cảnh giới này. Họ cảm thấy sợ hãi hoặc khiếp sợ khu vực này và vì vậy anh ấy nói rằng họ sẽ không tìm cách đến đây.

D: Tôi tự hỏi tại sao nó lại khiến họ sợ hãi?

J: Họ vẫn còn mang phần lớn các phẩm chất tiêu cực của những sự tồn tại trước. Sự tham lam, thèm khát, ghen tị, nhưng thứ làm giảm đi sóng rung của một người. Vì vậy, kết quả là họ tập trung chủ yếu vào cái mà anh ta gọi là “thế giới hạ giới”. Họ thực sự gặp khó khăn khi đi vào khu vực này, giống như họ bị đẩy lùi.

 

D: Có vẻ như dù sao thì họ cũng không đi tìm kiếm kiến thức.

J: Anh ấy nói, “Chà, chúng tôi ở đây để phục vụ họ. Thực ra chúng tôi có các chi nhánh thư viện ở hạ giới. Và cần một sinh mệnh linh hồn tuyệt vời ở những chi nhánh này. Nhưng chúng hầu như không bao giờ được sử dụng. Những sinh mệnh thấp hơn vẫn đang nhìn thấy những trải nghiệm dưới dạng vật chất. Đó là lý do tại sao họ đi chơi bời ở những nơi làm tha hóa hoặc suy thoái tâm hồn con người.

D: Tôi đang tò mò về lý do tại sao chúng ta được phép vào nơi này.

J: Ý thức duy nhất về mong muốn đã được thể hiện ra.

 

D: Vậy họ biết lý do tại sao chúng ta tìm kiếm thông tin.

J: Ồ, họ biết. “Chỉ cần cho phép bản thân bước vào một vòng tròn ánh sáng trắng, chúng tôi biết bạn là người ở thể cao hơn. Và chúng tôi có thể đọc được những động cơ phía sau việc mà bạn đang tìm kiếm. Không có gì có thể che giấu được.”

D: Chúng tôi có được phép xem những thông tin này không?

J: Anh ấy nói ta có thể đi đến Phòng xem.

 

D: Đó là ở đâu?

J: Anh ấy đang đưa tôi đi vào một phòng khác này.

D: Vâng. Tôi quan tâm đến những cõi tồn tại khác nhau. Tôi nghĩ sẽ dễ dàng hơn nếu anh có thể nhìn thấy những thứ này trong Phòng xem thay vì thực sự đi đến các cõi khác. Anh có thể bị không thoải mái khi làm vậy. Nhưng nếu người giám hộ có thể cung cấp cho anh thông tin về chúng hoặc chỉ cho anh thấy, thì có thể dễ dàng hơn. Anh ấy có thể làm điều đó không?

 

J: Có. Anh ấy nói cõi linh hồn được chia làm ba phần: hạ giới, trung giới và thiên giới.

D: Trước hết, tôi tò mò về các cõi hạ giới, chúng ta có thể bắt đầu từ đó. Anh ấy có thể cho chúng ta biết chúng trông như thế nào và kiểu người gì hoặc linh hồn gì đang ở đó không?

J: Có. Chúng tôi đang đi vào Phòng xem và anh ấy đang chỉ cho tôi. Anh ấy nói, “Chỉ cần chú ý vào bất cứ thứ gì anh muốn thấy và mọi hình ảnh sẽ đến với anh.” Chúng ở hết trên các bức tường.

 

D: Có giống như một màn hình trên bức tường không?

J: Không hẳn giống như một bức tường. Nó bao quanh ta. Tôi đang đứng giữa và xem chúng. Và anh ấy nói cõi hạ giới thật khủng khiếp. Anh ấy nói, “Chúng tôi cầu nguyện cho những sinh mệnh hạ giới, nhưng giống như họ bị ràng buộc với Trái Đất. Họ không ở trong hình dạng con người nhưng họ vẫn ở trên trái đất.” Và họ giống như…Ồ! ( m thanh ghê tởm) Thật là ghê tởm!

D: Anh nhìn thấy gì?

J: Chà, tôi vừa thấy ai đó bị bắn. (Không thoải mái) Và có một nhóm các linh hồn đang theo dõi và gào lên, “Ồ, chẳng phải điều đó thật tuyệt sao? Nhìn những máu me và ruột gan đó kìa!”

 

D: Ý anh là họ đang xem một người bị bắn?

J: Họ đang xem hai người. Một người da đen và một người da đen khác đấu súng với nhau trong một vụ mua bán ma túy. Và giống như…ồ! Khoảng một ngàn linh hồn đang xem. Nó giống như, “Ồ, lại có một vụ khác! Chúng ta đi đâu tiếp? Ồ, nhìn cô gái kia! Cô ấy đang bị cưỡng hiếp! Hãy xem thử nào!” Họ đang chứng kiến tất cả sự tàn bạo. Và người giám hộ nói với tôi, “Họ phải xem những thứ này để thấy họ đã sống cuộc đời họ như thế nào. Họ đã từng sống như thế theo một cách rất suy đồi.” Và anh ấy nói những linh hồn này phải học được từ điều này.

 

D: Ý anh là sau khi họ chết họ chỉ ở quanh những khu vực này hay sao?

J: Không. Họ bị ép buộc. Họ không thể lên cõi cao hơn. Bà thấy đấy, độ rung của họ, về mặt tinh thần, là rất thấp. Họ là một sóng rung dày đặc và không thể đi cao hơn vì vậy họ phải quan sát thế giới vật chất. Họ tương tác với thế giới này.

D: Tôi đang nghĩ nó giống như phiên bản Địa ngục của chúng ta.

J: Đó là một phiên bản. Một Địa ngục. Bởi vì cho đến khi họ học được cách tái sinh và trở thành một linh hồn tiến bộ, đôi khi họ lặp đi lặp lại những tình huống tương tự. Và anh ấy nói một số người ở đó gần như là thú dữ. Đó là từ mà anh ấy đã dùng, “thú tính.”

 

D: Tôi đã luôn nghĩ rằng không có nơi nào thực sự như Địa ngục.

J: Vâng, đó là Địa ngục cho họ. Bởi họ nếu họ sử dụng ma túy hoặc rượu quá mức, hoặc để dục vọng điều khiển, thì nó vẫn kiểm soát họ. Họ vẫn có mong muốn đó sau khi qua đời, nhưng không thể thể hiện ra. Đó là lý do tại sao điều quan trọng trước khi ta rời bỏ hành tinh là không có bất cứ thứ gì của…thứ gọi là “tệ nạn”, bởi vì ta mang theo chúng đến thế giới tiếp theo. Anh ấy nói, “Ví dụ, chúng ta có những người ở đây muốn hút thuốc lá, nhưng họ không thể hút bởi vì chúng tôi không có thuốc lá ở đây. Vậy họ sẽ dành thời gian chơi với những người còn sống mà muốn hút thuốc. Hoặc chúng ta có những linh hồn đã từng dùng ma túy, muốn bắn người, và đã làm cho điều đó thành một thói quen trong cuộc sống của họ. Họ sẽ muốn ở quanh những người thích bắn súng.”

 

D: Ý anh là họ cố gắng để có được những cảm giác tương tự bằng cách thẩm thấu hoặc thứ gì đó giống vậy?

J: Vâng, họ cố gắng để có được. Đó là lý do tại sao họ quanh quẩn bên những người đó. Những người đã để dục vọng thúc đẩy cuộc đời họ sẽ quẩn quanh ở những nơi mà nhiều dục vọng đang diễn ra trong dạng con người, như những nhà thổ và những thứ thuộc loại này. Anh ấy nói rằng đây là những cư dân thấp hơn của thể phách.

D: Nghe có vẻ như là một vòng luẩn quẩn, giống như họ sẽ không đi đến đâu. Làm thế nào để họ ra khỏi cõi này?

 

J: Anh ấy nói đây là lý do tại sao mọi người cần phải cầu nguyện cho những người thân yêu của họ vì sẽ giúp họ nhìn thấy áng sáng. Đó giống như Địa ngục của riêng họ. Nhưng, anh ấy nói khi họ cảm nhận rằng họ đã có đủ điều này, các linh hồn hộ mệnh sẽ đến với họ. Chẳng hạn sau khi họ đã học được cách nói, “Tôi mệt mỏi khi nhìn những người này đang làm những việc mà tôi không thể làm”. - Sau đó những người giám hộ sẽ đến và bắt đầu chỉ cho họ những cách thức để có thể tạo ra sự biến đổi cho họ. Nhưng anh ấy nói, “Đến lúc để họ tái sinh lần nữa, chúng tôi sẽ tiến hành.” Anh ấy nói rằng tất cả bọn họ sẽ đều đi đến phòng máy tính, nơi họ có thể được đánh giá lại. Phòng máy tính sắp xếp họ và khớp với thời gian mà họ sẽ hóa kiếp và kiểu bài học họ phải học ở kiếp đó. Họ được chỉ cho cách mà họ có thể sử dụng kiếp sống đó một cách nhanh chóng. Nhưng anh ấy nói, “Tất cả sẽ thay đổi trong thời gian ngắn vì Trái Đất đang trở nên tiến hóa quá cao cho những linh hồn này. Nên chúng tôi sẽ đưa những linh hồn này đến một…” (John đột nhiên cười.) Bà biết đấy, giống như là, “Được rồi, bạn đã có cơ hội ở đây rồi. Thuyền tiếp theo sẽ đi đến Arcturis.” (Một cách hài hước) Thực ra nó cũng khá là buồn cười. Người hướng dẫn linh hồn này khá là hài hước. (Cười) Anh ấy thật vui tính, hơi ngốc nghếch, và anh ấy đang nói, “Vâng. Bạn đã có cơ hội ở đây. Giờ chúng tôi sẽ đưa bạn đến những hành tinh khác ở gần Arcturis.”

 

D: Có phải là những hành tinh có sự tiêu cực trên đó không?

J: Vâng, anh ấy nói rằng đó vẫn là những hành tinh đang phát triển. Nhưng những linh hồn này sẽ không quay trở lại đây vì hành tinh Trái Đất đang thay đổi. Những linh hồn mà chúng ta đang thấy thuộc dạng thấp, có sóng rung đặc. Anh ấy nói, “Giờ đây, những linh hồn có sóng rung cao hơn đã khác. Khi họ vượt qua họ thường đến thẳng Đền thờ Trí tuệ và Kiến thức bởi vì họ đã từng ở đó trước đây.

Đây có thể là nơi có các ngôi trường.

 

D: Họ bỏ qua tất cả những tiêu cực đó.

J: Và anh ấy nói, “Rồi đến những linh hồn trung cấp. Họ thích thể hiện mình trong những hoàn cảnh hạnh phúc với các gia đình đã vượt qua. Có những ngôi nhà và những khu nghỉ dưỡng hồ và thuyền cho họ.”

D: Ý anh là giống như lối sống của họ trên Trái Đất?

J: Có tất cả các kiểu nhà khác nhau được xây dựng dọc theo các bờ hồ. Trên một trong những sườn đồi dốc có các ngôi nhà đẹp. Đây là nơi mọi người sẽ sống nếu họ muốn, đặc biệt là những người gặp khó khăn với việc thích nghi với thế giới linh hồn. Họ sẽ dành nhiều thời gian ở đây.

D: Ý anh là họ muốn sống trong một ngôi nhà quen thuộc với họ?

J: Đúng. Họ có thể sống trong một ngôi nhà giống ngôi nhà của họ khi họ ở trong cơ thể vật chất.

 

D: Những ngôi nhà này có đồ đạc và những người khác và những thứ tương tự không?

J: Có những người khác và họ thể hiện bất cứ thứ gì họ muốn. Nên nếu họ muốn có đồ đạc nội thất trang trí nghệ thuật, họ sẽ có đồ đạc nội thất trang trí nghệ thuật. Nếu họ muốn đồ nội thất bằng mây thì họ sẽ có đồ nội thất bằng mây. Nếu họ muốn có Vua Louis XVI thì họ sẽ có thể có Vua Louis XVI. Bất cứ phong cách nào họ muốn, họ có thể có. (Cười) Bà thấy đấy, những người này không phải là những người có linh hồn tiến bộ. Họ chỉ ở đó để chờ đợi kiếp sống tiếp theo của họ. Có vẻ như chỉ những linh hồn tiến bộ mới ở trong Thư viện và các khu vực khác của khu phức hợp. Những linh hồn khác vẫn còn kết nối với Trái Đất.

D: Có lẽ đó là tất cả những gì họ có thể hiểu được.

J: Rất là đúng. Bà đã hiểu đúng chỗ đó.

 

D: Có thể họ nghĩ rằng đó là tất cả những gì có thể tồn tại ở phía đó.

J: Họ thường nằm trong số những người có cùng suy nghĩ. Người giám hộ của thư viện đang nói, “Như câu nói cổ xưa, ‘Chim lông kết đàn.’ Hãy nhớ lấy điều đó. Đó là câu nói mà thế giới của các bạn sử dụng. Những sinh mệnh tiến bộ và có năng lượng cao sẽ được hút lại với nhau, giống như những người có năng lượng thấp hơn thì thu hút các sinh mệnh thấp hơn.” Những người ở cấp độ này muốn giữ lại phong cách sống quen thuộc của họ. Nhưng họ dùng điều này để làm sáng tỏ mọi thứ. Đó là lý do tại sao nhiều nghiệp chướng của gia đình xảy ra trong các kiếp sau này bởi vì họ đã có những chấp mạnh mẽ trước đó ở cấp trung này. Có hạ giới, trung giới và thiên giới. Và trung giới là những dạng này. Giống như vùng ngoại ô của nước Mỹ. Có những ngôi nhà đẹp và mọi người về cơ bản đang nói chuyện với bạn bè và người thân của họ và đang có những kỷ niệm đẹp cũ. Đôi khi những người hướng dẫn linh hồn sẽ đến một ngôi nhà và nói chuyện với họ rằng họ nên chuẩn bị cho kiếp sống tiếp theo của mình. Và họ nói, “Chà, chúng tôi chỉ muốn tận hưởng gia đình chúng tôi thêm chút nữa. Chúng tôi có thời gian không? Có cần thiết phải phát triển tâm linh không?” Và anh ấy nói, “Chà, có, bạn cần đi đến Đền thờ.” Và họ khá sợ hãi. Thái độ của họ theo kiểu “Tôi không biết về điều đó.”

 

D: Họ muốn ở lại với những gì quen thuộc với họ.

J: Vâng, họ không muốn đi xa hơn. Nhưng họ có thể hiển hiện ra những gì tốt đẹp và họ khá hạnh phúc. - Sau đó chúng ta đi vào thượng giới. Anh ấy nói giống như ta có các tầng lớp xã hội khác nhau. Trung giới tốt đẹp; nó giống như ta đi đến một vùng ngoại ô xinh đẹp. Nhưng thượng giới thì lộng lẫy khi so với cảnh đẹp như vậy. Có những khu vườn là nguyên mẫu của tất cả những ngọn núi, đại dương, con suối, hồ và các thác nước xinh đẹp. Mọi thứ đều ở đó và rất tuyệt vời. Có một thành phố đẹp như ngọc nơi đặt Đền thờ Trí tuệ. Có những ngọn núi bao quanh, có một số người là sinh mệnh thượng giới đang sinh sống. Nhưng họ đi vào Đền thờ. Họ là những linh hồn thích cảm giác thoải mái về cuộc sống gia đình. Anh ấy nói rằng nhiều linh hồn tiến bộ thích kiểu sống này. Đây là lý do tại sao họ có những ngôi nhà biệt thự nhỏ trên sườn núi. Thật là đẹp. 

 

D: Có vẻ như các linh hồn đang đi đến bất cứ khu vực nào mà họ quen thuộc. Và họ sẽ không tiếp tục đi lên cấp độ tiếp theo cho đến khi họ sẵn sàng. Đúng vậy không?

J: Đúng. Anh ấy nói rằng ta phải tiến bộ đến một cấp độ nhất định. Nhưng anh ấy nói rằng thượng giới là nơi ta muốn khi ta đến đây. Anh ấy nói, “Đó là nơi này. tuyệt đẹp. Trung giới, thì quan trọng. Đó là nơi mà phần lớn các linh hồn tìm đến. Không tốt, không xấu, không thoái hóa, chỉ là họ muốn gặp gỡ gia đình và bạn bè. Và họ cần thời gian. Nhưng đến lúc họ phải đến phòng máy tính thì là lúc họ phải đi rồi.”

 

D: Mọi người ai rồi cũng phải đến phòng máy tính?

J: Ồ, vâng. Mọi người đều phải đi. Đó là phòng xử lý. Nhưng anh ấy nói rằng các sinh mệnh thấp hơn chỉ còn vài năm nữa để vượt qua những tiêu cực này. Anh ấy không thể chỉ cho tôi phòng máy tính. Đó là một phòng xử lý về cơ bản thì chỉ những người giám hộ linh hồn mới được phép đến. Đó là một nơi rất quan trọng, nhưng anh ấy nói ngay cả bà trong trạng thái linh hồn cũng không thể đi đến đó lúc này.

 

D: Được rồi. Chúng ta không cần phải xem. Chúng ta chỉ cần biết về những điều này thôi.

J: Đây là phòng xử lý nơi các linh hồn được xếp thành hàng và ghép với các thể xác thích hợp để họ có thể hóa kiếp. Nhưng, anh ấy nói nó sẽ khác so với một linh hồn từ thượng giới muốn hóa kiếp. Giống như anh ấy có quá khứ tốt nên anh ấy được ưu tiên hơn. (Cười) Ý tôi là, một số trong số họ vừa được chuyển đi. (Cười) Đó là điều tôi bị ấn tượng. Anh ấy nói đó là sự thật, một số linh hồn được chuyển đi. Anh ấy nói nhiều về nỗi đau và sự khổ sở của những người đã chết vì nạn đói ở Ethiopia và những điều tương tự như vậy gây ra do các cuộc sống hoàn toàn buông thả trong quá khứ. Anh ấy cho biết những sinh mệnh này đang được xử lý thành năng lượng linh hồn cao hơn cho họ.

 

D: Sau đó họ sẽ được đưa vào một cuộc đời mà họ sẽ không sống quá lâu. Chỉ đủ lâu để cố gắng trả lại một số niềm đam mê.

J: Để đau khổ. Để dạy họ rằng họ phải trưởng thành về mặt tâm linh.

D: Chà, có phải phòng máy này cũng là nơi kết nối nghiệp cuối cùng với gia đình và những thứ như vậy không?

J: Đây giống như một trung tâm xử lý khổng lồ. Tôi thấy một phần căn phòng trông như thế nào nhưng tôi không thể đi vào. Có một hàng những linh hồn, tất cả ở góc, chờ được đi vào. Nhưng khi một linh hồn cấp cao hơn đến, giống như anh ta được ưu tiên phục vụ. Họ đã biết rằng quá trình xử lý với anh ta sẽ diễn ra nhanh chóng. Anh ta đã được mở ra một đường khác.

 

D: Vậy có nhiều linh hồn ở cấp độ thấp hơn là những người được gửi đến để sống những cuộc đời khủng khiếp như vậy và để chết hàng loạt tại các quốc gia trong thảm họa và nạn đói. Đó có phải là những người trở lại và sống ở những nơi đó không?

J: Không. Anh ấy nói đừng nhìn vào nó theo kiểu như vậy. Họ đang trả giá cho những kiếp sống mà họ đã lạm dụng cơ thể của mình. Anh ấy nói rằng bà đã có thể làm điều tương tự. Bà lạm dụng đền thờ của bà, bà có thể bị đau khổ vì điều đó.

D: Liệu phiên bản về Thiên đường mà mọi người nghĩ đến có phù hợp với bất kỳ cõi nào trong số các cõi giới này không?

J: Anh ấy nói cõi trên sẽ rất giống như Thiên đường bởi vì nó rất là đẹp.

 

D: Đó là phiên bản Thiên đường của họ?

J: Không, anh ấy nói; những người tin vào Thiên đường và Địa ngục vẫn ở mức độ thông minh của cõi trung. Không, đó không phải là Thiên đường hay Địa ngục mà họ được ban tặng. Họ sẽ được cấp cho một ngôi nhà đẹp vùng ngoại ô ở một trong những vùng ngoại ô rất đẹp. Đây là những gì họ mong đợi và vì vậy nó hiện ra như vậy. Không có thiên thần với đàn hạc ở đây.

D: Tôi đã tự hỏi về điều đó; rằng liệu có ai đó đang lơ lửng trên mây với một cây đàn hạc. (Cười)

J: Không có đám mây nào cả. Tuy nhiên, cõi trên rất là đẹp. Với đầy những viên ngọc quý - giống như màu sắc của hoa. Thực sự đó có thể là một Thiên đường.

 

D: Điều đó giống với phiên bản mà mọi người mong đợi về Thiên đường. Có bất kỳ cõi cao hơn nào mà anh ta có thể kể cho chúng ta nghe không, hay đó là điều tối kỵ?

J: Anh ấy nói rằng cõi trên là tầng tiến bộ mà ta đạt đến. Tuy nhiên, có những tầng còn cao cấp hơn mức này. “Nhưng bạn vẫn còn gắn với một cơ thể và vì vậy có những thứ khác mà bạn phải quan tâm.” Anh ấy nói, “Đừng nhìn xa hơn. Ở mức độ nhận thức của anh, John, như vậy là đủ.”

 

D: Vậy khi anh lên đến những cấp độ cao hơn, anh có quay lại và hóa kiếp lần nữa không?

J: Không. Anh ấy nói rằng ta có nhiều nhiệm vụ quan trọng hơn để làm việc cho kế hoạch của vũ trụ. Và ta thường không hóa kiếp lại lần nữa trừ khi đó là một nhiệm vụ rất quan trọng. Anh ấy nói những người vĩ đại trong lịch sử, ví dụ như Chúa Jesus và Đức Phật, là những sinh mệnh siêu phàm đã quay trở lại.

D: Họ quay lại vì một mục đích.

J: Đúng vậy, một mục đích rất quan trọng.

D: Tôi tự hỏi liệu mục đích của chúng ta trong quá trình tiến hóa có phải là để vượt lên trên cõi đó không.

J: Anh ấy nói rằng chúng ta vượt quá cõi trên và đi vào sự trẻ hóa linh hồn và học cách trở thành một linh hồn vũ trụ. Sau đó, chúng ta không còn bị phụ thuộc vào các cõi của Trái Đất nữa. Tôi không thể hiểu điều này. Nhưng anh ấy nói, “Hiện tại anh không thể hiểu được.” (Cười).

 

D: Vậy cuối cùng mục đích của chúng ta là gì?

J: Sự hoàn hảo. Chúng ta tiến bộ. Như bà biết từ các định luật vật lý, năng lượng không sinh ra và không mất đi. Nó chỉ biến đổi các dạng của nó trở về nguồn của nó. Và vào thời điểm nó trở về nguồn, nó có cùng một năng lượng. Anh ấy nói điều này cũng áp dụng cho vật lý của linh hồn. Anh ấy nói, “Đó là manh mối. Anh hãy tự suy nghĩ.”

D: Nhưng mục đích cuối cùng là sự hoàn hảo. Và để đạt được điều đó, ta phải trải qua vài kiếp sống trên Trái Đất và sau đó tiến hóa vượt lên?

J: Anh ấy nói mỗi kiếp sống sẽ dạy cho ta một phẩm chất khác nhau mà ta cần phải học trong quá trình tiềm kiếm sự hoàn hảo. Ta không chỉ có vài vòng đời. Một số người phải trải qua ba, bốn, năm, sáu trăm cuộc đời.

 

D: Tất nhiên, nhiều người trong số đó phải tiếp tục lặp đi lặp lại các bài học, phải không?

J: Đúng vậy. Anh ấy nói một số linh hồn cấp cao có thể thực hiện trong mười kiếp. Nhưng con số trung bình của mọi người là khoảng 120. (Đột ngột) Anh ấy nói rằng chúng ta đã thấy đủ và giờ là lúc chúng ta phải rời khỏi khu vực này. Anh ấy đang dẫn tôi ra khỏi thư viện và chỉ cho tôi những bậc thang dẫn ra bên ngoài khu vực Đền thờ và đi xuống một khu vườn tuyệt vời, đẹp đến nghẹn ngào. Anh ấy nói, “Anh nên đi xem ngoài đó có gì.” Tôi có cảm giác rằng chúng ta đã đặt quá nhiều câu hỏi. Tôi đang đi dạo trong khu vườn này và nó thật là đẹp. Có đài phun nước và đường dẫn nước. Chim đang hót. Những bông hoa có mùi thơm tuyệt vời. Có một linh hồn rực rỡ ở đây và anh ấy nói, “Hãy nói về khu vườn nào. Đó là nguyên mẫu của tất cả các loài hoa và cây và ao hồ, đài phun nước mà anh có trên Trái Đất, nên nó đẹp hơn rất nhiều.” Mọi thứ đều tinh tế. Những bông hoa giống như những viên ngọc được cắt bằng tay. Mùi hương của chúng thật kỳ diệu. Tưởng tượng một loại nước hoa tốt nhất, đắt nhất thế giới vừa được xịt khắp mọi nơi. Ý tôi là, đó là loại mùi hương tuyệt vời bay trong không khí. Cảm giác như thiên nhiên đang ban phát tình yêu cho bạn. Và có những con bướm đẹp. Ồ, thật tuyệt vời. Ở đây đẹp quá. Và đây là nguyên mẫu của những khu vườn trong thế giới thật. Đây là thế giới, thế giới thật. Cõi vía (astral) là thế giới thực và khu vườn này là nguyên mẫu cho khu vườn Trái Đất của chúng ta.

 

D: Tôi đang nghĩ về những bông hoa trên Trái Đất. Chúng sẽ nở và sau đó sẽ rụng.

J: Không, ở đây chúng là vĩnh cửu. Chúng không bao giờ thay đổi. Đó là lý do tại sao chúng có sự hoàn hảo như ngọc quý.

D: Giống như một bông hồng hoàn hảo nhất hoặc thứ gì giống như vậy?

J: Vâng, mỗi cánh hoa đều tinh xảo. Nhưng bông hoa giống như những viên ngọc hoàn hảo nhất.

D: Cây cối ở đó có giống như vậy không? Chúng có giống như là những phiên bản hoàn hảo nhất cho các cái cây? Ý anh là vậy đúng không?

J: Anh ấy nói rằng cây cối trong thế giới của ta, thế giới vật chất, chỉ là sự phản ánh của những thứ này.

 

D: Tôi đoán tôi đã nghĩ ngược lại. Rằng có thể thế giới linh hồn là sự phản ánh của thế giới này.

J: Ồ, không, không, không. Anh ấy nói, “Thế giới này tốt hơn nhiều. Mọi thứ đẹp đẽ được tạo ra trong thế giới vật chất của các bạn đều có bản sao của chúng ở đây trong thế giới này. Và Trái Đất chỉ là sự phản ánh của thế giới linh hồn. Thế giới của bạn thật thô kệch và thô thiển.” Người giám hộ của khu vườn tuyệt vời này đã nói vậy.

D: Vậy mỗi nơi có một người giám hộ.

J: Vâng, mỗi nơi trong khu phức hợp này có một người giám hộ khác nhau. Có một cái hồ rất đẹp này.

 

D: Đó là đâu?

J: Trong khu vườn. Có tất cả các kiểu nhà khác nhau được xây dựng dọc theo một bên bờ hồ. Và mọi thứ, đài phun nước, đền thờ, những ngọn núi và cảnh quan đều hoàn hảo và vĩnh cửu. Cường độ của màu sắc ở đây thật ngoạn mục. Không thể diễn tả được vẻ đẹp lạ thường của nơi này. Ồ, anh ấy đang nói rằng có lẽ chúng ta nên quay trở lại. Anh ấy nói, “Anh đã được tham quan một vòng. Giờ, quay lại thôi. Quay lại đi, John!”

D: Được rồi. Nhưng không có nơi nào khác ở trên đó mà tôi cần phải biết sao?

J: Không, không phải bây giờ. Anh ấy nói một số khu vực nằm ngoài khu vực này bởi vì nó giống như kéo một đứa trẻ mới chập chững biết đi hoặc đang học mẫu giáo vào một trường đại học. Anh ấy nói thông tin này không cần thiết cho bà vào thời điểm này.

 

D: Được rồi. Nhưng hãy nói với anh ấy rằng tôi đang cố gắng tìm hiểu những điều này để những người sợ chết sẽ biết ở đó trông như thế nào. Đó là điểm chính. Có lẽ họ sẽ không sợ chết nữa nếu họ biết được những điều này.

J: Anh ấy hiểu nhu cầu phục vụ của bà là gì. Anh ấy nói việc đó rất tốt và tuyệt vời. Nhưng anh ấy cũng nói rằng có những thứ mà họ phải giữ bí mật.

 

D: Chà, tôi đánh giá cao điều đó.

J: Và anh ấy nói, “Hãy chăm sóc bản thân. Thấy hạnh phúc và thăng hoa trong tình yêu và ánh sáng. Cầu chúc cho anh và để ánh sáng trắng bao bọc anh và làm cho anh cảm thấy an toàn và hạnh phúc.”

D: Được rồi. Vậy anh ấy nghĩ chúng ta không nên hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào khác hoặc tìm kiếm thêm thông tin trong hôm nay. Có đúng vậy không?

J: (Ngạc nhiên) Anh ấy đi rồi!

 

D: Chà, vậy anh đang ở đâu? (Tạm ngừng) Anh có thấy gì lúc này không?

J: Tôi ở trong màu xám. Tất cả. Tất cả là màu xám. Một số loại mây.

D: Được rồi. Rõ ràng là họ muốn chúng ta đừng hỏi thêm câu hỏi. Mọi thứ có ổn với anh không? Nhưng tôi đoán là anh không có nhiều sự lựa chọn đâu đúng không? (cười)

J: (Bối rối) Tôi không còn ở đó nữa.

 

D: Được rồi. Chúng ta đã tìm ra khá nhiều thông tin.

Sau đó tôi đưa John trở lại hoàn toàn với ý thức. Tôi hơi thất vọng vì chúng tôi không thể tiếp tục khám phá thêm, nhưng khi họ ngừng luồng giao tiếp thì không còn sự lựa chọn nào khác. Cứ như thể chúng tôi được phép đến đó vào một thời điểm nhất định. Nhưng đến lúc họ quyết định chúng tôi phải rời đi thì đơn giản là họ đẩy chúng tôi ra khỏi cửa và đóng cửa lại sau lưng chúng tôi. Các hình ảnh đã bị cắt hoàn toàn. Đây là một sự xuất hiện rất bất thường. Chứng tỏ rằng chúng tôi chắc chắn không phải là người kiểm soát phiên làm việc này.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.