NHỮNG NGƯỜI GIÁM HỘ - Chương 13

 

Chương 13 


Trải nghiệm cuối cùng




Sáu tháng sau kể từ lần gặp đó, vào tháng 7 năm 1990, tôi quay trở lại Little Rock để gặp Janice. Tôi muốn thực hiện nhiều phiên thôi miên trong một ngày. Lần trước sau khi thực hiện ba phiên thôi miên trong một ngày, tôi nhận ra như vậy là quá nhiều cho cả hai chúng tôi. Trong chuyến đi này, chúng tôi sẽ cân nhắc lượng sức mình để không bị quá tải. Trong lần gặp gỡ này, các phiên thôi miên trải nghiệm những câu chuyện mới. Chúng tôi không thảo luận về chủ đề UFO nữa, thay vào đó chúng tôi trò chuyện với những thực thể đến từ những chiều không gian khác. Một số thực thể được hình thành bởi ánh sáng, và tự gọi mình là những sinh mệnh năng lượng thuần khiết. Có vẻ như Janice càng làm việc với những nguồn năng lượng này thì việc luyện tập của cô ấy càng trở nên phức tạp hơn. Những khái niệm được trình bày phức tạp đến mức tôi không thể đưa vào cuốn sách này. Tôi sẽ trình bày trong cuốn sách Vũ trụ xoắn của tôi. Đó sẽ là một cuốn sách hướng đến những người đã sẵn sàng và có thể hiểu được các khái niệm và lý thuyết khiến bộ não kém cỏi cảm thấy như một mớ hỗn độn. Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu kết hợp những thông tin này thành một cuốn sách dành cho những người thích được thử thách. Vì cuốn sách này đề cập đến hầu hết các trải nghiệm về UFO và còn ẩn chứa nhiều điều hơn thế nữa, tôi muốn cuốn sách của mình đi theo hướng đó.

 

Có một điều mà tôi muốn đưa vào đây liên quan đến sự việc tay Janice xuất hiện màu tím sau ba phiên thôi miên hồi tháng Giêng. Câu trả lời đến từ vị bác sĩ năng lượng mà tôi đã từng nói chuyện trước đây.

 

D: Lần thôi miên trước với Janice, tôi chứng kiến sự thay đổi về thể chất ở trong lòng bàn tay của cô ấy. Cô có thể giải thích tại sao không?

 

J: Chuyện đó xảy ra bởi vì cơ thể của cô ấy đã không thích nghi đúng với mức năng lượng mà cô ấy đang vận hành. Đây là một vấn đề về hệ tuần hoàn.

 

D: Làn da trong lòng bàn tay của cô ấy xuất hiện những đốm màu tím sẫm màu.

 

J: Đúng vậy, cô ấy đang ở mức năng lượng cực kỳ cao.

 

D: Chuyện này xảy ra là do sự dẫn nhập của người ngoài hành tinh thông qua cô ấy đúng không? (Đúng) Tôi đã lo lắng về sự quá tải và điều đó đã xảy ra do tôi thực hiện quá nhiều phiên thôi miên trong một ngày.

 

J: Không, dù sao thì nó cũng sẽ xảy ra. Một phần do cơ thể của cô ấy không đạt được trạng thái tốt nhất. Trên thực tế, điều này liên quan đến sự tương tác của năng lượng đang chảy qua các tĩnh mạch và liên quan đến hệ thống năng lượng mà cô ấy đang kết nối.

 

D: Tình trạng đổi màu da này có đáng ngại không?

 

J: Chúng tôi sẽ không cho phép điều đó xảy ra. Cô ấy rất quan trọng. Chuyện này sẽ không xảy ra nữa. Cô ấy hiện đã phát triển lên một cấp độ mới rồi.

 

Sau này, đúng là chuyện đổi màu da không xảy ra nữa. Ngoài ra, trong những phiên thôi miên tiếp theo, cô ấy không gặp phải những thay đổi thân nhiệt đã khiến tôi lo lắng trong những phiên trước đó. Có vẻ như cô ấy đã điều chỉnh để làm việc với những năng lượng cao hơn truyền qua cơ thể mình. Rõ ràng kiểu giao tiếp này có một tác động vật lý đáng chú ý đến cơ thể trong một số trường hợp, nhưng những tác động dường như không gây hại dài lâu. Đó là một hiện tượng của quá trình chuyển đổi.

 

Cũng trong thời điểm đó, một sự kiện kỳ lạ khác đã xảy ra liên quan đến trường hợp này. Tôi luôn sao lưu các cuốn băng và gửi một bản cho Lou và một bản cho đối tượng thôi miên, vì vậy sẽ luôn có những bản sao khác tồn tại. Thông thường, tôi ghi chép lại những cuốn băng mà tôi định sử dụng trong vòng vài tuần sau phiên thôi miên, cho nên tôi sẽ có một bản sao trên giấy. Tôi đã phiên âm những phiên đầu tiên được thực hiện vào năm 1989 và 1990. Còn ba phiên nữa vào năm 1990 và một năm sau đó vào năm 1991. Tôi luôn đặt những cuốn băng tôi định phiên âm ở một địa điểm trong văn phòng của mình, vì vậy chúng sẽ không lẫn lộn với những cuộn băng khác. Tuy nhiên, tôi không thể tìm thấy bốn cuốn băng cuối cùng này để phiên âm chúng. Tôi đã tìm kiếm chúng khắp văn phòng của mình mỗi khi tôi nghĩ về chúng. Tôi thậm chí còn yêu cầu Janice và Lou gửi cho tôi bản sao của họ. Janice chưa bao giờ nghe bất kỳ cuốn băng nào của cô ấy và cô ấy đã không nhớ mình cất ở chỗ nào. Lou thì bảo rằng tìm cuốn băng như mò kim đáy biển vì văn phòng anh ta rất lộn xộn. Tôi vẫn nhớ người ngoài hành tinh đã khuyên tôi rằng tôi sẽ không được phép in bất kỳ câu chuyện nào trong số này cho đến khi tôi hiểu được bức tranh tổng thể. Họ đã làm gì đó với chuyện này? Tôi vẫn chưa sẵn sàng để in nó, tôi chỉ muốn phiên âm các cuốn băng.

 

Một cách bí ẩn, những cuốn băng vẫn mất tích trong suốt 5 năm trời trong khi tôi bận rộn với những cuốn sách và công việc khác. Chúng đột nhiên xuất hiện ở một vị trí rõ ràng trên bàn làm việc của tôi vào đầu năm 1996. Chúng xuất hiện ở nơi mà tôi có thể nhìn thấy rõ, và không thể bị bỏ qua. Vào thời điểm đó, tôi đã bắt đầu biên dịch thông tin từ các tập tin của mình cho cuốn sách này. Khi những cuốn băng xuất hiện trở lại một cách bí ẩn, tôi biết đã đến lúc thông tin được tiết lộ. Tôi đã giữ lời hứa của mình và tám năm đã trôi qua kể từ khi họ yêu cầu tôi im lặng vào năm 1989.

 

Bây giờ tôi sẽ thêm vào thông tin từ phiên thôi miên cuối cùng tôi thực hiện với Janice vào tháng 9 năm 1991, phiên mà tôi gọi là "Trải nghiệm cuối cùng". Vào thời điểm đó, tôi tưởng rằng cô ấy đã đi lên một con tàu vũ trụ, nhưng sau khi xem qua bản phiên âm của các phiên thôi miên, tôi phân vân không biết cô ấy có ở trong căn cứ ngầm bên trong ngọn núi hay không. Dù là ở đâu thì nơi này có các trường học cung cấp kiến thức không tương đồng với bất cứ nơi nào trong vũ trụ.

 

Tôi trở lại Little Rock vào tháng 9 năm 1991 để có các phiên thảo luận với hai trường hợp nghi ngờ UFO bắt cóc. Lou và Jerry chở tôi đến những nơi này và là nhân chứng. Trong khi ở đó, tôi cũng đã làm việc với Janice. Lúc ấy, tôi không ngờ rằng, đó là lần cuối cùng tôi thôi miên cô ấy. Buổi gặp gỡ diễn ra tại nhà bạn tôi Patsy. Janice muốn khám phá một sự kiện kỳ ​​lạ đã xảy ra vào tháng 7 năm 1991.

 

Thời điểm đó Janice rất hạnh phúc vì một người đàn ông cô quen biết vài năm trước đã quay lại với cuộc đời cô, và cô có quan hệ tình cảm với anh ta. Cô cảm thấy như thể cuối cùng cô đã tìm thấy một tâm hồn đồng điệu. Không muốn làm anh ấy sợ hãi, cô đã không nói với anh ấy bất cứ điều gì về những trải nghiệm kỳ lạ đã xảy ra với cô. Anh ấy là một quân nhân, và cô ấy đã đến thị trấn bên cạnh căn cứ quân sự để nghỉ cuối tuần với anh. Họ đang ở trong một nhà nghỉ và Ken phải dậy rất sớm vào sáng hôm sau để trở về căn cứ. Sau khi anh đi, Janice lại chìm vào giấc ngủ sâu. Vài giờ sau, cô bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa của người giúp việc nhưng cô không thể tỉnh táo để trả lời. Cô biết người giúp việc đã tự vào phòng và hét lên một cách cuồng loạn. Điều này làm Janice giật mình tỉnh giấc, và cô nằm đó nhìn tất cả các đèn trong phòng đang nhấp nháy tắt mở thất thường cho đến khi một số trong số chúng phát nổ. Đây là điều khiến người hầu gái hoảng sợ, và cô ấy chạy ra khỏi phòng la hét. Vì vậy, trong phiên thôi miên này, chúng tôi muốn khám phá những gì đã xảy ra vào đêm đó.

 

Tôi đã sử dụng từ khóa dành riêng cho Janice và mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ mặc dù chúng tôi đã không có bất kỳ phiên nào trong suốt một năm qua. Sau đó tôi bắt đầu đếm đến ba và cô ấy trở lại buổi tối xảy ra sự việc. Khi tôi ghi chép lại đoạn băng này, tôi đã nghe thấy một hiệu ứng âm thanh kỳ lạ không thể nghe thấy vào thời điểm đang thôi miên. Sau khi đếm đến ba xong, tôi nghe thấy một thứ gì đó giống như tiếng nổ máy của ô tô, hay nói đúng hơn là giống như một chiếc ca nô đang tăng tốc.  m thanh rất lớn, vì vậy nó không phát ra từ bên ngoài. Có vẻ như nó ở ngay bên cạnh micrô. Nghe kĩ băng ghi âm tôi thực sự đã không hề nghe thấy một tiếng động nào trong căn phòng, bởi vì tôi tiếp tục hướng dẫn của mình mà không bị gián đoạn. Janice kể lại những kỷ niệm êm đềm trong đêm đó.

 

Sau đó cả hai đã chìm vào một giấc ngủ rất sâu.

 

D: Cô có ngủ ngon suốt đêm không?

 

J: Không, dường như như tôi đã thức dậy giữa đêm. Anh ấy cũng thức dậy và chúng tôi đang nói chuyện. Chúng tôi nói, "Chuyện gì đã xảy ra?" Giống như tôi vừa đến đó. Và anh ấy nói, "Chà, cảm giác như chúng ta đã ra khỏi thế giới này." Chúng tôi biết thể xác chúng tôi đang ở đó, nhưng chúng tôi biết chúng tôi đang ở một nơi khác theo một cách nào đó, bởi vì chúng tôi có thể chạm vào nơi khác bằng cách nào đó. Nó thực sự rất lạ. Tôi biết điều gì đó đã xảy ra trong đêm đó, nhưng tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. Anh ấy phải dậy sớm vì đúng bốn giờ rưỡi sáng anh ấy phải về lại căn cứ nhưng anh ấy đã rất khó khăn để thức giấc. Tôi lo lắng, vì tôi biết anh ấy chưa thực sự trở lại. Và tôi nghĩ, "Ôi, Chúa ơi! Anh ấy phải ra ngoài và lái xe." Sau đó, khi anh ấy bước ra khỏi cánh cửa, phía sau nhà nghỉ có một cánh đồng rộng lớn và sương mù bao phủ. Đó không phải ở bất cứ nơi nào khác. Thực sự kỳ lạ khi sương mù xuất hiện vào tháng Bảy. Tôi hỏi anh ấy làm sao anh ấy có thể lái xe trong sương mù như vậy, và anh ấy trả lời rằng không hề có sương mù. Anh ấy không nhìn thấy hiện tượng đó. Sau khi anh ấy đi, tôi quay trở lại giường và chìm vào giấc ngủ ngay sau đó. Giống như tôi biết mình sẽ không thực sự chìm vào giấc ngủ. Tôi đang đi đâu đó. Và tôi đã thực sự rời khỏi nơi đó. Đến khi trời sáng, người giúp việc mở cửa và la hét hoảng loạn. Tôi có thể nghe tiếng cô ấy la hét, nhưng tôi không thể cử động kể cả việc mở mắt. Cô ấy chỉ biết đứng đó và hét lên. Tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng không thể làm được gì. Cuối cùng khi tôi có thể mở mắt ra nhìn, tất cả các bóng đèn đều nhấp nháy ... ồ, chúng nhấp nháy rất nhanh. Và tôi đã bị  chóng mặt. Người giúp việc vẫn ở đó la hét. Cô ấy không biết phải làm gì. (Dịu dàng) Không sao đâu. Không sao đâu. Và những cái bóng đèn tiếp tục nhấp nháy, cho đến khi một số trong số chúng phát nổ. Và sau đó chúng không còn nhấp nháy nữa.

 

D: Hãy quay trở lại buổi tối hôm trước, và cô sẽ tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra. Trải nghiệm đó có xảy ra khi Ken ở đó không?

 

J: Một số chuyện đã xảy ra khi Ken ở đó.

 

D: Hãy xem xét  cảnh đó. Hãy cho tôi biết khi nào nó bắt đầu. Lúc đó cô đã ngủ chưa?

 

J: (Cười) Thực ra chúng tôi đang mơ màng. Đó là ngay trước khi ngủ. Và chúng tôi cùng nhau rời đi.

 

D: Ý cô là gì?

 

J: Ý tôi là chúng tôi đã rời khỏi nhà nghỉ. Chúng tôi đi ra ngoài để đến chỗ những con tàu.

 

D: Sao cô làm điều đó?

 

J: Tôi không biết. Chúng tôi đã ở trên tàu. Mọi chuyện diễn ra rất nhanh.

 

D: Cô và Ken đã rời đi theo nghĩa đen à?

 

J: Có lẽ vậy. Tôi có thể nhìn thấy cơ thể của anh ấy.

 

D: Vì vậy, cả hai bạn đã rời khỏi phòng? (Uh-huh) Con tàu ở đâu?

 

J: Tôi không biết. Chúng tôi chỉ đang trôi dạt, và sau đó chúng tôi đã ở trên con tàu.

 

Chỉ cần vù một tiếng! Rất nhanh.

 

D: Được rồi. Nói cho tôi biết cô nhìn thấy những gì.

 

J: Ồ. chúng tôi rất vui vì chúng tôi ở đó. Chúng tôi không sợ gì cả. Chúng tôi đi vào căn phòng thiêng liêng.

 

D: Căn phòng thiêng liêng là sao?

 

J: (Tạm dừng) Tôi không chắc mình có thể nói với bà chuyện đó.

 

D: Cô nghĩ cô không được phép tiết lộ ư?

 

J: (Giọng cung kính) Đây là căn phòng cao nhất trên tàu. Bà không thể vào căn phòng đó trừ khi bà là một bậc thầy tâm linh. Đó là một nơi rất đặc biệt. Không phải ai cũng đến đó.

 

D: Hai người có đến đó không?

 

J: Vâng. Và chúng tôi ngồi trên những chiếc ghế đặc biệt. Đó là một căn phòng tuyệt diệu.

 

D: Điều gì khiến nó tuyệt diệu ?

 

J: Bởi vì đó là một ...

 

Một khoảng lặng rất lâu, rồi giọng nói thay đổi. Ai đó khác đang nói chuyện. Janice đã vô cùng ngạc nhiên, và giọng nói này không có cảm xúc.

 

J: Đó là một bản sao của tương lai.

 

D: Của tương lai ư?

 

J: Vâng, nhiều điều xảy ra trong căn phòng này ảnh hưởng đến hệ tâm linh của các thiên hà và hệ hành tinh. Không riêng gì các hệ thống hành tinh của Trái đất. Vì vậy, đó là một nơi tuyệt diệu. Và nơi đó rất linh thiêng.

 

D: Con tàu nào cũng có một căn phòng như vậy ư?

 

J: Không, chỉ cái này thôi.

 

D: Có phải căn phòng khiến con tàu này trở nên đặc biệt không?

 

J: Vâng. Nó không giống bất cứ con tàu nào khác.

 

D: Con tàu này có gắn liền với một vị trí đặc biệt nào không?

 

J: Con tàu này có ở mọi nơi. Nó đi tới tất cả các thiên hà và tất cả các vũ trụ. Thật tuyệt. Và những người khác nhau đến đây.

 

D: Điều gì khác biệt về những người đến đó?

 

J: Họ phải đạt đến một trình độ phát triển nhất định, nếu không họ sẽ không bao giờ đến được đây. Họ phải có một mục đích chung. Mặc dù họ có nhiều mục đích, nhưng vẫn có một điểm chung đưa họ đến con tàu này. Và đó là con tàu của sự hợp nhất.

 

D: Con tàu có gì khác biệt nữa?

 

J: Hình dạng của các căn phòng. Chúng không phải là những căn phòng vuông vắn. Chúng không giống với bất kỳ căn phòng nào bà từng ở. Chúng có nhiều mặt, có tám mặt.

 

D: Có lý do gì khiến chúng có nhiều mặt như thế không?

 

J: Tôi không biết.

 

D: Có phải tất cả các căn phòng trong con tàu đều giống nhau không?

 

J: Có bốn phòng ở khoang trong, lõi trung tâm của con tàu, có tám cạnh. Và có những phòng bên ngoài, nơi mọi người được huấn luyện. Các phòng bên ngoài được uốn cong. Họ không có tường hai bên.

 

D: Con tàu này có lớn không?

 

J: Ồ, nó rất lớn. Nó ... ồ, Chúa ơi, nó rất lớn.

 

D: Có nhiều người trên đó không?

 

J: Vâng. Có rất nhiều người, nhưng họ không ở đó vì cùng một mục đích. Và họ tới những căn phòng khác nhau.

 

D: Họ tới để làm gì?

 

J: Một số đến vì việc tích hợp.

 

D: Điều đó có nghĩa là gì?

 

J: Có nghĩa là đã đến lúc thay đổi trình độ phát triển của họ.

 

Và phải có sự tích hợp của thể chất, tinh thần, cảm xúc, tâm linh, nhân quả, tâm hồn. Toàn thân. Đôi khi có sự tái tạo phân tử. Một số người có sự hợp nhất. Một số người chỉ đơn giản là đến lớp để học hỏi. Có người đến để huấn luyện. Một số người đến để tham gia các hoạt động khác.

 

D: Những kiến thức nào được dạy ở đây?

 

J: Cơ chế của âm thanh. Cơ chế của ánh sáng. Cơ chế của năng lượng. Cơ chế của tái tạo phân tử. Cơ chế phi vật chất hóa. Cơ chế của sự phân thân. Cơ chế của các vũ trụ song song. Cơ chế của thời gian. Cơ chế của không gian liên quan đến vật chất và năng lượng hạt. Cơ chế của chuyển động xuyên thời gian và không gian, và du hành liên quan đến ánh sáng ... ánh sáng trong quá khứ, tốc độ ánh sáng trong quá khứ. Còn nhiều môn học nữa mà tôi có thể kể cho bà nghe

 

D: Những người đó có thực sự đến nơi này không, ý tôi là bằng xương bằng thịt?

 

J: Một số thì có, một số thì không. Nhưng bà thấy đấy, nếu ta đang ở trong thân xác của mình thì thân xác có thể thay đổi ngay cả sau khi ta ở đây, vì vậy nó không thực sự quan trọng. Nếu những người học đến với thân xác của mình thì hầu hết họ đều giữ nguyên trong hình hài đó.

 

Nhưng những người hướng dẫn và các vị thần có thể biến đổi thành năng lượng, và theo một nghĩa nào đó, họ sẽ tiếp nhiên liệu. Họ hồi sinh và thực hiện nhiều tương tác và công việc liên quan đến năng lượng, đồng thời thông thạo cách đưa năng lượng trở lại cơ thể và truyền năng lượng đi. Để tiếp tục công việc của họ khi họ trở lại.

 

D: Vậy, ngay cả Người Trái đất cũng làm chuyện như vậy ư?

 

J: Chà, có rất ít người Trái đất thực sự là người “Trái đất” . Những người "Trái đất" được đưa đến những con tàu khác, nhưng có những người Trái đất không thực sự hoàn toàn là người Trái đất. Họ là người Trái đất, nhưng đã nắm vững các lĩnh vực và mức độ phát triển khiến họ có thể hoạt động ở cấp độ vật lý và cả cấp độ đa chiều. Ở hình dạng Trái đất, họ không nhận thức được điều này ngay từ đầu. Nhưng một khi đến được các phòng bên trong con tàu này, họ nhận thức được hoạt động của các cấu trúc phân tử khác nhau, cũng như dịch vụ du hành liên hành tinh và đi qua các chiều không gian. Vì vậy, hiên tượng UFO là quá tầm bình thường khi ta ở đây. Ta học được nhiều thứ cao siêu hơn.

 

D: Sau đó, khi họ mang những kiến ​​thức có được từ các lớp học trở lại Trái đất, họ có sử dụng nó không?

 

J: Nó được sử dụng, theo cách nói, nó trở thành chức năng bên trong họ để tạo ra một tần số rung động. Và một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất của họ là duy trì tần số rung động mà họ đã đạt được ở nơi đây hoặc được tiếp xúc ở đây. Điều đó được tích hợp vào bản thể của họ khi họ trở lại Trái đất. Họ sẽ sử dụng nó vào thời điểm thích hợp, và nó sẽ phục vụ họ theo nhiều cách trong tương lai, khi chúng ta tiến tới thế kỷ tiếp theo.

 

D: Những người này không nhớ được các kiến thức một cách có ý thức đúng không?

 

J: Có khả năng nó được tích hợp vào trạng thái ý thức, tùy thuộc vào cấu trúc của não bộ. Có những sinh mệnh có thể sử dụng kiến thức trong thế giới vật chất và duy trì một mức độ phát triển gây ra một sự tái cấu hình đến mức mà hoạt động trong thể chất trở nên bình thường đến mức không rõ ràng. Khi (Cô ấy đột  ngột cắt đứt kết nối. Có điều gì đó dường như đang xảy ra.)

 

D: Đã xảy ra chuyện gì vậy?

 

J: (Janice đã trở lại). Tôi nghĩ chúng tôi đang đi đến một nơi nào đó. Bây giờ chúng tôi sẽ đến một số căn phòng khác. Nó không hẳn là một cái hành lang. Có bốn căn phòng, các căn phòng có tám mặt, và ta phải đi qua tất cả bốn căn phòng đó.

 

D: Cô có đi bộ từ phòng này sang phòng khác không?

 

J: Không. Chúng tôi không đi bộ, nhưng chúng tôi nắm tay nhau và chúng tôi dịch chuyển. Suy nghĩ đã khiến chúng tôi dịch chuyển.

 

D: Có gì trong căn phòng tiếp theo?

 

J: Thực ra căn phòng bên cạnh có một sự khác biệt. Nó được làm bằng kim loại, và chúng tôi sẽ làm việc theo một cách khác từ bây giờ. (Hơi thở gấp gáp). Ôi chúa tôi (Hơi thở trở nên nặng nhọc).

 

D: Chuyện gì vậy?

 

J: Chúng tôi chỉ là ... không khí! Chúng tôi vừa thoát trần ngay tại đây.

 

D: Nhưng trước đó cô vẫn đang trong trạng thái có hình hài. Ý cô là như vậy đúng không?

 

J: Ồ, vâng! (Cô ấy rất phấn khích. Thật là bất ngờ).

 

D: Vậy căn phòng này được sử dụng cho việc thoát trần đúng không?

 

J: Đó đúng là những gì đã xảy ra.

 

D: Mục đích của việc đó là gì?

 

J: Tôi không biết. Chà, bây giờ chúng tôi không còn tách biệt với mọi người nữa. (Hơi thở nặng nề) Chúng tôi không còn tách biệt mọi người nữa. (Cười thích thú) Ôi chúa tôi!

 

D: Ý cô là gì?

 

J: (Lầm bầm. Cô ấy thậm chí còn gặp khó khăn trong việc phát âm) Ôi Chúa ơi! Tôi nóng quá! (Tôi đã đưa ra những gợi ý để giúp cô ấy hạ nhiệt) Tôi đang bị đốt cháy!

 

D: Cô muốn nói rằng, tụi cô không phải là những người riêng biệt nữa à? Chuyện gì đã xảy ra trong căn phòng đó?

 

J: Vâng, chúng tôi đã đi vào, và sau đó vù một tiếng, chúng tôi đã không còn là những người tách biệt nữa.

 

D: Cô là gì?

 

J: Tôi không biết. Chúng tôi không phải là người. (Cười thích thú) Tôi biết rằng: phần này là của tôi, phần này là của bà, phần này là của tôi, và phần này là của bà. Nhưng chúng tôi không còn tách biệt mọi người nữa.

 

D: Ý cô là gì? Các phần trong căn phòng ư?

 

J: (Cười to) Không, không, không, không. Không có phần nào cả, chúng không phải ....

 

D: Cô đang chỉ tay. (Cười khúc khích)

 

J: Ồ. Tôi xin lỗi. Ý tôi là, chúng tôi không phải là những người riêng biệt. Anh ấy ở đây, tôi ở đây, cả hai chúng ta đều ở đây, nhưng chúng ta là một người ...chúng tôi thậm chí không tồn tại ở dạng vật chất. Chúng tôi thậm chí còn không ở thể rắn  .... bà không thể chạm vào. Bà có thể chạm vào, nhưng bà không thể cảm nhận được. (Cười mĩm) Chúng tôi không còn là những người tách biệt nữa.

 

D: Cô muốn nói rằng tụi cô đã hợp nhất với nhau hay sao?

 

J: Chắc là như vậy. Đó là năng lượng tinh khiết. Không có hình hài vật chất ở đây, nhưng vẫn có hình hài. Có hình hài, nhưng không phải ở dạng vật chất. Nhưng tôi biết tôi là tôi, và anh ấy biết anh ấy là anh ấy, nhưng chúng tôi biết mình không phải là người riêng lẻ.

 

 D: Cô có giữ được các tính cách cá nhân không?

 

J: Vâng, có và không. Chúng tôi khác nhau. Chúng tôi là mỗi người, nhưng chúng tôi giống nhau ....trộn lẫn vào nhau.

 

Khi cô ấy đang nói, đoạn băng ghi âm phát ra một tiếng gầm nhỏ, giống như tiếng một động cơ, gây ra rung động trong micrô. Một âm thanh kỳ lạ. Có thể là năng lượng?

 

J: Nó giống như: Phân tử này là của anh ấy, phân tử này là của tôi, phân tử này là của anh ấy, phân tử này là của tôi, v.v. Tôi biết điều đó, anh ấy biết điều đó, nhưng về tổng thể thì chúng không phải là của chúng tôi.

 

D: Vì vậy, cô nghĩ "trộn lẫn" có thể là một từ tốt hơn. Nhưng nhìn cái cách cô mỉm cười, có vẻ như mọi thứ vẫn ổn.

 

J: Ồ, thật tuyệt vời! Thực sự xuất sắc luôn ấy chứ. Nó là sự hài hòa tổng thể nhất. Đó là những gì được gọi là thuần khiết ... .............. Ồ!

 

Bây giờ họ đang đưa ra chỉ dẫn. Đó là một năng lượng nguyên thể.

 

D: Năng lượng nguyên thể ư?

 

Ghi chú: Năng lượng nguyên thể: Đây có phải là dạng thuần khiết nhất không?

 

Loại hình thành sớm nhất hay nguyên bản? Hay là Năng lượng của Chúa trời?

 

J: Đó là năng lượng. Đó là năng lượng của chúng tôi. Nó ở dạng tinh khiết nhất. Và phân tử này là của tôi, phân tử này là của anh ấy, phân tử này là của tôi, phân tử này là của anh ấy, nhưng chúng đều là phân tử của chúng tôi. Và chúng nhẹ. Chúng đang xoay vòng tròn, và chúng di chuyển nhanh đến mức trông giống như một thiên hà thu nhỏ.

 

D: Cô đã nói với tôi rằng nó giống như không khí, nhưng bây giờ cô có thể nhìn thấy nó như những điểm sáng?

 

J: Vâng. Chính xác. Có cảm giác rất tuyệt.

 

D: Nhưng cô vẫn nhận thức được bản thân.

 

J: Vâng, tôi biết tôi là tôi. Và tôi biết anh ấy ở ngay đây, tôi là tôi và anh ấy là anh ấy, nhưng chúng tôi không tách biệt.

 

D: Đó có phải là mục đích của căn phòng này không? Là để cho cô thấy điều này được thực hiện như thế nào và cảm giác đem lại ra sao?

 

J: Vâng, bởi vì sau đó ta có thể di chuyển như một thực thể xuyên không gian từ đây đến các thiên hà khác. Băng qua bất cứ thiên hà nào đã được biết đến. Băng qua bất cứ vũ trụ nào đã được đặt tên. Ta có thể di chuyển từ căn phòng này trong trạng thái hiện hữu này sang bất kỳ thứ gì, vào bất kỳ thứ gì, và không bao giờ đánh mất những gì là bản chất của ta. Bởi vì ta có thể trở thành bất cứ thứ gì ta có thể tưởng tượng, cùng một lúc.

 

Trong câu cuối này, tiếng ồn kỳ lạ của một động cơ lại gây ra rung động và một số biến dạng trên cuộn băng.

 

D: Mục đích của việc đó là gì?

 

J: Để thay đổi các dạng năng lượng cấu trúc nhất định của vật liệu rắn. Nếu cần thiết phải hành động, sau đó khi ta trở lại trạng thái vật chất, ta có khả năng thực hiện điều đó ở trạng thái vật chất, đến trạng thái vật chất. Trong một trạng thái vật chất. Trong một vật thể sống hoặc không sống.

 

D: Vậy thì cô không cần căn phòng này nữa để làm được những chuyện đó?

 

J: Không nhất thiết. Ta không cần phải ở trong căn phòng này để điều đó xảy ra, một khi ta đã trải qua điều đó.

 

D: Một khi cô đã có kinh nghiệm, cô biết cách để làm điều đó? Tôi hiểu như vậy có đúng không?

 

J: Ta biết làm thế nào để làm điều đó. Điều đó không có nghĩa là ta sẽ không quay lại và trải nghiệm lần nữa tại căn phòng này. Bởi vì trải nghiệm căn phòng này để tái cấu trúc tổng thể của năng lượng nguyên thể. Bởi vì nó có thể bị phá vỡ trong dạng vật chất. Nó sẽ không bao giờ tiêu tan, nhưng nó có thể được cấu hình lại, bởi vì các tương tác với vật chất khác nhau - từ ngữ. Tôi dùng không đúng từ. Nhưng đó là một cái gì đó tương tự.

 

 

D: Và rồi, cô đi đến căn phòng khác sau đó à?

 

J: Tôi không biết. Ngay bây giờ nó chỉ quay quay. Chuyện này thực sự giống như ta đang ở ngoài không gian, và ta là một thiên hà đang quay.

 

D: Và cô có thể nhận thức được toàn bộ sự việc. Điều đó có đúng không?

 

J: Chính xác.

 

D: Cô sẽ không bị giới hạn.

 

J: Ồ, hoàn toàn không. Không có bất kỳ giới hạn nào. Ta thậm chí không biết đó là gì.

 

D: Không có hạn chế.

 

J: Không có dưới mọi hình thức.

 

Điều này có tương tự với "cơ thể" của Chúa Trời không? Trong đó Ngài ở khắp mọi nơi cùng một lúc? Tương truyền rằng chúng ta là phân tử hoặc tế bào của cơ thể Chúa. Và mục tiêu cuối cùng của chúng ta là được tập hợp lại hoặc tái hòa nhập vào tổng thể hoặc thực thể của Đấng Tạo hóa của chúng ta. Người ta nói rằng ban đầu chúng ta là những mảnh vỡ rời nhau. Nó có được thực hiện theo cùng một loại quy trình không? Do đó, theo như Janice giải thích rằng chúng ta là cá nhân nhưng vẫn là Một. Có lẽ điều này gần với những gì mà chúng ta có thể hiểu được tổng hào hay sự phức tạp của Chúa Trời, và vai trò của chúng ta trong vũ trụ của Ngài.

 

D: Đây có phải là cách mà người không gian vận hành không?

 

J: Những người ở không gian này.

 

D: Nhưng không phải tất cả bọn họ à?

 

J: Không phải tất cả những người không gian, chỉ những người không gian này thôi.

 

D: Vì vậy, những người khác nhau có khả năng khác nhau?

 

J: Chính xác.

 

D: Chà, hãy tiếp tục với trải nghiệm đó nào. Và chúng ta có thể thấy những gì xảy ra sau đó.

 

J: (Một tiếng thở dài, sau đó là một lời cắt ngang.) Ồ! Của tôi! Chà! Chà, thật là hài hước. (Cười to) Ôi, Chúa ơi! Nó thật là ... quay trở lại vào trong của ta ... chuyện này giống như một .... (Bối rối) Chỉ là một chuyển động. Rất nhanh. Nó thu thập các phân tử của ta. Chúng di chuyển rất nhanh.

 

D: Cô muốn nói rằng cô phải thu hồi chúng ư?

 

J: Chà, nó xảy ra tự động, nhưng thuật ngữ đó có vẻ không đúng. Thu thập các phân tử của ta. Không, không phải là thu thập. Lắp ráp lại mới đúng. Nó không phải là thu thập, nhưng chúng quay trở lại với nhau.

 

D: Cô có nghĩ căn phòng này giống như một cái máy gì đó không?

 

J: Không. Nó liên quan đến năng lượng bên trong. Nó có một tần số rung động được duy trì trong đó, vì vậy khi ta bước vào căn phòng, chuyện đó sẽ xảy ra. Nó không cần phải là một cái máy. Đó là do năng lượng ta mang theo tương quan với năng lượng trong căn phòng. Việc biến đổi diễn ra tự động mà không cần máy móc. Máy móc chỉ được sử dụng ở các cấp độ khác ngoài mức này. Đây là cấp độ cao nhất của loại công việc này.

 

D: Sau khi cô đã sẵn sàng, các phân tử tự động trở lại với nhau ư?

 

J: Nó phụ thuộc vào mục đích của chuyến thăm căn phòng. Có nhiều mục đích khác nhau mà ta đến với căn phòng này.

 

D: Điều gì sẽ xảy ra nếu ai đó có tần số rung động khác bước vào căn phòng đó? Nó sẽ có tác dụng tương tự chứ?

 

J: (Cô ấy không hiểu.) Cái gì? Khác nhau ở điểm nào?

 

D: Cô đang nói rằng khi bạn bước vào căn phòng, tần số rung động của bạn khớp với tần số rung động của căn phòng, và nó khiến cho điều này xảy ra một cách tự động.

 

Ở đâu đó tại đây, giọng nói trở nên có uy quyền một lần nữa, và rõ ràng là tôi đang nói chuyện với một người khác chứ không phải Janice, một thực thể có thể cung cấp thông tin chi tiết hơn.

 

J: Căn phòng có nhiều mục đích. Và những người có tần số rung động khác với Janice và Ken bước vào phòng này. Vì vậy, bà phải hiểu rằng: nếu một tần số rung động khác xâm nhập vào căn phòng với tần số rung động hiện tại, cơ thể sẽ tan rã vào hư vô. Và không bao giờ được kết hợp lại. Vì vậy, bà phải hiểu rằng: một sinh viên không thể xâm nhập với tần số rung động này. Vì vậy, tần số rung động của căn phòng sẽ được điều chỉnh trước khi một học sinh bước vào. Bây giờ trong trường hợp của Janice và Ken, bà phải hiểu rằng: họ đang ở cấp độ bậc thầy. Và họ tiến vào căn phòng với mục đích khác với một sinh viên.

 

D: Đó là những gì tôi băn khoăn, nếu một người bị rã ra và không kết lại được nữa.

 

J: Một câu hỏi rất thực tế, và là một câu hỏi rất thông minh, tôi có thể nói thêm.

 

D: Cảm ơn. Tôi luôn muốn học hỏi. Và tôi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu loại người không thích hợp đi vào đó. Nhưng họ thậm chí sẽ không được phép tiến vào con tàu, phải không? Sai về tần số rung động?

 

J: Sai như trong ....

 

D: Tiêu cực hoặc bất hòa.

 

J: Tôi nghĩ rằng bà không hiểu hết sự việc. Sự tiêu cực thậm chí không thể xảy ra trong con tàu này.

 

D: Nó có vẻ không giống như vậy. Nhưng có tồn tại khả năng có ai xâm nhập vào căn phòng và ...

 

J: Không có khả năng đó, bởi vì chúng tôi kiểm soát rất nhiều tần số rung động của căn phòng này. Và không chỉ vậy, những sinh viên trình độ cao là những sinh viên duy nhất bước vào căn phòng này. Bây giờ chúng tôi có những sinh viên trình độ cao, và sau đó chúng tôi có những bậc thầy.

 

D: Tôi hiểu rồi. Tôi đang nói chuyện với ai đây?

 

J: Bà đang nói chuyện với người phụ trách căn phòng này.

 

D: Tôi cảm ơn bạn đã trả lời các câu hỏi của tôi, mặc dù chúng nghe có vẻ hơi ngây ngô.

 

J: Đó là những câu hỏi rất thông minh.

 

D: Bạn phụ trách cả bốn căn phòng, hay là ........?

 

J: Không. Tôi phụ trách phòng này. Tôi đã đi học trong nhiều năm để trở nên thành thạo trong việc điều chỉnh tần số rung động. Đó là công việc cuối cùng của tôi. Tôi dạy học trong căn phòng này. Đó là một mục đích mà tôi có mặt trên con tàu này.

 

D: Sẽ mất rất nhiều thời gian đào tạo và trách nhiệm để đảm bảo mọi thứ hoạt động tốt.

 

J: Thực ra, từ nơi tôi đến không cần phải đào tạo, bởi vì chúng tôi, như bà thường dùng cụm từ sinh ra đã biết những điều này. Vì vậy, không cần đào tạo, và tôi thực sự không được "đào tạo" để làm công việc này. Tôi được chọn phụ trách phòng này vì khả năng của mình.

 

D: Bạn là nam giới hay nữ giới, bạn có giới tính không?

 

J: Nói chung tôi là nam, nhưng tôi cũng có những đặc điểm của nữ.

 

D: Bạn có thể cho tôi biết bạn đến từ đâu?

 

J: Tôi đến từ Zylar. (Cô ấy đã đánh vần nó để chắc chắn rằng cô phát âm đúng.) Nó nằm trong một thiên hà chưa được khám phá mà người trái đất không biết vào thời điểm này.

 

D: Chúng tôi sẽ không thể nhìn thấy nó bằng kính thiên văn của chúng tôi đúng không? (Không) Bạn có hình dạng của con người không?

 

J: Có. Theo một nghĩa nào đó. Chúng tôi coi cư dân Trái đất là con người, vì vậy liên quan đến điều đó, tôi có thể trả lời, "Không." Nhưng, "Có", liên quan đến việc tôi sẽ xuất hiện như thế nào, hoặc có thể xuất hiện nếu tôi muốn.

 

D: Bạn có một trạng thái bình thường hay ngoại hình mà bạn thường duy trì mọi lúc không?

 

J: Chà, trạng thái bình thường của tôi là năng lượng thuần túy. Vì vậy, nó sẽ không cần thiết phải trở thành vật chất, bởi vì ...................................... ................. Điều cần thiết để trở thành vật chất là ...... Tại sao tôi lại muốn chứ?

D: Nói cách khác, bạn không cần điều đó. (Không) Đây là lý do tại sao bạn có thể có chức năng như một giáo viên và là một người duy trì căn phòng, vì bạn chủ yếu hoạt động trong trạng thái năng lượng. Có đúng không?

 

J: Đúng vậy.

 

D: Nhưng bạn đã nói rằng bạn căn bản là nam giới với các đặc điểm của nữ giới.

 

J: À, ý tôi là tôi có năng lượng phụ nữ. Tôi là sự cân bằng tổng thể của năng lượng nam và nữ.

 

D: Tôi đã liên tưởng đến điều đó với thể xác.

 

J: Không. Tôi hiểu bà sẽ nhắc đến vật chất, còn tôi liên quan đến chủ yếu là năng lượng. Vì vậy, chúng ta có một sự khác biệt về giao tiếp.

 

D: Tôi đã nói chuyện với những thực thể khác, họ nói rằng họ hoạt động ở mức năng lượng, và họ có thể biểu hiện bất cứ điều gì họ muốn hoặc cần. Điều đó có đúng không, hay đây là một kiểu khác?

 

J: Đúng rồi, chính xác.

 

D: Tôi nghe nói rằng tất cả các thành phố và toàn bộ các hành tinh và mọi thứ vận hành bằng năng lượng.

 

J: Hoàn toàn đúng. Nhưng bà phải hiểu rằng có nhiều hơn là một hành tinh của tôi mà từ đó mọi dạng sống sẽ vận hành tương tự như vậy.

 

D: Có nhiều không trong các thiên hà khác nhau? (Có) Nhưng có phải là hành tinh vật lý không?

 

J: Nó là một hành tinh vật lý.

 

D: Nhưng mọi người lại không phải ở dạng vật lý?

 

J: Họ sẽ trở thành bất cứ gì mà họ muốn. Họ có quyền lựa chọn, và điều đó không có nghĩa là họ phải ở trong trạng thái vật lý bởi vì họ đã trở thành một trạng thái vật lý. Họ có thể là vật chất hôm nay, phi vật chất vào ngày mai. Thể chất phút này, và phi thể chất vào phút tiếp theo. Nó phụ thuộc vào mong muốn hoặc tương tác ở cấp độ nào mà họ muốn tham gia. Vì vậy, đây là sự học tập thực tế để vận dụng năng lượng theo cách mà vật chất là một sự chuyển hướng. Thật thú vị khi chuyển từ cấp độ này sang cấp độ khác. Và có những lý do tại sao bà hoạt động ở trạng thái vật chất, trái ngược với trạng thái năng lượng. Có những thứ diễn ra trong thể chất khiến bà muốn trở thành như vậy.

 

D: Nhưng bạn có thể kiểm soát được sự chuyển biến bất cứ cách nào bạn muốn. Bạn không bị mắc kẹt, có thể nói là như vậy. (Không)

 

Mặc dù những khái niệm này nghe có vẻ giống như Khoa học viễn tưởng vào đầu những năm 1990, nhưng chúng đã được phổ biến trong các sê ri truyền hình và điện ảnh. Thông qua loại tiểu thuyết này, chúng hiện đang được trình bày theo những cách mà mọi người có thể hiểu được. Các dạng sống năng lượng, đặc biệt là các dạng chất lỏng chảy được đề cập trước đó, là những nhân vật bất tử trong Deep Space Nine. Họ còn được gọi là "Người thay đổi hình dạng". Thực tại thay thế và thế giới song song được trình bày trong các chương trình truyền hình như Star Trek, Sliders và Stargate SG-1. Khoa học viễn tưởng đang ngày càng trở thành sự thật khoa học, khi tâm trí của chúng ta trở nên có khả năng hiểu các lý thuyết phức tạp.

 

D: Bạn có thể cho tôi biết các hành tinh khác mà bạn biết không?

 

J: Tôi không được phép vào lúc này, nhưng tôi sẽ thảo luận với bà trong tương lai. Và có lẽ tôi không phải là người thầy sẽ nói với bà về các hành tinh khác. Lĩnh vực của tôi là năng lượng, và nếu bà muốn biết về năng lượng, tôi sẽ dạy và kể cho bà nghe. Nhưng tôi sẽ không nhất thiết phải thảo luận với bà về các lĩnh vực khác, vì đó là chuyên môn của người khác có chuyên môn. Và tôi tôn trọng điều đó từ họ.

 

D: Tôi chỉ tò mò, bởi vì tôi không biết các quy tắc.

 

J: Không có quy tắc nào như vậy cả, ngoài việc bất kỳ ai ở cấp độ chuyên môn cao nhất là người mà bà nên thảo luận về vấn đề này. Vì đó là lĩnh vực phát triển mà bà đang hướng tới tại thời điểm này.

 

D: Đối với tôi vào thời điểm này, tất cả đều khó hiểu. Nó dường như vượt quá khả năng trí óc của tôi, nhưng tôi luôn muốn học hỏi. Vậy, nếu tôi muốn đặt câu hỏi về khả năng chữa trị bằng năng lượng của bất kỳ loại nào, đặc tính và cách sử dụng của chúng, tôi có nên nói chuyện với bạn không?

 

J: Vâng, tôi sẽ trả lời các câu hỏi về năng lượng của bà.

 

D: Làm thế nào để tôi biết sẽ liên hệ với ai?

 

J: Bà sẽ đến phòng này. Tôi sẽ ở đây. Tôi luôn ở đây.

 

D: Tôi sẽ gọi bạn là người giám hộ.

 

J: Bà có thể gọi tôi là người giám hộ, nếu bà muốn.

D: Của căn phòng kim loại, căn phòng năng lượng kim loại.

 

J: Hãy cứ gọi nó là phòng năng lượng, bởi vì, mặc dù có vẻ ngoài như vậy, nhưng thực ra nó không phải là kim loại.

 

D: Bạn có thể cho tôi biết, tôi đã bao giờ đến thăm con tàu này chưa?

 

J: Chưa đâu, tôi không tin là bà đã đến. Có một con tàu xa nơi này mà bạn đã đến thăm, xa như sự phát triển.

 

D: Vậy, bạn đi đến những con tàu khác nhau cho những phát triển khác nhau. Và điều này đã xảy ra khi bạn đang ngủ, và bạn không biết về nó?

 

J: Nó có thể xảy ra ở nhiều trạng thái. Nó có thể xảy ra trong trạng thái ngủ, hoặc trong trạng thái tỉnh táo. Chỉ trong tích tắc, trong nháy mắt, ta đã có thể ở đây và quay lại. Đó là cách năng lượng hoạt động.

 

D: Và bạn sẽ không bao giờ nhận biết điều đó một cách có ý thức.

 

J: Ta có thể nghĩ, "Ta bắt đầu sang phòng khác để lấy bút chì. Nhưng ... ta định lấy gì? Ồ! Ta đã sang phòng khác để lấy bút chì." Và trong khoảng thời gian cụ thể đó, ta đã đến con tàu và quay lại. Đối với bà, đó là một khoảng thời gian trôi qua

 

D: Và bạn đã học được điều gì đó khi bạn ở đó.

 

J: Chính xác.

 

D: Tại sao tôi lại cần phải đến một trong những con tàu đó?

 

J: Thực ra bà muốn đến. Mặc dù trong tâm trí, bà không nhận ra hoặc nghĩ rằng bà muốn. Bởi vì công việc của bà, nó sẽ giúp bà liên hệ tốt hơn với các đối tượng. Nếu bà hiểu về năng lượng, năng lượng của bà luôn tương tác với đối tượng của bà. Và đôi khi có một chút thay đổi diễn ra bên trong bà, để có thể điều chỉnh đối tượng của bà. Bà không nhận thức được rằng bà biết cách để làm điều này, nhưng bà thực sự biết.

 

D: Đây có phải là lý do tại sao tôi có thể đạt được kết quả đang có không?

 

J: Chắc chắn đó là một phần lý do. Đó chỉ là một phần lý do tại sao bà có thể nhận được kết quả. Bà có thể đạt được kết quả bởi vì bà có năng lượng tinh túy nhất. Và ý định thu thập kiến ​​thức của bà là ý định thuần túy. Bà không có động cơ thầm kín và sẽ không sử dụng sai thông tin. Vì khi chúng tôi nói với bà rằng không phải lúc để phổ biến thông tin, thì bà đã nghe theo.

 

D: Đúng vậy.

 

J: Và tôi tôn trọng bà.

 

D: Cảm ơn bạn. Tôi thường không biết mình đang theo đuổi điều gì. Nhưng ít nhất tôi đặt câu hỏi và cố gắng tích lũy thông tin.

 

J: Có, nhưng bà đã thăng tiến trong một khoảng thời gian rất ngắn. Có lẽ trong tỉnh thức, bà không thực sự nhận thức được, và bản thân bà biết rằng bà đã bắt đầu nắm bắt các khái niệm với tốc độ nhanh hơn so với lúc bà bắt đầu công việc này. Điều này có đúng không?

 

D: Vâng. Ban đầu, ngay cả những khái niệm đơn giản cũng có vẻ xa lạ.

 

J: Mọi thứ ban đầu đều rất lạ. Nhưng bây giờ không nhiều lắm sẽ khiến bà bị sốc. Đó là một phần lý do tại sao bà đi đến con tàu. Bởi vì đã có một số điều chỉnh và khoảng thời gian điều chỉnh chỉ có thể diễn ra ở cấp độ trên con tàu. Bà bằng lòng, mặc dù có lẽ bà sẽ không nói như vậy. Và chuyện này đã không khiến cho cuộc sống của bà gặp rắc rối. Để tiếp tục công việc của bà, điều này là cần thiết.

 

D: Vậy thì tốt hơn là làm những điều này mà không cần ý thức về chúng.

 

J: Nó sẽ phụ thuộc vào mong muốn của bà. Và mong muốn của bà không được nhận thức một cách có ý thức vào lúc này. Bà có thể thay đổi điều đó bất cứ lúc nào. Bà có thể thay đổi và mưu cầu tìm hiểu. Nếu bà muốn biết, chúng tôi sẽ lựa chọn thời gian và phương pháp thích hợp, đồng thời cho phép điều đó bắt đầu diễn ra với tốc độ rất chậm.

 

D: Tôi luôn cảm thấy sẽ tốt hơn nếu tôi chỉ đóng vai trò là một phóng viên, và tích lũy kiến ​​thức.

 

J: Đó hoàn toàn là sự lựa chọn của bà. Bà có thể đến đây bất cứ lúc nào. Nếu đó là khung thời gian thích hợp cho bà, những câu hỏi về năng lượng này sẽ được trả lời. Nếu đó không phải là khung thời gian thích hợp, thì tôi chắc chắn sẽ từ chối trả lời. Tuy nhiên, bà sẽ làm việc với năng lượng, vì có khả năng bà sẽ bắt đầu giải thích một số lý thuyết phức tạp trong tương lai.

 

D: Tôi không hiểu những chuyện này. Để tôi có thể giải thích, chúng sẽ phải được diễn giải cho tôi theo cách mà tôi có thể hiểu được.

 

J: Đó là một phần lý do tại sao bà được kết nối với Janice. Và một phần kiến ​​thức chuyên môn của cô ấy có thể giúp bà, giống như bà đã được giúp đỡ trước đó, đưa những thông tin phức tạp lên cấp độ thực tế và giải thích nó một cách thực tế. Đó là một phần trong quá trình đào tạo của cô ấy trên Trái đất. Cô ấy đã tham gia vào công việc ở cấp độ Trái đất trong mười hai năm qua, giống hệt như điều mà cô ấy làm ở cấp độ tâm linh và năng lượng.

 

D: Tại sao con người cần học hỏi những điều này và đưa những thông tin trở lại Trái đất? Mục đích của việc này là gì? Hiểu biết về những năng lượng này để chúng tôi có thể vận dụng chúng?

 

J: Nó phụ thuộc vào kế hoạch bà tham gia. Nó cũng sẽ trở nên phổ biến hơn đối với những người không nhất thiết phải tham gia vào một kế hoạch, cũng như những người đã dành cả cuộc đời của họ để cân bằng năng lượng của hành tinh của bà. Họ phải biết những điều này. Và bất cứ khi nào có thời gian cho công việc tích hợp, hoặc có thời gian để thăng tiến, hoặc có thời gian cho các mục đích khác nhau, họ đến phòng này để điều chỉnh trạng thái vật chất của mình. Bởi vì khi họ đến căn phòng này, một khi quá trình phi vật chất hóa và cấu hình đã diễn ra, họ sẽ không bao giờ giống nhau.

 

D: Ý bạn là họ thay đổi sau khi họ bị phân tách thành các phân tử?

 

J: Họ không nhất thiết phải thay đổi về mặt thể chất. Có thể có những thay đổi về thể chất, nhưng trong một số trường hợp, có những phân nhánh về thể chất, trong đó, nếu cơ thể vật chất đang vận hành ... thì nó sẽ trở nên rất phức tạp. Và tôi sẽ giải thích cho bà nếu bà muốn. Nhưng cơ thể vật lý có thể thay đổi và bị ảnh hưởng. Tuy nhiên, bình thường thì không.

 

D: Janice đã nhiều lần thức dậy với những vết bầm tím trên cơ thể. Điều đó có liên quan gì đến căn phòng của bạn không?

 

J: (Cười tự mãn và cười mỉm) Tôi xin lỗi vì điều này đã xảy ra, nhưng đó là một trong những tác dụng phụ mà tôi đã nhắc đến, của những công việc kiểu này khi ta đến căn phòng. Tôi đã giải thích điều này với cô ấy trong trạng thái không tỉnh thức. Và cô ấy trong tiềm thức nhận thức được điều này đang diễn ra. nhưng không có cách nào xung quanh điều này nhất thiết phải xảy ra.

 

D: Tôi chỉ đoán thôi. Khi các phân tử được tập hợp lại, điều gì đã diễn ra gây ra vết bầm tím?

 

J: Nó phụ thuộc vào nguyên nhân hoặc cách thức mà việc tập hợp lại diễn ra. Đôi khi mọi thứ diễn ra ở cấp độ Trái đất mà ... à, thời gian. Bà thấy đấy, nó liên quan đến thời gian, tùy thuộc vào thời điểm các phân tử này tập hợp lại và nó diễn ra như thế nào. Nếu điều gì đó xảy ra làm gián đoạn trước khi hết thời gian, có thể có thiệt hại.

 

D: Điều này xảy ra trong căn phòng của bạn, hay khi họ đang trở lại?

 

J: Nó xảy ra chủ yếu khi quay trở lại tần số rung động vật lý của Trái đất, và tần số vật lý mà cơ thể đã rung động trước khi rời khỏi Trái đất. Bởi vì tần số rung động tại thời điểm rời khỏi Trái đất không phải là tần số khi quay trở lại.

 

D. Khi quay trở lại, có phải nó trở nên mong manh hơn sau khi được tách rời và được đặt trở lại với nhau một lần nữa không?

 

J: Bên trong thực sự mạnh hơn. Nhưng về mặt vật lý là cấu trúc thực tế, vì cấu trúc vật lý của con người mỏng manh, đây là năng lượng cao nhất mà ta có thể làm việc. Và đó là một kỳ công tuyệt vời khi trở lại với điều đó. Đã đến mức năng lượng này, việc có thể trở lại dạng vật lý là điều đáng kinh ngạc. Chỉ những người nhất định có thể làm được việc này. Nó không được thực hiện bởi tất cả mọi người.

 

D: Tôi nghĩ đó là lý do tại sao lại xuất hiện vết bầm tím, bởi vì cơ thể ở  trong cảm giác mong manh khi mới được kết hợp lại, và trải qua sự gắn kết.

 

J: Đúng vậy. Năng lượng đi vào cơ thể vật lý và bắt đầu tiêu hao qua cơ thể vật lý. Nếu có những vị trí trong cơ thể không chính xác ... thì, có lẽ nó không đi qua với tần số thích hợp. Hoặc nếu cơ thể chuyển động; nếu có bất kỳ chuyển động nào trong cơ thể vật lý. Bất kì. Tôi đã nói bất kỳ. Điều đó bao gồm cả việc thở.

 

D: Trong suốt quá trình tái nhập? (Đúng) Nhưng cơ thể sẽ không bị ảnh hưởng khi ngừng thở ư?

 

J: Cơ thể được duy trì. Nó không phải thở trong trạng thái năng lượng.

 

D: Và nếu có bất kỳ chuyển động nào, điều này có thể gây ra vết bầm tím?

 

J: Đôi khi cơ thể vật lý cố gắng tiếp nhận năng lượng. Bởi vì nó nhận thức được thể chất của nó đồng thời nó cũng nhận thức được năng lượng của nó. Khi cơ thể vật lý muốn trở thành chủ sở hữu của năng lượng khi chưa đến thời điểm thích hợp, đó là lúc vấn đề xảy ra.

 

D: Cô ấy cũng gặp vấn đề ở đầu gối phải. Bạn có biết gì về điều đó không? Có phải vấn đề đó xảy ra là do một trong những chuyến đi này không?

 

J: Không, nó xảy ra trên Trái đất. Cô ấy đã bị ngã, và cô ấy bị trẹo đầu gối. Chúng tôi không có thời gian để cô ấy gặp phải chấn thương này, vì công việc của cô ấy cần phải tiếp tục. Vì vậy, chúng tôi đã cố định nó về mặt y tế, và nếu cô ấy không tháo thiết bị ra thì đầu gối sẽ được chữa lành hoàn toàn. Nhưng cô ấy đã tháo nó ra, vì vậy ...

 

Janice đã nói với tôi trước buổi thôi miên về việc phát hiện ra một cục u nhỏ ngay dưới da đầu gối của cô ấy. Cô ấy đã tự lấy ra một mảnh nhỏ màu đen, và cô ấy không thể hiểu làm thế nào nó lại được đặt vào trong da của cô ấy. Cô coi đó như một sự tò mò.

 

D: Cô ấy rất tò mò. Cô không biết đó là gì.

 

J: Chúng tôi hiểu, và chúng tôi không buồn vì điều này đã diễn ra.

 

Nó chỉ đơn giản là được thực hiện theo một cách khác bây giờ, từ xa.

 

D: Sau đó đầu gối của cô ấy đã được chữa lành trong một chuyến đi đến căn phòng khi thiết bị này được cấy ghép ư?

 

J: Đúng, nhưng đừng nhầm thiết bị này với thiết bị cấy ghép, vì cô ấy không còn yêu cầu cấy ghép nữa.

 

D: Cô ấy đã trải qua giai đoạn đó. Mục đích của thiết bị nhỏ là gì? Cô ấy nói nó rất nhỏ và có màu đen.

 

J: Nó rất nhỏ. Nó có màu đen. Và nó cũng tương tự như khi bà nhổ răng và nha sĩ nhét vật gì đó vào lỗ để làm tan thuốc vào chỗ răng bị sâu. Thiết bị đang giải phóng một năng lượng chữa bệnh đặc biệt qua đầu gối.

 

D: Sau đó, khi cô ấy lấy nó ra, nó đã ảnh hưởng đến quá trình chữa lành.

 

J: Đúng. Không bắt buộc rằng phải giữ nó ở đó. Nó được đặt ở đó vì sự thoải mái của cô ấy.

 

D: Nhưng nó đang được thực hiện từ xa. (Vâng) Chà, tôi cảm ơn vì đã cung cấp cho tôi tất cả những thông tin này. Khi tôi muốn đặt câu hỏi, tôi chắc chắn sẽ gọi cho bạn, với sự cho phép của bạn.

 

J: Bà là người được chào đón nhất, vì tôi còn nhiều điều muốn nói với bà.

 

D: Tôi sẽ phải lên kế hoạch cho các câu hỏi của mình, bởi vì tôi đã mất cảnh giác. Vậy, Janice có thể trở lại chưa? Tôi muốn hỏi cô ấy những chuyện khác xảy ra trên con tàu.

 

J: Cô ấy không còn ở trong căn phòng này nữa.

 

D: Tôi có thể xác định vị trí của cô ấy không? Cô ấy đã đi đến phòng nào vậy?

 

J: Cô ấy thực sự đang ở giữa các phòng, và chờ đợi bà đến phát mệt.

 

D: (Cười to) Được rồi. Hãy để tôi nói chuyện với cô ấy.

 

J: Cảm ơn bà đã đến, và tôi rất thích được trò chuyện với bà.

 

Giọng nói sau đó đột nhiên thay đổi. Nghe nhẹ nhàng hơn, nữ tính hơn.

 

J: Đầu tiên trước khi bà gặp Janice, tôi muốn nói chuyện với bà. Bà đã nói chuyện với tôi trước đây, tôi tin rằng bà biết tôi.

 

D: Chà, tôi đã trò chuyện với nhiều người.

 

J: Bà thường gọi tôi là "bác sĩ", mặc dù đó không phải là chính xác những gì bà muốn gọi tôi.

 

D: Tôi đã nghĩ rằng cô đang ở trong một căn phòng của con tàu khi tôi nói chuyện với cô lần trước.

 

J: À, tôi không ở đó. Tôi có thể đến các địa điểm khác nhau trên con tàu này, bà biết đấy. Nhưng điều tôi muốn giải thích với bà là tôi đang quan tâm đến sức khỏe của Janice hơn tất cả. Và bà thường gọi tôi là bác sĩ?

 

D: Cô đã nói với tôi rằng cô là một bác sĩ, mặc dù không phải là kiểu bác sĩ mà chúng tôi quen thuộc, bởi vì cô cũng có liên quan đến năng lượng.

 

J: Đúng vậy. Tôi làm việc với thực thể mà bà vừa nói chuyện. Chúng tôi làm việc rất chặt chẽ với nhau. Đó là lý do tại sao tôi muốn nói chuyện với bà, và cho bà biết rằng chúng tôi đang nỗ lực phối hợp để nâng cấp. Và chúng tôi quan tâm nhất đến phúc lợi của Janice và Ken. Họ là những nguồn năng lượng tuyệt vời.

 

 

D: Vậy người tôi đang nói chuyện trong căn phòng là một thực thể khác với cô đúng không?

 

J: Ồ, vâng!

 

D: Sau đó cô vừa bắt gặp tôi trên đường đi ra ngoài?

 

J: Chà, tôi đã ở đây. Tôi không muốn nói chuyện hay ngắt lời.

 

D: Tôi nghĩ giống như có một người khác. Tôi đã nhận ra giọng nói của cô.

 

J: Điều đó thật tuyệt. Đã rất lâu bà không đến đây.

 

D: Ồ, có rất nhiều điều xảy ra trong cuộc sống của tôi. Tôi không thể đi đến nơi Janice sống trong một thời gian dài.

 

J: Chà, chúng tôi đã chờ đợi và hy vọng rằng bà sẽ đến.

 

D: Tôi có nhiều câu hỏi muốn hỏi cô. Tôi không biết bây giờ có đúng lúc không.

 

J: Đó hoàn toàn là đặc quyền của bà.

 

D: Chà, chúng tôi tò mò về những gì đang xảy ra với Janice. Đó là lý do tại sao tôi đặt câu hỏi về đầu gối của cô ấy, và về những vết bầm tím. Và chúng tôi đã được trả lời về điều này. Vì vậy, nếu tôi có câu hỏi về y tế, tôi có thể hỏi cô không?

 

J: Vâng. Nếu bà có những câu hỏi về y học, câu hỏi tâm lý, câu hỏi xã hội học. Tôi liên quan đến mọi khía cạnh phúc lợi của Janice và Ken, trong sự điều hành của họ. Bà thấy đấy, thực ra chúng tôi phục vụ họ. Chúng tôi phục vụ họ. Họ không phục vụ chúng tôi. Đó là một điều tôi muốn làm rõ. Và đó là lý do tại sao tôi nói chuyện với bà, bởi vì bà chưa bao giờ hỏi câu hỏi đó, bà cũng chưa bao giờ nghĩ về điều đó.

 

D: Tôi chưa bao giờ.

 

J: Nhưng bà thấy đấy, cả Janice và Ken đều có rất có năng lực, và hoạt động vượt trội hơn nhiều so với chúng tôi. Trên thực tế, điều quan trọng là bà phải nhận ra rằng chúng tôi phục vụ họ. Hãy để tôi xem nếu tôi có thể cho bà một lời giải thích. Họ là giám đốc của nhiều dự án, bà thấy đấy. Họ không hoàn toàn làm việc với một năng lượng, hoặc một nhóm sinh vật, hoặc một mục đích cụ thể. Họ có nhiều kế hoạch khác nhau, và họ kiểm soát nhiều kế hoạch khác nhau.

 

D: Nhưng họ không nhận thức được điều này một cách có ý thức.

 

J: Ở một khía cạnh nào đó, Janice đang phần nào nhận thức được, bởi vì cô ấy đã hòa nhập đến mức có thể nhận thức được ở mức độ vật lý, và được chỉ dẫn theo cách mà Ken vẫn chưa thể nhớ được. Nó chỉ đơn giản là vấn đề thực sự có thể ... (Thở dài) không có từ nào thích hợp cho những gì tôi muốn truyền đạt cho bà, ngoài .... (Bối rối và thất vọng). Ôi chao!

 

D: Cô có thể tìm một khái niệm hoặc bất cứ điều gì tương tự không?

 

J: (Bối rối) Có lẽ ... để tôi xem nào. Không, có lẽ tôi không thể diễn tả được. Phải có sự cân bằng. Để những sinh mệnh như Janice và Ken có thể hoạt động và tiếp tục hoạt động trong tất cả các khu vực và nhiều thiên hà mà họ điều hành, phải có thời điểm họ quay trở lại theo thời gian để thiết lập lại sự cân bằng đó. Vì vậy, mục đích của việc họ ở trong con tàu cụ thể này là để tái lập sự cân bằng cụ thể đó. Bây giờ, ở mức độ vật lý, họ đã đến với nhau, bởi vì công việc của họ đòi hỏi họ bây giờ phải ở trong trạng thái thể chất cùng nhau. Qua nhiều năm rồi không có trường hợp như vậy xảy ra. Và chuyện này phải phát triển đến mức đã đến lúc cần kết nối vật lý cũng như kết nối ở các cấp độ khác.

 

D: Đó là điều tôi định hỏi. Tại sao họ lại gặp nhau sau rất nhiều năm xa cách?

 

J: Họ có việc phải làm ở Trái đất. Họ sẽ biết một cách có ý thức rằng trong cõi vật lý những kế hoạch này sẽ tiến triển. Và do đó họ sẽ có thể ảnh hưởng đến sự thay đổi lớn hơn trên cấp độ hành tinh.

 

D: Thực thể khác cho biết có những người khác làm việc theo cách tương tự.

 

J: Có những người khác làm việc theo cách này, nhưng bà sẽ phát hiện ra rằng họ không được kết nối theo cùng một cách thức, có lẽ, vì Janice và Ken được kết nối với nhau. Có rất ít trường hợp kết nối giống như hai người này.

 

D: Có vẻ như điều đó sẽ khiến cho những năng lượng họ đang làm việc cùng thêm tương thích.

 

J: Chà, đó là câu hỏi của bà đối với người bảo vệ năng lượng, của sự tiêu cực. Nó thậm chí không liên quan. Tương tác năng lượng của họ đã vượt qua bất cứ yếu tố tương thích nào mà người Trái đất từng biết tới.

 

D: Tôi nghĩ thật tuyệt khi họ đã quay lại với nhau sau ngần ấy thời gian.

 

J: Ồ, đó chỉ đơn giản là vấn đề thời gian. Điều này đã có thể xảy ra trong quá khứ nếu họ đưa ra những lựa chọn khác. Và thêm nữa, bà phải hiểu rằng lịch sử của hành tinh trái đất ở một thời điểm quan trọng đến mức họ cần phải kết hợp với nhau ở trạng thái vật lý, bởi vì ở trạng thái vật lý, điều tương tự cũng xảy ra với họ như trong căn phòng năng lượng. Nó xảy ra theo một cách tinh tế hơn nhiều trong trạng thái vật lý, nhưng nó vẫn xảy ra. Và họ sẽ chú ý đến điều đó, nhưng người khác sẽ không hiểu những gì họ nhìn thấy.

 

D: Cô có thể cho tôi biết những căn phòng khác được sử dụng để làm gì không?

 

J: Tôi không có quyền thảo luận điều đó với bà. Bà sẽ trải nghiệm điều đó, nhưng có lẽ không phải trong chuyến thăm này. Tôi không chắc bà sẽ nhận được chỉ dẫn tiếp theo ở đâu. Tôi muốn thảo luận thông tin với hội đồng trước khi bà đưa thông tin vào sách. Theo tôi hiểu, thông tin mà bà có được từ Janice sẽ được chuyển tới hội đồng trước khi bà có thể đưa nó vào sách. Bởi vì, theo tôi biết, nếu bà thậm chí cố gắng đưa nó vào một cuốn sách, nó sẽ không thành hiện thực, trừ khi đã được cho phép. Những gì bà không nhận ra vào thời điểm này là mọi thứ đều tương tác với nhau. Trong một số công việc của bà, bà nhận ra giá trị của thời gian. Và vì vậy, nếu thông tin ở cấp độ này được phổ biến trước một số sự kiện nhất định trong thời gian lịch sử, nó có thể làm gia tăng mức độ tiêu cực nếu rơi vào tay những người không phải là người truyền tin thích hợp, hoặc dịch giả thích hợp, hoặc các hình thức chuyển đổi năng lượng thích hợp, tức là: vào mặt tiêu cực của sự cân bằng hành tinh của bà. Sau đó, có thể có một mức độ tiêu cực mạnh hơn mức độ được tạo ra thông qua cơ chế của sự hiểu biết mặt tích cực của năng lượng. Vì vậy, điều tôi muốn nói, ngắn gọn và đơn giản là: không phổ biến thông tin cho đến khi bà được cho phép, không chỉ của Janice mà của một hội đồng sẽ thông qua chuyện đó.

 

Bởi vì bà thấy đó, có những sự kiện nhất định sẽ diễn ra. Và trong những cuốn sách khác của bà, bà đã thảo luận về những sự kiện này. Điều rất quan trọng là thông tin năng lượng nhất định không được phổ biến trước các sự kiện lịch sử nhất định. Tôi không biết liệu bà có thu thập được sự kiện mà tôi nói hay không. Nếu bạn không có, thì tôi cần thông báo cho bà.

 

D: Tôi sẽ không làm gì cả. Tại thời điểm này, tôi chỉ đang thu thập thông tin và tôi sẽ tuân theo chỉ dẫn của cô.

 

J: Nhưng có một sự kiện quan trọng mà ... trên thực tế, tôi thực sự đang được phép nói với bà điều này. Điều quan trọng là thông tin mà bà học được, cơ chế của một số yếu tố không được phổ biến. Và hội đồng của tôi đang trở nên hào hứng nhất. Họ đang nói rất nhanh và tôi chỉ đơn giản là không thể theo kịp dòng chảy của các từ để truyền đạt tới bà.

 

Nhưng tôi phải nói với bà một cách đơn giản rằng bà không thể phổ biến thông tin trước thời điểm thích hợp. Chắc chắn nó không thể được tiết lộ tại cõi vật lý trước thời điểm đó. Chỉ đơn giản là không thể.

 

D: Vậy thì tôi sẽ rất cẩn thận.

 

J: (Thở dài) Có quá nhiều người đang nói chuyện. (Cô ấy bắt đầu thở nặng nhọc và có dấu hiệu khó chịu).

 

D: Ổn cả rồi. Bình tĩnh, vì tôi sẽ không sử dụng nó mà không có sự cho phép của bất kỳ ai. Tôi sẽ rất, rất cẩn thận. (Cô ấy đã bình tĩnh lại). Nếu tôi làm phiền cô, chúng ta có thể thay đổi chủ đề. Tôi chỉ hy vọng tôi không khiến cô gặp rắc rối.

 

J: Không, bà không khiến tôi gặp rắc rối. Chỉ là có một luồng rung động truyền đến, rung động của chính tôi đã được nâng lên đến mức mà tôi không quen với việc hoạt động tại mức độ đó. Và tôi đang có một chút .... (thở dài) Nhưng bà phải nghe điều này, vì vậy bà phải cho tôi một chút thời gian để điều chỉnh .... Tôi đang bị sai khiến ở mức độ năng lượng của chính mình. (Thở dài)

 

D: Được rồi. Cô tiến triển và đồng hóa ở đó. Tôi có việc gì đó để thực hiện ở cấp độ của tôi.

 

Tôi lấy cuộn băng ra và đặt một cái khác vào.

 

D: Bây giờ cô đã cảm thấy khá hơn chưa?

 

J: (Bối rối) Chỉ có một tổng.... (Hơi thở nặng nề)

 

D: Tôi hy vọng những gì tôi đã hỏi cô không gây ra phiền phức cho cô.

 

J: Nó không khiến tôi gặp rắc rối. Nó gây ra những vấn đề ở cấp độ cao hơn, ở cấp độ cao hơn nhiều.

 

D: Bởi vì tôi không muốn gây ra bất cứ rắc rối nào cho bất cứ ai.

 

J: Không đâu, vấn đề là bà chưa hiểu được những gì bà có thể và không thể phổ biến thông tin. Tôi đã nói chuyện với bà liên quan đến việc điều chỉnh rung động của truyền năng lượng. Và tôi đang nhận lệnh bởi các thành viên của căn phòng thánh. Và tôi đã không nhận thức được sức mạnh của năng lượng đó trong căn phòng. (Cô ấy vẫn đang cảm nhận được những tác động. Đây là nguyên nhân gây ra sự nhầm lẫn và khó giao tiếp). Tôi không tiến vào căn phòng đó. Tôi đang giao tiếp với cô từ năng lượng của căn phòng, nơi tôi đã quen với việc vận hành. Janice và Ken đang ở trong một trạng thái sống khác ở một nơi khác. Tôi ở nơi này, và họ ở nơi kia. Và nơi này đây cùng với nơi họ đang có mặt và cả nơi chốn vật lý. Vì vậy, bà phải thấy nó trở nên phức tạp trong một số khoảnh khắc để thảo luận với bà thông qua một thực thể vật lý.

 

D: Có vẻ như hội đồng là những người trong phòng thánh đang theo dõi những gì chúng ta đang trao đổi. Và dường như họ nghĩ cô ....

 

J: (Ngắt lời) Họ luôn biết, và họ giám sát thông tin đang được thảo luận với bà. Tuy nhiên, có một thứ gì đó rất mạnh mẽ đã đến trong tôi.

 

D: Tôi cho rằng họ nghĩ cô có thể đã cho tôi biết những thông tin chưa đến thời điểm để tiết lộ.

 

J: Đã đến lúc bà phải biết một số thông tin này. (Hơi thở nặng nhọc và bối rối.) Bà hãy thông cảm cho tôi. Tôi không được bình thường tại thời điểm này. Nhưng nếu bà chịu đựng được tôi, tôi sẽ trở lại với vẻ ngoài của chính mình.

 

D: Tôi xin lỗi nếu tôi đã gây ra cho bô bất cứ sự khó chịu nào đó.

 

J: Ồ! Đó không phải là cảm giác khó chịu thật sự. Đó chỉ đơn giản là .... Ồ! Tôi đã được đưa đến ... Cảm ơn bà rất nhiều vì .... Đó là, ồ, một trải nghiệm tuyệt vời đối với tôi. Bà thấy đấy, tôi không được phép vì đó không phải là vấn đề về sự cho phép. Chỉ là tôi không đến căn phòng đó, vì.... Chà! Tôi hơi mất phương hướng. (Lẫn lộn một lần nữa).

 

 D: Điều quan trọng tôi muốn biết rõ là những việc nào tôi không được phép làm.

 

J: Vâng. Tôi đang bị giữ lại bởi tần số này. Điều quan trọng là bà phải biết rằng tôi đang hoạt động ở một tần số rung động khác với tần số rung động của chính tôi. Và điều đó có thể thay đổi. Bà có thể nói chuyện trực tiếp với một trong những trưởng lão thần thánh nếu bà .... Tôi không chắc chuyện gì sẽ xảy ra.

 

 

Cô ấy đang hít thở sâu để cố gắng điều chỉnh. Đây là lý do tại sao giọng nói lớn và khác biệt phát ra khiến tôi ngạc nhiên và mất cảnh giác. "Dolores!" Giọng nói có uy quyền và bắt buộc sự chú ý.

 

D: Vâng.

 

J: (Giờ đây nhịp thở đã điềm tỉnh trở lại). Dolores!

 

D: Vâng, tôi đang nghe đây.

 

J: Bạn có thể kết nối với tôi không?

 

D Vâng, tôi có thể nghe rất rõ.

 

J: Bà có thể nghe thấy tôi bằng cách khác ngoài đôi tai của bà không? Bà có thể nghe thấy tôi trong đầu bà .... chưa?

 

D: Chà ... Tôi không biết ....

 

J: Bà có thể nghe thấy tôi bằng việc cảm nhận ánh sáng không? Bà có nghe thấy ánh sáng không?

 

D: Tôi không biết điều đó có cảm giác như thế nào, nhưng tôi cảm thấy điều gì đó.

 

J: Vậy là đủ để bà biết rồi. Nó không làm hại bà đâu, nhưng tôi không thể giao tiếp theo kiểu như bà đã quen thuộc. Tôi sẽ thử. Tôi đang mô phỏng một giọng nói, và đó không phải là cách giao tiếp của tôi. Nhưng tôi phải nói với bà một số điều, bởi vì bà đã bước vào một khu vực mà bà không mong muốn vào.

 

D: Có vấn đề gì với điều đó không?

 

J: Không phải theo nghĩa của từ này là một vấn đề, gì chúng ta liên quan đến một vấn đề. Nhưng bà cần phải điều chỉnh Janice trong cơ thể của cô ấy, vì tôi đang sử dụng giọng nói của cô ấy theo một cách đặc biệt chứ không phải là sử dụng giọng nói một cách thông thường. Và cô ấy sẽ không cảm thấy một chút khó chịu nào về mặt thể chất, ngoài điều đó ... (Thở dài) bà cần hướng dẫn để cô ấy tự điều chỉnh. Điều chỉnh bản thân cô ấy.

 

D: Năng lượng hay là gì?

 

J: Bạn cần phải đưa chỉ dẫn cho thể chất của Janice ... nhanh chóng và cho thể chất một hướng dẫn để điều chỉnh. Chỉ đơn giản là làm điều đó và nói với thể chất của cô ấy điều chỉnh. (Nhấn mạnh) Nói với thể chất của cô ấy để điều chỉnh!

 

D: Được rồi. Tôi đang nói với thể chất của Janice. Tôi muốn nó điều chỉnh. Tôi muốn nó thư giãn. (Hơi thở của cô ấy lại chậm lại). Và hãy bình tĩnh. Đây chỉ là một loại năng lượng khác đang thông qua cô để giao tiếp. Điều chỉnh và thư giãn. Không có vấn đề gì về thể chất cả. Một cảm giác rất lành mạnh. Một cảm giác rất thư thái. Nó chỉ là một cái gì đó khác đang xảy ra. Nhưng cơ thể vật lý đủ khả năng xử lý điều này. Được rồi. Cô ấy có đang điều chỉnh không?

 

J: (Giọng ngọt ngào và nữ tính.) Cô ấy đang điều chỉnh, vâng, cô ấy đang điều chỉnh.

 

D: Được rồi. Nhưng bạn nói rằng tôi đã vào một nơi mà bạn không mong muốn.

 

J: (Giọng của người có thẩm quyền một lần nữa). Cho phép điều chỉnh! Cái này rất quan trọng. Bà phải hiểu cho, bà đã vượt qua nhiều mức năng lượng ở đây. Và chúng tôi không thể cho phép bất kỳ tác hại nào đến với thể chất. Chúng tôi có Janice đang hoạt động ở bốn trạng thái năng lượng ở thời điểm hiện tại. Bà không nhận ra điều đó.

 

Và bà phải chịu đựng chúng tôi, bởi vì có một chút … có một sự thay đổi. Một sự thay đổi rất nhanh của cô ấy, ở bốn cấp độ đó, không có khả năng điều chỉnh để phù hợp với thể chất.

 

D: Vâng, và tôi ước cô ấy không bị bất cứ sự tổn thương nào.

 

J: Không, nhưng bà đang làm việc ở trạng thái năng lượng cao nhất vào lúc này. Và chúng tôi phải nói với bà rằng đôi khi điều này sẽ xảy ra. Chúng tôi sẽ hướng dẫn bà. Đừng sợ rằng bà sẽ không biết phải làm gì. Vì, như bà có thể thấy, chúng ta đạt đến mức độ cho phép và không cho phép liên quan đến thể chất nhất định. Với mối quan hệ với không gian linh thiêng nhất định. Với mối quan hệ với không gian năng lượng nhất định. Với mối quan hệ với không gian mô hình tổ chức nhất định. Vì vậy, chúng ta có tất cả bốn trạng thái đó đang tồn tại. Và những gì bà phải hiểu là, ở mỗi cấp độ này có chuyển động phân tử liên tục.

 

Chuyển động. Và khi bà vượt quá giới hạn thời gian, và khi bà di chuyển qua các dạng thời gian khác nhau với tốc độ nhanh hơn ánh sáng, để đạt được mức năng lượng này, những thay đổi nhanh chóng nhất định thay đổi mọi cách thức của cấu trúc thể chất. Và điều rất quan trọng là phải duy trì sự cân bằng. Chúng tôi sẽ không bao giờ cho phép sự mất cân bằng trong bản thể này hoặc trong Ken. Không thể xảy ra sự mất cân bằng trong những sinh mệnh này. Đó là lý do để họ vẫn có thể hoạt động trong thể chất. Ken, vào thời điểm này, đang ở trong tình trạng mất cân bằng về thể chất. Và chúng tôi đang làm việc với anh ấy để đưa cuộc sống của anh ấy về điểm cân bằng. Anh ấy đang gặp khó khăn, và chúng tôi đang giúp đỡ anh ấy.

 

Mặc dù anh ta không ý thức được, và không thể đưa được vào ý thức. Và anh ta sẽ được đưa vào thông qua Janice. Cần biết rằng vào lúc này Ken cũng đang cùng với Janice trong một trạng thái khác, mặc dù anh ấy cũng đang ngủ trên giường của mình ở Oklahoma. Vì vậy, bà phải biết những điều này. Và điều quan trọng là bà phải luôn nhận thức được những gì bà đang làm, bởi vì không phải lúc nào bà cũng nhận thức được. Và đây không phải là một thiếu sót. Vui lòng hiểu rằng chúng tôi không coi đây là bất cứ thiếu sót nào của bà cả.

 

Bà phải hiểu rằng đây chỉ đơn giản là những phương pháp mà bà không quen thuộc, bởi vì bà chưa làm việc ở cấp độ này bao giờ. Bà thực sự đã không làm việc ở cấp độ này. Bà đã tiến gần đến cấp độ này nhưng chưa bao giờ đạt tới trước đây. Và đó là lý do bà kết nối với Janice. Lý do cho một số tương tác của bà với các năng lượng khác ở một số cấp độ khác, là bởi vì bà cũng phải sẵn sàng đạt đến cấp độ này. Đối với bà, theo một nghĩa nào đó, nó cũng sẽ không thay đổi theo bất cứ điều gì trong cuộc sống vật chất của bà hoặc bất cứ cách thức nào đối với năng lượng của bà. Bà sẽ cảm thấy một chút khác biệt. Đó sẽ là một sự khác biệt hữu ích. Bây giờ, những gì bà phải hiểu là bà đã sẵn sàng để đạt đến cấp độ này, nếu không bà không thể cùng Janice đến cấp độ này.

 

D: Nói cách khác, việc đó sẽ bị chặn lại.

 

J: Điều đó sẽ không được phép. Vì vậy, bà đã sẵn sàng để đến đây. Bây giờ những gì bà nên biết là, theo một nghĩa nào đó, một số việc sẽ trở nên dễ dàng hơn đối với bà. Đó sẽ là một quá trình chuyển đổi tự nhiên cho bà. Đừng hiểu lầm khi tôi nói từ "điều chỉnh", bởi vì điều chỉnh không có nghĩa là giống nhau ở mức năng lượng này mà nó có nghĩa đối với bà ở trạng thái hiện tại của bà. Đó là những gì sẽ diễn ra, chỉ lợi ích cao nhất của bà mới được chúng tôi coi trọng. Đối với công việc bà đang thực hiện, bà phải biết rằng chúng tôi có một sự ngưỡng mộ sâu sắc đối với sự sẵn sàng vượt qua giới hạn về thể chất của bà. Bà thực sự đẩy mình vượt qua điểm giới hạn mà tại đó thể chất của bà  thực sự  được phát triển. Bởi vì những gì bà đang cảm nhận là, khi bà yêu cầu một phương pháp, đó là điểm mấu chốt để chúng tôi biết được bà đã sẵn sàng. (Tôi không nhớ được trong trạng thái tỉnh thức mình đã yêu cầu bất cứ điều gì, nhưng rõ ràng nó đã xảy ra ở mức độ tiềm thức). Đó là thời điểm khi bà được “kiểm tra”. Sau thời điểm đó, bà đã được tiếp xúc với chính phương pháp mà chúng tôi đã cung cấp cho bà tối nay. Tuy nhiên, ngay từ đầu bà đã không chấp nhận điều đó. Bà đã nghe thấy điều đó, nhưng bà đã không nhận. Và chúng tôi biết bà chưa sẵn sàng để đạt đến cấp độ này. Vì vậy, đó là lý do tại sao những người khác đến với bà thông qua Janice trước đây. Cô ấy luôn ở mức này. Nhưng cô ấy phải hạ mức độ xuống để đưa bà đến một mức sẵn sàng cho mức độ này. Và để phát triển đến lúc bà có thể vượt qua nỗi sợ bị thay đổi với tư cách là một cá nhân, bởi vì bà sẽ không thay đổi. Nhưng bà đã có một nỗi sợ mất kiểm soát. Theo một nghĩa nào đó, bà đã có một nỗi sợ hãi bên trong mình về bất cứ nguồn cơn nào để bộc lộ ra rằng bà vượt qua điều gì đó, vượt qua ngưỡng mà bà cảm thấy thoải mái ở hiện tại. Bà cảm thấy bà không thể làm gì được giới hạn cụ thể này.

 

D: Đó là một đặc điểm rất con người.

 

J: Đây là một đặc điểm rất con người.

 

D: Nhưng tôi không nhớ ra rằng tôi đã được cung cấp một phương pháp. Các cuốn băng ghi âm không cho thấy có điều đó.

 

J: Nó không có trên cuộn băng. Nó xảy ra trong một cuộc thảo luận sau vụ cưỡng hiếp. Nó không được ghi lại trên các cuộn băng, bởi vì nó không được biểu thị. Nhiều cuộc thảo luận của bà với Janice, chúng tôi sẽ cho bà biết vào thời điểm này, đã từng - nếu bà tha thứ cho chúng tôi. Chúng tôi mong cầu bà tha thứ trước, nhưng chúng tôi đã kiểm tra bà trong trạng thái có ý thức, với các cuộc thảo luận thẳng thắn, khi đó Janice bàn về về các khái niệm sau khi phiên thôi miên của bà diễn ra.

 

Đây là sự tiết lộ thông qua những điều cô ấy sẽ nói với bà. Qua cách bà phản ứng lại, chúng tôi sẽ nhận biết được mức độ phát triển của bà liên quan đến sự sẵn lòng, và sẵn sàng tiếp xúc với mức năng lượng và cách thức hoạt động này. Bà đã chạm tới mức năng lượng này thông qua những người khác. Bạn đã tiếp xúc vào một phiên của các lớp học. Bạn đã đạt đến cấp độ sinh viên, nhưng bà chưa đạt đến cấp độ bậc thầy trước đây. Bà đã đạt được điều đó vào tối nay.

 

Bạn đã chạm đến mức tương tác năng lượng bậc thầy. Vì đó là điểm mà, như tôi đã nói với bà trước đó, Janice và cả Ken hoạt động nhờ vào năng lượng UFO. Nhưng họ cũng hoạt động bên ngoài năng lượng đó. Ngay cả ở tần số rung động cao hơn mức độ hiểu biết của các sinh vật UFO mà bà đã tiếp xúc.

 

D: Tôi lo lắng vì có những phản ứng vật lý đối với cơ thể của Janice. Tôi nghĩ có lẽ cô ấy không thể nhận lấy năng lượng đó được. Thực thể khác dường như nghĩ rằng tôi đã xâm nhập vào một mức năng lượng mà tôi chưa sẵn sàng.

 

J: Không, bà hiểu lầm rồi. Bà đang nói chuyện với vị bác sĩ. Tôi không phải là bác sĩ. Tôi là người hòa giải. Tôi là một người cân bằng. Đó là những gì tôi làm. Bà không nói chuyện với bác sĩ. Trường năng lượng của bác sĩ đã bị xáo trộn. Nhưng bà phải hiểu. Tôi cần giải thích cho bà một số điều quan trọng để bà biết, bởi vì điều này sẽ xảy ra một lần nữa. Và rằng, bà đã không nhận ra rằng khi bà đưa Janice đến - thực sự khi Janice và Ken bước vào căn phòng thánh, họ đang làm sống lại căn phòng thiêng trong hình hài thể chất của họ.

 

Và họ ra khỏi phòng thánh. Nhưng họ không di chuyển khỏi phòng thánh, vì họ đang ở trong căn phòng đó, ngay cả khi chúng ta đang  nói chuyện. Và họ chuyển đến căn phòng năng lượng trong một trạng thái khác của dạng sống. Mặc dù họ cũng ở trạng thái thể chất, và năng lượng, ở một loại năng lượng khác trong phòng thiêng. Nó phức tạp, nhưng điều quan trọng là bà phải hiểu điều này, bởi vì bà phải hiểu cơ chế của những biến đổi này. Và xa hơn nữa, điều quan trọng là bà phải nhận biết rằng bà đã nói chuyện với người giám hộ năng lượng, mà bà đã gắn nhãn rất chính xác cho anh ta theo thuật ngữ của riêng bà. Anh ấy là người bảo vệ năng lượng của căn phòng đó.

 

Tuy nhiên, bác sĩ cũng có quyền tự do đi vào và hoạt động trong căn phòng đó. Cô ấy biết bà sẽ ở đó. Cô ấy đã nghe thấy yêu cầu của bà tối nay nói chuyện với cô ấy hoặc bà muốn liên lạc với cô ấy. Cô ấy đến và cô ấy ở đó. Và bà đã không yêu cầu liên lạc với cô ấy, vì vậy cô ấy đã không nói chuyện với bà. Tuy nhiên, bạn đang rời khỏi căn phòng và cô ấy cảm thấy điều đó bởi vì cô ấy muốn đáp ứng nguyện vọng của bà nên cô ấy đã nói chuyện với bà. Điều đó là rất tốt, bởi vì bà đang chuyển sang một khu vực khác. Bà là một người lưu trữ thông tin, nhưng không chỉ là một cái máy ghi âm. Và nếu bà không muốn, bà chỉ có thể nói với chúng tôi ngay bây giờ. Đã có một lý do khiến bà không được phép bắt đầu phiên này tại thời điểm mà bà muốn.

 

Và tôi có quyền thảo luận lý do đó với bà. Bà đã lo lắng khi bắt đầu phiên thôi miên, nhưng bà không được phép bắt đầu khi chưa đúng thời điểm chính xác tuyệt đối. Đó phải là phút chính xác tuyệt đối để bà có thể tiến vào trạng thái năng lượng này. Cuộc gọi điện thoại dự kiến ​​sẽ xảy ra vào thời điểm đó, vì vậy bà không thể bắt đầu phiên thôi miên. Và bà khao khát tiến hành cuộc thảo luận liên quan đến những kiến ​​thức nhất định khiến bà cảm thấy thoải mái.

 

Đó là sự thật. Tôi đã khao khát được quay trở lại những lĩnh vực khám phá mà tôi có thể hiểu được ở cấp độ vật lý, cấp độ trần gian. Thay vào đó, thông tin tiếp tục trở nên ngày càng phức tạp hơn.

 

J: Và bà biết được rằng luôn luôn có một sự lựa chọn. Bà tin vào lựa chọn đó. Có một điều mà bạn không thực sự chắc chắn. Đó có phải là một sự lựa chọn hay không? Điều đó có thể xảy ra không? Bà sợ rằng nó có thể xảy ra rằng bà sẽ không có sự lựa chọn. Và rằng một điều gì đó rất tồi tệ có thể xảy đến, và bà sẽ không có lựa chọn nào khác. Đó là một nỗi sợ hãi sâu thẳm bên trong bà. Có lẽ bà chỉ kết nối với nó. Có lẽ nó chưa bao giờ khiến bà phải như vậy, ngoại trừ một lần. Nhưng đó là sự tiếp xúc mà bà đã được diện kiến theo một cách khác so với năng lượng UFO. (Tôi tin rằng anh ấy đang đề cập đến việc tiếp xúc với năng lượng của Anti-Christ trong Tập II của Cuộc trò chuyện với Nostradamus). Nhưng năng lượng đó đang hoạt động hoàn toàn khác với năng lượng UFO. Chúng tôi là những người cân bằng, theo một cách diễn đạt nào đó. Và đó là một trong những mục đích chính tại sao chúng tôi đến hành tinh của bà. Có một sự phức tạp về thiết kế, về sự tương tác của các nguyên tố - và tôi không nói đến các nàng tiên nhỏ khi tôi đang nói về các nguyên tố. Các nguyên tố, các dạng cấu trúc khác nhau, thời gian - nhưng tôi đang đi hơi xa khỏi những điều cần thảo luận. Và vấn đề là tôi đang bị hội đồng đưa trở lại trong căn phòng thánh, tôi phải giải thích cho bà hiểu cơ chế của những gì đã xảy ra tối nay. Vì vậy, khi bà cảm nhận được nó đang diễn ra một lần nữa, bà sẽ nhận ra rằng bà cần phải chậm lại. Điều gì đã xảy ra là bà đang nói chuyện với bác sĩ. Và sau đó bà bước vào một khu vực mà bà chỉ tập trung vào một chủ đề.

 

Nhưng thực ra họ muốn nói chuyện với bà về sự liên quan... họ đã nói chuyện với bà về thông tin đang đến - bà thấy đấy, tôi đang bị sai khiến và tôi đang nói rất nhanh một lần nữa, bởi vì những lời này ập tới như thác đổ, và chúng đang đến rất nhanh. Tôi đang đưa những lời này qua bốn mức năng lượng để đưa đến bà. Vì vậy, những gì bà phải biết là, bà đang nói chuyện với bác sĩ và bà không hiểu khi cô ấy nói với bà về việc cung cấp thông tin dưới dạng sách. Bà nghĩ rằng cô ấy chỉ đơn giản là truyền đạt thông tin của năng lượng ánh sáng. Cô ấy đang nói về những thông tin truyền đến, bởi vì loại thông tin bà nhận được ở đây không được trộn lẫn với các trường hợp điều tra của bà, bởi vì ở đây có một mục đích khác. Và những gì bà phải biết là mục đích này liên quan đến các sự kiện trong thời gian Trái đất không thể bị xáo trộn bằng cách phổ biến thông tin dưới dạng sách trước khi họ vượt qua thời gian của họ ở Trái đất. Nó không thể xảy ra. Và nó đã được cảm nhận bởi sự thiêng liêng ....

 

(Tìm kiếm từ thích hợp.) Không có từ nào thuộc ngôn ngữ Trái đất để mô tả. Đó không phải là một hội đồng. Đó là quá khứ một hội đồng. Đó là những trưởng lão trong quá khứ. Nhưng bà sẽ không hiểu từ này, bởi vì nó không có trong bản dịch tiếng Anh. Tôi thậm chí không thể đưa nó vào ý thức của chính mình, bởi vì tôi không ở cấp độ đó. Và khi bà không hiểu, phải đến gặp bác sĩ.

 

Tất cả năng lượng từ sự thiêng liêng đó đang cố gắng đi vào thông qua năng lượng của cô ấy, và cũng thông qua nơi nắm giữ năng lượng khuôn mẫu của Janice, trở lại thể chất, trở lại với bà. Và đó là một sự thay đổi quá nhanh ... nó đã bị xáo trộn. Vì vậy, có một sự mất cân bằng, và đó là lý do tại sao bà phải điều chỉnh. Điều quan trọng cần biết là sẽ có một cuốn sách tầm cỡ, nó sẽ là sự mở rộng của bất kỳ khái niệm nào mà bà đã tiếp xúc cho đến nay. Nhưng bà phải hiểu rằng trước khi bà đưa ra thông tin bà thu thập được từ Janice dưới dạng sách, phải được sự đồng ý của chúng tôi.

 

 

D: Tôi hiểu chuyện đó. Tôi hơi lo lắng khi Janice có những cảm giác về thể chất. Nhưng khi giọng nói nặng nề đó phát ra, bạn nói rằng nó dường như đang trực tiếp đến từ phòng thánh. (Đúng) Anh ấy không biết có lẽ tôi đã đi vào một khu vực mà tôi không mong đợi sẽ đi vào.

 

J: Vào thời điểm này.

 

D: Sẽ tốt hơn nếu tôi lùi lại?

 

J: Bà có thể bị lộ. Bà có thể đi vào khu vực này. Chỉ là bà không nghe thấy những gì anh ấy nói với bà, hoặc có thể là do bà không hiểu rõ về tần số của nơi mà bà đang ở trong mối quan hệ với việc chỉ phổ biến thông tin. Hành tinh của bà đang được chú trọng tại thời điểm này, và sự cấp thiết phải phổ biến thông tin. Và chúng tôi muốn liên hệ với mọi sinh mệnh trên hành tinh của bà, vì vậy có thể có sự thay đổi liên quan đến tần số rung động. Tuy nhiên, một số loại thông tin nhất định, nếu chúng được phổ biến, như tôi đã nói, trước khi các sự kiện lịch sử được sắp đặt đúng lúc, chúng sẽ tăng cường khả năng của các năng lượng tiêu cực đó để sử dụng những cơ chế tiêu cực của riêng chúng. Và chúng tôi quan tâm nhất đến điều đó.

 

D: Vậy thì bạn không cần phải lo lắng. Tôi sẽ không làm bất cứ điều gì cho đến khi được yêu cầu làm điều đó.

 

J: Tôi muốn nói với bạn rằng một số phần nhất định của thông tin mà bạn có được sẽ được sử dụng sau thời khắc của Anti-Christ.

 

D: Tôi băn khoăn về việc tôi có còn tồn tại để viết sách, và phổ biến thông tin.

 

J: Bà sẽ tồn tại.

 

D: Tôi sẽ tồn tại trong khung thời gian đó ư?

 

J: Có, tôi nghĩ vậy, bà sẽ làm được.

 

D: Và tôi sẽ vẫn viết sách và thu thập thông tin chứ?

 

J: Bà sẽ thu thập, và bà sẽ viết sách.

 

D: Tôi nhận ra rằng tôi sẽ rất già nua vào thời điểm đó. (Cười thầm) Nhưng tôi vẫn sẽ có thể làm được điều này mặc dù tôi đã già đi rất nhiều? Tôi có thể có khả năng viết sách của mình, và ....

 

J: Vâng, vì tuổi của bà sẽ khác đi.

 

D: Ý bạn là nó sẽ được thay đổi khi chúng ta chuyển sang giai đoạn khác này? Tần số khác này?

 

J: Vâng. Bà thấy đó, không có gì là không thay đổi. Bà đã nhìn nhận được điều này trong suốt cuộc đời. Bà đang rất thoải mái. Bà không thực sự muốn thay đổi như vậy. Tuy nhiên, bên trong bà có một tia sáng lấp lánh biết rằng nó diễn ra một cách nhỏ bé, nhỏ bé, nhỏ bé bên trong bà. Khi bà phát triển thông qua công việc của mình, đó sẽ là một lẽ tự nhiên, và nó không phải là một sự thay đổi được tạo ra. Đó là những gì mà phải làm. Đó là mục đích của bà đang hé mở. Vì vậy, hãy đón nhận sự thay đổi đó. Đó là mục đích của bà.

 

D: Vậy thì tôi vẫn sẽ sống, mặc dù tôi rất già. Và là người quan sát tất cả những sự kiện diễn ra này.

 

J: Tôi được chỉ dẫn rằng điều quan trọng mà bà phải biết là, bà sẽ tiếp tục làm công việc này. Và bà sẽ ở đây.

 

D: Trên Trái Đất. (Đúng) Được rồi. Tôi có rất nhiều việc tôi muốn làm. Tôi chỉ muốn duy trì sức khỏe và có năng lượng để tôi có thể thực hiện những việc này.

 

J: Bà sẽ phát triển. Khi bà làm công việc, bà sẽ ngày càng hiểu nhiều hơn về những điều phức tạp làm bà rối trí, bởi vì nó đơn giản là vấn đề mong muốn từ bên trong của bà. Và chỉ những gì bà mong muốn, bà mới nhận được. Vì chúng tôi sẽ không bao giờ tìm cách ép buộc bà. Bà thấy đấy, Janice và Ken đang ở trong một kế hoạch chung mà bà cũng tham gia, và một số đồng nghiệp của bà cũng vậy. Bà đã đi lại nhiều trong năm qua vì kế hoạch đó.

 

Vào năm 1991 khi phiên thôi miên này diễn ra, tôi mới bắt đầu đi diễn thuyết tại các hội nghị ở Hoa Kỳ. Trong những năm tiếp theo, tôi đi du lịch khắp nơi trên thế giới vài lần. Nhưng vào buổi tối hôm nay, tôi không biết tương lai của mình sẽ ra sao.

 

J: Đó là vì lợi ích của chúng tôi và lợi ích của Trái đất, bà đã đi mà không biết. Chuyến đi đó sẽ có cùng một lý do mà bà đến London, và bà sẽ đến London. Và điều bà cần biết là tại sao. Và những gì tôi nhắc đến về việc tôi kể với bà, bà đang tham gia vào một kế hoạch đúng không nào?

 

D: Vâng, đó là điều tôi không thể hiểu được. Tôi nghĩ rằng tôi viết những cuốn sách này chỉ để tiết lộ thông tin. Nhưng việc này còn hơn thế nữa đúng không?

 

J: Nó còn hơn thế nữa. Đó là công việc rất quan trọng. Không phải ai trên Trái đất cũng tham gia vào kế hoạch này.

 

D: Bạn có thể cho tôi biết đó là kế hoạch gì vậy?

 

J: Vâng, đã đến lúc bà phải biết. Vì vậy, bà sẽ thấy thoải mái hơn với những việc bà đang làm mà không nhất thiết phải hiểu lý do tại sao. Đây là một kế hoạch quan trọng nhất. Sẽ mất một khoảng thời gian để giải thích cho bà cơ chế của các dòng năng lượng tương hỗ diễn ra trong cơ thể con người. Và để thảo luận với bà về các hạt và sự đan xen của chúng, tức là: hợp nhất và phân chia. Tuy nhiên, giải thích một cách đơn giản hơn, chúng tôi nói về đường phân định năng lượng của con người trên Trái đất, và bà có kết nối rất sâu sắc. Mặc dù bà không hiểu biết về hầu hết các trường năng lượng và các nguồn năng lượng, nhưng bà có liên quan đến chúng. Bà đã quan tâm hơn và sẽ hứng thú hơn khi hiểu biết hơn. Bởi vì tần số rung động của bà rất cần thiết ở  Denver. Rất cần thiết ở California. Cần thiết ở các thành phố khác nhau mà bà đã đến trong năm qua. Cần thiết ở các thành phố và quốc gia mà bà sẽ đặt chân đến. Bà không bao giờ mất kết nối với những người bạn đã gặp gỡ. Điều này cũng giống như việc vẽ một đường thẳng từ bà đến họ tại mọi thời điểm, bởi vì mọi thứ vốn có, không bao giờ ngừng tồn tại. Năng lượng bà có vào lúc này cũng sẽ ở lại trong căn phòng này khi bà rời đi.

 

Nó sẽ không bao giờ rời khỏi căn phòng này hoàn toàn. Bà sẽ không bao giờ biết rằng nó không rời khỏi căn phòng này, bởi vì bà sẽ không cảm thấy thiếu. Chỉ trong những trường hợp quá rõ và tiêu tốn nhiều năng lượng, bà mới cảm thấy thiếu thốn. Đó là thời điểm quan trọng để bà học cách bổ sung. Bà sẽ cần biết cách làm điều đó với tốc độ nhanh hơn. Bây giờ, những gì tôi đang cố gắng truyền đạt với bà là mọi người sẽ nói với bà về các đường phân định năng lượng trên trái đất. Họ coi những đường này có tồn tại trong Trái đất, điều này đúng. Kế hoạch mà tôi đang nói với bà liên quan đến các đường này của con người, các kết nối của con người.

 

Nếu bà có thể hình dung một số người nhất định tại các điểm và vị trí nhất định trên Trái đất tại một thời điểm cụ thể của thời gian ở Trái đất và thời gian giữa các chiều không gian. Và không thể có bất cứ sự khác biệt thứ hai. Nó phải được phối hợp với kí tự. Nó liên quan đến sự cân bằng năng lượng của các đường phân định năng lượng của Trái đất. Nó là một hình ba chiều của các đường phân định năng lượng này. (Bất ngờ có tiếng nổ lách tách lạ kỳ trên đoạn băng ghi âm có vẻ như điện xẹt. Nó không xóa bất kỳ từ nào. Nó diễn ra rất nhanh.) Tức là: Kết nối của bà với Janice. Kết nối của bà với những người khác trong cuộc sống của bà, tạo thành bà và tạo thành một tam giác. Đó là Kế hoạch Tam giác. Nó rất quan trọng đối với hành tinh này. Điều quan trọng nhất là bà phải cố gắng và hiểu rằng tần số rung động của bà, khi bà ở Denver, đã gây ra sự thay đổi ở phía bên kia của hành tinh. Vì kết nối của bà với những con người khác nhau trong cuộc sống của bà. Bởi vì kết nối đó không bao giờ bị phá vỡ.

 

D: Ngay cả những người mới mà tôi hay gặp gỡ?

 

J: Vâng, vâng. Nhưng có những người đang ở trong kế hoạch. Không phải bất kỳ người nào bà làm việc cùng hoặc gặp gỡ đều sẽ có mặt trong kế hoạch này. Bà có một người bạn mà bà nói chuyện cùng, và anh ấy đang tham gia vào kế hoạch. Bà đang ở trong kế hoạch. Janice đang ở trong kế hoạch.

 

Có rất nhiều cuộc thảo luận về những con người khác nhau mà tôi đã gặp gỡ, và mối liên hệ có thể có của họ với công việc và tương lai của tôi. Tôi đã lo lắng về điều này rất nhiều vào thời điểm đó vào năm 1991, bởi vì tôi vẫn chưa có bạn đồng hành của mình.

 

J: Bà cần biết rằng bà được bảo vệ. Vì vậy, bà có thể tham gia với bất kỳ ai. Và điều đó không thực sự quan trọng, bởi vì bà sẽ đến đến đích. Vì vậy, nếu bà cảm thấy phân vân, điều bạn cần hiểu chính là những gì tôi đã nói với bạn. Và đó là khoảnh khắc đúng thời điểm. Bởi vì bà có cứng đầu đến mức nào, thì khi chưa đến thời điểm vũ trụ hòa hợp, thời điểm cơ hội của loài người, thời điểm giữa các chiều gặp nhau - gặp nhau - điều đó sẽ không diễn ra. Bởi vì công việc bà đang làm là một công việc cấp độ hành tinh, và đó là vì sự tiến bộ của nhân loại.

 

Bà phải hiểu mục đích của bà ở đây. Bà phải nhận ra rằng bà có một trách nhiệm rất nặng nề, và bà đã mưu cầu trách nhiệm đó. Mặc dù trong công việc, bà không nhất thiết phải coi đó như một loại trách nhiệm, bởi vì bà đang bận rộn với mục đích sống của mình. Bà không cần phải khám phá đó là gì.

 

D: Tôi cứ cảm thấy mình đang tìm kiếm nhiều thông tin hơn nữa.

 

J: Ồ, đúng vậy. Đó là lý do bà đến đây. Bà là một dịch giả, và công việc của bà là giúp nhân loại biết đến những khái niệm đã bị lãng quên. Các khái niệm rằng, một việc tồi tệ, sẽ thay đổi lịch sử Trái đất.

 

D: Ồ. đó là một trách nhiệm nặng nề.

 

J: Đúng vậy. Và tôi đến để nói chuyện với bà tối nay.

 

D: Tôi cảm kích vì điều đó. Tôi cảm thấy Janice cần thông tin, nhưng tôi thực sự cảm kích việc bạn đã nói chuyện với tôi. Bởi vì đôi khi ttôi băn khoăn liệu tôi có đang làm những gì tôi nên làm hay không.

 

J: Bà biết rằng bà đang làm đúng. Bà không thắc mắc.

 

D: Cứ như thể mọi thứ đã diễn ra quá lâu, trong thời gian của chúng tôi.

 

J: Đó là lý do tại sao tôi đang cố gắng giải thích thời gian cho bà. Bà phải hiểu thời gian. Và đó là công việc của bà, bởi vì đó là những gì bà đang thực hiện trong cuốn sách của mình. Bà đang đối phó với thời gian giữa các chiều.

 

D: Và cả với những khái niệm rất phức tạp.

 

J: Những khái niệm phức tạp cần bà là đơn giản hóa, vì vậy một người đi trên phố có thể đọc nó và thốt lên, "Ồ!" Vì vậy, mọi người sẽ bắt đầu học cách sống các kiếp sống cùng một lúc.

 

Hiểu rằng mọi thứ họ làm ở đây trong trạng thái vật chất trên hành tinh này đều ảnh hưởng đến mọi kiếp sống khác. Tất cả các dòng năng lượng đều dịch chuyển. Nguồn năng lượng đó đến từ nơi chúng ta đang cư ngụ bây giờ, những gì chúng ta đang bàn luận hiện tại đây, những gì bà đang nhắc đến từ nơi bà đang có mặt đến nơi tôi đang có mặt, sẽ luôn ở lại. Sự khác biệt chỉ là khi bà chuyển từ chiều không gian này sang chiều không gian khác.

 

D: Tôi cứ nghĩ rằng tôi đang bị tuột mất kiến ​​thức, thất lạc thông tin.

 

J: Bị thất lạc.

 

D: Tôi cảm thấy tôi phải tìm lại sự thật.

 

J: Đó là điều tôi muốn nói. Đó là những gì tôi đang truyền đạt tới bà. Bà cảm thấy thế nào, liên quan đến những gì tôi đã kể bà nghe về con người của chính bà? Tôi được yêu cầu để hỏi bà điều đó.

 

D. Tôi cảm thấy như thế nào về điều đó? Chà, tôi cảm thấy thoải mái.

 

Tôi muốn tiếp tục công việc của mình. Điều quan trọng là tôi vẫn khỏe mạnh, và tôi có thể tiếp tục công việc một cách tốt hơn. Và có năng lượng để làm việc và tiếp tục hành trình. Miễn là tôi có thể làm điều đó, tôi biết tôi có thể làm điều đó. Bạn muốn nói như vậy đúng không?

 

J: Đúng vậy. Khi bà nhận ra rằng khi bà cảm thấy có vấn đề, bà có biết mình cần phải làm gì không?

 

D: Hỏi bạn để được giúp đỡ?

 

J: Vâng. Nếu bà sẵn lòng. Khi bà nói chuyện đối tượng của mình, "Nếu bạn sẵn sàng."

 

D: (Cười mỉm) Vậy tôi nên nhờ cậy vị bác sĩ, hay bạn, người hòa giải? J: Bà sẽ chỉ cần hỏi, và bà sẽ được kết nối với địa điểm thích hợp, với năng lượng thích hợp. Và, có lẽ đó sẽ là bác sĩ.

 

D: Để giúp giải quyết bất cứ sự khó chịu hoặc bất cứ vấn đề nào mà tôi có thể gặp phải trong cơ thể vật lý.

 

J: Khó chịu là vấn đề. Và, vâng, tôi sẽ đến và tôi sẽ giúp bà.

 

D: Được rồi. Bởi vì tôi sẽ cần điều đó để tiếp tục hành trình.

 

J: Bà đang cảm thấy rất mệt mỏi ư?

 

D: Chà, chúng ta đã ở đây lâu rồi. Và tôi nghĩ chúng ta sẽ phải kết thúc buổi phiên thôi miên ngay bây giờ.

 

J: Bởi vì bà đang cảm thấy rất mệt mỏi.

 

D: Chà, không chỉ có vậy. Đó là Janice phải đi làm vào buổi sáng. Chúng tôi có cuộc sống trần gian của mình. Và chúng tôi đã ở đây lâu hơn bất kỳ phiên nào khác mà chúng tôi từng trải qua.

 

J: Chà, có một điều bà phải hiểu là, đã một năm kể từ lần cuối bà làm việc với Janice. Và Janice đã phát triển vượt ra ngoài các phương pháp thu thập thông tin ban đầu của bà. Đến mức thể chất của cô ấy hoàn toàn khác, như bạn nên cảm nhận. Và cô ấy có thể hoạt động mà hoàn toàn không ngủ.

 

D: Chà, tôi nghĩ chúng ta đã ở đây đủ lâu.

 

J: Điều đó hoàn toàn tùy thuộc vào bạn.

 

D: Nhưng tôi không muốn làm điều đó với cô ấy.

 

J: Chà, không, không phải vấn đề đó. Nhưng đó là một trong những điều chúng tôi đã huấn luyện, và có thể được sử dụng nếu cần thiết. Đây là thời điểm và vị trí rất quan trọng mà bà đang cư ngụ ở hiện tại. Và tôi không chắc khi nào bà được phép quay lại đây.

 

D: Chà, tôi nghĩ chúng ta đã ở đây đủ lâu.

 

J: Điều đó hoàn toàn tùy thuộc vào bà.

 

D: Bởi vì chúng ta đang hoạt động theo giờ Trái đất. Nhưng tôi thực sự cảm kích khi bạn nói chuyện với tôi và cho tôi những chỉ dẫn.

 

J: Bà được chào đón. Tôi không dự kiến ​​sẽ liên lạc với bà tối nay, vì tôi không ngờ ​​sẽ được yêu cầu can thiệp.

 

D: Nhưng lần sau khi chúng ta gặp lại, tôi sẽ dành nhiều thời gian ở trái đất hơn cho chúng ta, bởi vì tôi biết những phiên này có thể kéo dài hơn.

 

J: Bà nên làm như vậy, vì khi bà đạt đến cấp độ này, có rất nhiều thông tin cần được thu thập và làm sáng tỏ. Chuyện này rất quan trọng, bởi vì đó là loại thông tin sẽ được sử dụng sau khi các sự kiện nhất định trong lịch sử diễn ra. Đó là loại năng lượng. (Giọng nói đã thay đổi và lại khác biệt. To hơn. Tôi đang cố gắng kết thúc phiên, và giọng nói này lại là giọng nói có uy quyền) Có điều tôi muốn nói với bà trước khi bà rời đi. Tôi muốn giải thích một điều cho bà. Và đó là bà sẽ bình an vô sự khi thực hiện công việc này. Chúng tôi sẽ giải thích nhiều quy trình phức tạp cho bà. Và bà đang được giao phó một mức độ kiến ​​thức mà trên thực tế bà chưa được tiếp xúc. Và điều quan trọng đối với tôi là nhấn mạnh với bà rằng chúng tôi trân trọng công việc của bà. Và chúng tôi muốn bà biết rằng mọi thứ sẽ được thực hiện để hỗ trợ bà. Và chúng tôi muốn cảm ơn bạn vì ở một khía cạnh nào đó, là một người hỗ trợ cho Janice. Bà có thể giúp cô ấy hòa nhập bằng những gì bà đang làm. Công việc này, theo một nghĩa nào đó, là một công việc tuyệt vời cho hành tinh của bà, mặc dù, nó sẽ diễn ra mà không có công lao của bà. Như năm ngoái bà đã không làm việc với Janice, nhưng cô ấy đã vượt qua một số kiểu giao tiếp nhất định. Vì vậy, tôi chỉ muốn bà biết rằng cá nhân tôi đồng ý với cách bà cư xử với bản thân.

 

D: Tôi cảm ơn.

 

J: Bà là người được chào đón nhất. Và tôi cầu mong cho bà sự bình yên, tình yêu và ánh sáng.

 

D: Cảm ơn bạn một lần nữa, cho dù bạn là ai. (Janice đang chuyển động tay). Đó là một cử chỉ rất đẹp. (Sau đó Janice hít thở sâu và tôi biết thực thể kia đã biến mất). Được rồi. Tôi chào tạm biệt nhẹ nhàng. Tôi muốn tất cả họ rút lui. Và tôi muốn ý thức của Janice một lần nữa quay trở lại hoàn toàn với cơ thể này.

 

J: (Cô ấy cắt ngang). Đèn đang nhấp nháy!

 

D: Tại sao chúng lại nhấp nháy? (Cô ấy có vẻ bối rối). Có phải là năng lượng không? (Không có câu trả lời, như thể cô ấy đang quan sát). Có phải do năng lượng gây ra không?

 

J: (Nhẹ nhàng) Vâng. Vì người giúp việc chen ngang. (Buồn thay) Cô ấy cắt ngang.

 

D: Cô ấy không biết.

 

J: Cô ấy đang đập cửa. Cô ấy đã phá hỏng nó. (Gần như đang khóc).

 

Theo tôi, đèn nhấp nháy có thể là do người hầu gái bước vào trước khi Janice đã hoàn toàn hòa nhập trở lại thể chất. Năng lượng mạnh đến nỗi, khi bị ngắt, nó sẽ bị phân tán vào các mối nối điện. Chính tần số quá tải đến mức khiến chúng phát nổ. Không thể đoán trước rằng người hầu gái sẽ gây ra sự gián đoạn trước khi Janice có thể được trở lại hoàn toàn. Điều này có thể gây ra thiệt hại về thể chất, như họ đã nói, nếu quá trình bị gián đoạn, ngay cả khi thở. Thay vào đó, các thực thể đã chuyển sự quá tải vào mạch điện.

 

Lúc đó hành trình của tôi chỉ mới bắt đầu, và tôi không thể tin rằng những bước tập tễnh đầu tiên sẽ đưa tôi đi khắp thế gian. Tôi đã hành trình đến London lần đầu tiên vào một năm sau đó 1992, và đã đi đến châu  u ít nhất hai lần một năm kể từ đó. Tôi đã điều tra các Vòng tròn đồng ruộng và đến thăm các địa điểm linh thiêng: Stonehenge, Avebury, Glastonbury, thuyết trình và truyền bá thông tin mà tôi đã khám phá được trong công việc của mình. Tôi là tác giả người Mỹ đầu tiên và là nhà thôi miên tiền kiếp đến Bungari sau khi nước này thoát khỏi sự kiểm soát của chủ nghĩa Cộng sản, và tôi đang ở Bankan ngay bên kia biên giới từ nơi giao tranh đang xảy ra ở Nam Tư. Tôi đã diễn thuyết tại tất cả các thành phố lớn ở Úc. Năm 1997, tôi leo lên dãy Andes ở Peru để xem tàn tích Inca cổ đại ở Macchu Picchu. Bây giờ tôi đi khắp Hoa Kỳ, và thường ở một thành phố hoặc tiểu bang khác nhau mỗi ngày. Hiện chúng tôi đang lên kế hoạch đi đến Hồng Kông, Singapore và Nam Phi vào năm 1999. Có vẻ như tôi sẽ sớm đặt chân đến tất cả các châu lục trên thế giới.

 

Tôi đã để lại năng lượng của mình ở tất cả những nơi này, như họ đã chỉ dẫn? Nếu tôi có thì tôi cũng không nhận thấy bất cứ sự thiếu hụt nào, như họ đã nói. Trong thực tế, năng lượng của tôi đã tăng lên khi công việc của tôi được lan tỏa. Cuốn sách hiện đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ khác nhau, và do đó, năng lượng đang được lan tỏa đến những nơi mà tôi chưa bao giờ có thể đi qua, thông qua sức mạnh của chữ viết. Nếu điều này xảy ra quá bất ngờ với tôi, thì mỗi con người đều có trách nhiệm như nhau. Mỗi người truyền năng lượng của mình một cách vô tình dù tốt hay xấu. Đối tượng phải cho phép năng lượng đó ảnh hưởng đến mọi người theo cách tích cực để cho phép hành tinh của chúng ta phát triển thành một cõi tâm linh cao hơn của sự tồn tại.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.