Teal Swan Transcripts 389
Mối liên hệ giữa vô sinh và tự hủy hoại
bản thân
16-11-2018
TEAL
SWAN:
Chào bạn.
Người
phỏng vấn:
Cảm ơn. À, chào mọi người. Tôi đang gặp vấn đề về sinh sản.
TEAL
SWAN:
à.
Người
phỏng vấn:
Và... tôi chỉ muốn biết, cái sự kháng cự đó là gì. Cái mà tôi đang bám vào, bởi
vì tôi sẵn sàng có con rồi. Tôi nghĩ vậy. Tôi đã trải qua khoảng năm lần sảy
thai. Và nhiều lần thụ tinh trong ống nghiệm. Nhiều lần lắm, và tôi nghĩ tôi đã
đến mức là buông bỏ đủ để tôi có thể sống với cuộc sống hiện tại của mình. Bởi
vì, tôi vừa kể với mấy chị em ở dưới kia, ý tôi là, tôi đang trên đường hướng đến
tận hưởng cuộc sống, vừa đi vừa khóc, kiểu như: “Tại sao? Tại sao tôi không thể
chỉ đang thay tã ngay lúc này thôi?” Đi xem thời trang, háo hức về cuộc đời
mình... và nó cứ như... Vậy nên, tôi cảm thấy 90% trong tôi nói: “Ừ, tôi sẵn
sàng rồi, cuộc đời thật tuyệt.” nhưng còn 10% kia thì mắc kẹt. Và tôi muốn
buông nó ra. Và giờ tôi ở đây... Vậy có phải đó là một câu hỏi không?
TEAL
SWAN:
Ồ, ừ, vấn đề bạn nêu ra cũng đủ lớn đấy.
Người
phỏng vấn:
Tôi không tin được là mình đang ngồi ở đây với bạn.
TEAL
SWAN:
Chào bạn.
Người
phỏng vấn:
Tôi biết chắc bạn nghe câu này hoài.
TEAL
SWAN:
Mối quan hệ của bạn với mẹ bạn chính là lý do.
Người
phỏng vấn:
Ừm.
TEAL
SWAN:
Mối quan hệ đó đã khiến cho rất nhiều khía cạnh trong bạn không muốn dính dáng
gì đến chuyện làm mẹ cả. Và trừ khi trực tiếp xử lý những phần đó, thì sẽ chẳng
có gì xảy ra đâu. Bởi vì chúng nắm phần lớn sức mạnh. Không chỉ vậy, chúng còn
được nuôi dưỡng bởi sự kháng cự của bạn với việc không có thai.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Nghe có hợp lý không?
Người
phỏng vấn:
Hoàn toàn hợp lý.
TEAL
SWAN:
Chúng giống như những con quái vật dưới tầng hầm vậy. Cho nên giải quyết trực
tiếp với chúng chính là cách.
Người
phỏng vấn:
Ok.
TEAL
SWAN:
Nhưng tôi không nghĩ từ bỏ là ý hay. Thành thật mà nói, tôi nghĩ bạn cũng không
thể từ bỏ dù bạn có thử.
Người
phỏng vấn:
Tin tốt đấy. Ừ, tôi không nghĩ... tôi chưa đến mức buông bỏ, thực ra tôi chỉ
đang cố ở trong trạng thái, giống như, tiến lên. Nơi mà tôi có thể tập trung
vào những thứ khác trong đời tôi.
TEAL
SWAN:
Ừ.
Người
phỏng vấn:
Chỉ là sự phân tâm thôi. Tôi hiểu rồi. Bạn nhìn tôi kiểu như tôi bị khùng vậy,
kiểu: “ừ hửm”.
TEAL
SWAN:
Ừ.
Người
phỏng vấn:
Được rồi, tôi sẵn sàng, bạn nói hết đi.
TEAL
SWAN:
Ngay cả khi bạn nói, kiểu như: “Tôi nghĩ tôi đang ở giai đoạn mà tôi sẵn sàng
chỉ cần...” Tôi hiểu bạn muốn làm vậy vì lợi ích tốt nhất cho chính mình. Nhưng
những phần trong bạn khao khát có con... nếu chúng có thể cất tiếng khi bạn nói
mấy câu đó, chúng thà giết bạn còn hơn. Mức độ mãnh liệt là như vậy đó. Vậy bạn
có muốn tôi giúp bạn bằng cách đối diện với khía cạnh chính đang ngăn cản chuyện
này không?
Người
phỏng vấn:
Có, làm ơn.
TEAL
SWAN:
Được. Bạn sẵn sàng chứ? Bởi vì khi nói chuyện với tôi, Teal Swan sẽ tạm biến mất.
Hiểu không? Nói chuyện với tôi lúc này là bạn đang nói chuyện với phần bên
trong bạn đang kháng cự chuyện này.
Người
phỏng vấn:
Được. Tôi sợ lắm. Và tôi giận dữ. Tôi không muốn làm lại lần nữa và tôi thật sự
tuyệt vọng.
TEAL
SWAN:
Về điều gì?
Người
phỏng vấn:
Về việc lại thất bại. Tôi không...
TEAL
SWAN:
Tôi chẳng hiểu tại sao bạn lại muốn có con.
Người
phỏng vấn:
Nói lại đi?
TEAL
SWAN:
Tôi chẳng hiểu tại sao bạn lại muốn có con.
Người
phỏng vấn:
Bởi vì con cái thật tuyệt vời và vui nhộn, và có khả năng tiếp nối di sản của
mình thì thật tuyệt. Tôi muốn làm mẹ. Xin lỗi mọi người, tôi sẽ giữ bình tĩnh lại.
TEAL
SWAN:
Đó chính là vấn đề. Tôi có một cái nhìn hoàn toàn khác về chuyện làm cha mẹ và
tuổi thơ so với bạn. Khi bạn nói: “Ồ, nó sẽ tuyệt lắm.” Tôi thì: “Không đâu.”
Nó sẽ là hàng giờ, hàng giờ của địa ngục.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Và tôi biết điều đó. Và tôi biết đó mới là phần khiến tôi hào hứng. Chính là
cái địa ngục đó. Thật sự luôn. Tôi biết, tất cả các bậc cha mẹ trong phòng này
nhìn tôi như tôi bị điên. Nhưng những người chưa có con mà lại muốn có, chính
là họ đang muốn điều đó. Ý tôi là, tôi ngồi trên xe, lái xe và nghĩ: “Trời ơi,
ước gì mình đang ở nơi khác chứ không phải đây.” Và tôi chỉ muốn được bình an với
vị trí mình đang ở.
Tôi không muốn
điều đó, tôi cảm thấy đây chỉ là một mối quan hệ ràng buộc. Tôi thật sự không
thể hình dung chuyện làm cha mẹ mà không có sự ràng buộc. Và ngay giây phút có
cái gì đó bắt đầu bám lấy tôi, tôi lại cảm thấy y hệt như hồi tôi còn nhỏ. Đó
là điều khiến tôi loại bỏ nó.
Người
phỏng vấn:
Giống như tôi luôn phải hoàn hảo. Khi còn nhỏ. Tôi không nghĩ...
TEAL
SWAN:
Tôi không muốn cảm thấy bị lợi dụng.
Người
phỏng vấn:
Tôi không muốn cảm thấy bị lợi dụng. Tôi là chị cả nên tôi luôn làm mọi thứ cho
người khác.
TEAL
SWAN:
Đó chính xác là cảm giác của tôi, nên tôi không muốn làm nữa. Nhưng bạn không
hiểu điều đó. Tôi không muốn làm nữa. Vậy mà bạn cứ nói với tôi: “Hãy làm đi,
hãy chăm con đi, hãy để cuộc đời mình xoay quanh con cái đi.” Tôi không muốn vậy,
đó đã là cả cuộc đời tôi rồi.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Tôi muốn tự do.
Người
phỏng vấn:
Vậy làm sao tôi có cả hai? Làm sao tôi tạo ra một cuộc đời trọn vẹn, vừa có gia
đình vừa có...
TEAL
SWAN:
Nó sẽ không xảy ra đâu, bởi vì tôi đã hiểu bạn rồi, bởi vì chính bạn sẽ không để
nó xảy ra. Vậy giả sử tôi... tôi thấy nó quá sức chịu đựng. Tôi không muốn dành
trọn cả đời mình cho người khác nữa. Thì bạn sẽ nói: “Nhưng bạn phải vậy.” Bởi
vì nếu không thì bạn không phải là một người mẹ tốt. Vậy nên, tôi sẽ không để
nó xảy ra.
Người
phỏng vấn:
Vậy tôi phải làm sao để khiến bạn cảm thấy thoải mái với việc đó xảy ra? Hay
là...?
TEAL
SWAN:
Ừ, từ góc nhìn của phần này thì tôi thấy không thể nào. Không có cách nào mà bạn
có thể thuyết phục tôi rằng một ngày nào đó bạn sẽ ổn khi tôi làm một công việc
tầm thường, điều mà bạn sẽ đánh giá tôi nếu tôi không dành từng phút giây của đời
mình cho người khác.
Người
phỏng vấn:
Tôi cảm thấy bế tắc.
TEAL
SWAN:
Ừ.
Người
phỏng vấn:
Như một nỗi buồn khủng khiếp và nỗi sợ hãi...
TEAL
SWAN:
Tại sao bạn lại khao khát có con đến vậy? Tôi không thể liên hệ được. Tại sao
nó lại quan trọng đến thế?
Người
phỏng vấn:
Tại sao tôi không thể trả lời câu hỏi đó?Tôi muốn trả lời.
TEAL
SWAN:
Lý do đó không đủ thuyết phục.
Người
phỏng vấn:
Tôi không muốn cô đơn.
TEAL
SWAN:
Vậy thì thật ra bạn không thật sự muốn có con, bạn chỉ không muốn ở một mình
thôi sao?
Người
phỏng vấn:
Ừ. Ý tôi là tôi nghĩ tôi...
TEAL
SWAN:
Cơ bản thì bạn đang nói rằng bạn phải chịu đựng hết mớ rắc rối này chỉ để có được
thứ bạn muốn. Tôi sẽ không làm thế nữa. Và nó không chỉ liên quan đến chuyện
con cái đâu, mà là cả con người bạn. Tôi sẽ không làm thế.
Người
phỏng vấn:
Vì tôi phải hoàn hảo trong chuyện đó?
TEAL
SWAN:
Ừ, bạn phải hoàn hảo trong mọi thứ. Nhưng không chỉ vậy, mà còn kiểu như, để có
sự thuộc về, để có sự gần gũi, để không cô đơn, tôi phải hy sinh cả đời mình
cho người khác, thay tã lúc 2 giờ sáng, vừa làm việc vừa lo cho con... Không.
Người
phỏng vấn:
Vậy là chúng ta sẽ không làm điều đó?
TEAL
SWAN:
Không, bởi vì tôi đã hứa với chính mình từ nhiều năm trước rằng tôi sẽ không
bao giờ làm vậy nữa. Chăm sóc người khác – tôi đã hứa với mình rằng sẽ không
bao giờ nữa.
Người
phỏng vấn:
Còn một điều nữa, tôi nghĩ là... Tôi cảm thấy cực kỳ ích kỷ bây giờ. Như thể
tôi đi ngược lại, nơi mà tôi chỉ... chỉ vừa mới bắt đầu muốn...
TEAL
SWAN:
Đừng nghĩ vậy là thật.
Người
phỏng vấn:
Bạn không nghĩ vậy sao?
TEAL
SWAN:
Một người thật sự ích kỷ thì sẽ không liên tục nhắc nhở bản thân rằng mình tệ hại
thế nào vì ích kỷ đâu.
Khán
giả:
~ cười ~
Người
phỏng vấn:
~ cười ~
Bạn nói đúng,
Teal. Bạn nói đúng và tôi có một cảm giác tội lỗi khủng khiếp. Tôi chỉ luôn có
suy nghĩ kiểu như: “Gia đình tôi cần tôi, tôi phải chăm sóc gia đình mình.” Vậy
nên chắc đó chỉ là sự tiếp nối thôi, tôi biết bạn... Tôi chẳng có gì cả. Tôi chẳng
có gì cả. Tôi thấy như mọi điều tôi tự nói với mình đều là tào lao. Và đó là lý
do tôi thật sự ở đây. Toàn là vớ vẩn.
TEAL
SWAN:
Vậy thì hãy chấp nhận những gì tôi đang nói với bạn như là sự thật của bạn. Bởi
vì đây là lý do bạn không có con. Và trừ khi điều này thay đổi, còn không thì
tôi sẽ không thay đổi.
Người
phỏng vấn:
Bởi vì kỳ vọng về một cuộc hôn nhân hoàn hảo chứ không phải...? ~ thở dài sâu ~
Ừ. Tôi thấy mình chẳng biết nói gì thêm.
TEAL
SWAN:
Rồi, cũng khá thú vị đấy. Bạn nhận ra điều gì? Ở mức ý thức, về điều đó?
Người
phỏng vấn:
Tôi không... Điều tôi nhận ra, chắc là... tôi không thể cảm thấy điều đó, tôi
không... Tôi thấy nó... tôi nghe nó... nhưng thật khó để tôi cảm nhận. Và thật
khó để tôi ở trong khoảnh khắc đó. Như... tôi còn không biết giải thích sao nữa.
TEAL
SWAN:
Tôi có thể nói cho bạn biết tại sao không?
Người
phỏng vấn:
Xin hãy nói.
TEAL
SWAN:
Bởi vì bạn sợ hãi. Điều này đúng với mọi người. Bạn sợ rằng nếu bạn cho phần đó
trong bạn cơ hội được cất tiếng, bạn sẽ chẳng bao giờ có được điều bạn muốn.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Đây chính là lý do lớn nhất khiến con người không làm việc với những phần kháng
cự trong chính mình. Ví dụ: trong vị trí của tôi... sẽ thật khủng khiếp... Tôi
còn không dám thừa nhận phần trong tôi chẳng muốn dính dáng gì đến việc đứng
trên sân khấu hôm nay. Bởi vì nếu tôi làm vậy, tôi sẽ không có mặt ở đây.
Nhưng nó không vận
hành theo cách đó.
Người
phỏng vấn:
Tôi nghĩ điều khiến tôi khó khăn là việc đối diện với... bóng tối trong mình. Bởi
vì tôi đã được dạy không được cảm nhận cảm xúc của mình suốt một thời gian dài.
TEAL
SWAN:
Bởi vì bạn đã được dạy rằng chúng sai.
Người
phỏng vấn:
Đúng vậy.
TEAL
SWAN:
Ừ. Đây là lý do tại sao chúng ta không ý thức về chúng. Bởi vì bản ngã của con
người gắn liền với cách chúng ta nhìn nhận bản thân và người khác hơn bất cứ điều
gì trên đời.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Vậy là chúng ta đang tự bắn vào chân mình. Đó là những gì ta đang làm.
Người
phỏng vấn:
Làm sao tôi bắt đầu xóa bỏ điều đó?
TEAL
SWAN:
Nếu tôi nói với bạn rằng bạn sẽ không bao giờ thụ thai được nếu bạn không làm
điều đó thì sao?
Người
phỏng vấn:
Tôi hiểu ý bạn.
TEAL
SWAN:
Bởi vì đó chính xác là điều tôi đang nói. 100%. Bạn có sẵn sàng làm công việc
đó không?
Người
phỏng vấn:
Có.
TEAL
SWAN:
Vậy thì đây là gợi ý của tôi. Bạn biết tôi đã đào tạo người ta về Completion Process
(quy trình hoàn thiện) rồi đúng không? Tôi muốn bạn làm completion process về yếu
tố bị hút cạn và bị lợi dụng này. Nhất là bởi vì khi tôi ở trong phần đó của bạn,
trời ơi, nó giống như... một cuộc nổi loạn... đầu tiên tôi cảm thấy áp lực nặng
như mười ngàn cân, rồi ngay sau đó là: “Chết tiệt áp lực đó.” Giận dữ, cực kỳ
giận dữ.
Người
phỏng vấn:
Tôi từng nghe người ta mô tả nó giống như những lớp dung nham nóng chảy của sự
giận dữ.
TEAL
SWAN:
Đúng vậy.
Người
phỏng vấn:
Và tôi... kiểu như tôi chẳng muốn giận dữ, nên tôi thậm chí còn không nhìn thấy
nó.
TEAL
SWAN:
Tôi biết.
Người
phỏng vấn:
Chồng tôi thường nói: “Em giận dữ quá.” Tôi thì: “Em có giận đâu. Bộ anh giỡn hả?
Em đang vui mà.” Và anh ấy lại: “Không, em đang giận đó.” Tôi lại: “Không, em ổn
mà.” Và rồi dần dần tôi mới bắt đầu cảm nhận những cảm xúc đó và chấp nhận
chúng.
TEAL
SWAN:
Và đó chính là điều tôi muốn bạn làm nhiều hơn. Vậy nên tôi rất mong bạn sẽ làm
completion process. Nhưng tôi muốn bạn chọn một người hướng dẫn có khả năng làm
“parts work” (làm việc với các phần bên trong).
Người
phỏng vấn:
Parts work. Được rồi.
TEAL
SWAN:
Bởi vì tôi muốn bạn đối diện với phần mà tôi vừa nhập vai. Hết lần này đến lần
khác. Cho đến khi bắt đầu có một chút hòa hợp. Bởi vì mối quan hệ... các bạn có
nhận ra không? Mối quan hệ giữa bạn và phần đó giống như một kiểu ~ cử chỉ tiêu
cực ~ mối quan hệ độc hại.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Và bạn thì: “Tại sao bạn lại làm điều này với tôi?” Và phần đó thì: “Bạn đang
nói cái quái gì vậy?”
Người
phỏng vấn:
Bởi vì bạn ghét tôi. Tất nhiên rồi, đó chính xác là điều tôi trải qua với bạn đời
của mình. Tất cả những gì tôi thấy chỉ là sự ghét bỏ.
TEAL
SWAN:
Ừ, thật ra tôi từng ghét bạn. Tôi đã ghét bạn ở phần đó. Và khi trong ý thức của
bạn có chuyện đó diễn ra thì nó là một vấn đề cực kỳ lớn. Nó không chỉ biểu hiện
thành vấn đề hiếm muộn đâu. Nó ảnh hưởng đến mọi thứ.
Người
phỏng vấn:
Ừm.
TEAL
SWAN:
Tôi muốn bạn làm điều đó. Đó là yêu cầu cơ bản của tôi.
Người
phỏng vấn:
OK.
TEAL
SWAN:
Nhưng vấn đề là thế này. Trước khi bạn bước vào việc làm điều đó, vốn mở rộng
vượt xa cả giai đoạn này, bạn phải chấp nhận rằng đây là một phần rất thật và hợp
lý trong bạn. Phần mà thật sự chẳng muốn dính dáng gì tới việc chăm sóc ai thêm
một lần nào nữa. Đó là một cảm xúc rất hợp lý, và nó không khiến bạn trở thành
người ích kỷ hay một kẻ tồi tệ. Nhưng vấn đề là, khi bạn lớn lên trong một gia
đình như bạn đã lớn lên, thì đó chính xác là điều họ sẽ nói với bạn. Rằng nếu bạn
không chăm sóc cho người khác, thì bạn là như vậy đó.
Người
phỏng vấn:
Tôi còn khó chọn món mình muốn ăn nữa. Bởi vì trong đầu liền vang lên: “Ồ
không, cái đó hả? Bạn muốn cái đó à?” “Không, nó không rẻ đâu, phải chọn cái
này.” Vậy nên khi chồng tôi hỏi: “Em muốn đi ăn tối ở đâu?” Tôi trả lời: “Ở đâu
cũng được, em không quan tâm.” Nhưng thật ra tôi có quan tâm, mà cũng lại không
quan tâm. Tôi khó mà xác định được rốt cuộc mình thật sự muốn gì.
TEAL
SWAN:
Bạn có quan tâm, nhưng bạn không được phép quan tâm.
Bạn hiểu ý tôi
chứ? Bạn muốn những gì bạn nói bạn muốn. Nhưng bạn lại không muốn cách thức mà
bạn phải đi qua để có được nó. Bạn đang sống cuộc đời mình thông qua những sự
trao đổi, và điều đó sẽ không hiệu quả cho phần đó đâu. Bởi vì bạn có thể tự
thuyết phục rằng: “Không, tôi muốn thay tã lúc hai giờ sáng.” Nhưng bạn sẽ
không bao giờ thuyết phục được phần kia chấp nhận điều đó. Và tôi muốn hỏi, hãy
giơ tay, bao nhiêu người ở đây từng làm mẹ đã phát hiện ra phần đó của chính
mình khi thay tã lúc hai giờ sáng? Tin tôi đi, nó sẽ xảy ra. Nếu phần đó không
được xử lý từ trước, và bạn không tạo ra những chiến lược xoay quanh nó, thì nó
sẽ trồi lên trong vai trò làm cha mẹ. Và rồi bạn sẽ thật sự sống lại chính hình
ảnh mẹ của bạn.
Người
phỏng vấn:
Tôi không muốn trở thành bà ấy.
TEAL
SWAN:
Tôi biết. Nhưng vấn đề là, nếu bạn không giải quyết những khía cạnh bên trong bạn
vốn là kết quả từ bà ấy, và là những biểu hiện của bà ấy, thì bạn sẽ không
tránh khỏi. Bạn sẽ có khoảnh khắc đó, khi với đứa con của mình, bạn trở thành mẹ
của bạn. Và tôi muốn bảo vệ bạn khỏi điều đó. Ý tôi là, cơ thể bạn đang bảo vệ
bạn khỏi điều đó. Nó thậm chí không cho bạn bước vào chuyện này ngay từ đầu.
Nhưng tôi muốn những điều đó phải được giải quyết. Chúng phải được đối diện trực
tiếp.
Người
phỏng vấn:
OK.
TEAL
SWAN:
Vậy nên điều tôi muốn ở bạn hôm nay, trước khi thật sự dấn thân vào loại công
việc đó, là sự thừa nhận… Một phần trong bạn hoàn toàn không hứng thú gì với việc
chăm sóc người khác hay bị lợi dụng thêm lần nào nữa. Và đó chính xác là bản chất
của mối quan hệ với một đứa trẻ trong nhiều năm đầu đời. Nó đâu phải kiểu chúng
bú sữa xong thì nói: “Ôi trời ơi, cảm ơn mẹ nhiều.”
Người
phỏng vấn:
Đúng rồi. Tôi nghĩ chắc phải đến năm mươi tuổi tụi nó mới biết cảm ơn.
TEAL
SWAN:
Tùy thuộc vào mối quan hệ có tốt hay không.
Người
phỏng vấn:
Cảm ơn.
TEAL
SWAN:
Không còn chuyện trốn sau cái vỏ “tôi phải là một người tốt, nên tôi không thể
có phần này trong mình” nữa. Bạn hiểu chứ?
Người
phỏng vấn:
OK.
TEAL
SWAN:
Chính cái tư duy: “Tôi không thể có phần này trong mình” khiến bạn không thể tiến
lên cùng với những khía cạnh phản kháng này. Tôi không thể có nỗi sợ đó trong
mình. Thế là, giờ tôi hành động vô thức, và mọi người khác đều thấy rằng bạn là
“kẻ khủng bố” còn bạn thì không thấy trong chính mình. Nhưng với bạn, nó không
phải kẻ khủng bố. Nó là phần trong bạn từng là một đứa trẻ bị gắn bó, phải gánh
vai trò cha mẹ quá sớm, và giờ thì chẳng muốn dính dáng tới chuyện đó nữa. Thế
nên đây là cách… và tôi cần điều này được giải quyết ngay; bởi vì vấn đề là, việc
nuôi dạy con của bạn, và bối cảnh mà bạn tạo ra cho việc làm cha mẹ, phải bao gồm
cả những phần đó. Bạn hiểu chứ?
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Hầu hết chúng ta trong thế hệ này đều được nuôi dạy bởi những bà mẹ đi theo hướng
ngược lại. Những bà mẹ nghĩ rằng “tôi phải trở thành một kiểu mẹ nhất định.” Và
họ làm việc đó với sự oán giận. Rồi hầu hết chúng ta lớn lên, nhìn lại và nói:
“Ước gì mẹ đừng làm vậy thì tốt hơn.”
Người
phỏng vấn:
Tôi không muốn trở thành kiểu mẹ đó.
TEAL
SWAN:
Nhưng đó chính là con đường bạn đang đi, khi mà ở phần này, bạn từ chối thừa nhận
phần kia. Hiểu chứ?
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Bởi vì với phần đó, với phần từng bị gắn bó mãnh liệt, điều này có thể sẽ thú vị
với một số bậc cha mẹ: nếu bạn từng bị gắn bó quá mức trong tuổi thơ, và cả cuộc
đời bạn xoay quanh việc phải chăm sóc cho người khác, thì bạn phải tạo ra một kịch
bản làm cha mẹ mà không khiến bạn cảm thấy như vậy lần nữa. Nếu không thì nó chỉ
là tái chấn thương thôi.
Người
phỏng vấn:
OK.
TEAL
SWAN:
Nhưng điều đó có thực tế với bạn không?
Người
phỏng vấn:
Có, hoàn toàn.
TEAL
SWAN:
Vậy thì sao? Tôi muốn nghe.
Người
phỏng vấn:
À, tôi sẽ bắt đầu chủ động hơn trong việc làm điều mình muốn, và đưa ra quyết định
dựa trên cảm xúc của tôi thay vì cảm xúc của mọi người khác. Đó là điều tôi
nghe được. Một việc tôi có thể làm.
TEAL
SWAN:
Đúng, nhưng đừng đi đến mức nghiền nát phần khác.
Người
phỏng vấn:
OK.
TEAL
SWAN:
Vì thế này… các bạn có nghe thấy không? Từ điểm xuất phát đó, bạn chỉ đang nghiền
nát hoặc là phần trong bạn muốn trở thành người mẹ hoàn hảo, hoặc là phần trong
bạn vốn dĩ chẳng muốn làm mẹ. Nó không phải như vậy. Đây là việc tìm ra sự dung
hòa giữa chúng và xử lý kháng cự. Ví dụ, bạn sẽ trở thành kiểu mẹ nói: “Nếu tôi
không tự tay làm mọi món ăn cho con từ đầu đến cuối, thì tôi là một bà mẹ tồi.
Nếu tôi không có mặt ở tất cả các buổi họp phụ huynh, thì tôi là một bà mẹ tồi.
Nếu tôi không…” Bạn hiểu ý tôi chứ? Và rồi phần kia sẽ nói: “Tôi chưa từng muốn
cái này.”
Người
phỏng vấn:
“Tôi thậm chí chẳng muốn đến đó ngay từ đầu.”
TEAL
SWAN:
Đúng. Thế nên bạn không thể sống theo kiểu nghiền nát phần này hay phần kia. Vấn
đề là: “OK, vậy làm sao để xử lý cái tư duy ‘tôi buộc phải làm điều này’ để nó
không còn cứng nhắc nữa?”
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Để mà có thể thoải mái nếu bạn không đến tất cả các buổi họp phụ huynh. Hoặc chỉ
cần tham dự hai buổi thay vì năm buổi.
Người
phỏng vấn:
Đúng rồi.
TEAL
SWAN:
Hiểu chứ?
Người
phỏng vấn:
Vâng.
TEAL
SWAN:
OK, tôi thật sự muốn bạn làm công việc này.
Người
phỏng vấn:
Ồ, với tôi nó là tình huống khẩn cấp.
TEAL
SWAN:
Đúng vậy, thực sự là như vậy.
Người
phỏng vấn:
Vâng. Nên tôi đang lắng nghe. Tôi ở đây. Tôi sẵn sàng tiếp nhận.
TEAL
SWAN:
Tôi tin bạn.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
TEAL
SWAN:
Và phải nói thật, hiếm muộn là một trong những điều tồi tệ nhất mà một người có
thể trải qua.
Người
phỏng vấn:
Nó khiến bạn cảm thấy như cơ thể mình chống lại mình.
TEAL
SWAN:
Ừ …
Người
phỏng vấn:
Thật ra không, nó đồng hành cùng bạn…
TEAL
SWAN:
Chính xác.
Người
phỏng vấn:
Bởi vì phần kia trong bạn nói: “Không, chúng ta sẽ không làm điều này bây giờ.”
TEAL
SWAN:
Chính xác.
Người
phỏng vấn:
Ừ. Nghe như điên rồ.
TEAL
SWAN:
Trước khi bạn rời sân khấu, tôi muốn nói: không hề tồn tại thứ gọi là tự phá hoại
bản thân. Hoàn toàn không có. Và nếu đây là lần đầu bạn tham dự, nghe dạng chia
sẻ này, thì hãy viết điều đó ra một tờ giấy thật to và khoanh tròn nó lại.
Trong vũ trụ này không hề tồn tại chuyện tự phá hoại bản thân. Điều đó là bất
khả thi. Những điều mà bạn nghĩ là tự phá hoại, thật ra đang tìm cách cứu lấy
cuộc đời bạn theo cách mà chúng biết. Chúng có nhầm lẫn không? Thường là có.
Nhưng, chúng ta có thể nói, với việc bạn vừa nhìn thấy phần đó của cô ấy, rằng
nó đang làm điều gì sai lúc này không? - Không.
Người
phỏng vấn:
Nó đang bảo vệ tôi khỏi việc thay tã lúc hai giờ sáng, vì tôi không muốn làm việc
đó.
TEAL
SWAN:
Chính xác. Vậy nên hai phần trong bạn bất đồng về chuyện điều gì sẽ giữ cho bạn
sống sót.
Người
phỏng vấn:
Mối quan hệ này đang xung đột.
TEAL
SWAN:
Đúng. Bạn hiểu rồi đó.
Người
phỏng vấn:
Tôi hiểu.
TEAL
SWAN:
OK.
Người
phỏng vấn:
Cảm ơn.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=-EgO1I81IAw
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.