Teal Swan Transcripts 337
Làm việc với sự cam kết - Teal Swan -
Quy trình hoàn thiện
29-03-2018
Người
phỏng vấn:
Sự bất lực của tôi trong việc cam kết thật sự khiến tôi kiệt sức. Tôi cảm giác
như mình chỉ đang thu thập những “tấm bưu thiếp tâm linh” từ hành trình của người
khác, thử qua tất cả nhưng chẳng bao giờ theo tới cùng. Tại sao vậy?
Teal
Swan:
Bạn biết không, sự bất lực trong việc cam kết chính là “tần số chung” của nhóm
này. Thế nên, đây là điều mà tôi cảm thấy đa số các bạn cần tập trung vào.
Trong số các bạn… Lynn, bạn có cảm thấy rằng bạn…
Được rồi, việc
tôi sẽ làm cho các bạn là… Tôi sẽ đưa một người trong nhóm của tôi, người có “tần
số rung động” phù hợp với nhóm này, và tôi sẽ làm việc cùng cô ấy. Ý tôi là, điều
này cũng giống như khi tôi ở trên sân khấu tại một thành phố nào đó. Tôi muốn
các bạn suy nghĩ về việc những gì cô ấy nói áp dụng thế nào với chính bạn. Khi
theo dõi cuộc trao đổi này, nó cũng liên quan đến cuộc đời của bạn. Thế nên nếu
bạn đang ghi chép, hãy cầm bút ra nhé.
Trước hết, hãy
nói về điều này trước khi đi sâu hơn. Bạn cảm thấy rằng bạn thực sự không cam kết
với bất kỳ điều gì, đúng không?
Lynn: Với
bất kỳ điều gì.
Teal
Swan:
Với bất kỳ điều gì.
Lynn: Thậm
chí ngay cả với một cái bánh sandwich lúc này, cũng không. Thật sự là rất tệ.
Teal
Swan:
Ở trạng thái này, bạn có nhận thức gì về lý do tại sao không?
Lynn: Thật
ra thì không. Và cho tới khi bạn nhắc về “tần số chung”, tôi còn chẳng thật sự
ý thức sâu sắc về điều đó. Nhưng khi bạn nói, nó thật sự đánh vào tôi rất mạnh.
Teal
Swan:
Được rồi, vậy chúng ta chơi một trò nhé. Nếu tôi có một tiệm bánh sandwich, và
bạn bước vào đó, bạn phải cam kết chọn món mình muốn, thì tại sao điều đó lại tệ
đến vậy?
Lynn: Cảm
giác giống như… thật ra tôi muốn ai đó chọn giùm mình hơn. Có quá nhiều lựa chọn
phải đưa ra, và nó khiến tôi bị choáng ngợp.
Teal
Swan:
Rồi, vậy chúng ta sẽ… bạn có muốn đi sâu vào sự tổn thương, sự mong manh này
không?
Lynn: Có.
Teal
Swan:
Tôi muốn bạn nói về…
Lynn: Lúc
nào tôi cũng đồng ý hết.
Teal
Swan:
Tôi muốn bạn nói về nỗi đau của việc phải cam kết, phải đưa ra quyết định. Nỗi
đau khi phải cam kết là gì?
Lynn: Tôi
cảm thấy mình sẽ đưa ra quyết định sai.
Teal
Swan:
Và nếu bạn đưa ra quyết định sai thì sao?
Lynn: Cảm
giác như có ai đó đang đổ axit lên cơ thể tôi vậy. Nó thật sự rất tệ, hậu quả
thật sự rất nặng nề. Cảm giác như cái chết vậy. Tôi còn không biết là nó sâu đến
thế.
Teal
Swan:
Vậy là, cam kết = cái chết.
Lynn: Tôi
không thể tưởng tượng tại sao lại vậy. Ngay cả với một cái bánh sandwich.
Teal
Swan:
Ừ. Đúng rồi, điều đó rất quan trọng để nhận ra. Nhưng tôi không thể tưởng tượng
được là tại sao lại có sự liên kết đó… Chúng ta cần hiểu điều này nhé. Tất cả chúng
ta đều có những “liên tưởng”. Não của bạn hoạt động giống như một chiếc máy
tính. Ngay khi nó liên kết một điều gì đó với một điều khác, thì nó sẽ có phản ứng
với điều đó. Đây là nguyên lý cơ bản trong phản xạ của Pavlov. Nếu bạn liên kết
việc đưa ra quyết định với hậu quả, thì giờ đây việc đưa ra quyết định sẽ bị gắn
với “hậu quả”. Và đó là lý do tại sao bạn có phản ứng sinh học như vậy. Tất cả
là về việc thay đổi những liên tưởng mà bạn gắn cho các tình huống đó. Nhưng điều
đầu tiên cần nhận ra là: tôi có một sự liên tưởng, một sự liên tưởng tiêu cực dựa
trên việc cam kết.
Lynn: Và
nó là cái chết.
Teal
Swan:
Và nó là cái chết. Không lạ gì bạn lại né tránh cam kết. Tôi không thể tưởng tượng
tại sao?
Lynn:
Chào mừng đến với cả cuộc đời tôi. Tôi ước gì mình biết điều này từ lâu rồi.
Teal
Swan:
Ừ, hãy nói thêm về điều đó đi. Ý tôi là điều này quan trọng đấy… Những người
khác có lẽ cũng sẽ đồng cảm với bạn. Đây là dịp hoàn hảo để bạn nói: “Ồ, đây là
cách mà tôi nhìn thấy nó biểu hiện suốt cuộc đời mình.”
Lynn: Chắc
chắn là trong các mối quan hệ. Thật sự là với bất kỳ ai. Tôi luôn cảm thấy một
sự giằng co, kéo – đẩy, như thể tôi lúc nào cũng đặt một chân ra ngoài. Tôi thậm
chí không nhớ có bao giờ mình thật sự “đứng bằng hai chân” trong bất cứ điều gì
chưa. Một lần nữa, với bất kỳ điều gì, nhưng nếu nói về các mối quan hệ…
Teal
Swan:
Với người ngoài nhìn vào, có vẻ giống như vậy không?
Lynn: Có
lẽ với bạn bè của tôi.
Teal
Swan:
Chính xác. Nhưng với người khác thì sao?
Lynn: Có
lẽ không.
Teal
Swan:
Đó chính là vấn đề. Chúng ta rất dễ “bắt chước” một điều gì đó mà thực ra không
hề có mặt ở đó về mặt năng lượng. Và đó chính là sự lệch lạc, sự thiếu chân thật
giữa hành động bên ngoài và những gì đang diễn ra bên trong.
Lynn: Ừ,
nhất là vì tôi từng có những mối quan hệ dài hạn. Tôi từng ở trong một mối quan
hệ kéo dài 6 năm. Thế nên, từ bên ngoài, người ta có thể nghĩ rằng tôi cực kỳ
cam kết với nó. Nhưng thật ra điều đó hoàn toàn không chính xác.
Teal
Swan:
Thừa nhận điều đó là rất quan trọng.
Lynn: Ừm.
Tôi biết điều đó về bản thân mình.
Teal
Swan:
Vậy, cam kết đồng nghĩa với cái chết.
Lynn: Khủng
khiếp thật. Tôi không hề biết là mình có sự liên tưởng đó.
Teal
Swan:
Bạn có muốn tìm ra nguồn gốc không?
Lynn: Muốn
chứ.
Teal
Swan:
Được rồi, tôi muốn bạn cảm nhận lại cảm giác bị axit đó. Để đi vào cảm giác đó,
tôi muốn bạn nghĩ về việc cam kết. Không quan trọng đó là cam kết với tiệm
sandwich, hay trong một mối quan hệ, hay bất cứ điều gì. Chỉ cần nghĩ về việc cảm
giác thế nào khi bạn phải quyết định hôm nay rằng: “Tôi sẽ dành trọn 100% bản
thân mình cho việc này, đây là lựa chọn cá nhân của tôi.”
Lynn: Ừ,
tôi cảm thấy mình thật sự nhỏ bé và tôi cảm giác cơ thể mình như đang bị ăn
mòn. Như thể có axit ở trên người tôi vậy.
Teal
Swan:
Hãy để cho axit đó lan tỏa khắp cơ thể bạn.
Lynn: Nó
giống như đang làm tôi tan chảy ra.
Teal
Swan:
Ừm.
Lynn: Giờ
tôi thật sự cảm thấy mình như một vũng nước trên sàn.
Teal
Swan:
Vậy thì, trở thành vũng nước trên sàn đó, tôi muốn bạn tự hỏi: Lần đầu tiên tôi
cảm thấy cảm giác này là khi nào?
Lynn: Điều
này khiến tôi bối rối. Vì tôi không thể hiểu làm sao nó lại có sự liên kết,
nhưng nó gần như giống một ký ức trong bụng mẹ.
Teal
Swan:
Được rồi, cứ đi vào đó. Chúng ta bắt đầu thôi…
Lynn: Như
là, tôi không biết làm sao nó lại liên quan, nhưng tôi cảm thấy như mình đang bị
ăn mòn trong bụng mẹ. Cơ thể tôi đang bị…
Teal
Swan:
Bạn cảm thấy như mình đang bị ăn sống trong bụng mẹ. Bất kỳ điều gì xuất hiện
trong đầu đều có giá trị. Chúng ta sẽ không cố phân tích xem điều đó có hợp lý
hay không. Chúng ta sẽ coi nó là thật và đi tiếp với nó, được chứ? Vậy là bạn
đang ở trong vết thương… à không, tử cung
Lynn: Có
những vết thương khắp nơi.
Teal
Swan:
Bạn ở trong bụng mẹ.
Lynn: Tôi
ở trong bụng mẹ.
Teal
Swan:
Bạn cảm thấy cơ thể mẹ bạn đang tấn công bạn à?
Lynn:
Đúng vậy.
Teal
Swan:
Bạn có nghe thấy bất kỳ dòng suy nghĩ nào của bà ấy không?
Lynn: Tôi
không muốn.
Teal
Swan:
Được rồi, vậy tức là mẹ bạn không cam kết với bạn. Thế thì, điều gì xảy ra nếu
bạn cam kết với một người không cam kết với bạn?
Lynn: Tôi
sẽ chết.
Teal
Swan:
Đặc biệt là khi bạn là một con người trong trạng thái phụ thuộc hoàn toàn về
quan hệ, mà thai kỳ chính là như vậy. Tôi cần bạn sống lại sự thật rằng đó
chính là trải nghiệm của bạn.
Lynn: Tôi
cảm nhận được. Thật sự là rất đau đớn về mặt thể chất, đặc biệt là ở tay tôi.
Teal
Swan:
Tôi tò mò nhé, bạn có ổn khi cam kết nếu ai đó cam kết với bạn không?
Lynn: Tôi
thậm chí không thể nghe thấy câu hỏi đó ngay lúc này…
Teal
Swan:
Ổn thôi. Hãy ở trong đó.
Điều này rất
quan trọng. Khi bạn đang tái trải nghiệm, như điều cô ấy đang làm bây giờ, bạn
phải để mình hoàn toàn cảm nhận nó. Đó chính là sự thật của cơ thể được biểu đạt
cho tâm trí biết.
Lynn: Nó
giống như có một loại enzyme nào đó đang ném những mũi tên nhỏ vào tôi.
Teal
Swan:
Thường thì giống như vậy. Thường thì sinh học đi theo tâm lý. Khi một người phụ
nữ có những suy nghĩ kiểu như “Tôi không muốn đứa trẻ này”, thì cơ thể bà ấy sẽ
phản ứng như thể đứa trẻ là mối nguy hại cho sức khỏe của mình. Thường thì thai
nhi sẽ bị bơm đầy kháng thể, bị coi như một chất ngoại lai trong cơ thể người mẹ.
Thế nên trải nghiệm mà bạn đang có thật ra không hiếm gặp trong thai kỳ.
Lynn: Trời
ơi, thật khủng khiếp. Được rồi. Giờ tôi cảm thấy có một sự bình yên.
Teal
Swan:
Tốt. Vậy là bạn đã sẵn sàng để chấp nhận rằng đó chính là sự thật, nơi bạn học
được rằng cam kết là nguy hiểm.
Lynn: Ừ.
Teal
Swan:
Giờ tâm trí ý thức của bạn có thể nói cho tôi biết, từ góc nhìn ý thức, tại sao
cam kết lại nguy hiểm đến vậy đối với bạn, dựa trên những gì bạn vừa nhận ra
không?
Lynn:
Thành lòng thì không. Bạn sẽ phải giải thích lại cho tôi. Bởi vì trải qua điều
đó thực sự rất khó khăn. Tôi không thể, kiểu như, thật sự nghe bạn nói một cách
logic.
Teal
Swan:
Được rồi. Tôi sẽ dẫn bạn đi qua. Sẵn sàng chứ? Tôi vừa mới biết được điều gì về
mẹ bạn?
Lynn: Bà
không muốn tôi.
Teal
Swan:
Ok. Vậy là bà không cam kết với bạn. Bạn thấy điều đó chứ?
Lynn:
Vâng, chắc chắn.
Teal
Swan:
Vậy điều gì xảy ra nếu bạn cam kết với bà ấy?
Lynn: Ý
tôi là…
Teal
Swan:
Và việc phụ thuộc vào ai đó thực chất là một hình thức cam kết rất mạnh mẽ. Bạn
thấy điều đó không?
Lynn:
Vâng, cảm giác như việc phụ thuộc vào ai đó còn chẳng phải là một lựa chọn
trong tâm trí tôi.
Teal
Swan:
Và nếu bạn cam kết với mẹ mình, bạn nhận được gì? Nếu bạn cam kết với một người
không cam kết với bạn…
Lynn: Cái
chết.
Teal
Swan:
Bạn nhận lấy cái chết. Thế nên gần như là khi bạn hoàn toàn bị chối bỏ, toàn bộ
ý thức của bạn không thể nào dồn vào “chiếc rổ” đó được, nó quá mong manh, đúng
không?
Lynn:
Vâng.
Teal
Swan:
Thế nên điều bạn học được là: sự an toàn đến từ việc giữ lại một phần của bản
thân mình.
Lynn: Tôi
thậm chí có thể cảm nhận những “hàng rào năng lượng” như đang được dựng lên như
một cơ chế đối phó ngay lúc này, giống như nhà tù Alcatraz vậy. Tôi không thể dựa
vào bất kỳ ai, và tôi cũng không…
Teal
Swan:
Được rồi. Vấn đề là thế này: nếu nó không được dựng lên ngay lúc này, thì nó đã
được dựng lên từ khi đó. Đây chính là cơ chế đối phó của bạn.
Lynn:
Đúng vậy. Nhưng tôi vẫn đang ở trong ký ức đó nên nó cảm giác như đang diễn ra
ngay bây giờ.
Teal
Swan:
Đây là lúc tôi cần bạn, Lynn, người trưởng thành, bước vào cảnh này cùng với em
bé của bạn.
Lynn: Được
rồi.
Teal
Swan:
Hãy đi vào trong bụng mẹ. Tôi muốn bạn ôm lấy đứa bé này.
Lynn: Tôi
muốn thoát ra khỏi đây ngay lập tức.
Teal
Swan:
Thì bạn có thể.
Lynn: Được
rồi.
Teal
Swan:
Bạn có thể làm điều đó. Hãy tháo dây rốn ra khỏi nhau thai và làm một cuộc
“chuyển viện khẩn cấp”. Vậy thì, bạn muốn đi vào bụng của ai, hay sinh thể nào?
Lynn: Ừm…
tôi sẽ chọn một thiên thần đầy tình mẫu tử, vì tôi thậm chí không thể nghĩ đến
ai khác.
Teal
Swan:
Hoàn hảo.
Lynn: Ý
tôi là, một ai đó thật sự mà tôi có thể dựa vào…
Teal
Swan:
Hãy mời bà ấy đến.
Lynn: Được
rồi.
Teal
Swan:
Hãy hình dung điều đó trong một phút.
Với những bạn
chưa biết tôi đang làm gì, thì thật ra tôi đang hướng dẫn cô ấy đi qua một ví dụ
của phương pháp mà tôi đã tạo ra, gọi là Quy trình Hoàn Thiện (The
Completion Process). Tôi đã viết hẳn một cuốn sách về nó. Hiện tôi có nhiều
nhà thực hành trên khắp thế giới có thể dẫn bạn qua quá trình này giống như tôi
đang làm với Lynn. Vậy đó, các bạn đang thấy nó diễn ra trực tiếp ngay bây giờ.
Lynn: Tôi
cảm thấy như nó đang sửa chữa từng tế bào trong cơ thể mình.
Teal
Swan:
Bạn có cảm nhận được bà ấy khao khát bạn đến mức nào không?
Lynn: Ừm.
Tôi có thể cảm nhận như một dòng năng lượng nguồn chảy xuyên qua cả hai cơ thể.
Teal
Swan:
Bạn có cảm thấy được nuôi dưỡng không?
Lynn: Ừm.
Teal
Swan:
Bạn có thể quan sát cơ thể mình được bảo vệ bởi cơ thể bà ấy không? Nó chính xác
là điều ngược lại. Hãy cảm nhận rằng bà ấy trở thành ranh giới của bạn, trở
thành “chiếc bình chứa” của bạn. Tôi thật sự cần bạn cảm nhận điều này, bởi vì
đây chính là điều bạn tìm kiếm trong các mối quan hệ.
Lynn: Ừ,
tôi biết. Tôi còn không chắc mình đã từng trải nghiệm điều này trước đây.
Teal
Swan:
Chính xác. Vậy nên dĩ nhiên bạn sẽ không biết mình đang tìm kiếm điều gì. Nhưng
đây chính là cảm giác mà bạn mong muốn trong các mối quan hệ, rằng họ có thể là
“chiếc bình chứa” cho bạn. Bạn có cảm nhận được mức độ cam kết mãnh liệt ở đây
không? Bà ấy đang xem bạn như một phần của chính mình, điều hoàn toàn ngược lại
với việc cơ thể mẹ bạn từng xem bạn như một kẻ chống đối nó.
Lynn:
Đúng vậy. Thực ra cơ thể bà ấy đã coi tôi như một ký sinh trùng.
Teal
Swan:
Ừ, chính xác.
Lynn: Tôi
có thể cảm nhận điều này thật sự.
Teal
Swan:
Thú vị là bạn lại thu hút vào đời mình rất nhiều mối quan hệ ký sinh, phải
không?
Lynn: Tôi
không biết bạn đang nói gì.
Teal
Swan:
Bây giờ tôi muốn bạn khẳng định: “Tôi chọn điều này.” Cảm giác thế nào khi cam
kết với điều đó?
Lynn: Nó
khiến tôi cực kỳ dễ tổn thương khi để cơ thể này làm điều đó cho mình, bởi vì vẫn
còn một sự ngờ vực rất lớn.
Teal
Swan:
Ừ. Nhưng đó chính là cam kết.
Lynn: Giống
như… một cú nhảy niềm tin vậy.
Teal
Swan:
Trong trường hợp của bạn thì đúng vậy. Với bạn, cam kết đồng nghĩa với sự mong
manh. Vậy nên đây là khoảnh khắc thật sự đáng sợ: Bạn có thể chọn cam kết với
điều này không?
Lynn: Tôi
cảm thấy như mình chẳng còn lựa chọn nào khác nữa, tôi phải làm vậy.
Teal
Swan:
Vậy, sẵn sàng chưa? Chúng ta sẽ làm điều đó trong bụng mẹ. Hãy buông bỏ và để
bà ấy đón lấy bạn. Bạn phải chấp nhận rủi ro rằng có thể điều đó sẽ không xảy
ra. Hãy để nó xảy ra. Điều gì đang diễn ra?
Lynn: Tôi
nghĩ rằng nếu mình buông bỏ, tôi sẽ chết. Nhưng điều đó đã không xảy ra.
Teal
Swan:
Điều gì đã xảy ra?
Lynn: Tôi
chỉ cảm thấy như được bọc trong một cái kén.
Teal
Swan:
Giờ thì cả hai bạn đã cam kết với nhau. Đây chính là cảm giác của nó.
Lynn: Vậy
là việc tôi cam kết với ai đó đồng nghĩa với việc để họ đón lấy tôi.
Teal
Swan:
Đúng vậy. Cam kết… Cam kết nghĩa là dồn toàn bộ bản thân vào một điều gì đó.
Trong trường hợp của bạn, khi bạn cảm thấy quá mong manh, bạn sẽ rút lại. Đó là
thiếu cam kết. Vậy nên, với bạn, việc dồn toàn bộ bản thân vào một điều gì đó
nghĩa là buông bỏ.
Lynn: Điều
này không đúng với tất cả mọi người sao?
Teal
Swan:
Không.
Lynn: Ồ,
được rồi.
Teal
Swan: Nhưng có khả năng rất lớn là những người đang
theo dõi cũng có “tần số” giống bạn. Vậy nên, với họ thì cũng đúng như vậy.
Lynn: Thật
sự quá khó khăn.
Teal
Swan:
Ừm. Bởi vì bạn đã phải đối diện với nguy cơ cái chết. Đó chính là điều bạn đã
trải qua.
Lynn: Thật
ra thì quyết định của tôi là… tôi vốn đã chết dần trong bụng mẹ kia rồi. Nên gần
như là tôi chẳng còn lựa chọn nào khác.
Teal
Swan:
Ừm.
Lynn: Bạn
hiểu ý tôi chứ?
Teal
Swan:
Có. Giá như chúng ta có thể cam kết trước khi mọi chuyện đến mức đó.
Lynn: Trước
khi chết sao? Tôi còn chẳng hiểu sao mình lại trang điểm hôm nay nữa, Teal.
Teal
Swan:
Tôi sẽ nhắc bạn không cần làm vậy lần sau. Được rồi. Giờ hãy giải thích xem bạn
đã học được gì, để tóm tắt lại cho những người có thể thấy mình trong bạn.
Lynn: Tôi
đã trải qua… Tôi năm nay 34 tuổi rồi. Và trời ạ, suốt cả cuộc đời, tôi chưa bao
giờ thật sự hiểu tại sao mình không thể cam kết với bất kỳ điều gì. Nên sự thấu
hiểu này giờ đây thật sự hữu ích. Vì tôi cảm thấy rằng, nếu đến tận năm 80 tuổi
tôi mới hiểu được rằng cảm giác đó giống như cái chết, thì tôi thà chết trước
khi chạm tới nó còn hơn. Thay vào đó, tôi muốn thật sự sống một cuộc đời mà
mình có thể dựa vào người khác. Nên đây có lẽ là một trong những… học… ừm… giúp
tôi với từ này đi… Tôi vẫn còn hơi bị kích động.
Teal
Swan:
Ừ.
Lynn: …những
nhận ra lớn lao nhất. Vì nó ảnh hưởng đến tất cả mọi việc tôi làm, tất cả mọi
thứ.
Teal
Swan:
Ví dụ như gì?
Lynn: Như
mối quan hệ của tôi với Blake bây giờ, công việc, mọi thứ, gia đình, thật sự là
tất cả mọi thứ trong đời tôi, cả quan hệ bạn bè nữa.
Teal
Swan:
Vậy nên, tôi biết rằng bạn vẫn còn bị kích hoạt nên nhiều điều vẫn chưa sáng tỏ
hết. Nhưng có điều gì bạn nhận ra rằng giờ đây chắc chắn bạn phải thay đổi
trong đời mình không, dù là trong các mối quan hệ hay trong chính bạn?
Lynn: Tất
cả mọi thứ. Tôi sống kiểu như một cuộc đời hai mặt.
Teal: Ừm.
Lynn: Ừm…
theo nhiều cách. Tôi vẫn còn một sự nghiệp ở một bang khác, nơi tôi thậm chí chẳng
còn sống ở đó nữa, mà tôi vốn định rút khỏi, nhưng lúc nào tôi cũng giữ một
chân trong đó. Bởi vì làm vậy cảm thấy an toàn hơn.
Teal
Swan:
Ừ.
Lynn: Đó
là một ví dụ. Tôi chỉ cần thật sự… ừ, thực hiện một cú nhảy niềm tin và buông bỏ
nó, tin rằng mọi thứ rồi sẽ ổn. Trước đây điều đó cảm giác như bất khả thi,
nhưng giờ sau sự tích hợp này, thậm chí tôi còn cảm thấy lưng mình thẳng hơn.
Teal
Swan:
Ừ.
Lynn: Tôi
có thể cảm thấy như những mảnh vụn đang trở về, hòa nhập trở lại vào cơ thể, đặc
biệt là ở lưng tôi. Giống như được vũ trụ bế bồng vậy.
Teal
Swan:
Đúng.
Lynn: Sự
nâng đỡ.
Teal
Swan:
Tôi muốn bạn ngồi trong cảm giác được vũ trụ bế bồng đó. Bạn có thể làm vậy
không?
Lynn: Có.
Teal
Swan:
Cảm ơn Lynn.
(Lynn tỉnh dậy)
Lynn: Thật
dữ dội. Tại sao lúc nào tôi cũng rơi vào những bài tập khóc dữ dội thế này vậy?
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=qrI94qDmkd8
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.