Teal Swan Transcripts 326
Cách trò chuyện với cơn đau của bạn
(Phương pháp chữa bệnh thay thế) - Teal Swan - Hội thảo đồng bộ hóa trực tuyến
08-02-2018
Người
phỏng vấn:
Chúng tôi nhận được khá nhiều câu hỏi về kiểu như đau thể chất, đau trong cơ thể.
Tôi sẽ hỏi bạn hai câu, một cái mang tính khái quát hơn, một cái cụ thể hơn.
Teal
Swan:
Tôi sẽ chỉ cho mọi người cách thực hiện điều này luôn. Bạn sẵn sàng chưa? Được
rồi. Đây là vấn đề.
Tôi có một lựa
chọn. Khi mọi người hỏi tôi về những khía cạnh thể chất trong sự hiện thân của
họ và những gì đang trục trặc, tôi có thể chọn cách: “Tôi có tất cả câu trả lời
cho bạn. Đúng vậy, hãy đến với Teal Swan, tôi sẽ nói cho bạn biết vấn đề của bạn
là gì.” Hoặc tôi có thể trao cho bạn công cụ để tự mình tìm ra. Và tôi chắc chắn
muốn làm theo cách thứ hai hơn.
Vậy nên tôi sẽ
dùng một trong những tình nguyện viên của tôi, một thành viên trong đội của
tôi. Cô ấy đang đóng vai một bộ phim Mission Impossible (Nhiệm vụ Bất khả thi).
Đây là Lynn, mọi
người. Một số bạn đã từng gặp cô ấy trong các buổi hội thảo và những buổi trực
tuyến khác của tôi. Rồi, để tôi sắp xếp một chút. Tôi sẽ chỉ cho bạn cách tìm
ra chuyện gì đang xảy ra với bạn, bất kể nó là gì.
Không quan trọng
đó là vấn đề với một cơ quan nào đó, hay một cơn đau nào đó, bạn đều có thể nhập
vào ý thức của bất kỳ phần nào thuộc về bạn. Tôi phải giúp bạn hiểu điều này vận
hành như thế nào. Trước đây tôi đã từng giải thích cho bạn về màn hình TV, nơi
có cả một trường năng lượng tiềm năng rồi nó ngưng tụ lại để tạo thành hình
thái vật chất. Sự thật của vũ trụ này là mọi thứ đều là cùng một loại năng lượng.
Tất cả đều là
cùng một ý thức phổ quát, cái mà chúng ta gọi là Thượng Đế thực chất là “mọi thứ”.
Như vậy, bạn chỉ là một phần trong khối ý thức đó, nghĩa là bạn có sự kết nối với
nó. Điều đó đồng nghĩa bạn có khả năng biết bất kỳ điều gì, vì bạn có thể truy
cập vào ý thức ấy.
Tôi cảm thấy buồn
khi nghe mọi người nói: “Tôi không biết điều gì đang xảy ra với bộ phận này của
cơ thể tôi.” Bởi vì đó là ý thức của bạn mà.
Những gì bạn sẽ
học là cách “dẫn kênh” chính cơ thể, cơn đau, hay bất
kỳ vấn đề nào của bạn. Và tất cả mọi người đều có thể dẫn kênh. Điều này vô
cùng, vô cùng quan trọng để bạn hiểu. Tất cả mọi người đều có thể dẫn kênh.
Bạn chỉ bị giới
hạn trong việc dẫn kênh khi bạn quá đồng nhất hoàn toàn với cái tôi của mình.
Rồi, vậy hôm nay
bạn muốn dẫn kênh cái gì?
Lynn:
Trong cơ thể tôi hả?
Teal
Swan:
Bạn có phần nào muốn dẫn kênh không? Hay là bạn đang vật lộn với điều gì?
Thật sự thì nó
có thể là bất cứ thứ gì. Bạn có cơn đau nào không? Có sự bực bội nào không? Loại
vấn đề gì cũng được. Cứ nói cho tôi.
Lynn: Ừ
thì, bạn biết đấy, tôi từng gặp rắc rối với bàng quang. Trong ba tháng vừa rồi
thì tôi không còn gặp nhiều vấn đề nữa, nhưng…
Teal
Swan:
Lạ thật. Điều đó chắc chắn chẳng liên quan gì đến Munich hết.
Lynn: Ồ,
đúng vậy. Khá là khó hiểu. Ở sự kiện Munich Fifth Element, tôi đã vật lộn với
các vấn đề viêm đường tiết niệu trong nhiều năm, đến mức từng có thời gian hầu
như tháng nào tôi cũng đi tiểu ra máu. Vậy nên Teal đã gọi tôi lên sân khấu vì
có một cô gái cũng đang gặp vấn đề tương tự, và cuối cùng tôi đã dẫn kênh bàng
quang của cô ấy.
Và tôi cũng
không suy nghĩ gì thêm về chuyện đó, nhưng từ đó đến nay tôi chưa từng gặp lại
vấn đề đó nữa. Cho nên có lẽ chúng ta nên chọn một cơ quan khác.
Teal
Swan:
Ừ, hãy chọn cái khác đi.
Lynn: Tôi
đoán là nó có hiệu quả.
Teal
Swan:
Thật kỳ lạ.
Lynn: Được
rồi, tôi có một mảng chàm trên chân đã nhiều năm rồi.
Teal
Swan:
Tuyệt. Hoàn hảo luôn.
Lynn: Nó
lúc thì biến mất, lúc thì quay lại.
Teal
Swan:
Rồi. Bạn sẵn sàng chưa?
Lynn: Sẵn
sàng rồi.
Teal
Swan:
Tôi biết ở đây có vài người cũng bị chàm. Khi bạn vừa nói từ “chàm”, tôi cảm nhận
được một làn sóng mạnh từ tập thể. Vậy là có vài người cũng đang phải đối diện
với chàm.
Lynn: Ừ,
tôi đã bắt đầu cảm nhận được rồi.
Teal
Swan:
Rồi, đây là những gì cô ấy sẽ làm. Cô ấy sẽ nhắm mắt lại. Đúng rồi. Cô ấy sẽ
buông bỏ Lynn. Cô ấy không còn là Lynn. Bạn không phải Lynn. Cô ấy không phải
Lynn.
Cô ấy sẽ giống
như một diễn viên nhập vai. Cô ấy sẽ đón nhận năng lượng của chứng chàm, dù chẳng
hề biết gì về nó.
Điều này không
phải do tâm trí tạo ra. Cô ấy sẽ để năng lượng của chàm chiếm lấy toàn bộ cơ thể,
như thể cô chính là bệnh chàm đó. Và cô ấy sẽ tuôn chảy ý thức, trả lời những
câu hỏi được đặt ra hoặc tự mình khám phá. Nếu bạn làm điều này một mình, bạn
cũng có thể làm theo cách đó.
Vậy nên, trong
vai bệnh chàm, đừng suy nghĩ nhiều. Bạn đang cảm thấy thế nào?
Lynn: Tôi
cảm thấy như mình muốn đánh lạc hướng bản thân khỏi mọi suy nghĩ. Kiểu như muốn
gãi hay muốn kéo sự chú ý về cơ thể, hoặc chạm vào mọi thứ. Đây là cảm giác lo
âu rất nặng, một sự bồn chồn khó chịu.
Teal
Swan:
Bạn có biết mình đang lo lắng về điều gì không?
Lynn:
Không. Bởi vì tôi không để tâm trí mình đi đến bất cứ đâu cả. Đây là cảm giác bất
lực. Giống như bạn hoàn toàn bất lực trước tình trạng thể chất này. Như tôi muốn
chạm vào mọi thứ. Tôi cảm thấy mình đang không ngừng tìm cách phân tâm.
Teal
Swan:
Cách đó có hiệu quả với bạn không?
Lynn: Tôi
nghĩ là có, cho đến khi bạn vừa hỏi như vậy.
Teal
Swan:
Bạn có cảm thấy sự kiệt sức vì phải liên tục chạy trốn không?
Lynn: Có.
Rất mệt.
Teal
Swan:
Vậy nếu chúng ta đi thẳng vào điều mà bạn đang cố chạy trốn và tìm cách đối diện
với nó thì sao?
Lynn: Được.
Teal
Swan:
Bạn đang né tránh điều gì?
Lynn: Giờ
tôi cảm thấy nó trong bụng tôi. Nó giống như cảm giác bị tấn công. Như có gì đó
đang lao về phía tôi.
Teal
Swan:
Được rồi. Vậy là bạn cảm thấy có gì đó đang đến với mình.
Lynn: Ừm.
Teal
Swan:
Bạn có biết từ ai không?
Lynn: Từ
hướng này.
Teal
Swan:
Đó có phải một người cụ thể hay là tất cả mọi người? Cứ trả lời trực giác thôi.
Lynn: Cha
tôi.
Teal
Swan:
Ok.
Lynn: Giống
như những người đàn ông to lớn, đáng sợ. Nó khiến tôi bắt đầu run lên.
Teal
Swan:
Tốt đấy. Hãy để cơ thể bạn run. Run trong cơ thể thực sự là một điều tốt, đó là
cách cơ thể giải phóng.
Lynn: Nhất
là ở cánh tay phải của tôi.
Teal
Swan:
Cứ để nó run.
Lynn: Cha
tôi thì vào ra, lúc thì muốn khiến tôi phân tâm.
Teal
Swan:
Cha bạn đang tấn công bạn và bạn không thể thoát, đúng không?
Lynn:
Không.
Teal
Swan:
Nhưng bạn lại muốn thoát. Đó là lý do tại sao bạn muốn phân tâm.
Lynn:
Đúng vậy.
Teal
Swan:
Nó gần như bạn đang trong một nhà tù. Đúng chứ? Bởi vì rõ ràng nếu bạn chạy đi,
bạn sẽ thoát, nhưng bạn không thể thoát. Nên bạn chỉ còn cách nhìn chỗ khác
thôi. Đúng không?
Lynn: Ừ.
Teal
Swan:
Bạn có nhận thức được mình mấy tuổi không?
Lynn: Ba
tuổi. Tôi cảm thấy ông ấy chỉ hét vào mặt tôi và tôi cảm thấy ông ấy sẽ không
đánh tôi, mà thực sự ông ấy chẳng bao giờ làm. Nên nó là một cảm giác… tôi cảm
thấy như vậy suốt, kiểu như bị đông cứng lại và không bao giờ có thể làm gì với
nó.
Teal
Swan:
Bạn có thấy rằng đó là lý do nó ảnh hưởng đến chân bạn không? Chân vốn dĩ là để
bước tới phía trước.
Lynn: Ừ,
điều đó hợp lý.
Teal
Swan:
Bạn không thể làm gì với nó. Bạn không thể bước tới phía trước. Bạn không thể
thoát ra.
Lynn: Tôi
có phản ứng rất mạnh với muỗi, và tôi biết chúng hay cắn vào bắp chân tôi, như
là…
Teal
Swan:
Đây là sự phân tâm thôi.
Lynn: Tôi
chỉ nghĩ rằng nó cũng là sự tương hợp rung động, giống như ngứa vậy. Bạn nói
đúng. Tôi đúng là muốn phân tâm. Thật tệ.
Teal
Swan:
Nếu bạn có thể thoát được thì sao?
Lynn: Điều
đó mang lại cho tôi sự nhẹ nhõm rõ rệt.
Teal
Swan:
Bạn có biết rằng Lynn đã thoát rồi không?
Lynn:
Không. Không hề.
Teal
Swan:
Thấy chưa, chuyện là thế này…
Lynn:
Không. Tôi vẫn cảm thấy mắc kẹt.
Teal
Swan:
Ừ.
Đây là một ví dụ
điển hình. Điều điển hình ở đây là, mặc dù một số phần trong chúng ta đã thoát
khỏi ngôi nhà, nhưng những phần khác thậm chí còn không nhận thức được rằng ta
đã rời đi. Nên đứa bé ba tuổi ấy vẫn còn ở nhà.
Lynn: Tôi
cảm thấy như bị dán chặt xuống thảm. Như thể chân tôi không thể cử động.
Teal
Swan:
Được rồi. Mở mắt ra. Bạn đang ở đâu?
Lynn:
Trong một căn phòng. Không có cha tôi.
Teal
Swan:
Nhìn vào cơ thể mình đi, bạn thấy mình bao nhiêu tuổi?
Lynn: Cảm
giác này thật kỳ lạ.
Teal
Swan:
Bạn không còn ở nhà nữa. Bạn, Lynn, bạn đã thoát rồi. Bạn đã rời đi.
Lynn: Nhận
thức đó khiến phần trên cánh tay tôi cũng dịu lại.
Teal
Swan:
Và nhìn kìa, đó là bạn đời của bạn.
Lynn: Anh
ấy thậm chí không chú ý đến tôi. (Lynn chỉ
vào Người phỏng vấn)
Teal
Swan:
Anh ấy không… anh ấy…
Người
phỏng vấn:
Bạn làm thế với tôi suốt mà.
Teal
Swan:
Có lẽ đó lại là một yếu tố khác.
Lynn: Được.
Đó là một phần việc nội tâm khác.
Teal
Swan:
Nhưng nhìn đi, anh ấy không tấn công bạn. Đúng không?
Lynn:
Không.
Teal
Swan:
Bây giờ bạn có sức mạnh. Nếu có ai đó tấn công bạn, bạn có thể đứng dậy, lên xe
và lái đi. Hãy kể cho chúng tôi cảm giác, cảm xúc của bạn.
Lynn: Tôi
chỉ cảm thấy hạnh phúc vì, mặc dù tôi vẫn còn những rung động đó bên trong, tôi
đã thu hút được một người khiến tôi cảm thấy rất an toàn.
Teal
Swan:
Hãy nói với cô ấy nâng chân lên.
Lynn: Giờ
thì toàn thân tôi muốn run.
Teal
Swan:
Cứ để nó run. Bạn có cảm thấy mình cần chúng tôi đáp ứng điều gì không? Bởi vì
nhìn xem, bạn đang ở trong một môi trường mới, thấy không? Một môi trường mới với
những con người mới. Có điều gì bạn cần chúng tôi đáp ứng trong vai trò bệnh
chàm không?
Lynn:
Không. Tôi chỉ cảm thấy nó có liên hệ với điều bạn vừa nói trước đó, kiểu như
làm dịu hệ thần kinh của tôi xuống.
Teal
Swan:
Đó chính là điều bạn muốn Lynn làm, đúng không?
Lynn: Ừ.
Teal
Swan:
Vậy bạn cần Lynn.
Lynn: Cần
cô ấy liên tục làm dịu trạng thái cảnh giác quá mức. Bởi vì tôi rơi vào trạng
thái đó rất nhiều. Hầu như cả ngày.
Teal
Swan:
Và bạn có cảm thấy rằng Lynn góp phần duy trì nó không?
Lynn: Tôi
nghĩ Lynn là một “người đánh lạc hướng” tuyệt vời.
Teal
Swan:
Được rồi. Điều tôi đang làm ngay bây giờ rất quan trọng. Tôi đang nói chuyện với
bệnh chàm như thể Lynn là một người khác. Thấy chưa, chúng ta đang tách biệt
chúng để có thể tìm ra mối quan hệ.
Vậy bệnh chàm
nói với Lynn, đúng không? Nó đã nói gì? Về cơ bản thì…
Lynn: Tôi
là một “người đánh lạc hướng” tuyệt vời.
Teal
Swan:
Và thay vì đánh lạc hướng, bạn muốn cô ấy làm gì?
Lynn: Thật
ra, tôi chưa từng nghe điều này từ bất kỳ phần nào của bản thân trước đây,
nhưng, như là… thiền đều đặn sẽ giúp tôi.
Teal
Swan:
Tôi chưa từng nghe bạn nói điều đó.
Lynn: Tôi
biết.
Teal
Swan:
Đây là một bất ngờ. Bạn muốn Lynn thiền. Điều gì ở thiền mà bạn cần?
Lynn: Nó
kéo năng lượng của tôi hướng vào bên trong, thay vì hướng ra ngoài.
Teal
Swan:
Đúng vậy.
Lynn:
Thay vì hướng ra ngoài. Và khi tôi thực hành, nó thực sự làm dịu hệ thống của
tôi.
Teal
Swan:
Nói chung, bạn cảm thấy Lynn luôn hướng ra ngoài, năng lượng tản mác và di chuyển
ra ngoài.
Lynn: Tôi
đúng là như vậy.
Teal
Swan:
Và điều đó khiến bạn cảm thấy không an toàn.
Lynn:
Đúng.
Teal
Swan:
Vậy bạn có thể nói điều đó với cô ấy chứ?
Lynn: Ừ.
Teal
Swan:
Được rồi. Từ đây, ngoài việc để cơ thể bạn run, để năng lượng ấy được giải
phóng và nhận thức rằng bạn không còn mắc kẹt trong tình huống đó nữa, giờ
trách nhiệm thuộc về Lynn trong việc thực hiện những thay đổi mà phần đó đã nói
là cần thiết. Và nếu cô ấy làm vậy, sẽ không còn bệnh chàm nữa.
Lynn: Thật
thú vị. Tôi đã có vấn đề này suốt nhiều năm và tôi cũng biết khá nhiều về làm
việc với các phần bên trong, nhưng tôi chưa bao giờ đi sâu vào nó.
Teal
Swan:
Tôi biết.
Lynn: Ồ,
cảm ơn bạn.
Teal
Swan:
Ừm. Vậy bạn muốn tôi đứng dậy chứ?
Lynn: Được.
Teal
Swan:
Rồi. Tôi sẽ cho các bạn thấy. Đây là một ví dụ về cách đối diện với bất kỳ loại
bệnh tật thể chất nào mà bạn có thể gặp. Bạn có quyền truy cập trực tiếp vào những
gì đang diễn ra với bất kỳ phần nào của bản thân. Bất kỳ bệnh tật, bất kỳ cơn
đau nào, thật sự là bất kỳ thứ gì.
Ví dụ, nếu tất cả
những gì bạn cảm nhận chỉ là một cơn đau trong cơ thể, bạn có thể nói: “Được rồi,
tôi sẽ trở thành cơn đau này.” Như thể nó là một con người khác bên trong bạn.
Hãy trở thành nó, rồi bạn sẽ thấy sự thật đang ẩn chứa ở đó.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=FxU0qjGhDsY
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.