Teal Swan Transcripts 310
Định nghĩa của bạn về tình yêu là sai
25-11-2017
Là một loài, con
người đang trải qua một sự chuyển dịch khổng lồ ngay lúc này, một sự chuyển dịch
trong ý thức. Họ đang trải nghiệm hiện tượng “con khỉ thứ một trăm”.
Hiện tượng con
khỉ thứ một trăm là gì?
Nói đơn giản, nếu
bạn có một nhóm tinh tinh và một con trong số đó tìm ra một công cụ mới hay một
cách làm mới, nó sẽ truyền lại cho con tiếp theo, rồi con đó truyền cho con
khác, và đến con thứ một trăm thì gần như cả loài đều sở hữu công cụ đó.
Chúng ta đang trải
qua điều đó trong mối tương quan với các mối quan hệ. Cho đến ngày nay, cả các
mối quan hệ của loài người đều đang ở trong trạng thái rối loạn. Rất nhiều
chuyên gia về mối quan hệ nói về “kiểu gắn bó bất an”. Họ bàn về kiểu quan hệ
kinh điển giữa kẻ đồng phụ thuộc và kẻ ái kỷ, nhưng lại nói như thể đó là trường
hợp hiếm.
Đó không phải
chuyện hiếm. Đó là tình trạng chung của loài người. Hiếm hoi mới có một người
tìm ra cách để gắn bó một cách an toàn. Hiếm hoi mới có người biết yêu mà không
gây tổn hại.
Nhưng tất cả điều
này sắp thay đổi.
Cách yêu kiểu cũ
và định nghĩa tiềm thức về tình yêu đã được truyền lại cho chúng ta qua hàng
ngàn năm. Để hiểu điều đó, chúng ta cần thấy cách nó được truyền lại, cách nó bắt
đầu. Bởi vì cha mẹ chúng ta từ lâu trước khi chúng ta ra đời đã không nhận được
tình yêu thật sự, họ bước vào một “bong bóng” vị kỷ, nơi họ phải đấu tranh để
đáp ứng nhu cầu của mình bằng đủ cách, công khai lẫn ngấm ngầm. Vì vậy, đa số
cha mẹ có con cũng xuất phát từ những lý do vị kỷ này. Chúng ta sinh ra với kỳ
vọng rằng mình sẽ đáp ứng một nhu cầu nào đó của họ. Họ không thực sự xem chúng
ta là một phần của họ và cũng không thể đón nhận chúng ta như những cá thể
riêng biệt, khác với những gì họ muốn ta trở thành.
Hầu hết những gì
họ cho chúng ta đều mang tính “có đi có lại”. Vì vậy, mối quan hệ giữa ta và
cha mẹ không phải là sự hợp tác thật sự. Họ có thể đối xử với ta theo bất kỳ
cách nào họ muốn mà không thực sự để tâm đến tác động lên ta. Họ có thể đối xử
tệ, từ lạm dụng bằng cách làm nhục cho đến lạm dụng bằng cách bỏ bê tình cảm,
và ta vẫn được kỳ vọng là người duy trì sự gắn kết, trung thành với họ và đặt
nhu cầu, mong muốn của họ lên trước tiên. Nếu không làm vậy, ta sẽ bị coi là kẻ
xấu.
Ta bị xem là kẻ
ích kỷ, là người gây tổn thương cho họ. Chúng ta học được rằng “tình yêu thật sự”
nghĩa là luôn duy trì kết nối, luôn trung thành và đặt người kia lên hàng đầu,
bất kể họ làm gì hay không làm gì với ta. Đây thực tế là định nghĩa của loài
người về tình yêu. Dù mọi người có nhận ra hay không, họ vẫn tin đây là tình
yêu, và vì nó trùng với định nghĩa “tình yêu vô điều kiện” của họ, đó là thứ mà
ai cũng tìm kiếm và cố gắng tạo ra.
Hãy ngồi yên và
suy ngẫm định nghĩa tình yêu mà tôi vừa nêu. Tôi thật sự muốn bạn cảm nhận được
nó sai lệch đến mức nào. Cánh cửa cho lạm dụng mở toang đến mức nào. Nguy cơ lớn
nhất là bạn sẽ nhầm lẫn lạm dụng hoặc bỏ rơi với tình yêu. Định nghĩa này khiến
chúng ta gặp rắc rối lớn, vì nó khiến chúng ta thất bại ngay từ đầu.
Thường thì ta đuổi
theo những người lạm dụng hoặc người hoàn toàn xa lạ với mình. Nhưng ngay cả
khi không như vậy, nó vẫn dẫn đến một hệ quả: khi ai đó cam kết với ta, ta lại không
xem đó là tình yêu thật sự. Với ta, tình yêu là khi ai đó vẫn gắn bó bất kể ta
làm gì với họ. Vì vậy, ta “đảo ngược thế cờ” với người mà mình từng theo đuổi,
người mà mình từng khao khát.
Và ta đảo ngược
theo cách này: Ta phải làm mọi thứ với họ, thậm chí rời bỏ hoặc bỏ rơi họ, chỉ
để xem họ có thực sự gắn bó và ở lại bất kể ta làm gì hay không. Khi họ ở lại,
ta mới tin rằng mình được yêu. Hệ quả là, trong mối quan hệ, không có sự an
toàn. Ta mắc kẹt trong vòng lặp vô tận của việc làm tổn thương nhau, rút lui khỏi
nhau, đẩy nhau ra xa, rồi lại bám chặt lấy nhau một cách tuyệt vọng.
Nếu bạn lớn lên
với một người cha hoặc mẹ vị kỷ, và tôi cảnh báo luôn, những bậc cha mẹ luôn miệng
nói mình hy sinh, luôn nhắc lại mọi việc họ đã làm cho bạn, thực ra là những
người ích kỷ nhất, vì vậy đừng mắc bẫy. Nhưng nếu bạn lớn lên với một người
cha/mẹ ích kỷ, thì điều này sẽ tạo ra một trạng thái: vì họ chỉ quan tâm đến
nhu cầu của bản thân và bạn cảm nhận được điều đó ở mức nào đó, bạn buộc phải đấu
tranh cho lợi ích của mình, và bạn học theo chính cách đó. Bạn phải tự lo cho
nhu cầu của mình. Bạn đấu tranh để giữ lấy “cái tôi” của mình, để đáp ứng nhu cầu
của mình.
Điều này trái
ngược hoàn toàn với tình yêu. Yêu nghĩa là xem ai đó như một phần của chính
mình. Yêu là sự bao hàm hoàn toàn. Khi bạn yêu, bạn kéo họ lại gần và hòa nhập
họ vào chính bạn. Nhưng nếu bạn lớn lên với cha mẹ vị kỷ, mà tiếc là đây là
tình trạng chung của loài người, bạn không thể hình dung nổi sự hòa nhập là gì.
Khái niệm đó không tồn tại với bạn. Thứ duy nhất bạn hiểu là “bị nuốt chửng”.
Khi hiểu “bị nuốt
chửng”, bạn sẽ sợ rằng nếu bạn xem ai đó là một phần của mình hoặc để họ xem bạn
là một phần của họ, thì mối quan hệ sẽ chỉ là một chiều: bạn đáp ứng nhu cầu của
họ, ưu tiên lợi ích của họ, còn họ thì không làm vậy với bạn. Thay vào đó, bạn
sẽ bị “nuốt” và đánh mất hoàn toàn bản thân. Điều này cũng không phải tình yêu.
Trong tình yêu,
bạn xem lợi ích của người kia là một phần trong lợi ích của chính mình, và họ
cũng làm như vậy với bạn. Sự gần gũi là ưu tiên hàng đầu của cả hai. Đây là nền
tảng duy nhất tạo ra sự an toàn thật sự trong mối quan hệ. Bạn không thể làm tổn
thương thứ mà bạn coi là một phần của mình mà không làm tổn thương chính mình.
Rõ ràng, nếu bạn chưa từng lớn lên với kiểu yêu thương này, mà thực tế là bạn
chưa từng, thì bạn sẽ nghĩ các mối quan hệ của mình cũng sẽ giống như vậy: một
chiều, bạn duy trì gắn kết với cha mẹ bất kể họ làm gì hoặc không làm gì. Kết
quả là bạn bám chặt vào cái tôi và chống lại mối quan hệ.
Đây chính là
nguyên nhân của “trò chơi quyền lực” trong tình yêu. Chúng ta ngăn cản tình
yêu. Ta chiến đấu để giữ khoảng cách nhưng vẫn trong mối quan hệ. Ta không dám
tin tưởng để trao bản thân cho người kia và để họ trao bản thân cho mình, vì vậy
ta không bao giờ trải nghiệm được cảm giác yêu thương cộng sinh.
Ta bị mắc kẹt
trong bản ngã, và xã hội thì ủng hộ điều đó. Yêu không phải là trung thành và gắn
bó với ai bất kể họ làm gì hay không làm gì với bạn. Yêu cũng không phải là
mong ai đó gắn bó với bạn bất kể bạn làm gì hay không làm gì với họ. Trong tình
yêu thật sự, bạn không hề đánh mất bản thân. Vì sao?
Vì bạn tự nguyện
chọn đưa họ vào làm một phần của mình và ngược lại. Bất cứ khi nào bạn dùng ý
chí tự do để lựa chọn, đó vẫn là bạn lựa chọn. Ngay cả khi lựa chọn đó là hòa
nhập trong mối quan hệ. Khi làm vậy, bạn hoàn toàn cam kết với mối quan hệ. Và
cam kết chính là cách duy nhất để mối quan hệ của bạn thực sự mang lại cảm giác
tốt đẹp. Lúc này, “cuộc chiến giữa những cái tôi” chấm dứt.
Và rồi một điều
thú vị xảy ra khi bạn sống theo định nghĩa thật sự của tình yêu, thay vì định
nghĩa giả dối mà loài người đã nuôi dưỡng suốt hàng ngàn năm. Điều thú vị là bạn
sẽ thấy một “lựa chọn thứ ba”. Rất nhiều hạnh phúc và an toàn trong mối quan hệ
đến từ việc tìm ra lựa chọn thứ ba này.
Nghĩa là không
phải “mâu thuẫn nhu cầu” theo kiểu tôi thắng, bạn thua, hoặc bạn thắng, tôi
thua. Mà là cả hai cùng xem lợi ích của nhau như lợi ích của chính mình để tìm
ra giải pháp đáp ứng cả hai. Đây chính là thứ tạo ra niềm tin và sự an toàn
trong mối quan hệ.
Điều này chấm dứt
cả cô đơn lẫn lạm dụng. Tôi khuyên bạn hãy xem lại định nghĩa tình yêu của mình
ngay hôm nay, ngay cả khi trước giờ bạn chưa từng biết nó sai. Chúng ta đang bước
ra khỏi mô thức cũ này. Chúng ta đang thức tỉnh để nhận ra tình yêu thật sự
khác hẳn so với cái định nghĩa tệ hại trước đây. Và bước đầu tiên là buông bỏ định
nghĩa đó.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=Nj1aC21gw4I
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.