Teal Swan Transcripts 282
Làm thế nào để ngừng suy nghĩ (Làm thế
nào để ngừng Tư duy)
27-05-2017
Xin chào các bạn.
Khi chúng ta
đang suy nghĩ, chúng ta không hiện diện trọn vẹn với chính mình. Chúng ta không
hiện diện với cơ thể mình. Chúng ta không hiện diện với cảm xúc của mình. Chúng
ta chỉ đang cuốn vào những dòng suy nghĩ cứ liên tục tuôn trào. Bất kể những
suy nghĩ đó dẫn ta đi đâu, dù tích cực hay tiêu cực, quá trình ấy đều diễn ra
trong vô thức. Vô thức đến mức hầu hết thời gian, dù ta đang hoàn toàn đắm chìm
trong đầu óc mình, ta cũng không thật sự biết mình đang nghĩ gì.
Trong thế giới
hiện đại, chúng ta đối phó với cuộc sống bằng tâm trí. Nếu một điều gì đó quá
đau đớn để trải nghiệm về mặt thể xác hay cảm xúc, vì ta cảm thấy bất lực không
thể thay đổi nó, ta sẽ rút lui vào tâm trí của mình.
Chúng ta dồn hết
sự chú ý cho suy nghĩ. Và chẳng mấy chốc, chúng ta không còn làm chủ được tâm
trí nữa. Ngược lại, tâm trí bắt đầu làm chủ chúng ta. Một suy nghĩ chỉ mạnh mẽ
khi bạn trao cho nó sự chú ý. Một suy nghĩ không khiến tâm trí thấy hứng thú,
thì tâm trí sẽ chẳng thật sự nghĩ đến nó, hay thậm chí xem nó tồn tại.
Điều duy nhất mà
tâm trí tin là có thật chính là thứ nó cảm thấy có hứng thú. Đó cũng là một phần
lý do tại sao bạn không thật sự nhận thức được mình đã nghĩ gì trong phần lớn
thời gian. Tâm trí không bao giờ hiện diện, bởi những suy nghĩ mà luật hấp dẫn
phản ứng lại luôn xoay quanh điều sẽ đến tiếp theo. Đó là cơ chế của sự mở rộng.
Cái phần của bạn bị kéo vào, bị cuốn hút bởi những dòng suy nghĩ, chính là
"bạn thật sự". Đó là phần bạn vượt khỏi suy nghĩ.
Nếu bạn thật sự
là chính những suy nghĩ đó, bạn đã không thể quan sát chúng. Nếu bạn là suy
nghĩ, bạn đã không thể nói, “Tôi vừa nghĩ về…” hoặc “Tôi vừa có suy nghĩ rằng…”.
Phần mà chúng ta gọi là linh hồn hay tinh thần chính là phần có thể quan sát và
chứng kiến các suy nghĩ, không chỉ những suy nghĩ tự nó tạo ra, mà cả những suy
nghĩ mà nó chỉ đang tiếp nhận.
Có những suy
nghĩ thậm chí không thuộc về bạn. Bạn không thể vừa nhìn ngắm một suy nghĩ vừa ở
bên trong nó cùng lúc. Cách dễ hiểu nhất là ví dụ như một họa sĩ không thể đồng
thời là bức tranh của mình. Dù bức tranh là phần mở rộng của anh ta, nó vẫn
không phải là anh ta. Nhưng điều khiến suy nghĩ trở nên phức tạp hơn là: chúng
không chỉ được tạo ra bởi chính bạn. Trên thực tế, bạn không chỉ tạo ra suy
nghĩ, bạn còn tiếp nhận suy nghĩ. Những suy nghĩ có thể không đến từ bạn.
Ví dụ, bạn lên một
chiếc máy bay và ngồi vào ghế. Đột nhiên bạn nghĩ đến một vụ tai nạn máy bay.
Vì luật hấp dẫn phản ứng với suy nghĩ, không chỉ là với vật chất, nếu bạn tập
trung vào suy nghĩ về tai nạn đó chỉ trong vòng 16 giây, bạn sẽ bắt đầu kích hoạt
một chuỗi thu hút, bất kỳ suy nghĩ nào còn tồn dư bên trong chiếc máy bay đó,
có thể là từ những hành khách khác, thậm chí là từ những người đã từng ngồi đó
trước bạn, sẽ được tâm trí bạn tiếp nhận. Và bạn sẽ nghĩ đó là suy nghĩ của
mình.
Chính điều này
thường khiến chúng ta rơi vào trạng thái hoảng loạn. Vấn đề là, nếu bạn làm điều
đó chỉ hơn một phút, bạn sẽ bắt đầu thu hút các trải nghiệm vật lý tương ứng với
tần số của những suy nghĩ đó.
Ví dụ, nếu bạn cảm
thấy hoảng loạn vì nghĩ đến vụ tai nạn máy bay, bạn có xu hướng thu hút các trải
nghiệm làm nỗi sợ tăng lên, như nhiễu động không khí, trục trặc kỹ thuật, hay gặp
phải người từng sống sót sau tai nạn.
Vì suy nghĩ thu
hút thêm suy nghĩ, ta có thể xem hiện tượng này như một lực quán tính, một đà
tâm trí diễn ra trong vô thức. Một ví dụ dễ hình dung: nó giống như một đoàn
tàu mất kiểm soát. Suy nghĩ kéo theo suy nghĩ cùng tần số, và vì chúng có tần số
tương tự nhau nên sẽ khuếch đại cảm xúc của bạn, khiến bạn càng cảm thấy tồi tệ
hơn.
Và vì chuỗi suy
nghĩ này giống như một đoàn tàu không phanh, một trong những điều tốt nhất bạn
có thể làm để dừng quá trình đó, cả về mặt hiện thực hóa lẫn về mặt cảm xúc, là
học cách ngừng suy nghĩ. Tức là rút năng lượng ra khỏi đà suy nghĩ đó. Ngừng
suy nghĩ giống như dừng một đoàn tàu đang lao đi, để bạn có thể điều hướng nó
theo ý mình.
Hướng suy nghĩ
là một điều rất mạnh mẽ, không chỉ với cảm nhận của bạn trong đời sống, mà còn
với những gì bạn có thể tạo ra trong thế giới này. Làm được điều đó nghĩa là bạn
bắt đầu dùng tâm trí như một công cụ, thay vì bị tâm trí của chính bạn điều khiển.
Việc đầu tiên bạn
cần hiểu là: bạn không thể “không nghĩ đến” điều gì đó. Chúng ta đang sống
trong một vũ trụ vận hành theo luật hấp dẫn, một vũ trụ mang tính bao hàm. Điều
đó có nghĩa là không hề có khái niệm “loại trừ” trong vũ trụ này. Không có cái
gọi là “không”.
Ví dụ, nếu tôi
nói: “Đừng nghĩ đến trái chanh.” Thì bạn đang nghĩ đến trái chanh rồi. Và càng
cố không nghĩ đến nó, bạn lại càng nghĩ đến nó. Vậy điều này dạy ta điều gì? Bạn
không thể không nghĩ đến một suy nghĩ.
Vậy phải làm sao
để ngừng suy nghĩ?
Bạn hãy chọn một
thứ, một suy nghĩ đơn giản và nhỏ, để dồn toàn bộ sự chú ý vào. Hãy tập trung
toàn bộ vào thứ đó. Đảm bảo rằng đó không phải là một suy nghĩ phức tạp hay
mang nhiều cảm xúc. Những lựa chọn yêu thích của tôi là: hình ảnh bầu trời
xanh, một tờ giấy trắng, một bộ phận trên cơ thể như đầu gối, âm thanh hơi thở
của chính mình, tiếng nước chảy, tiếng máy điều hòa, một màu đơn giản mà tôi
thích hôm đó, một câu thần chú, hoặc nhịp tim.
Bạn sẽ nhận thấy
rằng khi các suy nghĩ xuất hiện, chúng như một cái lỗ sâu hay miệng hút bụi, có
sức hút riêng, như muốn kéo bạn vào. Vấn đề là, khi chúng kéo được sự chú ý của
bạn, bạn đã tăng tần số thu hút của chúng, làm xuất hiện thêm nhiều suy nghĩ
tương tự, và chẳng mấy chốc bạn đang trôi theo một câu chuyện khiến bạn đi ngược
lại điều bạn muốn tập trung vào.
Ví dụ, thay vì tập
trung vào bầu trời xanh, có thể bạn sẽ nhận ra mình vừa sống lại một sự kiện đã
xảy ra trong ngày. Đó là một trạng thái xuất thần. Khi điều này xảy ra, tôi muốn
bạn hãy nói suy nghĩ đó ra, hoặc thành tiếng, hoặc trong đầu. Ví dụ: nếu tôi
đang tập trung vào bầu trời xanh mà bất chợt nghĩ đến một chuyện trong ngày,
tôi sẽ nói: “Đang nghĩ về chuyện xảy ra hồi sáng.”
Khi bạn làm vậy,
bạn đã bước ra khỏi cái hố suy nghĩ đó. Bạn đang quan sát nó thay vì chìm trong
nó. Vì bạn đã gọi tên nó, đứng bên ngoài nó, bạn đã làm chậm lại đà suy nghĩ
đó.
Khi thực hiện
bài tập này, bạn sẽ nhận thấy tâm trí nổi loạn. Như một con ngựa hoang, nó sẽ cố
gắng giành lại sự chú ý của bạn. Nhưng rồi, các suy nghĩ sẽ dịu lại. Bạn sẽ cảm
thấy sự bình yên khi tập trung vào cái mà bạn cho là “không có gì”.
Vì vậy, tôi mong
bạn đừng nản lòng khi điều này xảy ra. Khi bị phân tâm, hãy nhẹ nhàng quay lại
với điều đơn giản bạn chọn để tập trung. Nếu suy nghĩ quá dai dẳng, dù là hình ảnh
hay âm thanh, bạn có thể thêm biến thể cho bài tập này để tạo khoảng cách với
suy nghĩ.
Ví dụ, nếu bạn bị
tấn công bởi những hình ảnh, và chúng liên tục chen vào trong tâm trí khi bạn
đang cố tập trung vào một màu sắc trống rỗng, bạn có thể tưởng tượng những hình
ảnh đó là các tờ giấy bị vò lại rồi ném vào sọt rác. Hoặc nếu bạn đang nhìn vào
bầu trời xanh, bạn có thể hình dung các suy nghĩ như những đám mây trôi qua trước
tầm mắt.
Nếu suy nghĩ đó
là âm thanh, bạn có thể tưởng tượng mình nghe thấy một cái máy hút bụi hút từng
suy nghĩ một đi mất, để bạn không còn nghe chúng nữa. Hãy thoải mái sáng tạo với
những cách “vô hiệu hóa” suy nghĩ một cách yêu thương khi chúng cố giành lấy sự
chú ý của bạn. Và hãy tiếp tục đưa sự chú ý trở lại với điều bạn đã chọn.
Khi những suy
nghĩ xuất hiện để giành lấy sự chú ý của bạn, đừng chống lại chúng. Đừng né
tránh hay cố chặn chúng lại. Làm vậy chỉ khiến bạn đổ thêm năng lượng cho
chúng. Thay vào đó, hãy tiếp nhận chúng một cách yêu thương. Nhận biết chúng,
chào đón chúng, và nhẹ nhàng định hướng chúng theo hướng bạn muốn, để bạn là
người điều khiển, chứ không phải bị điều khiển.
Hãy chấp nhận rằng,
nhất là lúc ban đầu, hoặc có thể trong suốt quá trình luyện tập, đây sẽ là cách
mọi việc diễn ra: suy nghĩ liên tục cố cướp lấy sự chú ý, và bạn liên tục đưa
nó quay lại đúng hướng. Đừng thất vọng nếu dù làm gì đi nữa, bạn vẫn không ngăn
được suy nghĩ xuất hiện. Đó không phải là mục tiêu.
Mục tiêu là kiểm
soát đà chuyển động của bạn. Và trong vũ trụ này, đà chuyển động chính là sự
chú ý. Càng luyện tập, việc này sẽ càng dễ. Bạn thậm chí có thể dừng suy nghĩ
ngay cả khi mở mắt.
Việc luyện tập dừng
suy nghĩ không chỉ giúp bạn rút năng lượng ra khỏi chuỗi hấp dẫn đau khổ mà bạn
vô thức bị cuốn vào trong cuộc sống, mà còn giúp bạn có ý thức đặt toàn bộ sự
chú ý của mình vào những điều khiến bạn cảm thấy dễ chịu, và do đó, tạo ra những
trải nghiệm dễ chịu.
Tôi không thể diễn
tả hết cảm giác tuyệt vời của cuộc sống khi bạn nhận ra: bạn có sự lựa chọn
này.
Chúc bạn một tuần
tuyệt vời.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=61ZOnN2TnXo
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.