Teal Swan Transcripts 207 - Cách giải quyết xung đột

 

Teal Swan Transcripts 207


Cách giải quyết xung đột

 

29-11-2015





Xin chào các bạn. Xung đột vừa là lời mời gọi mở rộng ý thức của chúng ta, vừa là nguyên nhân tiềm tàng dẫn đến sự hủy diệt hoàn toàn. Giống như một cái rễ có thể phát triển thành một bông hoa tuyệt đẹp hoặc một loài cỏ độc. Nếu nó không được chăm sóc cẩn thận, nó sẽ trở thành cội nguồn cho những tổn thương mà chúng ta gây ra cho nhau trên hành tinh này. Nó là kẻ hủy diệt sự kết nối và do đó, làm rạn nứt các mối quan hệ. Xung đột chính là trái tim của chiến tranh. Khi xung đột phát sinh, đó là lời mời gọi chúng ta đi sâu hơn vào sự thân mật và hòa hợp.

 

Chúng ta được mời gọi để trở nên nhận thức rõ nhất có thể về chính mình trong mối liên hệ với một chủ đề nào đó. Chúng ta có thể đáp lại lời mời gọi ấy, hoặc để xung đột kéo ta chìm sâu hơn vào vô thức. Chúng ta có thể tìm kiếm một sự thấu hiểu lẫn nhau, hoặc trở nên phản ứng và cố gắng kết thúc xung đột thông qua đấu tranh quyền lực. Cuộc chiến giành quyền lực và kiểm soát là kẻ thù của việc giải quyết xung đột.

 

Trong các mối quan hệ, sự rạn nứt là điều hoàn toàn không thể tránh khỏi. Nó chắc chắn sẽ xảy ra. Bởi vì chúng ta vẫn sống từ quan điểm cá nhân, nên sẽ không thể luôn đồng thuận với nhau. Vậy nên, sự an toàn và hòa hợp, hay đúng hơn là niềm vui có mặt trong một mối quan hệ, đến từ khả năng của chúng ta trong việc hàn gắn khi sự rạn nứt xảy ra. Việc chúng ta không cảm thấy hạnh phúc trong một mối quan hệ có liên quan đến sự bất lực của chúng ta trong việc tạo ra sự hàn gắn khi mối quan hệ bị tổn thương.

 

Những người gặp khó khăn trong việc phục hồi các mối quan hệ sau khi rạn nứt xảy ra, là bởi vì họ tin rằng sự an toàn nằm ở quyền lực và kiểm soát người khác. Khi xung đột nảy sinh, bản ngã của họ, vốn đang trong trạng thái sợ hãi, lập tức tìm cách chiến thắng hoặc trừng phạt người kia. Bản ngã của họ muốn được an toàn và tồn tại bằng cách trở nên đúng đắn, được biện minh, tốt đẹp và chiến thắng, để người kia là kẻ sai trái, vô lý, xấu xa và thất bại.

 

Nhưng cái giá phải trả là: người này không thể duy trì các mối quan hệ. Người này cũng không thể trở nên có ý thức. Họ sống trong trạng thái thiếu thốn vì thiếu sự kết nối an toàn và sự thân mật.

 

Nếu trong cuộc sống cá nhân của mỗi người, chúng ta đều như vậy, thì thật dễ hiểu tại sao xã hội loài người lại trở nên bất hòa thay vì hòa hợp. Cho đến khi chúng ta thực sự sẵn sàng giải quyết xung đột, thế giới của chúng ta sẽ vẫn là một nơi đầy chiến tranh và tàn khốc. Và nếu chúng ta không muốn sống, hoặc nuôi dạy con cái mình trong một thế giới như vậy, một thế giới mà gốc rễ là xung đột, thì chúng ta phải chấm dứt cuộc chiến bên trong chính mình. Chúng ta phải cam kết một cách có ý thức để giải quyết xung đột trong chính mình, trong cộng đồng của mình và trong toàn thế giới.

 

Chúng ta làm điều này bằng cách học cách sử dụng xung đột như một công cụ để trở nên có ý thức hơn. Chúng ta sử dụng xung đột để thức tỉnh. Việc sử dụng xung đột như một công cụ để thức tỉnh không hề dễ dàng như nghe qua, bởi vì nó đòi hỏi lòng dũng cảm để mở lòng, trở nên dễ bị tổn thương và mềm mỏng, vào thời điểm mà toàn bộ con người ta, khi cảm thấy bị đe dọa, chỉ muốn khép chặt lại, trở nên cứng rắn và phòng vệ. Chúng ta phải chọn tình yêu thay vì cảm giác sinh tồn đến từ bản ngã. Vì lý do đó, tôi sẽ trình bày một quy trình cụ thể trong video này để bạn có thể sử dụng nhằm giải quyết xung đột.

 

Bạn có thể sử dụng quy trình này cho bất kỳ mối quan hệ nào, dù là các mối quan hệ một-một, mối quan hệ với gia đình, với cộng đồng rộng lớn hơn hay với cả thế giới.

 

Bước #1:

 

Bất kỳ ai cảm thấy cần có một cuộc gặp gỡ để thống nhất nhận thức, người đó sẽ chủ động kêu gọi một cuộc họp, với mục đích cụ thể là giải quyết xung đột. Cuộc họp này có thể chỉ là giữa bạn và bên còn lại, hoặc có thể bao gồm cả cộng đồng rộng hơn. Hãy thống nhất một thời điểm mà cả hai bên đều có thể hiện diện, lý tưởng nhất là gặp mặt trực tiếp, để cùng nhau đi đến sự hàn gắn. Việc né tránh xung đột không phải là một lựa chọn, nếu chỉ cần một người cảm thấy cần giải quyết xung đột, thì việc đó là cần thiết.

 

Mục tiêu là sự thấu hiểu. Không phải chiến thắng. Không phải ép người kia phải “ngộ ra”. Nếu cả hai bên bước vào xung đột với mong muốn thật sự hiểu được người kia, thì cả hai sẽ cảm thấy được nhìn thấy, được lắng nghe, được cảm nhận và được thấu hiểu.

 

Hãy xác định rõ từ đầu rằng: giải quyết xung đột không phải là lúc để chọn phe. Điều này đặc biệt đúng nếu xung đột liên quan đến cả một cộng đồng hoặc thế giới. Đây là một cơ hội cho sự phản chiếu, cho sự trưởng thành và mở rộng ý thức. Những ai liên quan đến xung đột cần tránh rơi vào suy nghĩ rằng có ai đó là “kẻ yếu thế”.

 

Việc phòng thủ sẽ dẫn đến sự đóng kín tâm trí, đặc biệt khi ta tin rằng một người là kẻ yếu, còn người kia là kẻ bắt nạt. Cộng đồng sẽ giữ im lặng cho đến khi được yêu cầu tham gia vào cuộc thảo luận giữa các bên có mâu thuẫn. Nếu họ muốn đưa ra góc nhìn, họ phải xin phép để được làm như vậy. Và câu thần chú khi bước vào xung đột nên là: “Ai cũng có một góc nhìn hợp lệ.”

 

Từ “hợp lệ” ở đây không liên quan đến đúng hay sai. Hãy nhớ rằng xung đột hầu như luôn bắt nguồn từ giao tiếp kém và thiếu hiểu biết. Vì vậy, càng có nhiều câu hỏi được đưa ra trong quá trình giải quyết xung đột, thì càng tốt. Các thành viên cộng đồng hay bên thứ ba không trực tiếp liên quan đến xung đột đều được hoan nghênh đưa ra những câu hỏi giúp soi sáng vấn đề.

 

Mục tiêu là giúp các bên tham gia đi đến sự thấu hiểu sâu sắc hơn về nhau. Hãy trở nên tò mò và thật sự quan tâm đến những góc nhìn đang hiện diện. Đừng bước vào quá trình này như thể bạn đã biết rõ mọi quan điểm rồi. Chúng ta cần mở lòng hết mức có thể, điều này đòi hỏi lòng can đảm.

 

Trước khi tiếp tục đến những bước tiếp theo trong quy trình giải quyết xung đột, chúng ta cũng cần chắc chắn rằng mình biết cách đối diện với những cảm xúc tiêu cực. Vì lý do này, tôi khuyến khích bạn xem video trên YouTube của tôi có tựa đề: “Lời Kêu Gọi Cảm Xúc” (Teal Swan Transcripts 143). Nhưng để bạn dễ hiểu hơn, tôi đã trình bày ngay sau đây hướng dẫn cụ thể cách xử lý cảm xúc tiêu cực, từng điểm một. Hãy xem như đây là phần nhắc lại dành cho bạn.

 

Bước #1: Hãy nhận biết cảm xúc của người kia.

 

Bước #2: Hãy quan tâm đến cảm xúc của họ bằng cách xem cảm xúc ấy là hợp lệ và quan trọng.

 

Bước #3: Hãy lắng nghe cảm xúc của họ bằng sự thấu cảm, với nỗ lực thật sự để hiểu họ đang cảm thấy như thế nào. Việc này giúp họ cảm thấy an toàn để bộc lộ sự tổn thương mà không sợ bị phán xét. Hãy tìm cách thấu hiểu, thay vì cố gắng đồng ý.

 

Bước #4: Ghi nhận và xác nhận cảm xúc của họ. Việc này có thể bao gồm cả việc giúp họ tìm từ ngữ để gọi tên cảm xúc. Ghi nhận và xác nhận cảm xúc của ai đó không đồng nghĩa với việc thừa nhận và xác nhận rằng những suy nghĩ của họ là đúng. Một người có quyền, và thực tế là họ hoàn toàn đúng, khi cảm thấy theo cách họ đang cảm thấy. Điều này không liên quan đến việc sự việc thật sự có đúng như vậy không.

 

Ví dụ, nếu ai đó nói: “Tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc”, thì hoàn toàn ổn để nói rằng: “Tôi hiểu vì sao bạn lại cảm thấy như vậy lúc này”, điều này không giống như việc nói: “Bạn đúng đấy. Bây giờ bạn đúng là một kẻ ngốc thật.”

 

Bước #5: Bạn cần để cho người đó được trải nghiệm trọn vẹn cảm xúc mà họ đang có, và để họ tự quyết định khi nào thì sẵn sàng nâng cao tần số cảm xúc của mình, theo nhu cầu của chính họ, chứ không phải theo nhu cầu của bạn. Đây không phải là thời điểm để ép ai đó “vượt qua” cảm xúc nhanh chóng.

 

Chúng ta không thể áp đặt ý tưởng của mình lên người khác về việc họ nên sẵn sàng khi nào, hoặc họ nên cảm thấy khác đi khi nào. Đây là bước mà chúng ta thực hành sự hiện diện vô điều kiện, ở bên họ, thay vì cố gắng sửa chữa họ. Người ta được quyền cảm thấy như họ đang cảm thấy. Cảm xúc tiêu cực không phải là sai.

 

Bước #6: Chỉ khi bạn đã nhận thức được cảm xúc, đã ghi nhận cảm xúc, đã xem nó là hợp lệ, đã xác nhận cảm xúc ấy, và đã để cho người kia (và chính bạn) trải nghiệm trọn vẹn cảm xúc đó, thì lúc đó mới đến bước tiếp theo:

 

Đó là bước lên kế hoạch cho những cách khả thi để có thể cảm thấy tốt hơn. Đây là lúc bạn có thể đưa ra những góc nhìn mới về tình huống đang xảy ra, nhằm giúp người kia cải thiện cảm xúc của họ. Đây là nơi bạn có thể đưa ra lời khuyên.

 

Giờ thì chúng ta sẵn sàng để bước sang bước thứ hai trong tiến trình giải quyết xung đột: Đó là cam kết hướng tới việc giải quyết.

 

Nghe thì có vẻ hiển nhiên, đúng không? Nhưng thực tế là: chúng ta cần thật sự thành thật về việc liệu bản thân có thật sự muốn đi đến giải pháp hay không. Bởi vì nếu ta không thật sự muốn, thì có chắc chắn là sẽ không có giải pháp nào xảy ra cả.

 

Rất thường xuyên, nếu ta chỉ quan tâm đến việc trở thành “người tốt”, và muốn được xem là chính đáng, thì ta sẽ không có động cơ để giải quyết gì cả. Ta cần biến ai đó khác thành “người xấu”. Vậy thì tại sao ta lại cần giải quyết xung đột làm gì?

 

Điều này đặc biệt đúng nếu một người đang chìm trong tư duy nạn nhân. Rất nhiều lần, khi bạn cảm thấy rằng mình đã cố gắng mọi cách nhưng không thể giải quyết nổi xung đột, điều đó có nghĩa là một hoặc cả hai bên thật sự không muốn giải quyết.

 

Nếu bạn nghi ngờ, hoặc cộng đồng liên quan đến xung đột nghi ngờ, rằng một hoặc cả hai bên không thật sự mong muốn hòa giải, thì điều đó cần được nêu rõ và giải quyết trước khi tiếp tục các bước tiếp theo trong quy trình.

 

Cả hai bên cần ngồi xuống và thống nhất với nhau về sự thật của tình huống đang xảy ra. Chúng ta phải biết chính xác mình đang nói về tình huống nào. Điều này không phải là bẻ cong sự thật, mà đơn thuần là xác định rõ ràng những gì đã thực sự xảy ra, điều dẫn đến xung đột này.

 

Ví dụ, nếu một cuộc xung đột xảy ra trong hôn nhân chỉ vì ai đó để chén dĩa trên bồn rửa, thì sự thật của tình huống là: “Có người đã để chén dĩa trên bồn rửa.” Một khi cả hai bên đều nhận biết rằng đó là, nói cách khác, gốc rễ của xung đột, và đó là sự thật của tình huống mà chúng ta đang nói đến, thì ta có thể tiếp tục bước kế tiếp: lắng nghe các góc nhìn được hai bên mang đến.

 

Bước #7: Từ điểm này trở đi, những người liên quan đến xung đột có thể chọn một trong các lựa chọn dưới đây – tức là các cách tiếp cận cho tình huống cụ thể này:

 

A) Mỗi bên lần lượt đi qua quá trình bộc lộ cảm xúc. Bộc lộ toàn bộ sự thật của họ, từ đầu đến cuối.

 

Phương pháp này thường hiệu quả nhất khi người ta đang tức giận. Đây là một trong những phương pháp yêu thích của tôi để giải quyết xung đột. Để hiểu quá trình này, bạn có thể xem video của tôi trên YouTube có tiêu đề: “Cách Bộc Lộ Cảm Xúc Của Bạn” (Teal Swan Transcripts 056).

 

B) Cả hai bên hoàn thành một bảng câu hỏi “Phán xét người hàng xóm của bạn”, một công cụ được cung cấp bởi cô giáo Byron Katie. Tôi thực sự rất yêu thích phương pháp này. Tôi sử dụng nó trong chính cộng đồng của mình và cho rằng đây là một ý tưởng tuyệt vời. Lần gần đây nhất tôi kiểm tra, cô ấy vẫn cho phép tải về và in miễn phí biểu mẫu này trên website của mình.

 

C) Mỗi bên lấy một tờ giấy và viết xuống những gì họ đang cảm thấy, và lý do vì sao họ cảm thấy như vậy. Một điều đặc biệt hữu ích trong phần này của quá trình là bạn đưa vào câu hỏi: “Tôi đang khiến cho điều này có ý nghĩa gì?” Nếu bạn muốn hiểu câu hỏi này và vì sao nó lại có sức mạnh trong việc nhận diện lý do gốc rễ khiến ta rơi vào xung đột, hãy xem video của tôi trên YouTube với tiêu đề: “Ý Nghĩa – Nút Tự Hủy” (Teal Swan Transcripts 184).

 

Khi bạn viết về lý do vì sao bạn cảm thấy như vậy, hãy viết bằng cách phơi bày sự tổn thương sâu thẳm nhất của bạn, sử dụng các câu “tôi”. Điều gì khiến tôi tổn thương? Trong tình huống này, tôi thực sự sợ điều gì? Thay vì bám vào câu chuyện bề mặt, cố gắng chứng minh rằng mình có lý khi bị tổn thương hoặc tức giận, ta chuyển trọng tâm sang cảm xúc thật sự đang diễn ra, và sẵn sàng bộc lộ những điểm yếu sâu kín nhất của mình.

 

Nếu đây là phương pháp được chọn để giải quyết xung đột, thì không bên nào được nói. Họ chỉ đơn giản trao cho nhau tờ giấy, và cuộc thảo luận mở chỉ có thể bắt đầu sau khi cả hai bên đã đọc xong và tiếp nhận đầy đủ những gì bên kia viết ra.

 

D) Cả hai bên cùng trải qua trọn vẹn quy trình thiền cảm xúc mà tôi đã trình bày trong video “Cách Chữa Lành Thể Cảm Xúc” (Teal Swan Transcripts 124). Nếu xung đột đang ở mức độ đặc biệt căng thẳng, cộng đồng có thể hỗ trợ từng người một cách riêng lẻ đi qua quá trình này. Và sau khi đã thực hiện quá trình đó, đã tiếp cận được những nhận thức sâu sắc nảy sinh một cách tự nhiên, hai bên sẽ ngồi lại với nhau và bắt đầu bàn về xung đột, về điều gì thật sự gây ra vấn đề trong đó. Đây là lựa chọn tốt nhất nếu cả hai người đều đang bị kích hoạt mạnh đến mức không thể hạ thấp phòng thủ của mình.

 

E) Cả hai bên và/hoặc cộng đồng cùng thực hiện chuỗi bài tập giải phóng chấn thương của David Berceli. Điều này nên được thực hiện trước khi họ ngồi xuống để mở lòng về những tổn thương, nỗi sợ và vết thương nằm bên dưới xung đột. Từng người một sẽ chia sẻ, để mỗi người có thể tiếp nhận lời của nhau mà không phản bác lại.

 

F) Và giờ là phương pháp mà tôi yêu thích nhất: Hoán đổi vai. Nếu chúng ta chọn làm điều này trong bất kỳ xung đột nào mà ta đang đối mặt, thì mỗi người sẽ đóng vai người kia, và tranh luận từ góc nhìn của đối phương, hoàn toàn nhập vai. Người kia cũng làm điều tương tự cho ta. Về cơ bản, điều này cho phép ta nhìn thấy chính mình được phản chiếu một cách cực kỳ rõ nét. Để hiểu quá trình này, hãy xem video trên YouTube của tôi có tiêu đề: “Hoán Đổi Góc Nhìn – Bài Tập Cho Mối Quan Hệ” (Teal Swan Transcripts 194).

 

Nếu bạn muốn, bạn có thể sử dụng tất cả các bước hoặc tùy chọn này cho bất kỳ xung đột nào mà bạn đang trải qua. Nhưng trên thực tế, hiệu quả nhất là chọn một phương pháp, xem thử nó có hiệu quả không, nếu không, hãy chuyển sang phương pháp tiếp theo.

 

Bước #8: Xung đột nảy sinh vì có sự khác biệt, hoặc mâu thuẫn, về nhu cầu trong một tình huống, cùng với nỗi sợ rằng nhu cầu của mình sẽ không được đáp ứng. Vậy nên, ta cần tiếp cận xung đột với ý thức rằng, điều mà ta đang thật sự đối diện là các nhu cầu.

 

Cả hai bên cần xác định, dựa vào xung đột này, nhu cầu thực sự của họ là gì, và nếu có thể, hãy gợi ý các cách (với sự trợ giúp từ cộng đồng) để những nhu cầu ấy được đáp ứng tốt hơn, bởi chính bản thân họ và bởi những người khác trong cộng đồng.

 

Bước #9: Cá nhân và/hoặc cộng đồng cùng hỗ trợ cả hai bên nghĩ ra giải pháp, các ý định, mong muốn và cách để tiếp tục bước tới, và tạo ra, về mặt tần số rung động, một hoàn cảnh hoặc tình huống trong đó xung đột không còn tái diễn. Điều này không cần phải là sự thỏa hiệp, mà cần là một con đường thứ ba.

 

Chúng ta cần quan tâm đủ đến những người trong cộng đồng của mình để tìm ra một cách khiến cả hai bên (và tất cả các bên) cảm thấy tốt đẹp về hướng đi phía trước.

 

Bước #10: Cả hai bên tham gia xung đột sẽ chuyển sự tập trung từ vấn đề, tức những gì đang chia rẽ họ, sang những gì họ trân trọng hoặc yêu thương ở người kia. Và bên nhận được những lời này cần thực sự tập trung vào việc đón nhận một cách chân thành những chia sẻ đó. Những lời này phải là lời chân thành. Bạn cần thật sự cảm nhận điều mà mình đang nói về người kia.

 

Bởi vì trạng thái biết ơn và trân trọng sẽ kết nối chúng ta lại với nhau, thay vì khiến ta rời xa nhau. Về cơ bản, mỗi người sẽ viết xuống điều họ yêu quý hoặc trân trọng ở người kia, và đọc to nó lên.

 

Bước #11: Việc giải quyết xung đột đã diễn ra cần được củng cố bằng mọi cách có thể. Chúng ta cần cho mình thời gian để xử lý những gì vừa xảy ra, và để thích nghi với mức độ kết nối, thân mật và hòa giải mới này.

 

Vì vậy, trong giai đoạn tích hợp này, rất tốt nếu cả hai bên từng xung đột chọn một hoạt động (hoặc không hoạt động) nào đó để đưa họ lại gần nhau, thay vì khiến họ xa cách. Việc tích hợp xung đột hoạt động tốt nhất trong sự hiện diện của người khác, nên đây không phải là lúc để rút lui và xử lý một mình. Hãy xử lý trong bối cảnh nhóm hoặc cộng đồng, nơi các bên hiện diện cùng nhau, có thể cùng tham gia một hoạt động vui vẻ, ghi chú lại những gì họ đã học được, hoặc thực hiện bất kỳ hoạt động (hay phi hoạt động) nào giúp gắn kết họ lại với nhau.

 

Bước #12: Nếu một xung đột không thể được giải quyết bởi cá nhân hoặc cộng đồng, thì cần mời vào một bên thứ ba, một người trung lập, không thiên vị, không dính mắc cảm xúc vào xung đột cụ thể này. Chỉ sau khi đã mời người hòa giải thứ ba này tham gia, thì ta mới quyết định các bước tiến tiếp theo.

 

Có rất nhiều lợi ích từ việc giải quyết xung đột. Chúng ta hiểu rõ bản thân hơn, nhận được nhiều nhận thức sâu sắc, trải nghiệm sự trưởng thành và mở rộng, tiến gần hơn đến sự hợp nhất, chữa lành những phần bị tổn thương, trở nên tỉnh thức hơn và không còn sợ người khác, bắt đầu cảm nhận được sự hỗ trợ và cảm giác thuộc về trong nhóm.

 

Đó chỉ là vài lợi ích trong số rất nhiều lợi ích.

 

Đừng sợ xung đột, hãy đón nhận nó.

 

Xung đột bị che giấu, né tránh hay làm ngơ sẽ âm ỉ và phát triển thành oán giận. Nó sẽ tạo ra sự rút lui hoặc chia rẽ nội bộ, trong từng người, và sau đó là trong cả thế giới.

 

Trong khi đó, xung đột được đối diện trực tiếp và đón nhận sẽ tạo ra một trạng thái hòa hợp và gắn kết trong chính bản thân mỗi người, và từ đó lan tỏa ra thành trạng thái hòa hợp và hợp nhất trong thế giới.

 

Vậy nên, hãy thử áp dụng những bước này để giải quyết xung đột.

 

Chúc bạn có một tuần thật tốt lành.

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=3sPIZbDrAPc

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.