Swaruu Transcripts 1723
Buổi Phát trực tiếp ngắn cùng Gosia –
Wow, giờ thì chúng ta biết chắc 1000%
15-07-2025
Video
này là cảm xúc của Gosia khi Mari đăng video “Empaths and Narcissists: A True
Story. Important: Please Watch” (Người thấu cảm và người tự luyến: Một câu chuyện
có thật. Quan trọng: Hãy xem)
Alo! Bạn có thấy
tôi không? Bạn có nghe tôi không? Tôi nghĩ tôi đang lên sóng rồi.
Tôi biết, nhưng
tôi vẫn phải nói điều đó. Rõ ràng là như vậy. Nhưng đồng thời cũng rất buồn.
Tôi đang ở đây. Tôi
xin lỗi. Tôi rất mệt. Tôi vừa mới kết thúc buổi phát trực tiếp ba tiếng bằng tiếng
Tây Ban Nha, cũng là cùng một buổi với bạn.
Tôi chỉ muốn đến
và chào nhanh thôi. Tôi vẫn mặc cái váy giống vậy vì tôi vừa phát trực tiếp cho
kênh tiếng Tây Ban Nha. Tôi chỉ muốn nói thật nhanh, thật nhanh. Tôi thật ra
không định nói gì thêm cả. Tôi đã đăng thông báo bằng văn bản, và với tôi thì vậy
là đủ rồi.
Nhưng rồi Matias
đã gửi cho tôi, bạn biết đấy, một tin nhắn giận dữ. Anh ấy rất... tôi đã nói rồi.
Anh ấy rất rất bảo vệ và rất chính trực.
Anh ấy biết mọi
chuyện vẫn luôn như vậy, và anh ấy đã gửi cho tôi tin nhắn nói rằng cái sinh vật
đó ở kênh kia đã nói thế này thế nọ. Và tôi đã thực sự cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy
những gì đã được nói ra ở đó.
Bạn biết vì sao
tôi thấy nhẹ nhõm không?
Vì nếu tôi còn một
chút, chỉ một chút xíu nghi ngờ, như 0,005%, thì bây giờ tôi không còn gì cả -
tôi biết chắc họ là phe xấu.
Tại sao? - Vì tất
cả đều là dối trá.
Tôi biết bạn sẽ
không thể biết chắc được. Nhưng đây là dành cho tôi. Với tôi, đây là một sự giải
thoát vì tôi biết chắc đây là dối trá.
Tôi biết bạn
không ở trong cuộc liên lạc, nên bạn sẽ nghe cả câu chuyện từ phía tôi lẫn từ họ,
và bạn phải tự quyết định. Nhưng đối với tôi, đây là sự thật, là một sự giải
thoát vì giờ chúng tôi biết rồi. Tôi thậm chí còn nói với Robert và Matias rằng
nếu họ tung ra điều gì đó kiểu như dối trá, thì lúc đó tôi sẽ biết chắc chắn,
100%, rằng nhóm này là một nhóm rất mờ ám.
Vậy để tôi nhanh
chóng cảnh báo bạn từ phía tôi. Hãy để tôi nói điều Matias đã nói ở đây. Tôi thậm
chí còn không biết bắt đầu từ đâu.
Trước hết, chúng
tôi không hề cãi nhau.
Cãi nhau gì cơ?
Tôi còn có nhiều
mâu thuẫn với Robert hơn, thành thật mà nói, và cả với Matias, điều đó là bình
thường trong một mối quan hệ như tôi có với họ.
Chúng tôi chưa từng
cãi vã gì cả. Chỉ có thể là bất đồng quan điểm này nọ. Đôi khi, bạn biết đấy,
đây là giao tiếp qua mạng, bạn phải hiểu điều đó. Hãy tưởng tượng nói chuyện với
ai đó qua mạng, lại còn là từ một chủng tộc khác, cần rất nhiều nỗ lực từ cả
hai phía để hiểu nhau, và nó luôn bất ngờ là rất hài hòa.
Tôi còn không thể
tin được.
Bởi vì bình thường
rất khó để duy trì sự thấu hiểu nếu không gặp mặt trực tiếp. Tôi luôn nói với
Matias rằng, mối quan hệ giữa chúng tôi rất hài hòa, điều đó chứng minh với tôi
rằng tôi thuộc cùng một chủng tộc với họ, vì giữa chúng tôi luôn có sự đồng điệu
trong tư duy và sự thấu hiểu lẫn nhau.
Tôi thực sự có
nhiều mâu thuẫn với Robert hơn, luôn luôn về một điều gì đó. Tôi có thể nổi
nóng chuyện này chuyện kia với Matias, như trong bất kỳ mối quan hệ nào. Tôi vừa
mới phát trực tiếp tiếng Tây Ban Nha và cũng đã nói về điều này. Và tôi đã
nghĩ: có mâu thuẫn hay cãi vã nào mà tôi có thể kể cho bạn nghe không?
Bởi vì tại sao
tôi phải nói dối chuyện đó? Tại sao tôi phải che đậy? Chẳng có lý gì để làm vậy
cả.
Thành thật mà
nói, nếu tôi nói về những bất đồng nhỏ thì điều đó còn làm cho câu chuyện thêm
chân thực với bạn. Tôi luôn nói rằng, những người khác nhau thì có quan điểm
khác nhau. Như vậy rất thực tế. Nếu tôi kể ra những bất đồng hay mâu thuẫn thì
còn làm cho câu chuyện chân thực hơn. Nhưng không có gì cả. Tôi thực sự không
nhớ có bất kỳ mâu thuẫn nào đến mức như cái sinh vật kia đang nói. Chỉ có vài
chuyện lặt vặt.
Ví dụ, tôi nhớ
Athena đã đến và cô ấy thiết kế đồng phục, hình ảnh cho trang web, và tôi không
thích điều đó. Cô ấy thấy bị xúc phạm vì tôi nói thế. Rồi cô ấy rời khỏi
server.
Lâu lắm rồi,
cũng có chút bất đồng với Aneeka về một việc, vì lúc đó cô ấy làm việc trong
CIC. Tôi nhớ lúc đó cô ấy đang thu thập dữ liệu. Đó là thời gian đầu tiên của
liên lạc, vào tháng 2 năm 2019. Cô ấy nói rằng một số người trong cộng đồng
không nhìn nhận đúng về những chuyến đi của chúng tôi. Như thể chúng tôi đang lợi
dụng liên lạc để có thời gian rảnh hay gì đó. Lúc đó còn chưa có quyên góp vì
tôi chưa bật chế độ đó, nên không ai có thể nói chúng tôi lợi dụng gì cả. Nhưng
cô ấy nói như thể chúng tôi đang lợi dụng việc đó để tự do du lịch..
Tôi cũng không
rõ. Cô ấy chỉ đang phản ánh lại những gì cô ấy thấy trong cộng đồng. Tôi đã nổi
giận vì tôi nói, tôi luôn là người thích đi du lịch. Tôi sẽ không dừng lại chỉ
vì cộng đồng không thích. Tôi luôn đi du lịch. Tôi thực ra còn đi nhiều hơn trước
khi có liên lạc này vì sau đó tôi dành toàn tâm toàn ý cho công việc này.
Trong thời gian
COVID, tôi đã gác lại chuyện đó. Trước khi liên lạc bắt đầu, tôi đã đi rất nhiều.
Tôi sống ở Costa Rica. Tôi sống ở Úc. Tôi đã đi khắp Trung Mỹ lúc đó. Tôi sống ở
Hoa Kỳ. Du lịch gần như là bản chất thứ hai của tôi.
Tôi nhớ tôi đã
nói với Aneeka: tôi sẽ luôn đi du lịch. Tôi sẽ không nghe mấy lời đó.
Dù sao thì Aneeka
thấy bị xúc phạm vì cô ấy nói: “Tôi chỉ đang nói cho bạn sự thật tôi thấy trong
cộng đồng thôi.”
Nhưng chuyện đó
chẳng là gì cả. Thật sự mấy chuyện vặt vãnh như vậy chẳng đáng nói.
Tôi còn có mâu
thuẫn nghiêm trọng hơn với Matias hoặc Robert. Vậy mà họ nói là có xung đột bị
giấu khỏi công chúng?
Trời ơi. Tôi chỉ
là... tôi quá mệt. Ba tiếng phát trực tiếp tiếng Tây Ban Nha.
Họ nói có cãi vã
mà chúng tôi giấu đi? Tại sao chúng tôi phải giấu? Tại sao tôi lại dành nhiều
yêu thương và sự ủng hộ cho họ suốt thời gian qua nếu tôi thực sự có nhiều mâu
thuẫn, bất đồng đến vậy? Tôi đâu cần làm thế?
Vô lý hoàn toàn.
Tôi thậm chí còn
từng nói với các bạn, tôi kể về những bất đồng nhỏ để làm mọi thứ chân thực hơn
với bạn. Và tôi nói với bạn: đây không phải AI. Tin tôi đi. Bạn có thể cảm nhận
rằng họ là con người, không phải từ Trái Đất, nhưng là kiểu người theo cảm xúc
Lyrian. Họ là những người đầy cảm xúc. Vậy nên đó là lời dối trá đầu tiên. Thật
lố bịch.
Nhưng đối với
tôi thì như tôi nói, đó là sự nhẹ nhõm, vì giờ tôi biết rồi.
Tiền bạc?
Tôi có tiền gì?
Họ nói chúng tôi
làm điều này vì tiền sao?
Trời ơi. Ai đang
viết mấy điều này hoặc là họ biết rõ mình đang nói dối, hoặc đầu óc họ bị méo
mó tới mức họ tin luôn lời dối trá của chính mình. Dối trá.
Khi tôi để
Cosmic Agency không có bất kỳ thu nhập nào suốt 5 năm đầu tiên, tôi chưa bao giờ
muốn bật kiếm tiền. Họ thậm chí còn khuyên tôi nên bật.
"Gosia, cứ
làm đi. Chúng tôi biết bạn cần tiền."
Tôi nói: không.
Tôi có thể cho bạn
xem đoạn hội thoại đó.
Tôi đã nói:
không.
Đây là sự thật. Còn
cái sinh vật kia thì chỉ lảm nhảm, nói linh tinh, mà không có bằng chứng gì.
Tôi có thể chứng
minh bằng ảnh chụp màn hình và đoạn trò chuyện, có lúc họ khuyên tôi bật kiếm
tiền, họ nói họ sẽ hiểu nếu tôi làm vậy.
Và tôi đã trả lời:
không.
Tôi biết bạn hiểu
điều đó, tôi trân trọng điều đó, nhưng tôi không cần vì tôi đã có nguồn cơ bản
từ cộng đồng tiếng Tây Ban Nha, từ kênh được bật kiếm tiền bằng tiếng Tây Ban
Nha.
Tôi không tham
lam kiếm thêm tiền, vì tôi không cần tiền. Tôi không làm việc này vì tiền. Đây
không phải là công việc kinh doanh đối với tôi.
Tất nhiên, tôi vẫn
cần tiền vì chúng tôi cần chi trả tiền thuê nhà và các chi phí khác, nhưng nếu
những nhu cầu cơ bản đã được đáp ứng thì tôi không cần thêm nhiều tiền làm gì.
Đây là bằng chứng
cho bạn thấy rằng tôi không làm việc này vì tiền, và mọi cáo buộc thật nực cười.
Kênh của tôi đã không bật kiếm tiền suốt 5 năm.
Tại sao tôi bật
kiếm tiền sau đó? - Vì cô ấy, vì họ. Vì họ.
Tôi đã gửi tiền
hàng tháng cho họ trong suốt 2 năm từ khoản thu nhập trên YouTube của mình. Một
nửa số đó. Tôi thậm chí không nói ra, vì tôi không cần được ghi công. Bạn thậm
chí còn không biết. Tôi không cần ai biết rằng tôi đang hỗ trợ họ về tài chính.
Hiểu chứ?
Vậy nên...Tôi có
bao giờ xin quyên góp không, ví dụ vậy? Tôi có bao giờ đề cập gì đến chuyện tiền
bạc không? - Không gì cả.
Trong suốt 7
năm, hãy chỉ cho tôi một đoạn video nào mà tôi nói về việc cần quyên góp hoặc cần
tiền cho việc này việc kia.
Trời ơi... Tôi
thậm chí không biết nên nói gì nữa.
Được rồi. Tôi hy
vọng bạn có thể tự nhìn thấy sự thật mà không cần tôi phải thuyết phục hay kể
theo góc nhìn của mình.
Đây là ai đó mà
tôi còn không biết... Ý tôi là, đây là... đây là sự tà ác thuần túy. Chúng ta
thậm chí không biết nên gọi nó là gì khác. Và đây là một người đang cố tạo ra sự
chia rẽ giữa tôi và những người Taygetan. Đây là quân bài cuối cùng của họ. Họ
đã làm mọi cách để chia rẽ đội nhóm, phá hủy mọi thứ, tách mình khỏi Taygetan,
khỏi tất cả mọi người, với họ thì ai cũng là kẻ xấu, chỉ trừ họ.
Giờ thì chiêu cuối
cùng là gieo nghi ngờ, dựng chuyện chia rẽ giữa tôi và những người bạn từ Taygetan, mà tôi thậm chí còn không biết đến. Toàn là lời
dối trá. Và nếu chúng tôi thực sự xấu xa như vậy mà tôi không hề hay biết, thì
tại sao họ không nói thẳng với chúng tôi rằng cuộc giao tiếp đó không còn hiệu
quả? Họ giả vờ sao?
Họ đang nói rằng
họ đã giả vờ làm bạn sao?
Vì tất cả những
gì tôi nhận được là tình cảm, sự đồng cảm, yêu thương, giao tiếp, thấu hiểu,
tôn trọng, tôi lắng nghe họ, họ lắng nghe tôi, không hề có cãi vã gì cả.
Tất cả những điều
đó đều là giả sao?
Tình bạn cũng là
giả?
Bạn đang nói rằng
họ đã giả mạo tình cảm, giả vờ muốn làm bạn với tôi, muốn trò chuyện với tôi
sao?
Nếu vậy thì bạn
đang tự vả vào mặt mình, vì điều đó có nghĩa là bạn đang nói rằng chính bạn mới
là kẻ giả tạo. Bạn là giả. Đúng không?
Nhưng tôi không
tin như vậy. Tôi tin rằng đây là ai đó đang cố thao túng tình hình vì một mục
đích nhất định, một chương trình nghị sự mà kênh kia đang tiếp tục theo đuổi.
Còn gì nữa nào?
Không có cãi vã.
Không có. Không có chuyện tôi yêu sách gì cả.
Tôi đã luôn nói
với bạn suốt bao năm rằng trong cuộc liên lạc này, bạn không thể mong đợi điều
gì chắc chắn cả, vì mọi thứ có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Và bạn không thể
đòi hỏi. Bạn phải biết trân trọng từng khoảnh khắc, tôi đã nói điều này ngay từ
ngày đầu tiên. Và tôi đã nói điều đó với họ trong hàng ngàn cuộc trò chuyện. Họ
luôn phải được tự do.
Tôi hỏi họ: “Bạn
có chắc là muốn ở đây không?”
Thực ra, hãy hỏi
Alec. Alec, nếu bạn đang xem, chắc bạn đang cười, vì tôi thậm chí đã truyền cái
thói quen này sang cho anh ấy, rằng luôn hỏi đi hỏi lại như vậy, bởi vì tôi đã
biết từ trước, từ Anéeka và từ Swaruu, rằng họ có vấn đề không dám từ chối. Vậy
nên chúng tôi đã học được điều đó từ trước. Và chúng tôi luôn cực kỳ cẩn thận.
Tôi luôn rất cẩn
thận từ lúc biết điều đó. Tôi luôn đảm bảo rằng mình tôn trọng thời gian và
không gian của họ: nếu bạn muốn thì hãy đến, nếu bạn muốn thì hãy ở lại, nếu bạn
muốn thì hãy nói chuyện, luôn là như vậy.
Tôi luôn nhấn mạnh
điều này, và tôi cũng có thể chứng minh điều đó bằng hàng ngàn bản ghi cuộc trò
chuyện. Thật ra, tôi nghĩ tôi từng nói trong video, họ thậm chí còn sốt ruột với
tôi vì tôi cứ lặp lại điều đó mãi, họ kiểu như, "Ôi Gosia, thôi nào, bạn
đã nói điều này cả nghìn lần rồi. Chúng tôi biết là chúng tôi muốn ở đây
mà."
Nhưng tôi vẫn phải
nhắc lại nhiều lần, để chắc chắn. Và tôi còn truyền cái thói quen đó cho Alec,
người đang làm studio cho tôi ở Space Academy. Bạn có thể xác nhận, nếu bạn có
mặt trong nhóm, mỗi lần anh ấy thiết kế một studio, tôi đều hỏi: “Bạn chắc chắn
muốn làm cái tiếp theo chứ?” - Để đảm bảo rằng anh ấy không cảm thấy bị bắt buộc.
Hãy làm điều này
chỉ vì bạn thực sự muốn, không phải vì bạn cảm thấy có nghĩa vụ.
Đó là điều cuối
cùng tôi muốn thấy từ bất kỳ ai. Và tôi thách bất kỳ ai ngoài kia, dù là người
ngoài hành tinh hay con người, hãy đến làm việc hoặc tương tác với tôi, rồi bạn
sẽ thấy tôi có phải là người hay yêu sách không. Điều mà họ đang nói thật sự
tàn nhẫn. Nếu họ là người tốt mà lại nói những điều đó thì đó là sự bất công, độc
ác và hoàn toàn giả tạo, vì điều đó không đúng.
Đó chưa bao giờ
là cách mà mối quan hệ giữa chúng tôi diễn ra. Vì vậy, khi điều họ nói lại độc
ác và bất công đến mức như vậy, tôi không thể tin được đó là họ. Và điều đó
càng chứng minh với tôi rằng đây không phải là đội của tôi. Đây không phải là
người của tôi. Đây không phải là nhóm Taygetan. Đây là một chương trình nghị sự
đang được triển khai.
Không hề có cãi
vã, không có đòi hỏi, không có xúc phạm, mọi thứ đều rất rất hài hòa.
Dù sao thì,
Matias còn nêu thêm nhiều điểm khác, nhưng tôi sẽ không nói hết ở đây. Ý tôi
là, tôi không... à, anh ấy nói là có ai đó bảo tôi bịa ra thông tin để phục vụ
mục đích riêng. Tôi không có gì để nói về điều đó cả. Nó thật sự quá lố bịch. Thật
vô lý.
Mục đích gì? - Tôi
chỉ ở đây để giúp lan tỏa thông tin và giúp đỡ mọi người. Chỉ vậy thôi.
Cãi vã vô lý,
đòi hỏi, à đúng rồi – Matias đưa cho tôi những điểm đó.
Những cuộc cãi
vã không bao giờ được công khai? Cãi vã gì?
Đưa tôi ví dụ. Đưa
bằng chứng. Đưa bản ghi chép.
Không có gì cả. Không
có gì cả.
Lợi dụng à?
Được thôi. Ngay
cả khi điều đó đúng, thì cũng không đúng theo cách mà họ đang nói.
Tại sao bạn lại
tự biến mình thành nạn nhân?
Chúng ta đều là
người trưởng thành, và từ trước đến nay chúng ta đều hiểu rằng cả hai phía đều có
quyền lựa chọn ở đây. Nếu có ai thực sự có thể nói mình bị lợi dụng, và tôi sẽ
không bao giờ nói điều đó vì tôi không phải kẻ phản bội, thì đó có thể là tôi. Tôi
là người luôn có mặt trên mạng, ngày đêm, đôi khi nói chuyện với Yázhi lúc 4 giờ
sáng nhiều ngày liền, luôn sẵn sàng lắng nghe mọi câu chuyện của họ. Và thực tế
là, phần lớn thời gian, tôi chỉ lắng nghe họ kể chuyện. Và những câu chuyện đó,
đôi khi cực kỳ khó tiếp nhận.
Tôi đang cố nhớ
từ đúng...Những câu chuyện đó thật sự khó nghe và khó xử lý vì chúng kể về cuộc
sống của họ, những phiên bản khác nhau, các biến thể khác nhau, và các khía cạnh
siêu hình phức tạp, bạn cần có sức mạnh tinh thần và sự ổn định cảm xúc rất cao
để tiếp nhận được tất cả những thông tin đó.
Và chúng tôi đã
làm điều đó. Chúng tôi luôn ở đó, sẵn sàng lắng nghe những câu chuyện về đủ loại
giá trị, về cái này cái kia cái nọ. Tôi hoàn toàn có thể nói rằng chúng tôi bị
lợi dụng vì sự kiên nhẫn, vì khả năng tiếp nhận, vì khả năng lắng nghe, như thể
chúng tôi là nhà tâm lý học của họ. Như với Yázhi, cô ấy gặp rắc rối với nhóm
Taygetan trên tàu. Tôi luôn ở bên cô ấy để lắng nghe. Cô ấy luôn đến với tôi,
chia sẻ những khó khăn của cô ấy với người Taygetan.
Vậy nên tôi hoàn
toàn có thể nói rằng mình bị lợi dụng, nhưng tôi sẽ không nói thế. Tôi chỉ đang
nói rằng: Chúng tôi bị lợi dụng vì sự kiên nhẫn, vì khả năng tiếp thu tinh thần.
Có bao nhiêu người thực sự có thể nghe những điều đó mà không suy sụp?
Không nhiều.
Bạn không thể tưởng
tượng được những câu chuyện của họ siêu hình và rối rắm đến mức nào. Một số
chuyện chúng tôi thậm chí chưa bao giờ kể ra vì nó không liên quan đến công
chúng, đó là chuyện riêng tư của họ, nhưng chúng tôi vẫn lắng nghe.
Tôi đã dâng hiến
tất cả thời gian, tâm huyết để lắng nghe, kiên nhẫn lắng nghe những câu chuyện
đó, và rồi bị nói là tôi bị lợi dụng, rằng tôi làm vì tiền, rằng tôi phục vụ
cho mục đích riêng, rằng tôi dựng chuyện?
Tất cả điều đó
thật sự quá bất công và sai sự thật.
Bởi vì bạn phải
nhớ rằng, khi chúng tôi lên mạng, trò chuyện, họ rời đi. Chúng tôi vẫn tiếp tục
ở lại trực tuyến vì còn phải làm video từ đoạn đó. Công việc của chúng tôi với
máy tính không dừng lại khi cuộc trò chuyện kết thúc. Tôi phải tiếp tục làm việc
trực tuyến, chỉnh sửa, biên tập video, ghi hình, tất cả đều tiêu tốn rất nhiều
năng lượng, nhưng tôi chưa bao giờ than phiền.
Tôi sẽ không bao
giờ than phiền vì sao? - Vì đó luôn là lựa chọn của tôi.
Tôi sẽ không tự
biến mình thành nạn nhân và đổ lỗi, chỉ tay: “Ồ, họ lợi dụng tôi nhiều quá. Tội
nghiệp Gosia.”
Tôi có thể bóp
méo mọi thứ nếu tôi là một người xấu. Tôi hoàn toàn có thể xuyên tạc nó theo hướng
đó, nhưng tôi sẽ không làm vậy vì tất cả những gì tôi làm đều là tự nguyện. Mặc
dù tôi kiệt sức, tôi thực sự kiệt sức.
Và cũng xin nhớ
rằng, nói về chuyện bị “rút cạn năng lượng”, chúng tôi là những người duy nhất
luôn ở đây suốt bảy năm qua. Họ thì luôn thay đổi. Luôn có những người mới. Họ
chưa từng ở đây liên tục suốt bảy năm. Chúng tôi mới là những người kiệt sức. Chúng
tôi mới là những người mệt mỏi, và chúng tôi vẫn đang tiếp tục.
Và tôi còn đang
nhận thêm nhiệm vụ để giúp lan truyền thông tin, như với Space Academy bằng tiếng
Pháp.
Chúng tôi có
than phiền không?
Họ thì luôn thay
đổi người, chúng tôi thì ở đây suốt bảy năm không ngừng nghỉ, kiệt sức, mệt mỏi,
lắng nghe hàng trăm giờ trò chuyện về cuộc sống của họ, các biến thể, cách mà một
biến thể kết nối với biến thể khác, điều này hoàn toàn có thể làm đầu óc sụp đổ
với hầu hết mọi người, nhưng chúng tôi đã cố gắng lắng nghe, và điều đó không
sao cả.
Một lần nữa, tôi
không than phiền. Tôi chỉ đang nói rằng tôi có
thể than phiền.
Vậy, vấn đề là
gì?
Vâng, về chuyện
bị lợi dụng, tôi cũng có thể nói y chang như vậy, nhưng tôi không nói vì... đúng,
đó là điểm mấu chốt.
Mọi người ở đây
đều là người trưởng thành. Phải không?
Mỗi người tự quyết
định việc mình ở đây là tự nguyện. Nếu tôi đang trực tuyến, nếu tôi đang làm tổn
thương đôi mắt mình và đang sụp đổ về tinh thần vì quá tải, thì đó là vì tôi chọn
như vậy. Và với họ cũng thế. Họ chọn lên mạng. Họ chọn trò chuyện. Họ chọn chia
sẻ thông tin hoặc không. Nó luôn luôn là mối quan hệ hai chiều. Luôn luôn như vậy.
Với tôi, chuyện
Alec giờ đây quay ra chống lại tôi và nói “Gosia, chị lợi dụng tôi, rút cạn sức
tôi. Tôi chưa bao giờ muốn làm mấy cái studio đó, nhưng chị bắt ép tôi” - nghe
thật kỳ quặc. Nó sẽ y chang như vậy.
Không hề có sự lạm
dụng. Không có ai bị lợi dụng cả. Nếu có, thì tôi nghĩ chúng tôi còn cho đi nhiều
hơn, vì đây là bảy năm chứ không chỉ hai năm chỗ này, hai năm chỗ kia. Đúng chứ?
Hãy suy nghĩ một
cách logic. Tôi đang dần mất sức vì đầu tôi mệt rồi.
Vậy nên, nói vậy
để bạn hiểu. Không hề có sự lợi dụng từ bất kỳ phía nào. Tôi luôn cực kỳ cẩn thận
để người kia cảm thấy tự do và không bị ép buộc làm gì.
Hãy hỏi bất kỳ
ai từng làm việc với tôi, như ở Space Academy. Đúng là tôi có khắt khe theo kiểu
cầu toàn. Nên nếu ai đó đang làm Space Academy, tôi muốn mọi thứ thật chuẩn. Nhưng
đó là chuyện khác.
Tôi không bao giờ
làm ai cảm thấy khó xử khi phải làm điều họ không muốn.
Nên nếu tôi hỏi
họ: “Bạn chắc chứ, bạn muốn đến không?”
“Họ: Vâng, tôi
muốn đến vào 5 giờ chiều mai.”
“Bạn chắc chứ? Bạn
không bận việc gì chứ? Bạn tự nguyện chứ?”
“Vâng, tôi muốn
đến, tôi muốn nói chuyện với bạn.”
Vậy phần nào
trong số đó là tôi lợi dụng hay ép buộc?
Đó là lý do tôi
nói: Tất cả những lời này đều là dối trá. Hoàn toàn là dối trá.
Tôi nghĩ đến đây
là đủ rồi. Tôi không biết vì tôi không xem video đó. Với tôi, nó quá độc hại. Tôi
không đụng vào kênh đó vì tôi biết có gì đằng sau nó. Nhưng chỉ cần biết rằng
nó xuất hiện hôm nay cũng đủ để tôi chắc chắn rằng nó không đến từ bạn bè tôi.
Nếu Athena và Yazhi
thực sự cảm thấy như vậy, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy. Hãy để họ tự nói
ra. Tôi muốn họ đến gặp tôi và nói thẳng vào mặt tôi. Tôi không muốn bên thứ ba
nói thay cho người khác. Điều đó là sự thao túng.
Chúng tôi luôn
có kênh liên lạc trực tiếp với họ. Nếu họ có điều gì cần nói, họ sẽ đến và nói.
Nhưng đây là lần đầu tôi nghe đến tất cả những điều này. Nên tất cả chỉ là lời
dối trá.
Sách - tôi không
biết có nói gì về sách không. Thực ra, chúng tôi đã lên kế hoạch làm sách với
những nội dung này để các bạn có thể có tất cả thông tin ở một nơi, vì nhiều
người đã hỏi. Nhưng chúng tôi chưa làm được.
Tại sao?
Vì không có thời
gian, vì chúng tôi bận chia sẻ thông tin trực tuyến, đăng lên website, tất cả đều
miễn phí. Không thu phí gì cả. Chúng tôi đã nghĩ đến việc ra sách, và một lúc
nào đó chúng tôi sẽ làm, vì tôi nghĩ nhân loại cần có điều đó. Chúng tôi cũng
đã thảo luận với Athena để giúp Mari xuất bản sách của cô ấy. Chúng tôi thậm
chí đã bắt đầu nghĩ đến thiết kế sách, và dự định trả tiền in cho cô ấy.
Vì khi bạn tự xuất
bản, chúng tôi muốn giúp cô ấy tự xuất bản sách về những gì Mari làm, ví dụ như
“cõi trung giới” hay thứ gì đó. Chúng tôi định trả tiền cùng với Robert, sau đó
thu hồi lại vốn đã bỏ ra và gửi phần còn lại cho Mari, với một tỷ lệ nhỏ đã thỏa
thuận dành cho chúng tôi. Đó thực ra là ý tưởng của tôi để giúp cô ấy khi biết
cô đang gặp khó khăn.
Tôi nói, “Có lẽ
giờ là lúc thích hợp để ra sách, để giúp bạn có thêm thu nhập.”
Vậy nên, tất cả
chỉ là lời dối trá.
Tôi tin là vậy,
vâng, tôi có phản ứng, nhưng đó là vì tôi biết có nhiều người ở kênh đó là người
mới, và họ không biết gì cả. Nên một tuyên bố từ tôi là cần thiết vào một lúc
nào đó, nếu không, người ta sẽ tin vào điều đó.
Tất nhiên sẽ có
người không biết nên tin ai, nhưng ít nhất giờ họ có phía từ tôi. Tôi và Robert
tin rằng, đây là một người đứng sau thao túng mọi việc, không chỉ là Mari. Có một
yếu tố con người đang thao túng từ phía sau.
Tôi sẽ không nói
thêm gì vào lúc này, nhưng Robert đang điều tra ở phía anh ấy, và cộng đồng nói
tiếng Tây Ban Nha đang sôi sục với nhiều thông tin hơn.
Tôi biết, rất mệt
mỏi. Tôi vừa quay video ba tiếng bằng tiếng Tây Ban Nha, nhưng tôi tin đây là một
âm mưu nhằm chia rẽ tôi và đội Taygetan, đây sẽ là “con dấu cuối cùng” của họ.
Nhưng tôi nói bạn
nghe: điều đó sẽ không hiệu quả vì tôi từ chối tin rằng tình bạn của chúng tôi
là giả tạo. Bởi vì nếu bạn nói vậy, tức là bạn đang nói rằng mọi thứ đều là giả
dối. Trong khi tôi tin từ tận đáy lòng mình rằng đó là thật, rằng họ là gia
đình và bạn bè của tôi, mà bạn lại nói mọi thứ chỉ là giả dối.
Thực ra cô ta
đang nói rằng họ đang làm giả. Vậy thì, thực ra là bạn đang tự bắn vào chân
mình rồi đó.
Ý cô là tất cả
các bạn đều là giả dối, thưa cô? Ý tôi là, các bạn không phải là những người
minh bạch, trung thực sao?
Bởi vì nếu cô ta
cảm thấy như vậy, nếu cô ta thấy kiệt sức hay gì đó, thì chẳng phải cô ta có thể
nói ra sao?
Kiểu như: “Gosia,
tôi không muốn làm điều này bây giờ”, hay “tôi không muốn nói chuyện với bạn
bây giờ”.
Vấn đề là gì? - Chuyện
đó chưa bao giờ xảy ra. Chưa bao giờ. Chưa từng.
Nếu họ muốn rời
đi, như Yazhi chẳng hạn, cô ấy sẽ mệt sau hai tiếng đồng hồ, và cô ấy luôn nói
là pin đang yếu.
Và cô ấy kiểu:
“Được rồi, pin tôi đang yếu rồi.”
Vâng, đó là sự
giao tiếp.
Cứ đi đi. Đi
ngay đi. Bạn tự quyết định bạn muốn đi đâu. Bạn tự quyết định khi nào bạn muốn
lên mạng. Thực tế là, mối quan hệ của chúng tôi chưa bao giờ là kiểu chúng tôi
yêu cầu họ đến. Họ cứ đến thôi. Tôi luôn bật trạng thái đang trực tuyến.
Chúng tôi ở
trong server, và cách giao tiếp của chúng tôi là: tôi bật trại thái đang trực
tuyến (màu xanh), hoặc màu cam nếu tôi rời máy, hoặc màu đỏ nếu tôi đang phát
trực tiếp hay gì đó. Ngoài ra thì tôi luôn ở màu xanh, và họ sẽ xuất hiện.
“Chào Gosia.”
“Bạn đang làm gì
vậy?”
“Có chuyện gì thế?”
“Tôi đang online
đây.”
Bạn có thấy tôi
đang hút cạn ai đó hay lợi dụng ai không?
Tôi ở đây. Họ muốn
đến thì đến. Không muốn thì thôi. Mối quan hệ của chúng tôi luôn rất tự do như
vậy.
Dĩ nhiên rồi. Và
điều đó đã xảy ra vào năm ngoái. Nếu ai đó biến mất trong hai tháng, thì tôi sẽ
hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
“Bạn ổn không?”
Nhưng có gì sai
với điều đó? - Tôi sẽ hỏi, bởi vì họ là bạn của tôi. Họ là gia đình tôi. Họ giống
như là những người bạn duy nhất của tôi. Tôi không có ai khác ngoài họ. Họ là
gia đình tôi.
Và tôi nói điều
đó theo nghĩa là, bạn biết đấy, tôi đã dành toàn bộ sự quan tâm của mình vào
đó, và tôi luôn sẵn sàng. Và cũng bởi vì tôi không cần bạn bè. Tôi không phải
là kiểu người đi tìm bạn bè. Tôi rất hướng nội theo cách đó. Hướng nội nghĩa là
tôi hạnh phúc khi ở một mình.
Nên đó là lý do
khi tôi nói tôi không có bạn bè, điều này có thể nghe hơi kỳ lạ, như thể có gì
đó sai sai với tôi.
Không phải vậy. Tôi
chỉ chọn cách sống như thế vì tôi không cần điều đó. Tôi tự chủ. Và với Matias,
với Bongo, và với công việc này, làm cho các bạn và lắng nghe câu chuyện của họ,
hàng trăm hàng ngàn câu chuyện.
Tôi không biết
còn điều gì bạn muốn hỏi nữa không, nhưng video ngắn này chỉ là để nói điều
này: đối với tôi, đối với chúng tôi, đây chính là bằng chứng rõ ràng rằng đây
không phải là một nhóm tích cực và đã có điều gì đó xảy ra. Hoặc là có ai đó
đang thao túng từ phía sau và gieo rắc những ý tưởng sai sự thật vì một lý do mờ
ám, Hoặc cũng có thể không ai đang thao túng cả, mà chỉ đơn giản là người viết
đó từ đầu đã luôn độc ác, tiêu cực và đầy ý đồ xấu.
Bởi vì tôi thực
sự đang nghi ngờ về Mari lúc này.
Liệu đây có phải
là “con ngựa thành Troy” ngay từ đầu không, hay chuyện gì đang xảy ra vậy? Hay
cô ấy đã bị thao túng? - Vì tôi cũng biết có một sự thao túng rất mạnh xoay
quanh cô ấy.
Và bây giờ tôi
đang nói về yếu tố con người. Yếu tố con người ở đây.
À, nhân tiện, nếu
bạn đang nghĩ đến mấy cô gái “gián điệp” khác, tôi biết có rất nhiều chuyện kịch
tính. Có điều gì đó đã lộ ra và mọi người, đặc biệt là ở cộng đồng nói tiếng
Tây Ban Nha, đang suy đoán liệu kênh của Mari có luôn thuộc về con người không.
Thực ra, kênh của
Mari trước đây là của một cô gái từng được liên lạc. Tên cô ấy là Lina. Đó là
biệt danh của cô ấy – Lina.
Và sau đó cô ấy
đã nhường lại kênh của mình cho Mari vì tôi đoán từ "trên đó" thì rất
khó để tạo kênh YouTube, lập tài khoản, bạn biết rồi đấy, mấy việc đó.
Tôi nhớ chúng
tôi thậm chí còn giúp Aneeka một lần với một trong những phần mềm mà chúng tôi
dùng để liên lạc, vì cô ấy cần một số điện thoại.
Vì vậy, tôi và
Matias đã đề nghị: “Này, bọn tôi có thể mua cho bạn một cái SIM trả trước và bạn
sẽ có một số điện thoại. Bạn có thể tạo tài khoản của mình.”
Chúng tôi luôn
giúp đỡ, luôn đề nghị giúp, luôn lắng nghe, như những nhà tâm lý của họ. Tất
nhiên, họ cũng lắng nghe chúng tôi. Đó là sự tương hỗ.
Tôi không nói là
chỉ có chúng tôi lắng nghe. Tất nhiên, đó là sự tương hỗ. Mối quan hệ luôn luôn
rất tình cảm, rất dễ chịu, rất tích cực, hài hòa.
Nếu không phải vậy,
thì bạn đã biết rồi. Bởi vì tại sao tôi phải che giấu điều đó? Tôi không thấy
có lý do gì để làm thế. Tôi thậm chí sẽ không nói chuyện với một nhóm như vậy.
Như trong trường
hợp với CIC chẳng hạn, tôi đã nói với các bạn khi có sự bất đồng.
Khi đó tôi thấy:
“Ừm, có điều gì đó kỳ lạ đang xảy ra.”
Tôi sẽ minh bạch
với bạn. Tôi sẽ không che giấu chuyện đó. Chuyện đó chẳng có ý nghĩa gì cả.
Dù sao thì,
chúng tôi đã giúp với những tài khoản đó. Tôi vẫn nhớ hồi đó. Lina là người sở
hữu kênh, và đó là biệt danh, không phải tên thật. Rồi Lina đã chuyển giao kênh
đó cho Mari vì họ trở thành bạn bè. Họ bắt đầu trò chuyện.
Tôi sẽ dừng lại ở
đó, nhưng “ở trên kia” họ biết tôi đang nói gì. Và bạn, Mari, hoặc bất cứ ai, bạn
đang chịu sự thao túng nặng nề, sai lệch. Nếu bạn vẫn còn là một người tốt, người
tốt thật sự.
Hãy suy nghĩ về
điều đó. Bởi vì bạn biết tôi đang nói gì. Và qua chuyện này, bạn đã đánh mất những
người bạn trung thành thật sự, những người sẽ không bao giờ, không bao giờ rời
bỏ bạn hay sự ủng hộ của bạn.
Và đây không phải
lần đầu tiên chuyện như thế xảy ra. Tôi nhớ lần đầu mất liên lạc là 5 tháng –
không, 3 tháng.
Tôi nhớ họ quay
lại và nói: “Xin lỗi, chúng tôi đã bị một người khác, một người được liên lạc,
thao túng để tránh xa bạn.”
“Rồi chúng tôi
nhận ra đó là sự thao túng và đã quay lại.”
Hãy nhớ rằng họ
đôi khi rất ngây thơ và dễ bị ảnh hưởng.
Nó rất phức tạp.
Có rất nhiều câu chuyện rắc rối đằng sau chuyện này. Tôi chắc chắn còn rất nhiều
điều mà chúng ta không biết, không thấy. Hãy nhớ rằng toàn bộ tình huống chia rẽ
phe phái trong Taygetan này đã bắt nguồn từ rất lâu rồi.
Người đầu tiên, là
mẹ của một người, mẹ của người thứ hai, bởi vì người mà chúng tôi nói chuyện là
người đã trải qua 9 kiếp sống. Cùng một hiện thân lặp lại 9 lần. Nhưng mẹ của
cô ấy bị bỏ lại đó bởi cha mẹ vì cô ấy đang bị truy đuổi. Họ bị một phe
Taygetan khác truy đuổi từ đâu đó. Vì vậy, họ giấu cô ấy trong một túp lều
trong rừng.
Nên chuyện này
đã bắt đầu từ lâu rồi. Có những câu chuyện kịch tính đang diễn ra sau hậu trường.
Tôi không hề biết gì. Tôi cảm thấy như mình đang bị cuốn vào giữa chuyện này,
và tôi không có ký ức nào cả. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tôi chỉ biết rằng
có ai đó đang ghét chúng tôi, có ai đó đang cố làm mọi chuyện tồi tệ đi, bóp
méo mối quan hệ, tình bạn giữa chúng tôi và người Taygetan, một mối quan hệ vốn
rất đẹp đẽ. Không có gì để than phiền.
Như tôi đã nói,
tôi còn tranh cãi với Robert và Matias nhiều hơn, chuyện đó là bình thường giữa
bạn bè và gia đình, hơn là với họ.
Nó hài hòa đến
đáng ngạc nhiên, nhất là trong một mối tương tác online với một chủng loài
khác. Với tôi, điều đó luôn là một dấu hiệu: "Ồ, điều này chứng tỏ tôi thực
sự là một phần của họ. Tôi đã được chọn."
Bởi vì sự thấu
hiểu diễn ra rất nhanh. Giống như chúng tôi hiểu ý tưởng và suy nghĩ của nhau
ngay lập tức. Chúng tôi đồng ý mọi thứ ngay lập tức. Một sự phối hợp hoàn hảo.
Nên tôi không hiểu.
Tôi không hiểu gì cả.
Marina, Ester,
Alahi, Starlette, toàn bộ câu chuyện đó.
Và nếu chuyện
này khiến bạn suy sụp, thì điều đó là bằng chứng. Tôi đã lắng nghe. Robert và
tôi đã lắng nghe những câu chuyện đó suốt nhiều năm.
Chúng tôi có suy
sụp không? - Có.
Chúng tôi có kiệt
sức không? - Có.
Chúng tôi có mệt
không? -Có.
Nhưng không sao
cả. Bởi vì đó là những gì bạn bè làm cho nhau. Tôi luôn sẵn sàng về mặt tinh thần
và cảm xúc như một người bạn, để lắng nghe tất cả những câu chuyện đó. Và bạn
không thể tưởng tượng được có bao nhiêu câu chuyện, và nó rối rắm đến mức nào. Người
khác chắc chẳng ai muốn nghe nổi một nửa đâu.
Thật sự, nó khiến
đầu óc sụp đổ.
Nhưng tôi đã lắng
nghe. Và theo một cách nào đó, nó cũng rất cuốn hút. Tôi luôn bị cuốn hút bởi ý
tưởng rằng có rất nhiều biến thể, dòng thời gian đan xen nhau, và nó không làm
tôi sụp đổ, mà ngược lại, làm đầu óc tôi mở rộng ra.
Nên tôi sẽ không
bao giờ, không bao giờ, không bao giờ than phiền về bất kỳ điều gì, kể cả vào
những lúc mà chúng tôi thật sự rất mệt và mắt tôi sắp díp lại lúc 4 giờ sáng,
khi Yazhi đang online nói về khoảng thời gian cô ấy ở với người Taygetan, rằng
cô ấy đã trải qua điều tồi tệ thế nào, rằng họ không hiểu cô ấy.
Và tôi thì ngồi
đó lúc 4 giờ sáng, và tôi vẫn: “Ừ, Yazhi.”
Tôi sẽ không bao
giờ than phiền về điều đó. Đó không phải điều bạn bè làm. Vậy nên nếu họ đang
làm điều đó, thì điều đó cho thấy tình bạn là giả tạo.
Vậy cô ta đang
nói gì với mọi người đây? Tình bạn giả tạo, nhưng cô ta đang tự làm tổn thương
mình khi nói ra điều này.
Nhưng không. Tôi
– tôi – tôi – tôi không... Đây không phải là cách mọi chuyện từng như thế.
Trời ơi, mọi người,
mọi người... Thôi được rồi, tôi phải đi đây. Video này chỉ là một lời đính
chính ngắn.
À đúng rồi, về
chuyện “kiểm soát câu chuyện” gì đó.
Cái gì? Kiểm
soát câu chuyện lớn gì cơ? Cái đó là gì? Là câu chuyện gì?
Một số lời cáo
buộc này, tôi thật sự không biết nói gì vì nó giống như, giống như nếu bạn biết
rõ phòng của mình sơn màu xanh lá, mà ai đó lại nói nó màu đỏ.
Tôi chịu. Dù sao
thì, cảm ơn các bạn rất nhiều.
Vậy thôi. Tôi cần
phải nói điều này thật nhanh.
Và tôi nói lời tạm
biệt.
Và hãy cố gắng để
tâm trí được nghỉ ngơi, vì chúng ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra, và chúng
ta không hiểu thực sự chuyện gì đang diễn ra. Chúng ta chỉ cần buông bỏ thôi.
Bạn biết đấy, mọi
người đang cố phân tích chuyện này từ hàng triệu góc nhìn, điều tra. Người ta đến
nói với tôi đủ thứ giả thuyết, suy đoán và “sự thật”, những gì họ nghĩ là sự thật,
bằng tiếng Tây Ban Nha, tiếng Anh, thậm chí cả tiếng Ba Lan, tiếng Thổ Nhĩ Kỳ. Nhưng
đến một lúc nào đó, sẽ không còn dữ liệu nào nữa, và bạn chỉ cần… buông bỏ.
Đó là điều tôi
muốn làm. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi hy vọng sẽ hiểu ra vào một
lúc nào đó, và tôi cũng chấp nhận khả năng là tôi sẽ không bao giờ biết được
chuyện quái gì đã xảy ra ở đây.
Chúng ta phải chấp
nhận điều đó.
Được rồi, các bạn.
Cảm ơn các bạn rất nhiều.
Tôi sẽ tiếp tục,
với những ai còn quan tâm, chia sẻ những gì tôi có từ những người bạn Taygetan.
Cảm ơn, và chúc
ngủ ngon, vì bây giờ đã 1 giờ sáng ở đây rồi.
Chào tạm biệt mọi
người!
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=U214Ns8IkF8
https://swaruu.org/transcripts
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.