Teal Swan Transcripts 178 - Nhận thức khi Thiền (Cái Tôi Quan Sát)

 

Teal Swan Transcripts 178


Nhận thức khi Thiền (Cái Tôi Quan Sát)

 

16-05-2015




Chào mọi người!

 

Hôm nay tôi sẽ chia sẻ lại một phương pháp cổ xưa trong hành trình tu tập tâm linh. Rất, rất lâu về trước, khi con người lần đầu tiên bắt đầu nhận thức được những suy nghĩ của chính mình, họ cũng nhận ra rằng bên trong mình tồn tại hai góc nhìn khác nhau: một là Người Trải Nghiệm và hai là Người Quan Sát trải nghiệm đó. Người ta gọi Người Trải Nghiệm là Thân xác hoặc Bản ngã, còn Người Quan Sát thì chính là Linh hồn hoặc Ý thức. Và thế là - Thực hành Tâm linh ra đời…

 

Trong hầu hết các truyền thống tôn giáo và tâm linh cổ xưa trên khắp thế giới, một trong những thực hành đầu tiên là học cách nhận biết về Cái Tôi Quan Sát.

 

Thật ra, rất khó để tìm thấy một thực hành tâm linh hay tôn giáo nào mà không nhắc đến việc nhận thức được Người Quan Sát đang trải nghiệm cuộc sống của bạn. Vậy thì, tại sao tôi lại mang phương pháp cổ xưa này trở lại, trong khi nhân loại đã phát triển vượt xa khỏi các tôn giáo và truyền thống tâm linh sơ khai của hành tinh này?

 

Câu trả lời là: Thành thật mà nói, phương pháp này hiệu quả! Nó hiệu quả khi xưa, và đến giờ vẫn còn hiệu quả.

 

Để bạn dễ hình dung hơn về khái niệm Cái Tôi Quan Sát, hãy thử tưởng tượng tình huống sau:

 

Giả sử bạn đang tranh cãi với ai đó. Bạn có thể hoàn toàn "chìm sâu" trong trải nghiệm ấy, tức là hoàn toàn bị cuốn vào cảm xúc tức giận và những suy nghĩ đang hiện lên trong đầu như: “Tất cả là lỗi của mày, đồ ngu!”

 

Nhưng bạn cũng có thể quan sát cuộc tranh cãi đó, và cả phản ứng của bạn đối với nó. Thay vì bị mắc kẹt trong góc nhìn ngôi thứ nhất của trải nghiệm, bạn có thể đứng ở góc nhìn ngôi thứ ba và quan sát lại tất cả như thể đang xem một đoạn phim. Khi làm điều này, bạn không còn hoàn toàn đồng nhất với trải nghiệm nữa. Thay vào đó, bạn đang quan sát chính mình.

 

Đây chính là thực hành buông tách.

 

Buông tách, khác với trốn tránh, là khả năng giữ được trạng thái tỉnh thức, nhờ đó bạn có thể lựa chọn cách phản hồi thay vì phản ứng một cách vô thức. Nó cũng giúp bạn vượt qua góc nhìn hạn hẹp của một trải nghiệm cụ thể, để nhìn nhận cuộc sống một cách khách quan hơn, thay vì chủ quan.

 

Tuy nhiên, tôi cũng muốn nói thêm rằng: Một số người khi dành quá nhiều thời gian trong trạng thái khách quan này, có thể khiến người khác nghĩ rằng họ đã đạt được giác ngộ. Nhưng thực tế, đôi khi đó lại là sự tránh né việc phải thực sự sống với những trải nghiệm chủ quan trong cuộc đời mình.

 

Ngược lại, phần lớn con người trên Trái Đất lại dành toàn bộ thời gian sống trong cái nhìn chủ quan, và vì thế, họ bị cắt đứt khỏi khả năng quan sát khách quan cuộc sống của chính mình. Họ không thể nhìn thấy ý thức của mình một cách rõ ràng, và vì vậy, thiếu đi sự tỉnh thức.

 

Vì vậy, tôi là người đầu tiên sẽ nói với bạn rằng: Chúng ta cần phát triển khả năng chuyển đổi qua lại giữa góc nhìn chủ quankhách quan khi trải nghiệm cuộc sống. Vì hầu hết con người trên hành tinh này đã rất giỏi trong việc sống từ góc nhìn chủ quan, nghĩa là ngôi thứ nhất, điều họ cần để nâng cao thực hành tâm linh là học cách nhìn cuộc sống từ góc nhìn thứ ba, hay còn gọi là góc nhìn của Người Quan Sát.

 

Vì lý do đó, chúng ta thực hành “Nhận thức khi Thiền”. Và một trong những cách tốt nhất để phát triển “Nhận thức” chính là thông qua “Nhận thức khi Thiền”.

 

Vì vậy hôm nay, tôi sẽ hướng dẫn bạn một trong những bài “Nhận thức khi Thiền” yêu thích của tôi.

 

-------------

 

Khởi đầu buổi thiền

 

Hãy tìm một nơi yên tĩnh, nơi bạn cảm thấy thoải mái nhất.

 

Ngồi ở tư thế nào mà bạn cảm thấy dễ chịu, rồi nhắm mắt lại và đưa toàn bộ sự chú ý vào hơi thở của bạn...

Hít vào…

Thở ra…

 

Khi bắt đầu thực hành thiền, việc đầu tiên bạn nên làm là chọn một điều gì đó để tập trung. Lý do chúng ta thường bắt đầu bằng việc chú ý vào hơi thở, là vì não bộ sẽ dần hình thành một mối liên kết giữa hơi thở và trạng thái thiền.

 

Và rồi chỉ cần bạn bắt đầu chú ý đến hơi thở, như một "công tắc", là tâm trí sẽ chuyển vào trạng thái phù hợp cho việc thiền.

 

Trong bài thiền này, bạn có thể quan sát hơi thở bao lâu tùy thích, sau đó nhẹ nhàng chuyển sự chú ý sang những gì bạn đang cảm nhận từ thế giới bên ngoài. Nếu bạn muốn, bạn có thể mở mắt và dùng cả thị giác để quan sát, hoặc bạn có thể nhắm mắt lại và chỉ chú ý đến các giác quan khác.

 

Ví dụ nếu tôi thực hiện bài thiền này ngay bây giờ, tôi sẽ bắt đầu bằng việc lắng nghe âm thanh xung quanh…Và rồi, tôi sẽ đặt tên cho những gì tôi đang nghe. Giống như thể tôi đã bước ra khỏi vai trò người trải nghiệm và giờ đang đứng ở vị trí người quan sát, nhận diện những gì tôi đang cảm nhận.

 

Tôi có thể nói:

 

- “Tiếng chim…”

- “Nghe tiếng máy bay…”

- “Tiếng xe tải…”

- “Chó sủa…”

 

Nếu tôi chuyển sự chú ý sang khứu giác, tôi có thể nói:

 

- “Ngửi thấy mùi đất…”

- “Cảm thấy không khí mát lạnh trong mũi…”

 

Nếu tôi tập trung vào cảm giác cơ thể:

 

- “Đau ở cánh tay…”

- “Cảm nhận mặt đất dưới thân mình…”

 

Giai đoạn này của bài thiền là để bạn quan sát thế giới bên ngoài mà bạn đang tương tác cùng.

 

--------

 

Chuyển sang quan sát thế giới bên trong

 

Ở giai đoạn tiếp theo, chúng ta hướng sự chú ý vào suy nghĩ. Bạn chỉ cần quan sát tư tưởng, không cần thay đổi, không phán xét chúng là tốt hay xấu. Chỉ đơn giản là nhận diện và đặt tên cho chúng.

 

Ví dụ, nếu tôi nhận ra mình đang nghĩ: “Thật ngu ngốc!”, tôi có thể nói:

 

- “Đang nghĩ một ý tiêu cực…”

 

Nếu tôi nghĩ: “Cảm giác này thật tuyệt”, tôi có thể nói:

 

- “Đang nghĩ một ý tích cực…”

 

Hoặc tôi có thể gọi tên kiểu suy nghĩ:

 

- “Phán xét”

- “Đổ lỗi”

- “Lo lắng”

 

Điều quan trọng là không đồng nhất với các suy nghĩ, mà chỉ quan sát chúng hiện lên và gọi tên chúng đúng với bản chất. Ngay cả khi không nói ra thành tiếng, bạn chỉ cần thầm nhận diện trong tâm trí mình là đủ.

 

-------

 

Chuyển sang quan sát cảm giác và cảm xúc

 

Sau một lúc, khi bạn đã sẵn sàng, hãy đưa sự chú ý vào cảm giác nội tại.

 

Lúc này bạn có thể nhận thấy các cảm xúc như:

 

- “Nóng rát ở vùng bụng trên…”

- “Tê ở bàn chân…”

 

Hoặc cảm xúc cụ thể hơn như:

 

- “Bực bội”

- “Căng thẳng”

- “Tuyệt vọng”

- “Niềm vui”

 

Nếu trong quá trình thiền, tâm trí của bạn bắt đầu lang thang, điều này hoàn toàn bình thường, bạn không cần phải tự trách. Chỉ cần nhẹ nhàng ghi nhận:

 

- “Tâm trí đang lang thang…”

 

  Và khi bạn đưa sự chú ý trở lại:

 

- “Tâm trí đang quay lại…”

 

Bạn có thể dành bao nhiêu thời gian tùy ý trong trạng thái Quan Sát này. Tuy nhiên, nếu bạn mới bắt đầu, tôi khuyên bạn chỉ nên thiền khoảng 10 phút. Với một tâm trí chưa quen, việc duy trì sự chú ý lâu hơn sẽ rất khó, bạn hãy rèn luyện như luyện cơ bắp: từ từ, không quá sức. Sau đó, bạn có thể kéo dài thời gian thiền bao lâu tùy bạn muốn.

 

---

 

Kết thúc buổi thiền

 

Khi đã sẵn sàng, bạn có thể đưa sự chú ý trở lại góc nhìn chủ quan, trở lại với hơi thở…

Hít vào…

Thở ra…

Và khi đã sẵn sàng, bạn mở mắt ra.

 

---

 

Thông điệp cuối cùng

 

Mục tiêu của bài thiền này là giúp bạn không đồng nhất với những gì bạn đang nghĩ hay cảm nhận. Bạn chỉ đơn giản ở trong trạng thái Quan Sát, cho phép mọi thứ trong trải nghiệm chủ quan của bạn được hiện hữu.

 

Một trong những lý do tôi rất yêu thích bài thiền “Nhận thức khi Thiền” này là vì nó rất phù hợp với người mới bắt đầu. Khi thực hành đủ lâu, bạn sẽ dần đạt tới trạng thái tĩnh lặng hoàn toàn, tức là không còn bình luận nội tâm, không nói chuyện ngoài miệng, và không suy nghĩ trong đầu. Tâm trí sẽ đơn giản trượt vào trạng thái quan sát thuần túy.

 

Dĩ nhiên, với những ai quen với việc tâm trí luôn phải “làm gì đó”, trạng thái này lúc đầu là một thử thách lớn. Vì vậy, phương pháp thiền này vẫn cho tâm trí “một việc để làm”: quan sát, nhận diện, và đặt tên cho những gì nó nhận thấy.

 

Nhưng rồi theo thời gian, khi bạn cảm thấy “cơ bắp nhận thức” đã đủ mạnh, bạn có thể bắt đầu thêm yếu tố tĩnh lặng vào việc quan sát, quan sát mà không cần đặt tên nữa. Đó là trạng thái hoàn toàn không phán xét.

 

Tôi tin bạn sẽ biết khi nào mình đã sẵn sàng cho điều đó.

 

Và cũng giống như luyện tập cơ bắp, bạn sẽ thấy mình dần trở nên khách quan hơn trong cuộc sống hàng ngày. Khả năng quan sát sẽ trở thành một kỹ năng mà bạn có thể sử dụng bất kỳ lúc nào, không chỉ trong thiền, mà cả trong lúc sống, làm việc, hay đối diện với mâu thuẫn.

 

Khả năng đủ tỉnh thức để nhìn nhận khách quan những gì bạn đang trải qua sẽ giúp bạn chủ động lựa chọn cách sống, cách phản hồi với chính mình và với người khác.

 

Thực hành “Nhận thức khi Thiền” giúp bạn không còn “ngủ quên” trong cuộc sống, mà hoàn toàn tỉnh thức trong từng khoảnh khắc.

 

Tôi muốn chia sẻ một quan điểm rằng: Rất đáng để chúng ta rèn luyện khả năng buông bỏ vào trải nghiệm khách quan, và cũng đồng thời chìm đắm trong trải nghiệm mà ta gọi là Cuộc Sống.

 

Điều quan trọng là ta có thể làm cả hai, vừa trải nghiệm bản ngã tạm thời, vừa quan sát bản thể vĩnh cửu của chính mình.

 

Chúc bạn có một tuần thật an lành...

 

------------

 

Ồ, rất khó để một tâm trí chưa quen với trạng thái “Nhận thức khi Thiền” duy trì được nó…

Chờ đã… ờ… (Chết tiệt!)…

“Chúng ta quay lại từ đầu nhé, tôi vừa bị một con sóc làm phân tâm!”

 

<< Cười lớn >>

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=w5KuoBOpNp0

 

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.