Teal Swan Transcripts 123 - Khiêm nhường và Đức tính khiêm tốn

 

Teal Swan Transcripts 123


Khiêm nhường và Đức tính khiêm tốn

 

10-05-2014




Khiêm nhường là một trong những đặc điểm tính cách được loài người yêu thích nhất. Các nhóm xã hội, từ các nền văn hóa cho đến các tôn giáo, đều rao giảng về tầm quan trọng của sự khiêm nhường. Trong xã hội loài người, người ta tin rằng, khiêm tốn là điều tốt. Và điều này quan trọng, bởi vì những người “tốt” sẽ được thưởng, còn những người bị cho là “xấu” sẽ bị trừng phạt.

 

Khiêm nhường được định nghĩa là: “Một cái nhìn khiêm tốn hoặc hạ thấp về tầm quan trọng của chính mình.”

 

Còn sự khiêm tốn được định nghĩa là: “Phẩm chất của việc không quá tự hào hay quá tự tin về bản thân hoặc khả năng của mình.”

 

- Cái gì cơ? mấy người đùa tôi à?!!

 

Nếu cần thì bạn hãy tua lại đoạn ghi âm này đi. Hãy nhìn lại hai định nghĩa trên và thử tìm ra xem có điểm nào trong đó thực sự mang lại lợi ích gì.

 

Khiêm nhường không phải là trạng thái tự nhiên của con người. Trẻ con sinh ra vốn cảm nhận rõ ràng về tầm quan trọng của bản thân. Những đứa trẻ vốn yêu thương chính mình và tự nhiên cảm thấy tự hào về bản thân, cần phải được dạy dỗ để trở nên khiêm nhường. Và cái “sự dạy dỗ” để trở nên khiêm nhường đó là một hành vi vô cùng tàn nhẫn về mặt cảm xúc. Nó giống như phiên bản tinh thần của hủ tục bó chân Trung Hoa vậy.

 

Bạn hỏi: Làm thế nào người ta “giáo dục” trẻ con để trở nên khiêm nhường?

 

- Là khiến chúng cảm thấy xấu hổ khi tự hào về bản thân mình.

- Là khiến chúng cảm thấy xấu hổ khi có những mong muốn hay nhu cầu trái với mong muốn và nhu cầu của người khác.

 

Người ta nói với chúng những câu như: “Thế giới này không có xoay quanh con đâu”, và “Con tưởng con là ai vậy?!”

 

Lòng tự trọng của đứa trẻ phải bị bào mòn đi thì mới tạo ra được sự khiêm nhường.

 

Ngoài ra, khiêm nhường còn mâu thuẫn trực tiếp với một trong sáu nhu cầu căn bản của con người, đó là Nhu cầu về sự Quan trọng.

 

Chúng ta cần cảm giác quan trọng, không chỉ là muốn có nó. Vậy nên, để một người trở nên khiêm nhường, họ phải từ chối một trong những nhu cầu sâu xa nhất của mình. Những người không có cảm giác về sự quan trọng của bản thân thường sống trong trạng thái tự căm ghét chính mình. Họ sống một cuộc đời bất hạnh, nếu họ còn tiếp tục sống. Bởi vì những người thiếu cảm giác quan trọng là nhóm người có nguy cơ tự sát cao nhất.

 

Vậy tại sao chúng ta, với tư cách là một loài, lại sợ hãi điều này đến thế?

 

Vì chúng ta không hiểu rằng: Cảm nhận về tầm quan trọng của bản thân không đồng nghĩa với cảm giác “quan trọng hơn” hay “kém quan trọng hơn” người khác. Chúng ta nghĩ rằng cảm thấy mình quan trọng là điều gây rắc rối cho xã hội. Và đó là lúc sự khiêm nhường bắt đầu…

 

Trong vài năm đầu đời, nhu cầu của một đứa trẻ hoàn toàn được cha mẹ đáp ứng. Trẻ quen với điều đó. Nhưng đến khi trẻ khoảng 2 tuổi và bắt đầu có thể tự đi lấy bình sữa hoặc tự làm những việc đơn giản, chúng vẫn quen với mô hình cũ là “mẹ làm tất cả cho con.” Thế là trẻ tiếp tục làm điều chúng luôn làm, yêu cầu cha mẹ đáp ứng nhu cầu của mình. Nhưng lần này, vì cha mẹ biết rằng con mình có thể tự làm được, họ bắt đầu có phản ứng cảm xúc tiêu cực với yêu cầu đó.

 

Cha mẹ cảm thấy như đứa trẻ đang cư xử một cách “đòi hỏi” hay “tự cho mình là trung tâm”. Họ tin rằng đứa trẻ đang nghĩ rằng mong muốn của mình quan trọng hơn mong muốn của cha mẹ. Và khi cha mẹ cảm thấy con mình cho rằng nó quan trọng hơn mình, họ phản ứng bằng cách làm cho con cảm thấy xấu hổ. Đây chính là lần đầu tiên trong đời, một đứa trẻ bị làm cho xấu hổ vì cảm thấy mình quan trọng. Từ đó, hành vi của cha mẹ với con thay đổi, từ “Mẹ sẽ chăm lo cho con” chuyển sang “Sao con lại đòi hỏi mẹ nhiều như vậy?!”

 

Đứa trẻ không hiểu tại sao tầm quan trọng của nó lại bị hạ thấp như thế. Nó bối rối vì bị đối xử như thể bản thân mình không còn xứng đáng với sự quan tâm. Nó bắt đầu nghĩ: “Có lẽ mình thật sự có gì đó sai rồi…”

 

Đó chính là cách hình thành nên một thái độ “khiêm nhường” trong một con người. Nhiều năm bị “dạy dỗ để trở nên khiêm nhường” sẽ tạo ra một người lớn… khiêm nhường.

 

Tốt lắm, nhưng cái giá phải trả là gì?

 

Chúng ta đã nuôi lớn hình mẫu của một con người tự chối bỏ bản thân. Chúng ta có một người lớn sống trong xung đột nội tâm, có thể hòa nhập với xã hội rất tốt, chắc chắn sẽ không gây rắc rối gì cho người khác…nhưng sẽ tiếp tục duy trì những mối quan hệ có tính chất lạm dụng cảm xúc, và chỉ đạt được một phần rất nhỏ những điều họ thực sự mong muốn trong đời. Nhưng vâng, chắc chắn là ai cũng sẽ yêu quý họ. Ai cũng sẽ trân trọng sự tử tế và khiêm nhường của họ…

 

Khiêm nhường phục vụ cho ba kiểu người:

 

1. Những người muốn duy trì quyền lực và vị trí quan trọng hơn người khác.

2. Những người muốn bạn hạ mình để họ không cảm thấy tồi tệ về những thiếu sót của bản thân.

3. Những người tin rằng cách duy nhất để duy trì trật tự xã hội là khiến tất cả mọi người giữ cái nhìn thấp về giá trị bản thân.

 

Và đây chính là nguồn gốc thực sự của “khiêm nhường”: Tôn giáo và Trật tự xã hội.

 

Nếu tôi muốn người khác cư xử theo cách giúp tôi duy trì vị thế và quyền lực, tôi phải làm gì?

 

Tôi phải khiến họ tin rằng họ không quan trọng.  Tôi phải dạy họ rằng cách duy nhất để được coi là “tốt” và được “yêu thương” là đừng quá tự tin vào bản thân hay khả năng của mình. Tôi phải trừng phạt họ nếu họ hành xử tự mãn hay kiêu hãnh. Và cuối cùng, tôi phải hù dọa họ rằng sau khi chết, những kẻ nghĩ quá cao về bản thân sẽ bị trừng phạt.

 

Khiêm nhường không phải là một đức hạnh, nó chỉ là lớp “đường phủ lấp lánh” nhưng mỏng manh, che đậy cho sự nô lệ ngoan ngoãn, phục tùng.

 

Và phục tùng là gì? - Phục tùng là sự sẵn sàng quá mức để phục vụ hoặc làm hài lòng người khác.

 

“Quá mức” nghĩa là gì? - Là người đó tự hy sinh bản thân mình.

Phục tùng phục vụ cho những người muốn giữ vị thế cao hơn bạn. Nó duy trì trật tự xã hội. Nó phục vụ chính phủ, phục vụ các tổ chức tôn giáo. Nó phục vụ cha mẹ muốn nắm quyền lực trong gia đình. Nó phục vụ những người không đủ khả năng cảm thấy tốt đẹp về bản thân mình, những người muốn bạn cư xử theo cách khiến họ thấy dễ chịu, thay vì phải tự đối diện và chữa lành những xu hướng tự hủy của chính họ.

 

Sự thật vũ trụ: Mỗi nguyên tử trong Vũ trụ này là một sự biểu hiện, một sự mở rộng, và là một phần của Ý thức Thượng Đế. Nghĩa là bạn chính là một biểu hiện, một sự mở rộng, và là một phần của Ý thức Thượng Đế. Bạn không thể tách rời khỏi Thượng Đế.

 

Bạn có nghĩ rằng Thượng Đế sẽ “khiêm nhường”?

Thượng Đế sẽ tự hạ thấp giá trị của chính mình ư?

Sẽ không công nhận khả năng của chính mình ư?

 

KHÔNG!

 

Vậy thì tại sao bạn lại phải làm thế?

 

Sẵn sàng đi sâu hơn chứ?

 

Nếu bạn là một sự mở rộng của chính Thượng Đế, thì khiêm nhường chính là sự báng bổ thực sự. Mọi hành vi không xuất phát từ tình yêu bản thân và sự tôn vinh bản thân đều là báng bổ.

 

Tầm quan trọng là gì?

 

Tầm quan trọng là trạng thái, là thực tế của việc có ý nghĩa hoặc giá trị lớn. Tầm quan trọng không liên quan đến so sánh. Nó không phải là “hơn” hay “kém” người khác.

 

Bạn không quan trọng sao?

Bạn không có giá trị sao?

Tại sao không tự tin vào bản thân và khả năng của mình?

Tại sao không tự hào về chính mình?

 

Bạn đã được dạy rằng tự tin sẽ làm tổn thương người khác, nhưng không phải vậy. Nó chỉ làm tổn thương bạn, khi bạn không trân trọng giá trị và khả năng của mình.

 

Khiêm nhường sẽ giữ bạn nhỏ bé mãi mãi. Nó sẽ khiến bạn chỉ sống được một nửa cuộc đời mà bạn đến đây để sống, nếu bạn còn may mắn…

 

Sự thật là: Bạn có giá trị và tầm quan trọng hơn những gì bạn từng biết. Bạn giống như một mảnh kính màu trong tranh kính nghệ thuật, và bức tranh ấy sẽ không bao giờ hoàn chỉnh nếu thiếu bạn. Không có điểm nhìn nào trong Vũ trụ này giống như bạn, chưa từng có, và sẽ không bao giờ có.

 

Vũ trụ cần bạn để mở rộng chính mình.

Vũ trụ cần bạn để hiểu rõ chính nó.

 

Nói rằng bạn là “Con của Thượng Đế” thậm chí còn là một sự nói giảm, bởi vì bạn không thể tách rời khỏi Thượng Đế.

 

Và hãy tự hỏi: Con bạn quan trọng với bạn đến mức nào?

Vậy có thể nào… bạn cũng quan trọng với Vũ trụ đến như vậy?

 

Hãy xóa bỏ khái niệm "khiêm nhường" đi, nó chưa từng mang lại điều tốt lành nào. Tất cả những gì nó từng làm là khiến bạn xa rời bản thân, và đặc biệt là xa rời việc nhận ra và trải nghiệm thần tính của chính mình.

 

Hãy cho phép bản thân nhận ra khả năng của mình.

Hãy cho phép bản thân phát triển lòng tự tin.

Hãy quan sát điều gì xảy ra khi bạn bắt đầu cảm thấy tốt hơn về chính mình.

Hãy quan sát điều gì xảy ra khi bạn bắt đầu công nhận, thể hiện, và thực sự tôn vinh khả năng, thành tựu và vẻ đẹp của chính mình.

Hãy quan sát điều gì xảy ra khi bạn cho phép bản thân thực sự cảm nhận được tầm quan trọng của mình.

 

Chúc bạn một tuần tuyệt vời…

 

Tôi có một thử thách nhỏ cho bạn hôm nay: Hãy vào phần bình luận bên dưới video này và viết ra về khả năng của bạn. Thay vì tiếp tục “khiêm nhường”, hãy thể hiện cho cả thế giới biết bạn giỏi điều gì.

 

Hãy thể hiện… tầm quan trọng của chính bạn.

 

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=8e3yZG7xt4o

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.