Swaruu Transcripts 1683 - Cuộc phỏng vấn tuyệt vời với GOSIA!!! Trên kênh Despertar Cuantico Planetario (Maryan Diaz)

 

Swaruu Transcripts 1683


Cuộc phỏng vấn tuyệt vời với GOSIA!!! Trên kênh Despertar Cuantico Planetario (Maryan Diaz)

 

30-04-2025




Maryan: Xin chào, chúng ta bắt đầu lại nhé.

 

Gosia: Chúng tôi đã nói chuyện được khoảng 5 phút rồi, và Maryan thì tưởng rằng chúng tôi đang phát trực tiếp, còn tôi thì nhận ra là không, có gì đó sai sai. Vâng, tôi đã thấy bạn…

 

Maryan: Chỉ là vấn đề cảm xúc thôi. Ok. Xin chào tất cả mọi người, chào buổi chiều, chào buổi sáng, tuỳ theo bạn đang ở đâu. Gosia và tôi thực ra đã bắt đầu cuộc phỏng vấn rồi, nhưng hoá ra không hề phát trực tiếp. Hãy cẩn thận hơn nhé.

 

Như tôi đã hứa với các bạn, hôm nay chúng ta có một vị khách mời đặc biệt, người bạn yêu quý của chúng ta, Gosia. Cô ấy sẽ kể cho chúng ta nghe và giải thích cách Space Academy ra đời như thế nào. Tôi vừa nói rằng thật tình cờ, dù không hề bàn bạc trước, chúng tôi lại mặc áo cùng màu trắng. Thậm chí kiểu tóc cũng gần giống nhau. Tôi buộc tóc đuôi sam, còn cô ấy thì búi lên. Đúng là những sự trùng hợp mang tính thần giao cách cảm giữa các starseed.

 

Cảm ơn tất cả các bạn. Tôi vừa nói rằng tôi và Gosia thật sự không hề hẹn trước về màu áo hay kiểu tóc, mà lại gần giống nhau đến thế. Đó chẳng phải là sự trùng hợp sao? Cảm ơn các bạn đã có mặt hôm nay. Cảm ơn các bạn quản trị, và cảm ơn Gosia, khách mời của chúng ta.

 

Gosia: Chào buổi sáng tất cả mọi người trong phòng chat, nhân tiện nhé, bởi vì tụi tôi đã nói lời chào trước đó rồi nhưng lúc đó chưa phát trực tiếp. Cảm ơn rất nhiều vì đã đến và đồng hành cùng chúng tôi. Buổi phát sóng hôm nay sẽ nói về Space Academy là chính, và sẽ được dịch sang tiếng Ý. Vậy nên xin hãy kiên nhẫn nhé.

 

Maryan: Chính xác, đúng vậy.

 

Gosia: Tôi cũng đã chào bằng tiếng Ý trước đó rồi: “buona sera và buona giornata” (chào buổi tối, chúc bạn một ngày tốt lành), đúng không?

 

Maryan: Buongiorno a tutti (Chào buổi sáng). À nhân tiện, hôm qua tôi đã xem video bạn đi thăm Napoli trên Odyssey. Tôi sống ở Ý gần 20 năm nhưng chưa từng đến Napoli, Roma hay Firenze. Lạ thật. Tôi đi hết mọi nơi ở Ý rồi, trừ ba thành phố nổi tiếng đó.

 

Gosia: Tôi đang nhìn vào phần chat này. Có người nói không nghe thấy gì, nhưng tôi đang xác nhận là giờ đã nghe được rồi. Ồ, chuyện bạn nói là bình thường thôi, khi sống gần một nơi nào đó, người ta thường lại chẳng đi đến những nơi gần nhà mình. Chuyện hay xảy ra lắm, bình thường thôi mà. Cảm ơn mọi người nhé.

 

Maryan: Cảm ơn bạn. Tôi sống ở Mexico nhưng chưa bao giờ đi Cancun. Chưa một lần.

 

Gosia: Tôi đã từng đi Cancun một lần rồi, và thật lòng mà nói tôi không thích lắm. Thiên nhiên thì đẹp, biển màu xanh, cát trắng tuyệt vời, nhưng tôi không thấy chút gì là "Mexico" cả. Cảm giác như một nơi quá thương mại, du lịch hoá quá mức.

 

Maryan: Đúng vậy, Cancun đã bị "thưng mại hóa" quá mức. Muốn cảm nhận được hương vị vùng Caribbean Mexico thực sự, bạn phải đến Merida thì hơn. Cancun giờ chẳng còn gì là Mexico nữa. Đúng là có khi những thứ gần gũi nhất lại là những điều ta chẳng biết đến.

 

Gosia: Ok, nếu bạn muốn thì dịch một chút cho người Ý đi, để họ không chán và bỏ đi mất.

 

Maryan: (nói bằng tiếng Ý) Ok, tôi vừa nói rằng suốt thời gian sống ở Ý tôi chưa từng đến Napoli, Roma hay Firenze, chỉ là do số phận đưa đẩy thôi. Còn Gosia thì kể rằng cô ấy đã từng đến Cancun ở Mexico, và không thích nơi đó vì nó không còn mang đậm bản sắc Mexico nữa. Rồi tôi kể thêm là bản thân tôi sống ở Mexico nhưng cũng chưa đi Cancun lần nào. Có thể một ngày nào đó sẽ đi.

 

Gosia: Giờ thì chúng ta bắt đầu buổi phỏng vấn nhé. Tôi sẽ hạ cái này xuống kẻo bị rối.

 

Maryan: Tôi tưởng sẽ không hồi hộp cơ đấy…

 

Gosia: Không sao đâu, bạn biết tôi mà.

 

Maryan: Vâng, nhưng bạn biết không Gosia? Tôi vẫn cảm thấy rất xúc động khi được có bạn ở đây. Mặc dù chúng ta nói chuyện với nhau rất nhiều, về học viện, về cái này cái kia, sửa cái này, thêm cái nọ, nhưng tôi vẫn thấy xúc động vô cùng. Vậy nên giờ tôi sẽ hỏi bạn 10 câu hỏi, và câu đầu tiên là:

 

Câu hỏi: "Gosia thân mến, điều gì là động lực khiến bạn tạo ra Space Academy? Có phải có một khoảnh khắc Eureka nào đó không? Khi nào bạn 'bừng sáng' và nảy ra ý tưởng này?"

 

Gosia: Thật lòng mà nói, và điều này tôi chưa nói ra trên kênh Despejando Enigmas, chưa hề nói, tôi nghĩ ý tưởng này đến từ một phần khác trong con người tôi. Để tôi giải thích rõ hơn, ý tưởng này đến với tôi vào tháng Chín như một luồng cảm hứng thần giao cách cảm rất rõ ràng. Ý tưởng này đến đúng vào lúc tôi đang làm video tổng hợp về Liên đoàn Thiên hà lớn.

 

(Maryan dịch lại lời của Gosia sang tiếng Ý)

 

Tôi nghĩ, nếu tôi đang tóm tắt tất cả những gì về Liên đoàn Thiên hà, thì có thể tôi cũng có thể tổng hợp các khái niệm khác theo cách tương tự. Rồi cái tên đó hiện ra, rất rõ ràng – Space Academy. Và tôi thêm vào đó “Khu vực Trái đất” (Sector Tierra).

 

Tôi cảm thấy như mình có sự kết nối với Space Academy từ trước rồi, từ kiếp nào đó ở Taygeta chẳng hạn. Khi tôi nghe cái tên đó vang lên trong đầu, nó rất quen thuộc, khiến tôi xúc động mạnh. Đó rõ ràng là “nó” – Space Academy – đúng là vậy. Và giờ đây nó là một phần của tôi.

 

Maryan: Tôi sẽ nói một điều nhé, khi bạn lần đầu công bố Space Academy, tôi đã vô cùng xúc động, Gosia. Tôi thực sự xúc động mạnh vì tôi cũng cảm nhận được sự kết nối sâu sắc ấy. Đó là lý do tôi tình nguyện tham gia ngay.

 

Gosia: Và tôi đã thêm phần “Khu vực Trái đất” như một phần phụ, như một nút nối của một Space Academy đã tồn tại ngoài kia dành cho các nền văn minh khác.

 

Maryan: Tên “Khu vực Trái đất” (Sector Tierra) đúng là khiến người ta cảm thấy như nó đã tồn tại sẵn trong thế giới của Taygeta hay trong nền văn minh của họ. Điều đó khiến người ta cảm thấy rất kết nối.

 

Gosia: Và đó là lý do tôi cảm thấy xúc động đến vậy, vì tôi cảm thấy như mình đang tiếp tục một điều gì đó mà tôi đã từng làm từ trước.

 

Maryan: Bạn thấy không, bạn đã cảm nhận một cảm xúc rất lớn, bởi vì điều đó đã khơi dậy một điều gì đó vốn đã có sẵn trong bạn. Tôi đã nói rồi, người ta nói rằng ở Taygeta có luật, có cổng không gian, có vị trí, dù thế nào đi nữa thì có Học viện Không gian. Có thể là một người thầy, hoặc có thể là luật mà tôi đang đọc. Họ đang huấn luyện các học viên, đúng không? Với cảm xúc mà bạn cảm thấy.

 

Gosia: Tôi không biết liệu có đúng là tôi từng làm điều đó hay không, nhưng đó là cảm giác của tôi. Đó là cảm xúc của tôi.

 

Maryan: Tôi đã cảm nhận được. Ý tôi là, nếu bạn cảm thấy như vậy thì đó là sự thật, bởi vì với tôi, tôi cũng đã nghe thấy điều y hệt như vậy. Bạn có biết khi nào tôi bắt đầu ngừng nghi ngờ bản thân mình không?

 

Và những gì tôi cảm nhận, có lần Yazhi đã nói với bạn: “Nếu cậu cảm nhận, thì đó là sự thật.” Và bạn có nhớ không, một lần tôi đã nói với bạn rằng khi bạn phát âm giọng của Yazhi, tôi cảm nhận được đó là cô ấy, và đó là điều mà khi tôi xem các video của Yazhi, với tôi thì là bạn, tức là, chính là cô ấy đang nói qua bạn. Và ngay khoảnh khắc đó, tôi đã nói: Không, đây chính là Yazhi, và tôi đã nói với bạn điều đó.

 

Gosia: Để xem, Yazhi đã nói gì với tôi?

 

Maryan: Bạn đã quên à?

 

Gosia: Không, tôi không nhớ, tôi đang đọc trên khung chat, nhưng tôi cũng đang lắng nghe. Chỉ là tôi không nhớ cô ấy đã nói gì.

 

Maryan: Cô ấy đã nói rằng đó là: “Tại sao cậu lại nghi ngờ rằng đó không phải là tôi?”

 

Gosia: Đúng vậy.

 

Maryan: Điều đó chạm đến tôi sâu sắc.

 

Gosia: Nhưng còn nhiều điều nữa về Học viện Không gian. Ý tưởng này đến với tôi cũng vì chúng ta đã truyền tải quá nhiều thông tin và kiến thức cho các starseed, và bây giờ tôi cảm thấy thiếu gì đó, một phần nào đó vẫn còn bên lề.

 

Maryan: Đúng thế. Bạn đang nói rằng khi bạn bắt đầu chia sẻ thông tin, bạn đã cung cấp quá nhiều, khiến chúng tôi bị choáng ngợp vì có quá nhiều chủ đề, và nhiều người trong chúng tôi đã trải qua hiện tượng "bất hòa nhận thức". Đó là điều đã xảy ra. Vì vậy, Học viện Không gian đang sắp xếp lại tất cả, tất cả các chủ đề, từ những điều cơ bản đến cấp độ cao nhất, đúng không? À, câu hỏi tiếp theo là...

 

Gosia: Khoan đã, nhưng không phải là sắp xếp lại các chủ đề cho những người đã theo dõi chúng ta rồi, mà là cho những người vẫn còn ở bên lề, cởi mở nhưng chưa hiểu rõ chủ đề này là gì.

 

Maryan: Chính xác. Đó là dành cho những người chưa từng tiếp xúc với chủ đề tiết lộ, hoặc chưa biết về nó, hay nói cách khác, cho những người mới.

 

Gosia: Vâng. Bởi vì tôi cũng cảm thấy có một thời điểm, hoặc chính là thời điểm này, khi mà công chúng nói chung, kiểu như thị trường đại chúng, bắt đầu tìm kiếm thông tin về người ngoài hành tinh, vì ngày càng có nhiều thông tin chính thức hoặc từ các chính phủ được công bố, hoặc được nhắc đến ở đây đó. Và tôi muốn mang đến cho họ một lựa chọn khác, một nơi khác để tìm kiếm thông tin về các chủ đề này.

 

Và còn một điểm nữa, xin lỗi nhé, sau đó tôi sẽ để bạn đặt câu hỏi. Tất cả những điểm này đều quan trọng để hiểu vì sao Học viện Không gian ra đời. Một điểm nữa là tôi cảm thấy mình đang hòa nhập vào một dòng thời gian nơi tương lai giữa các vì sao đã hiện hữu, nơi mà mọi người đang học về những chủ đề này một cách phổ quát hơn. Vì vậy, tôi đang "hiện thực hóa" dòng thời gian đó, tạo ra nó, biến nó thành hiện thực.

 

Maryan: Ok. Câu hỏi thứ hai: Bạn cảm thấy điều gì còn thiếu trong dòng thời gian này, ở hành tinh này, để quyết định: "Được rồi, tôi cần tạo ra Học viện Không gian của riêng mình"?

 

Gosia: Tôi không nghĩ là tôi cảm thấy có điều gì đó thiếu. Như tôi đã nói lúc đầu, nó giống như một tiếng gọi thần giao cách cảm để thực hiện điều đó mà không có lý do cụ thể, ngoài những gì tôi đã giải thích. Nhưng vào thời điểm ý tưởng này đến với tôi, nó có vẻ quá rộng lớn, và tôi không biết nó sẽ dẫn đi đâu. Tôi đã nghĩ: “Tôi sẽ làm gì với điều này?” Nó thật to lớn, nhưng tôi đã nhảy vào cái chưa biết mà không hiểu điều đó sẽ kết thúc ở đâu. Tôi vẫn chưa biết nó sẽ dẫn đến đâu.

 

Maryan: Và tôi muốn thêm rằng: ngày mà tôi xem video số 5, ở một đoạn nào đó, khi bạn đang xem những video mà "ai đó" gửi đến, bạn đã nói một câu đặc biệt mà đối với tôi như một xô nước lạnh dội vào đầu, khiến tôi tự hỏi: “Tôi đang làm gì ở đây?” Ý tôi là...

 

Gosia: Tôi đã nói gì?

 

Maryan: Tôi không nhớ chính xác câu đó, nhưng đại loại như: "Chúng tôi ở đây để giúp bạn thức tỉnh", hay một câu gì đó giống như: "Chúng ta không cô đơn trong vũ trụ". Một câu khiến tôi có cảm giác như mình đang tham gia vào một điều gì đó rất lớn. Như thể một công tắc trong tôi đã bật lên. Và điều đó khiến tôi bật khóc. Tôi đã khóc. Tôi đã khóc.

 

Gosia: Bạn nói rất đúng, thật sự tôi chưa từng nghĩ đến điều này, rằng điều này cũng có thể dành cho các chủng tộc khác. Bởi vì nhiều thông tin mà tôi sắp chia sẻ là những điều đang được khám phá. Những điều liên quan đến cách mọi thứ vận hành, kể cả những gì đang xảy ra bên ngoài, và điều này có thể ảnh hưởng và đánh thức các chủng tộc khác, những chủng tộc hiện vẫn chưa biết gì.

 

Maryan: Vâng, thực ra câu hỏi mà tôi sắp hỏi bạn có liên quan đến điều đó. Vì đây như là một bước ngoặt, đưa thông tin vượt ra ngoài hành tinh Trái Đất. Vì vậy, tôi có một câu hỏi dành cho bạn: Nếu bạn phải giải thích cho một người ngoài hành tinh, Space Academy là gì, thì bạn sẽ nói gì?

 

Gosia: Giải thích cho một người ngoài hành tinh ư?

 

Maryan: Giả sử bạn có cơ hội nói chuyện với một người ngoài hành tinh, và bạn phải nói cho họ biết Space Academy là gì, thì bạn sẽ nói gì?

 

Gosia: Tôi sẽ nói rằng đó là một kiểu học viện không gian, nơi chúng tôi học hỏi về nhiều chủ đề liên quan đến cách Trái Đất vận hành trong mối tương quan với ngoại giao ngoài hành tinh.

 

Bởi vì tôi nghĩ bạn đã chạm đến một điểm rất quan trọng. Đây không chỉ dành cho người Trái Đất, mà còn có nhiều chủ đề liên quan đến chính trị ngoài hành tinh, và tất cả những chủng tộc, như Mari nói, còn chưa biết nhiều hoặc không thể thừa nhận nhiều thứ. Ở đây, họ sẽ có một nơi khác, nơi họ có thể... nhưng mà tôi không muốn nghĩ rằng họ sẽ học hỏi từ tôi, vì ví dụ, Space Academy của tôi đang tiến triển rất chậm, trong khi mọi thứ đã được phát triển rất nhiều trên kênh của Mari, nên họ có thể đến đó để học nhanh hơn.

 

Maryan: Nhưng tôi phải nói một điều: không đúng như vậy. Vì tôi đã theo dõi Gosia từ rất lâu rồi, và việc bạn dẫn dắt từng chủ đề một, giải thích từng bước, thật sự giúp mở rộng nhận thức. Có thể bạn biết những điều đó rồi, nhưng chưa bao giờ xếp chúng lại một cách có trật tự trong đầu mình. Vì thế, dù có vẻ chậm, nhưng thực ra không phải vậy.

 

Gosia: Ồ, cảm ơn bạn đã nói điều đó. Tôi cũng đang làm mọi thứ một cách từ tốn vì tôi biết đây là một hành trình dài, là điều dành cho tương lai. Tôi đang tạo ra thứ gì đó cho tương lai, không phải để mọi thứ đến ngay bây giờ, mà là cho tương lai, vì tôi cảm nhận rằng sẽ đến một lúc nào đó sẽ rất cần một không gian như thế này để học hỏi về những chủ đề đó.

 

Maryan: Bây giờ, một điều khác cũng rất quan trọng là chúng ta hãy xem các bạn trong nhóm chat nghĩ gì, vì đối với tôi, việc đọc ý kiến của họ cũng rất quan trọng. Hãy xem họ có câu hỏi nào đáng chú ý không.

 

Gosia: Vâng, nhân tiện, tôi cũng sẽ nói thêm, tôi lại đang suy nghĩ về điều bạn nói lúc nãy, về các chủng tộc khác. Vì ban đầu tôi định làm điều này chỉ dành cho con người, nhưng thực sự có rất nhiều chủng tộc không biết những gì đang xảy ra trên Trái Đất.

 

Maryan: Chính xác. Thật vậy, trong một trong các video với người Antarian, Mari Swa đã nói rằng người Antarian chỉ nhận ra tình hình Trái Đất khi Mari nói với họ. Đối với họ, Trái Đất vẫn ổn, họ không biết chuyện gì đang diễn ra. Nhưng khi Mari cập nhật cho họ tình hình, họ đã nói: “Ồ, cái gì vậy?”

 

Gosia: Tôi cũng muốn nói rằng khi tôi bắt đầu với ý tưởng này, tôi đã cảm thấy rất choáng ngợp bởi khái niệm đó. Vì nó đến với tôi như một ý tưởng đột ngột, như thể ai đó đã cài vào tôi, như một dự án khác: “Đây, bạn phải làm cái này.” Mà tôi đã có rất nhiều việc ở Cosmic Agency, và rồi ý tưởng này lại xuất hiện như một dự án khác nữa...

 

Maryan: Điều gì đã khiến bạn có ý tưởng dịch sang các kênh khác, trong khi bạn đã có Cosmic Agency rồi? Ý tôi là Space Academy đó.

 

Gosia: À, vì tôi luôn làm mọi thứ bằng cả tiếng Tây Ban Nha và tiếng Anh. Vì vậy, rõ ràng là tôi phải làm nó bằng hai ngôn ngữ này. Sau đó tôi có ý tưởng làm bằng tiếng Pháp vì tôi muốn sử dụng ngôn ngữ đó. Nhưng tôi cảm thấy kiểm soát tốt hơn khi tự mình làm, và mẹ tôi nói được tiếng Pháp, nên tôi nhờ bà giúp. Và đó cũng là lý do tôi làm chậm hơn, vì tôi đang làm cùng lúc ba kênh.

 

Maryan: Nhưng ý tưởng thêm các ngôn ngữ khác đến từ đâu? Những người khác tự dịch hay bạn chủ động?

 

Gosia: À, bạn đang nói đến các ngôn ngữ như tiếng Ý, tiếng Ba Lan và những thứ khác đúng không? Tôi không biết nữa, ý tưởng đó đến với tôi như là “Được rồi, hãy làm bằng nhiều ngôn ngữ hơn.” Như tôi nói rồi, nó giống như một gói thông tin thần giao cách cảm được gửi đến cho tôi, như thể ai đó giao nhiệm vụ này cho tôi, nhưng tôi nghĩ có thể chính là tôi, ở một cấp độ khác, trong một thỏa thuận nào đó. Và tôi muốn dịch ra càng nhiều ngôn ngữ càng tốt.

 

Maryan: Vâng, vì có người nói rằng đó là một dạng giao nhiệm vụ từ các cõi cao hơn. Trong trường hợp của tôi, tôi phải nói rằng khi tôi thấy không có ai làm bằng tiếng Ý, người duy nhất làm là tôi. Tôi đã chờ đợi xem liệu có ai ở Ý muốn làm không, vì tôi không còn sống ở Ý nữa. Tôi nghĩ có thể ai đó sẽ làm. Nhưng sau một tháng không ai làm, tôi tự nhủ, “Thôi được rồi, tôi sẽ nhảy vào, dù không ai mời.” Và tôi thật sự đã đánh giá thấp công việc này. Tôi nói thật. Ban đầu tôi nghĩ sẽ dễ lắm. Ngây thơ thật.

 

Không, không hề dễ. Đây là một công việc rất lớn, vì phải dịch chính xác, trung thực với những gì Gosia đang nói, không được bịa đặt. Dịch thì dễ, nhưng rồi lại bảo “À, chắc cô ấy muốn nói như vậy”, rồi diễn giải lại thì không được.

 

Không, không được phép diễn giải. Lời nói cần được truyền tải chính xác theo đúng nghĩa của chúng, chứ không phải theo nghĩa mà bạn cho là đúng. Với đúng ngữ điệu, đúng cách diễn đạt của cô ấy. Có một đoạn nói về cái tách trà mà tôi suýt phát điên vì cái tách trà, cái áo... để dịch và hiểu nó rất khó. Nhưng tôi phải nói rằng cảm giác thỏa mãn mà tôi có được khi tôi thấy video được dựng xong, hình ảnh khớp đúng thời điểm, và lời Gosia nói được truyền tải chính xác... điều đó mang lại cho tôi cảm giác hài lòng rất lớn. Dù tôi biết mọi thứ mất thời gian. Xin lỗi nếu tôi chưa kịp làm video. Nhưng tôi hiểu rằng, với tiếng Bồ Đào Nha, chỉ cần bạn ra video là họ dựng rất nhanh, tôi cũng không biết họ làm sao mà được như thế...

 

Gosia: Có một người ẩn danh, người đó làm việc này một cách bí mật ở đó.

 

Maryan: Ừm, tôi không biết người đó làm thế nào.

 

Gosia: Người đó còn làm nhanh hơn cả tôi khi tôi đăng video bằng tiếng Tây Ban Nha nữa.

 

Maryan: Đúng vậy.

 

Gosia: Nhưng tôi cũng muốn nói thêm về khối lượng công việc. Tôi không chỉ làm video bằng tiếng Anh, Tây Ban Nha và Pháp, mà còn cả kênh tiếng Ý và tiếng Đức, chúng cũng là của tôi. Marian và Lona, người làm kênh tiếng Đức, được thêm vào với vai trò là biên tập viên, và tôi giám sát mọi thứ.

 

Tôi vào đó, chỉnh sửa, bảo Marian: "Này, sửa chỗ này đi", tôi khá là khó tính. Xin lỗi nhé, Marian.

 

Maryan: Không sao đâu, không sao cả.

 

Gosia: Tôi rất chú ý đến chi tiết.

 

Maryan: Gosia còn bảo tôi ký hợp đồng, như vậy nếu sau này có ai đó cố tình giành quyền sở hữu kênh hay ăn cắp ý tưởng trí tuệ, hợp đồng đó sẽ bảo vệ Gosia. Hợp đồng này dù có thể không có giá trị pháp lý lớn, nhưng về mặt quyền lực thì có.

 

Gosia: Đúng vậy, bởi vì trước đây tôi chưa từng làm việc với người khác, tôi luôn làm một mình. Đây là lần đầu tiên tôi hợp tác với nhiều người hơn, nên tôi cần bảo vệ công việc của mình khỏi những rắc rối có thể xảy ra. Vì vậy tôi phải nghĩ trước xem có thể có vấn đề gì, rồi đưa vào hợp đồng, để cả hai bên đều rõ ràng và mọi thứ vận hành trơn tru.

 

Maryan: Một điều hoàn toàn hợp lý.

 

Gosia: Với tôi, làm việc phối hợp rất quan trọng. Khi bạn làm việc với người khác, việc phối hợp từng chi tiết, cùng hiểu một vấn đề là rất quan trọng, giao tiếp là chìa khóa.

 

Maryan: Đúng vậy, làm việc phối hợp là rất quan trọng. Làm việc với người mà bạn đồng thuận về mọi thứ, không phải ai đó cố tình thay đổi mọi chuyện. Phải tôn trọng những gì đã được đồng ý. Phải làm mọi thứ thật chỉn chu, đúng không?

 

Gosia: Như bạn vừa nói, sự đồng nhất giữa các kênh là rất quan trọng, vì vậy tôi theo dõi cả các kênh khác để đảm bảo phần mô tả, tiêu đề, thẻ tag... tất cả đều nhất quán. Tôi rất chú ý chi tiết. Ví dụ, nếu bạn thêm một thẻ liên kết đến video kế tiếp mà bị lệch 3 giây so với chỗ nên có, là tôi sẽ nhắc ngay, phải đặt đúng chính xác thời điểm đó.

 

Maryan: Tôi cũng giống như bạn. Thật ra tuần trước video của tôi bị lệch hết cả, không hiểu sao khi tải lên thì nó bị hỏng. Tôi phải xóa đi, chỉnh sửa lại rồi đăng lại vì nhìn rất tệ. Mọi người bảo "cũng ổn mà", nhưng với tôi thì không.

 

Gosia: Tôi hiểu bạn. Với tôi thì ổn, vì tôi biết bạn sẽ đăng lại. Tôi yên tâm vì tôi biết các kênh ở các ngôn ngữ đều đang trong tay những người tốt. Hiện tại, những kênh duy nhất tôi không có quyền truy cập là tiếng Ba Lan và tiếng Bồ Đào Nha, đó là kênh riêng của họ. Nhưng tôi vẫn theo dõi, đưa ra ý tưởng và gợi ý.

 

Maryan: Tôi hiểu mà.

 

Gosia: Tôi cũng muốn nói thêm rằng kênh lớn nhất hiện tại trong tất cả các kênh đó là kênh tiếng Ba Lan.

 

Maryan: Được rồi, câu hỏi tiếp theo. Câu hỏi số 3. Được rồi, câu hỏi là: nếu bạn phải giải thích cho một người ngoài hành tinh hiểu, "Space Academy" (Học viện không gian)  nghĩa là gì với bạn? Đó chỉ là kiến thức hay còn là một sự thức tỉnh? Đối với bạn, giáo dục có phải chỉ là kiến thức, hay còn là sự khai sáng?

 

Gosia: Rõ ràng là tất cả những điều đó, cộng thêm thực hành. Một điều mà thật không may, hiện tại tôi chưa thể cung cấp tại Space Academy lúc này. Ý tôi là, ví dụ như người Taygetan, khi họ học cái gì đó, họ không chỉ đến trường hay học viện để học lý thuyết, mà còn lên tàu vũ trụ để thực hành. Họ vừa học vừa áp dụng ngay những điều đó. Với họ, các tàu vũ trụ chính là học viện không gian.

 

Maryan: Chính xác. Giống như người Taygetan và những chủng loài khác, họ thực hành trực tiếp trên tàu vũ trụ. Vì vậy với họ, tàu vũ trụ chính là học viện. Họ không chỉ nghe lý thuyết suông, mà còn thực hành luôn. Nhân tiện nói thêm, nếu cứ nghe vậy, rồi một ngày bạn sẽ học được tiếng Ý thôi!

 

Gosia: Thế đấy, đơn giản vậy thôi.

 

Maryan: Nên việc học không chỉ là nắm lý thuyết, mà còn là thực hành, dù tiếc là hiện giờ Gosia chưa thể áp dụng phần đó. Được rồi, tiếp theo: bạn chọn chủ đề hay chương trình trong Space Academy như thế nào? Bạn nhận được qua trực giác, dẫn kênh, hay là sự giao thoa não bộ với các chiều không gian khác?

 

Gosia: À, câu hỏi này hay ghê. Tôi thích câu hỏi này. Ok. Trước khi mở Space Academy, tôi đã mở một cuộc khảo sát trong nhóm Telegram tiếng Anh của tôi. Tôi chưa nói đến Space Academy lúc đó, vì vẫn còn là bí mật.

 

Maryan: À, thì ra là vậy.

 

Gosia: Tôi hỏi kiểu như: những chủ đề nào khiến bạn và người thân của bạn, những người có phần nào cởi mở nhưng không theo dõi kênh này, cảm thấy hứng thú? Những người đó thích chủ đề nào trước tiên?

 

Điều này đã giúp tôi rất nhiều. Tôi đã ghi chú tất cả những chủ đề đó, và điều đó giúp tôi hình thành một ý tưởng. Nhưng sau đó, tôi lại để bản thân được dẫn dắt theo trực giác của mình. Điều quan trọng là mỗi chủ đề phải dẫn dắt đến một chủ đề khác.

 

Nhưng đó là lý do tại sao ban đầu tôi cảm thấy ý tưởng này quá to lớn. Tôi cảm thấy quá tải, vì tôi nghĩ: “Làm sao tôi có thể tóm gọn lại 7 năm làm việc, cộng với những gì Mari đang làm?” Thật sự là quá mênh mông. Làm sao tôi có thể làm được điều đó? Nên bây giờ, tôi chỉ tập trung vào một chủ đề ở phía trước và không nhìn quá xa hơn nữa. Nếu không, năng lượng của tôi sẽ nổ tung theo nhiều hướng. Tôi cố gắng giữ năng lượng tinh thần của mình bằng cách chỉ tập trung vào video tiếp theo.

 

Maryan: Chúng ta không muốn đầu bạn nổ tung đâu! Và thật ra, Gosia yêu quý của tôi, tôi rất háo hức để được xem tập 6 nữa. Tôi nghĩ là tôi đã nói với bạn rồi, vì nó rất hấp dẫn. Bạn đang đưa chúng tôi từ cái nền tảng “bạn không biết gì cả” đến cảm nhận rằng có điều gì đó đang thúc đẩy bạn. Và rồi chúng ta sẽ nói về không gian.

 

Thật là một điều bao la. Ok, bây giờ... ta đang trong một cuộc "giao thoa não bộ liên chiều" – bạn có nhận được những ý tưởng về không gian không?

 

Gosia: Không, tôi không hiểu bạn nói gì, bạn nói hơi kỹ quá.

 

Maryan: Thật sao? Tôi nói tiếng Tây Ban Nha mà. Ý tôi là, với cuộc “giao thoa não bộ liên chiều” này, các ý tưởng đến với bạn như thế nào?

 

Gosia: À, ý bạn là những ý tưởng cho các lớp học?

 

Maryan: Vâng.

 

Gosia: Ok. Điều tôi làm trong quá trình của mình là xem lại tất cả các bản ghi chép của tôi và của Mari, những cái nào có thể đóng góp thông tin cho chủ đề. Đó là bước đầu tiên. Và tôi ghi chú lại các khái niệm và suy nghĩ, tôi ghi lại các trích dẫn. Sau đó tôi viết phần tường thuật bằng lời của chính mình.

 

Tôi rất thích viết, giống như tất cả các bản sao của Swaruu đều thích vậy, và Mari cũng rất thích. Tôi cũng vậy. Nhưng đó là một nỗ lực tinh thần rất lớn. Và ngoài ra, tôi còn chỉnh sửa lại cả ngàn lần. Vì mỗi từ phải thật chính xác và hoàn hảo. Nội dung cũng phải thật chính xác. Thực ra tôi nghĩ các video sẽ ngắn hơn. Nhưng tôi không thể, không thể làm ngắn hơn được. Nhưng tôi đang cắt bỏ rất nhiều, rất rất nhiều.

 

Maryan: Ok. Hãy xem nào... Có ai đó muốn đặt câu hỏi không? Các bạn, nếu có câu hỏi thì hãy hỏi nhé.

 

Tôi không thấy ai từ cộng đồng nói tiếng Ý. Chào Ariana! Bạn thế nào rồi? Và cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn. Ariana là một fan hâm mộ lớn của bạn. Tôi quen Ariana ngoài đời thật.

 

Tôi đã gặp cô ấy khoảng 12 năm trước. Và khi tôi giới thiệu cho cô ấy, khi tôi nói với cô ấy, “Nhìn này, có một cô gái đang liên lạc với một người ngoài hành tinh tên là Swaruu,” cô ấy kiểu như: “Cái gì cơ?” Tôi biết cô ấy rất tò mò, nên tôi nói, “Thôi nào, đi từng bước một,” và tôi dẫn dắt cô ấy từng bước. Cô ấy không nói tiếng Tây Ban Nha. Bạn đoán xem cô ấy học tiếng Tây Ban Nha với ai?

 

Với bạn đấy. Với những video của bạn. Nên Gosia à, Ariana rất ngưỡng mộ bạn. Hôm nay chúng tôi còn nói về Silvia nữa, tôi cũng quen Silvia – Dada, Duane, và Pimeno – Silvia cũng bắt đầu theo dõi bạn, và mỗi khi cô ấy hỏi tôi điều gì đó như, “Này, cái này là gì, cái kia là gì?” tôi đều bảo, “Hãy xem video này, hãy xem video kia.” Cô ấy cũng không rành tiếng Tây Ban, nhưng giờ thì tiếng Tây Ban Nha của cô ấy đã cải thiện nhiều. Vậy nên chúng ta sẽ mở một kênh tiếng Tây Ban Nha dành cho người Ý!

 

Thôi được, chào các bạn. Tôi không hiểu tiếng Ba Lan. Hôm nọ tôi cố gắng hiểu mà không được, tiếng Ba Lan khác hẳn các ngôn ngữ tôi biết. Nhưng mà tiếng Ba Lan có vài từ giống tiếng Ý, phải không?

 

Gosia: Một vài từ giống giữa tiếng Ý và tiếng Ba Lan. À, bạn có thể lặp lại câu hỏi được không? Đôi khi tôi đang xem chat và đọc. Vì khi bạn nói tiếng Ý là tôi ngắt kết nối và nhìn vào chat, nhưng đôi khi tôi không biết là bạn đã chuyển sang tiếng Tây Ban Nha.

 

Maryan: Vì chúng rất giống nhau. Ý tôi là, tiếng Ý và tiếng Tây Ban Nha rất giống nhau. Nhiều lần tôi nói chuyện với con tôi bằng tiếng Ý, chúng nhìn tôi như kiểu: “Mẹ xong chưa?” Và tôi: “Gì cơ? Con không hiểu à?” – “Mẹ, mẹ đang nói tiếng Ý mà.” – Tôi bảo: “Ồ…”

 

Gosia: Vâng, chuyện đó xảy ra với tôi suốt! Được rồi, câu hỏi tiếp theo. Tôi đang xem chat xem có câu hỏi nào không, nhưng tôi không chắc những câu đó có dành cho tôi …

 

Maryan: Có quá nhiều ngôn ngữ trên thế giới này…

 

Gosia: Có một số câu hỏi, nhưng chúng khá chung chung, không phải về Space Academy. Bạn có câu hỏi nào khác về Space Academy không, Maryan?

 

Maryan: Ồ, chúng ta vẫn chưa xong mà, đang ở câu thứ năm.

 

Gosia: À, được, tiếp tục nhé. Chúng ta vẫn chưa xong, vẫn đang ở câu thứ năm. Tiếp tục nào, tiếp tục.

 

Maryan: Vâng, Beto hỏi: “Gosia, bạn thấy điều gì khác biệt giữa video phỏng vấn đầu tiên với Robert và lần này?”

 

Gosia: Vâng, nhưng đó là một câu hỏi quá lớn để trả lời lúc này. Nó sẽ tốn thời gian và là một chủ đề hoàn toàn khác.

 

Maryan: Nó không liên quan đến Space Academy. Thôi được, chúng ta đến với câu hỏi tiếp theo nhé.


Câu hỏi số 6: Bạn cảm thấy kiểu người nào đang được "gọi" để bước vào Space Academy? Có dấu hiệu vũ trụ nào cho họ biết rằng "bạn là một trong số chúng tôi" không?

 

Gosia: Ý bạn là nói đến khán giả phải không?

 

Maryan: Đúng rồi, khán giả đó. Tức là bạn nghĩ kiểu người như thế nào sẽ được kêu gọi để theo Space Academy?

 

Gosia: Ừm, ngoài những người theo dõi chúng tôi từ trước đến nay, là tất cả những người đã thức tỉnh.

 

Maryan: Vâng, đúng rồi.

 

Gosia: Họ là những người mà tôi cảm thấy rất nhiều lòng trắc ẩn, thực sự, vì họ có phần lạc lõng trong thế giới này, nhưng họ là những người có linh hồn. Họ là những người thật sự, những starseed, nhưng bị ảnh hưởng quá nhiều bởi Ma Trận.

 

Maryan: Có một điều mà Mónica đã viết bằng tiếng Ý rất hay, cô ấy viết rằng: “Space Academy – khu vực Trái Đất, là một cơ hội để đào sâu vào bên trong chính mình và tỉnh thức trước một thực tại mới. Hãy dũng cảm mở cánh cửa đó, chúng tôi đang chờ bạn.” Cảm ơn Mónica, thật tuyệt vời.

 

Gosia: Vậy nên, đó là những người sẽ cảm thấy một cú hích vũ trụ, có thể là một điều đã bị quên lãng một chút, và cần được đánh bóng lại.

 

Maryan: Vâng, đó là một cú hích vũ trụ mà có lẽ họ sẽ cảm nhận được, một thứ gì đó thúc đẩy họ đến để khám phá và mở lòng với một thế giới mới. Bởi vì Space Academy là như thế, như Mónica nói, là đi vào bên trong và khám phá chính mình, để thấy được mình thực sự là ai. Một ý tưởng rất đẹp, Gosia, thật sự rất hay.

 

Gosia: Cảm ơn.

 

Maryan: Được rồi, câu hỏi tiếp theo: Thử thách lớn nhất của bạn khi xây dựng Space Academy là gì?

 

Gosia: Ngoài phần nội dung và nỗ lực tinh thần cần có, còn một điều mang tính cá nhân hơn, đã và vẫn là một thử thách. Tôi sẽ giải thích.

 

Thực ra nó ra đời đúng vào lúc Athena và Yazhi biến mất. Và điều đó với tôi rất khó khăn. Bởi vì bạn biết đấy, chúng tôi luôn có sự hỗ trợ và kết nối đó. Và rồi Space Academy bắt đầu ra đời trong sự cô đơn. Nhưng không sao cả. Tôi nói điều này bởi vì bạn hỏi thử thách là gì, thì đó là thử thách cảm xúc khi phải làm điều đó một mình.

 

Tôi đang làm điều đó, và tôi sẽ làm. Nhưng tôi không thể phủ nhận rằng đó là một thử thách trên phương diện này. Nhưng đồng thời, nó cũng là một thử thách cho bản thân tôi, để độc lập hơn. Đó là một thử thách cho tất cả chúng ta, để tiếp tục các dự án của mình bằng chính sức mình. Có một mục tiêu, và thực hiện nó, ngay cả khi không còn ai hỗ trợ ngoài chính sức mạnh nội tại của bản thân.

 

 

Maryan: Được rồi. Câu hỏi tiếp theo: Bạn thấy tương lai của Space Academy trong năm tới sẽ như thế nào?

 

Gosia: Tôi không biết. Khi ý tưởng này đến với tôi, nó chỉ như một “tải xuống” mang tính thần giao cách cảm, nhưng tôi không biết nó sẽ đi về đâu.

 

Maryan: Ai biết được, có thể một con tàu Taygetan sẽ hạ xuống?

 

Gosia: Thật ra, tôi có một hình ảnh, không biết có phải là một con tàu không, nhưng tôi có một hình ảnh. Tôi nói ra thử xem nó có thành hiện thực không. Chỉ là một ý tưởng thôi, rằng có thể một lúc nào đó trong tương lai – 10 năm, 5 năm, 1 năm, ngày mai, 20 năm hoặc chẳng bao giờ – sẽ có ai đó khác tham gia vào Space Academy, có thể là một người Taygetan nào đó. Nhưng tôi không có kỳ vọng gì. Đó chỉ là một hình ảnh thoáng qua, còn tôi thì cứ đi từng bài một và tập trung vào hiện tại. Nhưng nếu bạn hỏi về tương lai và những hình ảnh của tôi, ai mà biết được.

 

Được rồi, chúng ta đang thực hiện sự hiện thực hóa, đúng không? Điều quan trọng là nói điều này ra, không phải để có kỳ vọng, mà là để cho phi hành đoàn của chúng ta ở trên kia biết rằng tôi không có kỳ vọng gì cả. Tôi không nói điều này với bất kỳ kỳ vọng nào.

 

Maryan: Ý Gosia là không có một kỳ vọng cụ thể nào kiểu như "ồ, bất kỳ lúc nào họ sẽ nói, ok, hãy bật đèn lên, hãy kết nối với Gosia, bởi vì cô ấy sẽ dạy cách xử lý mọi thứ trên Trái Đất." Điều này chỉ là một ước mơ lành mạnh. Có thể, biết đâu, vào một lúc nào đó, chúng ta không biết khi nào, nhưng... tại sao lại không mơ ước chứ? Mơ ước thì miễn phí mà.

 

Và chúng ta mơ rằng một ngày nào đó, một con tàu sẽ đến và nói: “Này các bạn, hãy đến với Học viện Giao tiếp của các bạn,” đúng không? Và rồi, giấc mơ của tôi có thể là bằng tiếng Tây Ban Nha, hoặc tiếng Ý, tiếng Nga, hoặc bất kỳ ngôn ngữ nào khác. Mặt đối mặt, đúng không? Nghĩa là... hãy làm đi!

 

Gosia: Tôi chỉ muốn nói lý do duy nhất tôi không nhắc đến điều đó là để họ không cảm thấy bị áp lực.

 

Maryan: Vâng.

 

Gosia: Vì chuyện này đôi khi rất nhạy cảm.

 

Maryan: Bạn không muốn tạo ra áp lực cho họ, và đúng là chúng ta không nói điều này vì mục đích đó. Tôi nghĩ họ đủ thông minh để hiểu rằng chúng ta không có bất kỳ kỳ vọng nào, không phải tôi, không phải cô ấy, không ai trong chúng ta ở đây cả. Nếu có gì thì chỉ là lời mời. Chúng ta chỉ đang mời họ, ok? Mời họ rằng bất cứ khi nào, nếu họ muốn, vì tò mò, thì hãy đến. Cửa luôn mở. Và nếu họ đến, thì tuyệt vời, chúng tôi tiếp tục với Học viện Không gian bằng tiếng Ý, Tây Ban Nha, tiếng Đức, tiếng Ba Lan, hay bất kỳ ngôn ngữ nào khác. Nhưng nếu không đến, thì cũng không sao cả.

 

Gosia: Vâng, để kết thúc ý này, Học viện Không gian của tôi chỉ đơn giản là ý tưởng của riêng tôi để làm những video này cho nhân loại, và tôi đi từ lớp học này sang lớp học khác, và chỉ điều đó thôi cũng đã khiến tôi hài lòng và mãn nguyện rồi.

 

Maryan: Ok, tiếp theo là câu hỏi: “Điều gì có ý nghĩa đối với bạn khi cộng tác với người khác như Maryan? Năng lượng kết hợp này đóng góp gì cho sứ mệnh?”

 

Gosia: Tôi hiểu tiếng Ý, thú vị thật, nó khá giống tiếng Tây Ban Nha. Tôi cảm thấy rất tự hào khi xem các video bằng những ngôn ngữ khác.

 

Maryan: Đúng vậy, bạn cảm thấy rất... rất đặc biệt khi người ta nói rằng bạn đã dạy ba lớp học, ba bài học, và điều đó giúp họ nâng tầm.

 

Gosia: Nhưng tôi không thể giải thích cảm giác này. Tôi đã tự hào về bản thân mình rồi, đặc biệt vì điều này được sinh ra trong một thời điểm khá khó khăn trong quá trình tiếp xúc. Tôi đã tự hào về bản thân, nhưng tôi còn tự hào hơn nữa khi thấy tất cả những video này, những ý tưởng của tôi được thể hiện qua các video, bằng những ngôn ngữ khác nhau, điều đó thật không thể tin được, thật kỳ diệu đối với tôi.

 

Maryan: Và rồi chúng ta quay lại cảm giác ấy, cảm giác mà bất kỳ ai từng trải qua cũng sẽ hiểu, khi mọi thứ dồn dập đến mức khiến bạn choáng ngợp. Nhưng đồng thời, tôi khi xem tất cả các kênh, và tôi đã xem hết tất cả các kênh bằng mọi ngôn ngữ, dù tôi có hiểu hay không. Tôi rất thích tiếng Bồ Đào Nha chẳng hạn, họ nói rất nhanh nhưng giọng nói thì ăn khớp. Còn tiếng Ba Lan thì tôi không hiểu gì cả, nhưng bạn ấy tự mình làm hết toàn bộ giọng đọc như cách tôi làm bằng tiếng Ý.

 

Giờ đây, chúng tôi cũng đang bắt đầu sử dụng giọng nói AI để phân biệt các giọng nói khác nhau của từng người, và đó là một ý tưởng cực kỳ tuyệt vời, hơn nữa còn giúp chúng tôi giảm khá nhiều công việc. Dĩ nhiên là không phải hoàn toàn, vì phần dịch thuật vẫn phải chính xác, nếu không thì AI sẽ đọc lên toàn những thứ linh tinh, không thể chấp nhận được. Vì vậy, cần phải hết sức cẩn thận.

 

Dù sao thì, tôi cũng cảm thấy rất tự hào khi được là một phần của Space Academy. Tôi cũng rất tự hào về những gì mình đang làm, bởi vì khi tôi xem lại sản phẩm của mình, tôi nghĩ: “Ô, nó ra đẹp đấy chứ! Nó giống y như cách mình muốn,” và điều đó khiến tôi rất thích. Và việc có bạn ở đây để nói: “Cái này sẽ như thế này, thêm cái này vào, chỉnh cái kia đi,” và nhân tiện, tôi đã làm lại một số hình ảnh mà Alex làm bằng tiếng Tây Ban Nha để quảng bá các kênh, tôi đã dịch chúng sang tiếng Ý. Và Gosia bảo tôi: “Không, nhưng phải đặt kênh này ở chỗ này cơ.”

 

Gosia: Tôi cũng làm vậy với Alex. Đúng thế. Nhưng anh ấy rất tử tế, luôn chấp nhận mọi điều, chưa bao giờ mất kiên nhẫn, thật tuyệt vời.

 

Maryan: Đó là lý do tại sao bạn có thể làm việc cùng nhau. Nếu không thì không thể.

 

Gosia: Tôi nói với anh ấy: “Không, từ này phải ở đây, cái này xuống dưới, cái kia lên trên, cái này in đậm, cái kia thì không, cái này màu đỏ, cái kia màu đen.” Không phải tôi thay đổi mọi thứ, nhưng đúng là tôi thay đổi khá nhiều chi tiết.

 

Tôi rất biết ơn sự kiên nhẫn của mọi người dành cho tôi, bởi vì đó chính là con người tôi.

 

Maryan: Nhưng tôi nói thật với bạn, Gosia: Với tôi, đó là một vinh dự lớn khi bạn nói với tôi: “Sửa cái này, tôi không thích cái này, cái này nên như thế kia, mô tả cần như thế này, bạn viết sai tiêu đề rồi,” và tôi… ồ, bởi vì có lúc bạn bị quá tải, xem quá nhiều thứ nên bỏ sót mất. Ví dụ, với bài học số 3, tôi đã để sót phần tiêu đề, chỉ là một lỗi rất đơn giản thôi, và bạn nói: “Không, tiêu đề phải đổi lại.” Thế là tôi sửa lại tiêu đề. Đó chính là sự cộng tác.

 

Gosia: Vâng, vâng, chính xác. Nhưng bạn biết không, nhiều người sẽ mất kiên nhẫn, vì đôi khi khi ai đó giúp bạn một cách tự nguyện, họ nghĩ như thế là đủ rồi, rằng bạn không thể yêu cầu thêm gì nữa.

 

Không. Nhưng... không phải như vậy. Vì thế, cần phải... Nhưng đến giờ tôi khá may mắn, dù tôi không thích từ "may mắn", khi có được những người tốt, vì tôi làm việc rất tốt với Alex. Thật sự rất tuyệt vời. Phải nói là anh ấy có sức chịu đựng rất cao, và chúng tôi hiểu nhau rất rõ. Thật ra với bạn cũng thế, không có vấn đề gì, với chàng trai người Ba Lan cũng vậy, đến giờ cô gái người Đức cũng thế, mọi thứ đều ổn.

 

Họ đều lắng nghe những gợi ý của tôi và không giận dữ. Tôi cũng cố gắng nhẹ nhàng khi đưa ra góp ý. Tôi không phải kiểu "bà sếp khó tính".

 

Điều duy nhất mà tôi phải thích nghi là giao tiếp với nhiều người hơn, vì bạn biết đấy... Tôi vốn dĩ làm việc một mình, không có gì cá nhân với ai cả, tôi luôn nói rõ điều đó. Chỉ là tôi không có thời gian, và ở đây tôi phải điều phối công việc với nhiều người, không chỉ một mình tôi. Đây là sự thay đổi duy nhất mà tôi phải điều chỉnh, nhưng rất xứng đáng, hoàn toàn không có vấn đề gì.

 

Maryan: Vốn quen làm việc một mình nên khi phải mở lòng ra để tương tác với người khác thì cũng là một thách thức. Bởi vì nhiều lúc người ta nghĩ rằng đã là tình nguyện thì thế là đủ. Nhưng không phải.

 

Dù là tình nguyện thì bạn vẫn có quyền yêu cầu, bạn vẫn có thể nói, “Này Marian, cố gắng lên nào!” Bạn có thể nhắc nhở tôi bất cứ điều gì, được chứ?

 

Gosia: Việc đăng video, chuyện đó phụ thuộc vào thời gian của bạn, vì trong hợp đồng cũng có ghi rõ là có ba tháng để hoàn thành một video. Sau thời gian đó, tôi có quyền thay đổi tiến độ.

 

Maryan: Vâng, đúng rồi. Thật ra đây là một trong những điều từng gây tranh cãi trong nhóm tiếng Ý. Họ nói rằng, “Không, bạn không thể làm vậy, bạn không hoàn thành bản dịch…” Nhưng tôi thì đã ký hợp đồng với Gosia, cô ấy đã cho tôi thời gian, và tôi tôn trọng thời hạn đó. Nếu không thể, tôi sẽ nói thẳng với Gosia rằng tôi không theo kịp tốc độ đó.

 

Tuy nhiên, tôi đã rơi vào một tình huống ngoài tầm kiểm soát. Chuyện đó có thể xảy ra với bất kỳ ai. Giờ thì tôi đã nói với họ rằng ngày mai tôi sẽ nộp bài học tiếp theo, cũng vì lý do đó, vì tôi đang chuyển ngữ sang tiếng Tây Ban Nha những bản dịch vốn trước đây do người khác làm, giờ họ không làm nữa và hỏi tôi có muốn làm không. Tôi nhận lời.

 

Và điều đó lại tốt cho tôi, vì từ bản ghi tôi có thể viết bản tóm tắt cho chương trình ngày Chủ nhật. Nên với tôi, thật sự là một vinh dự khi được làm việc với Gosia. Đó là một niềm vinh dự. Tôi thật lòng thích công việc này, thích các bài viết của bạn, thích video. Chúng ta có cách làm việc riêng và bạn nói, “Này, bạn không thấy cái đó à, nó ở ngay đó.” Và tôi thì, “Ôi, không, tôi không thấy.” Và tôi rất thích việc được làm chung như thế. Vậy nên, cảm ơn bạn yêu quý. Cảm ơn, cảm ơn. Tôi không biết tôi sẽ làm gì nếu không có Space Academy.

 

Maryan: Nếu Space Academy là một chòm sao thì bạn sẽ đặt tên gì và nó sẽ kể câu chuyện gì?

 

Gosia: Tôi không biết, thật đấy. Đây là một câu hỏi kỳ lạ, hơn nữa tôi không biết nhiều về các chòm sao. Tôi không giỏi về tên gọi lắm.

 

Maryan: Monica nói rằng cô ấy cảm thấy như mình không thuộc về Trái Đất, rằng có điều gì đó không ổn trong thực tại này, rằng không ai hiểu cô ấy. Bạn có thể tìm thấy câu trả lời ở Space Academy của chúng tôi trên Trái Đất. Hãy đến với chúng tôi, chúng tôi đang chờ bạn.

 

Eddie Saint thì nói rằng anh ấy rất hạnh phúc khi theo dõi các kênh của chúng tôi, rằng chúng tôi đang nói lên sự thật, và anh ấy hoàn toàn tin tưởng. Không còn nghi ngờ gì cả.

 

Gosia: Tôi vẫn không biết gì về các chòm sao đâu…

 

Maryan: …Space Academy!

 

Gosia: Vâng, nhưng tôi thật sự không biết gì về các chòm sao, không biết chút nào.

 

Maryan: Nếu là tôi, tôi sẽ đặt tên là “Space Academy”. Hãy tưởng tượng nhé…

 

Gosia: Vâng, cái tên đó nghe có vẻ rất chung chung. Tôi không biết nữa, chắc tôi sẽ phải xem lại các chòm sao, ý nghĩa và tên gọi của chúng. Chắc chắn tôi sẽ chọn một cái tên, có thể là một từ nào đó bằng tiếng Taygetan chẳng hạn... nhưng mà... tôi cũng không biết rõ là từ nào nữa.

 

Maryan: Thế còn câu chuyện nào mà bạn muốn kể lại về Space Academy?

 

Gosia: Câu chuyện tôi muốn kể lại về Space Academy à? Ý bạn là sao?

 

Maryan: Ví dụ nhé, cứ giả sử đã 50 năm trôi qua, hoặc ít nhất là 30 năm, vì chắc chúng ta cũng không sống được đến 50 năm nữa đâu. Rồi lúc đó, chúng ta đã già rồi, có người hỏi bạn: “Việc tạo ra Space Academy có ý nghĩa gì với bạn?” Khi ấy bạn đã có một Space Academy hoàn chỉnh, với các buổi thực hành, tàu vũ trụ, mọi thứ… và bạn quay về ký ức xưa, rồi kể lại: “Ngày xưa chuyện đó đã diễn ra thế nào?”

 

Gosia: Tôi không biết nữa… chỉ biết là tôi cảm thấy rất tự hào. Tôi cảm thấy vô cùng tự hào vì Space Academy giống như đứa con của tôi vậy. Tôi không biết phải giải thích thế nào… tôi nghĩ nó thậm chí còn là “đứa con” hơn cả Cosmic Agency. Mà Cosmic Agency cũng là một đứa con lớn rồi.

 

Maryan: Cosmic Agency đó đã có từ trước rồi.

 

Gosia: Vâng, đúng vậy. Đó là những cuộc phỏng vấn. Cosmic Agency phát triển khá ngẫu nhiên. Lúc đó tôi không biết chuyện tiếp xúc này là gì, không biết nó sẽ kéo dài bao lâu, không ngờ rằng sẽ có nhiều video đến vậy. Tôi không biết gì cả. Dĩ nhiên Space Academy thì tôi cũng không biết nó sẽ đi xa đến đâu, nhưng ít nhất tôi có tầm nhìn rõ ràng hơn so với Cosmic Agency.

 

Maryan: Đúng rồi. Cosmic Agency phát triển cùng với việc công bố thông tin. Với Cosmic Agency thì phụ thuộc nhiều vào những gì các Taygetan kể lại.

 

Gosia: Đúng vậy.

 

Maryan: Còn với Space Academy thì không phụ thuộc ai cả.

 

Gosia: Nó là một chuyện khác hoàn toàn. Tôi cảm thấy Cosmic Agency và việc tiết lộ thông tin từ Taygetan là một nỗ lực mang tính tập thể.

 

Maryan: Vâng.

 

Gosia: Và tôi không thể tiếp tục chia sẻ kiến thức nếu không có sự cộng tác của họ.

 

Nhưng với Space Academy, tôi cảm thấy đây hoàn toàn là của riêng tôi. Tôi đang tự mình tạo ra tất cả. Đây là sáng tạo của chính tôi. Tất nhiên tôi vẫn phụ thuộc vào thông tin từ họ vì đó là thông tin của họ, nhưng tôi đã có sẵn thông tin đó rồi. Tôi có quyền truy cập, còn với Cosmic Agency lúc trước, tôi không biết sắp tới sẽ là kiến thức gì, sẽ nói về điều gì. Mọi thứ rất mơ hồ và phụ thuộc nhiều vào họ. Còn bây giờ thì ngược lại, thông tin đã ở đây, tôi có thể dùng nó để tự mình xây dựng thứ gì đó.

 

Thực ra tôi còn phải nói thêm điều này: dự án này là do tôi tự thiết kế, không phải do người Taygetan thiết kế. Tôi không nhận được chỉ dẫn nào từ họ cả.

 

Ngoài ra, tôi cũng muốn nói rằng trước đây, khi tôi có trao đổi với một vài người Taygetan, họ đã nói rất rõ ràng rằng: “Việc này là trách nhiệm của bạn, nó nằm trong tay bạn, và chúng tôi tin rằng bạn sẽ biết mình đang làm gì.”

 

Dĩ nhiên, nếu có điều gì đó cần chỉnh sửa từ góc nhìn của họ thì tôi rất sẵn lòng. Tôi luôn luôn cởi mở, và họ cũng biết điều đó.

 

Có một câu hỏi này… Bạn có nghĩ rằng Space Academy sẽ phát triển mạnh hơn Agencia Cósmica không?

 

Maryan: Có, có, chắc chắn là có.

 

Gosia: Với tiến độ hiện tại, tôi không biết, có thể phải 10 năm nữa. Tôi không biết nữa. Agencia Cósmica là Agencia Cósmica, là nền tảng, là rất nhiều thông tin. Đó là “đứa con đầu lòng” của tôi mà. Nhưng Space Academy thì… có thể lắm chứ, tôi cởi mở với khả năng đó. Nhưng tôi không chắc.

 

Maryan: Mặc dù Agencia Cósmica là “con đầu lòng”, giống như con trai lớn của tôi hiện giờ đã 36 tuổi vậy. Khi sinh đứa thứ hai, tôi từng nghĩ: “Ồ không, nhưng đứa đầu vẫn là con tôi”. Nhưng rồi bạn nhận ra, mỗi đứa con là một cá thể khác nhau, có nhịp độ phát triển khác nhau, có tầm nhìn khác nhau. Bạn thì lại có tới ba kênh, Space Academy bằng tiếng Anh, Agencia Cósmica bằng tiếng Tây Ban Nha, , và còn My Odyssey nữa, rồi những dự án nhỏ ở chỗ này chỗ kia. Nhưng đối với tôi, khi bạn tuyên bố bạn sẽ lập Space Academy, tôi lập tức cảm thấy được gọi. Tôi biết tôi phải có mặt ở đó. Và khi không ai xung phong dịch sang tiếng Ý, tôi liền nói: “Không sao, tôi làm”.

 

Đó là rất nhiều việc, cực kỳ nhiều. Tôi phải cảm nhận, phải diễn giải, phải chỉnh sửa, và đôi khi không bật ra được lời nào. Vì tiếng Ý có những đặc điểm riêng, ví dụ như từ thường kết thúc bằng “o”, “i”, “e”. Người nói tiếng Tây Ban Nha như chúng ta thì lại hay chêm “s”, nhầm lẫn khi tưởng rằng đang nói tiếng Tây Ban Nha. Đó là một thử thách đối với tôi trong việc trau dồi tiếng Ý, nhưng đặc biệt hơn, là để truyền đạt đúng những gì bạn đang muốn truyền tải. Không dễ gì để truyền đạt những gì bạn đang nói. Tôi nói thật, cái đoạn cái “cái tách” đó làm tôi phát điên luôn. Tôi không biết đã phải lặp lại bao nhiêu lần.

 

Rồi bạn nói: “sự nổi loạn nổi loạn của tôi” – mà câu đó thì trong tiếng Ý không có cách dịch nào sát nghĩa cả. Tôi để nguyên như thế, bởi vì đó là bạn, nó đại diện cho một phần con người bạn, tôi không thể dịch khác được. Nhưng cuối cùng tôi dịch thành: “la mia ribellione ribelle” – nó khớp với cách bạn phát âm và nghe rất đẹp.

 

Gosia: Đúng vậy. Mà thật ra trong tiếng Tây Ban Nha cũng không có câu đó đâu - “sự nổi loạn nổi loạn”? Là gì chứ? Nhưng tự nhiên nó bật ra thôi. Ồ, tôi nhớ rồi, có một điều nữa ở đây…

 

Khi tôi nói về cái tách, tôi nghĩ việc tôi đưa vào những đoạn như thế, những đoạn mang cảm xúc, là rất quan trọng. Vì đôi khi tôi cảm thấy mọi thứ trong Cosmic Agency quá được viết sẵn. Trong Space Academy, khi tôi nói, tôi nói từ trái tim. Và tôi cảm thấy người ta cảm nhận được điều đó, cảm nhận được sự chân thật khi tôi giải thích một điều gì đó. Và điều đó thiếu trong Cosmic Agency. Tôi đang đọc, đang đọc từ văn bản. Tôi có một màn hình hiển thị chữ, và đôi khi tôi cảm thấy thiếu tính chân thực.

 

Maryan: Nghe này, nếu bạn muốn biết tôi nghĩ gì về chuyện bạn đọc từ văn bản trong khi quay video thì… đúng là bạn đang dùng teleprompter (một máy nhắc chữ), đọc toàn bộ những gì đã viết.

 

Thế nên bạn cảm thấy nó không còn ngẫu hứng như trong Space Academy, nơi bạn chỉ việc nói, nói và nói, là chính bạn. Còn Cosmic Agency thì có vẻ nghiêm túc hơn một chút. Nhưng tôi vẫn nghĩ: hãy cứ là chính bạn. Vì Cosmic Agency có mục tiêu là một nền tảng học thuật. Nó không thể quá tuỳ tiện, vì như vậy sẽ mất đi sự nghiêm túc. Đó là một học viện. Tất nhiên, chúng ta vẫn có thể xen chút châm biếm, chút mỉa mai, nhưng phải có chừng mực. Không thể quá buông thả được.

 

Chính vì vậy, điều lý tưởng là bạn nên giữ phong cách của mình, nhưng đồng thời vẫn giữ được trọng tâm của học viện. Và bạn làm tốt điều đó. Bạn biết điểm dừng, bạn biết lúc nào nên nghiêm túc. Và rồi bạn tiếp tục bài học. Không thể suốt video lúc nào cũng trang trọng, nhưng cũng không thể lúc nào cũng ngẫu hứng.

 

Gosia: Nhưng trong Space Academy, nhiều lúc tôi tổng hợp các khái niệm và giải thích từ trái tim mình. Và tôi cảm thấy người ta cảm nhận được điều đó. Và điều đó là cái tôi thấy thiếu trong Cosmic Agency.

 

Maryan: Vậy thì làm đi, hãy làm điều bạn cảm thấy là đúng.

 

Gosia: Tôi nghĩ tôi nên pha trộn một chút, thêm vài phần như đoạn cái tách, hoặc đoạn về chính tôi, rồi mới quay lại bài học.

 

Maryan: Bạn đã làm điều đó rồi đấy chứ. Ví dụ như trong lớp học số 4, bạn cũng rất tự nhiên. Đúng là bạn có hơi giữ mình, kiểu như đang đóng vai cô giáo, nhưng cứ thư giãn đi.

 

Gosia: Tôi vẫn tự nhiên, nhưng tôi đọc mọi thứ, mọi từ. Thế nên nó không hoàn toàn ngẫu hứng. Tôi thấy còn thiếu một chút gì đó. Tôi đang nghĩ cách cải thiện điều này.

 

Maryan: Cứ để mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên.

 

Gosia: Matías thì bảo rằng như vậy là tốt rồi, vì nghe trôi chảy hơn. Mọi thứ được sắp xếp hợp lý. Tôi đã chuẩn bị từng từ, không có gì là ngẫu nhiên cả. Và đúng là nhờ vậy mà mọi thứ trôi chảy hơn, điều đó thì đúng.

 

Maryan: Đúng rồi, vì Matías có một cái nhìn khá… “Phần Lan”, hay kiểu “Na Uy”.

 

Gosia: Đúng, đúng, còn thêm cả điều đó nữa.

 

Maryan: Nên rõ ràng là anh ấy không hiểu theo cách của chúng ta. Bạn sống nhiều năm ở Costa Rica, dù bạn là người Ba Lan, nhưng bạn rất “Latina”. Tôi không biết làm sao mà bạn lại có sự kết hợp như vậy, nhưng bạn rất mang tính Latin. Tôi hiểu bạn vì tôi cũng sống nhiều năm ở Ý, và người ta cũng từng nói với tôi: “Cô ồn ào quá!” Tôi thì chỉ nói: “Tôi như thế đấy, xin lỗi nhé”. Nhiều người Ý còn thấy khó chịu với cách tôi luôn vui vẻ, hoạt bát, và có những lúc… tôi còn nhớ, chồng cũ của tôi từng đá nhẹ dưới bàn để tôi “cư xử đúng mực” nữa kìa.

 

Gosia: Không, không, không… Tôi cảm thấy mình thiếu khía cạnh này trong Space Academy, vì tôi không phải kiểu người quá lập trình, kiểu như "Chào mừng bạn đến"... giống như làm ra một con búp bê vậy. Tôi không thể là như thế. Cho nên, tôi phải, kết hợp một số phần tự nhiên hơn với những phần đã được chuẩn bị sẵn. Thực ra, trong lớp học tiếp theo sẽ có một bất ngờ.

 

Trong mỗi lớp học, tôi muốn thêm vào một điều gì đó thú vị, giống như lần trước chúng ta thêm vào con mèo, con mèo đi ngang qua đó. Sẽ có gì đó trong lớp học tới.

 

Maryan: Vừa nãy tôi kể là chồng cũ của tôi, anh ấy người Ý, không chịu nổi cái cách mà tôi là người quá năng động, quá tươi sáng. Ảnh từng đá tôi dưới bàn vì tôi quá sôi nổi, quá “nhiều”. Có những người thì ổn với điều đó, nhưng cũng có người thì không, vậy nên… tôi xin lỗi, nhưng tôi là như vậy.

 

Và Gosia nói rằng cô ấy muốn mang lại sự tự nhiên, muốn thêm vào yếu tố bất ngờ, một điều gì đó dễ thương để tạo sự gần gũi… để lớp học không quá cứng nhắc và nghiêm túc. Cho nên, tôi không biết nữa, nhưng tôi rất vui được ở đây, được nói chuyện với Gosia, bởi vì thật sự… bạn không thể giả vờ như điều này không xảy ra.

 

Gosia: Còn câu hỏi nào nữa không? Bạn nói có mười câu hỏi mà?

 

Maryan: Câu cuối cùng… à, câu hỏi cuối cùng đó. Và giờ thì tôi chỉ muốn nói rằng: thật tuyệt vời, Gosia à. Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã mở cánh cửa của vũ trụ bạn cho tôi, mở cánh cửa trái tim bạn, vì bạn đã mang theo cả một dải ngân hà tên là Gosia. Đó, đó… Tôi sẽ đặt tên cho một chòm sao là "Gosia". Chòm sao Gosia. Space Academy.

 

Gosia: Một từ trong tiếng Taygetan thì sao? Chúng ta có thể dịch nó sang tiếng Taygetan.

 

Maryan: Cảm ơn vì công việc tuyệt vời này. Tôi mời tất cả mọi người khám phá Space Academy. Tôi là Maryan, là người dịch chính thức của Space Academy ở Ý. Hãy kiên nhẫn với video vì nó không giống như cái bánh có thể nướng xong trong một ngày. Vậy nên, cảm ơn rất nhiều Gosia vì cơ hội này. Bạn có muốn thêm điều gì nữa không?

 

Gosia: Ừm, bạn không có câu hỏi nào nữa à?

 

Maryan: Không, không còn nữa.

 

Gosia: À, vậy là xong rồi. Vâng, tôi muốn nhân cơ hội này để đưa ra một lời khuyên nhỏ, một thông điệp cho mọi người, dựa trên tất cả những gì liên quan đến Space Academy.

 

Maryan: Vâng, như một lời khai sáng nho nhỏ, một thông điệp nhỏ cho Space Academy.

 

Gosia: Khi ý tưởng này đến với tôi, nó có vẻ quá to lớn. Tôi đã nghĩ: "Làm sao tôi có thể bắt đầu lại từ con số 0 với tất cả các khái niệm? Điều này thật điên rồ!"

 

Trong trường hợp đó, tôi chỉ tập trung vào một bước duy nhất phía trước, chỉ một bước. Tôi tập trung vào việc làm đoạn trailer với Alex, với buổi ra mắt, dù tôi chưa biết nó sẽ đi về đâu. Sau đó, tôi chỉ đơn giản là công bố nó cho mọi người: "Nhìn này, tôi sẽ làm điều này," rồi cứ thế tiếp tục, mà không biết nó sẽ dẫn tới đâu.

 

Vậy lời khuyên của tôi là gì?

 

Khi bạn có một ý tưởng nào đó, muốn làm điều gì đó mà vẫn chưa rõ ràng…thì chỉ cần thực hiện bước đầu tiên theo hướng đó. Hãy làm một điều gì đó theo hướng đó, dù bạn chưa biết 10 bước tiếp theo là gì. Hãy để ý tưởng ấy dẫn đường cho bạn, ngay cả khi bạn chưa có các bước cụ thể phía trước.

 

Bởi vì đôi khi người ta ngăn mình lại, không thực hiện dự án, vì họ không có hết tất cả các bước rõ ràng. Họ cảm thấy ý tưởng quá lớn đến nỗi không dám bắt đầu. Đừng để mình bị choáng ngợp bởi sự rộng lớn hay tổng thể của dự án. Bạn không cần phải biết hết mọi thứ.

 

Khi bạn làm, bạn sẽ khám phá ra những bước tiếp theo. Giống như tôi đang làm với Agencia Cósmica và Space Academy.

 

Tôi từng nghe một lời khuyên tâm linh từ ai đó: Khi bạn đang leo lên cầu thang, bạn không cần phải thấy tất cả các bậc thang. Bạn chỉ cần chiếu sáng bậc tiếp theo. Và khi bạn bước lên đó, bậc tiếp theo nữa sẽ hiện ra.

 

Maryan: Đúng rồi. Bạn không cần phải thấy hết cả cái cầu thang, chỉ cần chiếu sáng từng bậc một. Cứ thế bước tiếp… từng bậc… cho đến khi bạn đến được đỉnh, nơi bạn có thể thấy được toàn cảnh phía trên.

 

Gosia: Bởi vì mọi chuyện với Space Academy đã diễn ra đúng như vậy, và vẫn đang tiếp tục như thế. Tôi bắt đầu bằng cách làm một hình nền cho trailer. Tôi không biết tiếp theo sẽ là gì, chỉ làm mỗi cái hình nền thôi.

 

Sau cái hình nền đó thì những ý tưởng khác bắt đầu xuất hiện. Và bạn không cần phải có tất cả các ý tưởng hoàn chỉnh cho một dự án. Một ý tưởng sẽ dẫn đến một ý tưởng khác. Hãy thực hiện nó, hành động với một ý tưởng, rồi những cái khác sẽ đến.

 

Tôi không nói là điều này áp dụng cho tất cả các dự án. Đôi khi, đúng là nên có một ý tưởng được cấu trúc đầy đủ và rõ ràng từ đầu. Ví dụ, có người cảm thấy năng lượng đang dẫn họ chuyển đến một quốc gia khác, dù chưa chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Không sao cả, hãy cứ nhảy vào đi, thực hiện bước đó. Bước tiếp theo sẽ tự hiện ra, vì đó là cách vũ trụ vận hành. Không thể chỉ ở mãi trong trí tưởng tượng, bạn phải hành động, phải bước đi trong thế giới vật chất này.

 

Bởi vì con đường chỉ được tạo ra khi bạn bắt đầu bước đi, và càng đi thì đường càng hiện ra. Và đó cũng là cách mà Space Academy đang bước tiếp. Và đó là tất cả những gì tôi muốn nói, như một bài học rút ra từ trải nghiệm với Space Academy dành cho mọi người.

 

Maryan: Vâng, và tôi muốn nói rằng Space Academy không chỉ là một cộng đồng tuyệt vời, mà còn là một học viện thực sự, và đang phát triển mạnh mẽ. Cảm ơn tất cả những ai đã theo dõi buổi phát trực tiếp, đã ủng hộ, đã chia sẻ link, đặc biệt là Mónica đã dịch sang tiếng Ý.

 

Gosia: Cảm ơn mọi người đã theo dõi buổi phát trực tiếp, đã ủng hộ trong suốt thời gian qua, cảm ơn Mónica vì những bản dịch tiếng Ý.

 

Maryan: Cảm ơn Mónica vì đã thực hiện những bản dịch chưa từng làm trước đây. Cảm ơn Mónica, tôi yêu quý bạn lắm. Cảm ơn Beto, cảm ơn Pérez, cảm ơn Sergio, cảm ơn Pablo Díaz.

 

À, Pablo Díaz, không biết các bạn có thấy không, nhưng anh ấy đã sáng tác một bản nhạc rất hay cho Space Academy. Sergio Rojas, cộng đồng người Ý, nếu bạn có câu hỏi, xin hãy gửi về cho chúng tôi. Cảm ơn Mónica, Eddy Sainz, cảm ơn Gosia, đây là một ý tưởng tuyệt vời được thực hiện một cách thông minh.

 

Gosia: Nhưng hãy tiếp tục theo dõi Agencia Cósmica, vì tôi vẫn còn nhiều điều để chia sẻ ở đó nữa.

 

Maryan: Vâng, làm ơn hãy tiếp tục theo dõi Agencia Cósmica, vì còn rất nhiều điều thú vị đang chờ đón. Tôi sẽ tiếp tục tham gia qua các bản dịch cho Space Academy. Tôi cảm thấy vô cùng vinh dự khi được cộng tác với Gosia. Tôi thực sự cảm thấy đặc ân lớn khi được làm việc cùng bạn, Gosia. Tôi rất ngưỡng mộ bạn, từ tính cách đến cách bạn sống tự do, là chính mình. Tôi yêu cách bạn là chính bạn. Và bạn đang mang lại điều gì đó vô cùng quan trọng cho nhân loại: đó là tri thức.

 

Không phải ai cũng làm được điều đó. Tôi chỉ muốn nói rằng Gosia là người đặc biệt, người truyền ánh sáng và năng lượng như mặt trời. Và trên hết, cô ấy đang đóng góp một điều cực kỳ quan trọng cho nhân loại, đó là tri thức, và điều đó thật đáng quý. Các bạn ơi, nếu có cơ hội kết nối với Gosia, hãy nắm lấy nhé.

 

Gosia: Cảm ơn các bạn, Lida, Juan López, Pérez Fonseca, Margaret, Mónica, Cosmic Mind…

 

Maryan: Và tất cả mọi người.

 

Gosia: Thật ra hiện tại trên kênh My Odyssey, tôi đang làm các video về chuyến đi của tôi đến Napoli vào năm ngoái. Nếu các bạn muốn xem, My Odyssey là kênh YouTube của tôi, nơi tôi chia sẻ các cuộc phiêu lưu cá nhân, dạo chơi cùng Bongo, các chuyến đi…

 

Tôi đang bị trễ một năm vì quá bận rộn, và kênh này không phải là ưu tiên chính của tôi. Hiện tại tôi đã có 4 video về chuyến đi đến Ý, nếu các bạn muốn xem thì mời ghé kênh nhé.

 

Maryan: Trời ơi, tôi thật sự đã muốn gặp bạn khi tôi ở đó. Tôi rất muốn đến thăm bạn. Tôi đã lên kế hoạch đến Phần Lan, nhưng tiếc là mọi chuyện không diễn ra như tôi mong muốn. Nhưng thôi, nếu bạn muốn đến Mexico bất cứ khi nào, ở León, Guanajuato, bọn tôi luôn sẵn sàng chào đón bạn.

 

Gosia: Hiện tại thì chưa có kế hoạch nào đến Mexico cả, nhưng ai mà biết được. Biết đâu được. Dù sao cũng cảm ơn lời mời của bạn. Mexico là một nơi rất thú vị.

 

Maryan: Vâng, Mexico mà…

 

Gosia: Tôi đã đến đó nhiều lần rồi.

 

Maryan: À vậy hả?

 

Gosia: Tôi từng đến Cancún, sau đó là Monterrey, rồi một lần đến Thành phố Mexico nữa. Nhưng chuyện đó đã từ rất lâu rồi.

 

Maryan: Segovia hiện đang ở Mexico ba lần rồi, nhưng tôi thì chưa từng lên kế hoạch gì để đến Mexico cả. Mà cũng không biết nữa, giờ tôi sống ở Mexico rồi. Bởi vì khi tôi còn ở Ý, tôi định đi Tây Ban Nha đúng năm đó… năm nào nhỉ? 2017, 2018? Khi nào có hội nghị ấy? Không, là năm 2019.

 

Các bạn tham gia hai lần, đúng không? Năm 2018 và 2019. À không, 2016, 2018, 2019.

 

Gosia: Chúng ta chỉ nói chuyện một lần thôi.

 

Maryan: Tôi muốn đến cái hội nghị năm 2019 ấy. Đúng, cái đó.

 

Gosia: Vâng.

 

Maryan: Nhưng tôi không thể đi được. Tôi không đi được, nhưng tôi cứ mang theo trong lòng một cảm giác khao khát mãnh liệt. Rồi tôi nói, tôi sẽ đến Phần Lan, mà cũng không thể đi. Và khi bạn nói bạn sẽ đến Ý, thì tôi… không. Lúc đó tôi đã sống ở đây rồi.

 

Dù sao đi nữa, tôi luôn nói với vũ trụ rằng: "Một ngày nào đó tôi và Gosia sẽ gặp nhau. Dù sớm hay muộn."

 

Vậy nên, các bạn thân mến, cảm ơn rất nhiều vì đã cùng chúng tôi trong buổi trò chuyện trực tiếp đặc biệt này về Space Academy. Làm ơn hãy theo dõi chúng tôi. Điều đó rất quan trọng, hơn nữa… thêm điều này, các kênh của Space Academy không hề được kiếm tiền, hoàn toàn không. Nếu các bạn muốn hỗ trợ, chúng tôi có để PayPal của tôi, của Gosia, của Iona…

 

Gosia: Của Oda nữa. Oda.

 

Maryan: Vâng, đúng vậy. Có nhiều kênh. Nếu bạn muốn giúp đỡ thì rất cảm ơn, vì đây là công việc chiếm rất nhiều thời gian của chúng tôi. Bất kỳ sự giúp đỡ nào cũng sẽ hỗ trợ rất nhiều cho chúng tôi. Và nếu bạn muốn quyên góp, không vấn đề gì cả, tôi để thông tin ở dưới phần mô tả.

 

Gosia: Ồ, thật tốt là bạn nhắc đến điều này. Thực sự thì tôi hiếm khi nói đến, nhưng đúng là hiện tại tôi đang làm Space Academy bằng ba ngôn ngữ, mà không cái nào được kiếm tiền cả. Điều đó cũng đồng nghĩa tôi làm ít video hơn cho kênh Agencia Cósmica, kênh đó thì có kiếm tiền.

 

Thế nên nguồn thu từ Agencia Cósmica gần như không còn, vì nếu bạn không ra video, thì cũng không có gì sinh lợi. Mà ngay cả khi có thì thu nhập cũng ít ỏi. Nhưng bây giờ tôi tập trung vào Space Academy, nên tôi ít làm video cho Agencia Cósmica hơn. Nhưng mà không sao, tôi luôn đi theo nơi nào tôi cảm thấy cần làm việc, chứ không phải nơi nào có thể kiếm tiền. Tôi không quan tâm đến điều đó. Tôi kiếm được ít tiền hơn khi làm Space Academy, nhưng tôi không để ý, vì đó là nơi trái tim tôi dẫn lối. Và đó mới là điều quan trọng nhất.

 

Maryan: Chính xác luôn. Còn một điều nữa…

 

Gosia: Mặc dù vậy, các khoản đóng góp vẫn rất quan trọng, và chúng tôi biết ơn vô cùng, dù tôi không thích nói về chuyện tiền nong, nhưng đôi khi vẫn cần phải nói ra…

 

Maryan: Gosia à, tôi nghĩ hoàn toàn giống bạn. Bởi vì chúng ta đến từ những hành tinh nơi tiền bạc không tồn tại. Vậy nên đối với chúng ta, việc xin tiền vì công việc mình đang làm thật sự rất… khó xử. Tuy nhiên, đây là công việc của chúng ta. Đúng không?

 

Và bằng cách nào đó, tiền cũng là năng lượng. Mà chúng ta cũng cần ăn để sống, như Mari nói đấy.

 

Gosia: Đúng vậy, điều đó rõ ràng mà. Ngay cả người ngoài hành tinh, nếu họ hoạt động từ Trái Đất hoặc gần Trái Đất, họ cũng cần tài nguyên kinh tế để hoạt động tại đây. Vậy thì chúng ta, là người sống trên Trái Đất, tất nhiên là càng cần hơn. Chúng ta phải trả tiền thuê nhà, các chi phí khác.

 

Nếu không có tiền, thì tôi sẽ làm gì với Space Academy đây? Dự án sẽ không thể tiếp tục, vì tôi sẽ phải đi tìm việc khác. Nhưng như Mari đã từng nói trong một video về những starseed, có một sự lạm dụng đang xảy ra đối với họ, khiến họ không thể hoàn thành sứ mệnh của mình, chính là bằng cách gieo vào họ cảm giác xấu hổ khi nhận tiền cho công việc họ làm. Đây là một hình thức thao túng để khiến các starseed không thể làm tròn sứ mệnh.

 

Maryan: Cho nên đúng vậy, rất quan trọng, cảm ơn bạn vì đã đề cập đến chủ đề này. Thật sự rất quan trọng, Gosia, vì tiền bạc, như tôi nói, là năng lượng. Và năng lượng của chúng tôi hiện đang dồn trọn vào Space Academy. Tôi cũng dồn năng lượng vào kênh riêng của mình: Despertar Cuántico Planetario (Thức tỉnh lượng tử hành tinh), mà có vài người thấy phiền khi tôi nói về bài Tarot hay những chủ đề khác… nhưng đó là kênh cá nhân của tôi. Tôi không pha trộn Space Academy vào đó, nên ở kênh cá nhân tôi muốn nói gì cũng được.

 

Tóm lại, Gosia đang đóng góp rất, rất nhiều. Và nếu cô ấy dành trọn thời gian cho Space Academy, thì cô ấy sẽ phải giảm dần với Agencia Cósmica. Mà nếu cô ấy không làm ở Agencia Cósmica, thì làm sao cô ấy trang trải cuộc sống? Chúng ta cần ăn, cần trả tiền mạng, cần sống, và như chính Mari đã nói, nhiều khi Liên đoàn cũng gây áp lực lên họ để họ không kêu gọi tài chính. Nhưng chúng tôi cần, chúng tôi cần sự ủng hộ, dù ít hay nhiều, để đến cuối tháng còn có một khoản thu nhập nào đó.

 

Hiện tại, Space Academy không được kiếm tiền, không phải kênh bật chế độ kiếm tiền. Những gì chúng tôi có chỉ là từ quyên góp. Và bạn nên hiểu rằng đây là một khối lượng công việc khổng lồ, Gosia không còn dành thời gian nhiều cho Agencia Cósmica nữa, và phải dành cả ngày cho Space Academy, rồi còn các bạn khác nữa, làm toàn thời gian, mà không có việc làm khác. Vậy nên nếu bạn có thể giúp một tay thì thật tuyệt. Còn nếu không, thì ít nhất… hãy bật video ở chế độ nền, tức là phát video của họ trong khi làm việc khác, để hỗ trợ lượng xem. Không cần mở tiếng, chỉ cần bật là được rồi.

 

Gosia: À, vâng, vâng, đúng rồi, chính xác. Đó là một ý hay. Mọi người cũng có thể mở các video ở chế độ nền, với âm thanh ở mức tối thiểu. Vì có người từng nói với tôi rằng, với một số thuật toán, nếu video được mở mà tắt tiếng, thì sẽ không được tính. Vì vậy, tốt hơn là để có âm thanh tối thiểu, tôi không biết rõ lắm, nhưng nghe nói vậy.

 

Maryan: Không, đúng là thuật toán không...

 

Gosia: Nó hoạt động thế nào thì cũng khó nói, nhưng vâng, chúng ta cũng có thể giúp bằng cách đó. Cảm ơn rất nhiều, giờ tôi cũng chuẩn bị đi đây.

 

Maryan: Vâng, cảm ơn Gosia, cảm ơn mọi người đã có mặt ở đây hôm nay. Cảm ơn thời gian mà bạn đã dành cho tôi, Gosia. Việc giới thiệu Space Academy đến với người Ý là điều rất quan trọng.

 

Tôi cũng muốn bắt đầu, thực ra tôi đang bắt đầu, dịch các trang của bạn sang tiếng Ý, tôi nghĩ tôi đã thấy điều đó rồi. Cảm ơn Gosia, cảm ơn tất cả các bạn, cảm ơn các bạn điều phối viên, cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn. Và có thể trong vài tháng tới, chúng ta sẽ quay lại và nói: "Vâng, chúng tôi đã dịch xong!" Chúng tôi cần thêm ngôn ngữ, chúng tôi đang làm bằng tiếng Nhật, tiếng Nga hoặc tiếng Trung. Ai muốn tham gia đều được chào đón. Gosia, tôi vô cùng biết ơn bạn. Bạn có muốn nói một lời cuối cùng không?

 

Gosia: Vậy là xong rồi… À, bởi vì video tiếng Anh của tôi đang công chiếu ngay bây giờ, và âm thanh của nó vừa phát ra.

 

Đúng vậy, đang công chiếu ngay bây giờ, và âm thanh vừa phát. Tuyệt vời. Tôi chỉ muốn nói vậy thôi. Cảm ơn tất cả mọi người vì đã ở đây, đã theo dõi chúng tôi, đã ủng hộ, và… hãy tiếp tục tiến bước.

 

Maryan: Tiến bước. Tiến bước.

 

Cảm ơn Gosia, cảm ơn tất cả mọi người và hẹn gặp lại!

 

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/live/CxMDHQ-oXEw

 

https://swaruu.org/transcripts

 

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.