Teal Swan Transcripts 107
Nhìn Thế Giới Qua Đôi Mắt Của Người Nghệ
Sĩ Bên Trong Mình
08-02-2014
Tình yêu là gì?
Tình yêu là sự tập trung thuần khiết vào điều tích cực. Khi chúng ta tập trung
một cách tích cực vào điều gì đó, ta đang ở trong rung động của tình yêu. Và bởi
vì đây là một rung động rất cao, và bởi vì việc tập trung tích cực giúp bạn duy
trì được rung động này, hôm nay tôi muốn dạy bạn một phương pháp, nó được gọi
là: Nhìn thế giới qua con mắt của người nghệ sĩ bên trong mình.
Mọi thứ tồn tại
đều là sự biểu hiện và mở rộng của Nguồn. Và nghệ thuật là một sự biểu hiện. Vì
vậy, có thể nói rằng tất cả những gì tồn tại đều là nghệ thuật.
Là sự mở rộng của
Nguồn, bạn được ban cho khả năng sáng tạo. Mỗi sinh linh tồn tại, về bản chất,
đều là một nghệ sĩ. Chúng ta đều là những nghệ sĩ. Một nghệ sĩ tôn vinh cái đẹp,
một nghệ sĩ nhận ra vẻ đẹp ngay cả trong những thứ bị xem là xấu xí bởi tất cả
mọi người. Một nghệ sĩ cảm nhận được sự sâu sắc, ngay cả trong những điều tầm
thường nhất. Vẻ đẹp được định nghĩa là đặc tính mang lại trải nghiệm khoái cảm
về mặt nhận thức. Chúng ta có thể rèn luyện bản thân để thấy được vẻ đẹp trong
mọi thứ.
Chúng ta có thể
nhìn thế giới này qua đôi mắt của người nghệ sĩ bên trong mình. Tôi tin rằng
đây là một trong những thực hành tâm linh thiết yếu nhất. Khi ta luyện tập nhìn
thế giới theo cách này, toàn bộ thế giới sẽ tự biến đổi thành một tác phẩm nghệ
thuật. Những chuyển động của đám đông từng có vẻ hỗn loạn, giờ lại giống như một
điệu nhảy. Người từng khiến bạn cảm thấy khó chịu, giờ lại trở thành một chiếc
chuông chánh niệm đưa bạn trở về với khoảnh khắc hiện tại. Bạn có thể sử dụng
phương pháp này mỗi ngày để làm phong phú thêm những gì bạn đang tận hưởng.
Bạn có thể dùng
nó để nhận ra vẻ đẹp trong những điều tầm thường mà trước đây bạn không để ý tới,
và đặc biệt, bạn có thể dùng nó để loại bỏ sự kháng cự khỏi bản thân mình. Khi
bạn cảm thấy có sự kháng cự bên trong, tức là bạn đang nhìn vào một điều gì đó
không mong muốn hoặc khó chịu, bạn có thể luyện tập nhìn điều đó qua đôi mắt của
người nghệ sĩ bên trong. Hãy hành xử như thể bạn đang đi săn tìm vẻ đẹp tiềm ẩn
trong bất cứ thứ gì bạn đang nhìn vào hoặc đang nghĩ đến.
Thực hành này có
thể áp dụng cho mọi thứ: sự kiện, con người, cảm xúc, đồ vật, hoàn cảnh, âm
thanh... và còn nhiều hơn nữa. Đây có lẽ là công cụ tuyệt vời nhất khi bạn đang
nhìn thấy một điều gì đó mà bạn có sự kháng cự với nó.
Tôi sẽ chia sẻ một
ví dụ cá nhân: Một ngày nọ tôi đang ngồi trên ghế trong công viên thì có một
người đàn ông đi ngang và ném một mẫu thuốc lá đã hút dở xuống ngay chân tôi,
trên vỉa hè. Ban đầu tôi cảm thấy ghê tởm. Với tôi, đó như một bằng chứng nữa
cho thấy thế giới này đã bị bỏ rơi. Nhưng tôi đã cam kết thực hành buông bỏ
kháng cự, nên tôi nhắc nhở bản thân rằng cảm giác kháng cự trong tôi chính là lời
kêu gọi để trưởng thành. Đó là một lời mời để mở rộng nhận thức của tôi. Nguồn
không nhìn thấy cái xấu xí, Nguồn chỉ nhìn thấy vẻ đẹp. Vẻ đẹp ngay cả trong sự
mục nát, méo mó và đau thương.
Vì vậy, tôi buộc
mình phải nhìn vào mẫu thuốc lá đó suốt một giờ đồng hồ. Mất 15 phút đầu để tôi
vượt qua cảm giác kháng cự. Nhưng khi 15 phút đó trôi qua, một chân lý sâu sắc
hơn đã được hé lộ với tôi.
Chân lý đó chính
là vẻ đẹp. Như thể một thế giới hoàn toàn khác đã mở ra trước mắt tôi, một khả
năng nhận thức hoàn toàn mới. Tôi quan sát vật thể mà mọi người đều cho là xấu
xí ấy, nhưng tôi không còn thấy nó xấu xí nữa. Tôi thấy nó đong đưa theo làn
gió trên vỉa hè. Tôi thấy nó bị giẫm nát hết lần này đến lần khác dưới gót giày
thể thao của nhiều người. Những tia thuốc lá cháy dở bắn tung tóe trên nền xi
măng lạnh. Tôi nhận ra rằng, ẩn dưới vẻ ngoài tưởng như ghê tởm của miếng rác
này, là bài học về sự chấp nhận. Mẫu thuốc lá ấy hoàn toàn không kháng cự.
Nó không chống lại
sức gió. Nó không chống lại bàn chân đang đè nát nó. Nó đã cống hiến trọn vẹn
cuộc đời và mục đích tồn tại của nó, mang lại cho ai đó một khoảnh khắc nhẹ
nhõm. Và đột nhiên, tôi trân quý mẫu thuốc lá từng khiến tôi ghê tởm ấy.
Trước khi bạn vội
phán xét rằng bài học này cổ xúy cho việc xả rác, tôi muốn nhắc bạn rằng điều
này không phải về việc tán thành hay không tán thành điều gì đó. Không phải là
đồng tình hay không đồng tình việc ai đó ném tàn thuốc xuống đất.
Đây không phải
là câu chuyện đúng sai. Đây là một phương pháp được thiết kế để giúp bạn giải
phóng sự kháng cự bên trong chính mình. Con người thường có một giả định sai lầm,
rằng chúng ta cần phải kinh hoàng hay ghê tởm mới có thể hành động. Chúng ta
bám chặt vào cảm giác kháng cự vì tin rằng chính nó sẽ giữ ta đi đúng con đường
chính nghĩa. Nhưng đó là một hiểu lầm. Ví dụ, chúng ta không cần phải kinh
hoàng để cảm thấy có trách nhiệm ngăn chặn nạn lạm dụng trẻ em.
Thay vào đó, ta
có thể hành động từ cảm hứng, để trẻ em được sống một cuộc đời an toàn, tự do
và khỏe mạnh. Chúng ta không cần phải căm ghét những mẫu thuốc lá để nhặt rác
khỏi sàn nhà; ta có thể yêu thích một thế giới sạch sẽ, và vì tình yêu đó mà ta
nhặt rác. Đây là một điểm khác biệt vô cùng quan trọng.
Tất cả sự kháng
cự đối với điều gì đó chỉ đơn thuần là trao thêm năng lượng cho điều mà ta
không mong muốn. Tất cả kháng cự làm được là làm thối rữa bạn từ bên trong.
Kháng cự là một căn bệnh. Và đó là một căn bệnh mà khi được chữa lành, sẽ mang
đến sự bình an sâu sắc bên trong, khi bạn có thể nhìn thế giới qua đôi mắt của
người nghệ sĩ bên trong. Bạn sẽ cảm nhận được sự kháng cự trong mình tan biến.
Nhưng tôi không
muốn bạn chỉ chờ đến khi gặp sự kháng cự mới bắt đầu thực hành phương pháp này.
Hãy dùng nó ngay cả khi bạn đang cảm thấy rất tốt, để cảm thấy còn tốt hơn nữa.
Hãy dùng nó để nhận ra vẻ đẹp ngay trong những điều bình thường nhất. Ví dụ, một
cây bút. Phần lớn chúng ta đã quá quen thuộc với cây bút đến mức không còn thấy
được vẻ đẹp của nó, vì nó là một vật dụng quá tầm thường trong đời sống.
Nhưng nếu bạn
dành thời gian để nhìn cây viết qua đôi mắt của người nghệ sĩ bên trong, bạn sẽ
bắt đầu thấy được sự tinh xảo của ngòi bút bi. Bạn sẽ bắt đầu nhận ra hình học
tuyệt vời trong thiết kế thân bút. Bạn sẽ thấy rõ độ đậm đà và màu sắc của mực,
thứ đã có sẵn bên trong bút. Bạn sẽ bắt đầu biết ơn vì cây bút cho phép ta lưu
giữ những ý nghĩ thoáng qua. Nó cho phép ta truyền đạt ý nghĩa thông qua ký hiệu.
Nhìn thế giới
qua đôi mắt của người nghệ sĩ bên trong, chính là nhìn thế giới qua đôi mắt của
sự thật. Bản thể chân thật trong bạn không nhận ra sự xấu xí. Cái tôi đích thực
của bạn chỉ nhìn thấy vẻ đẹp trong mọi thứ. Nó nhận ra vẻ đẹp ngay cả trong những
điều khiến bạn sợ hãi, ngay cả trong những điều từng làm bạn đau đớn. Chúng ta
cảm thấy đau khi ta nhìn điều gì đó là xấu xí và chống lại nó, bởi vì ngay khoảnh
khắc đó, ta đã đi quá xa khỏi bản chất chân thật của mình.
Những khoảnh khắc
mà ta cảm thấy kháng cự mạnh mẽ nhất, thật ra lại là những khoảnh khắc trao cho
ta cơ hội lớn nhất.
Cơ hội để nhìn
rõ hơn. Cơ hội để thấy được sự vật đúng như bản chất của nó. Cơ hội để nhận ra
vẻ đẹp trong từng điều nhỏ nhặt nhất.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=rPtgQPworYk
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.