Teal Swan Transcripts 034
Làm thế
nào để buông bỏ những sai lầm
13-10-2012
Xin chào mọi người!
Hôm nay chúng ta sẽ cùng thảo luận về cách buông bỏ sai lầm.
Sai lầm về cơ bản
là điều mà khi nhìn lại, bạn ước gì mình đã làm khác đi. Những sai lầm có thể lặp
đi lặp lại trong tâm trí chúng ta, giống như một cuốn phim quay vòng. Chúng có
thể dằn vặt chúng ta đến mức khiến chúng ta cảm thấy bị trói buộc. Đôi khi,
chúng ta sợ mắc sai lầm trong tương lai đến mức không dám bước tiếp.
Đối với hầu hết
chúng ta ở thế giới phương Tây, giá trị bản thân gắn liền với hiệu suất, đến nỗi
khi phạm sai lầm, chúng ta cảm thấy giá trị bản thân bị giảm sút ngay lập tức.
Đây là lý do tại sao sai lầm có thể trở nên vô cùng đau đớn. Trong một thế giới
hoàn hảo, sẽ không có bất kỳ sự liên kết nào giữa sai lầm và giá trị bản thân
hay giữa hiệu suất và giá trị bản thân.
Cơ chế này được
hình thành từ thời thơ ấu, khi chúng ta mắc lỗi và bị người lớn xung quanh sửa
sai theo cách thiếu yêu thương. Khi phạm sai lầm, chúng ta thường bị trách móc,
chỉ trích và trừng phạt, từ đó dẫn đến niềm tin rằng mình là người xấu. Chúng
ta bị thuyết phục rằng để được yêu thương, chúng ta phải là người tốt.
Vì vậy, chúng ta
nội tâm hóa quá trình này và tạo ra một "sĩ quan sửa sai" bên trong.
Vai trò của người này là chỉ trích, đổ lỗi và sửa chữa hành vi của chúng ta. Bất
cứ khi nào bạn mắc sai lầm, "sĩ quan sửa sai" này sẽ xuất hiện và tự
động hạ thấp giá trị bản thân bạn. Nhưng thực tế, giá trị bản thân không liên
quan gì đến chủ nghĩa hoàn hảo hay sai lầm. Giá trị bản thân xuất phát từ việc
nhận ra và chấp nhận giá trị vốn có của chính mình, bất kể hiệu suất của bạn ra
sao.
Khi đối diện với
sai lầm, điều quan trọng là bạn phải lùi lại một bước và nhận ra rằng vào thời
điểm đó, bạn đã đưa ra quyết định tốt nhất có thể. Chúng ta luôn lựa chọn theo
những gì phù hợp với nhu cầu của mình tại thời điểm đó. Chỉ khi nhìn lại, chúng
ta mới nhận ra rằng quyết định ấy có thể không phải là tốt nhất.
Đây là lý do tại
sao chúng ta chỉ có thể gọi một điều gì đó là sai lầm khi nhìn lại. Chúng ta
đưa ra quyết định dựa trên mức độ nhận thức tại thời điểm đó, và mức độ nhận thức
này thay đổi theo thời gian. Mỗi người đều làm những gì họ cho là đúng vào thời
điểm đó. Khi đối mặt với sai lầm, tốt hơn là không nên nhìn nhận chúng dưới góc
độ đúng hay sai. Thay vào đó, hãy xem xét chúng theo hướng có lợi hay có hại.
Cách chúng ta nhận
thức rõ hơn về những gì thực sự có lợi hay có hại là thông qua việc mắc sai lầm.
Sai lầm là kết quả của sự đánh giá lại trong quá khứ về việc những gì ta đã
làm, đã nói, hay đã nghĩ là đúng hay sai. Vì vậy, nếu bạn đánh giá giá trị bản
thân dựa trên những sai lầm đã qua, thì cũng giống như việc mong đợi mình phải
nhìn thấy điều mà trước đây bạn chưa từng thấy, hoặc biết điều mà bạn chưa từng
biết.
Nếu chúng ta đánh
giá giá trị bản thân theo góc nhìn của hiện tại, tức là chúng ta đang đánh giá
con người của ngày hôm qua bằng nhận thức mở rộng của ngày hôm nay. Điều đó thật
bất công! Bạn sẽ không bao giờ làm điều đó với một đứa trẻ.
Một đứa trẻ
không biết rằng mình sẽ té ngã nếu không nhìn đường. Cách duy nhất để nó học được
điều đó là không nhìn đường và rồi bị té. Nếu bạn trách cứ và làm giảm giá trị
bản thân của đứa trẻ chỉ vì nó không biết điều đó từ trước, thì bạn đang đánh
giá nó bằng nhận thức mà nó chưa từng có. Nhưng đó chính là điều mà bạn đang
làm với chính mình khi nhìn lại những sai lầm trong quá khứ, dù sai lầm ấy xảy
ra một giây trước, một năm trước hay từ thuở ấu thơ. Đó chỉ là một "bạn"
của ngày trước.
Đó là một góc
nhìn hoàn toàn khác mà bạn từng có. Vì vậy, tốt nhất là hãy xem đó như một
phiên bản trước đây của bạn. Bạn không thể nhìn lại chính mình trong quá khứ
theo một cách khác với cách bạn nhìn một đứa trẻ.
Bạn không thể
mong đợi phiên bản trước đây của mình biết được những gì bạn biết bây giờ. Chính
nhờ phiên bản cũ đó mà bạn mới có được sự hiểu biết hiện tại. Vì vậy, nếu có điều
gì đó bạn nên làm, thì đó là bày tỏ lòng biết ơn đối với sự khôn ngoan đã đến,
nhờ những sai lầm mà phiên bản trước đây của bạn đã trải qua.
Đôi khi, sự tự
ghét bản thân sẽ viện cớ: "Nhưng tôi biết rõ là không nên làm vậy, mà tôi
vẫn làm." Khi đã biết điều gì là đúng nhưng vẫn mắc lỗi, ta dễ dàng cảm thấy
tồi tệ về bản thân. Nhưng nếu bạn cứ trách móc bản thân theo cách này, đã đến
lúc bạn cần hiểu về động lực.
Động lực là kết
quả trực tiếp của một nhu cầu hoặc mong muốn nào đó. Và thường thì chúng ta bị
mắc kẹt giữa những nhu cầu đối lập nhau. Ví dụ: Bạn có thể muốn giảm cân, nhưng
ngay lúc đó, bạn lại ăn một chiếc bánh rán vì mong muốn ăn nó mạnh mẽ hơn mong
muốn giảm cân tại thời điểm đó.
Trong trường hợp
này, nhận thức của bạn mách bảo rằng quyết định tốt nhất là ăn chiếc bánh rán,
vì nhu cầu và mong muốn trong khoảnh khắc đó cho bạn thấy như vậy. Bạn đưa ra
quyết định từ góc nhìn của nhận thức hạn chế ở thời điểm đó. Có thể về lâu dài,
đó không phải là lựa chọn có lợi, và việc phạm sai lầm sẽ giúp bạn nhận ra rằng
ăn bánh rán thực sự có hại. Nhưng điều đó vẫn không thay đổi thực tế rằng, ngay
tại thời điểm đó, bạn vẫn làm điều mà bạn cho là tốt nhất.
Nếu bạn nghĩ rằng
một quyết định không phải là tốt nhất, bạn đã không làm nó ngay từ đầu, đơn giản
là vậy. Chúng ta đều đưa ra những lựa chọn mà tại thời điểm đó, ta cho là tốt
nhất, nhưng khi nhìn lại, ta nhận ra đó không phải là lựa chọn lý tưởng. Nhưng
sự thật vẫn không thay đổi: Bạn chỉ mắc sai lầm vì vào thời điểm đó, bạn không
nghĩ đó là sai lầm.
Sai lầm luôn có
hậu quả, nhưng chính nhờ sự nhận thức mở rộng từ những hậu quả đó mà ta mới có
thể đưa ra quyết định tốt hơn trong tương lai. Nếu bạn không nhận thức được hậu
quả, thì không có cách nào để bạn đưa ra lựa chọn đúng đắn ngay lúc đó.
Đây là lý do tại
sao trong thế giới vật chất này, cách học tập của chúng ta chủ yếu là thử và
sai. Chấp nhận và học hỏi từ những hậu quả giúp ta đưa ra quyết định sáng suốt
hơn trong tương lai. Nhưng dù thế nào đi nữa, mắc sai lầm không bao giờ đồng
nghĩa với việc bạn là một người tồi tệ.
Không có sai lầm
nào có thể làm giảm đi giá trị bản thân của bạn. Chúng ta có thể đã đưa ra những
lựa chọn thiếu khôn ngoan, không hiệu quả và gây tổn hại từ một mức độ nhận thức
rất hạn chế, nhưng giá trị của chúng ta hoàn toàn không liên quan đến mức độ nhận
thức đó. Khả năng yêu thương bản thân và sự xứng đáng của chúng ta cũng không
liên quan đến mức độ nhận thức của mình.
Hãy nghĩ về một
sai lầm mà bạn đã từng mắc phải trong quá khứ. Nhắm mắt lại và quay ngược thời
gian để sống lại khoảnh khắc đó. Cố gắng nhớ lại bạn đã suy nghĩ gì, cảm thấy
thế nào. Hãy nhớ lại tất cả những điều kiện đã dẫn đến sai lầm đó.
Sau đó, hãy tự hỏi
bản thân:
"Nếu tôi
quay lại thời điểm đó mà không biết những gì tôi biết bây giờ, mà chỉ biết những
gì tôi biết vào lúc đó, với những nhu cầu, mong muốn, góc nhìn và sự thiếu nhận
thức về hậu quả, liệu tôi có làm khác đi không? Hay tôi vẫn sẽ làm y hệt như
cũ?"
Điều cực kỳ quan
trọng là chúng ta phải quay lại thời điểm ấy và nhận ra rằng chúng ta đã đưa ra
quyết định mà lúc đó chúng ta nghĩ là tốt nhất, trước khi tự tha thứ cho những
sai lầm trong quá khứ.
Chìa khóa để yêu
thương bản thân, ngay cả khi mắc sai lầm, chính là thay đổi góc nhìn của bạn về
sai lầm đó. Nói cách khác, hãy thay đổi cách bạn diễn giải sai lầm. Để làm được
điều này, chúng ta cần thay đổi quan điểm và cách nhìn nhận sai lầm mà mình đã
mắc phải. Chúng ta phải tìm ra giá trị tiềm ẩn trong sai lầm ấy. Sau đó, chúng
ta cần tìm những suy nghĩ mới giúp ta buông bỏ sự chỉ trích, phán xét và trách
móc bản thân vì sai lầm đã qua. Nói một cách ẩn dụ, chúng ta phải nhìn xuyên
qua chậu nước tắm để tìm đứa bé, giữ lại đứa bé, và sau đó đổ nước đi, đó là
cách để vượt qua sai lầm.
Khi bạn mắc sai
lầm, những câu hỏi sau đây sẽ giúp bạn nhìn nhận lại nó theo một cách khác,
giúp nó không còn ảnh hưởng tiêu cực đến giá trị bản thân của bạn như hiện tại.
- "Trải
nghiệm này đã dạy tôi điều gì quý giá mà nếu không có nó, tôi sẽ không bao giờ
biết về bản thân, về người khác hoặc về thế giới?"
- "Trải
nghiệm này khiến tôi nhận ra điều gì mà tôi thực sự mong muốn?"
- "Tôi sẽ làm
gì khác đi trong tương lai?"
- "Sai lầm
này sẽ giúp tôi sống một cuộc sống tốt đẹp hơn như thế nào?"
- "Có điều
gì tôi có thể làm để chuẩn bị tốt hơn cho những sai lầm mình đã mắc phải không?
Nếu có, đó là gì?"
- "Làm thế
nào để tôi có thể tiến về phía trước từ đây?"
Sau khi trả lời
những câu hỏi này, hãy lập một danh sách tất cả những điều tích cực mà sai lầm
này đã mang lại cho bạn. Đừng lo lắng, việc chấp nhận sai lầm không có nghĩa là
bạn đồng tình với những đau khổ mà mình hoặc người khác đã trải qua. Nó cũng
không khiến bạn lặp lại sai lầm hết lần này đến lần khác. Ngược lại, nó sẽ giúp
bạn ngừng dùng sai lầm như một cái cớ để tự trách móc và ghét bỏ bản thân.
Hãy dừng lại và
suy nghĩ. Việc tự trách mình vì một sai lầm hoàn toàn không mang lại lợi ích
gì. Nó không giải quyết được bất cứ điều gì. Bạn không thể quay ngược thời gian
để xóa bỏ sai lầm đã mắc phải. Không có sự tự trách móc hay lên án nào có thể
thay đổi thực tế rằng sai lầm đã xảy ra.
Và nếu bạn có thể
quay ngược thời gian để xóa bỏ sai lầm, thì bạn cũng sẽ từ bỏ bài học mà mình
đã học được từ sai lầm đó. Khi bạn có thể tự tha thứ cho những sai lầm mình đã
mắc phải, bạn sẽ dễ dàng hơn gấp mười lần trong việc tiến về phía trước, chuẩn
bị tốt hơn, đưa ra những lựa chọn khác và tạo ra một cuộc sống tốt đẹp hơn dựa
trên những gì mình đã học được.
Không có một
cách duy nhất để nhìn nhận lại sai lầm. Chỉ cần nhớ rằng, khi thay đổi cách
nhìn nhận về sai lầm, bạn đang tìm kiếm ý nghĩa tích cực từ nó thay vì chỉ tập
trung vào những tiêu cực.
Sự hoàn hảo được
định nghĩa là "không có lỗi hay khiếm khuyết", nhưng điều trớ trêu
là, theo cách hiểu này, sự không hoàn hảo lại chính là sự hoàn hảo. Chính những
sai lầm mới giúp ta đạt được sự hoàn hảo.
Chính nhờ những phản hồi mà ta nhận được từ việc mắc sai lầm, ta mới tiến
gần hơn đến thành công. Mỗi sai lầm chỉ ra điều cần điều chỉnh, từ đó giúp ta đến
gần hơn với thành công. Quá trình này được gọi là "tiệm cận thành
công".
Để hiểu rõ hơn,
hãy nghĩ lại khi bạn tập đi. Những bước đi không hoàn hảo, những lần vấp ngã,
chính là điều giúp bạn học cách giữ thăng bằng để có thể bước đi vững vàng. Vì
vậy, những bước đi không hoàn hảo, mà ta có thể gọi là sai lầm, cũng quan trọng
không kém gì những bước đi đúng. Từ đây, ta có thể thấy rõ sự hoàn hảo ngay
trong những điều mà ta từng gọi là không hoàn hảo.
Không có thành
công nếu không từng nếm trải thất bại. Không có sự hoàn hảo nếu không có sai lầm.
Chính sai lầm là thứ dẫn dắt ta đến với mọi điều mà ta mong muốn. Sai lầm giúp
ta nhận ra thế nào là một màn trình diễn hoàn hảo.
Tôi có thể ngồi
đây và nói với bạn rằng "sự hoàn hảo không tồn tại". Nhưng tôi không
nghĩ điều đó thực sự hữu ích, vì không ai có thể chắc chắn rằng sự hoàn hảo có
tồn tại hay không. Có thể nó tồn tại.
Nhưng điều quan
trọng là: bạn không thể tiếp tục dùng khái niệm "hoàn hảo" như một lý
do để ghét bỏ bản thân. Bạn không thể tiếp tục lấy nó làm cái cớ để giữ mình
trong trạng thái kháng cự. Bạn không thể cứ mãi lấy sự hoàn hảo làm thước đo để
đánh giá chính mình.
Nếu bạn muốn có
một cuộc sống hạnh phúc, bạn phải buông bỏ ý niệm về sự hoàn hảo.
Chúc bạn một tuần
tốt lành và hẹn gặp lại vào tuần sau!
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=o2ewGD-rrHI
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.